Uy lực khủng khiếp từ ma khí lan tỏa khắp không gian khiến cả trời đất cũng phải thất sắc.
Đây là lần đầu tiên Lâm Động cảm nhận được chiến đấu lực khủng bố của cao tầng Ma Ngục. Sức mạnh này cường đại đến mức khiến dũng khí phản kháng của người ta cũng bị yếu đi.
Lâm Động hít sâu một hơi, sắc mặt đầy sự ngưng trọng. Với thực lực hiện tại, dựa vào tu vi nguyên lực chạm tới Luân Hồi và tinh thần lực Đại Phù Tông Cảnh, hắn có thể chiếm ưu thế khi đấu với cường giả Luân Hồi Cảnh. Nếu mượn sức mạnh của hai đại tổ phù nữa thì có thể giao đấu với cường giả đỉnh phong vượt qua một tầng Luân Hồi Kiếp. Nhưng từ góc độ nào đó mà nói thì đó đã là cực hạn rồi.
Nhưng hiện tại Thất Vương Điện lại có thực lực sánh ngang với cường giả Luân Hồi Cảnh vượt qua hai tầng Luân Hồi Kiếp.
Nguy cơ này thật sự không dễ mà vượt qua được đâu…
Lâm Động nắm chặt tay, đôi mắt đen nhìn chăm chăm lên Thất Vương Điện quanh người là ma khí đầy trời. Trong mắt hắn dần hiện lên những tia hung quang sắc lẹm.
Bao năm nay Lâm Động hắn đã trải qua vô số trận chiến sinh tử, từ lâu đã rèn được cho mình sự gan dạ không biết sợ trước bất cứ đối thủ nào. Đối thủ hiện tại tuy lợi hại nhưng nếu hắn ta nghĩ có thể dễ dàng giải quyết Lâm Động thì có hơi ngây thơ quá.
Uỳnh uỳnh!
Trên bầu trời, lôi vân nhanh chóng hội tụ, tiếng sấm rung chuyển trời đất vang lên.
Hai mắt Lâm Động lúc này một bên đã thành màu đen sâu thẳm, một bên lại lấp lánh ánh lôi quang, trong sự quỷ dị tỏa ra thứ năng lượng cuồng bạo đến cực điểm.
- Hừ.
Thất Vương Điện cười nhạt nhìn Lâm Động, nhưng ánh mắt hắn không hề có ý cười nào, chỉ là sự lạnh lùng vô tận. Ngay sau đó hắn điểm một ngón tay trên không.
Uỳnh!
Ma hải phía sau cuộn trào biến thành con ma mãng chín đầu khổng lồ. Ma mãng gầm thét, ma khí bắn ra che khuất cả mặt trời.
Ma khí cuồn cuộn, con ma mãng chín đầu lao vút tới, không gian bị lực xung kích khiến cho vỡ vụn.
Ầm ầm!
Lôi vân trên bầu trời cuộn trào điên cuồng, lôi tương chảy xuống như dòng ngân hà đem theo thanh thế kinh thiên động địa hung hăng oanh kích lên người con ma mãng chín đầu.
Lôi quang nhấp nháy trên người con ma mãng, tuy những nơi lôi tương đi qua thì ma khí bị đẩy lùi nhưng ngay sau đó lại có ma khí khủng bố hơn trào lên, cuối cùng làm tan chảy hết lôi tương mang sức mạnh của Lôi Đình Tổ Phù.
Cái mồm khổng lồ đầy ma khí của con ma mãng chín đầu xuyên qua không gian, lao về phía Lâm Động.
Lâm Động thấy thế, lôi quang trong mắt nhấp nháy, tay giơ lên cao, chỉ thấy một đạo lôi đình hàng nghìn trượng đánh xuống, biến thành cây lôi thương khổng lồ.
Lâm Động tay cầm lôi thương, từ trong cổ họng hô một tiếng trầm thấp, thân thể hắn bỗng lao vút tới như tia chớp, xông thẳng về phía mồm ma mãng chín đầu.
Lôi quang bùng nổ từ trong mồm ma mãng, nó gầm lên, chỉ thấy lôi quang đã xuyên qua người nó giống như hàng vạn thanh lôi kiếm đâm xuyên qua vậy.
Bùm!
Ma mãng chín đầu nổ bùm một tiếng, ma tương bắn tứ phía, một đạo lôi quang bay ra, Lâm Động được bao bọc quanh lôi quang tựa như Lôi Thần giáng lâm.
- Thôn phệ!
Lâm Động đánh nổ tung ma mãng chín đầu, bàn tay giơ về phía Thất Vương Điện, đầu ngón tay lấp lánh hắc quang, chỉ thấy không gian quanh Thất Vương Điện bỗng nhiên vỡ vụn, bốn cái hắc động khổng lồ hiện ra vây hắn ở trong, thôn phệ lực bùng nổ, lực kéo như muốn xé tan hắn ra.
- Ha ha.
Thế nhưng Thất Vương Điện chỉ cười lớn đầy vẻ chế giễu, sau đó ma khí hùng hồn bùng nổ từ trong cơ thể hắn.
Bùm bùm bùm!
Bốn cái hắc động vừa hình thành lực kéo thì đã bị lực xung kích của ma khí đánh tan. Thực lực Thất Vương Điện vượt xa Lâm Động.
- Đại Thiên Ma Thủ Nhãn!
Thất Vương Điện nắm tay lại, chỉ thấy trời đất tối sầm lại, một cái ma thủ giống như xuyên qua từ bên ngoài Vị Diện ngưng tụ lại, trên đó có một con mắt đen khổng lồ, mỗi lần chớp là bắn ra năng lượng hủy diệt.
Vút!
Một đạo ma quang mang theo sức mạnh hủy diệt bắn ra từ con mắt trên ma thủ, chớp mắt đã bao trùm lên Lâm Động.
Ma quang bắn xuống, Lâm Động nắm tay lại, một vòng xoáy hắc động khổng lồ hiện ra phía trước rồi xoay chuyển điên cuồng, giống như cái miệng lớn chống lại đạo ma quang kia.
Bùm bùm bùm!
Trong vòng xoáy, tiếng nổ kinh thiên động địa vang dậy, hắc động biến dạng rồi bùm một tiếng nổ tung. Lâm Động bị xung kích lực đánh bay đi mất nghìn trượng, máu tươi chảy ra nơi khóe miệng. Công thế của Thất Vương Điện quá khủng khiếp, dù đã dùng thôn phệ lực hóa giải nhưng hắn vẫn không thể chống đỡ được hoàn toàn.
- Thật không hổ là người có hai đại tổ phù. Công kích của ta dù là cường giả đã vượt qua một tầng Luân Hồi Kiếp cũng không ngăn nổi, vậy mà ngươi lại làm được.
Thất Vương Điện nhìn Lâm Động cười.
Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, không nói lời nào, hai tay kết ấn pháp rồi ấn theo chiều xuống dưới, hô lớn:
- Đại Hoang Vu Kinh!
Năng lượng kỳ lạ chui vào đại địa, cả khu rừng lập tức khô héo với tốc độ kinh người. Trong phạm vi vài nghìn dặm, năng lượng hùng hồn vô tận cuồn cuộn hội tụ về phía Lâm Động.
Bùm!
Cột quang trụ năng lượng vài nghìn trượng phá vỡ mặt đất bắn lên rồi chảy vào thân ảnh gầy gò trên không trung.
Thân thể hắn phình to lên gấp đôi, hắn ngửa lên trời, tiếng long ngâm cổ xưa vọng ra.
Grào!
Tử kim quang phun trào, có đến tám nghìn con tử kim long uốn lượn quanh Lâm Động, đến không gian cũng như biến dạng, mặt đất phía dưới bị áp lực đè nén đến sụt lở.
Bề mặt da Lâm Động có vô số tia tử kim quang chạy qua, ánh mắt hắn gườm gườm nhìn Thất Vương Điện, thân thể bỗng lao vút tới, tám nghìn con tử kim long theo sát, quyền phong đi đến đâu không gian vỡ vụn đến đấy.
Bùm!
Đối mặt với công thế đó của Lâm Động, Thất Vương Điện không hề tránh né, ma khí đặc quánh quấn quanh cánh tay, hắn tung một quyền thẳng về phía Lâm Động.
Song quyền va chạm, không gian hàng nghìn trượng xung quanh đều vỡ tan.
Bùm bùm bùm!
Thân thể cả hai run lên, hung quang lấp lánh trong mắt, quyền ảnh tung ra như vũ bão.
Long văn cùng ma khí tuôn trào điên cuồng.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Âm thanh vỡ vụn của không gian không ngừng vang lên, trời đất nổi cuồng phong, xoáy lốc mù mịt, công thế khủng khiếp khiến cả khu rừng bị san thành bình địa trong nháy mắt.
Binh!
Lại một cú đối đầu hung hãn, trên hai quyền của Lâm Động đã nhuốm đầy máu, thậm chí thịt cũng nát bươm lộ ra cả xương trắng. Cũng may hắn có long cốt Hồng Hoang, nếu không thì e là xương cốt đã nát thành cám rồi, nhưng dù vậy khí huyết trong người hắn cũng nhộn nhạo.
Lâm Động bay ngược ra sau, gườm gườm nhìn Thất Vương Điện. Hai tay Thất Vương Điện lúc này cũng đầy máu đen, khiến nụ cười trên mặt hắn thêm tối tăm, hẳn là hắn không ngờ đối phó với Lâm Động lại khiến hắn bị thương thế như vậy, dù rằng với hắn như vậy chưa là gì.
- Đúng là không đơn giản, nhưng như vậy ta càng muốn đích thân giết ngươi!
Sắc mặt Thất Vương Điện tối sầm lại, nụ cười lại hiện ra, rồi hắn há mồm nuốt gọn ma hải vào người.
Thân thể hắn rung lên dữ dội, thứ vật chất đặc quanh màu đen chảy ra từ người hắn rồi biến thành tấm ma giáp trên bề mặt cơ thể.
Ma giáp gần như phủ toàn bộ cơ thể Thất Vương Điện, nó vừa xuất hiện đã phát ra thứ cảm giác khủng bố khó tả thành lời, giống như một vật có khả năng hủy diệt giáng xuống thế gian.
Đồng tử Lâm Động co lại khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
- Lâm Động ngươi có biết đây là gì không?
Thất Vương Điện nhìn Lâm Động cười, nhưng nụ cười mang đầy sát ý.
Cơ thể Lâm Động căng cứng lại, sức mạnh trong cơ thể vận chuyển, nhưng hắn không đáp.
- Đây chính là Ma Hoàng Giáp, do đích thân Ma Hoàng truyền lại cho bọn ta. Thường chỉ khi giao đấu với Bát Chủ Viễn Cổ mới dùng đến. Hôm nay ta phải dùng tới nó, vì thế….
Nụ cười của hắn thêm hung hăng.
- Vì thế…hôm nay có chết ngươi cũng có gì đáng tiếc nữa!
Lâm Động siết chặt tay, trái tim đang đập thình thịch bỗng bình tĩnh lại. Cuộc chiến này đã khiến hắn cảm thấy mùi vị của tử vong, nhưng dù là ai, muốn giết hắn cũng phải trả cái giá khó lòng tưởng tượng!
Lâm Động mở to mắt, sát khí cuồng bạo trào dâng!
Ma khí cuồn cuộn, Thất Vương Điện đứng trên không trung, Ma Hoàng Giáp trên cơ thế phát ra những tia sáng của kim loại, hắn lúc này nhìn vô cùng hung hăng khát máu.
Cảm giác áp lực đáng sợ đó khiến nhịp tim người ta tăng mạnh.
Tám nghìn con tử kim long uốn lượn quanh Lâm Động, tiếng long ngâm cổ xưa vang vọn, hai con mắt Lâm Động, một có hắc quang, một có ngân quang nhìn vô cùng quỷ dị.
Lâm Động lại lao tới, hai quyền biến thành tử kim long trảo khổng lồ oanh kích về phía Thất Vương Điện.
Thế nhưng, đối mặt với công thế hung hãn đó của Lâm Động, Thất Vương Điện chỉ lộ vẻ coi thường, thân hình không động đậy, mặc cho long trảo đánh lên người.
Keng keng!
Âm thanh kim loại giòn tan vang lên, thân thể Thất Vương Điện không hề suy suyển chút nào, trên Ma Hoàng Giáp cũng không có chút dấu tích gì. Hắn lạnh lùng nhìn Lâm Động, trong mắt càng lộ rõ vẻ khinh thường. Rồi hắn dùng một nón tay được hắc giáp phủ quanh điểm trên không.
Vút!
Một đạo hắc quang bắn ra từ ngón tay hắn và rạch tan long trảo được ngưng tụ từ tám nghìn con tử kim long.
- Chỉ với chút năng lực này thì…
Thất Vương Điện cười, nhưng rồi ngay sau đó một thân ảnh bắn ngược ra, cánh tay giống như làm từ dịch thể với hắc lôi quang lấp lánh, thấp thoáng có thể thấy hai đạo phù văn cổ xưa.
- Không ngờ ngươi có thể vận dụng được sức mạnh của tổ phù đến mức này…
Trong mắt Thất Vương Điện cuối cùng hiện chút kinh ngạc, rồi hắn siết chặt nắm đấm tung một quyền, không có chút hoa lệ nào, chỉ có sức mạnh gần như hủy diệt.
Rầm!
Nắm đấm dịch thể gặp ma quyền được phủ bởi Ma Hoàng Giáp, không gian dường như lõm hẳn xuống, ma khí phun trào, Lâm Động lại bị đánh bật lùi về sau.
Xoẹt!
Nhưng ngay vào khoảnh khắc ấy, hắn vung tay lên, một đạo ánh sáng bắn ra rồi biến lớn thành một tấm thạch bi khổng lồ, tỏa ra thứ năng lượng cổ xưa.
- Đại Hoang Vu Bi?
Thất Vương Điện thấy tấm thạch bi đó cũng khựng người, rồi lắc đầu:
- Không ngờ đến thứ thần vật này cũng trong tay ngươi. Nhưng đáng tiếc, Đại Hoang Vu Bi dường như chưa hồi phục thực lực đỉnh phong, nếu không thì hôm nay cũng khá rắc rối.
Ầm ầm!
Trong lúc đó, Đại Hoang Vu Bi đã đem theo ánh sáng chói lòa đè xuống Thất Vương Điện, bên dưới đáy tấm bia có một đạo quang trận khổng lồ.
Lâm Động tế ra Đại Hoang Vu Bi nhưng không chưa dừng lại, hắn cong tay búng một cái, ánh sáng bảy màu hiện ra, chỉ thấy Huyền Thiên Điện xuất hiện, lắc mình một cái, vô số thần vật biến thành một dòng chạy cuồn cuộn nhằm thẳng hướng Thất Vương Điện.
- Huyền Thiên Điện…
Huyền Thiên Điện xuất hiện cũng khiến Thất Vương Điện bật cười, không ngờ siêu cấp thần vật xếp thứ mười trong bảng Viễn Cổ Thần Vật cũng trong tay Lâm Động.
- Thủ đoạn đúng là vô cùng, nhưng đáng tiếc vô dụng thôi!
Thất Vương Điện cười, ánh mắt tràn ngập hàn quang, hắn giơ tay chặn đứng được Đại Hoang Vu Bi, rồi tung cước, dòng chảy thần vật bị đá tan tành, vô số món thần vật đã tan thành tro bụi.
Rầm rầm!
Thất Vương Điện cười lớn, quyền ảnh ập tới như vũ bão, từng cú từng cú nặng tựa Thái Sơn đánh lên Đại Hoang Vu Bi khiến Đại Hoang Vu Bi thối lui liên tục. Dòng chảy thần vật của Huyền Thiên Điện cũng bị hắn ngăn lại.
Thất Vương Điện có Ma Hoàng Giáp thực lực đúng là khủng khiếp đến nghịch thiên.
Lâm Động thấy cả Đại Hoang Vu Bi và công thế của Huyền Thiên Điện đều bị Thất Vương Điện chặn đứng, ánh mắt thêm phần nặng nề. Hắn hít sâu một hơi, hai mắt nhắm lại, trên trán hiện ra một vạch sáng rồi dần mở rộng.
Một con mắt thần bí khó lường hiện ra, chính là Tổ Phù Nhãn.
Lúc này ánh mắt Thất Vương Điện mới hơi ngưng đọng:
- Tổ Phù Nhãn?
Khí tức quanh người Lâm Động nhanh chóng thu về, chỉ là Tổ Phù Nhãn trên trán hắn thêm sáng chói, rồi hai mắt hắn đột ngột mở ra.
Xoẹt!
Vào khoảnh khắc hai mắt mở ra, ánh sáng trong Tổ Phù Nhãn mạnh đến cực điểm, một chùm hắc ngân quang bắn ra.
Chùm sáng đó vô cùng kỳ lạ, bên trong nó dường như có đầy vô số đạo phù văn cổ xưa, nhìn có vẻ như rất nhỏ yếu nhưng lại phát ra thứ năng lượng khiến người ta sợ hãi.
Chùm sáng đó xuyên qua không gian, chỉ một cái chớp mắt đã đến trước Thất Vương Điện và bắn thẳng lên ngực hắn.
Ánh sáng mãnh liệt cùng với sóng xung kích khuếch tán ra xung quanh, ánh sáng yếu dần, chỉ thấy Thất Vương Điện vẫn đứng trên không, nhưng chỗ ngực hắn đã có vết rạn nứt.
Lâm Động thấy vậy, sắc mặt không khỏi biến đổi, không ngờ hắn đã dùng đến Tổ Phù Nhãn mà chỉ tạo được một vết rạn trên Ma Hoàng Giáp. Thứ đó rốt cuộc khủng khiếp đến mức nào?
Thất Vương Điện cúi xuống nhìn vết rạn trên ngực, ánh mắt tối sầm lại. Rõ ràng việc Ma Hoàng Giáp bị rạn đã kích nộ hắn. Đây là thứ Hoàng của chúng ban cho, tổn hại này có thể nói là sự sỉ nhục với hắn.
- Ngươi chơi thế đủ rồi nhỉ?
Nụ cười của Thất Vương Điện biến mất, hắn bước chân ra, thân hình lập tức xuất hiện trước mặt Lâm Động, ma chưởng tung thẳng về phía Lâm Động.
Grào!
Tám nghìn con tử kim long biến thành một con tử kim cự long đâm đỡ đòn của Thất Vương Điện. Thế nhưng vào khoảnh khắc va chạm, tử kim quang đã vỡ tan, tử kim long đã bị đánh vỡ vụn.
Lâm Động mượn lực lùi về sau, nhưng sóng xung kích khiến hắn hự một tiếng, Thất Vương Điện có Ma Hoàng Giáp quả nhiên quá lợi hại.
Một quyền đánh lui Lâm Động, ma khí bùng nổ trong mắt Thất Vương Điện, hiển nhiên hắn không muốn kéo dài thời gian nữa, hắn đuổi theo tung quyền.
Binh binh binh!
Hai người tiếp tục những cú va chạm hung hãn khác, nhưng đến giờ rõ ràng Lâm Động bắt đầu bị yếu thế. Ma Hoàng Giáp của Thất Vương Điện vô cùng lợi hại, dù Lâm Động đã dùng đến sức mạnh của tổ phù cũng khó lòng tạo ra tổn thương lớn cho hắn. Trong khi đó lại phải cẩn thận với công kích của Thất Vương Điện, nếu không phải có long cốt Hồng Hoang thì hắn đã bị trọng thương lâu rồi. Nhưng dù vậy tình hình của hắn lúc này cũng không hề tốt chút nào.
Uỳnh!
Lại một cút đánh như trời giáng, Lâm Động phụt máu tươi, nhưng thần sắc trong mắt càng thêm dữ dằn.
- Trên người ngươi đúng là có không ít bảo bối, nhục thể này nếu được phát triển thêm thì có lẽ đối đầu được với cả Hồng Hoang Chủ. Nhưng đáng tiếc ta không có hứng thú để lại địch nhân có tiềm lực thế này.
Thất Vương Điện thấy Lâm Động vẫn đứng vững cho đến bây giờ, không kìm được lắc đầu nói.
- Chút năng lực này…
Hắn cười chế giễu, thế nhưng chưa dứt tiếng cười thì đột nhiên một thân ảnh xuất hiện phía trước, thanh trường kiếm Thanh Phong giống như độc xà xuất động, nhanh như chớp đâm thẳng về phía hắn.
- Không biết tự lượng sức!
Trên thanh trường kiếm đột nhiên được phủ bởi một thứ ánh sáng kỳ lạ. Thất Vương Điện vừa nói được một câu thì đồng tử co lại, định lùi về sau thì thanh trường kiếm lao nhanh hơn đâm thẳng lên vết rạn trên Ma Hoàng Giáp.
Phập!
Ma Hoàng Giáp đủ để chống lại công kích toàn lực của cường giả Luân Hồi Cảnh vượt qua một tầng Luân Hồi Kiếp lúc này đã bị thanh trường kiếm đâm thủng nửa tấc, máu đen lập tức chảy ra theo lưỡi kiếm.
- Ngươi!
Cơn nhói đau từ ngực lập tức khiến mặt Thất Vương Điện biến dạng. Hắn tung một chưởng, Lăng Thanh Trúc bay ra sau, máu tươi phun ra đánh bay cả tấm mạng che mặt.
Thất Vương Điện gườm gườm nhìn Lăng Thanh Trúc bị bay ra sau, sát ý tràn lên trong mắt, tay nắm lại, chỉ thấy dòng ma hải đặc quánh bắn ra, xuyên thủng không gian nhằm thẳng Lăng Thanh Trúc lao tới.
Lăng Thanh Trúc thấy công thế của Thất Vương Điện khẽ cắn môi, tay siết chặt trường kiếm chuẩn bị nghênh đòn.
Nhưng không đợi nàng ra tay thì một thân ảnh đã nhanh như quỷ mị xuất hiện phía trước, hô lên một tiếng, tử kim long cuộn trào, một quyền đánh tan dòng ma khí.
Bùm!
Không gian nổ tung, thân thể Lâm Động như bị trúng trọng kích, máu tươi bắn ra, cánh tay cũng biến dạng ít nhiều, cơn đau từ cánh tay khiến trán hắn đầy mồ hôi lạnh.
- Lâm Động!
Lăng Thanh Trúc thấy thế kinh hoàng kêu lên.
- Ha ha, thật cảm động! Ngươi muốn bảo vệ thì ta giết ả trước mặt ngươi!
Thất Vương Điện thấy thế, khóe miệng nhếch mép, thân hình bỗng nhiên biến mất đầy quỷ dị.
- Cẩn thận!
Khi Thất Vương Điện biến mất, sắc mặt Lâm Động biến đổi, vội lật người kéo Lăng Thanh Trúc lại. Nhưng khi hắn kéo được nàng vào lòng thì Thất Vương Điện đã xuất hiện ở đằng sau, cười nham hiểm, chưởng phong cùng ma khí ngập trời không chút nương tình đánh thẳng lên lưng hắn.
Phụt!
Lâm Động lại hộc máu, hắn cùng Lăng Thanh Trúc cả hai rơi xuống khu rừng.
- Ha ha…
Thất Vương Điện cười lớn, hắn lại vung tay, một vài dòng ma khí hình thành, xuyên qua không gian lao vút xuống.
Trong rừng, Lâm Động ôm lấy Lăng Thanh Trúc khó khăn né tránh, nhưng vẫn dính một vài đòn công kích. Mỗi công kích hắn đều dùng lưng để đỡ cho Lăng Thanh Trúc.
Bùm bùm!
Công thế khủng khiếp khiến mặt đất vỡ vụn, Lâm Động lăn lộn trên đất, máu thịt trên lưng lẫn lộn nhưng hắn vẫn gắng gượng, thân thể run rẩy, miệng không ngừng chảy máu.
- Tên khốn kiếp!
Lâm Động hít vào một hơi khí lạnh, cố gắng chống lại những cơn choáng váng.
Lăng Thanh Trúc nhìn gương mặt gần ngay trước mặt, hắn nghiến chặt răng, máu trên mặt khiến hắn có phần thảm hại. Nhưng bộ dạng đó trong mắt nàng lại khiến nàng cắn môi, đôi mắt trở nên dịu dàng và có phần hỗn loạn.
- Tại sao lại liều mạng như vậy?
Lăng Thanh Trúc cắn môi, lầm bầm.
- Đến một nữ nhân cũng không bảo vệ được thì còn là nam nhân không?
Lâm Động cười, hơi thở nặng nề phả lên mặt Lăng Thanh Trúc, cơn đau khắp toàn thân khiến hắn không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Thương thế lần này quả nhiên không nhẹ.
- Ngươi là tên ngốc!
Lăng Thanh Trúc có phần thất thần nhìn Lâm Động, trong mắt dường như có sương mù, đôi tay khẽ vuốt mặt hắn, quệt đi máu nơi khóe miệng hắn, gương mặt nàng bỗng nở nụ cười khiến trăm hoa cũng thẹn không bằng.
- Đột nhiên ta rất muốn dạy ngươi Thái Thượng Cảm Ứng Quyết, làm sao đây?