Ban đêm, tôi ở lại một quán trà. Trong đó tụ tập rất nhiều người, liên tục có những âm thanh ồn ào truyền tới. Tôi đi vào trong đó, nhìn thấy một người kể chuyện ngồi ở trên đài đang kể một câu chuyện. Tôi vẫn tiếp tục đi vào.
Lúc tôi bước vào nhác thấy y ngồi trong một góc vắng vẻ. Y chuyên chú lắng nghe câu chuyện thú vị mà người kể chuyện đang kể. Bên cạnh y không có ai ngồi cả, chỉ có mấy thị vệ đứng phía sau. Loại khí chất điềm đạm kia làm người khác nhìn vào mà cảm thấy sợ hãi, không dám tới gần.
Tôi tùy tiện chọn một góc khá xa ngồi xuống.
“Câu chuyện lần này đã kể xong. Lần sau ta sẽ kể cho mọi người nghe câu chuyện về ‘Bạch y Tu La’”. Người kể chuyện hớp một ngụm trà, đứng dậy.
Tôi cười mỉa mai. Bàn tới bàn lui bàn đến tôi để làm gì.
Nơi đó lát sau yên tĩnh trở lại. Không ai nói chuyện.
“Mọi người đều biết võ lâm gần đây đồn đãi rất nhiều về ‘Bạch y Tu La’, người này là một nữ tử, thường mặc bạch y, đã từng là nghĩa nữ được Tam phu nhân của Khúc trang mang về. Năm năm sau, nàng được Mộ Dung Sở mang về Mộ Dung Sơn trang, nhưng sang đến ngày thứ hai thì mất tích. Ta suy đoán, có thể là ăn cắp bí tịch của Mộ Dung Sơn trang rồi chạy mất, cho nên võ công mới cao như vậy. Hai năm sau, nàng trở lại Khúc trang, lúc đó Đại công tử Khúc trang cùng với Giang Nam vọng môn thành thân. Ta có một người bạn cũng ở Khúc trang vào hôm đó, hắn nói với ta, Trang chủ Khúc trang giết Tam phu nhân, trên hôn lễ Khúc trang Trang chủ đánh nhau với nàng, kết quả chưa tới một chiêu đã bị giết chết, ‘Bạch y Tu La’ một kiếm chém bay đầu của Khúc trang Trang chủ”
Mọi người đều thở hắt ra. Người kể chuyện dường như rất hài lòng với kết quả này, y không nhanh không chậm uống một hớp trà cho thông cổ họng, “Về sau ‘Bạch y Tu La’ biến mất ở Khúc trang, sau đó lại xuất hiện ở Đại hội võ lâm, giết chết Đại tiểu thư Khúc trang, làm bị thương Đại công tử Khúc trang, lại một kiếm đâm chết Giáo chủ Ma giáo lúc đó Gian Tập Lũng và đâm vào bụng của Minh chủ võ lâm Chu Lâm Phong, cả hai người đều chết thảm”. Người kể chuyện lắc đầu, lại nói tiếp. “Sau đó chức vị Minh chủ võ lâm do thiên kim của Thẩm trang Trang chủ ngồi vào, bởi vì mọi người đều không ai dám làm, tại sao à, vì sợ a, sợ ‘Bạch y Tu La’ giết bọn họ. Vào ngay đêm thiên kim của Thẩm trang lên làm Minh chủ võ lâm, thì bị một nhát kiếm xuyên qua ghim chặt trên tường, đáng sợ nhất là, không thể nào rút ra được ! Máu bắn ra bốn phía. Cho nên mọi người đều nhìn thấy, từ đó về sau còn ai dám làm Minh chủ võ lâm nữa đâu chứ ! Thật đáng sợ !”
“Ta nghe nói sự việc của Tụy Linh Cung lúc đó có phải là thật hay không ?” Trong bọn họ có người mở miệng hỏi.
“Tụy Linh Cung ? Đương nhiên rồi ! Tụy Linh Cung lúc đó là thiên hạ đệ nhất cung, kết quả chỉ trong một đêm bị ‘Bạch y Tu La’ biến thành địa ngục giết chóc ! Đó là một thảm cảnh, nhìn thấy là suốt đời không quên ! Tiếp theo ‘Bạch y Tu La’ lên làm Giáo chủ Ma giáo, máu rửa rất nhiều môn phái, bao gồm rất nhiều môn phái Mộ Dung Sơn trang, Thẩm trang, Hoài An Môn mà ai ai cũng biết, còn có Kì Hạp Cung, Thiếu Lâm, Nga Mi, Không Động, Côn Lôn…, ai da, trong một lúc người người trong võ lâm đều gặp nguy hiểm, càng đáng sợ. ‘Bạch y Tu La’ còn có một biệt hiệu mọi người có biết hay không ?”
Mọi người không ai trả lời cả.
Ban đêm, tôi ở lại một quán trà. Trong đó tụ tập rất nhiều người, liên tục có những âm thanh ồn ào truyền tới. Tôi đi vào trong đó, nhìn thấy một người kể chuyện ngồi ở trên đài đang kể một câu chuyện. Tôi vẫn tiếp tục đi vào.
Lúc tôi bước vào nhác thấy y ngồi trong một góc vắng vẻ. Y chuyên chú lắng nghe câu chuyện thú vị mà người kể chuyện đang kể. Bên cạnh y không có ai ngồi cả, chỉ có mấy thị vệ đứng phía sau. Loại khí chất điềm đạm kia làm người khác nhìn vào mà cảm thấy sợ hãi, không dám tới gần.
Tôi tùy tiện chọn một góc khá xa ngồi xuống.
“Câu chuyện lần này đã kể xong. Lần sau ta sẽ kể cho mọi người nghe câu chuyện về ‘Bạch y Tu La’”. Người kể chuyện hớp một ngụm trà, đứng dậy.
Tôi cười mỉa mai. Bàn tới bàn lui bàn đến tôi để làm gì.
Nơi đó lát sau yên tĩnh trở lại. Không ai nói chuyện.
“Mọi người đều biết võ lâm gần đây đồn đãi rất nhiều về ‘Bạch y Tu La’, người này là một nữ tử, thường mặc bạch y, đã từng là nghĩa nữ được Tam phu nhân của Khúc trang mang về. Năm năm sau, nàng được Mộ Dung Sở mang về Mộ Dung Sơn trang, nhưng sang đến ngày thứ hai thì mất tích. Ta suy đoán, có thể là ăn cắp bí tịch của Mộ Dung Sơn trang rồi chạy mất, cho nên võ công mới cao như vậy. Hai năm sau, nàng trở lại Khúc trang, lúc đó Đại công tử Khúc trang cùng với Giang Nam vọng môn thành thân. Ta có một người bạn cũng ở Khúc trang vào hôm đó, hắn nói với ta, Trang chủ Khúc trang giết Tam phu nhân, trên hôn lễ Khúc trang Trang chủ đánh nhau với nàng, kết quả chưa tới một chiêu đã bị giết chết, ‘Bạch y Tu La’ một kiếm chém bay đầu của Khúc trang Trang chủ”
Mọi người đều thở hắt ra. Người kể chuyện dường như rất hài lòng với kết quả này, y không nhanh không chậm uống một hớp trà cho thông cổ họng, “Về sau ‘Bạch y Tu La’ biến mất ở Khúc trang, sau đó lại xuất hiện ở Đại hội võ lâm, giết chết Đại tiểu thư Khúc trang, làm bị thương Đại công tử Khúc trang, lại một kiếm đâm chết Giáo chủ Ma giáo lúc đó Gian Tập Lũng và đâm vào bụng của Minh chủ võ lâm Chu Lâm Phong, cả hai người đều chết thảm”. Người kể chuyện lắc đầu, lại nói tiếp. “Sau đó chức vị Minh chủ võ lâm do thiên kim của Thẩm trang Trang chủ ngồi vào, bởi vì mọi người đều không ai dám làm, tại sao à, vì sợ a, sợ ‘Bạch y Tu La’ giết bọn họ. Vào ngay đêm thiên kim của Thẩm trang lên làm Minh chủ võ lâm, thì bị một nhát kiếm xuyên qua ghim chặt trên tường, đáng sợ nhất là, không thể nào rút ra được ! Máu bắn ra bốn phía. Cho nên mọi người đều nhìn thấy, từ đó về sau còn ai dám làm Minh chủ võ lâm nữa đâu chứ ! Thật đáng sợ !”
“Ta nghe nói sự việc của Tụy Linh Cung lúc đó có phải là thật hay không ?” Trong bọn họ có người mở miệng hỏi.
“Tụy Linh Cung ? Đương nhiên rồi ! Tụy Linh Cung lúc đó là thiên hạ đệ nhất cung, kết quả chỉ trong một đêm bị ‘Bạch y Tu La’ biến thành địa ngục giết chóc ! Đó là một thảm cảnh, nhìn thấy là suốt đời không quên ! Tiếp theo ‘Bạch y Tu La’ lên làm Giáo chủ Ma giáo, máu rửa rất nhiều môn phái, bao gồm rất nhiều môn phái Mộ Dung Sơn trang, Thẩm trang, Hoài An Môn mà ai ai cũng biết, còn có Kì Hạp Cung, Thiếu Lâm, Nga Mi, Không Động, Côn Lôn…, ai da, trong một lúc người người trong võ lâm đều gặp nguy hiểm, càng đáng sợ. ‘Bạch y Tu La’ còn có một biệt hiệu mọi người có biết hay không ?”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Ban đêm, tôi ở lại một quán trà. Trong đó tụ tập rất nhiều người, liên tục có những âm thanh ồn ào truyền tới. Tôi đi vào trong đó, nhìn thấy một người kể chuyện ngồi ở trên đài đang kể một câu chuyện. Tôi vẫn tiếp tục đi vào.
Lúc tôi bước vào nhác thấy y ngồi trong một góc vắng vẻ. Y chuyên chú lắng nghe câu chuyện thú vị mà người kể chuyện đang kể. Bên cạnh y không có ai ngồi cả, chỉ có mấy thị vệ đứng phía sau. Loại khí chất điềm đạm kia làm người khác nhìn vào mà cảm thấy sợ hãi, không dám tới gần.
Tôi tùy tiện chọn một góc khá xa ngồi xuống.
“Câu chuyện lần này đã kể xong. Lần sau ta sẽ kể cho mọi người nghe câu chuyện về ‘Bạch y Tu La’”. Người kể chuyện hớp một ngụm trà, đứng dậy.
Tôi cười mỉa mai. Bàn tới bàn lui bàn đến tôi để làm gì.
Nơi đó lát sau yên tĩnh trở lại. Không ai nói chuyện.
“Mọi người đều biết võ lâm gần đây đồn đãi rất nhiều về ‘Bạch y Tu La’, người này là một nữ tử, thường mặc bạch y, đã từng là nghĩa nữ được Tam phu nhân của Khúc trang mang về. Năm năm sau, nàng được Mộ Dung Sở mang về Mộ Dung Sơn trang, nhưng sang đến ngày thứ hai thì mất tích. Ta suy đoán, có thể là ăn cắp bí tịch của Mộ Dung Sơn trang rồi chạy mất, cho nên võ công mới cao như vậy. Hai năm sau, nàng trở lại Khúc trang, lúc đó Đại công tử Khúc trang cùng với Giang Nam vọng môn thành thân. Ta có một người bạn cũng ở Khúc trang vào hôm đó, hắn nói với ta, Trang chủ Khúc trang giết Tam phu nhân, trên hôn lễ Khúc trang Trang chủ đánh nhau với nàng, kết quả chưa tới một chiêu đã bị giết chết, ‘Bạch y Tu La’ một kiếm chém bay đầu của Khúc trang Trang chủ”
Mọi người đều thở hắt ra. Người kể chuyện dường như rất hài lòng với kết quả này, y không nhanh không chậm uống một hớp trà cho thông cổ họng, “Về sau ‘Bạch y Tu La’ biến mất ở Khúc trang, sau đó lại xuất hiện ở Đại hội võ lâm, giết chết Đại tiểu thư Khúc trang, làm bị thương Đại công tử Khúc trang, lại một kiếm đâm chết Giáo chủ Ma giáo lúc đó Gian Tập Lũng và đâm vào bụng của Minh chủ võ lâm Chu Lâm Phong, cả hai người đều chết thảm”. Người kể chuyện lắc đầu, lại nói tiếp. “Sau đó chức vị Minh chủ võ lâm do thiên kim của Thẩm trang Trang chủ ngồi vào, bởi vì mọi người đều không ai dám làm, tại sao à, vì sợ a, sợ ‘Bạch y Tu La’ giết bọn họ. Vào ngay đêm thiên kim của Thẩm trang lên làm Minh chủ võ lâm, thì bị một nhát kiếm xuyên qua ghim chặt trên tường, đáng sợ nhất là, không thể nào rút ra được ! Máu bắn ra bốn phía. Cho nên mọi người đều nhìn thấy, từ đó về sau còn ai dám làm Minh chủ võ lâm nữa đâu chứ ! Thật đáng sợ !”
“Ta nghe nói sự việc của Tụy Linh Cung lúc đó có phải là thật hay không ?” Trong bọn họ có người mở miệng hỏi.
“Tụy Linh Cung ? Đương nhiên rồi ! Tụy Linh Cung lúc đó là thiên hạ đệ nhất cung, kết quả chỉ trong một đêm bị ‘Bạch y Tu La’ biến thành địa ngục giết chóc ! Đó là một thảm cảnh, nhìn thấy là suốt đời không quên ! Tiếp theo ‘Bạch y Tu La’ lên làm Giáo chủ Ma giáo, máu rửa rất nhiều môn phái, bao gồm rất nhiều môn phái Mộ Dung Sơn trang, Thẩm trang, Hoài An Môn mà ai ai cũng biết, còn có Kì Hạp Cung, Thiếu Lâm, Nga Mi, Không Động, Côn Lôn…, ai da, trong một lúc người người trong võ lâm đều gặp nguy hiểm, càng đáng sợ. ‘Bạch y Tu La’ còn có một biệt hiệu mọi người có biết hay không ?”