....Quân Niệm quay ra nhìn cô ta với thái độ khó chịu...[Độ hào cảm của nam chủ dành cho nữ chính giảm -, hiện tại là ]Hắn bước tới nở nụ cười ghê rợn rồi bóp cổ cô ta mà giơ lên.
Tiểu Hoa vùng vẫy chống cự nhưng càng làm thế hắn lại càng siết chặt hơnCô ta khó thở nhưng vẫn gào lên nói: "Khó thở quá...!Thả ta ra...!Tên điên!"Ko khí xung quanh tỏa ra đến mức âm độ, rợn người khiến hắn gần như sắp hắc hóa.
Tiểu Niệm xuất hiện ra nhắc: "Kí chủ! Độ hắc hóa của nam chủ lên đến rồi!! Cô mau nghĩ cách gì đi chứ"Ơ kìa! Nực cười nhở?! Hắn hắc hóa thì cũng bóp chớt nữ chính chứ có bóp cô đâu mà phải lo chứ.
Đã công lược thì thôi giờ lại còn phải nghĩ cách giảm hắc hóa nữa...Khuynh Hạ đành phải gắng gượng ngồi dậy rồi giơ tay ra ngăn cản: "Khù khụ...!Đừng mà Quân Niệm...!dừng lại đi..."Lãnh Hàn thở dài rồi nói: "Khoan bóp chết cô ta vội! Nhốt xuống tầng hầm rồi khiến cô ta sống ko bằng chết thì mới vui!"Cô quay ra nhìn nam chủ với nam phụ mà muốn trầm cảm.
Thế méo nào cô lại ngửi thấy có mùi nguy hiểm ở quanh đây, chỉ cần nhìn thôi là cũng biết số phận của nữ chính còn khổ hơn cả Thúy Kiều rồi...!:))Thúy Kiều còn có Thúc Sinh, Từ Hải cứu chứ cô ta thì chỉ có thần chết mà thôi...Hắn thả tay ra rồi quay ra nhìn cô mà ko khỏi đau lòng.
Rõ ràng bị cô ta hại mà vẫn cứ bảo vệ, ko biết nên nói là cô ngốc hay là quá lương thiện đây nữa.
[Độ hào cảm của nam chủ dành cho kí chủ tăng +, hiện tại là ]Tiểu Niệm lại xuất hiện thông báo: "Chúc mừng! Độ hắc hóa của nam chủ giảm mạnh..."Quân Niệm quay ra ra lệnh: "Nhốt cô ta vào phòng giam trước.
Sau đó ta sẽ đích thân xử lí!"Thế là cô bị lôi đi để dưỡng thương....!Nói chung là trốn việc được mấy ngày nên cũng nhàn hehe...Bác sĩ sau khi bước ra khỏi phòng bệnh liền bước về phía Quân Niệm đứng đó ko xa mà báo cáo bệnh tình: "Theo những gì tôi vừa kiểm tra thì cơ thể của chủ nhân đã uống phải lượng nước thánh ko hề ít.
Cũng vì điều đó mà khiến cho sức mạnh và tuổi thọ của ngài ấy giảm đi rất nhiều.
Để đảm bảo thì ngài ấy phải ngủ đông thì mới có thể hồi phục được..."Hắn nhíu mày rồi hỏi: "Ko còn cách nào nhanh hơn sao?"Bác sĩ đành lắc đầu rồi đáp: "Ko! Bắt buộc phải ngủ đông thì ngài ấy mới đảm bảo được!"Quân Niệm ra hiệu cho ông ta lui xuống rồi lạnh nhạt bước xuống tầng hầm nơi nhốt nữ chính.
Hắn bước tới rồi dừng chân trước cánh cổng sắt, lấy chìa khóa mở cánh cổng mà bước vào.Trước mặt là nữ chính đang gục đầu xuống, mái tóc xõa ra hơi rối cùng chiếc váy màu vàng nhạt rách vài nơi.
Chân tay đều bị xích và treo trên bước tường đá, trrong cô ta tựa như thiên thần nhưng lại là thiên thần sa ngã...Nghe thấy tiếng bước chân cô ta liền ngửng mặt lên nhìn đối diện với con ngươi màu đỏ thẫm.
Cô ta hoảng loạn vùng vẫy nhưng cũng nhớ ra hoàn cảnh của mình nên cũng buông dần xuống mà lườm.Hắn ta ngồi xuống ghế sofa gần đó rồi nhìn cô ta mà mở miệng: "Hình như cô chán thở lắm đúng ko? Có gan đên mức đầu độc cả chủ nhân của ma cà rồng thì chắc cô chê tuổi thọ mình dài quá hở?!"Tiểu Hoa giân dữ quát lên: "Tên điên! Ngươi mà động vào ta thì đừng trách gia tộc ta đến lấy mạng ngươi!!"Hắn cười phá lên rồi đứng dậy bước tới bóp miệng cô ta mà nói: "Để xem! Liệu cô chết trước hay ta chết trước nha?"Nói rồi hắn ra lệnh cho mấy tên canh gác: "Cô ta hình như vẫn còn thiếu mấy chi tiết.
Các ngươi làm sao điểm thêm mấy vết ngang dọc thì càng có thưởng nhưng tuyệt đối ko được để cô ta chết sớm quá.
Trò chơi kết thúc sớm thì ko có vui, các ngươi hiểu chứ?"Hắn bước lên trên để lại tiếng la hét, tiếng quyền rủa và tiếng vụt như tiếng người đàn ông quật tới tấp vào lưng người đàn bà làng chài.
Cô ta với vẻ mặt căm hận chỉ có thể gào thét chứ ko chống trả, cũng ko thể nghĩa ra cách trốn chạy......Bước vào phòng của cô, hắn tiến đến gần rồi ngồi xuống nắm lấy tay mà nói: "Em có thấy đau chỗ nào ko? Vẫn ổn chứ?"Khuynh Hạ nhìn hắn rồi cười: "Ko sao đâu! Vẫn khỏe lắm!!"Khi cô cười lên trông thật đẹp, cô như này thật khiến hắn ko thể rời mặt đi được...!Em đẹp đến mức khiến trái tim tôi tưởng chừng như loạn nhịp, đẹp tới mức cả thế giới dường như thu nhỏ lại vào em.
Thật muốn giấu em đi để ko ai biết đến, ko ai có thể ngắm em...!Em chỉ có thể là của mình tôi mà thôi...Ko hiểu sao cứ mỗi lần nhìn thấy cô thì hắn lại hiện lên loại suy nghĩ đó, có phải hắn yêu cô đến mức điên rồi ko?! Sao tự nhiên hắn lại có những suy nghĩ ko tốt như vậy nữa....Thấy hắn cứ ngơ ngác nên cô liền hỏi: "Bác sĩ nói bệnh tình của tôi sao rồi?"Hắn giật mình rồi kể với cô hết lời bác sĩ.
Cô chăm chú nghe rồi thở dài nhìn về phía cửa sổ....Có lẽ chắc cũng đến lúc phải kết thúc rồi còn làm thế giới tiếp theo nữa chứ! Nghĩ vậy nên cô quyết định rồi quay ra nhìn hắn mà nói: "Hmm! Tôi quyết định sẽ ngủ đông..." Quân Niệm ngạc nhiên rồi cũng cúi đầu ko nói gì mà chỉ bảo cô nghỉ ngơi tốt rồi rời đi....Đây cũng là cách tốt nhất hiện tại nhưng hắn lại ko muốn chút nào.
Một thời gian dài như vậy liệu hắn còn có thể chờ được ko đây.
Hắn cần thời gian để nghĩ và thời gian để chờ đợi cô tỉnh dậy......Một tuần sau, mọi thứ chuẩn bị cho giấc ngủ đông đều xong.
Cô phải giao lại gia tộc này cho Lãnh Hàn quản lí và chào tạm biệt tất cả...Đặt mình trên chiếc giường rải đầy hoa hồng đỏ, cô liền thắc mắc với hệ thống: "Sao ta ko thấy nam chủ đâu nhỉ?Tiểu Niệm lắc đầu đáp: "Hình như hắn ta ko muốn nhìn thấy kí chủ ngủ đông nên mới cố tình đến muộn đó!?"Khuynh Hạ đành cố thức để đợi tên não tàn kia tới....Một lúc sau nghe thấy có tiếng lên cô giả vờ nhắm mắt, Quân Niệm bước vào quỳ xuống rồi nâng bàn tay cô lên áp vào má mà nói: "Sao em lỡ độc ác như vậy! Rõ ràng biết tôi yêu em mà vẫn cố tình trêu đùa tình cảm tôi.
Em phải tỉnh dậy sớm nếu ko tôi đi cưới người khác đó...!"Cô bất dậy rồi nhéo má hắn mà trêu: "Á à vị hôn phu chưa chớt mà đã chuẩn bị sẵn tinh thần đi cưới người khác rồi! Anh dám hả?!"Hắn giật mình rồi cười nói: "Anh ko dám!"Nghe thấy câu trả lời cô liền nắm lấy cổ áo hắn rồi kéo lại mà hôn.
Hắn đứng hình giây lát rồi thuận theo.
Hôn xong cô cười nói: "Em đánh dấu chủ quyền rồi đó! Phải đợi biết chưa?!"Hắn nghe lời rồi nói thêm: "Đợi em cả đời cũng được!"[Hào cảm đã đầy! Thế giới ma cà rồng đã hoàn thành....!Dữ liệu đã load xong! Kí chủ sẽ được đưa về hệ thống...!]Cô nằm xuống rồi nhắm mắt lại, hơi thở cũng dần ko còn nữa.
Chỉ còn lại hắn vẫn quỳ bên cạnh mà nhìn cô...!Nhất định phải tỉnh dậy nhanh đó! Tôi đợi em, đợi em cả đời này cũng được...!....