"Lão đại, nhiệm vụ hoàn thành!" Anh ta đi vào trong xe, đóng kỹ cửa xe lại cười hả hê.
Người đàn ông thở dài một hơi, cũng may, cái mạng nhỏ của anh được bảo vệ rồi, nhưng anh vẫn cứ cảm thấy mình đang ở rất gần nhà giam.
Trong xe
"Lục Phạm, có ai nói cho chú biết việc này chưa, năm nay, bên Tây Bắc thiếu người?" Trong ánh mắt của người đàn ông đầy Nhu Tình, nhàm chán nói chuyện với người ngồi kế bên vị trí tài xế.
"Lão đại! Em không làm cho Cảnh nhị tiểu thư tổn thương!"
"Đường Tuấn, nói cho cậu ta biết, lúc 7 giờ 58 phút 42 giây, cậu ta đang làm gì?" 7 giờ 58 phút 42 giây, là lúc ký giả bước vào cửa.
"7 giờ 58 phút 42 giây, một người phụ nữ xx gọi điện thoại cho Lục Phạm, nội dung cụ thể là ~"
"Ngừng! Lão đại, em sai rồi, phải đày đi chỗ nào gần một chút chứ?"
"Cũng được, đi Xyri nhìn ngó ủng hộ cấp dưới được chứ?"
"Lão đại, em nguyện ý đi Tây Bắc, em vô cùng nguyện ý đi Tây Bắc!" nụ cười trên mặt cứ như một Hoa đóa Cúc bị bóp nót, đặc biệt làm cho người ta không muốn dừng lại.
Mắt của Tư Mộ Thần đầy quang đãng, người phụ nữ của anh sao có thể chịu đựng uất ức được chứ.
Cảnh Tô, chúng ta đã gặp mặt một lần, anh tin tưởng có thể trở thành duyên phận một đời.
Nhà họ Cảnh.
"Cảnh Tô tiểu thư, cô nói tổ chức cuộc họp ký giả , cho nên chúng tôi tới đây!"
Vẫn là tên ký gải cầm đầu đó, vẫn là cái mũ lưỡi trai đó, vẫn khuôn mặt đó, tại sao anh ta lại cố ý che giấu mình? Cảnh Tô nổi lên lòng nghi ngờ, vậy ra người ký giả này mới chính là mấu chốt.
"Thật xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi!" Cảnh Tô trực tiếp coi thường vị phóng viên kia. Không có người dẫn đầu gây chuyện, bọn họ dám đến sao? nhị tiểu thư Cảnh Thái Lam , dù có nói gì vẫn phải có chút phân lượng.
"Xin cho tôi mượn lại tờ báo!" Giọng nói của Cảnh Tô rất êm tai, nhưng dù có êm ái đến mấy vẫn mang theo chút uy nghiêm, nhìn vẻ mặt của cô, khuôn mặt nhỏ bé bởi vì kiên định mà tự tin đến mê người, làm cho người ta thần phục dưới sự xinh đẹp của nó.
Một ký giả cung kính cầm tờ báo đưa lên, cũng chính là bởi bộ dạng này, mà người phóng viên đó nhiều năm sau khi nhớ tới lúc này, cảm giác mình là may mắn nhất .
"Không phải các người muốn biết chân tướng chuyện này sao?" Cô ngừng một chút, ánh mắt quét qua bọn họ.
"Chân tướng đúng là, đầu của ta rất đáng tiền."
Lời của cô vừa ra, vẻ mặt của người phóng viên kia hiển nhiên có biến, cô không thể nào biết chuyện này.
"Cảnh Tô tiểu thư, cô có chứng cứ gì sao?" Ký giả đẩy mắt kiếng, tiếp tục đặt câu hỏi.
"Các ngươi nhìn xem, cuộn phim này chính là chứng cớ!"
"Một cuộn phim không thể nói rõ vấn đề gì!"
"Trên đó có lưu ảnh góc của tấm hình trên báo! Ngày mai, ở ‘ vạn đình ’, tôi sẽ sắp đặt thiết bị tốt nhất! Chúng ta cùng rửa cuộn phim này!"
Lời này vừa nói ra, ký giả có chút sững sờ, ngộ nhỡ thật sự không phải là nhị tiểu thư của nhà họ Cảnh, vậy là chén cơm của bọn họ sẽ không giử được rồi, hay là cứ lấy lòng trước cái đã.
"Cậu xem, dù sao tin này cũng sẽ không bán chạy, chúng ta về thôi?"
"Cũng được, bận rộn suốt hai ngày nay rồi ! Cũng không bằng hai ngày nay!"
. . . . . .
Phía dưới ký giả rối rít nghị luận, hình như là nhất trí quyết định có thể kéo thêm hai ngày.
"Quản gia, chiêu đãi các bạn ký giả, sau đó đưa bọn họ rời đi đi!"
"Dạ, nhị tiểu thư!"
Quản gia nhìn bóng lưng rời đi, trong mắt thoáng qua từng tia nước mắt, nhị tiểu thư của ông rốt cuộc cũng trưởng thành rồi!
Thật ra thì cô cảm thấy thật sự là cực kỳ ngây thơ, nếu không phải là do bất đắc dĩ bị ép, cô cũng sẽ không cần theo chân bọn họ mà giải thích, sự trong sạch tất nhiên là quan trọng, nhưng cô còn xem trọng cuộc sống tự tại của mình hơn. Mặc dù là nhị tiểu thư của nhà họ Cảnh, không lo ăn mặc, nhưng tình thân lạnh lùng này làm trái tim cô băng giá.
Nhìn không khí hòa thuận trong phòng khách, trong lòng cô đưa ra một quyết định quan trọng.
"Xử lý tốt chưa?"
"Dạ, ba!"
"Sẽ không có chuyện gì nữa chứ ?"
"Sẽ không!" Không phải sẽ không, mà là cô tuyệt đối không cho phép.
"Tô Tô, không phải mẹ nói con chứ, con gái một mình chạy đến hộp đêm làm gì? Con gái thì nên theo quy cũ ở nhà, nếu mà con nghe lời mẹ, thì hôm nay sao có thể có mấy cái hình khiêu dâm này chứ?"
"Cái gì?" Hình như Hàn Tử Dương không biết gì nhìn Cảnh Tô, mắt trừng lớn, người như Cảnh Tô mà lại đi hộp đêm? Hình khiêu dâm? Tin tức này tới có chút làm cho anh khó có thể tiêu hóa.
Ấn tượng của mẹ Hàn với Cảnh Tô cũng không kém, nhưng đến lúc này, trong đôi mắt đều là khi dễ, khinh thường, chán ghét. Phản ứng của cha Hàn thì ngược lại hoàn toàn.
Cảnh Linh vỗ vỗ tay Hàn Tử Dương, cười giải thích, "Tử Dương, Cảnh Tô vẫn không thành thục, đi tới những chỗ kia chơi cũng không có gì đáng nói, nhưng mà lại cùng cái loại Ngưu Lang kia ở chung một chỗ thì thật là không đúng! Có phải hay không? Cảnh Tô?"
"Ngưu Lang?" Hàn Tử Dương nắm tay thành đấm, việc này đang khiêu chiến sự tôn nghiêm của anh ta!
"Thật xin lỗi, tôi có việc muốn thỉnh giáo Cảnh Tô tiểu thư một chút!" Tay anh ta vừa vặn lôi Cảnh Tô đang ngồi trên ghế lên, đi ra ngoài cửa!
"Ba mẹ, bác trai bác gái, con đi xem xem xảy ra chuyện gì!" Cô không cho phép, người đàn ông của Cảnh Linh cô tuyệt đối không thể bị bất kỳ người phụ nữ nào nhúng chàm.
Không đợi đến mọi người nói chuyện, Cảnh Linh cũng đã đi ra ngoài!
Mới vừa tới cửa, tên ký giả đội nón lưỡi trai đã chặn Cảnh Linh lại.
"Đại tiểu thư!"
"Là cậu? Chuyện gì?"
"Kiếm chỗ nào nói chuyện đi!"
Cảnh Linh thu hồi bước chân, "Tốt!" Cô biết chuyện không thuận lợi!
"Thế nào?"
"Đại tiểu thư, tôi cảm thấy được người phụ nữ Cảnh Tô đó không đơn giản!"
"Nói thế nào?"
"Trong tay cô ta có cuộn phim!"
"Cậu yên tâm, cuộn phim trong tay cô ta tính là gì? Chỉ là giả! Cuộn phim thật đã bị tôi khóa ở một chỗ an toàn!"
"Đại tiểu thư, tôi không hiểu, tại sao muốn dùng thủ đoạn hình khiêu dâm này đi đối phó với Cảnh Tô?"
"Hừ, Cảnh Tô, tôi chính là muốn ép nó bước lên con đường này, ai mà muốn lấy loại phụ nữ này chứ! Bây giờ hình khiêu dâm chẳng chỉ là cái nhánh cây àm thôi, trong cuộc sống tương lai, hình trên báo chí chắc chắn sẽ là hình thật!" Cảnh Linh hận, cắn răng nghiến lợi! Dung nhan vốn mỹ lệ, nhưng lúc này lại vô cùng dữ tợn.
Hai ngày sau, ’ ký giả xuất hiện ở ‘ Vạn Đình” để xem tình hình.
Kết quả không cần nói cũng biết, Cảnh Tô đi tới ‘ Vạn Đình ’, ngẩng đầu nhìn bầu trời, tất cả đều bắt đầu lại từ đầu rồi.
Cảnh Linh mở két bảo hiểm trống không ra, giận đến xanh mặt, rốt cuộc là ai có bản lãnh lớn đến như vậy?
"Lão đại, nhiệm vụ hoàn thành!" Anh ta đi vào trong xe, đóng kỹ cửa xe lại cười hả hê.
Người đàn ông thở dài một hơi, cũng may, cái mạng nhỏ của anh được bảo vệ rồi, nhưng anh vẫn cứ cảm thấy mình đang ở rất gần nhà giam.
Trong xe
"Lục Phạm, có ai nói cho chú biết việc này chưa, năm nay, bên Tây Bắc thiếu người?" Trong ánh mắt của người đàn ông đầy Nhu Tình, nhàm chán nói chuyện với người ngồi kế bên vị trí tài xế.
"Lão đại! Em không làm cho Cảnh nhị tiểu thư tổn thương!"
"Đường Tuấn, nói cho cậu ta biết, lúc giờ phút giây, cậu ta đang làm gì?" giờ phút giây, là lúc ký giả bước vào cửa.
" giờ phút giây, một người phụ nữ xx gọi điện thoại cho Lục Phạm, nội dung cụ thể là ~"
"Ngừng! Lão đại, em sai rồi, phải đày đi chỗ nào gần một chút chứ?"
"Cũng được, đi Xyri nhìn ngó ủng hộ cấp dưới được chứ?"
"Lão đại, em nguyện ý đi Tây Bắc, em vô cùng nguyện ý đi Tây Bắc!" nụ cười trên mặt cứ như một Hoa đóa Cúc bị bóp nót, đặc biệt làm cho người ta không muốn dừng lại.
Mắt của Tư Mộ Thần đầy quang đãng, người phụ nữ của anh sao có thể chịu đựng uất ức được chứ.
Cảnh Tô, chúng ta đã gặp mặt một lần, anh tin tưởng có thể trở thành duyên phận một đời.
Nhà họ Cảnh.
"Cảnh Tô tiểu thư, cô nói tổ chức cuộc họp ký giả , cho nên chúng tôi tới đây!"
Vẫn là tên ký gải cầm đầu đó, vẫn là cái mũ lưỡi trai đó, vẫn khuôn mặt đó, tại sao anh ta lại cố ý che giấu mình? Cảnh Tô nổi lên lòng nghi ngờ, vậy ra người ký giả này mới chính là mấu chốt.
"Thật xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi!" Cảnh Tô trực tiếp coi thường vị phóng viên kia. Không có người dẫn đầu gây chuyện, bọn họ dám đến sao? nhị tiểu thư Cảnh Thái Lam , dù có nói gì vẫn phải có chút phân lượng.
"Xin cho tôi mượn lại tờ báo!" Giọng nói của Cảnh Tô rất êm tai, nhưng dù có êm ái đến mấy vẫn mang theo chút uy nghiêm, nhìn vẻ mặt của cô, khuôn mặt nhỏ bé bởi vì kiên định mà tự tin đến mê người, làm cho người ta thần phục dưới sự xinh đẹp của nó.
Một ký giả cung kính cầm tờ báo đưa lên, cũng chính là bởi bộ dạng này, mà người phóng viên đó nhiều năm sau khi nhớ tới lúc này, cảm giác mình là may mắn nhất .
"Không phải các người muốn biết chân tướng chuyện này sao?" Cô ngừng một chút, ánh mắt quét qua bọn họ.
"Chân tướng đúng là, đầu của ta rất đáng tiền."
Lời của cô vừa ra, vẻ mặt của người phóng viên kia hiển nhiên có biến, cô không thể nào biết chuyện này.
"Cảnh Tô tiểu thư, cô có chứng cứ gì sao?" Ký giả đẩy mắt kiếng, tiếp tục đặt câu hỏi.
"Các ngươi nhìn xem, cuộn phim này chính là chứng cớ!"
"Một cuộn phim không thể nói rõ vấn đề gì!"
"Trên đó có lưu ảnh góc của tấm hình trên báo! Ngày mai, ở ‘ vạn đình ’, tôi sẽ sắp đặt thiết bị tốt nhất! Chúng ta cùng rửa cuộn phim này!"
Lời này vừa nói ra, ký giả có chút sững sờ, ngộ nhỡ thật sự không phải là nhị tiểu thư của nhà họ Cảnh, vậy là chén cơm của bọn họ sẽ không giử được rồi, hay là cứ lấy lòng trước cái đã.
"Cậu xem, dù sao tin này cũng sẽ không bán chạy, chúng ta về thôi?"
"Cũng được, bận rộn suốt hai ngày nay rồi ! Cũng không bằng hai ngày nay!"
. . . . . .
Phía dưới ký giả rối rít nghị luận, hình như là nhất trí quyết định có thể kéo thêm hai ngày.
"Quản gia, chiêu đãi các bạn ký giả, sau đó đưa bọn họ rời đi đi!"
"Dạ, nhị tiểu thư!"
Quản gia nhìn bóng lưng rời đi, trong mắt thoáng qua từng tia nước mắt, nhị tiểu thư của ông rốt cuộc cũng trưởng thành rồi!
Thật ra thì cô cảm thấy thật sự là cực kỳ ngây thơ, nếu không phải là do bất đắc dĩ bị ép, cô cũng sẽ không cần theo chân bọn họ mà giải thích, sự trong sạch tất nhiên là quan trọng, nhưng cô còn xem trọng cuộc sống tự tại của mình hơn. Mặc dù là nhị tiểu thư của nhà họ Cảnh, không lo ăn mặc, nhưng tình thân lạnh lùng này làm trái tim cô băng giá.
Nhìn không khí hòa thuận trong phòng khách, trong lòng cô đưa ra một quyết định quan trọng.
"Xử lý tốt chưa?"
"Dạ, ba!"
"Sẽ không có chuyện gì nữa chứ ?"
"Sẽ không!" Không phải sẽ không, mà là cô tuyệt đối không cho phép.
"Tô Tô, không phải mẹ nói con chứ, con gái một mình chạy đến hộp đêm làm gì? Con gái thì nên theo quy cũ ở nhà, nếu mà con nghe lời mẹ, thì hôm nay sao có thể có mấy cái hình khiêu dâm này chứ?"
"Cái gì?" Hình như Hàn Tử Dương không biết gì nhìn Cảnh Tô, mắt trừng lớn, người như Cảnh Tô mà lại đi hộp đêm? Hình khiêu dâm? Tin tức này tới có chút làm cho anh khó có thể tiêu hóa.
Ấn tượng của mẹ Hàn với Cảnh Tô cũng không kém, nhưng đến lúc này, trong đôi mắt đều là khi dễ, khinh thường, chán ghét. Phản ứng của cha Hàn thì ngược lại hoàn toàn.
Cảnh Linh vỗ vỗ tay Hàn Tử Dương, cười giải thích, "Tử Dương, Cảnh Tô vẫn không thành thục, đi tới những chỗ kia chơi cũng không có gì đáng nói, nhưng mà lại cùng cái loại Ngưu Lang kia ở chung một chỗ thì thật là không đúng! Có phải hay không? Cảnh Tô?"
"Ngưu Lang?" Hàn Tử Dương nắm tay thành đấm, việc này đang khiêu chiến sự tôn nghiêm của anh ta!
"Thật xin lỗi, tôi có việc muốn thỉnh giáo Cảnh Tô tiểu thư một chút!" Tay anh ta vừa vặn lôi Cảnh Tô đang ngồi trên ghế lên, đi ra ngoài cửa!
"Ba mẹ, bác trai bác gái, con đi xem xem xảy ra chuyện gì!" Cô không cho phép, người đàn ông của Cảnh Linh cô tuyệt đối không thể bị bất kỳ người phụ nữ nào nhúng chàm.
Không đợi đến mọi người nói chuyện, Cảnh Linh cũng đã đi ra ngoài!
Mới vừa tới cửa, tên ký giả đội nón lưỡi trai đã chặn Cảnh Linh lại.
"Đại tiểu thư!"
"Là cậu? Chuyện gì?"
"Kiếm chỗ nào nói chuyện đi!"
Cảnh Linh thu hồi bước chân, "Tốt!" Cô biết chuyện không thuận lợi!
"Thế nào?"
"Đại tiểu thư, tôi cảm thấy được người phụ nữ Cảnh Tô đó không đơn giản!"
"Nói thế nào?"
"Trong tay cô ta có cuộn phim!"
"Cậu yên tâm, cuộn phim trong tay cô ta tính là gì? Chỉ là giả! Cuộn phim thật đã bị tôi khóa ở một chỗ an toàn!"
"Đại tiểu thư, tôi không hiểu, tại sao muốn dùng thủ đoạn hình khiêu dâm này đi đối phó với Cảnh Tô?"
"Hừ, Cảnh Tô, tôi chính là muốn ép nó bước lên con đường này, ai mà muốn lấy loại phụ nữ này chứ! Bây giờ hình khiêu dâm chẳng chỉ là cái nhánh cây àm thôi, trong cuộc sống tương lai, hình trên báo chí chắc chắn sẽ là hình thật!" Cảnh Linh hận, cắn răng nghiến lợi! Dung nhan vốn mỹ lệ, nhưng lúc này lại vô cùng dữ tợn.
Hai ngày sau, ’ ký giả xuất hiện ở ‘ Vạn Đình” để xem tình hình.
Kết quả không cần nói cũng biết, Cảnh Tô đi tới ‘ Vạn Đình ’, ngẩng đầu nhìn bầu trời, tất cả đều bắt đầu lại từ đầu rồi.
Cảnh Linh mở két bảo hiểm trống không ra, giận đến xanh mặt, rốt cuộc là ai có bản lãnh lớn đến như vậy?