Sâu trong bóng tối Huyền Âm Giản, lúc Lâm Động mở hai mắt, một cỗ khí tức cực kỳ cường hãn giống như núi lửa chuẩn bị phun trào, đột nhiên từ trong cơ thể thổi quét ra. Dưới sự thổi quét của khí tức này, hàn khí Địa Sát ngập tràn xung quanh đều bị chấn tan.
- Thành công rồi?
Tiểu điêu đang lơ lửng phía trên thi thể Bát Nhãn Địa Ma Chu cũng bị cỗ khí tức này làm cho kinh động, trong mắt nhất thời lóe lên vẻ kinh hỉ nói.
Hắc động phía sau Lâm Động chậm rãi tiêu tán, mà thân hình cũng nhè nhẹ đáp xuống mặt đất. Trong hai mắt chợt lóe tinh quang, nguyên lực ba động từ trong cơ thể phát ra mạnh hơn gấp nhiều lần.
- Tiến nhập Tạo Hóa Cảnh rồi?
Tiểu điêu nhanh chóng lao đến trước mặt Lâm Động, gấp gáp hỏi.
- Miễn cưỡng xem như vậy!
Lâm Động nhắm mắt cảm ứng một chút trạng thái trong cơ thể, chợt cười nói:
- Phải nói là Bán Bộ Tạo Hóa, cách Tạo Hóa Cảnh tiểu thành còn một bước lớn.
- Bán Bộ Tạo Hóa cũng không tệ rồi!
Tiểu điêu rùng mình, nói lời từ tận đáy lòng. Đoạn thời gian này thực lực của Lâm Động tăng lên thật sự quá nhanh, cho dù có Thôn Phệ Tổ Phù tương trợ, nhưng cũng có chút nhanh quá hóa dở. Hiện nay có thể đột phá Tạo Khí Cảnh, bước vào cảnh giới Bán Bộ Tạo Hóa đã là tương đối khiến người khác hài lòng rồi.
Lâm Động cũng gật đầu, tiến vào Tạo Hóa Cảnh cũng không phải là chuyện đơn giản, lần này có thể mượn dùng bản nguyên hàn khí Địa Sát trong này tiến thêm một bước thì hắn đã xem như thỏa mãn rồi.
- Bây giờ ngươi định làm gì?
Tiểu điêu nhìn về phía Lâm Động nói, sau khi có Thôn Phệ Tổ Phù, Lâm Động đã có năng lực tùy thời có thể rời khỏi Huyền Âm Giản.
- Trước tiên ở trong Huyền Âm Giản tìm Tiểu Viêm, sau đó tìm Đằng Sát tính sổ!
Ánh mắt Lâm Động lóe lên hàn ý. Lần trước hắn bị Đằng Sát bức cho phải trốn vào Huyền Âm Giản, suýt chút nữa tử vong, còn khiến hắn bị tách khỏi Tiểu Viêm, hiện nay cũng không biết nó còn sống hay đã chết. Món nợ này nếu như không thanh toán thì hắn cũng không gọi là Lâm Động nữa rồi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Ừm!
Tiểu điêu đối với chuyện này cũng không có ý kiến gì. Với thực lực của Lâm Động hiện nay đã đủ để chống lại Đằng Sát, muốn đi báo thù cũng có năng lực rồi.
Đã có chủ ý, Lâm Động cũng không định kéo dài thời gian, tâm thần vừa động, hắc động liền xuất hiện bao phủ lấy cơ thể, tiểu điêu thấy vậy cũng vội vàng đáp trên bả vai Lâm Động, hắn cũng phải nương tựa lực lượng thôn phệ của Lâm Động mới có thể rời khỏi Huyền Âm Giản.
- Đi!
Mũi chân Lâm Động điểm lên mặt đất, thân hình bay lên, hắc động cũng đem từng đạo hàn khí Địa Sát gào thét lao đến thôn phệ, sau đó Lâm Động hóa thành một đạo hắc mang thế như chẻ tre, trực tiếp lao lên phía trên Huyền Âm Giản.
Không ít cường giả xem Huyền Âm Giản chính là tuyệt địa, nhưng hiện nay đối với Lâm Động mà nói lại không có chút hiệu quả ngăn trở nào. Mà so với nửa năm trước hắn xông vào và Lâm Động bây giờ lại là hai thái cực ngược nhau. Sau nửa năm, hắn mạnh mẽ hơn trước gấp nhiều lần, không chỉ thành công bước vào cảnh giới Bán Bộ Tạo Hóa, thậm chí tinh thần lực còn nâng cao trở thành Linh Phù sư Cao cấp.
Phóng mắt khắp cả quận Đại Hoang chỉ sợ cũng không có bao nhiêu người có thể so đấu tinh thần lực với hắn. Ngắn ngủi chỉ nửa năm hắn đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, nếu như Đằng Sát biết được, không biết có tức giận đến hộc máu hay không?
o0o
Tại biên giới Huyền Âm Giản, từ nửa năm trước đã sục sôi sự kiện đoạt bảo, xung quanh Huyền Âm Giản sau đó mặc dù đã cách nửa năm nhưng vẫn cực kỳ náo nhiệt.
Đêm hôm đó, mọi người thấy Lâm Động mang theo bảo vật xông vào Huyền Âm Giản, tuy rằng rất nhiều người đều cho rằng bây giờ Lâm Động đã biến thành cái thây khô trong Huyền Âm Giản. Nhưng bọn họ cũng hiểu rằng, Lâm Động có thể chết, nhưng bảo vật chắc chắn vẫn tồn tại nguyên vẹn, dù sao thì phía trên bảo vật vẫn còn phong ấn mà dù hợp lực toàn bộ Âm Khôi Tông cũng không thể phá giải.
Cho nên, nửa năm qua vô số người đều ngóng chờ, chờ mong mình một ngày nào đó được ông trời chiếu cố, đoạt được bảo vật thần bí khiến cho Âm Khôi Tông phải điên cuồng vì nó.
Chỉ có điều, cuối cùng bảo vật thần bí cũng không được phát hiện, còn có không ít kẻ trượt chân bị hút vào trong Huyền Âm Giản, bị oanh giết đến ngay cả xác cũng không còn.
Thế nhưng, mặc dù nói nơi này hung hiểm, nhưng lực hấp dẫn của bảo vật thần bí thật sự quá lớn. Bởi vậy, mặc dù đã cách nửa năm mà bên cạnh Huyền Âm Giản vẫn nhìn thấy có không ít người đến tầm bảo.
Bên trong Huyền Âm Giản, vô số hàn khí Địa Sát đang gào thét, hàn khí vô cùng sắc bén, mỗi lần khuếch tán đều khiến cho người ở nơi này sắc mặt kịch biến, sau đó cẩn thận tránh né, chỉ sợ bị cuốn vào trong đó.
Chỉ có điều hàn khí Địa Sát ở trong Huyền Âm Giản hôm nay dường như cực kỳ hung mãnh, không ít người đều cẩn thận tránh xa khỏi phụ cận Huyền Âm Giản.
Vù!
Mà lúc không ít người đang né tránh hàn khí Địa Sát cuồng bạo thì đột nhiên có một tiếng xé gió kịch liệt từ bên trong truyền ra. Rồi sau đó, một đạo ánh sáng với tốc độ kinh người trực tiếp từ trong hàn khí Địa Sát ngập trời phóng ra.
Tốc độ của đạo ánh sáng cực nhanh, mượn hàn khí Địa Sát bao phủ nên không có ai có thể nhận ra, một đạo thân ảnh giống như quỷ mị xuất hiện bên cạnh Huyền Âm Giản.
- Tìm hai ngày rồi vẫn không có tung tích của Tiểu Viêm.
Đạo thân ảnh đứng bên cạnh Huyền Âm Giản, sắc mặt vô cùng âm trầm nhìn hàn khí Địa Sát bên trong Huyền Âm Giản, ánh mắt cực kỳ âm lãnh.
Đạo thân ảnh này hiển nhiên chính là Lâm Động. Hai ngày nay hắn vẫn luôn tìm kiếm trong Huyền Âm Giản, nhưng lại không phát hiện được chút tung tích nào của Tiểu Viêm, thậm chí ngay cả hài cốt của Tiểu Viêm cũng không phát hiện.
- Nó vẫn còn sống, bản thân Yêu thú có thể rất nhanh thích ứng với loại hàn khí này, hơn nữa nó còn nuốt huyết mạch của Viễn Cổ Huyết Bức Long nên hẳn là vô sự.
Giống như biết tâm tình nặng nề của Lâm Động, tiểu điêu ở trong lòng khuyên giải an ủi.
Lâm Động yên lặng gật đầu, chợt hai mắt đỏ rực lên nói:
- Nếu như Tiểu Viêm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Đằng Sát, ta nhất định sẽ huyết tẩy Âm Khôi Tông ngươi!
- Ài, đoạn thời gian này chúng ta cứ dọc theo Huyền Âm Giản tìm kiếm, ta đối với khí tức của nó tương đối quen thuộc, chỉ cần nó xuất hiện trong phạm vi ta cảm nhận được thì có thể tìm được vị trí của nó.
Tiểu điêu nói.
- Ừm!
Lâm Động hít một hơi thật sâu, chậm rãi xiết chặt hai bàn tay, sau đó xoay người rời đi, ánh mắt bình thản liếc nhìn đám người cách đó không xa, sau đó chậm rãi đi về phía khác.
- Ồ, tên kia bộ dạng có chút quen quen!
Cách đó không xa, vài đạo nhân ảnh tụ tập lại cùng một chỗ, từ trang phục của bọn họ hẳn là đệ tử của những tông phái có thế lực gần Sơn mạch Huyền Âm. Bọn họ là người muốn đến đây tầm bảo.
Mà lúc này, một gã nam tử trung niên nhìn thấy bóng dám Lâm Động có chút trầm ngâm nói.
- Ài, sư huynh ngươi gặp ai cũng nói quen. Ta nói này, xung quanh Huyền Âm Giản đều bị người khác tìm kiếm không biết bao nhiêu lần, làm sao có thể đến phiến chúng ta tìm thấy bảo vật chứ? Nên quay về thôi, bằng không nếu bị cuốn vào trong Huyền Âm Giản, ngay cả thi thể cũng không còn.
Bên cạnh nam tử trung niên, một gã nam tử trẻ tuổi chùi tro bụi dính trên mặt, oán hận nói.
- Ngươi thì biết cái gì? Ta lúc trước nhớ rõ ràng, Lâm Động chính là từ vị trí này xông vào trong Huyền Âm Giản. Nếu như chúng ta vận khí tốt nói không chừng có thể tìm được bảo vật thần bí, khi đó Âm Khôi Tông cũng phải tôn trọng chúng ta. Nếu chúng ta có được, Địa Sát Tông chúng ta về sau nhất định sẽ vượt qua Âm Khôi Tông!
Trung niên nhân gầy gò trước mặt nam tử trẻ tuổi quát mắng khiển trách.
Nghe thấy vậy, vài đệ tử trẻ tuổi cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu, chợt một người nói:
- Lá gan Lâm Động cũng lớn thật, dám đoạt bảo trên tay Âm Khôi Tông, kết quả bản thân bị đẩy vào tử địa, hiện nay ngay cả thi hài cũng không tìm thấy.
- Đúng vậy, Tông chủ Đằng Sát của Âm Khôi Tông chính là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành, phóng mắt khắp cả quận Đại Hoang chỉ e tìm không ra mấy người có thể là đối thủ của hắn, Lâm Động dám đoạt bảo không phải là muốn chết sao?
- Đâu chỉ là tìm chết, hắn bây giờ chết cũng không quan trọng, ta nghe nói mấy hôm trước, Âm Khôi Tông xuất động một lượng lớn cường giả, bắt được con Yêu thú đi theo bên cạnh hắn lúc trước, hiện nay còn muốn lột da rút gân luyện chế thành Thú khôi. Chậc chậc, Đằng Sát này thủ đoạn thật ngoan độc, ngay cả một con Yêu thú cũng lấy ra để xả giận.
Trung nhiên nhân lắc lắc đầu. Thế nhưng, lời nói của hắn vừa dứt thì cũng lập tức phát hiện phiến trời đất này đột nhiên trở nên lạnh lẽo. Còn không đợi hắn phản ứng, không khí trước mặt bạo tạc, một đạo thân ảnh giống như quỷ mị trực tiếp hiện ra trước mặt hắn, một cánh tay giống như tia chớp bóp chặt lấy yết hầu hắn.
- Sư huynh?
Biến cố đột nhiên như vậy diễn ra, khiến cho mấy người đứng đó đều sửng sốt, lập tức phục hồi lại tinh thần, quát về phía bóng người đang bóp chặt lấy cổ trung niên nhân.
- Khụ, ngươi… ngươi là Lâm Động?
Thế nhưng tiếng quát của đám người vừa dứt thì trung niên nhân bị bóng người kia bóp chặt, sắc mặt vô cùng sợ hãi nhìn bóng người kia, khó khăn nói.
- Ngươi vừa rồi có nói, Âm Khôi Tông bắt được một con Yêu thú?
Ánh mắt Lâm Động đỏ rực nhìn trung niên nhân trước mặt, thanh âm giống như từ Cửu U truyền đến.
- Đừng giết ta, ta không đắc tội ngươi, ta có tin tình báo có thể nói cho ngươi… Yêu thú bị Âm Khôi Tông bắt chính là Yêu thú nửa năm trước cùng xông vào Huyền Âm Giản với ngươi. Hơn nữa hôm nay Đằng Sát đã tuyên bố trước mặt mọi người sẽ đem Yêu thú đó luyện chế thành Thú khôi, cảnh cáo tất cả những người dám đắc tội với Âm Khôi Tông…
Nhìn ánh mắt như muốn ăn thịt người của Lâm Động, trung niên nhân biết sự tình nghiêm trọng, lập tức đem mọi chuyện nói ra.
Ầm!
Trung niên nhân vừa nói xong, một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố từ trong cơ thể Lâm Động đột nhiên phát ra, những người xung quanh đều bị chấn bay đi.
- Đằng Sát, hôm nay nếu không cho Âm Khôi Tông ngươi máu chảy thành sông thì Lâm Động ta thề không làm người!
Sắc mặt Lâm Động dữ tợn, một cỗ sát ý điên cuồng từ trong lòng trào ra. Hắn thả người trong tay xuống, thân hình chợt động, một đạo kim quang lóe lên trực tiếp lao lên trời. Sau đó, sát khí âm hàn toát ra tràn ngập khắp thiên địa, nhằm về hướng Âm Khôi Tông mà lao đi.
Hôm nay, hắn phải huyết tẩy Âm Khôi Tông.
Sâu trong bóng tối Huyền Âm Giản, lúc Lâm Động mở hai mắt, một cỗ khí tức cực kỳ cường hãn giống như núi lửa chuẩn bị phun trào, đột nhiên từ trong cơ thể thổi quét ra. Dưới sự thổi quét của khí tức này, hàn khí Địa Sát ngập tràn xung quanh đều bị chấn tan.
- Thành công rồi?
Tiểu điêu đang lơ lửng phía trên thi thể Bát Nhãn Địa Ma Chu cũng bị cỗ khí tức này làm cho kinh động, trong mắt nhất thời lóe lên vẻ kinh hỉ nói.
Hắc động phía sau Lâm Động chậm rãi tiêu tán, mà thân hình cũng nhè nhẹ đáp xuống mặt đất. Trong hai mắt chợt lóe tinh quang, nguyên lực ba động từ trong cơ thể phát ra mạnh hơn gấp nhiều lần.
- Tiến nhập Tạo Hóa Cảnh rồi?
Tiểu điêu nhanh chóng lao đến trước mặt Lâm Động, gấp gáp hỏi.
- Miễn cưỡng xem như vậy!
Lâm Động nhắm mắt cảm ứng một chút trạng thái trong cơ thể, chợt cười nói:
- Phải nói là Bán Bộ Tạo Hóa, cách Tạo Hóa Cảnh tiểu thành còn một bước lớn.
- Bán Bộ Tạo Hóa cũng không tệ rồi!
Tiểu điêu rùng mình, nói lời từ tận đáy lòng. Đoạn thời gian này thực lực của Lâm Động tăng lên thật sự quá nhanh, cho dù có Thôn Phệ Tổ Phù tương trợ, nhưng cũng có chút nhanh quá hóa dở. Hiện nay có thể đột phá Tạo Khí Cảnh, bước vào cảnh giới Bán Bộ Tạo Hóa đã là tương đối khiến người khác hài lòng rồi.
Lâm Động cũng gật đầu, tiến vào Tạo Hóa Cảnh cũng không phải là chuyện đơn giản, lần này có thể mượn dùng bản nguyên hàn khí Địa Sát trong này tiến thêm một bước thì hắn đã xem như thỏa mãn rồi.
- Bây giờ ngươi định làm gì?
Tiểu điêu nhìn về phía Lâm Động nói, sau khi có Thôn Phệ Tổ Phù, Lâm Động đã có năng lực tùy thời có thể rời khỏi Huyền Âm Giản.
- Trước tiên ở trong Huyền Âm Giản tìm Tiểu Viêm, sau đó tìm Đằng Sát tính sổ!
Ánh mắt Lâm Động lóe lên hàn ý. Lần trước hắn bị Đằng Sát bức cho phải trốn vào Huyền Âm Giản, suýt chút nữa tử vong, còn khiến hắn bị tách khỏi Tiểu Viêm, hiện nay cũng không biết nó còn sống hay đã chết. Món nợ này nếu như không thanh toán thì hắn cũng không gọi là Lâm Động nữa rồi. Bạn đang đọc truyện tại -
- Ừm!
Tiểu điêu đối với chuyện này cũng không có ý kiến gì. Với thực lực của Lâm Động hiện nay đã đủ để chống lại Đằng Sát, muốn đi báo thù cũng có năng lực rồi.Đã có chủ ý, Lâm Động cũng không định kéo dài thời gian, tâm thần vừa động, hắc động liền xuất hiện bao phủ lấy cơ thể, tiểu điêu thấy vậy cũng vội vàng đáp trên bả vai Lâm Động, hắn cũng phải nương tựa lực lượng thôn phệ của Lâm Động mới có thể rời khỏi Huyền Âm Giản.
- Đi!
Mũi chân Lâm Động điểm lên mặt đất, thân hình bay lên, hắc động cũng đem từng đạo hàn khí Địa Sát gào thét lao đến thôn phệ, sau đó Lâm Động hóa thành một đạo hắc mang thế như chẻ tre, trực tiếp lao lên phía trên Huyền Âm Giản.
Không ít cường giả xem Huyền Âm Giản chính là tuyệt địa, nhưng hiện nay đối với Lâm Động mà nói lại không có chút hiệu quả ngăn trở nào. Mà so với nửa năm trước hắn xông vào và Lâm Động bây giờ lại là hai thái cực ngược nhau. Sau nửa năm, hắn mạnh mẽ hơn trước gấp nhiều lần, không chỉ thành công bước vào cảnh giới Bán Bộ Tạo Hóa, thậm chí tinh thần lực còn nâng cao trở thành Linh Phù sư Cao cấp.
Phóng mắt khắp cả quận Đại Hoang chỉ sợ cũng không có bao nhiêu người có thể so đấu tinh thần lực với hắn. Ngắn ngủi chỉ nửa năm hắn đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, nếu như Đằng Sát biết được, không biết có tức giận đến hộc máu hay không?
o0o
Tại biên giới Huyền Âm Giản, từ nửa năm trước đã sục sôi sự kiện đoạt bảo, xung quanh Huyền Âm Giản sau đó mặc dù đã cách nửa năm nhưng vẫn cực kỳ náo nhiệt.
Đêm hôm đó, mọi người thấy Lâm Động mang theo bảo vật xông vào Huyền Âm Giản, tuy rằng rất nhiều người đều cho rằng bây giờ Lâm Động đã biến thành cái thây khô trong Huyền Âm Giản. Nhưng bọn họ cũng hiểu rằng, Lâm Động có thể chết, nhưng bảo vật chắc chắn vẫn tồn tại nguyên vẹn, dù sao thì phía trên bảo vật vẫn còn phong ấn mà dù hợp lực toàn bộ Âm Khôi Tông cũng không thể phá giải.
Cho nên, nửa năm qua vô số người đều ngóng chờ, chờ mong mình một ngày nào đó được ông trời chiếu cố, đoạt được bảo vật thần bí khiến cho Âm Khôi Tông phải điên cuồng vì nó.
Chỉ có điều, cuối cùng bảo vật thần bí cũng không được phát hiện, còn có không ít kẻ trượt chân bị hút vào trong Huyền Âm Giản, bị oanh giết đến ngay cả xác cũng không còn.
Thế nhưng, mặc dù nói nơi này hung hiểm, nhưng lực hấp dẫn của bảo vật thần bí thật sự quá lớn. Bởi vậy, mặc dù đã cách nửa năm mà bên cạnh Huyền Âm Giản vẫn nhìn thấy có không ít người đến tầm bảo.
Bên trong Huyền Âm Giản, vô số hàn khí Địa Sát đang gào thét, hàn khí vô cùng sắc bén, mỗi lần khuếch tán đều khiến cho người ở nơi này sắc mặt kịch biến, sau đó cẩn thận tránh né, chỉ sợ bị cuốn vào trong đó.
Chỉ có điều hàn khí Địa Sát ở trong Huyền Âm Giản hôm nay dường như cực kỳ hung mãnh, không ít người đều cẩn thận tránh xa khỏi phụ cận Huyền Âm Giản.
Vù!
Mà lúc không ít người đang né tránh hàn khí Địa Sát cuồng bạo thì đột nhiên có một tiếng xé gió kịch liệt từ bên trong truyền ra. Rồi sau đó, một đạo ánh sáng với tốc độ kinh người trực tiếp từ trong hàn khí Địa Sát ngập trời phóng ra.
Tốc độ của đạo ánh sáng cực nhanh, mượn hàn khí Địa Sát bao phủ nên không có ai có thể nhận ra, một đạo thân ảnh giống như quỷ mị xuất hiện bên cạnh Huyền Âm Giản.
- Tìm hai ngày rồi vẫn không có tung tích của Tiểu Viêm.
Đạo thân ảnh đứng bên cạnh Huyền Âm Giản, sắc mặt vô cùng âm trầm nhìn hàn khí Địa Sát bên trong Huyền Âm Giản, ánh mắt cực kỳ âm lãnh.
Đạo thân ảnh này hiển nhiên chính là Lâm Động. Hai ngày nay hắn vẫn luôn tìm kiếm trong Huyền Âm Giản, nhưng lại không phát hiện được chút tung tích nào của Tiểu Viêm, thậm chí ngay cả hài cốt của Tiểu Viêm cũng không phát hiện.
- Nó vẫn còn sống, bản thân Yêu thú có thể rất nhanh thích ứng với loại hàn khí này, hơn nữa nó còn nuốt huyết mạch của Viễn Cổ Huyết Bức Long nên hẳn là vô sự.
Giống như biết tâm tình nặng nề của Lâm Động, tiểu điêu ở trong lòng khuyên giải an ủi.
Lâm Động yên lặng gật đầu, chợt hai mắt đỏ rực lên nói:
- Nếu như Tiểu Viêm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Đằng Sát, ta nhất định sẽ huyết tẩy Âm Khôi Tông ngươi!
- Ài, đoạn thời gian này chúng ta cứ dọc theo Huyền Âm Giản tìm kiếm, ta đối với khí tức của nó tương đối quen thuộc, chỉ cần nó xuất hiện trong phạm vi ta cảm nhận được thì có thể tìm được vị trí của nó.
Tiểu điêu nói.
- Ừm!
Lâm Động hít một hơi thật sâu, chậm rãi xiết chặt hai bàn tay, sau đó xoay người rời đi, ánh mắt bình thản liếc nhìn đám người cách đó không xa, sau đó chậm rãi đi về phía khác.
- Ồ, tên kia bộ dạng có chút quen quen!
Cách đó không xa, vài đạo nhân ảnh tụ tập lại cùng một chỗ, từ trang phục của bọn họ hẳn là đệ tử của những tông phái có thế lực gần Sơn mạch Huyền Âm. Bọn họ là người muốn đến đây tầm bảo.
Mà lúc này, một gã nam tử trung niên nhìn thấy bóng dám Lâm Động có chút trầm ngâm nói.
- Ài, sư huynh ngươi gặp ai cũng nói quen. Ta nói này, xung quanh Huyền Âm Giản đều bị người khác tìm kiếm không biết bao nhiêu lần, làm sao có thể đến phiến chúng ta tìm thấy bảo vật chứ? Nên quay về thôi, bằng không nếu bị cuốn vào trong Huyền Âm Giản, ngay cả thi thể cũng không còn.
Bên cạnh nam tử trung niên, một gã nam tử trẻ tuổi chùi tro bụi dính trên mặt, oán hận nói.
- Ngươi thì biết cái gì? Ta lúc trước nhớ rõ ràng, Lâm Động chính là từ vị trí này xông vào trong Huyền Âm Giản. Nếu như chúng ta vận khí tốt nói không chừng có thể tìm được bảo vật thần bí, khi đó Âm Khôi Tông cũng phải tôn trọng chúng ta. Nếu chúng ta có được, Địa Sát Tông chúng ta về sau nhất định sẽ vượt qua Âm Khôi Tông!
Trung niên nhân gầy gò trước mặt nam tử trẻ tuổi quát mắng khiển trách.
Nghe thấy vậy, vài đệ tử trẻ tuổi cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu, chợt một người nói:
- Lá gan Lâm Động cũng lớn thật, dám đoạt bảo trên tay Âm Khôi Tông, kết quả bản thân bị đẩy vào tử địa, hiện nay ngay cả thi hài cũng không tìm thấy.
- Đúng vậy, Tông chủ Đằng Sát của Âm Khôi Tông chính là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành, phóng mắt khắp cả quận Đại Hoang chỉ e tìm không ra mấy người có thể là đối thủ của hắn, Lâm Động dám đoạt bảo không phải là muốn chết sao?
- Đâu chỉ là tìm chết, hắn bây giờ chết cũng không quan trọng, ta nghe nói mấy hôm trước, Âm Khôi Tông xuất động một lượng lớn cường giả, bắt được con Yêu thú đi theo bên cạnh hắn lúc trước, hiện nay còn muốn lột da rút gân luyện chế thành Thú khôi. Chậc chậc, Đằng Sát này thủ đoạn thật ngoan độc, ngay cả một con Yêu thú cũng lấy ra để xả giận.
Trung nhiên nhân lắc lắc đầu. Thế nhưng, lời nói của hắn vừa dứt thì cũng lập tức phát hiện phiến trời đất này đột nhiên trở nên lạnh lẽo. Còn không đợi hắn phản ứng, không khí trước mặt bạo tạc, một đạo thân ảnh giống như quỷ mị trực tiếp hiện ra trước mặt hắn, một cánh tay giống như tia chớp bóp chặt lấy yết hầu hắn.
- Sư huynh?
Biến cố đột nhiên như vậy diễn ra, khiến cho mấy người đứng đó đều sửng sốt, lập tức phục hồi lại tinh thần, quát về phía bóng người đang bóp chặt lấy cổ trung niên nhân.
- Khụ, ngươi… ngươi là Lâm Động?
Thế nhưng tiếng quát của đám người vừa dứt thì trung niên nhân bị bóng người kia bóp chặt, sắc mặt vô cùng sợ hãi nhìn bóng người kia, khó khăn nói.
- Ngươi vừa rồi có nói, Âm Khôi Tông bắt được một con Yêu thú?
Ánh mắt Lâm Động đỏ rực nhìn trung niên nhân trước mặt, thanh âm giống như từ Cửu U truyền đến.
- Đừng giết ta, ta không đắc tội ngươi, ta có tin tình báo có thể nói cho ngươi… Yêu thú bị Âm Khôi Tông bắt chính là Yêu thú nửa năm trước cùng xông vào Huyền Âm Giản với ngươi. Hơn nữa hôm nay Đằng Sát đã tuyên bố trước mặt mọi người sẽ đem Yêu thú đó luyện chế thành Thú khôi, cảnh cáo tất cả những người dám đắc tội với Âm Khôi Tông…
Nhìn ánh mắt như muốn ăn thịt người của Lâm Động, trung niên nhân biết sự tình nghiêm trọng, lập tức đem mọi chuyện nói ra.
Ầm!
Trung niên nhân vừa nói xong, một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố từ trong cơ thể Lâm Động đột nhiên phát ra, những người xung quanh đều bị chấn bay đi.
- Đằng Sát, hôm nay nếu không cho Âm Khôi Tông ngươi máu chảy thành sông thì Lâm Động ta thề không làm người!
Sắc mặt Lâm Động dữ tợn, một cỗ sát ý điên cuồng từ trong lòng trào ra. Hắn thả người trong tay xuống, thân hình chợt động, một đạo kim quang lóe lên trực tiếp lao lên trời. Sau đó, sát khí âm hàn toát ra tràn ngập khắp thiên địa, nhằm về hướng Âm Khôi Tông mà lao đi.
Hôm nay, hắn phải huyết tẩy Âm Khôi Tông.