Editor: Tieen
Cửu Thiên Tuế nghe xong rất bất đắc dĩ, khi trứng người ta còn ở trong tay cô, cô còn dùng ngọc như ý trao đổi từ trên tay Thổ Địa công công để tẩm bổ nó, ký chủ a...
Chê phiền toái khẳng định là thật lòng, nhưng không thích... Được rồi, có lẽ những gì ký chủ nói vào thời điểm này chính là sự thật đi.
Ký chủ đảo mắt liền không nhận hệ liệt trứng.
"Con ta được trời tẩm bổ, tin tưởng không lâu sau, nó có thể đến Nguyên Anh, sinh cho ngươi linh thạch, nhân loại các ngươi, không phải là thích linh thạch nhất sao?" Linh Thạch thú nói xong, khẽ vuốt ve vỏ trứng, linh khí mẫu thể không ngừng truyền qua, tiểu Linh Thạch thú trong vỏ trứng bị tràn đầy...
Linh thạch a...
Linh thạch ở thế giới này rất đáng giá.
"Được." Tô Mộc đồng ý.
Linh Thạch thú: "..."
Mặc dù nàng ấy đã đồng ý, nhưng tại sao nó lại nghẹn như vậy.
Bên kia lính đánh thuê cùng đám người Mặc Thần Dật đều nhìn ra cách làm của mẫu thú kia.
"Vậy, mẫu thú kia là muốn đem tu vi toàn bộ độ cho quả trứng kia?"
"Quả trứng kia có thể thừa nhận cỗ lực lượng như vậy, nhất định sẽ bạo thể mà chết!"
"Nếu thành thì sao? Nếu thành, tiểu Linh Thạch thú kia vừa sinh ra, sẽ là cấp bậc nào?"
Ý tưởng này làm cho tất cả mọi người ở đây hít một hơi thật sâu.
Thực lực Ngưng Thể kỳ, tiểu Linh Thạch thú này nếu như tích trữ, vậy ít nhất cấp bậc cũng sẽ ở trên Nguyên Anh.
Có thể sản sinh linh thạch!!!
Đây chính là nguồn cung ứng linh thạch liên tục không ngừng a, ai mà không động tâm?
Linh thạch sinh ra, nếu không phải thiên nhiên ngưng kết, chính là do Linh Thạch thú sinh sản, linh thạch lại phân thành thấp, trung, cao cấp, lên trên chính là cực phẩm linh thạch, cực phẩm linh thạch đa số là từ Linh Thạch thú cao cấp.
Nếu hấp thu cực phẩm linh thạch, thực lực tăng vọt, nếu dùng để khảm vũ khí, uy lực thật lớn...
Nghĩ đi nghĩ lại, ánh mắt đám người lính đánh thuê mang theo nhiệt tình nhìn, không dám nháy mắt.
Vài phút sau...
Vỏ trứng bị vỡ trong ánh mắt chờ mong.
Ánh mắt lính đánh thuê cùng người của Linh Vân phái càng thêm nóng bỏng.
Phá, phá, sẽ thành...
Bất giác nắm chặt vũ khí, tùy thời tác chiến, thứ này, liều mạng cũng muốn cướp được.
Đồng tử Mặc Thần Dật cũng tập trung vào vỏ trứng vỡ vụn kia, mang theo một cỗ khí thế bắt buộc phải có.
Hắn nhất định phải lấy được thứ này.
"Rắc ——" một tiếng cùng với vỏ trứng vỡ vụn, Tiểu Linh Thạch thú phá vỏ mà ra.
Tiểu Linh Thạch thú vừa mới phá vỏ bất quá lớn bằng nắm tay, thân thể trần trụi, còn không có làn da cứng rắn đặc hữu của Linh Thạch thú, nó mở to đôi mắt mơ hồ, nhìn mẫu thú.
"Con của ta..." Khí tức mẫu thú suy yếu, nhìn tiểu Linh Thạch thú trước mắt, ôn nhu không nỡ, giơ tay lên muốn chạm vào nó, nhưng vô lực, toàn bộ thân thể suy sụp ngã xuống, chỉ có một đôi mắt nhìn tiểu Linh Thạch thú...
Tiểu Linh Thạch thú tựa hồ cảm nhận được, vùng vẫy tứ chi, muốn tới gần mẫu thú, một cỗ linh lực bao vây tiểu Linh Thạch thú hướng bên người mẫu Linh Thạch Thú.
Tiểu Linh Thạch thú chạm vào hai má mẫu thú, cười khanh khách cọ cọ: "Phốc, phốc, phốc..."
Mẫu thú hài lòng cảm nhận nhiệt độ cơ thể của hài tử mình, mí mắt nặng nề, suy yếu nói: "Nhân loại, con ta... Nhờ ngươi."
Chưa từng nghĩ tới, trước khi lâm chung, mình sẽ đem hài tử của mình giao cho nhân loại nó vẫn luôn thống hận.
Hài tử à...
Nhanh cường đại lên, thế gian nguy hiểm, chỉ có cường đại mới có thể sống sót...
Đầu mẫu thú mềm nhũn ngã xuống đất, đôi con ngươi nhắm nghiền, không cho tiểu Linh Thạch thú phản ứng nữa.
Tiểu Linh Thạch thú nóng nảy, không ngừng kêu to: "Phốc, phốc, phốc..." kêu to.
Trong lúc lo lắng, nó quay đầu nhìn về phía Tô Mộc xin giúp đỡ, ánh mắt thanh triệt nôn nóng, tựa hồ đang hỏi Tô Mộc đây là làm sao vậy?
☆☆☆☆☆