"Mộ Thần! Hôm nay em phải đi làm rồi !" Cảnh Tô thật sự là rất bất đắc dĩ. Thật ra thì thương thế của cô chỉ ở trên cánh tay mà thôi, lấy đạn ra xong nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe rồi.
"Anh nói không được là không được! Nhóc con, anh muốn em ngoan ngoãn nằm nghỉ."
"Sau đó mỗi ngày uống canh do anh hầm sao?"
"Đúng đúng, đúng vậy!" Tư Mộ Thần liên tục gật đầu như gà con mổ thóc, dáng vẻ ngây ngốc, cực kỳ đáng yêu.
"Anh nghĩ rằng em đang ở cữ à?" Cảnh Tô trực tiếp mặc kệ anh, mở cửa rời đi!
"Nhóc con, nếu như em muốn ở cữ, tối nay chúng ta sẽ sút thẳng vào gôn!"
Cảnh Tô vừa mới xoay người đi ra ngoài, đã lập tức quay ngựa lại, đỏ mặt: "Tư Mộ Thần, anh không biết xấu hổ! Anh là quân nhân đó!"
"Thì sao nào? Ông đây lại không hề làm trái kế hoạch hoá gia đình!" Anh ôm chặt chiếc eo thon nhỏ của Cảnh Tô, mặc sức trêu đùa.
"Được rồi! Đi làm giải buồn đi, nhớ là không được chạy theo tiểu bạch kiểm*!"
*Tiểu Bạch kiểm: Mặt trắng nhỏ - chỉ những người con trai chỉ được vẻ ngoài đẹp đẽ còn bên trong không tài giỏi gì. Cũng có thể hiểu giống như là trai bao.
"Ừ, biết rồi! Em chỉ thích người lắm lời thôi!"
"Hì hì, này, vậy thì hôn một cái được không?"
"Hừ, mặc kệ anh!"
"Thật sự mặc kệ sao?" Khuôn mặt tuấn tú của Tư Mộ Thần tiến tới trước mặt cô, khiến cho hô hấp của cô không tự chủ tăng lên dồn dập. Cặp lông mi dày quét vào trên mặt của cô, lần đầu tiên cô biết thì ra là lông mi của một người đàn ông cũng có thể đẹp như vậy.
"Nhóc con… " Hơi thở nam tính quấn quít quanh chóp mũi của cô, miệng của cô, khiến cô muốn nạp không khí nhiều hơn, thế nhưng động tác lại theo ý anh, không thể nghi ngờ chính là đang mời anh tới thưởng thức.
"Ưmh." Hai mắt của Cảnh Tô mở thật to, hôn lưỡi? Mấy lần trước, có hôn cũng chỉ là chuồn chuồn lướt nước, nếu không thì cũng là môi chạm môi, nhưng mà cô thế nhưng lại không hề bài xích chuyện này. Cô từng cho là, cả đời này cô cũng không thể tiếp nhận chuyện hôn lưỡi, nhưng thì ra cũng chỉ là bởi vì chưa gặp đúng người mà thôi. Hàn Tử Dương, tôi nên cám ơn anh đã cho tôi thấy rõ được chính bản thân mình.
"Nhóc con, em không chuyên tâm!" Tư Mộ Thần dừng lại nhìn Cảnh Tô đang ngẩn người, cực kỳ không vui.
"Vậy như thế này thì sao?" Cảnh Tô đã nghĩ thông suốt nguyên nhân khiến mình vẫn kiên trì không muốn kiss Hàn Tử Dương, cho nên tâm tình rất tốt, hai tay vòng qua ôm chặt cổ của Tư Mộ Thần, chủ động dâng lên nụ hôn của mình.
Sau một phen triền miên, Tư Mộ Thần cực kỳ thỏa mãn: "Nhóc con, nếu em còn không mau đi làm, anh sẽ biến thành sói xám lớn mất thôi!"
"Nếu anh biến thành sói xám lớn, thì em chính là thợ săn! Ngoan ngoãn ở nhà đợi em về, em không muốn ăn canh, em muốn ăn cá nấu dấm đường!"
"Đi đi!" Đợi Cảnh Tôi rời đi, anh vội vàng cầm cái muôi dùng để xào đồ ăn lên, quay lại phòng bếp tiếp tục chiến đấu.
"Thư ký Cảnh, cô đã quay lại rồi!"
"Đúng vậy!"
"Thư ký Cảnh, thân thể của cô khỏe lại rồi chứ?"
"Đúng đúng, rất tốt!"
"Thư ký Cảnh, nhìn thần sắc của cô rất tốt!"
"Cô cũng vậy!"
Cảnh Tô cười tủm tỉm bước vào phòng làm việc của mình, mọi người không khỏi hô to một tiếng. "Xong đời rồi! Người đẹp núi băng dịu dàng như nước, gió xuân nhộn nhạo!"
"Mấy người thì biết cái gì? Nếu như một người phụ nữ như thế chấp nhận rơi vào bể tình, thì sẽ còn yêu rất sâu đậm!" Một nhân viên nữ đẩy cái ghế của mình tới gần nhân viên nam ở bên cạnh để tán dóc.
"Tôi nhìn không thấy được, phụ nữ còn có một loại khác chính là mở rộng nội tâm, mở rộng tâm kết!" Một nhân viên nữ khác cũng xoay người lại bát quái.
"Này, vậy có từng nghe nói bối cảnh của thư kí Cảnh rất lớn chưa?" Lúc này một nhân viên nữ đã làm lâu năm hơi lớn tuổi xuất hiện, mấy nhân viên nữ đang tán dóc nhìn thấy chị ta ở chỗ này thì cũng ngẩn người một lúc lâu. Ở đây, tất cả mọi người thích gọi chị ta là chị K.
"Làm sao mà chị biết được vậy? Chị K."
"Cô bị ngốc à, người ta họ Cảnh đó! Nghe nói nhị tiểu thư của Cảnh Thái Lam vì chụp ảnh khiêu dâm nên mới bị trục xuất khỏi gia tộc đó! Nghe nói, nhị tiểu thư nhà họ Cảnh còn bò lên giường của anh rể mình nữa cơ!" Chị K nâng ánh mắt của mình lên, bày tỏ hoài nghi với chỉ số thông minh của người mới vừa hỏi mình.
"Ôi trời, chị K, cho nên ý của chị là, vị này chính là nhị tiểu thư nhà họ Cảnh trong truyền thuyết sao?" Đối với cái sự kiện chụp ảnh khiêu dâm đó, nhà họ Cảnh có lòng không muốn để cho phương tiện truyền thông đại chúng biết được, nhưng mà sau đó họ lại đứng ra giải thích. Mặc dù chuyện này đã trôi qua rồi, nhưng mà ở trong mắt bọn họ thật thật giả giả làm sao có thể đoán được đây? Bọn họ chỉ biết là một minh tinh nhỏ phim cấp ba, và một thiên kim hào môn bị gièm pha mà thôi.
"Aiz, tôi cũng không hề nói như vậy nhé, là mấy người tự đoán đó!" Giấu đầu hở đuôi
"Chao ôi, chị K à, chị có kiến thức rộng rãi, chị mau nói cho chúng tôi biết một chút đi!" Ở trong giới quản lí đắc tội với ai cũng không tốt. Ai cũng biết, ở trong ngành này những tin tức như thế sẽ dẫn tới phong ba bão táp như thế nào mà chẳng được.
"Được, vậy chị đây sẽ nói cho các cô nghe một chút! Nghe nói, cô ta không chỉ thích tới hộp đêm tìm ngưu lang, mà nhị tiểu thư nhà họ Cảnh còn là một kể thứ ba chính cống. Nghe nói là vào ngày đính hôn của chị cả cô ta, cô ta thậm chí không có mặt mũi đến tham dự tiệc rượu, nguyên nhân chính là bởi vì đêm hôm trước, cô ta đã bò lên giường của anh rể mình, nhưng lại bị anh rể của cô ta cự tuyệt!"
"Ôi trời, thật sự là không biết xấu hổ mà!"
"Còn không phải sao? Kể từ sau khi bị nhà họ Cảnh đuổi ra khỏi cửa, cô ta không được bất kỳ một công ty nào nhận vào làm, nhưng mà tổng giám đốc của chúng ta lại cố tình tuyển cô ta vào công ty. Các cô nói xem, rốt cuộc là cô ta đã dùng thủ đoạn gì để khiến cho tổng giám đốc luôn luôn giữ thân trong sạch của chúng ta phải điên đảo thần hồn vì cô ta như thế chứ?"
"Đúng vậy đó, tổng giám đốc anh minh thần võ của chúng ta thật là đáng thương!"
"Này, chị K, vậy chị nói xem, để cứu vớt công ty của chúng ta, cứu vớt tổng giám đốc của chúng ta, chúng ta có nên viết một lá thư rồi ký tên tập thể để xử lý ả hồ ly tinh đó không?"
"Nếu các cô muốn làm, thì đương nhiên là tôi sẽ ủng hộ rồi, ha ha ~"
"Vậy chúng ta mau tranh thủ đi huy động mọi người đi!" Rất có xu hướng muốn làm lớn chuyện. Những nhân viên nữ trong lòng đầy căm phẫn này phát huy trọn vẹn bản năng của người mẹ và sức mạnh của tình yêu, thề phải bảo vệ tổng giám đốc đẹp trai luôn luôn mỉm cười của bọn họ.
"Tất cả đều ở đây làm gì? Rảnh rỗi lắm sao? Tất cả mau giải tán ngay!" Vương Tiêu nhìn một đám nhân viên nữ đang bát quái chuyện của Cảnh Tô, trong lòng rất khó chịu.
Chị K nhìn mọi người rời đi thì cảm thấy rất hài lòng. Không bao lâu nữa mình sẽ là trưởng bộ phận của Cảnh Thái Lam, cô sẽ không cần phải nhìn sắc mặt của bất kỳ kẻ nào nữa. Không sai, chuyện chụp ảnh khiêu dâm, chính là do Cảnh Linh mua chuộc cô, chính là vì muốn bức bách Cảnh Tô.
"Thư ký Cảnh, em hãy tới phòng làm việc của tôi một chuyến!" Dung Thiểu Tước đau đầu nhìn lá thư ký tên tập thể ở trên bàn, anh ta phức tạp nhìn Cảnh Tô. Cảnh Tô, rốt cuộc thì em là người như thế nào, chẳng lẽ em thật sự sẽ vì sinh tồn mà leo lên giường của người khác sao? Ngay cả tên Tư Mộ Thần kia cũng vậy sao?
"Tổng giám đốc, anh có chuyện gì?" Điều thật sự khiến cho Cảnh Tô cảm thấy không vui nhất khi quay lại công ty chính là phải thường xuyên đối mặt với ông chủ khẩu phật tâm xà này.
"Tại sao?" Ánh mắt của anh ta mỉm cười, nhưng là đôi môi lại mím chặt lại. Có thể thấy được sự phẫn nộ của anh ta lớn tới cỡ nào.
"Tổng giám đốc, anh muốn nói là…?" Cô thật sự không hiểu, sự phẫn nộ hiện tại của anh ta có nguồn ngốc từ đâu.
"Cảnh Tô, bao nhiêu tiền? Bao nhiêu tiền mới đáng giá để em leo lên giường của người khác?"
"Là vậy sao?" Cảnh Tô đã hiểu, thì ra vẫn là chuyện này: "Anh muốn biết sao? Tổng giám đốc? Nhưng mà đã có người mua Cảnh Tô rồi !" Cảnh Tô châm chọc nhìn anh ta, người ông chủ này thật sự là khiến cho cô phải thất vọng rồi, hóa ra anh ta cũng chỉ là loại người nông cạn như vậy.
"Đúng rồi, tổng giám đốc, đây là thư từ chức của tôi!" Cô lấy đơn xin từ chức đã chuẩn bị từ rất lâu đưa cho anh ta!
"Mộ Thần! Hôm nay em phải đi làm rồi !" Cảnh Tô thật sự là rất bất đắc dĩ. Thật ra thì thương thế của cô chỉ ở trên cánh tay mà thôi, lấy đạn ra xong nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe rồi.
"Anh nói không được là không được! Nhóc con, anh muốn em ngoan ngoãn nằm nghỉ."
"Sau đó mỗi ngày uống canh do anh hầm sao?"
"Đúng đúng, đúng vậy!" Tư Mộ Thần liên tục gật đầu như gà con mổ thóc, dáng vẻ ngây ngốc, cực kỳ đáng yêu.
"Anh nghĩ rằng em đang ở cữ à?" Cảnh Tô trực tiếp mặc kệ anh, mở cửa rời đi!
"Nhóc con, nếu như em muốn ở cữ, tối nay chúng ta sẽ sút thẳng vào gôn!"
Cảnh Tô vừa mới xoay người đi ra ngoài, đã lập tức quay ngựa lại, đỏ mặt: "Tư Mộ Thần, anh không biết xấu hổ! Anh là quân nhân đó!"
"Thì sao nào? Ông đây lại không hề làm trái kế hoạch hoá gia đình!" Anh ôm chặt chiếc eo thon nhỏ của Cảnh Tô, mặc sức trêu đùa.
"Được rồi! Đi làm giải buồn đi, nhớ là không được chạy theo tiểu bạch kiểm!"
Tiểu Bạch kiểm: Mặt trắng nhỏ - chỉ những người con trai chỉ được vẻ ngoài đẹp đẽ còn bên trong không tài giỏi gì. Cũng có thể hiểu giống như là trai bao.
"Ừ, biết rồi! Em chỉ thích người lắm lời thôi!"
"Hì hì, này, vậy thì hôn một cái được không?"
"Hừ, mặc kệ anh!"
"Thật sự mặc kệ sao?" Khuôn mặt tuấn tú của Tư Mộ Thần tiến tới trước mặt cô, khiến cho hô hấp của cô không tự chủ tăng lên dồn dập. Cặp lông mi dày quét vào trên mặt của cô, lần đầu tiên cô biết thì ra là lông mi của một người đàn ông cũng có thể đẹp như vậy.
"Nhóc con… " Hơi thở nam tính quấn quít quanh chóp mũi của cô, miệng của cô, khiến cô muốn nạp không khí nhiều hơn, thế nhưng động tác lại theo ý anh, không thể nghi ngờ chính là đang mời anh tới thưởng thức.
"Ưmh." Hai mắt của Cảnh Tô mở thật to, hôn lưỡi? Mấy lần trước, có hôn cũng chỉ là chuồn chuồn lướt nước, nếu không thì cũng là môi chạm môi, nhưng mà cô thế nhưng lại không hề bài xích chuyện này. Cô từng cho là, cả đời này cô cũng không thể tiếp nhận chuyện hôn lưỡi, nhưng thì ra cũng chỉ là bởi vì chưa gặp đúng người mà thôi. Hàn Tử Dương, tôi nên cám ơn anh đã cho tôi thấy rõ được chính bản thân mình.
"Nhóc con, em không chuyên tâm!" Tư Mộ Thần dừng lại nhìn Cảnh Tô đang ngẩn người, cực kỳ không vui.
"Vậy như thế này thì sao?" Cảnh Tô đã nghĩ thông suốt nguyên nhân khiến mình vẫn kiên trì không muốn kiss Hàn Tử Dương, cho nên tâm tình rất tốt, hai tay vòng qua ôm chặt cổ của Tư Mộ Thần, chủ động dâng lên nụ hôn của mình.
Sau một phen triền miên, Tư Mộ Thần cực kỳ thỏa mãn: "Nhóc con, nếu em còn không mau đi làm, anh sẽ biến thành sói xám lớn mất thôi!"
"Nếu anh biến thành sói xám lớn, thì em chính là thợ săn! Ngoan ngoãn ở nhà đợi em về, em không muốn ăn canh, em muốn ăn cá nấu dấm đường!"
"Đi đi!" Đợi Cảnh Tôi rời đi, anh vội vàng cầm cái muôi dùng để xào đồ ăn lên, quay lại phòng bếp tiếp tục chiến đấu.
"Thư ký Cảnh, cô đã quay lại rồi!"
"Đúng vậy!"
"Thư ký Cảnh, thân thể của cô khỏe lại rồi chứ?"
"Đúng đúng, rất tốt!"
"Thư ký Cảnh, nhìn thần sắc của cô rất tốt!"
"Cô cũng vậy!"
Cảnh Tô cười tủm tỉm bước vào phòng làm việc của mình, mọi người không khỏi hô to một tiếng. "Xong đời rồi! Người đẹp núi băng dịu dàng như nước, gió xuân nhộn nhạo!"
"Mấy người thì biết cái gì? Nếu như một người phụ nữ như thế chấp nhận rơi vào bể tình, thì sẽ còn yêu rất sâu đậm!" Một nhân viên nữ đẩy cái ghế của mình tới gần nhân viên nam ở bên cạnh để tán dóc.
"Tôi nhìn không thấy được, phụ nữ còn có một loại khác chính là mở rộng nội tâm, mở rộng tâm kết!" Một nhân viên nữ khác cũng xoay người lại bát quái.
"Này, vậy có từng nghe nói bối cảnh của thư kí Cảnh rất lớn chưa?" Lúc này một nhân viên nữ đã làm lâu năm hơi lớn tuổi xuất hiện, mấy nhân viên nữ đang tán dóc nhìn thấy chị ta ở chỗ này thì cũng ngẩn người một lúc lâu. Ở đây, tất cả mọi người thích gọi chị ta là chị K.
"Làm sao mà chị biết được vậy? Chị K."
"Cô bị ngốc à, người ta họ Cảnh đó! Nghe nói nhị tiểu thư của Cảnh Thái Lam vì chụp ảnh khiêu dâm nên mới bị trục xuất khỏi gia tộc đó! Nghe nói, nhị tiểu thư nhà họ Cảnh còn bò lên giường của anh rể mình nữa cơ!" Chị K nâng ánh mắt của mình lên, bày tỏ hoài nghi với chỉ số thông minh của người mới vừa hỏi mình.
"Ôi trời, chị K, cho nên ý của chị là, vị này chính là nhị tiểu thư nhà họ Cảnh trong truyền thuyết sao?" Đối với cái sự kiện chụp ảnh khiêu dâm đó, nhà họ Cảnh có lòng không muốn để cho phương tiện truyền thông đại chúng biết được, nhưng mà sau đó họ lại đứng ra giải thích. Mặc dù chuyện này đã trôi qua rồi, nhưng mà ở trong mắt bọn họ thật thật giả giả làm sao có thể đoán được đây? Bọn họ chỉ biết là một minh tinh nhỏ phim cấp ba, và một thiên kim hào môn bị gièm pha mà thôi.
"Aiz, tôi cũng không hề nói như vậy nhé, là mấy người tự đoán đó!" Giấu đầu hở đuôi
"Chao ôi, chị K à, chị có kiến thức rộng rãi, chị mau nói cho chúng tôi biết một chút đi!" Ở trong giới quản lí đắc tội với ai cũng không tốt. Ai cũng biết, ở trong ngành này những tin tức như thế sẽ dẫn tới phong ba bão táp như thế nào mà chẳng được.
"Được, vậy chị đây sẽ nói cho các cô nghe một chút! Nghe nói, cô ta không chỉ thích tới hộp đêm tìm ngưu lang, mà nhị tiểu thư nhà họ Cảnh còn là một kể thứ ba chính cống. Nghe nói là vào ngày đính hôn của chị cả cô ta, cô ta thậm chí không có mặt mũi đến tham dự tiệc rượu, nguyên nhân chính là bởi vì đêm hôm trước, cô ta đã bò lên giường của anh rể mình, nhưng lại bị anh rể của cô ta cự tuyệt!"
"Ôi trời, thật sự là không biết xấu hổ mà!"
"Còn không phải sao? Kể từ sau khi bị nhà họ Cảnh đuổi ra khỏi cửa, cô ta không được bất kỳ một công ty nào nhận vào làm, nhưng mà tổng giám đốc của chúng ta lại cố tình tuyển cô ta vào công ty. Các cô nói xem, rốt cuộc là cô ta đã dùng thủ đoạn gì để khiến cho tổng giám đốc luôn luôn giữ thân trong sạch của chúng ta phải điên đảo thần hồn vì cô ta như thế chứ?"
"Đúng vậy đó, tổng giám đốc anh minh thần võ của chúng ta thật là đáng thương!"
"Này, chị K, vậy chị nói xem, để cứu vớt công ty của chúng ta, cứu vớt tổng giám đốc của chúng ta, chúng ta có nên viết một lá thư rồi ký tên tập thể để xử lý ả hồ ly tinh đó không?"
"Nếu các cô muốn làm, thì đương nhiên là tôi sẽ ủng hộ rồi, ha ha ~"
"Vậy chúng ta mau tranh thủ đi huy động mọi người đi!" Rất có xu hướng muốn làm lớn chuyện. Những nhân viên nữ trong lòng đầy căm phẫn này phát huy trọn vẹn bản năng của người mẹ và sức mạnh của tình yêu, thề phải bảo vệ tổng giám đốc đẹp trai luôn luôn mỉm cười của bọn họ.
"Tất cả đều ở đây làm gì? Rảnh rỗi lắm sao? Tất cả mau giải tán ngay!" Vương Tiêu nhìn một đám nhân viên nữ đang bát quái chuyện của Cảnh Tô, trong lòng rất khó chịu.
Chị K nhìn mọi người rời đi thì cảm thấy rất hài lòng. Không bao lâu nữa mình sẽ là trưởng bộ phận của Cảnh Thái Lam, cô sẽ không cần phải nhìn sắc mặt của bất kỳ kẻ nào nữa. Không sai, chuyện chụp ảnh khiêu dâm, chính là do Cảnh Linh mua chuộc cô, chính là vì muốn bức bách Cảnh Tô.
"Thư ký Cảnh, em hãy tới phòng làm việc của tôi một chuyến!" Dung Thiểu Tước đau đầu nhìn lá thư ký tên tập thể ở trên bàn, anh ta phức tạp nhìn Cảnh Tô. Cảnh Tô, rốt cuộc thì em là người như thế nào, chẳng lẽ em thật sự sẽ vì sinh tồn mà leo lên giường của người khác sao? Ngay cả tên Tư Mộ Thần kia cũng vậy sao?
"Tổng giám đốc, anh có chuyện gì?" Điều thật sự khiến cho Cảnh Tô cảm thấy không vui nhất khi quay lại công ty chính là phải thường xuyên đối mặt với ông chủ khẩu phật tâm xà này.
"Tại sao?" Ánh mắt của anh ta mỉm cười, nhưng là đôi môi lại mím chặt lại. Có thể thấy được sự phẫn nộ của anh ta lớn tới cỡ nào.
"Tổng giám đốc, anh muốn nói là…?" Cô thật sự không hiểu, sự phẫn nộ hiện tại của anh ta có nguồn ngốc từ đâu.
"Cảnh Tô, bao nhiêu tiền? Bao nhiêu tiền mới đáng giá để em leo lên giường của người khác?"
"Là vậy sao?" Cảnh Tô đã hiểu, thì ra vẫn là chuyện này: "Anh muốn biết sao? Tổng giám đốc? Nhưng mà đã có người mua Cảnh Tô rồi !" Cảnh Tô châm chọc nhìn anh ta, người ông chủ này thật sự là khiến cho cô phải thất vọng rồi, hóa ra anh ta cũng chỉ là loại người nông cạn như vậy.
"Đúng rồi, tổng giám đốc, đây là thư từ chức của tôi!" Cô lấy đơn xin từ chức đã chuẩn bị từ rất lâu đưa cho anh ta!