Thiên Nhi đã hồi phục sức khỏe, Nhược Hy vốn bị hai cục cưng nén ra bải rác hai đứa nhóc cứ quấn lấy Vĩnh Phong
" ba. Là của em "
Thiên Nhi ôm lấy chân Vĩnh Phong xù lông với anh mình
" hứ là của anh em chiếm papa nguyên ngày rồi "
Tiểu Thiên không kém ôm cứng lấy chân anh
" của em/của anh"
Hai anh em nhìn nhau tóe lửa
" là của mami "
Nhược Hy nhịn không được sách hai đứa nhóc nén lên giường, Vĩnh Phong bị ốn ào cả ngày anh không thấy phiền mà lại thấy hạnh phúc
" mami ngược đãi trẻ con "
Thiên Nhi la lên khiến Nhược Hy bịt tai lại
" thôi nào về nhà thôi "
Vĩnh Phong tai bế hai đứa nhóc Nhược Hy đi phía sau
Về tới lục gia Vĩnh Phong thả hai đứa con xuống phụ cô mang đồ
" phong mấy ngày nay con đi đâu "
TL.anh chạy ra lo lắng hỏi theo sao là Nhược Nhi, nhưng rồi ánh mắt lại rơi vào Nhược Hy làm TL.Anh một trận giật mình.
Vĩnh Phong nhận ngay ánh mắt hốt hoảng lạnh lùng nói
" cô ấy chưa chết bà không vui "
" mẹ mẹ "
Chột dạ bà ta lắp
" con mang cô ta về làm gì Nhược Nhi sẽ đau lòng "
TL.Anh nhăn nhó nói
" bà nên nhớ cô ấy là vợ lớn ở lục gia hôn thú vẫn còn hẳn hôi Nhược Nhi là do bà cưới không phải sao "
Vĩnh Phong chán ghét nhìn anh thật sự chán ghét
" nhưng tiểu nhi nó đã sinh con gái cho con rồi "
Tl.anh cố tình kéo dài thời gian
" thật ngại quá cô ấy cũng sinh cho tôi không chỉ một đứa mà là hai "
Vĩnh Phong nhếch mép cười khinh bỉ nhìn
Tl.anh một trận giật mình nữa hai đứa nhóc vô cùng giống Vĩnh Phong nhất là đứa con trai.
Vĩnh Phong lách qua bế hai cục cưng vào nhà cũng Nhược Hy
" baba người đó là ai vậy "
Thiên Nhi ngây thơ hỏi
" cục cưng sao này tránh xa bà ta ra nhớ chưa "
Vĩnh Phong nghiêm túc dặn dò
" Dạ "
Hai đứa gật đầu Nhược Hy nhíu mày
" phong anh sẽ dạy hư con dù gì mẹ cũng là bà nội của tụi nhỏ anh không nên "
Nhược Hy khuyên ngăn
" bà ta không xứng đáng em đừng quên bà xén hại chết em và con "
Vĩnh Phong không nóng không lạnh nói
Sao một thời gian không ra chap mei nghĩ các bạn chắc quên rồi... Lúc này mei khá bận nên chậm ra cháp