Edit: Điềm Điềm
Bởi vì nhầm lẫn Thi đạo ship CP tà giáo mà “Thái tử” được tuyên truyền rất tốt.
Đối với việc này Thi đạo quả thực dở khóc dở cười.
……
Trong khi Dung Ngọc đang căng thẳng quay phim “Thái tử” thì “Dị năng” đã đến thời điểm tổ chức buổi ra mắt.
Mấy chương trước tác giả để tên phim là Dị năng, không hiểu sao từ chương này lại đổi thành Tiến hóa nhưng tui vẫn để y nguyên là Dị năng cho phù hợp.
Hoa Tự Cẩm nói cho Dung Ngọc tin tức này, cậu mới hoảng hốt ý thức được “Dị năng” thì ra đã hơ khô thẻ tre lâu như vậy, “Thái tử” cũng đã quay được một nửa.
Ngày họp báo “Dị năng”, Dung Ngọc đã đi qua hội trường từ sáng sớm.
Lúc này La Kỳ Sinh và Nghiêm Nhất Luật đang nói chuyện, Mạc Thủ Thành nhìn thấy cậu tiến vào, cười chào hỏi cậu.
Hai người kia quay đầu nhìn qua, chỉ thấy Dung Ngọc so với mấy tháng trước lại gầy đi rất nhiều.
La Kỳ Sinh ngược lại vẫn là bộ dáng kia, nhìn thấy cậu tới, cùng cậu cụng nắm đấm: “Thái tử vất vả như vậy sao, cậu trông như là ăn cơm không ngon ấy.”
Dung Ngọc nghe vậy cong mắt cười nói: “Không có cách nào, ăn cũng không béo mà, cậu nói xem.”
“Cậu nói như vậy là sẽ bị ăn đánh đó.” Nghiêm Nhất Luật nhẹ nhàng vỗ nhẹ cậu một cái, cười nhỏ giọng nói: “Hôm nay Cố tiên sinh cũng tới đây sao?”
Dung Ngọc lắc đầu: “Anh ấy hẳn là sẽ không tới đây chứ?”
“Tại sao lại không xác định như vậy?”
La Kỳ Sinh ở bên cạnh tò mò hỏi.
Dung Ngọc chớp chớp mắt, cười không nói gì.
La Kỳ Sinh thấy bộ dáng của cậu, trong nháy mắt liền hiểu: “À, không cần phải nói, tôi không muốn trước khi bắt đầu liền ăn một bụng thức ăn cho chó.”
Trong lúc nói chuyện đã đến lúc bắt đầu buổi họp báo.
Sau khi MC làm nóng bầu không khí, bọn họ từ hậu trường đi ra.
Dung Ngọc là người cuối cùng xuất hiện, khán giả dưới sân trong nháy mắt bộc phát ra tiếng thét chói tai nhiệt liệt.
Dung Ngọc nghe thấy tên mình, cười vẫy tay.
Đoàn người đứng trên sân khấu, MC cười nói: “Đầu tiên hoan nghênh đạo diễn và diễn viên Dị năng của chúng ta, Nghiêm đạo, buổi họp báo hôm nay anh có gì muốn nói với mọi người không?”
“Dị năng từ lúc bắt đầu đến bây giờ đã trải qua rất nhiều chuyện, hiện tại có thể đứng ở chỗ này, tôi cảm thấy may mắn rất lớn, mà phần may mắn này, là Dung Ngọc mang đến cho tôi.
Kỳ thật lúc ấy tôi đã buông tay, Thủ Thành nói bằng không chúng ta liền lên mạng tìm đầu tư một chút đi, vạn nhất gặp phải người nguyện ý đầu tư thì sao.
Tôi lúc ấy nghĩ dù sao cũng đã như vậy, vậy thì tìm người đầu tư thử đi, tôi cùng Dung Ngọc chính là quen biết như vậy đó, cậu ấy thật sự là Bá Nhạc của tôi, tôi rất cảm kích cậu ấy ở thời điểm đó ra tay giúp đỡ.
Hơn nữa còn nguyện ý đem quyền đạo diễn giao cho tôi, không can thiệp tự do sáng tạo của tôi.
Đương nhiên phía sau Cố tiên sinh cũng có đầu tư, ở chỗ này cũng phải cảm ơn Cố Triều Từ tiên sinh của tập đoàn Cố thị đối với “Dị năng” đã ủng hộ mạnh mẽ!”
Dung Ngọc nghe hắn nói đến Cố Triều Từ, liền nghĩ đến hình ảnh lúc trước Nghiêm Nhất Luật xông vào phòng cậu.
Hai má hơi nóng lên.
“Nói đến Cố tiên sinh, kỳ thật hôm nay chúng tôi cũng may mắn mời được Cố tiên sinh rồi, chẳng qua là vào làm khách mời xem phim.
Anh ấy nói với chúng tôi muốn khiêm tốn, tuy rằng tôi cũng không rõ lắm, vì sao phải khiêm tốn, nhưng lần này hiển nhiên là không có cách nào để khiêm tốn rồi, chúng tôi xin hoan nghênh Cố tiên sinh đã đến.”
MC vừa dứt lời, Dung Ngọc liền nhìn thấy Cố Triều Từ đứng lên từ khán phòng phía dưới, trong mắt nhất thời nổi lên ý cười, cậu biết người này sẽ không vắng mặt mà.
La Kỳ Sinh trên đài nhìn Dung Ngọc một cái, trong lòng nhẹ nhàng thở dài một tiếng: Quả nhiên.
Mặc dù lần này Cố Triều Từ xuất hiện vô cùng “khiêm tốn”, nhưng vẫn làm cho toàn bộ khán giả online và offline nhiệt huyết sôi trào——
[ Tôi biết mà, tôi biết mà, Cố tiên sinh tuyệt đối sẽ không làm cho người ta thất vọng, không uổng công tôi sớm đã ngồi xổm ở chỗ này, ha ha!!! ]
[ Hôm nay lại là ngày Cổ Ngọc phu phu phát đường, tôi chịu!!!! ]
[ Cố tiên sinh nói khiêm tốn, đừng lên tiếng, sao lại bại lộ rồi, ha ha ha !!!!! ]
[ Cố tiên sinh tỏ vẻ, nơi có Ngọc Bảo, sẽ có tôi, tôi chính là tôi, là tùy tùng nhỏ của Ngọc Bảo ha ha ha!!!! ]
[ Không hiểu cái gì là phu xướng phu tùy sao, đến đây, nhìn ba Cố liền hiểu !!!!! ]
[ Trên lầu các cậu có thể khiêm tốn hay không, nói đúng còn nói to !!!! ]
……
Bởi vì Cố Triều Từ đến, “Dị năng” cũng cọ một phen phúc lợi của ba Cố.
Sau buổi công chiếu, rất nhiều người xem phim hôm nay sau khi ra khỏi rạp, đều có một loại cảm giác chưa thỏa mãn.
Sau khi các nhà phê bình điện ảnh nổi tiếng trở về, họ đã đăng tải cảm xúc xem phim trên Weibo ——
Nhà phê bình phim V: “Dị năng” cho tôi thấy tương lai của khoa học viễn tưởng trong nước, không nói nhiều bạn đi xem sẽ biết, không thiệt thòi, cảm ơn @ Dị năng V …
[ Thật sự xem hay như vậy sao, vậy tôi liền có chút chờ mong.
]
[ Tôi vốn muốn nể mặt ba Cố cùng Ngọc Bảo xem một chút, nhưng hiện tại tôi có chút chờ mong, hình như thật sự rất tốt! ]
[ Tương lai của khoa học viễn tưởng trong nước, đánh giá rất cao nha !!! ]
[ Ngồi chờ công chiếu!!! ]
……
Sau buổi họp báo, Dung Ngọc ở hậu trường tìm được Cố Triều Từ đang chờ cậu.
Người đàn ông mặc áo sơ mi đơn giản đứng ở nơi đó, cao ngất anh tuấn, khi nhìn thấy cậu đi tới, trong đôi mắt đen tất cả đều là dịu dàng cưng chiều.
Dung Ngọc cười đi qua, không cần kiêng dè ánh mắt của bất cứ kẻ nào nữa.
“Hôm nay anh tới đây sao không nói trước với em?”
“Thuận đường tới xem một chút.”
Một câu thuận đường, Dung Ngọc cười nắm lấy tay anh: “Vậy Cố tiên sinh một hồi thuận đường đi đâu?”
Cố Triều Từ nghiêng người hôn xuống môi cậu: “Thuận đường về nhà.”
“Trùng hợp quá em cũng vậy, vậy đi thôi, cùng nhau thuận đường về nhà.”
Cố Triều Từ đưa tay nhéo gáy cậu, dắt cậu ra khỏi hậu trường buổi họp báo.
Ngay sau khi họ rời đi, những người khác trong hậu trường hét lên: “Trời ơi, hai người họ cũng quá ngọt ngào rồi!!!!”
“Vừa rồi các người thấy không, Cố tiên sinh hôn Ngọc Bảo, mẹ ơi quá cưng chiều rồi, tôi không được rồi, tôi không được rồi!!!!.”
“Ah, cậu cư nhiên chụp được, trời ạ, làm sao bây giờ tôi cũng muốn yêu đương!!!!.”
“Đám người chúng ta ăn thức ăn cho chó, ăn vui vẻ như vậy cũng là đủ rồi.”
……
Buổi tối hôm đó liền có người đem video nhỏ Cố Triều Từ ở hậu trường hôn khóe môi Dung Ngọc đăng lên Weibo ——
Cổ Ngọc Phu Phu: Tôi không muốn ăn thức ăn cho chó một mình, phải gửi đến mọi người cùng nhau ăn …
[ Mẹ ơi, là Cố tiên sinh cùng Ngọc Bảo sao, cái này cũng quá ngọt rồi???? ]
[ Ahhhh, cái này tôi hold được, đây tuyệt đối là tuyệt thế đại đường, người ở hiện trường cũng quá hạnh phúc rồi, tôi ngất luôn rồi!!! ]
[ Ba Cố nhất định yêu thảm Ngọc Bảo chúng ta rồi !!!! ]
[ Cái này cũng quá là ôn nhu mà, ahhhhh, trái tim nhỏ bé của tôi, kích động quá!!!!!! ]
[ Ngọt khóc, mẹ ơi, tôi thật sự quá hâm mộ, vừa hâm mộ vừa vui vẻ đến điên rồi, điên rồi !!!!! ]
[ Ha ha ha ha ha ha, tôi thật sự, thật sự không biết nói cái gì, hai người này sao có thể ngọt ngào như vậy chứ!!! ]
[ Toàn bộ quá trình khóe môi nhếch lên, căn bản không dừng lại được !!! ]
[ Bây giờ không có gì có thể ngăn cản tình yêu của họ!!! ]
[ Có chú ý tới ánh mắt của ba Cố hay không, là lưu luyến ôn nhu, tôi rốt cục hiểu được là có ý gì rồi, tôi đi đây, vì sao tôi không gặp được người đàn ông nhìn tôi như vậy !!!!!!! ]