Vừa dứt lời, lại một tiếng "Đông" như động đất truyền ra.
- Đông đông đông~
Mỗi tiếng càng lúc càng lớn, càng ngày càng dồn dập, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên khó coi, tuy bọn họ không biết nhịp trống vừa rồi có ý nghĩa gì, nhưng bọn họ có thể nghe được trong nhịp trống truyền ra biểu lộ phẫn nộ và sát cơ.
Đến cuối cùng, truyền ra một âm thanh cường đại vô cùng, dù mọi người đã đến Thiên giai, nhưng cũng bị tiếng trống này chấn đắc lỗ tai run lên. Tình huống này, giống như trong hành lang nghị sự phát ra tiếng chuông lớn, thanh âm bao trùm cả Bạch Đế thành.
Đường Phong đem Bạch Tiểu Lại kéo tới bên cạnh mình, miễn cho nàng bị tiếng trống này làm ảnh hưởng.
Thẳng đến cuối cùng âm thanh kia cũng biến mất, nhưng đám người bọn họ vẫn cảm thấy màn tai chấn động.
Sắc mặt tất cả mọi người cũng khó xem đến cực điểm, đến thời điểm này, không có người nào hoài nghi phán đoán lúc trước của Đường Phong, càng không có ai hoài nghi cái Thư Hùng Linh Tê Cổ này bị hư.
- Chung gia... Họ muốn cảnh cáo chúng ta đây mà.
Khóe miệng Bạch Nguyệt Dung nhảy lên, giống như cười mà không phải cười.
Bất quá Chung Minh đã chết, cảnh cáo có thể làm gì?
- Đám người bọn chúng còn cách chúng ta bao xa?
Bạch Nguyệt Dung bình tĩnh hỏi.
Đường Phong lắc đầu:
- Ta không biết, bất quá chúng ta còn thời gian để chuẩn bị, nếu bọn họ còn cách chúng ta rất gần, cũng không cần cảnh báo chúng, lúc này đã giết vào tận đây rồi.
Lời này là thật, như đối phương đã tới đây, cũng không cần phát ra cảnh cáo, bọn hắn phát ra cảnh cáo chính là sợ thời điểm bọn hắn chưa đến Chung Minh đã gặp chuyện ngoài ý muốn.
Đang nói chuyện, một âm thanh huyên náo truyền tới.
- Chuyện gì?
Tất cả mọi người nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy mộc kiếm Thiên Lôi Thần Mộc trên tay Lôi Tẩu, phát ra âm thanh, nghi hoặc không thôi.
- Thế nào?
Đường Phong mở miệng hỏi
Lôi Tẩu nhìn hắn, lại ngó ngó mộc kiếm Thiên Lôi Thần Mộc, lắc đầu nói:
- Không biết, tự nhiên huynh đệ của ta lại run lên một chút.
Đường Phong nhướng mày, biến sắc, trầm giọng nói:
- Thần binh cảnh báo?
Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm tuyệt đối đã được xem là một kiện thần binh, bởi vì nó đã có Thủ Hộ Chi Linh. Mà nghe đồn, nếu chủ nhân hai kiện thần binh không nhận thức nhau, khoảng cách quá gần, thần binh đã có chủ sẽ phát ra ý cảnh báo. Khoảng cách này, trong phạm vi ngàn dặm.
Lúc trước Viêm Nhật Kiếm của Tần Tứ Nương đã từng cảnh báo qua một lần, cho nên Đường Phong cũng không lạ lẫm.
- Hình như... Có hai cỗ khí tức cường đại đang tiếp cận nơi này, cho nên nó mới run run lên, báo cho ta biết việc này.
Lôi Tẩu cùng Thiên Lôi Thần Mộc kiếm tâm linh tương thông, lý giải những này tự nhiên không khó.
- Từ hướng nào truyền đến?
Đường Phong hỏi.
Lôi Tẩu thò tay chỉ:
- Bên này.
Vừa nhắc bọn chúng đã tới a!
Đường Phong cười khổ liên tục.
Hai cổ hơi thở, cũng có nghĩa là hai kiện thần binh! Bản thân Linh giai cao thủ đã rất khó đối phó, nếu có thần binh tương trợ, thực lực sẽ tăng lên một cấp bậc.
Về phần người tới có phải là người Chung gia hay không, đã có tám phần xác định. Bởi vì phương hướng Lôi Tẩu chỉ, đúng là phương hướng Linh Mạch Chi Địa của Chung gia.
Lại nói, cái Linh Mạch Chi Địa này, cách Thiên Tú tông không xa, ngay tại phần bụng của Khúc Đình Sơn. Nếu người Chung gia chạy đến, tất phải đi qua Thiên Tú tông, mà phương hướng Lôi Tẩu chỉ hoàn toàn phù hợp.
Từ lúc nào thần binh đã biến thành rau cải trắng thế này?
Thần binh trong thiên hạ tổng cộng chỉ có mười chuôi, tính cả Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm của Lôi Tẩu, tổng cộng chỉ có mười một chuôi. Chung gia coi như là Linh giai gia tộc, cũng không thế có tận hai thanh thần binh a? Điều này làm cho Đường Phong nghi hoặc, nếu là thật sự có hai Linh giai cao thủ, cầm hai kiện thần binh giết đến Bạch Đế thành, lần này Bạch Đế thành không có khả năng ngăn cản. Bất quá hiện tại đã vô dụng, người ta đã đến, điều mà Bạch Đế thành cần cân nhắc không phải là trốn tránh, mà là ứng đối!
Căn cứ tình huống bây giờ mà suy đoán, người Chung gia còn phải mất nhiều nhất một ngày đêm để tới được Bạch Đế thành, tối đa không cao hơn hai ngày, dù sao cước lực của Linh gia rất nhanh. Tình thế trước mặt hiện nay cực kỳ nghiêm trọng, Bạch Nguyệt Dung cùng phần đông cao thủ Bạch Đế thành tự nhiên không dám lãnh đạm, tuy nói có Lôi Tẩu giúp bọn họ chia sẻ một Linh giai, bọn họ phải đối mặt với một Linh giai còn lại, huống chi, mọi người cũng không biết lần này Chung gia phải tới đây không chỉ có Linh giai hay không, nếu có cao thủ khác đi theo, tình huống còn xầu thêm.
Trầm mặc một lát, Bạch Nguyệt Dung liền tuyên bố mệnh lệnh chuẩn bị chiến tranh Bạch Đế thành vừa mới trải qua một hồi nội loạn, vốn cần nghỉ ngơi lấy sức, nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện, chẳng khác gì đã rét còn lạnh vì sương. Bất quá Bạch Nguyệt Dung cũng không có bối rối, ra lệnh liên tục, từng đạo chỉ lệnh chính xác được đưa ra, các cao thủ chấp hành đâu vào đấy.
Lúc này đang chuẩn bị chiến tranh, cũng không phải là cấp độ chiến đấu bình thường, người có thực lực thấp căn bản không cách nào tham dự, cho nên trong Bạch Đế thành, phàm là người dưới Địa giai Thượng phẩm, toàn bộ tập trung đến nơi tị nạn, miễn bị tai họa, mặc dù là Địa giai Thượng phẩm, trong trận chiến đấu này chỉ là pháo hôi mà thôi.
Đường Phong vốn muốn đem những người này đưa đến Bạch Đế Bí Cảnh, nhưng ngẫm lại vẫn cảm thấy không ổn. Nhân số đi vào quá múc khổng lồ a, hiện tại Bạch Đế thành cho dù thiếu Hàn gia, cũng nhiều hơn vạn người, thứ hai những người lại không có cao thủ thủ hộ, trong Bạch Đế Bí Cảnh nguy cơ trùng trùng, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Bạch Đế thành hiện tại lại không có đủ cao thủ bảo hộ bọn họ.
Cho nên đưa bọn họ tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, còn không bằng lưu lại bên ngoài, chỉ cần Bạch Đế thành có thể ngăn cản được người Chung gia tới thì bọn họ sẽ an toàn. Trên cơ bản tất cả Thiên giai đều bận rộn, Đường Phong thừa dịp này đem Tị Hỏa Thạch trả lại cho Hạ Thì Vũ. Dù sao thứ này cũng là bảo bối của Hạ gia, lúc trước mình tiến Bạch Đế Bí Cảnh Hạ gia cho mình mượn đã là thiên đại nhân tình, làm sao Đường Phong có thể chiếm làm của riêng chứ. Bất quá nhờ có Tị Hỏa Thạch này, Bạch Khang Nhân mới nghĩ lầm Đường Phong là người Hạ gia, sử dụng đám thần thức cuối cùng tương kiến với mình.
Đường Phong cũng hỏi thăm Bạch Nguyệt Dung về cách dùng của Xích Tâm Linh Quả, biết được khi phục dụng thứ này, nhiều lắm chỉ một đêm dược lực sẽ phát huy tác dụng, tu bổ kinh mạch hao tổn của Bạch Tiểu Lại.
Dù sao Xích Tâm Linh Quả cũng là thiên tài địa bảo, dược hiệu không phải linh đan diệu dược tầm thường có thể so sánh. Hôm nay đại chiến sắp tới, Đường Phong cũng có chút bận tâm an toàn của Bạch Tiểu Lại, hiện tại có được đáp án, cho nên mau chóng cho nàng phục dụng, làm cho nàng mau chóng hồi phục một thân công lực, đến lúc đó cho dù Bạch Đế thành không địch lại người Chung gia, Bạch Tiểu Lại cũng có thực lực để bảo vệ bản thân.
Nhìn qua Đường Phong, trong lòng Bạch Nguyệt Dung rất vui mừng.
Tuy Đường Phong chưa nói làm cách nào tìm Xích Tâm Linh Quả, nhưng Bạch Nguyệt Dung lại biết loại bảo bối bực này tuyệt đối không dễ tìm, vô cùng có khả năng có linh thú cường đại bảo hộ, khi đó phải liểu mạng của mình mới mong đoạt được. Một nam nhân có thể vì muội muội của mình liều mạng, Bạch Nguyệt Dung có gì bắt bẻ nữa chứ?
Đem một ít chi tiết khi phục dụng Xích Tâm Linh Quả, tỉ mĩ nói cho Bạch Tiểu Lại nghe một lần, Bạch Nguyệt Dung liền ly khai để cho hai người yên lặng tìm chỗ bế quan.
Nơi ở trước kia của Bạch Tiểu Lại, là một nơi rất yên tĩnh, cũng không có người tới quấy rầy.
Sau khi Bạch Tiểu Lại phục dụng Xích Tâm Linh Quả liền ngồi xuống vận công, hóa giải dược hiệu tu bổ kinh mạch, mà Đường Phong ở bên cạnh thủ hộ để tránh cho nàng gặp điều gì ngoài ý muốn.
Về phần Lôi Tẩu, tên này cầm Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm đi lại khắp nơi trong Bạch Đế nội thành, nhìn một đám người vây quanh, há miệng liền xưng là lão đại.
Trong cả Bạch Đế trong thành chỉ sợ chỉ có mình hắn là không khẩn trương chút nào. Hắn vốn là Linh giai, có cái gì phải sợ, ngược lại người trong Bạch Đế thành người đến người đi, làm cho hắn cảm thấy phi thường náo nhiệt. Chuyện bên ngoài Đường Phong không quan tâm, hôm nay hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Lại, lúc nào cũng quan sát động tĩnh của nàng.
Sau khi phục dụng Xích Tâm Linh Quả vào thể nội, Bạch Tiểu Lại không có chút biến hóa nào, lẳng lặng ngồi yên nhắm mắt, Đường Phong lại có thể cảm nhận được linh khí trong cơ thể nàng bắt đầu khởi động, đây không phải là cương khí của Bạch Tiểu Lại, mà là dược lực Xích Tâm Linh Quả, vận hành trong kinh mạch.
Sau hai tức thời gian, sắc mặt Bạch Tiểu Lại liền trở nên thống khổ, đôi mi măt thanh tú nhíu chặt, trên trán trắng nõn xuất hiện một chút mồ hôi.
Tu bổ kinh mạch, nói thì đơn giản, nhưng chân chính làm cần phải thừa nhận thống khổ rất lớn. Dù sao kinh mạch bị tổn thương, đã xem được xem là nội thương nghiêm trọng. Thông qua dược hiệu thiên tài địa bảo, cưỡng ép đem kinh mạch bị hao tổn tu bổ, trình độ thống khổ không thua kém gì tẩy kinh phạt tủy.
Thời điểm lần đầu tiên Đường Phong dung năng lượng khổng lồ rèn luyện thân thể, cũng phải đau đớn đến vài ngày. Huống chi Bạch Tiểu Lại chỉ là nữ lưu, có thể cắn răng chịu đựng không phát ra tiếng kêu, cũng xem như định lực rất bất phàm rồi.
Nếu như nàng có thể vượt qua lần này, Bạch Tiểu Lại sẽ dục hỏa trùng sinh.
Nhìn cảnh trước mắt, Đường Phong không thể giúp được cái gì, chỉ có thể dùng ánh mắt khẩn trương mà nhìn.
Lại một thời thần trôi qua, vẻ thống khổ trên mặt Bạch Tiểu càng nồng đậm, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn cũng nhịn không được lạnh run, quần áo trên người bị mồ hôi làm ướt nhẹp, dán sát vào thân thể, trong cổ họng như có vẻ nhịn không được áp lực phát ra tiếng rên rỉ.
Bất quá, Đường Phong có thể cảm giác được, cương khí trong thể nội Bạch Tiểu Lại dần dần lưu thông thuận lợi, chấn động càng ngày càng mãnh liệt, điều này nói rõ kinh mạch của nàng đang được tu bổ lại, hơn nữa đã tu bổ tốt một bộ phận, nếu không kinh mạch bị tổn hại, cương khí không cách nào lưu thông được. Không chỉ như thế, từ trên người Bạch Tiểu Lại tản mát ra một cổ hương vị đậm đặc, là một mùi thơm không nói rõ thành lời, vừa ngửi được đã thấy tâm tình bình tĩnh, tinh thần đại chấn.
Đây không phải là mùi hương của cơ thể Bạch Tiểu Lại, hương thơm trên người của Lại tỷ là mùi hương xử nữ, nhưng mùi hương này Đường Phong rất quen thuộc, nhàn nhạt, ngửi thấy cảm thấy cả người nhẹ nhàng khoan khoái, làm cho người ta mê luyến.
Đây chắc hẳn là hương vị của Xích Tâm Linh Quả, không hổ là thiên tài địa bảo, sau khi phục dụng có thể thần hiệu như thế.
Thời gian dần qua, tốc độ vận chuyển cương khí trong thể nội Bạch Tiểu Lại càng lúc càng nhanh, cương khí chấn động cũng càng ngày càng mãnh liệt, từ trình độ Huyền giai đạt đến Địa giai, lại đến Thiên giai, thẳng đến Thiên giai Thượng phẩm đỉnh phong, lại không có dấu hiệu đình chỉ, ngược lại vẫn còn liên tiếp kéo lên, thậm chí có dấu hiệu đột phát Linh giai.
Thần sắc trên mặt của Bạch Tiểu Lại không trì hoãn chút nào, hiện tại đã có thể nghe được tiến rên rỉ của nàng càng ngày càng rõ ràng, mồ hôi trên người tuông ra như suối, toàn thân ướt đẫm.
Tình huống này, Đường Phong cũng phát giác có chút không đúng.
Cương khí chấn động của Lại tỷ đã phục hồi đến Thiên giai Thượng phẩm, điều này có ý nghĩa là kinh mạch của nàng đã được tu bổ tốt, nhưng lại có khí thế Linh giai là thế nào?
Đường Phong cũng không ngờ chỉ là một khỏa Xích Tâm Linh Quả, có thể làm cho Lại tỷ trực tiếp tấn chức Linh giai. Nếu thật là thế, Linh giai cũng không đáng tiền chút nào.
Tình huống nguy cấp, Đường Phong cũng không dám lãnh đạm, một tay dán vào lưng Bạch Tiểu Lại, tâm thần tiến vào thăm dò, xem xét tình huống trong cơ thể nàng, xem xét xong, Đường Phong lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Hôm nay trong cơ thể Bạch Tiểu Lại, có một cổ năng lượng tràn ngập, đây là năng lượng sau khi Bạch Tiểu Lại hóa giải dược hiệu Xích Tâm Linh Quả, nhưng đang không ngừng phóng thích.
Kinh mạch nàng xác thực đã được chữa trị tốt, nhưng cổ năng lượng này lại không dùng hết. Loại tình huống này giống như lúc Đường Phong cô đọng mấy ngàn âm hồn như đúc. Bạch Tiểu Lại không ngừng vận chuyển công pháp, đem một ít năng lượng còn sót lại lắng đọng vào trong đan điền. Nhưng từ tốc độ này suy tính, nếu Bạch Tiểu Lại không thể hấp thu hết cổ năng lượng này, chỉ sợ bạo thể mà vong.
Biết được là loại tình huống này, tâm thần khẩn trương của Đường Phong trầm tĩnh lại.
Đối phó loại tình huống này, hắn đã có kinh nghiệm. Nếu đã không thể đem cổ năng lượng này lắng đọng vào trong đan điền, lại không thể phóng thích ra ngoài, vậy thì dùng chúng rèn luyện thân thể cùng lục phủ ngũ tạng, xem như xài đến tận cùng không để lãng phí.
Cũng không trách Bạch Tiểu Lại không nghĩ đến chuyện này, dù sao mỗi người tu luyện đều rất buồn tẻ vô vị, thời gian dài ngồi xuống vận công, một chu thiên rồi lại một chu thiên, tu luyện để tích lũy năng lượng, làm được điều này phải lắng đọng vào trong đan điền, tăng cường thực lực của chính mình, ai nghĩ tới đem cổ năng lượng này rèn luyện thân thể chứ? Hơn nữa dù có ghĩ đến, người khác cũng không có điều kiện này.
Nghĩ tới đây, Đường Phong tranh thủ thời gian truyền âm nói:
- Lại tỷ, không nên chỉ lo hấp thụ cổ năng lượng này, đem bớt cổ năng lượng này bức đến các chỗ khác trong thân thể, dùng chúng rèn luyện bản thân.
- Nhưng mà... Như vậy... Rất lãng phí a.
Bạch Tiểu Lại nói.
Đường Phong dở khóc dở cười, chuyện cho tới bây giờ, Lại tỷ lo lắng chính là vấn đề này, không khỏi mở miệng, nói:
- Tin tưởng ta, đây tuyệt đối không lãng phí, hơn nữa ngươi sẽ đạt được chỗ tốt rất lớn.
Nghe vậy, Bạch Tiểu Lại cũng không kiên trì, bức bách năng lượng trong thân thể tứ tán đến các bộ phận thân thể khác, dùng những năng lượng này rèn luyện bản thân.
Loại chuyện tiêu hao cổ năng lượng khổng lồ này, Bạch Tiểu Lại làm còn nhanh hơn Đường Phong một chút, bởi vì một thân kinh mạch của Đường Phong đã không cách nào rèn luyện thêm, nhưng Bạch Tiểu Lại lại có thể, mà cũng đúng, cần tiêu hao năng lượng thì càng nhiều một ít. Hơn nữa hôm nay nàng có Đường Phong tương trợ, so với Đường Phong lúc trước phải tự mình rèn luyện, hiệu quả càng thêm rõ rệt.
Vừa dứt lời, lại một tiếng "Đông" như động đất truyền ra.
- Đông đông đông~
Mỗi tiếng càng lúc càng lớn, càng ngày càng dồn dập, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên khó coi, tuy bọn họ không biết nhịp trống vừa rồi có ý nghĩa gì, nhưng bọn họ có thể nghe được trong nhịp trống truyền ra biểu lộ phẫn nộ và sát cơ.
Đến cuối cùng, truyền ra một âm thanh cường đại vô cùng, dù mọi người đã đến Thiên giai, nhưng cũng bị tiếng trống này chấn đắc lỗ tai run lên. Tình huống này, giống như trong hành lang nghị sự phát ra tiếng chuông lớn, thanh âm bao trùm cả Bạch Đế thành.
Đường Phong đem Bạch Tiểu Lại kéo tới bên cạnh mình, miễn cho nàng bị tiếng trống này làm ảnh hưởng.
Thẳng đến cuối cùng âm thanh kia cũng biến mất, nhưng đám người bọn họ vẫn cảm thấy màn tai chấn động.
Sắc mặt tất cả mọi người cũng khó xem đến cực điểm, đến thời điểm này, không có người nào hoài nghi phán đoán lúc trước của Đường Phong, càng không có ai hoài nghi cái Thư Hùng Linh Tê Cổ này bị hư.
- Chung gia... Họ muốn cảnh cáo chúng ta đây mà.
Khóe miệng Bạch Nguyệt Dung nhảy lên, giống như cười mà không phải cười.
Bất quá Chung Minh đã chết, cảnh cáo có thể làm gì?
- Đám người bọn chúng còn cách chúng ta bao xa?
Bạch Nguyệt Dung bình tĩnh hỏi.
Đường Phong lắc đầu:
- Ta không biết, bất quá chúng ta còn thời gian để chuẩn bị, nếu bọn họ còn cách chúng ta rất gần, cũng không cần cảnh báo chúng, lúc này đã giết vào tận đây rồi.
Lời này là thật, như đối phương đã tới đây, cũng không cần phát ra cảnh cáo, bọn hắn phát ra cảnh cáo chính là sợ thời điểm bọn hắn chưa đến Chung Minh đã gặp chuyện ngoài ý muốn.
Đang nói chuyện, một âm thanh huyên náo truyền tới.
- Chuyện gì?
Tất cả mọi người nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy mộc kiếm Thiên Lôi Thần Mộc trên tay Lôi Tẩu, phát ra âm thanh, nghi hoặc không thôi.
- Thế nào?
Đường Phong mở miệng hỏi
Lôi Tẩu nhìn hắn, lại ngó ngó mộc kiếm Thiên Lôi Thần Mộc, lắc đầu nói:
- Không biết, tự nhiên huynh đệ của ta lại run lên một chút.
Đường Phong nhướng mày, biến sắc, trầm giọng nói:
- Thần binh cảnh báo?
Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm tuyệt đối đã được xem là một kiện thần binh, bởi vì nó đã có Thủ Hộ Chi Linh. Mà nghe đồn, nếu chủ nhân hai kiện thần binh không nhận thức nhau, khoảng cách quá gần, thần binh đã có chủ sẽ phát ra ý cảnh báo. Khoảng cách này, trong phạm vi ngàn dặm.
Lúc trước Viêm Nhật Kiếm của Tần Tứ Nương đã từng cảnh báo qua một lần, cho nên Đường Phong cũng không lạ lẫm.
- Hình như... Có hai cỗ khí tức cường đại đang tiếp cận nơi này, cho nên nó mới run run lên, báo cho ta biết việc này.
Lôi Tẩu cùng Thiên Lôi Thần Mộc kiếm tâm linh tương thông, lý giải những này tự nhiên không khó.
- Từ hướng nào truyền đến?
Đường Phong hỏi.
Lôi Tẩu thò tay chỉ:
- Bên này.
Vừa nhắc bọn chúng đã tới a!
Đường Phong cười khổ liên tục.
Hai cổ hơi thở, cũng có nghĩa là hai kiện thần binh! Bản thân Linh giai cao thủ đã rất khó đối phó, nếu có thần binh tương trợ, thực lực sẽ tăng lên một cấp bậc.
Về phần người tới có phải là người Chung gia hay không, đã có tám phần xác định. Bởi vì phương hướng Lôi Tẩu chỉ, đúng là phương hướng Linh Mạch Chi Địa của Chung gia.
Lại nói, cái Linh Mạch Chi Địa này, cách Thiên Tú tông không xa, ngay tại phần bụng của Khúc Đình Sơn. Nếu người Chung gia chạy đến, tất phải đi qua Thiên Tú tông, mà phương hướng Lôi Tẩu chỉ hoàn toàn phù hợp.
Từ lúc nào thần binh đã biến thành rau cải trắng thế này?
Thần binh trong thiên hạ tổng cộng chỉ có mười chuôi, tính cả Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm của Lôi Tẩu, tổng cộng chỉ có mười một chuôi. Chung gia coi như là Linh giai gia tộc, cũng không thế có tận hai thanh thần binh a? Điều này làm cho Đường Phong nghi hoặc, nếu là thật sự có hai Linh giai cao thủ, cầm hai kiện thần binh giết đến Bạch Đế thành, lần này Bạch Đế thành không có khả năng ngăn cản. Bất quá hiện tại đã vô dụng, người ta đã đến, điều mà Bạch Đế thành cần cân nhắc không phải là trốn tránh, mà là ứng đối!
Căn cứ tình huống bây giờ mà suy đoán, người Chung gia còn phải mất nhiều nhất một ngày đêm để tới được Bạch Đế thành, tối đa không cao hơn hai ngày, dù sao cước lực của Linh gia rất nhanh. Tình thế trước mặt hiện nay cực kỳ nghiêm trọng, Bạch Nguyệt Dung cùng phần đông cao thủ Bạch Đế thành tự nhiên không dám lãnh đạm, tuy nói có Lôi Tẩu giúp bọn họ chia sẻ một Linh giai, bọn họ phải đối mặt với một Linh giai còn lại, huống chi, mọi người cũng không biết lần này Chung gia phải tới đây không chỉ có Linh giai hay không, nếu có cao thủ khác đi theo, tình huống còn xầu thêm.
Trầm mặc một lát, Bạch Nguyệt Dung liền tuyên bố mệnh lệnh chuẩn bị chiến tranh Bạch Đế thành vừa mới trải qua một hồi nội loạn, vốn cần nghỉ ngơi lấy sức, nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện, chẳng khác gì đã rét còn lạnh vì sương. Bất quá Bạch Nguyệt Dung cũng không có bối rối, ra lệnh liên tục, từng đạo chỉ lệnh chính xác được đưa ra, các cao thủ chấp hành đâu vào đấy.
Lúc này đang chuẩn bị chiến tranh, cũng không phải là cấp độ chiến đấu bình thường, người có thực lực thấp căn bản không cách nào tham dự, cho nên trong Bạch Đế thành, phàm là người dưới Địa giai Thượng phẩm, toàn bộ tập trung đến nơi tị nạn, miễn bị tai họa, mặc dù là Địa giai Thượng phẩm, trong trận chiến đấu này chỉ là pháo hôi mà thôi.
Đường Phong vốn muốn đem những người này đưa đến Bạch Đế Bí Cảnh, nhưng ngẫm lại vẫn cảm thấy không ổn. Nhân số đi vào quá múc khổng lồ a, hiện tại Bạch Đế thành cho dù thiếu Hàn gia, cũng nhiều hơn vạn người, thứ hai những người lại không có cao thủ thủ hộ, trong Bạch Đế Bí Cảnh nguy cơ trùng trùng, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Bạch Đế thành hiện tại lại không có đủ cao thủ bảo hộ bọn họ.
Cho nên đưa bọn họ tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, còn không bằng lưu lại bên ngoài, chỉ cần Bạch Đế thành có thể ngăn cản được người Chung gia tới thì bọn họ sẽ an toàn. Trên cơ bản tất cả Thiên giai đều bận rộn, Đường Phong thừa dịp này đem Tị Hỏa Thạch trả lại cho Hạ Thì Vũ. Dù sao thứ này cũng là bảo bối của Hạ gia, lúc trước mình tiến Bạch Đế Bí Cảnh Hạ gia cho mình mượn đã là thiên đại nhân tình, làm sao Đường Phong có thể chiếm làm của riêng chứ. Bất quá nhờ có Tị Hỏa Thạch này, Bạch Khang Nhân mới nghĩ lầm Đường Phong là người Hạ gia, sử dụng đám thần thức cuối cùng tương kiến với mình.
Đường Phong cũng hỏi thăm Bạch Nguyệt Dung về cách dùng của Xích Tâm Linh Quả, biết được khi phục dụng thứ này, nhiều lắm chỉ một đêm dược lực sẽ phát huy tác dụng, tu bổ kinh mạch hao tổn của Bạch Tiểu Lại.
Dù sao Xích Tâm Linh Quả cũng là thiên tài địa bảo, dược hiệu không phải linh đan diệu dược tầm thường có thể so sánh. Hôm nay đại chiến sắp tới, Đường Phong cũng có chút bận tâm an toàn của Bạch Tiểu Lại, hiện tại có được đáp án, cho nên mau chóng cho nàng phục dụng, làm cho nàng mau chóng hồi phục một thân công lực, đến lúc đó cho dù Bạch Đế thành không địch lại người Chung gia, Bạch Tiểu Lại cũng có thực lực để bảo vệ bản thân.
Nhìn qua Đường Phong, trong lòng Bạch Nguyệt Dung rất vui mừng.
Tuy Đường Phong chưa nói làm cách nào tìm Xích Tâm Linh Quả, nhưng Bạch Nguyệt Dung lại biết loại bảo bối bực này tuyệt đối không dễ tìm, vô cùng có khả năng có linh thú cường đại bảo hộ, khi đó phải liểu mạng của mình mới mong đoạt được. Một nam nhân có thể vì muội muội của mình liều mạng, Bạch Nguyệt Dung có gì bắt bẻ nữa chứ?
Đem một ít chi tiết khi phục dụng Xích Tâm Linh Quả, tỉ mĩ nói cho Bạch Tiểu Lại nghe một lần, Bạch Nguyệt Dung liền ly khai để cho hai người yên lặng tìm chỗ bế quan.
Nơi ở trước kia của Bạch Tiểu Lại, là một nơi rất yên tĩnh, cũng không có người tới quấy rầy.
Sau khi Bạch Tiểu Lại phục dụng Xích Tâm Linh Quả liền ngồi xuống vận công, hóa giải dược hiệu tu bổ kinh mạch, mà Đường Phong ở bên cạnh thủ hộ để tránh cho nàng gặp điều gì ngoài ý muốn.
Về phần Lôi Tẩu, tên này cầm Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm đi lại khắp nơi trong Bạch Đế nội thành, nhìn một đám người vây quanh, há miệng liền xưng là lão đại.
Trong cả Bạch Đế trong thành chỉ sợ chỉ có mình hắn là không khẩn trương chút nào. Hắn vốn là Linh giai, có cái gì phải sợ, ngược lại người trong Bạch Đế thành người đến người đi, làm cho hắn cảm thấy phi thường náo nhiệt. Chuyện bên ngoài Đường Phong không quan tâm, hôm nay hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Lại, lúc nào cũng quan sát động tĩnh của nàng.
Sau khi phục dụng Xích Tâm Linh Quả vào thể nội, Bạch Tiểu Lại không có chút biến hóa nào, lẳng lặng ngồi yên nhắm mắt, Đường Phong lại có thể cảm nhận được linh khí trong cơ thể nàng bắt đầu khởi động, đây không phải là cương khí của Bạch Tiểu Lại, mà là dược lực Xích Tâm Linh Quả, vận hành trong kinh mạch.
Sau hai tức thời gian, sắc mặt Bạch Tiểu Lại liền trở nên thống khổ, đôi mi măt thanh tú nhíu chặt, trên trán trắng nõn xuất hiện một chút mồ hôi.
Tu bổ kinh mạch, nói thì đơn giản, nhưng chân chính làm cần phải thừa nhận thống khổ rất lớn. Dù sao kinh mạch bị tổn thương, đã xem được xem là nội thương nghiêm trọng. Thông qua dược hiệu thiên tài địa bảo, cưỡng ép đem kinh mạch bị hao tổn tu bổ, trình độ thống khổ không thua kém gì tẩy kinh phạt tủy.
Thời điểm lần đầu tiên Đường Phong dung năng lượng khổng lồ rèn luyện thân thể, cũng phải đau đớn đến vài ngày. Huống chi Bạch Tiểu Lại chỉ là nữ lưu, có thể cắn răng chịu đựng không phát ra tiếng kêu, cũng xem như định lực rất bất phàm rồi.
Nếu như nàng có thể vượt qua lần này, Bạch Tiểu Lại sẽ dục hỏa trùng sinh.
Nhìn cảnh trước mắt, Đường Phong không thể giúp được cái gì, chỉ có thể dùng ánh mắt khẩn trương mà nhìn.
Lại một thời thần trôi qua, vẻ thống khổ trên mặt Bạch Tiểu càng nồng đậm, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn cũng nhịn không được lạnh run, quần áo trên người bị mồ hôi làm ướt nhẹp, dán sát vào thân thể, trong cổ họng như có vẻ nhịn không được áp lực phát ra tiếng rên rỉ.
Bất quá, Đường Phong có thể cảm giác được, cương khí trong thể nội Bạch Tiểu Lại dần dần lưu thông thuận lợi, chấn động càng ngày càng mãnh liệt, điều này nói rõ kinh mạch của nàng đang được tu bổ lại, hơn nữa đã tu bổ tốt một bộ phận, nếu không kinh mạch bị tổn hại, cương khí không cách nào lưu thông được. Không chỉ như thế, từ trên người Bạch Tiểu Lại tản mát ra một cổ hương vị đậm đặc, là một mùi thơm không nói rõ thành lời, vừa ngửi được đã thấy tâm tình bình tĩnh, tinh thần đại chấn.
Đây không phải là mùi hương của cơ thể Bạch Tiểu Lại, hương thơm trên người của Lại tỷ là mùi hương xử nữ, nhưng mùi hương này Đường Phong rất quen thuộc, nhàn nhạt, ngửi thấy cảm thấy cả người nhẹ nhàng khoan khoái, làm cho người ta mê luyến.
Đây chắc hẳn là hương vị của Xích Tâm Linh Quả, không hổ là thiên tài địa bảo, sau khi phục dụng có thể thần hiệu như thế.
Thời gian dần qua, tốc độ vận chuyển cương khí trong thể nội Bạch Tiểu Lại càng lúc càng nhanh, cương khí chấn động cũng càng ngày càng mãnh liệt, từ trình độ Huyền giai đạt đến Địa giai, lại đến Thiên giai, thẳng đến Thiên giai Thượng phẩm đỉnh phong, lại không có dấu hiệu đình chỉ, ngược lại vẫn còn liên tiếp kéo lên, thậm chí có dấu hiệu đột phát Linh giai.
Thần sắc trên mặt của Bạch Tiểu Lại không trì hoãn chút nào, hiện tại đã có thể nghe được tiến rên rỉ của nàng càng ngày càng rõ ràng, mồ hôi trên người tuông ra như suối, toàn thân ướt đẫm.
Tình huống này, Đường Phong cũng phát giác có chút không đúng.
Cương khí chấn động của Lại tỷ đã phục hồi đến Thiên giai Thượng phẩm, điều này có ý nghĩa là kinh mạch của nàng đã được tu bổ tốt, nhưng lại có khí thế Linh giai là thế nào?
Đường Phong cũng không ngờ chỉ là một khỏa Xích Tâm Linh Quả, có thể làm cho Lại tỷ trực tiếp tấn chức Linh giai. Nếu thật là thế, Linh giai cũng không đáng tiền chút nào.
Tình huống nguy cấp, Đường Phong cũng không dám lãnh đạm, một tay dán vào lưng Bạch Tiểu Lại, tâm thần tiến vào thăm dò, xem xét tình huống trong cơ thể nàng, xem xét xong, Đường Phong lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Hôm nay trong cơ thể Bạch Tiểu Lại, có một cổ năng lượng tràn ngập, đây là năng lượng sau khi Bạch Tiểu Lại hóa giải dược hiệu Xích Tâm Linh Quả, nhưng đang không ngừng phóng thích.
Kinh mạch nàng xác thực đã được chữa trị tốt, nhưng cổ năng lượng này lại không dùng hết. Loại tình huống này giống như lúc Đường Phong cô đọng mấy ngàn âm hồn như đúc. Bạch Tiểu Lại không ngừng vận chuyển công pháp, đem một ít năng lượng còn sót lại lắng đọng vào trong đan điền. Nhưng từ tốc độ này suy tính, nếu Bạch Tiểu Lại không thể hấp thu hết cổ năng lượng này, chỉ sợ bạo thể mà vong.
Biết được là loại tình huống này, tâm thần khẩn trương của Đường Phong trầm tĩnh lại.
Đối phó loại tình huống này, hắn đã có kinh nghiệm. Nếu đã không thể đem cổ năng lượng này lắng đọng vào trong đan điền, lại không thể phóng thích ra ngoài, vậy thì dùng chúng rèn luyện thân thể cùng lục phủ ngũ tạng, xem như xài đến tận cùng không để lãng phí.
Cũng không trách Bạch Tiểu Lại không nghĩ đến chuyện này, dù sao mỗi người tu luyện đều rất buồn tẻ vô vị, thời gian dài ngồi xuống vận công, một chu thiên rồi lại một chu thiên, tu luyện để tích lũy năng lượng, làm được điều này phải lắng đọng vào trong đan điền, tăng cường thực lực của chính mình, ai nghĩ tới đem cổ năng lượng này rèn luyện thân thể chứ? Hơn nữa dù có ghĩ đến, người khác cũng không có điều kiện này.
Nghĩ tới đây, Đường Phong tranh thủ thời gian truyền âm nói:
- Lại tỷ, không nên chỉ lo hấp thụ cổ năng lượng này, đem bớt cổ năng lượng này bức đến các chỗ khác trong thân thể, dùng chúng rèn luyện bản thân.
- Nhưng mà... Như vậy... Rất lãng phí a.
Bạch Tiểu Lại nói.
Đường Phong dở khóc dở cười, chuyện cho tới bây giờ, Lại tỷ lo lắng chính là vấn đề này, không khỏi mở miệng, nói:
- Tin tưởng ta, đây tuyệt đối không lãng phí, hơn nữa ngươi sẽ đạt được chỗ tốt rất lớn.
Nghe vậy, Bạch Tiểu Lại cũng không kiên trì, bức bách năng lượng trong thân thể tứ tán đến các bộ phận thân thể khác, dùng những năng lượng này rèn luyện bản thân.
Loại chuyện tiêu hao cổ năng lượng khổng lồ này, Bạch Tiểu Lại làm còn nhanh hơn Đường Phong một chút, bởi vì một thân kinh mạch của Đường Phong đã không cách nào rèn luyện thêm, nhưng Bạch Tiểu Lại lại có thể, mà cũng đúng, cần tiêu hao năng lượng thì càng nhiều một ít. Hơn nữa hôm nay nàng có Đường Phong tương trợ, so với Đường Phong lúc trước phải tự mình rèn luyện, hiệu quả càng thêm rõ rệt.