Hắc ám bao phủ đại địa, ban đêm ở Chiến trường Viễn Cổ đặc biệt âm trầm và áp lực, ở xa xa phía chân trời, một vầng trăng tròn treo trên cao.
Trăng tròn lộ ra màu đỏ đậm giống như một tầng máu tươi ngưng tụ thành, khiến người khác có một loại cảm giác tê dại da đầu.
Từng luồng nguyệt quang đỏ đậm từ trên bầu trời chiều xuống, chiếu sáng cả Man Hoang đại địa, từng đạo tiếng gào thét trầm thấp liên tiếp vang lên khắp đại địa, bên trong tiếng gào thét lộ ra mùi vị cuồng bạo nồng đậm.
Đêm tối ở Chiến trường Viễn Cổ chính là thời khắc cấm nhân loại qua lại.
Tại Điểm tập trung trong thành thị, Lâm Động lẳng lặng ngồi xếp bằng trong thạch thất, một tia lực lượng thôn phệ lặng lẽ tràn ra, nguyên khí trong thiên địa xung quanh liên tục không ngừng rót vào thân thể hắn.
Hơn nữa, lúc những nguyên khí thiên địa này hội tụ vào bên trong cơ thể Lâm Động, trong lúc mơ hồ, ở bên ngoài cơ thể hắn lại có thêm một tia năng lượng hồng sắc hội tụ.
Tia năng lượng hồng sắc này cũng không tính là quá mức hùng hậu, nhưng lại lộ ra ba động và nóng rực đến kinh người. Những năng lượng hồng sắc này chính là Niết Bàn Khí.
Từ một loại góc độ nào đó mà nói, so với nguyên khí, Niết Bàn Khí hiển nhiên là phức tạp và cao thâm hơn rất nhiều. Loại năng lượng này có thể rèn luyện nguyên lực, có kỳ hiệu tẩy lễ thân thể. Chỉ có điều cũng chính bởi vì Niết Bàn Khí cường đại, cho nên rất nhiều cường giả chưa bước vào Niết Bàn Cảnh cũng không dám trắng trợn đem hấp thu, bởi vì thân thể của bọn họ không thể nào thừa nhận một lượng lớn Niết Bàn Khí được, cho nên, bọn hắn chỉ có thể hấp thu với biên độ nhỏ, phần lớn là để ngưng luyện, ngưng tụ thành Niết Bàn Đan, chuẩn bị sử dụng lúc trùng kích Niết Bàn Cảnh.
Chỉ có điều, loại băn khoăn này đối với Lâm Động mà nói cũng không hề có chút vấn đề gì, có Thôn Phệ Tổ Phù hộ thể, bất cứ năng lượng nào hắn cũng dám cưỡng ép thôn phệ, cho dù là Niết Bàn Khí. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt lập lòe tại bên ngoài thân thể Lâm Động, trong mơ hồ phảng phất như nghe thấy tiếng xèo xèo rất nhỏ truyền ra, những Niết Bàn Khí xuyên thẳng qua lớp da bên ngoài cơ thể Lâm Động, trong đó ẩn chứa năng lượng nóng rực, giống như đang cải tạo vậy, khiến cho thực lực của Lâm Động, nhanh chóng tăng trưởng từng chút một.
Dựa theo loại tốc độ tăng trưởng này, Lâm Động chỉ sợ không cần quá nhiều thời gian thì sẽ bước vào Tạo Hóa Cảnh đại thành, đến lúc đó, dưới Niết Bàn Cảnh chỉ e khó kiếm được địch thủ.
Nguyên khí thiên địa sôi trào quanh người Lâm Động, hồi lâu sau mới dần yên tĩnh lại, hồng mang trên thân thể Lâm Động cũng dần yếu bớt, hai mắt đóng chặt chậm rãi mở ra.
Trong bóng tối, hai đạo hồng mang từ trong mắt Lâm Động bắn ra, phảng phất như hắc ám cũng bị mạnh mẽ xé rách.
- Hô!
Mở hai mắt ra, Lâm Động phun ra một đoàn bách khí nóng rực, sau đó bàn tay lật một cái, mười viên đan dược đỏ rực liền xuất hiện trong bàn tay, những thứ này chính là những Niết Bàn Khí mà Lâm Động chưa thôn phệ hết, liền tinh luyện thành Niết Bàn Đan.
Chiêu thức này của hắn nếu như xuất ra, chỉ e sẽ khiến cho vô số người khiếp sợ. Dù sao thì loại cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành giống đám người Mạc Lăng, suốt cả đêm nhiều lắm cũng chỉ ngưng luyện ra hơn ba viên Niết Bàn Đan, nhưng Lâm Động chỉ dùng một ít Niết Bàn Khí còn sót lại bên trong cơ thể mà có thể ngưng tụ thành mười viên trong một đêm, tốc độ như vậy, quả thực là có chút kinh thế hãi tục!
Thế nhưng, đối với tốc độ khiến cho người khác ngây ngẩn này thì Lâm Động cũng không hề cực kỳ thỏa mãn, hắn khẽ lắc đầu, lẩm bẩm nói:
- Lúc ngưng tụ vẫn không dám đem lực lượng Thôn Phệ Tổ Phù phát huy ra, nếu không thì làm sao chỉ có chút thu hoạch như vậy?
Đối với nhu cầu về Niết Bàn Đan, Lâm Động so với thường nhân càng thèm muốn hơn. Hắn không chỉ phải chuẩn bị cho mình một lượng lớn Niết Bàn Đan, mà còn phải chuẩn bị đầy đủ Niết Bàn Đan để tinh lọc Huyết Linh Khôi, nhưng bây giờ Niết Bàn Đan của hắn đang có, bất kể là làm chuyện gì thì vẫn còn thiếu quá nhiều.
- Ban đêm ở Chiến trường Viễn Cổ này, quả thực đáng sợ!
Lâm Động nhảy xuống đất, nhìn nguyệt quang đỏ rực ở bên ngoài chiếu xuống màn đêm, trong mắt có chút vẻ ngưng trọng. Hắn có thể cảm nhận được dưới ánh trăng chiếu rọi này, phảng phất như nguyên khí trong thiên địa đều ngưng động lại, không chỉ khiến cho thân hình của người khác trở nên chậm chạp, thậm chí ngay cả vận chuyển nguyên lực trong cơ thể so với ban ngày cũng chậm hơn không ít.
Lâm Động đã trải qua ba đêm ở Chiến trường Viễn Cổ này, kể từ sau khi tới Điểm tập trung ở thành thị này, bọn hắn đã ở nơi này chờ đợi ba ngày rồi, mà trong thời gian này hắn cũng không chủ động tiếp xúc cùng với bất cứ kẻ nào. Đương nhiên, chuyện tin tức tình báo thì Mạc Lăng dù sao cũng sẽ xử lý tốt, hắn bây giờ đã hiểu rõ tình huống đại khái của tòa thành thị này.
Chúa tể hiện tại của thành thị Điểm tập trung hiện nay chính là người của Vương triều Thánh Quang. Tên của cái Vương triều này, Lâm Động trước kia cũng chưa từng nghe nói qua, chỉ có điều thực lực thực sự lại được xem là cực hạn tại nơi này. Theo như tin tình báo biết được, Vương triều Thánh Quang lần này tiến vào Chiến trường Viễn Cổ khoảng chừng hai mươi người, trong đó chỉ đạt đến Tạo Hóa Cảnh địa thành đã có bảy người, người mạnh nhất trong đó đã đạt đến trình độ Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, đủ để khinh thường tất cả mọi người ở đây.
Loại thực lực này cùng với đội hình đó đủ để các đội ngũ của những Vương triều khác không dám có chút ý niệm chống đối với bọn họ, mà bọn họ cũng đã trở thành người khống chế Điểm tập trung này. Bất cứ người nào muốn vào trong thành thị để tránh ban đêm thì mỗi ngày đều phải giao nạp Niết Bàn Đan cho bọn họ, có thể nói, khái niệm này cũng giống như thu phí bảo hộ vậy.
Chỉ có điều Vương triều Thánh Quang này làm việc tuy hơi có vẻ bá đạo, nhưng chỉ với một vài thủ đoạn thì bọn hắn biết rõ muốn trấn áp nhiều thiên tài đến từ tất cả các Vương triều thì có vẻ hơi quá sức, cho nên chúng cũng cố ý lôi kéo một số người, bởi vậy, càng khiến cho người những người khác không dám phản kháng. Dù sao thì bây giờ cũng không có ai quen thuộc Chiến trường Viễn Cổ này, ban đêm ở nơi này cũng đủ khiến người khác cảm thấy sợ hãi, nếu như không có thành trì che chở, rất có thể trở thành đồ ăn cho Yêu thú.
Cũng chính bởi vì như thế cho nên mặc dù người của Vương triều Thánh Quang tại Điểm tập trung này có vẻ bá đạo, nhưng đại đa số mọi người đều chỉ giận mà không dám nói gì. Mà đối với chuyện này, Lâm Động cũng chỉ duy trì lạnh nhạt, ở đây ba ngày bọn hắn cũng đã từng có xung đột với người của Vương triều Thánh Quang, chỉ có điều cuối cùng vẫn lựa chọn nhẫn nại.
Hắn hiểu rằng, nếu như muốn ở trong Chiến trường Viễn Cổ này trổ hết tài năng thì chắc chắn phải rời khỏi sự che chở của thành thị, một mình xâm nhập vào Man Hoang đại địa, tiếp nhận sự tôi luyện của thiên nhiên, cứ co cụm lại ở chỗ này thì vĩnh viễn chỉ có thể tồn tại trong khoảng không gian chật hẹp này.
Mà Lâm Động cũng có tính toán của mình. Hắn đã quyết định, chỉ cần chờ đến khi hắn tiến vào Tạo Hóa Cảnh đại thành thì liền sẽ rời khỏi nơi này, một mình tu luyện, tuy rằng như vậy thì hệ số nguy hiểm sẽ không nhỏ, nhưng cùng ở cùng với đám người Mạc Lăng, hắn có nhiều thủ đoạn không thể thi triển ra, thật sự có chút trói buộc tay chân. Đương nhiên, trước khi rời đi, chắc chắn phải giải quyết một cái phiền phức.
Lâm Lang Thiên!
Ánh mắt Lâm Động hơi có chút âm trầm. Từ sau khi tiến vào Chiến trường Viễn Cổ, Lâm Lang Thiên ngược lại trở nên rất yên tĩnh, phảng phất như đã quên đi ân oán giữa hai người, chỉ có điều, loại dấu hiệu này của hắn không chỉ không khiến Lâm Động an tâm, ngược lại sát ý trong lòng càng lúc càng nặng. Bởi vì hắn biết rõ tâm cơ và tính tính của Lâm Lang Thiên, loại cừu địch này tốt nhất vẫn nên nhanh chóng diệt trừ.
- Chờ ngươi tiến vào Tạo Hóa Cảnh đại thành thì có thể thúc giục Thôn Phệ Tổ Phù ngưng tụ Thôn Phệ Bì Mô, đến lúc đó, bóng đêm tại Chiến trường Viễn Cổ cũng không tạo thành áp chế đối với ngươi. Chiến trường Viễn Cổ này cực kỳ quái dị, ở trong này tôi luyện đối với ngươi sẽ có không ít chỗ tốt, cứ co cụm lại chỗ này thì cả đời cũng đều ngu ngốc vô dụng mà thôi.
Tiểu điêu lúc này cũng từ trên vai Lâm Động hiện ra, nó nhìn bóng đêm đỏ rực ở bên ngoài cười nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, đối với mảnh không gian ở nơi này, trong lòng hắn tràn ngập hiếu kỳ.
- Tối nay cẩn thận một chút, ta cảm thấy ba động trong thiên địa rõ ràng mãnh liệt hơn trước không ít, hơn nữa xung quanh thành thị cũng xuất hiện rất nhiều khí tức!
Ánh mắt của tiểu điêu nhìn về phía xa, đột nhiên nói.
Nghe được lời này, Lâm Động khẽ giật mình, chợt lông mày nhếch lên, trong mắt hiện lên vẻ chấn động nồng đậm, hắn nhìn ra bên ngoài, hạ giọng nói:
- Yêu Triều đến rồi?
Cái gọi là Yêu Triều, chính là một loại tai họa cực kỳ đáng sợ trong Chiến trường Viễn Cổ. Trong đêm tối, vô số Yêu thú sẽ hội tụ lại một chỗ, giống như châu chấu tràn qua, những nơi mà chúng đi qua, bất kỳ vật gì cũng sẽ bị tàn phá gần như hoàn toàn, Lâm Động đi vào trong tòa thành thị này đã ba ngày, hắn chỉ thấy một ít Yêu Triều quy mô nhỏ, chỉ có điều cuối cùng cũng có thể nhẹ nhàng đẩy lùi, nhưng hôm nay, chỉ e không phải là Yêu Triều loại nhỏ gì rồi.
- Ừ, có lẽ không sai rồi, cẩn thận một chút, Yêu thú ở Chiến trường Viễn Cổ này so với ở Vương triều Đại Viêm thì hung hãn hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành lâm vào trong đó cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tiểu điêu nói.
Lâm Động gật đầu nhè nhẹ, trong mắt đầy vẻ ngưng trọng. Ánh mắt của hắn nhìn ra bên ngoài thành, trong bóng tối ở phía xa, giống như có từng đạo máu tươi màu đỏ lập lòe, khiến cho lòng người phát lạnh.
Những màu đỏ tươi này chốc lát sau càng rõ ràng hơn, mà đại địa dường như cũng phát ra sự run rẩy rất nhỏ, cả tòa thành thị phảng phất cũng theo đó mà run rẩy.
- Ồ!
Người trong thành thị hầu như toàn bộ đều là người có chút năng lực, bởi vậy lúc mặt đất vừa mới run rẩy thì một tiếng cảnh báo liền vang lên trong thành thị một cách chói tai. Từng đạo khí tức hùng hậu liền bộc phát, bóng người chớp động, cuối cùng xuất hiện trên tường thành. Mà lúc bọn hắn nhìn thấy Yêu Triều ở bên ngoài thành thị đông nghịt không thấy điểm cuối thì không ít người vẻ mặt đều trở nên tái nhợt.
- Phù!
Lúc cả tòa thành thị lâm vào hỗn loạn, Lâm Động cũng thở dài một hơi, sau khi hắn tiến vào Chiến trường Viễn Cổ, phiền toái đầu tiên gặp phải rốt cuộc đã đến!
Hắc ám bao phủ đại địa, ban đêm ở Chiến trường Viễn Cổ đặc biệt âm trầm và áp lực, ở xa xa phía chân trời, một vầng trăng tròn treo trên cao.
Trăng tròn lộ ra màu đỏ đậm giống như một tầng máu tươi ngưng tụ thành, khiến người khác có một loại cảm giác tê dại da đầu.
Từng luồng nguyệt quang đỏ đậm từ trên bầu trời chiều xuống, chiếu sáng cả Man Hoang đại địa, từng đạo tiếng gào thét trầm thấp liên tiếp vang lên khắp đại địa, bên trong tiếng gào thét lộ ra mùi vị cuồng bạo nồng đậm.
Đêm tối ở Chiến trường Viễn Cổ chính là thời khắc cấm nhân loại qua lại.
Tại Điểm tập trung trong thành thị, Lâm Động lẳng lặng ngồi xếp bằng trong thạch thất, một tia lực lượng thôn phệ lặng lẽ tràn ra, nguyên khí trong thiên địa xung quanh liên tục không ngừng rót vào thân thể hắn.
Hơn nữa, lúc những nguyên khí thiên địa này hội tụ vào bên trong cơ thể Lâm Động, trong lúc mơ hồ, ở bên ngoài cơ thể hắn lại có thêm một tia năng lượng hồng sắc hội tụ.
Tia năng lượng hồng sắc này cũng không tính là quá mức hùng hậu, nhưng lại lộ ra ba động và nóng rực đến kinh người. Những năng lượng hồng sắc này chính là Niết Bàn Khí.
Từ một loại góc độ nào đó mà nói, so với nguyên khí, Niết Bàn Khí hiển nhiên là phức tạp và cao thâm hơn rất nhiều. Loại năng lượng này có thể rèn luyện nguyên lực, có kỳ hiệu tẩy lễ thân thể. Chỉ có điều cũng chính bởi vì Niết Bàn Khí cường đại, cho nên rất nhiều cường giả chưa bước vào Niết Bàn Cảnh cũng không dám trắng trợn đem hấp thu, bởi vì thân thể của bọn họ không thể nào thừa nhận một lượng lớn Niết Bàn Khí được, cho nên, bọn hắn chỉ có thể hấp thu với biên độ nhỏ, phần lớn là để ngưng luyện, ngưng tụ thành Niết Bàn Đan, chuẩn bị sử dụng lúc trùng kích Niết Bàn Cảnh.
Chỉ có điều, loại băn khoăn này đối với Lâm Động mà nói cũng không hề có chút vấn đề gì, có Thôn Phệ Tổ Phù hộ thể, bất cứ năng lượng nào hắn cũng dám cưỡng ép thôn phệ, cho dù là Niết Bàn Khí.
Ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt lập lòe tại bên ngoài thân thể Lâm Động, trong mơ hồ phảng phất như nghe thấy tiếng xèo xèo rất nhỏ truyền ra, những Niết Bàn Khí xuyên thẳng qua lớp da bên ngoài cơ thể Lâm Động, trong đó ẩn chứa năng lượng nóng rực, giống như đang cải tạo vậy, khiến cho thực lực của Lâm Động, nhanh chóng tăng trưởng từng chút một.
Dựa theo loại tốc độ tăng trưởng này, Lâm Động chỉ sợ không cần quá nhiều thời gian thì sẽ bước vào Tạo Hóa Cảnh đại thành, đến lúc đó, dưới Niết Bàn Cảnh chỉ e khó kiếm được địch thủ.
Nguyên khí thiên địa sôi trào quanh người Lâm Động, hồi lâu sau mới dần yên tĩnh lại, hồng mang trên thân thể Lâm Động cũng dần yếu bớt, hai mắt đóng chặt chậm rãi mở ra.
Trong bóng tối, hai đạo hồng mang từ trong mắt Lâm Động bắn ra, phảng phất như hắc ám cũng bị mạnh mẽ xé rách.
- Hô!
Mở hai mắt ra, Lâm Động phun ra một đoàn bách khí nóng rực, sau đó bàn tay lật một cái, mười viên đan dược đỏ rực liền xuất hiện trong bàn tay, những thứ này chính là những Niết Bàn Khí mà Lâm Động chưa thôn phệ hết, liền tinh luyện thành Niết Bàn Đan.
Chiêu thức này của hắn nếu như xuất ra, chỉ e sẽ khiến cho vô số người khiếp sợ. Dù sao thì loại cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành giống đám người Mạc Lăng, suốt cả đêm nhiều lắm cũng chỉ ngưng luyện ra hơn ba viên Niết Bàn Đan, nhưng Lâm Động chỉ dùng một ít Niết Bàn Khí còn sót lại bên trong cơ thể mà có thể ngưng tụ thành mười viên trong một đêm, tốc độ như vậy, quả thực là có chút kinh thế hãi tục!
Thế nhưng, đối với tốc độ khiến cho người khác ngây ngẩn này thì Lâm Động cũng không hề cực kỳ thỏa mãn, hắn khẽ lắc đầu, lẩm bẩm nói:
- Lúc ngưng tụ vẫn không dám đem lực lượng Thôn Phệ Tổ Phù phát huy ra, nếu không thì làm sao chỉ có chút thu hoạch như vậy?
Đối với nhu cầu về Niết Bàn Đan, Lâm Động so với thường nhân càng thèm muốn hơn. Hắn không chỉ phải chuẩn bị cho mình một lượng lớn Niết Bàn Đan, mà còn phải chuẩn bị đầy đủ Niết Bàn Đan để tinh lọc Huyết Linh Khôi, nhưng bây giờ Niết Bàn Đan của hắn đang có, bất kể là làm chuyện gì thì vẫn còn thiếu quá nhiều.
- Ban đêm ở Chiến trường Viễn Cổ này, quả thực đáng sợ!
Lâm Động nhảy xuống đất, nhìn nguyệt quang đỏ rực ở bên ngoài chiếu xuống màn đêm, trong mắt có chút vẻ ngưng trọng. Hắn có thể cảm nhận được dưới ánh trăng chiếu rọi này, phảng phất như nguyên khí trong thiên địa đều ngưng động lại, không chỉ khiến cho thân hình của người khác trở nên chậm chạp, thậm chí ngay cả vận chuyển nguyên lực trong cơ thể so với ban ngày cũng chậm hơn không ít.
Lâm Động đã trải qua ba đêm ở Chiến trường Viễn Cổ này, kể từ sau khi tới Điểm tập trung ở thành thị này, bọn hắn đã ở nơi này chờ đợi ba ngày rồi, mà trong thời gian này hắn cũng không chủ động tiếp xúc cùng với bất cứ kẻ nào. Đương nhiên, chuyện tin tức tình báo thì Mạc Lăng dù sao cũng sẽ xử lý tốt, hắn bây giờ đã hiểu rõ tình huống đại khái của tòa thành thị này.
Chúa tể hiện tại của thành thị Điểm tập trung hiện nay chính là người của Vương triều Thánh Quang. Tên của cái Vương triều này, Lâm Động trước kia cũng chưa từng nghe nói qua, chỉ có điều thực lực thực sự lại được xem là cực hạn tại nơi này. Theo như tin tình báo biết được, Vương triều Thánh Quang lần này tiến vào Chiến trường Viễn Cổ khoảng chừng hai mươi người, trong đó chỉ đạt đến Tạo Hóa Cảnh địa thành đã có bảy người, người mạnh nhất trong đó đã đạt đến trình độ Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, đủ để khinh thường tất cả mọi người ở đây.
Loại thực lực này cùng với đội hình đó đủ để các đội ngũ của những Vương triều khác không dám có chút ý niệm chống đối với bọn họ, mà bọn họ cũng đã trở thành người khống chế Điểm tập trung này. Bất cứ người nào muốn vào trong thành thị để tránh ban đêm thì mỗi ngày đều phải giao nạp Niết Bàn Đan cho bọn họ, có thể nói, khái niệm này cũng giống như thu phí bảo hộ vậy.
Chỉ có điều Vương triều Thánh Quang này làm việc tuy hơi có vẻ bá đạo, nhưng chỉ với một vài thủ đoạn thì bọn hắn biết rõ muốn trấn áp nhiều thiên tài đến từ tất cả các Vương triều thì có vẻ hơi quá sức, cho nên chúng cũng cố ý lôi kéo một số người, bởi vậy, càng khiến cho người những người khác không dám phản kháng. Dù sao thì bây giờ cũng không có ai quen thuộc Chiến trường Viễn Cổ này, ban đêm ở nơi này cũng đủ khiến người khác cảm thấy sợ hãi, nếu như không có thành trì che chở, rất có thể trở thành đồ ăn cho Yêu thú.
Cũng chính bởi vì như thế cho nên mặc dù người của Vương triều Thánh Quang tại Điểm tập trung này có vẻ bá đạo, nhưng đại đa số mọi người đều chỉ giận mà không dám nói gì. Mà đối với chuyện này, Lâm Động cũng chỉ duy trì lạnh nhạt, ở đây ba ngày bọn hắn cũng đã từng có xung đột với người của Vương triều Thánh Quang, chỉ có điều cuối cùng vẫn lựa chọn nhẫn nại.
Hắn hiểu rằng, nếu như muốn ở trong Chiến trường Viễn Cổ này trổ hết tài năng thì chắc chắn phải rời khỏi sự che chở của thành thị, một mình xâm nhập vào Man Hoang đại địa, tiếp nhận sự tôi luyện của thiên nhiên, cứ co cụm lại ở chỗ này thì vĩnh viễn chỉ có thể tồn tại trong khoảng không gian chật hẹp này.
Mà Lâm Động cũng có tính toán của mình. Hắn đã quyết định, chỉ cần chờ đến khi hắn tiến vào Tạo Hóa Cảnh đại thành thì liền sẽ rời khỏi nơi này, một mình tu luyện, tuy rằng như vậy thì hệ số nguy hiểm sẽ không nhỏ, nhưng cùng ở cùng với đám người Mạc Lăng, hắn có nhiều thủ đoạn không thể thi triển ra, thật sự có chút trói buộc tay chân. Đương nhiên, trước khi rời đi, chắc chắn phải giải quyết một cái phiền phức.
Lâm Lang Thiên!
Ánh mắt Lâm Động hơi có chút âm trầm. Từ sau khi tiến vào Chiến trường Viễn Cổ, Lâm Lang Thiên ngược lại trở nên rất yên tĩnh, phảng phất như đã quên đi ân oán giữa hai người, chỉ có điều, loại dấu hiệu này của hắn không chỉ không khiến Lâm Động an tâm, ngược lại sát ý trong lòng càng lúc càng nặng. Bởi vì hắn biết rõ tâm cơ và tính tính của Lâm Lang Thiên, loại cừu địch này tốt nhất vẫn nên nhanh chóng diệt trừ.
- Chờ ngươi tiến vào Tạo Hóa Cảnh đại thành thì có thể thúc giục Thôn Phệ Tổ Phù ngưng tụ Thôn Phệ Bì Mô, đến lúc đó, bóng đêm tại Chiến trường Viễn Cổ cũng không tạo thành áp chế đối với ngươi. Chiến trường Viễn Cổ này cực kỳ quái dị, ở trong này tôi luyện đối với ngươi sẽ có không ít chỗ tốt, cứ co cụm lại chỗ này thì cả đời cũng đều ngu ngốc vô dụng mà thôi.
Tiểu điêu lúc này cũng từ trên vai Lâm Động hiện ra, nó nhìn bóng đêm đỏ rực ở bên ngoài cười nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, đối với mảnh không gian ở nơi này, trong lòng hắn tràn ngập hiếu kỳ.
- Tối nay cẩn thận một chút, ta cảm thấy ba động trong thiên địa rõ ràng mãnh liệt hơn trước không ít, hơn nữa xung quanh thành thị cũng xuất hiện rất nhiều khí tức!
Ánh mắt của tiểu điêu nhìn về phía xa, đột nhiên nói.
Nghe được lời này, Lâm Động khẽ giật mình, chợt lông mày nhếch lên, trong mắt hiện lên vẻ chấn động nồng đậm, hắn nhìn ra bên ngoài, hạ giọng nói:
- Yêu Triều đến rồi?
Cái gọi là Yêu Triều, chính là một loại tai họa cực kỳ đáng sợ trong Chiến trường Viễn Cổ. Trong đêm tối, vô số Yêu thú sẽ hội tụ lại một chỗ, giống như châu chấu tràn qua, những nơi mà chúng đi qua, bất kỳ vật gì cũng sẽ bị tàn phá gần như hoàn toàn, Lâm Động đi vào trong tòa thành thị này đã ba ngày, hắn chỉ thấy một ít Yêu Triều quy mô nhỏ, chỉ có điều cuối cùng cũng có thể nhẹ nhàng đẩy lùi, nhưng hôm nay, chỉ e không phải là Yêu Triều loại nhỏ gì rồi.
- Ừ, có lẽ không sai rồi, cẩn thận một chút, Yêu thú ở Chiến trường Viễn Cổ này so với ở Vương triều Đại Viêm thì hung hãn hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành lâm vào trong đó cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tiểu điêu nói.
Lâm Động gật đầu nhè nhẹ, trong mắt đầy vẻ ngưng trọng. Ánh mắt của hắn nhìn ra bên ngoài thành, trong bóng tối ở phía xa, giống như có từng đạo máu tươi màu đỏ lập lòe, khiến cho lòng người phát lạnh.
Những màu đỏ tươi này chốc lát sau càng rõ ràng hơn, mà đại địa dường như cũng phát ra sự run rẩy rất nhỏ, cả tòa thành thị phảng phất cũng theo đó mà run rẩy.
- Ồ!
Người trong thành thị hầu như toàn bộ đều là người có chút năng lực, bởi vậy lúc mặt đất vừa mới run rẩy thì một tiếng cảnh báo liền vang lên trong thành thị một cách chói tai. Từng đạo khí tức hùng hậu liền bộc phát, bóng người chớp động, cuối cùng xuất hiện trên tường thành. Mà lúc bọn hắn nhìn thấy Yêu Triều ở bên ngoài thành thị đông nghịt không thấy điểm cuối thì không ít người vẻ mặt đều trở nên tái nhợt.
- Phù!
Lúc cả tòa thành thị lâm vào hỗn loạn, Lâm Động cũng thở dài một hơi, sau khi hắn tiến vào Chiến trường Viễn Cổ, phiền toái đầu tiên gặp phải rốt cuộc đã đến!
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.