Vẫn tại căn biệt thự nhỏ - nhà Khả Lan.
Một tên vào báo.
- Tiểu thư, đây là những tấm ảnh thiếu gia lên chuyến xe về La Bàn của tên thám tử chúng ta thuê....đi cùng thiếu gia là cô gái nhan sắc k nổi trội.
Khả Lan nhận tấm ảnh, quan sát 1 lúc đập mạnh xuống bàn.
- Lại là con nhỏ đó, đúng là vịt xấu xí muốn làm thiên nga mà.
Khả Lan hai mắt đầy sự phẫn nộ, xong nhanh chóng cười độc ác.
- Được thôi, muốn diệt cỏ phải diệt tận gốc. Thiên Lâm, tôi k nghĩ anh lại có gu thẩm mĩ tệ hại vậy. Cũng thật đáng tiếc tôi lại si mê anh...
Những ngày qua Khả Lan đã k ngừng báo tin sang Hàn cho Huỳnh gia. Cô nàng đã nói tâng bấc những gì mình thấy để gây sức ép cho Huỳnh phu nhân. Sau đó thêm mắm dặm muối nước mắt cá sấu muốn Thiên Lâm quay về bên mk, Huỳnh phu nhân muốn chiều lòng con dâu tương lai nên đành phái người theo dõi, kết quả rất đúng với mong muốn.
"....."
Mấy ngày liền k thấy Thiên Lâm đi học tôi rất lo lắng, hắn ta dường như bốc hơi vậy.
Ánh Chi hôm nay gương mặt bí xị vào lớp, tôi có ý tránh mặt k muốn gây sự chú ý của cô nàng.
Nhưng k may Ánh Chi đi đến trước mặt tôi, hai mắt tỏ ra thân thiện.
- Nguyệt à....mk có chuyện muốn nhờ cậu....mk biết trước giờ mk hay gây khó dễ với cậu và nhận được là sự chê cười của chúng bạn...nhưng nể tình chúng ta là bạn cùng lớp mà cậu có thể giúp tớ chuyện này k....
Nghe Ánh Chi nói mà tôi sởn gai ốc....cô nàng lại định bày trò gì...?
- Cậu nói đi....nếu nằm trong khả năng của mk thì ok._Tôi cười đáp, có mấy khi "bạn tốt" Ánh Chi dịu dàng thế đâu.
- Vậy sao....tớ biết cậu rất tốt mà...._Ánh Chi sáng mắt.
- vậy nói đi, điều gì khiến bạn Ánh Chi phải khép nép trước mk vậy?
- À, chả là mk thầm thương trộm nhớ 1 bạn khác lớp nhưng mà người đó k biết. Mà cậu cũng biết r đấy, tớ đẹp nhưng tớ thiếu tự tin....thường nếu có bạn có bè còn có chỗ nhờ vả, giờ gây thù chuốc oán nhiều quá chẳng ai thèm giúp. quanh đi quẩn lại còn mỗi cậu thôi....Nguyệt à, cậu giúp mk chuyển bức thư tình nhé?_Ánh Chi tuôn 1 tràng đầy xúc động, tôi k kìm đk nước mắt, vờ chấm manh áo lau nước mắt nói.
- Ánh Chi tủ tủ...muội sẽ giúp tủ mừ._Bằng giọng huynh đệ tương tàn trong phim kiếm hiệp sau khi được tôi tái sử dụng nói.
- vậy nhờ cậy vào cậu._Ánh Chi nói r dúi bức thư vào tay tôi.
Tôi giơ tay kiểu quân đội nói :"nhất trí!"
Ánh Chi nhếch mép cười nửa miệng, xong nụ cười đó nhanh chóng thu lại, thay vào đó là ánh mắt phức tạp hỗn độn của nhiều cảm xúc.
Vẫn tại căn biệt thự nhỏ - nhà Khả Lan.
Một tên vào báo.
- Tiểu thư, đây là những tấm ảnh thiếu gia lên chuyến xe về La Bàn của tên thám tử chúng ta thuê....đi cùng thiếu gia là cô gái nhan sắc k nổi trội.
Khả Lan nhận tấm ảnh, quan sát 1 lúc đập mạnh xuống bàn.
- Lại là con nhỏ đó, đúng là vịt xấu xí muốn làm thiên nga mà.
Khả Lan hai mắt đầy sự phẫn nộ, xong nhanh chóng cười độc ác.- Được thôi, muốn diệt cỏ phải diệt tận gốc. Thiên Lâm, tôi k nghĩ anh lại có gu thẩm mĩ tệ hại vậy. Cũng thật đáng tiếc tôi lại si mê anh...
Những ngày qua Khả Lan đã k ngừng báo tin sang Hàn cho Huỳnh gia. Cô nàng đã nói tâng bấc những gì mình thấy để gây sức ép cho Huỳnh phu nhân. Sau đó thêm mắm dặm muối nước mắt cá sấu muốn Thiên Lâm quay về bên mk, Huỳnh phu nhân muốn chiều lòng con dâu tương lai nên đành phái người theo dõi, kết quả rất đúng với mong muốn.
"....."
Mấy ngày liền k thấy Thiên Lâm đi học tôi rất lo lắng, hắn ta dường như bốc hơi vậy.
Ánh Chi hôm nay gương mặt bí xị vào lớp, tôi có ý tránh mặt k muốn gây sự chú ý của cô nàng.
Nhưng k may Ánh Chi đi đến trước mặt tôi, hai mắt tỏ ra thân thiện.
- Nguyệt à....mk có chuyện muốn nhờ cậu....mk biết trước giờ mk hay gây khó dễ với cậu và nhận được là sự chê cười của chúng bạn...nhưng nể tình chúng ta là bạn cùng lớp mà cậu có thể giúp tớ chuyện này k....
Nghe Ánh Chi nói mà tôi sởn gai ốc....cô nàng lại định bày trò gì...?
- Cậu nói đi....nếu nằm trong khả năng của mk thì ok._Tôi cười đáp, có mấy khi "bạn tốt" Ánh Chi dịu dàng thế đâu.
- Vậy sao....tớ biết cậu rất tốt mà...._Ánh Chi sáng mắt.
- vậy nói đi, điều gì khiến bạn Ánh Chi phải khép nép trước mk vậy?
- À, chả là mk thầm thương trộm nhớ 1 bạn khác lớp nhưng mà người đó k biết. Mà cậu cũng biết r đấy, tớ đẹp nhưng tớ thiếu tự tin....thường nếu có bạn có bè còn có chỗ nhờ vả, giờ gây thù chuốc oán nhiều quá chẳng ai thèm giúp. quanh đi quẩn lại còn mỗi cậu thôi....Nguyệt à, cậu giúp mk chuyển bức thư tình nhé?_Ánh Chi tuôn 1 tràng đầy xúc động, tôi k kìm đk nước mắt, vờ chấm manh áo lau nước mắt nói.
- Ánh Chi tủ tủ...muội sẽ giúp tủ mừ._Bằng giọng huynh đệ tương tàn trong phim kiếm hiệp sau khi được tôi tái sử dụng nói.
- vậy nhờ cậy vào cậu._Ánh Chi nói r dúi bức thư vào tay tôi.
Tôi giơ tay kiểu quân đội nói :"nhất trí!"
Ánh Chi nhếch mép cười nửa miệng, xong nụ cười đó nhanh chóng thu lại, thay vào đó là ánh mắt phức tạp hỗn độn của nhiều cảm xúc.