Tiếng chuông tan học vang lên, Khuynh Hạ theo kí ức đi thẳng về nhà.
Bỗng có tiếng âm thanh nhắc nhở vang lên...Tiểu Niệm: "Kí chủ nên tiếp xúc với nam chủ nhiều hơn mới đúng!"Khuynh Hạ bước nhanh về nhà: "Đứa trẻ ngoan là người ko nên la cà đi chơi sau giờ học..."Hệ thống thấy có mùi giả trân ở đâu đây...Dừng chân trước cổng biệt thự của mình, cô vô cùng cảm thán về cuộc đời của nguyên chủ....!rõ ràng cuộc sống vật chất lẫn tinh thần như bà hoàng thế kia thì tại sao phải biến bản thân thành trà xanh làm gì nhỉ...?Thật là...!rõ rảnh quá hóa khùngBước vào căn biệt thự, cô ngắm nhìn xung quanh.
Công nhận đẹp đến lóa mắt, các đồ vật được bày biện ko chê vào đâu, gu thẩm mĩ hoàn hảo đến tuyệt đối.Chỉ muốn sống ở đây mãi thôi, ko muốn đi ra ngoài....Khuynh Hạ thay giày rồi nói vọng vào: "Thưa ba mẹ, con mới đi học về"Mẹ nguyên chủ chạy ra: "Khuynh Hạ, con về rồi à? Đói bụng chưa con, mẹ dọn cơm cho ăn?"Khuynh Hạ liền đáp: "Mẹ cứ từ từ để con đi thay đồ trước đã ạ!"Mẹ cô gật đầu rồi tiếp tục quay xuống bếp nấu, Khuynh Hạ cười cười rồi vội chạy nên phòng.Vừa vào phòng, cô liền lao người xuống chiếc giường êm ái.....!cuộc sống phải vậy chứ, thoải mái quá đi mất!!Ước gì chỉ cần ăn với ngủ thì tốt biết bao, thật sự chả muốn đi học để gặp mặt nữ chính giả trân với nam chủ não tàn kia tí nào...Nhớ lại nguyên tác cuốn tiểu thuyết thì chỉ có ba mẹ và bạn thân Tuyết Như là thật sự đối tốt với cô...Haizz....!may vẫn còn có người theo nguyên chủ, ko đến nỗi ko còn aiKhuynh Hạ nheo mắt nghĩ ngợi lung tung rồi thay quần áo xuống ăn cơm.....Mọi việc cứ êm đềm trôi đến sáng hôm sau, theo như nguyên gốc là nguyên chủ Khuynh Hạ sẽ dậy sớm làm cơm cho nam chủ Quân Niệm rồi đứng trước cổng nhà đợi hắn đi ngang qua.....Má! Nghĩ thôi là đã thấy phiền rồi....!Mắc gì phải làm cơm tình yêu cho thằng nam chủ não tàn kia...Và thế là Khuynh Hạ vứt bỏ cái làm cơm vô lí kia vào thùng rác, nếu nguyên chủ còn thì làm cơm chứ đối với cô thì mơ nhá...Bỗng có tiếng mẹ nguyên chủ gọi: "Khuynh Hạ ơi! Dậy đi học đi con!"Cô vươn vai, thở dài rồi lết xác xuống giường....Hu hu tạm biệt chiếc giường tình yêu, hãy đợi ta đi học về nha...Có vẻ như nếu đối tượng công lược là chiếc giường thì kí chủ nhà ta rất hạnh phúc chăng??....Cô sửa soạn rồi bước chân xuống nhà, bỗng nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của mẹ...Mẹ cô liền hỏi: "Hôm nay con ko làm cơm cho Quân Niệm nữa à?"Khuynh Hạ lười biếng gặm lấy đồ ăn rồi nói: "Người ta ko cần nữa mà con cũng ko rảnh..."Vừa nghe cô nói, mẹ cô ko khỏi cau mày nhưng cũng lo lắng: "Nó ăn hiếp con gái mẹ à?"Khuynh Hạ nhàn nhạt mở miệng: "Hmm....!ko đâu, chỉ là hắn có người mình thích rồi ạ!"Nói xong, cô cụp mi mắt tỏ vẽ nản lòng, buồn bã rồi bỏ đi...!mẹ cô thấy thế liền tức giận.Con gái mình vì nó mà làm nhiều việc như vậy thế mà nó dám....Hệ thống đọc được suy nghĩ mẹ cô mà ko khỏi bật cười...!:))Tiểu Niệm cười cười: "Kí chủ như vậy mà ko làm diễn viên thì hơi phí đó"Khuynh Hạ ko khỏi nhếch miệng: "Ta cũng nghĩ vậy..."Tiểu Niệm: "..."....Cô vừa bước đến phòng học thì thấy ánh mắt lóe sáng của bạn thân Tuyết Như dành cho mình...Tuyết Như vội vàng lao đến trước mặt cô rồi nói: "Khuynh Hạ! Cậu xem nè...!vừa nghe tin cậu từ bỏ Quân Niệm thì có bao nhiêu nam sinh khác viết thư tình cho cậu này!!"Ha! Vốn dĩ nguyên chủ dung mạo lẫn tính cách đều rất tốt chỉ là quá cố chấp yêu một người thôi....Thấy chưa, buông bỏ cái là có hàng dài trai xếp hàng theo đuổi...Bời vì theo nguyên tác là nguyên chủ năm liên tiếp đạt danh hiệu hoa khôi của trường mà....Ko sao, phiền phức này cô xin nhận hết....!hahaNam chủ vừa vào cũng nghe hết câu nói của Tuyết Như liền quan sát thái độ Khuynh Hạ ...cứ nghĩ là cô ấy sẽ buồn hay cố chấp chưa quên được mình...Nào ngờ bắt gặp thấy ánh mắt lấp lánh mong chờ kia của cô...Hừ...!cô ấy nói buông là dễ buông đến vậy à?Bỗng có tiếng vang lên: [Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ tăng thêm +, hiện tại là ]Nghe được âm thanh này, cô bắt đầu suy tư lát...Ha! Người ta nói ko sai....!mất đi cái gì rồi ta mới thấy hối tiếc nóKo sao, cứ để nam chủ trải nghiệm cái cảm giác đấy đi...!haha.......