Khi Lâm Động vừa mới nói ra câu nói đó, bầu không khí âm u trong sơn cốc này bỗng nhiên dường như ngưng đọng trong phút chốc. Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng nhìn chằm chằm Lâm Động với một ánh mắt đầy hung bạo.
- Hóa ra mục đích của ngươi cũng giống như những người đó!
Hắn cười lạnh nói, vừa mở miệng đã làm lộ rõ hàm răng sắc nhọn trắng hếu của hắn.
- Trên thế gian này vốn chẳng có chuyện để tuột mất miếng mồi béo bở bao giờ. Hôm nay nếu như ta không ra tay, ngươi không chỉ không bảo vệ được Thiên Ma Hổ Cốt, thậm chí đến cái mạng nhỏ của ngươi e rằng cũng chẳng giữ được.
Lâm Động thản nhiên đáp.
- Trước đây ta cũng đã từng nói rất rõ với ngươi rằng, muốn ta ra tay giúp đỡ ngươi, ngươi phải trả giá đắt. Ta nghĩ lúc đó ngươi cũng đã đoán được cái giá mà ta nói đó là gì rồi. Đã đồng ý rồi, bây giờ còn nói lại những lời đó, lẽ nào ta nên nghĩ rằng ngươi đang cố ý chơi xỏ ta sao?
Ánh mắt của Lâm Động sắc lạnh dưới chiếc mũ.
Đại Lực Liệt Địa Hổ ngừng lại một chút, ánh mắt có chút biến đổi, đáp:
- Ngươi đã giúp ta, ta không phủ nhận điều đó. Tuy nhiên Thiên Ma Hổ Cốt là thứ mà ta đã chuẩn bị để luyện Niết Bàn Kiếp, ta quyết sẽ không giao nó cho ngươi.
- Trong tay ta có một số Niết Bàn Đan, ta có thể dùng nó để trả thù lao cho ngươi.
Lâm Động khẽ chau mày. Sự tình quả nhiên không được thuận lợi như dự tính. Muốn cái tên Đại Lực Liệt Địa Hổ này ngoan ngoãn giao ra Thiên Ma Hổ Cốt, thật sự không phải là một chuyện đơn giản.
Thấy Lâm Động không nói gì cả, trong mắt của Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng chợt thấp thoáng vẻ sợ hãi, ánh mắt nhìn vào Huyết Linh Khôi ở sau lưng của Lâm Động. Hắn biết, nếu như giao đấu, hắn không chắc có thể chiến thắng được Lâm Động dưới sự hỗ trợ của Huyết Linh Khôi này.
- Ôi ôi, hà tất phải khiến mọi chuyện đi vào bế tắc như vậy chứ?
Trong thời điểm bầu không khí trong sơn cốc đang trầm trọng như lúc này, Tiểu điêu cuối cùng cũng phải lên tiếng. Sau đó nó lóe lên một cái, đã nhảy lên vai của Lâm Động
- Yêu linh?
Nhìn thấy Tiểu điêu vừa xuất hiện trên vai của Lâm Động, Đại Lực Liệt Địa Hổ giật mình. Một tên Yêu hổ dũng mãnh như hắn giờ đây lại toát ra một tia sợ hãi bất định. Mặc dù trước mắt chỉ là một con Yêu linh nho nhỏ, nhưng không hiểu tại sao hắn lại cảm thấy một thứ áp lực rất lớn từ trên đó truyền ra.
Tiểu điêu liếc mắt nhìn Đại Lực Liệt Địa Hổ một cái rồi nói:
- Này, tên to xác, ngươi giữ Thiên Ma Hổ Cốt, chẳng phải là muốn khi tu luyện đến Niết Bàn Kiếp thì sẽ hợp nhất với thân thể của ngươi sao? Nếu như vậy, điêu gia ta nghĩ ngươi chẳng sống được lâu đâu. Huyết mạch Thiên Ma Hổ Tộc mạnh mẽ vô cùng, dựa vào thể chất tầm thường của ngươi, cho dù miễn cưỡng dung hợp, cũng sẽ không thể phát huy hết được tác dụng, ngược lại làm xương cốt không hợp sẽ hứng chịu nhiều hậu quả đó.
Nghe vậy, ánh mắt Đại Lực Liệt Địa Hổ đột nhiên thay đổi, nhưng kỳ lạ là hắn cũng không phản bác lại. Đích thực là hắn có mục đích đó, hơn nữa hắn cũng biết rất rõ ràng làm như vậy là rất mạo hiểm.
- Niết Bàn Kiếp rất khó vượt qua, nếu như không có Thiên Ma Hổ Cốt, ta cũng sẽ thập tử nhất sinh, chẳng thà thử liều mạng một lần. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Đại Lực Liệt Địa Hổ trầm giọng nói. Đối với Tiểu điêu, trong thanh âm của hắn dường như đã giảm đi rất nhiều sự hung bạo. Dựa vào linh cảm của một con Yêu thú, dường như nó có thể biết được rằng, đối diện với thứ tồn tại trước mặt, sự hung bạo của nó cũng không có bất cứ chỗ tốt nào cả.
- Xem ra ngươi muốn luyện đến Nhị Nguyên Niết Bàn Kiếp. Được rồi, nhìn ngươi tu luyện tới bây giờ cũng không dễ dàng gì, điêu gia ta cũng có một bộ vũ kỹ không dùng đến, cấp cho ngươi vậy.
Tiểu điêu lấy móng vuốt gãi gãi cằm, bất chợt nắm chặt móng vuốt, một cái quang giản bất chợt xuất hiện trong móng vuốt của hắn.
- Đây là một môn vũ kỹ độc đáo mà Ám Uyên Hổ Tộc chuyên dùng để tu luyện thân thể, nếu như ngươi có thể tu luyện thành công, khi vượt qua Niết Bàn Kiếp, mức độ thành công có thể tăng lên từ ba đến bốn thành!
- Vũ kỹ luyện thể của Ám Uyên Hổ Tộc?
Nghe được câu nói đó, lập tức Đại Lực Liệt Địa Hổ không nhịn được, thất thanh kêu lên.
Ám Uyên Hổ Tộc là một trong ba đại tộc lớn của Hổ Tộc, vũ kỹ luyện thể của bọn họ cực kỳ cường đại, đối với những Yêu thú thuộc Hổ Tộc như bọn hắn mà nói, đó chính là tuyệt thế chi bảo. Hắn thực sự có phần không dám tin rằng, cái quang giản đang nằm trong tay Tiểu điêu kia chính là một trong những thứ truyền thuyết kia.
Tiểu điêu không để ý tới sự kinh hãi của Đại Lực Liệt Địa Hổ, móng vuốt ném ra, cái quang giản ở trong tay hắn bay về phía Đại Lực Liệt Địa Hổ. Hắn vội vàng bắt lấy, sau đó quang giản liền hóa thành vô số luồng tin tức dung nhập vào trong đầu hắn
- Quả nhiên là vũ kỹ luyện thể của Ám Uyên Hổ Tộc!
Trong đầu Đại Lực Liệt Địa Hổ giờ đây tràn ngập những tin tức của loại vũ kỹ này, ánh mắt của hắn cũng càng ngày càng sáng rực lên.
- Tên to xác kia, mau đem Thiên Ma Hổ Cốt giao ra đây!
Tiểu điêu nhìn vẻ mặt hớn hở đến cuồng dại của Đại Lực Liệt Địa Hổ, nhếch mép cười. Mặc dù đối với Ám Uyên Hổ Tộc thì thứ vũ kỹ này cũng không tính là quá mức mạnh mẽ, thế nhưng đối với Đại Lực Liệt Địa Hổ mà nói, đây thực sự là một bảo vật vô cùng quý giá.
Đang chìm trong cảm giác sung sướng như điên đến thế, chợt nghe thấy những lời đó của Tiểu điêu, trong mắt Đại Lực Liệt Địa Hổ chợt có chút do dự, khẽ ngập ngừng nói:
- Môn vũ kỹ này, chỉ có thể giúp cho ta tăng lên có ba thành nắm chắc thôi sao?
Ánh mắt Tiểu điêu khẽ nheo chặt lại, thanh âm đột nhiên trở nên bình tĩnh lại rất nhiều:
- Tên to xác kia, sức kiên nhẫn của ta sắp bị ngươi làm mất hết rồi. Trên cái thế gian này, còn chưa từng xuất hiện qua kẻ nào đã nhận được chỗ tốt của ta, lại còn chuẩn bị quẹt miệng mặc kệ không thèm để ý đến đâu!
Lời nói chậm chậm phát ra, đột nhiên Tiểu điêu bước lên phía trước một bước, thân thể đã lơ lửng trên không. Trong không gian mơ hồ, có một đạo thân ảnh khổng lồ cực đoan phía sau lưng nó chậm rãi hiện ra. Đạo thân ảnh đó nhẹ nhàng vỗ cặp cánh có thể che đậy cả thiên địa, một cỗ khí tức khủng bố khiến cho Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng phải bị rung động dữ dội, lặng lẽ lan tràn ra khắp nơi.
- Sặc, Thiên Yêu Điêu!
Ánh mắt Đại Lực Liệt Địa Hổ sợ hãi đến cực điểm nhìn chằm chằm vào cái bóng khổng lồ ở phía sau lưng Tiểu điêu, toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi lạnh toát. Hiển nhiên là đối với cái chủng tộc mà cho dù là tồn tại ở thế giới Yêu vực khủng bố kia cũng vẫn là một trong những chủng tộc khủng bố đỉnh phong nhất này, nó cũng không dám có chút thất lễ nào.
Tuy nhiên Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng vô cùng thông minh:
- Thiên Yêu Điêu đại nhân, xin đừng nổi giận, ta sẽ lập tức đem Thiên Ma Hổ Cốt giao ngay cho ngài đây!
Nhìn bộ dáng của Tiểu điêu như thế, hắn biết Tiểu điêu đã có chút giận dữ, liền cũng không dám kéo dài thời gian nữa, vội vàng quay lại phóng vọt về phía sơn động của mình.
- Hắc hắc!
Nhìn dáng vẻ vô cùng hốt hoảng của Đại Lực Liệt Địa Hổ, thân ảnh khổng lồ ở sau lưng Tiểu điêu cũng nhất thời biến mất, những ba động đáng sợ đó cũng theo đó mà biến mất. Nó nở nụ cười đắc ý, chầm chậm bay về phía bờ vai của Lâm Động, nói:
- Đã thấy chưa hả? Đây chính là lực chấn nhiếp của điêu gia ta a! Bây giờ ngươi đã biết Thiên Yêu Điêu Tộc ta có uy lực và đáng sợ như thế nào rồi chứ?
Lâm Động nhún nhún vai, không thèm để ý đến vẻ dương dương đắc ý của Tiểu điêu, ánh mắt hướng về phía sơn động. Rất nhanh, từ bên trong đó chợt phát ra những tiếng bước chân nặng nề mà dồn dập. Một lúc lâu sau, thân ảnh của Đại Lực Liệt Địa Hổ lại xuất hiện. Nhưng mà lần này, ở trên vai hắn lại xuất hiện một bộ khung xương màu đen to lớn chừng hơn mười trượng.
Ầm!
Bộ khung xương màu đen được Đại Lực Liệt Địa Hổ đặt xuống đất một cách nặng nhọc, lập tức cả sơn cốc cũng phải chấn động lên một chút. Cái loại sức nặng khủng bố như thế này, kể cả Lâm Động cũng phải có chút biến sắc. Sau đó, hắn mới cẩn thận đem ánh mắt quan sát kỹ thứ đó.
Bộ khung xương này có một màu đen kịt, trên đó lại lóe lên một loại sáng bóng, giống như là được làm bằng hắc thiếc vậy. Hơn nữa, cho dù hiện tại cũng chỉ còn lại một bộ hổ cốt, nhưng vẫn như cũ có một cỗ khí tức cường hãn mạnh mẽ đến cực đoan cùng với một loại sát khí hung ác khủng bố từ trên bộ hổ cốt này toát ra.
Dưới sự khuếch tán mạnh mẽ của loại khí tức hung ác này, ngay cả Đại Lực Liệt Địa Hổ đứng gần đó cũng không chịu được phải lùi lại mấy bước, ánh mắt vừa say mê vừa không nỡ nhìn vào bộ hổ cốt.
Lâm Động chậc lưỡi hai lần, từ bộ khung xương đó dường như có thể đoán được hình dạng con Yêu thú này khi còn sống, đích thực là hình thái của hổ. Có thể tưởng tượng được, nếu như đó là Thiên Ma Hổ còn sống, cái loại khí tức hung bạo mạnh mẽ đó, có thể khiến cho tâm phách của con người cũng phải chấn động. Thiên Ma Hổ có thể được coi là một trong ba đại tộc trong Hổ Tộc của giới Yêu thú, quả thật là danh bất hư truyền!
Thân thể Tiểu điêu bay tới bên trên Thiên Ma Hổ Cốt, cái loại không khí tràn ngập sát khí nặng nề toát ra từ hổ cốt ấy dường như đối với nó cũng chẳng có chút tác dụng uy hiếp gì cả. Nó lấy móng vuốt vỗ vỗ mấy cái vào bộ hổ cốt, sau đó nhìn về Lâm Động khẽ gật đầu, nói:
- Đích thực là Thiên Ma Hổ Cốt!
Nghe thấy lời xác nhận của Tiểu điêu, lúc ấy trong lòng Lâm Động mới thở phào một cái nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng đã lấy được rồi, nghĩ tới khi lấy được thứ đồ này, Tiểu Viêm sẽ có thể tiến vào Niết Bàn Cảnh, đồng thời có thể thoát khỏi lốt thú được rồi.
Lâm Động cũng bước tới cạnh hổ cốt để kiểm tra một chút Thiên Ma Hổ Cốt này, sau đó vung tay áo lên, thu bộ hổ cốt vào trong túi Càn Khôn dưới ánh mắt tiếc nuối vô cùng của Đại Lực Liệt Địa Hổ.
Thiên Ma Hổ Cốt tới tay, trong lòng Lâm Động cảm thấy thật sự khoan khoái, dễ chịu. Hắn nhìn Đại Lực Liệt Địa Hổ đứng bên cạnh mình, cười nói:
- Ha ha, đa tạ Hổ huynh đã tặng!
Đại Lực Liệt Địa Hổ khẽ lắc đầu cười khổ, nhưng hắn lại nghĩ tới thứ vũ kỹ mình vừa mới có được, trong lòng cũng bớt chút phiền muộn. Với thân phận của Thiên Yêu Điêu hẳn cũng sẽ không đi lừa gạt hắn, nghĩ rằng cái bộ kỹ kỹ này cũng là thứ chính thống rồi.
Đồ đã có được, Lâm Đông cũng không muốn ở lại nữa, bèn nói:
- Chúng ta còn việc khác, vì thế không lưu lại nơi đây lâu nữa. Hổ huynh, ta thấy huynh cũng nên rời khỏi nơi đây đi. Những tên trước kia ắt hẳn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho huynh đâu.
- Ừm!
Đại Lực Liệt Địa Hổ khẽ gật đầu. Mặc dù trong lòng hắn vẫn còn có sát ý mạnh mẽ đối với đám người Trần Mặc kia, nhưng hắn cũng biết rõ, đối phương cường giả rất đông, một mình hắn khó mà chống lại được. Xem ra hắn nên đi vào khu vực thâm sơn cùng cốc nào đó tiến hành tu luyện, đợi đến khi mạnh mẽ hơn, đủ sức vượt qua Nhị nguyên Niết Bàn thì mới có thể rời khỏi Chiến trường Viễn Cổ được.
Lâm Động chắp tay chào Đại Lực Liệt Địa Hổ một cái, thân thể nhích lên một cái đã hướng về phía bên ngoài Thú Cốc lạnh lẽo này. Tiểu điêu cũng đồng thời hóa thành một đạo hồng quang, chui vào người của Lâm Động.
Nhìn bóng dáng xa mờ dần của Lâm Động, Đại Lực Liệt Địa Hổ thở phào một cái nhẹ nhõm. Từ lúc Tiểu điêu phóng thích ra uy áp khủng bố, khiến cho hắn cảm thấy thực sự có chút khó chịu, làm cho hắn cảm thấy có một sức ép vô cùng nặng nề.
- Thiên Yêu Điêu trong truyền thuyết, quả nhiên vô cùng đáng sợ!
Khi Lâm Động vừa mới nói ra câu nói đó, bầu không khí âm u trong sơn cốc này bỗng nhiên dường như ngưng đọng trong phút chốc. Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng nhìn chằm chằm Lâm Động với một ánh mắt đầy hung bạo.
- Hóa ra mục đích của ngươi cũng giống như những người đó!
Hắn cười lạnh nói, vừa mở miệng đã làm lộ rõ hàm răng sắc nhọn trắng hếu của hắn.
- Trên thế gian này vốn chẳng có chuyện để tuột mất miếng mồi béo bở bao giờ. Hôm nay nếu như ta không ra tay, ngươi không chỉ không bảo vệ được Thiên Ma Hổ Cốt, thậm chí đến cái mạng nhỏ của ngươi e rằng cũng chẳng giữ được.
Lâm Động thản nhiên đáp.
- Trước đây ta cũng đã từng nói rất rõ với ngươi rằng, muốn ta ra tay giúp đỡ ngươi, ngươi phải trả giá đắt. Ta nghĩ lúc đó ngươi cũng đã đoán được cái giá mà ta nói đó là gì rồi. Đã đồng ý rồi, bây giờ còn nói lại những lời đó, lẽ nào ta nên nghĩ rằng ngươi đang cố ý chơi xỏ ta sao?
Ánh mắt của Lâm Động sắc lạnh dưới chiếc mũ.
Đại Lực Liệt Địa Hổ ngừng lại một chút, ánh mắt có chút biến đổi, đáp:
- Ngươi đã giúp ta, ta không phủ nhận điều đó. Tuy nhiên Thiên Ma Hổ Cốt là thứ mà ta đã chuẩn bị để luyện Niết Bàn Kiếp, ta quyết sẽ không giao nó cho ngươi.
- Trong tay ta có một số Niết Bàn Đan, ta có thể dùng nó để trả thù lao cho ngươi.
Lâm Động khẽ chau mày. Sự tình quả nhiên không được thuận lợi như dự tính. Muốn cái tên Đại Lực Liệt Địa Hổ này ngoan ngoãn giao ra Thiên Ma Hổ Cốt, thật sự không phải là một chuyện đơn giản.
Thấy Lâm Động không nói gì cả, trong mắt của Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng chợt thấp thoáng vẻ sợ hãi, ánh mắt nhìn vào Huyết Linh Khôi ở sau lưng của Lâm Động. Hắn biết, nếu như giao đấu, hắn không chắc có thể chiến thắng được Lâm Động dưới sự hỗ trợ của Huyết Linh Khôi này.
- Ôi ôi, hà tất phải khiến mọi chuyện đi vào bế tắc như vậy chứ?
Trong thời điểm bầu không khí trong sơn cốc đang trầm trọng như lúc này, Tiểu điêu cuối cùng cũng phải lên tiếng. Sau đó nó lóe lên một cái, đã nhảy lên vai của Lâm Động
- Yêu linh?
Nhìn thấy Tiểu điêu vừa xuất hiện trên vai của Lâm Động, Đại Lực Liệt Địa Hổ giật mình. Một tên Yêu hổ dũng mãnh như hắn giờ đây lại toát ra một tia sợ hãi bất định. Mặc dù trước mắt chỉ là một con Yêu linh nho nhỏ, nhưng không hiểu tại sao hắn lại cảm thấy một thứ áp lực rất lớn từ trên đó truyền ra.
Tiểu điêu liếc mắt nhìn Đại Lực Liệt Địa Hổ một cái rồi nói:
- Này, tên to xác, ngươi giữ Thiên Ma Hổ Cốt, chẳng phải là muốn khi tu luyện đến Niết Bàn Kiếp thì sẽ hợp nhất với thân thể của ngươi sao? Nếu như vậy, điêu gia ta nghĩ ngươi chẳng sống được lâu đâu. Huyết mạch Thiên Ma Hổ Tộc mạnh mẽ vô cùng, dựa vào thể chất tầm thường của ngươi, cho dù miễn cưỡng dung hợp, cũng sẽ không thể phát huy hết được tác dụng, ngược lại làm xương cốt không hợp sẽ hứng chịu nhiều hậu quả đó.
Nghe vậy, ánh mắt Đại Lực Liệt Địa Hổ đột nhiên thay đổi, nhưng kỳ lạ là hắn cũng không phản bác lại. Đích thực là hắn có mục đích đó, hơn nữa hắn cũng biết rất rõ ràng làm như vậy là rất mạo hiểm.
- Niết Bàn Kiếp rất khó vượt qua, nếu như không có Thiên Ma Hổ Cốt, ta cũng sẽ thập tử nhất sinh, chẳng thà thử liều mạng một lần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Đại Lực Liệt Địa Hổ trầm giọng nói. Đối với Tiểu điêu, trong thanh âm của hắn dường như đã giảm đi rất nhiều sự hung bạo. Dựa vào linh cảm của một con Yêu thú, dường như nó có thể biết được rằng, đối diện với thứ tồn tại trước mặt, sự hung bạo của nó cũng không có bất cứ chỗ tốt nào cả.
- Xem ra ngươi muốn luyện đến Nhị Nguyên Niết Bàn Kiếp. Được rồi, nhìn ngươi tu luyện tới bây giờ cũng không dễ dàng gì, điêu gia ta cũng có một bộ vũ kỹ không dùng đến, cấp cho ngươi vậy.
Tiểu điêu lấy móng vuốt gãi gãi cằm, bất chợt nắm chặt móng vuốt, một cái quang giản bất chợt xuất hiện trong móng vuốt của hắn.
- Đây là một môn vũ kỹ độc đáo mà Ám Uyên Hổ Tộc chuyên dùng để tu luyện thân thể, nếu như ngươi có thể tu luyện thành công, khi vượt qua Niết Bàn Kiếp, mức độ thành công có thể tăng lên từ ba đến bốn thành!
- Vũ kỹ luyện thể của Ám Uyên Hổ Tộc?
Nghe được câu nói đó, lập tức Đại Lực Liệt Địa Hổ không nhịn được, thất thanh kêu lên.
Ám Uyên Hổ Tộc là một trong ba đại tộc lớn của Hổ Tộc, vũ kỹ luyện thể của bọn họ cực kỳ cường đại, đối với những Yêu thú thuộc Hổ Tộc như bọn hắn mà nói, đó chính là tuyệt thế chi bảo. Hắn thực sự có phần không dám tin rằng, cái quang giản đang nằm trong tay Tiểu điêu kia chính là một trong những thứ truyền thuyết kia.
Tiểu điêu không để ý tới sự kinh hãi của Đại Lực Liệt Địa Hổ, móng vuốt ném ra, cái quang giản ở trong tay hắn bay về phía Đại Lực Liệt Địa Hổ. Hắn vội vàng bắt lấy, sau đó quang giản liền hóa thành vô số luồng tin tức dung nhập vào trong đầu hắn
- Quả nhiên là vũ kỹ luyện thể của Ám Uyên Hổ Tộc!
Trong đầu Đại Lực Liệt Địa Hổ giờ đây tràn ngập những tin tức của loại vũ kỹ này, ánh mắt của hắn cũng càng ngày càng sáng rực lên.
- Tên to xác kia, mau đem Thiên Ma Hổ Cốt giao ra đây!
Tiểu điêu nhìn vẻ mặt hớn hở đến cuồng dại của Đại Lực Liệt Địa Hổ, nhếch mép cười. Mặc dù đối với Ám Uyên Hổ Tộc thì thứ vũ kỹ này cũng không tính là quá mức mạnh mẽ, thế nhưng đối với Đại Lực Liệt Địa Hổ mà nói, đây thực sự là một bảo vật vô cùng quý giá.
Đang chìm trong cảm giác sung sướng như điên đến thế, chợt nghe thấy những lời đó của Tiểu điêu, trong mắt Đại Lực Liệt Địa Hổ chợt có chút do dự, khẽ ngập ngừng nói:
- Môn vũ kỹ này, chỉ có thể giúp cho ta tăng lên có ba thành nắm chắc thôi sao?
Ánh mắt Tiểu điêu khẽ nheo chặt lại, thanh âm đột nhiên trở nên bình tĩnh lại rất nhiều:
- Tên to xác kia, sức kiên nhẫn của ta sắp bị ngươi làm mất hết rồi. Trên cái thế gian này, còn chưa từng xuất hiện qua kẻ nào đã nhận được chỗ tốt của ta, lại còn chuẩn bị quẹt miệng mặc kệ không thèm để ý đến đâu!
Lời nói chậm chậm phát ra, đột nhiên Tiểu điêu bước lên phía trước một bước, thân thể đã lơ lửng trên không. Trong không gian mơ hồ, có một đạo thân ảnh khổng lồ cực đoan phía sau lưng nó chậm rãi hiện ra. Đạo thân ảnh đó nhẹ nhàng vỗ cặp cánh có thể che đậy cả thiên địa, một cỗ khí tức khủng bố khiến cho Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng phải bị rung động dữ dội, lặng lẽ lan tràn ra khắp nơi.
- Sặc, Thiên Yêu Điêu!
Ánh mắt Đại Lực Liệt Địa Hổ sợ hãi đến cực điểm nhìn chằm chằm vào cái bóng khổng lồ ở phía sau lưng Tiểu điêu, toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi lạnh toát. Hiển nhiên là đối với cái chủng tộc mà cho dù là tồn tại ở thế giới Yêu vực khủng bố kia cũng vẫn là một trong những chủng tộc khủng bố đỉnh phong nhất này, nó cũng không dám có chút thất lễ nào.
Tuy nhiên Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng vô cùng thông minh:
- Thiên Yêu Điêu đại nhân, xin đừng nổi giận, ta sẽ lập tức đem Thiên Ma Hổ Cốt giao ngay cho ngài đây!
Nhìn bộ dáng của Tiểu điêu như thế, hắn biết Tiểu điêu đã có chút giận dữ, liền cũng không dám kéo dài thời gian nữa, vội vàng quay lại phóng vọt về phía sơn động của mình.
- Hắc hắc!
Nhìn dáng vẻ vô cùng hốt hoảng của Đại Lực Liệt Địa Hổ, thân ảnh khổng lồ ở sau lưng Tiểu điêu cũng nhất thời biến mất, những ba động đáng sợ đó cũng theo đó mà biến mất. Nó nở nụ cười đắc ý, chầm chậm bay về phía bờ vai của Lâm Động, nói:
- Đã thấy chưa hả? Đây chính là lực chấn nhiếp của điêu gia ta a! Bây giờ ngươi đã biết Thiên Yêu Điêu Tộc ta có uy lực và đáng sợ như thế nào rồi chứ?
Lâm Động nhún nhún vai, không thèm để ý đến vẻ dương dương đắc ý của Tiểu điêu, ánh mắt hướng về phía sơn động. Rất nhanh, từ bên trong đó chợt phát ra những tiếng bước chân nặng nề mà dồn dập. Một lúc lâu sau, thân ảnh của Đại Lực Liệt Địa Hổ lại xuất hiện. Nhưng mà lần này, ở trên vai hắn lại xuất hiện một bộ khung xương màu đen to lớn chừng hơn mười trượng.
Ầm!
Bộ khung xương màu đen được Đại Lực Liệt Địa Hổ đặt xuống đất một cách nặng nhọc, lập tức cả sơn cốc cũng phải chấn động lên một chút. Cái loại sức nặng khủng bố như thế này, kể cả Lâm Động cũng phải có chút biến sắc. Sau đó, hắn mới cẩn thận đem ánh mắt quan sát kỹ thứ đó.
Bộ khung xương này có một màu đen kịt, trên đó lại lóe lên một loại sáng bóng, giống như là được làm bằng hắc thiếc vậy. Hơn nữa, cho dù hiện tại cũng chỉ còn lại một bộ hổ cốt, nhưng vẫn như cũ có một cỗ khí tức cường hãn mạnh mẽ đến cực đoan cùng với một loại sát khí hung ác khủng bố từ trên bộ hổ cốt này toát ra.
Dưới sự khuếch tán mạnh mẽ của loại khí tức hung ác này, ngay cả Đại Lực Liệt Địa Hổ đứng gần đó cũng không chịu được phải lùi lại mấy bước, ánh mắt vừa say mê vừa không nỡ nhìn vào bộ hổ cốt.
Lâm Động chậc lưỡi hai lần, từ bộ khung xương đó dường như có thể đoán được hình dạng con Yêu thú này khi còn sống, đích thực là hình thái của hổ. Có thể tưởng tượng được, nếu như đó là Thiên Ma Hổ còn sống, cái loại khí tức hung bạo mạnh mẽ đó, có thể khiến cho tâm phách của con người cũng phải chấn động. Thiên Ma Hổ có thể được coi là một trong ba đại tộc trong Hổ Tộc của giới Yêu thú, quả thật là danh bất hư truyền!
Thân thể Tiểu điêu bay tới bên trên Thiên Ma Hổ Cốt, cái loại không khí tràn ngập sát khí nặng nề toát ra từ hổ cốt ấy dường như đối với nó cũng chẳng có chút tác dụng uy hiếp gì cả. Nó lấy móng vuốt vỗ vỗ mấy cái vào bộ hổ cốt, sau đó nhìn về Lâm Động khẽ gật đầu, nói:
- Đích thực là Thiên Ma Hổ Cốt!
Nghe thấy lời xác nhận của Tiểu điêu, lúc ấy trong lòng Lâm Động mới thở phào một cái nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng đã lấy được rồi, nghĩ tới khi lấy được thứ đồ này, Tiểu Viêm sẽ có thể tiến vào Niết Bàn Cảnh, đồng thời có thể thoát khỏi lốt thú được rồi.
Lâm Động cũng bước tới cạnh hổ cốt để kiểm tra một chút Thiên Ma Hổ Cốt này, sau đó vung tay áo lên, thu bộ hổ cốt vào trong túi Càn Khôn dưới ánh mắt tiếc nuối vô cùng của Đại Lực Liệt Địa Hổ.
Thiên Ma Hổ Cốt tới tay, trong lòng Lâm Động cảm thấy thật sự khoan khoái, dễ chịu. Hắn nhìn Đại Lực Liệt Địa Hổ đứng bên cạnh mình, cười nói:
- Ha ha, đa tạ Hổ huynh đã tặng!
Đại Lực Liệt Địa Hổ khẽ lắc đầu cười khổ, nhưng hắn lại nghĩ tới thứ vũ kỹ mình vừa mới có được, trong lòng cũng bớt chút phiền muộn. Với thân phận của Thiên Yêu Điêu hẳn cũng sẽ không đi lừa gạt hắn, nghĩ rằng cái bộ kỹ kỹ này cũng là thứ chính thống rồi.
Đồ đã có được, Lâm Đông cũng không muốn ở lại nữa, bèn nói:
- Chúng ta còn việc khác, vì thế không lưu lại nơi đây lâu nữa. Hổ huynh, ta thấy huynh cũng nên rời khỏi nơi đây đi. Những tên trước kia ắt hẳn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho huynh đâu.
- Ừm!
Đại Lực Liệt Địa Hổ khẽ gật đầu. Mặc dù trong lòng hắn vẫn còn có sát ý mạnh mẽ đối với đám người Trần Mặc kia, nhưng hắn cũng biết rõ, đối phương cường giả rất đông, một mình hắn khó mà chống lại được. Xem ra hắn nên đi vào khu vực thâm sơn cùng cốc nào đó tiến hành tu luyện, đợi đến khi mạnh mẽ hơn, đủ sức vượt qua Nhị nguyên Niết Bàn thì mới có thể rời khỏi Chiến trường Viễn Cổ được.
Lâm Động chắp tay chào Đại Lực Liệt Địa Hổ một cái, thân thể nhích lên một cái đã hướng về phía bên ngoài Thú Cốc lạnh lẽo này. Tiểu điêu cũng đồng thời hóa thành một đạo hồng quang, chui vào người của Lâm Động.
Nhìn bóng dáng xa mờ dần của Lâm Động, Đại Lực Liệt Địa Hổ thở phào một cái nhẹ nhõm. Từ lúc Tiểu điêu phóng thích ra uy áp khủng bố, khiến cho hắn cảm thấy thực sự có chút khó chịu, làm cho hắn cảm thấy có một sức ép vô cùng nặng nề.
- Thiên Yêu Điêu trong truyền thuyết, quả nhiên vô cùng đáng sợ!