Edit: Điềm Điềm
Dung Tuyền đưa người trở về, Dung Ngọc xuống xe hỏi hắn: ” Anh hai có muốn lên ngồi một chút không?”
Trái tim nghẹn đến mức sắp hít thở không, Dung Tuyền thông lắc đầu: ” Không lên, em về nghỉ ngơi đi.
”
Nói xong dừng một chút, lại nhịn không được nói: ” Lúc nãy anh nói chuyện đi nước ngoài, em vẫn nên suy nghĩ một chút đi, anh chờ tin tức của em.
”
” Được.
”
Nhìn theo Dung Tuyền lái xe rời đi, Dung Ngọc mới xoay người vào nhà.
Đẩy cửa ra, vừa vặn nhìn thấy Cố Triều Từ cầm ly nước từ phòng ăn đi ra: ” Đã trở lại?”
” Ừm, anh ăn cơm chưa?”
” Ăn ở công ty rồi, còn cậu thì sao?”
” Tôi cũng đã ăn rồi.
” Dung Ngọc thay dép lê đi qua, chợt nghe Cố Triều Từ ngữ: ” Tâm tình rất tốt?”
Dung Ngọc cong hai mắt, đem chuyện đầu tư cùng Cố Triều Từ nói ra.
Không chú ý tới cậu nói xong những lời này, Cố Triều Từ trong con ngươi đen nổi lên bất đắc dĩ, nguyên bản anh cho rằng lúc trước sau khi nói như vậy, Dung Ngọc thiếu tiền sẽ chủ động mở miệng, không nghĩ tới lại là tin tức như vậy.
Có chút buồn bực nghĩ, Dung gia nếu không cưng chiều cậu như vậy thì tốt rồi, như vậy anh sẽ có nhiều cơ hội hơn.
Nhưng vừa nghĩ đến người mình thích, có nhiều người nguyện ý yêu thương như vậy, anh lại cảm thấy vốn nên như vậy.
” Nếu người nhà cậu ủng hộ cậu như vậy, tôi cũng sẽ ra một phần là được rồi.
”
Chỉ là Dung Ngọc đang chia sẻ chuyện này với anh, đột nhiên nghe thấy những lời này, trong lòng run lên: ” Cám ơn, bất quá hiện tại ngân sách tài chính đã đủ rồi, nếu như phía sau cần tôi lại đến nhờ anh có được không?”
Cố Triều Từ nghe vậy nhẹ nhàng thở dài: ” Được.
”
Dung Ngọc cười rộ lên: ” Vậy tôi lên lầu trước.
”
Trở lại phòng, Dung Ngọc cầm quần áo đi vào phòng tắm, lúc đi ra, liền nhìn thấy điện thoại di động đang sạc sáng lên, là Hoa Tự Cẩm gọi tới: ” Nhóc con, tiền nhận được rồi, Nghiêm đạo bên kia nói ngày mai muốn chúng ta qua ký hợp đồng, thuận tiện thương lượng công việc khởi động máy, mà cậu cứ như vậy đem số tiền này trực tiếp ném vào, lá gan của cậu cũng thật sự đủ lớn.
”
Hắn có chút bội phục phần dũng khí này của Dung Ngọc.
Dung Ngọc nghe vậy cười lên nói: ” Tục ngữ nói đầy đủ cho kẻ dạn dĩ, đói kém cho kẻ rụt rè, đây cũng không tính là cái gì, sáng mai anh Hoa tới đón tôi đi, a, đúng rồi, anh nói nhân vật Cố Phi, anh Thẩm thế nào, phim của Trần đạo cũng sắp hơ khô thẻ tre rồi, không biết anh ấy có phù hợp hay không!”
” Thẩm Bằng Lan à?” Hoa Tự Cẩm nghe cậu nói như vậy, ít nhiều có chút ngoài ý muốn, ” Hắn ngược lại thích hợp, chính là không biết hắn có thời gian hay không, cậu có thể hỏi một chút.
”
” Tôi một lát đi hỏi, nếu như anh ấy không được, La Kỳ Sinh hẳn là cũng được.
”
Hoa Tự Cẩm: “… La Kì Sinh nếu biết cậu nghĩ như vậy, có thể sẽ cảm động khóc đó.
”
Dung Ngọc bị những lời này của hắn chọc cười: ” Tất cả mọi người đều rất tốt, là lúc trước tôi không tốt lắm, giờ tôi không nói với anh nữa, tôi đi hỏi anh Thẩm và La Kỳ Sinh một chút.
”
” Đi đi, được thì nói với tôi một tiếng.
”
” Được.
”
Tắt điện thoại Dung Ngọc ngồi xuống bên giường mở ảnh đại diện Thẩm Bằng Lan: Anh Thẩm, bận không, có chuyện muốn nói với anh, gần đây tôi nhận một bộ phim về đề tài khoa học viễn tưởng tương lai, cảm thấy rất không tệ, muốn hỏi xem anh có hứng thú không, sau khi bộ phim của Trần đạo hơ khô thẻ tre, có thể qua đây không?
Thẩm Bằng Lan bên này trả lời rất nhanh: Chỉ sợ không được rồi, sau khi phim của Trần đạo hơ khô thẻ tre, một bộ phim truyền hình đã ký trước đó lập tức cũng phải khởi động máy, hơn nữa dù không có cách nào đóng nhưng đề tài cậu nói tôi rất hứng thú.
Dung Ngọc: Như vậy à, xem ra lần này không có biện pháp cùng anh Thẩm tiếp tục hợp tác, bất quá anh Thẩm nếu cảm thấy hứng thú, đến lúc đó có thể đến làm khách mời ^ – ^.
Thẩm Bằng Lan: Vậy thì chắc chắn rồi, đến lúc đó tôi sẽ đi thăm ban cho cậu…
Dung Ngọc và Thẩm Bằng Lan nói vài câu, thẩm Bằng Lan bên kia phải tắm rửa nghỉ ngơi mới ngưng.
Sau đó bấm vào avatar của La Kỳ Sinh: Có đây không? Hỏi cậu một chuyện, sau khi phim Trần đạo hơ khô thẻ tre, cậu có sắp xếp gì không, không có thì tới đây quay với tôi đi.
La Kỳ Sinh: Cậu chuyển sang làm đạo diễn?
Dung Ngọc: Không phải, chính là nhận một kịch bản khoa học viễn tưởng tương lai, rất không tệ, chính là tài chính có chút không đủ, xem như là tôi đầu tư, song nam chủ, cậu tới đây là có thể đóng nam một, rất tốt, có phải hay không?
La Kỳ Sinh: Cậu sẽ tốt bụng tìm tôi diễn nam một sao, nói đi, tôi là lựa chọn cuối cùng phải không?
Dung Ngọc bị vạch trần trong lòng nhịn không được cười nghĩ, La Kỳ Sinh còn rất nhạy bén: Tôi vừa tìm anh Thẩm, nhưng anh ấy không được, cậu là người thứ hai, tôi cũng chỉ quen hai người các người thôi, nếu hai người các người đều không có thời gian, cũng chỉ có thể dựa vào thử vai, cho nên có được hay không nói một câu, cơ hội khó có được, có lẽ bộ phim này sẽ làm cho cậu xoay người đó, xuất ra dũng khí đi!
La Kỳ Sinh: Tôi thật sự không phát hiện cậu còn rất biết lừa gạt người khác, được rồi, bất quá tôi muốn xem kịch bản trước, tương lai khoa học viễn tưởng cậu nghĩ như thế nào, trong nước có thị trường hay không cậu không biết sao, cư nhiên dám đầu tư loại này.
Dung Ngọc: Cậu xem kịch bản trước rồi nói những lời như vậy, tôi cảm thấy khả năng thắng vẫn còn rất lớn, cho tôi số hộp thư, bây giờ tôi gửi cho cậu.
La Kỳ Sinh: [email protected]
com
Dung Ngọc: OK.
Sau khi đem kịch bản gửi cho La Kỳ Sinh, Dung Ngọc thở phào nhẹ nhõm, cậu tin tưởng La Kỳ Sinh sau khi xem qua, sẽ có lựa chọn chính xác.
Bên này Thẩm Bằng Lan tắm rửa xong từ phòng tắm đi ra, cầm lấy điện thoại di động mở ảnh đại diện Hạ Kinh Hồng: Lão Hạ, vừa rồi Dung Ngọc tới hỏi em có hứng thú nhận bộ phim khoa học viễn tưởng tương lai hay không, hình như cậu ấy đầu tư, chuyện này cậu nhỏ có biết hay không, nếu cậu ấy thiếu tiền, vừa vặn để cậu nhỏ đầu tư một chút.
Hạ Kinh Hồng: Dung Ngọc thiếu cái gì cũng không thể thiếu tiền, ba anh trai của cậu ấy còn có thể để cậu ấy thiếu tiền sao?
Thẩm Bằng Lan: Trọng điểm là cái này sao, trọng điểm là để anh đi thông báo cho cậu, để lần sau cậu đánh anh thì nhẹ nhàng hơn!
Hạ Kinh Hồng:… Vẫn là vợ thông minh nhất, anh đi đây, mà anh có nên đầu tư một chút hay không, trước mặt mợ nhỏ tìm hảo cảm có phải tốt hơn hay không, bất quá anh muốn lấy danh nghĩa em, lấy của anh sợ anh sớm tiêu luôn.
Thẩm Bằng Lan: Làm sao anh lại gọi là mợ nhỏ, trong lòng anh không thấy không tự nhiên sao?
Hạ Kinh Hồng: Gọi mợ nhỏ để bảo vệ tính mạng QAQ.
Thẩm Bằng Lan:………
Trước khi đi ngủ, Cố Triều Từ nhận được tin nhắn của Hạ Kinh Hồng: Cậu, vừa nghe Bằng Lan nói, mợ nhỏ muốn đầu tư một bộ phim điện ảnh, còn thiếu tiền, cậu có muốn đầu tư hay không, thời điểm này chính là cần phải điên cuồng xoát cảm giác tồn tại, cậu tiến lên đi!
Cố Triều Từ: Ta biết rồi, con không cần quan tâm.
Hạ Kinh Hồng: Được rồi, cậu ngủ ngon, có tin tốt nhớ nói cho con biết một tiếng, con thay cậu vui vẻ, rắc hoa ^ ^
……
Bên này vốn đã được đặt ra, đoàn làm phim ” Dị Năng” liền chính thức thành lập, quan bác vừa treo lên nhất thời liền khiến cho mọi người bàn tán sôi nổi ——
Nghiêm Nhất Luật V: Đoàn làm phim Dị năng Hôm nay là một ngày không tệ, trong những ngày không tệ luôn có chuyện tốt xảy ra, cảm ơn @Dung Ngọc đã ủng hộ hết mình, đoàn làm phim ” Dị Năng” chính thức được thành lập vào hôm nay, hy vọng sẽ cống hiến cho mọi người một bộ phim khoa học viễn tưởng chất lượng cao trong tương lai, xin đón chờ chúng tôi… [Hình ảnh]…
Hình ảnh là một con mèo đen phơi nắng.
[ A a a a, ảnh này hợp gu tui, mát mẻ lại đáng yêu!!! ]
[ Nghiêm đạo, phim mới rốt cục có người ủng hộ rồi phải không???? ]
[ Dung Ngọc ra sức ủng hộ, là ý tứ kia sao, tự bỏ tiền túi đầu tư sao???? ]
[ Dung Ngọc không hổ là Dung gia tứ thiếu, thuần túy là lấy tiền đập nha! ]
[ Tương lai khoa học viễn tưởng, không phải đang trêu chọc tôi chứ, trong nước có thị trường khoa học viễn tưởng sao???? ]
[ Tôi đối với loại khoa học viễn tưởng không hề có hứng thú, Nghiêm đạo vì sao ngài đổi phong cách, là tiên hiệp không thơm, hay là cảnh phỉ không đủ kích thích, vì sao phải đi quay khoa học viễn tưởng, ngài có kỹ thuật ngoại quốc này sao, đừng đến lúc đó làm hiệu ứng ba xu, vậy liền không có ý nghĩa đâu!!! ]
[ Mặc kệ như thế nào, đối với nghệ sĩ lão làng chúng ta vẫn phải ủng hộ một chút, đến lúc đó nếu quá lạnh tôi sẽ cống hiến một tấm phòng vé!!! ]
……
Ánh mắt Hoa Tự Cẩm dời khỏi khu vực bình luận, nhẹ nhàng thở dài, hỏi Dung Ngọc ở một bên: ” La Kỳ Sinh hắn thật sự đáp ứng cậu sao?”
” Đúng, bất quá hắn phải chờ ” Nhất kiếm thành ma” hơ khô thẻ tre mới có thể tới đây, hẳn là hai ngày nay, vừa vặn hai ngày nay còn cần thử vai, không xung đột.
”
Dung Ngọc nói xong tiện tay chuyển tiếp tin nhắn của Nghiêm Nhất Luật.
Dung Ngọc V: Chúng ta làm cùng nhau, cố lên! Nghiêm Nhất Luật V: …
[ Gửi tin không có ảnh không vui, gửi lại đi !!! ]
[ Không có ảnh không vui, muốn nhìn mỹ nhan thịnh thế của Tiểu Ngọc Ngọc!!!!! ]
[ Tôi có tiêu chuẩn nhan khống, cho nên bộ phim này nếu có Tiểu Ngọc Ngọc, mặc kệ như thế nào tôi cũng sẽ đi xem!!!!! ]
[ Mong chờ tác phẩm mới của Tiểu Ngọc Ngọc ra mắt !!!!!! ]
……
Thẩm Bằng Lan V: Cố lên, mong chờ nè.
[ Tôi đệt, tôi không nhìn lầm chứ, Lan Lan cư nhiên chuyển tiếp!!!! ]
[ Lan Lan anh không phải bị trộm acc chứ??? ]
[ Quan hệ quả nhiên đã tốt hơn, các tỷ muội còn nhớ rõ lần trước Lan Lan còn giúp Dung Ngọc nói chuyện không?!!!!! ]
[ Xem ra thật sự thay đổi tốt hơn rồi, Dung Ngọc rốt cuộc có ma lực gì??? ]
[ Nếu Lan Lan ủng hộ hắn, vậy tôi cũng cố đỡ một chút đi!!! ]
……
Nhìn thấy Thẩm Bằng Lan chuyển tiếp, Dung Ngọc ít nhiều vẫn có chút bất ngờ.
Bấm vào nói lời cảm ơn với đối phương, Thẩm Bằng Lan trả lời cậu một nụ cười, không nói thêm gì.
Vừa mới buông di động xuống, liền truyền đến một tiếng ting ting, sau đó là một loạt ting ting.
Dung Ngọc cầm lấy mở ra, là hình ảnh Hoa Tự Cẩm gửi cho cậu: ” Anh gửi cái gì vậy?”
Hoa Tự Cẩm ngồi bên cạnh cậu nói: ” Ảnh chụp ngày đó của cậu và Cố tiên sinh, hậu kỳ xử lý xong rồi, không thấy rõ mặt mũi đâu.
”
Khi hắn nói lời này, Dung Ngọc đã mở hình ảnh ra trước.
Chỉ thấy hình ảnh đầu tiên là Cố Triều Từ từ phía sau ôm bả vai cậu, mà tư thế tay nắm lấy cánh tay đối phương, bối cảnh lại là màu xám bạc có cảm giác rất sang trọng.
Lúc quay chụp, đã cảm thấy rất mập mờ, không nghĩ tới hậu kỳ sửa ảnh xong, loại cảm giác ái muội này càng sâu, hai người đứng chung một chỗ, một cao một thấp, một đen một trắng, nhất là ánh mắt Cố Triều Từ rũ mắt nhìn về phía cậu, mang theo tính xâm lược.
Hóa ra anh ấy luôn nhìn cậu như vậy sao?
” Muốn tôi nói cái gì là người thắng cuộc không, Cố tiên sinh coi như gia thế bối cảnh tạm thời không nói đến đi, từ năng lực thân thể có thể thấy rõ, nhan sắc khí chất lại đến dáng người này, đều quá là tốt luôn, quả thực chính là con cưng của ông trời, haizz, người đàn ông như vậy còn độc thân thật sự là một loại lãng phí tài nguyên, cậu nói có phải hay không, nhóc con?”
Hoa Tự Cẩm tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẻ mặt hoàn toàn không phải như vậy.
Dung Ngọc tai hơi nóng lên, đem ánh mắt dời khỏi hình ảnh, ra vẻ tự nhiên nói: ” Người ta độc thân có thể là không gặp được người mình thích đó.
”
” Phải không, tôi có nghe nói hắn chỉ vì trong lòng vẫn có bạch nguyệt quang, cũng không biết thật hay giả, cậu không tò mò hỏi một chút sao?”
” Tôi hỏi cái này làm gì, chúng ta không nói chuyện này nữa.
”
Dung Ngọc hơi khẩn trương, đứng lên: ” Không còn sớm, tôi về trước đây, không cần đưa tôi, tôi tự gọi xe.
”
Dung Ngọc rời khỏi phòng làm việc của Hoa Tự Cẩm, về nhà đẩy cửa ra, phát hiện Cố Triều Từ còn chưa trở về.
Mở avatar của người đàn ông ra: Tôi về nhà rồi, buổi tối ăn cà ri thịt bò được không?
Bên kia không để cho cậu chờ đợi quá lâu, trực tiếp trả lời: Được, muộn một chút tôi mới về, không cần phải đợi tôi đâu.
Dung Ngọc: Được rồi.
Nấu cà ri xong, Dung Ngọc ăn cơm tối trước, sau đó dùng nồi giữ ấm để lại cho Cố Triều Từ.
Chờ cậu tắm rửa xong đi ra, mới nghe thấy tiếng đóng ở cửa bên ngoài, đi ra nhìn thấy người đàn ông từ bên ngoài đi vào: ” Trở về rồi à, đồ ăn ở trong nồi, còn nóng đó.
”
Cố Triều Từ ngẩng đầu nhìn cậu đứng ở tầng hai: ” Được, cám ơn.
”
” Không cần khách khí.
”
Dung Ngọc nói xong từ trên lầu đi xuống, thuận thế hỏi: ” Hôm nay sao trễ vậy, rất bận rộn sao?”
Cố Triều Từ cởi áo khoác tiện tay đặt trên sô pha: ” Gần đây có một dự án mới, công việc tương đối nhiều.
”
” Như vậy à, vậy chút nữa anh tốt nhất nên ngâm mình để giảm bớt mệt mỏi.
”
Dung Ngọc nói xong đem nước chanh đã pha xong đưa cho anh, Cố Triều Từ nở nụ cười tiếp nhận: ” Cám ơn.
”
Trong lòng bởi vì thiếu niên nói lời này mà cảm thấy vui sướng vô cùng.
” Tôi không quấy rầy anh nữa, anh mau ăn cơm đi.
”
” Ừm.
”
Dung Ngọc trở lại phòng, dùng sức chớp chớp mắt.
Cố Triều Từ ăn cơm xong, trở về phòng tắm rửa, vốn định xuống lầu pha cà phê, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa, ánh mắt đảo qua: ” Vào đi.
”
Dung Ngọc đẩy cửa ra, trước tiên thò đầu vào trong, cong mắt cười nói: ” Sợ anh đi ngủ sớm, cho nên hiện tại có thể hôn một chút không??”
Nghe thấy lời này, trong mắt Cố Triều Từ mang theo ý cười: ” Có thể, lại đây đi.
”
Dung Ngọc đóng cửa lại đi vào, lúc này Cố Triều Từ vừa mới tắm rửa xong, trên người còn mang theo mùi sữa tắm, giống y như đúc trên người cậu.
Áo ngủ lụa màu xanh mặc trên người anh có vẻ cao cấp lại có khí chất.
Dung Ngọc đỏ mặt đi qua: ” Hôm nay anh có chút đẹp trai nha!”
” Chỉ có hôm nay sao?”
” A, kỳ thật mỗi ngày đều rất đẹp trai.
”
Cố Triều Từ gật gật đầu: ” Được rồi, hôn đi.
”
Dung Ngọc mím môi dưới, nhắm mắt lại gần, hôn lên đôi môi mềm mại của người đàn ông, nghe tiếng tim đập của mình.
Lúc tách ra Dung Ngọc mở mắt ra, trong mắt nổi lên luống cuống, thấp thỏm nói: ” Không biết loại tình huống này còn mất bao lâu nữa, nếu vẫn không tốt…”
” Lo lắng sao?” Ánh mắt Cố Triều Từ ôn nhu nhìn cậu.
Dung Ngọc gật gật đầu: ” Có chút.
”
” Vậy tôi hỏi cậu, hiện tại có thích người nào không?”
Đột nhiên nghe thấy vấn đề này, Dung Ngọc theo bản năng trong lòng nhẹ nhàng trầm xuống, ngẩng đầu nhìn về phía ánh mắt người đàn ông.