Ngồi trên giường Vương Minh bắt đầu dự tính đến những việc cần làm sắp tới, hắn dự định trong vòng nửa năm tới sẽ tu luyện đến Trúc Cơ hậu kỳ, tiếp theo hắn muốn học tập ma pháp, thương pháp cùng luyện khí thuật.
Thương Long Kinh có khả năng rèn luyện thân thể cùng nguyên khí tốt hơn Thiên Long Đấu Khí cùng Vạn Huyết Tôi Thể Công nên hắn sẽ chuyển sang tu luyện Thương Long Kinh.
Thiên Ma hiện đang ngủ yên, Bạo Quân bị kẹt trong không gian của Thiên Ma, bây giờ chỉ có hắn cùng Ngân Nguyệt có sức chiến đấu, còn một con tiểu hùng và một con tiểu long thì vẫn chưa trưởng thành.
Bây giờ sức chiến đấu của Vương Minh hạ thấp chưa từng thấy, không có Thiên Ma hắn cũng không thể lẻn vào Tàng Thư Các tầng .
Nếu không thể lẻn vào thì chỉ có thể đường đường chính chính vào vậy, sau khi lên kế hoạch cho những việc phải làm sắp tới hắn liền đi ngủ, đã rất lâu rồi hắn không được ngủ một giấc đúng nghĩa.
Ngày hôm sau, ngay khi ngủ dậy hắn liền đến bái phỏng Thanh Lão, ở học viện hắn chỉ quen mình ông ấy, và cũng chỉ ông ấy có thể giúp hắn.
Đến nơi ở của Thanh Lão, hắn nhìn thấy Thanh Lão đang đánh cờ cùng người khác thế là hắn đành đứng ngoài đợi, bỗng nhiên Thanh Lão cất tiếng.
“Đã đến rồi thì vào đây, đứng ngoài đó làm gì”
“Ta Vương Minh chào hai vị tiền bối, hôm nay đường đột đến đây mong không làm phiền hai vị tiền bối đánh cờ” Vương Minh nghe vậy liền tiến vào nói.
“Tiểu tử ngươi miệng lưỡi càng ngày càng ngọt, thế nào đến đây lại muốn nhờ vả gì” Thanh Lão bình tĩnh nói.
“Chỉ là tiểu tử gần đây muốn học tập ma pháp nên muốn đến nhờ Thanh Lão giúp đỡ chọn một môn công pháp cho phù hợp” Vương Minh liếc nhìn người đàn ông bên cạnh Thanh Lão rồi nói.
Người đàn ông đánh cờ cùng Thanh Lão mặc một bộ đồ màu vàng, trên người không tỏa ra khí tức gì thế nhưng nhìn vào hắn Vương Minh cảm thấy áp lực, đôi mắt hắn tỏa ra khí tức tang thương như nhìn thấu tất cả nhân gian thế sự.
“Chuyện đơn giản như vậy ngươi cũng đến tìm ta, không phải cả cái Tàng Thư Viện bị ngươi lục tung hết rồi à” Thanh Lão liếc mắt nhìn Vương Minh nói.
“Thế nhưng bên trong đó không có công pháp phù hợp với ta” Vương Minh ngượng ngùng nói.
“Thế ngươi là ma pháp sư hệ nào song hệ hay tam hệ” Thanh Lão nhướng mày hỏi lại, người đàn ông bên cạnh cũng tỏ ra hứng thú bắt đầu quay sang đánh giá Vương Minh.
“Cũng không chỉ như vậy, nếu không cũng không khó tìm công pháp như vậy” Vương Minh cười khổ nói.
“Thế ngươi cảm ứng được bao nhiêu hệ tất cả” Thanh Lão sửng sốt nói.
Vương Minh đánh mắt về phía người đàn ông bên cạnh Thanh Lão, Thanh Lão như hiểu ý nói.
“Đều là người một nhà cả không có vấn đề gì” Thanh Lão nói, Vương Minh cũng đoán như vậy vì người đàn ông kia có mái tóc màu xanh giống hai chị em Nguyệt Cầm cùng Thanh Lâm chẳng qua hắn muốn xác nhận lại cho chắc ăn.
“Trước mắt ta cảm giác được cả ngũ hành nguyên tố, thêm cả phong hệ, lôi hệ, ngoài ra có vẻ còn một số loại khác nữa nhưng mà ta không biết nó là gì” Vương Minh buồn bã nói.
“Ngươi nói cái gì” Thanh Lão kêu lên, người đàn ông bên canh cũng ngạc nhiên.
“Ta nói rằng ta cảm nhận rất nhiều loại nguyên tố khác nhau, vậy nên bây giờ ta đang không biết phải làm sao cả” Vương Minh nói.
Hai người trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó Thanh Lão rút ra một quả cầu thủy tinh dừng để kiểm trắc thiên phú ma pháp rồi nói.
“Bây giờ ngươi thử chạm tay vào quả cầu này xem”
Vương Minh chạm tay vào quả cầu, ngay lập tức các loại nguyên tố chen chúc nhau chui vào quả cầu làm quả cầu phát ra đủ loại ánh sáng hoa mắt, đến mức quả cầu không chịu nổi nhiều loại nguyên tố khác nhau dẫn đến phát nổ ngay trên tay Thanh lão.
“Thiên Thành à thằng con rể này của ngươi có vẻ yêu nghiệt quá mức” Thanh Lão truyền âm cho người đàn ông bên cạnh nói.
“Hắn chưa phải là con rể ta” Thiên Thành tỏ thái độ khó chịu nói.
“Ngươi đi mà hỏi con gái bảo bối của ngươi ấy, thế nhưng bây giờ bảo ngươi bỏ qua hắn ngươi chịu không” Thanh Lão cười nói.
Phong Thiên Thành yên lặng, không nói đến thế lực sau lưng Vương Minh như thế nào, chỉ riêng thiên phú của hắn cao như vậy cho dù bỏ ra cái giá nào hắn cũng muốn lôi kéo, thế nhưng nghĩ đến con gái bảo bối của hắn, niềm hy vọng phục hưng của cả hoàng tộc bị hắn cướp mất hắn lại cảm thấy bực bội.
Nhìn hai người đang trao đổi với nhau, Vương Minh yên lặng đứng một bên đợi, một lát sau Thanh Lão lên tiếng.
“Được rồi ta công nhận thiên phú của ngươi rất tốt, ta cũng không biết phải làm sao cho phù hợp” Thanh Lão cười khổ nói.
“Nghe nói tầng Tàng Thư Các của học viện có một cuốn họa trục đặc biệt, không biết ta có thể tham khảo nó được không” Vương Minh nhanh chóng hỏi.
Ánh mắt hai người lóe lên quả nhiên là vậy, thế nhưng cũng đúng thôi với thiên phú Vương Minh đặt ra có thể đó mới là thứ phù hợp với Vương Minh.
“Đáp ứng hắn” Thiên Thành truyền âm cho Thanh Lão.
“Được rồi ngươi về đi, ta sẽ sắp xếp rồi gọi ngươi sau” Thanh Lão nói với Vương Minh.
“Vậy tiểu tử chờ đợi tin tốt của Thanh Lão” Vương Minh đạt được mục đích liền cáo từ.
Những ngày sau đó Vương Minh tiếp tục chuỗi ngày học tập và rèn luyện như trước, buổi sáng học tập thương pháp cùng kỵ binh chiến pháp, phối hợp thực chiến cùng Ngân Nguyệt, buổi chiều học luyện khí, buổi tối tu luyện.
Thế nhưng mỗi tuần một lần hắn lại lẻn vào phòng Nguyệt Cầm, lấy lý do cần hỗ trợ tu luyện ngủ lại một đêm, ban đầu Nguyệt Cầm kịch liệt phản đối thế nhưng cuối cũng cũng bị Vương Minh thuyết phục thành công.
Một tuần sau đó, Thanh Lão đến gặp Vương Minh đưa Vương Minh lên tầng của tàng thư các, lần trước hắn ta đột nhập vào đây, lại bị Thanh Lão phát hiện nên chưa kịp nhìn kĩ, bây giờ hắn mới cảm nhận được trận pháp bảo vệ Tàng Thư Các kinh khủng như thế nào, nếu không có Thiên Âm thì hắn ta còn lâu mới vào được.
“Tầng của tàng thư các bao gồm Ma Pháp Thụ họa quyển cùng Thiên Cương Đấu Khí quyển trục, bây giờ ta giúp ngươi xin quyền hạn quan trắc Ma Pháp Thụ ngày, ngươi nhớ quý trọng” Thanh Lão vừa đi vừa nói.
Vương Minh gật đầu, cơ hội quý trọng như vậy đương nhiên hắn sẽ không lãng phí, hắn không muốn phải chọn đại một môn công pháp để sử dụng, như vậy thật lãng phí.
Lên đến tầng Thanh Lão để Vương Minh ở lại một mình rồi trở về, Vương Minh tiến lại gần bức họa quyển, bên trong vẽ một cái cây khổng lồ, cành lá xuyên qua những tầng mây, không chỉ vậy có những cành cây còn đâm xuyên qua những cánh cổng không gian, vận dụng Thiên Nhãn hắn nhìn thấy những thông tin mới.
Thế Giới Thụ có khả năng xuyên việt thời không, hấp thụ năng lượng vạn giới làm chất dinh dưỡng, ngàn năm trước bị phá hủy trong Tiên Ma đại chiến.
Nhìn thông tin trên quyển trục Vương Minh cảm thấy giật mình không ngờ lai lịch của cái cây này lớn đến vậy, lần này có vẻ thu hoạch của hắn sẽ lớn lắm đây.
Ba ngày trôi qua, Vương Minh thu hoạch tràn đầy, nhờ có Thiên Nhãn hắn ta tìm hiểu được cách thức vận hành của Thế Giới Thụ thế nhưng lại không cách nào áp dụng cho bản thân được, thế nhưng hắn ta có cách, hắn ta là Ngự Thú Sư muốn đào tạo một Thế Giới Thụ cho bản thân mình, nghĩ đến viễn cảnh đó Vương Minh lại cảm thấy suиɠ sướиɠ.
Muốn thực hiện được điều đó đầu tiên hắn ta cần tìm một loài cây có tiềm lực như vậy đã, và hắn nghĩ đến ngay Cây Linh Hồn, ít nhất trước mắt đó là cái cây đặc biệt nhất mà hắn từng được nghe qua, với lại hắn cũng cần tìm tới Cây Linh Hồn nên coi như là tiện đường.
Vậy là Vương Minh vẫn chưa bắt đầu tu luyện ma pháp thế nhưng hắn ta lại có hướng đi mới, thế là hắn lại bắt đầu điên cuồng học tập cùng huấn luyện.
Nửa năm nhanh chóng trôi qua, Vương Minh đã tuổi, hắn đã trưởng thành rất nhiều, tu vi đạt đến Trúc Cơ đỉnh cấp, Thương thuật cùng kỵ binh chiến thuật đã bắt đầu nhập môn, luyện khí thuật hắn cũng học được phần lớn, đã có thể luyện chế thành thục các loại linh khí cấp , Thương Long Kinh cũng đạt đến tầng thứ , thân thể của hắn lại phát triển thêm một bậc.
Ngân Nguyệt cũng đạt đến cấp đỉnh cấp, tuy nhiên chịu hạn chế từ Vương Minh nên vẫn không đột phá, Thiên Ma vẫn ngủ say, Bạo Quân vẫn kẹt ở trong đó, tiểu đại hùng năm nào đã to bằng Vương Minh, có tu vi cấp trung cấp, còn Long Huyền cũng đã to hơn Vương Minh một vòng, tu vi tăng trưởng vượt bậc đã đạt đến cấp đỉnh cấp, tuy nhiên vẫn chưa thể chở Vương Minh bay lên được.
Thế là Vương Minh quyết định trở về Thiên Quỷ Tông, để đột phá Kim Đan Kỳ Vương Minh không đi con đường bình thường mà hắn muốn mở một không gian bên trong đan điền của bản thân rồi sử dụng không gian đó để nuôi Linh Thú, nó thuận tiện hơn nhiều so với không gian Linh Thú.
Chẳng qua con đường này sẽ rất khó để bồi dưỡng và tiến cấp, nuôi dưỡng cả một thế giới đấy là đốt tài nguyên, cho dù dùng cả một giới tài nguyên đổ vào cũng chưa chắc đủ, thế nhưng Vương Minh có phương pháp bồi dưỡng Thế Giới Thụ, nếu thành công tương lai của hắn bất khả hạn lượng.
Bây giờ hắn muốn về Thiên Quỷ Tông để tìm một món bảo vật không gian phù hợp để tiến hành tấn cấp.
Thế là Vương Minh bắt đầu từ biệt Thanh Lão cùng Nguyệt Cầm để lên đường, thế nhưng khi nghe tin Vương Minh muốn tìm Cây Linh Hồn thì Nguyệt Cầm muốn đi cùng.
Bạn đầu Vương Minh từ chối thế nhưng Nguyệt Cầm nói gia tộc nàng từng là hoàng tộc Phong Bạo Đế Quốc, bên trong Tàng Thư Các có thông tin về Rừng Sương Mù cùng Cây Linh Hồn thế là Vương Minh quyết định ghé qua Phong Gia một chuyến, dù sao thêm một phần thông tin thì cũng bớt một phần nguy hiểm.