Sau khi Lục Văn Thụy theo mọi người trở về liền cùng Mễ Lai Khắc một trước một sau tiêu sái đi vào bên trong nhà bọn họ, hai người yên lặng buông con mồi trong tay xuống, đem ba lô phía sau cũng dỡ xuống, sau đó liền cùng nhau đi vào trong phòng.
Hai người ngồi xuống bên cạnh bàn, Mễ Lai Khắc thấy Lục Văn Thụy tựa hồ có chút trầm mặc, hắn chỉ im lặng nhìn chăm chú vào đối phương, cũng không có nói cái gì, nếu Thụy muốn nói, y tự nhiên sẽ nói, hắn không cần đốc thúc, chỉ cần chờ đợi nghe mà thôi, cho nên hắn một chút cũng không gấp. [Y-H: mình thích MLK chỗ này]
Ước chừng qua nửa giờ, Lục Văn Thụy rốt cục ngẩng đầu lên đến, trong mắt y có một ít thoải mái, có lẽ là do đã hạ quyết tâm, Mễ Lai Khắc thấy thế nhịn không được ngồi thẳng lưng, hắn cảm thấy chuyện kế tiếp mà Thụy muốn nói nhất định rất trọng yếu.
Lục Văn Thụy tựa hồ chú ý tới hành động của đối phương, y cười cười ôn hòa, tiếp theo kéo tay đối phương, đặt ở trong lòng bàn tay mình, gắt gao nắm một chút, lúc này mới mở miệng nói:
“Đại Thước, ngươi có cảm thấy rất kỳ quái hay không, vì cái gì hôm nay khi ta nhìn thấy thi thể giống cái cùng thú nhân của Lý Âu bộ lạc, biểu hiện thờ ơ như vậy?”
“Không có a, Thụy, ta biết ngươi làm chuyện gì đều có nguyên nhân của mình, mặc kệ ngươi muốn làm gì, ta vô điều kiện duy trì của ngươi.” Dứt lời, Mễ Lai Khắc còn lộ ra một nụ cười sáng lạn.
Lục Văn Thụy nhìn trong mắt đối phương tràn đầy ôn nhu cùng sủng nịch, cảm thấy rất là may mắn vì mình có thể nhận thức Đại Thước, hắn luôn luôn vô điều kiện bao dung mình, một “Phu”[Y-H: mình nghĩ là: phu quân, ck]], thì còn cầu gì nữa? Nghĩ như vậy, y nhịn không được hơi hơi cười, tiếp theo hít sâu một cái, đợi cho cảm xúc ổn định xuống, mới tiếp tục nói:
”Đại Thước, hiện tại ta muốn nói cho ngươi một việc, có thể ngươi sẽ cảm thấy thực bất khả tư nghị, nhưng chuyện này là sự thật.”
Y nhìn thấy đối phương gật gật đầu, liền nói tiếp:
“Kỳ thật ta vốn không phải người ở thế giới này, nguyên bản ta chỉ là một học sinh bình thường trên địa cầu, bởi vì ngoài ý muốn mua vé số, tiếp theo liền mạc danh kỳ diệu trúng hạng nhất, sau đó ngay tại lúc ta chưa kịp phản ứng thì đã đến đây. Ta xem như là một người một cái thế giới khác đi vào thế giới thú nhân này của các ngươi, lúc ấy vừa lúc gặp phải An bởi vì đói khát lại bị đông lạnh mà tử vong, cho nên ta liền thay thế hắn sống lại. An chính là giống cái của Lý Âu bộ lạc, cũng là nguyên chủ của khối thân thể này. Ngươi còn nhớ rõ Lí Tư cùng Tạp La lần trước đến bộ lạc của chúng ta không? Bọn họ chính là hai phụ thân của bé An.
Sau khi ta xuyên đến đây liền kế thừa trí nhớ của bé An, cho nên ta rõ ràng những chuyện trước kia của hắn, cho nên ta đối với Lý Âu bộ lạc là không có chút hảo cảm, đối với chết sống của bọn họ, ta cũng không quá để ý, kỳ thật hôm nay nhìn thấy mấy cổ thi thể kia, ta còn có chút vui sướng khi người gặp họa, cảm thấy bọn họ là ‘Ác giả ác báo’.
Đại Thước, ngươi có cảm thấy ta như vậy thực đáng sợ hay không, ta nguyên bản không phải là người của thế giới này, ngươi có để ý không?”
Nói xong, Lục Văn Thụy nguyên bản vẫn đều thực trấn định đột nhiên có chút sợ hãi nhìn Mễ Lai Khắc ở bên cạnh. Mễ Lai Khắc thấy thế, lập tức vươn tay ôm đối phương vào trong lòng, nhẹ nhàng vỗ về lưng đối phương, ôn hòa nói:
”Thụy, ngươi thật ngốc, ta thích chính là ngươi, mặc kệ quá khứ của ngươi là thế nào, ta chỉ biết người làm cho ta động tâm chính là ngươi. Mọi thứ thuốc về ngươi trong mắt ta đều là tốt đẹp, trước kia ta đã nói qua, vô luận ngươi muốn làm cái gì, ta đều vô điều kiện duy trì ngươi, ngươi chẳng lẽ quên sao? Chẳng lẽ ngươi không tin tưởng ta sao? Thụy, ngươi thế nhưng không tin ta, ta hảo thương tâm a.” (^_^).
Nhìn bộ dáng của Mễ Lai Khắc, trên mặt Lục Văn Thụy lại lộ ra nụ cười, y đem hai tay mình ôm choàng đối phương, tiếp theo đem chính mình mai nhập vào trong lòng đối phương, có chút thỏa mãn cọ vài cái vào trong ngực đối phương, lúc này y mới mở miệng nói:
”Đại Thước, ta vẫn luôn tin tưởng của ngươi, chính là lai lịch của ta có vẻ đặc thù, ta sợ ngươi trong khoảng thời gian ngắn không thể nhận.”
“Ân, Thụy, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, mặc kệ ngươi có phải người thuộc nơi này hay không, ngươi hiện tại đã ở trong này, hơn nữa ngươi hiện tại đã hoàn toàn dung nhập vào bộ lạc của chúng ta, ở trong này, đã có rất nhiều người quan tâm ngươi, ngươi không hề cô đơn, về sau ta cũng sẽ vẫn làm bạn bên cạnh ngươi.” Mễ Lai Khắc kiên định nói.
Lục Văn Thụy nghe vậy gật gật đầu,”Ân, ta đã biết, Đại Thước, về sau chúng ta đều cùng một chỗ. Kỳ thật ngươi có nghi hoặc hay không, vì cái gì ta cùng giống cái nơi này không quá giống nhau đâu?”
“Đương nhiên là có, bất quá cũng là vì ngươi không giống người thường, ta mới có thể đối với ngươi nhất kiến chung tình đi, hiện tại ta cảm thấy ta thực may mắn vì lúc trước đi đến Hắc Chiểu rừng rậm đâu, bằng không ta sẽ bỏ qua ngươi.” Mễ Lai Khắc dứt lời còn khoa trương vỗ vỗ ngực, liên tục nói xong “Hoàn hảo, hoàn hảo”.(^_^).
“Ha ha, ngươi như thế nào lại nói giỡn như vậy a?” Lục Văn Thụy nhịn không được chọc, sau khi cười một trận, y mới tiếp tục nói:
”Kỳ thật lúc trước khi ta trúng giải hạng nhất kia, trừ bỏ làm cho ta xuyên qua thời không, đi vào thế giới này, bên trong còn có một bộ Cửu âm chân kinh. Phỏng chừng ta nói ngươi cũng không biết đây là cái gì, kỳ thật nó chính là một loại võ công, có nó, ta có thể dễ dàng đả bại Tư Nặc cùng Thụy Khắc, đây là một loại năng lực giống như sinh mệnh lực của ta, nhưng cái này cần ta mỗi ngày luyện tập mới có thể tăng cường, hiện tại ta đã luyện đến chút thành tựu, đợi cho đến khi hoàn toàn luyện xong, phỏng chừng còn có thể trở nên lợi hại hơn một ít.”
Nghe lời nói tự tin kia của đối phương, Mễ Lai Khắc chỉ ôn hòa cười cười,
” Thụy của ta vẫn luôn rất lợi hại, nguyên lai là do Cửu âm chân kinh gì đó làm cho ngươi trở nên lợi hại như vậy, thực lực của ngươi hiện tại đã cường hãn như vậy, nếu chờ ngươi trở nên càng thêm lợi hại, phỏng chừng ngươi chính là đệ nhất dũng sĩ trong bộ lạc chúng ta. Làm bạn lữ của ngươi, ta cảm giác thực quang vinh.”
Dứt lời, hắn ôm đối phương vào trong lòng mình, quả nhiên Thụy của mình là không giống người khác, Thụy là độc nhất vô nhị, là chí bảo của mình, cho nên mình cần phải hảo hảo trông chừng, không thể để cho người khác đoạt đi. (^_^).
Lục Văn Thụy có chút buồn cười nhìn Mễ Lai Khắc đang gắt gao ôm y, hiện tại trên mặt đối phương rõ ràng là một bộ biểu tình “Không thể để cho người khác cướp đi”, biểu hiện có chút trẻ con này làm cho y buồn cười, cơ hồ là theo bản năng, y đem một câu giống như là một lời hứa hẹn nói ra miệng:
”Đại Thước, ta là của ngươi, vẫn luôn là, mà ngươi cũng là của ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn cùng một chỗ.”
Nghe được lời nói có chút bá đạo của đối phương, Mễ Lai Khắc kích động gật gật đầu, tiếp theo lập tức bế đối phương lên, bắt đầu hưng phấn *chuyển nổi lên quyển quyển*, trong lúc nhất thời âm thanh hai người cười vui lẫn lộn với tiếng gió khi cả hai di chuyển vang lên không dứt. Điều này làm cho Tạp Lạc Tư bọn họ vừa mới chạy tới đều bật cười, xem ra tại thời điểm bọn họ đau đầu, đôi tiểu tình lữ này lại thực ngọt ngào đâu. Nhìn hai người bọn họ tựa hồ không có xu thế dừng lại, Tạp Lạc Tư đành phải kiên trì, ho nhẹ một tiếng.
Cơ hồ là ngay thời điểm âm thanh vừa cất lên, động tác của hai người lập tức dừng lại. Ngay sau đó trên mặt Lục Văn Thụy liền đỏ lên, da của hắn vốn trắng nõn, giờ thì nhìn giống như là một đóa hoa hồng ướt át kiều diễm.
Mễ Lai Khắc có chút sững sờ nhìn Lục Văn Thụy vẫn đang bị mình ôm, hắn tựa hồ đã đắm chìm vào trong nét thẹn thùng của đối phương, phải biết rằng bình thường Thụy là rất mạnh thế, biểu tình có vẻ mảnh mai như thế này n vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, thật sự rất mê người.
Tạp Lạc Tư nhìn vẻ mặt ngốc lăng của tiểu nhi tử, nhịn không được thở dài một hơi, nếu không có chuyện tình quan trọng, hắn cũng không nghĩ đến quấy rầy con trai cùng “Con dâu” hỗ động. Bất quá chính sự quan trọng hơn, hắn cũng chỉ có thể tiếp tục phá hủy, nghĩ như vậy, hắn khụ một tiếng lớn hơn.
Lúc này Lục Văn Thụy cùng Mễ Lai Khắc đều bị hoảng sợ, tiếp theo hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Tạp Lạc Tư. Bị hai ánh mắt thật to nhìn chăm chú vào, tộc trưởng đại nhân tựa hồ cũng có chút ngượng ngùng, hắn tự trấn định bản thân nói:
”Mễ Lai Khắc, Thụy, các ngươi không mời chúng ta đi vào ngồi sao?”
Tựa hồ lúc này mới phản ứng lại, Lục Văn Thụy lập tức mời mấy người tiến vào, nhìn biểu tình ái muội của người đi ở phía sau, y cảm giác độ ấm trên mặt mình lại tăng lên, như thế nào mình lại không phòng bị như thế chứ, còn bị nhiều người như vậy thấy được, thật sự là sơ ý quá.
Sau khi đám người Tại Tạp Lạc Tư ngồi vào chỗ của mình, Mễ Lai Khắc liền động thủ pha một bình trà cúc, sau đó rót cho mỗi người một ly, sau đó hắn mới ngồi xuống bên cạnh Lục Văn Thụy, hai người cùng nhau nghi hoặc nhìn về phía mấy người đột nhiên đến nhà, không biết bọn họ đến rốt cuộc là có chuyện gì? Chẳng lẽ là chuyện tình có liên quan với Lý Âu bộ lạc? Quả nhiên, ngay sau đó Tạp Lạc Tư liền mở miệng nói:
” Hôm nay các ngươi đã thấy được mấy cổ thi thể của thú nhân cùng giống cái Lý Âu bộ lạc ở trong khu rừng rậm phụ cận, đối với việc này, các ngươi có ý kiến gì không?”
Hai người nghe vậy liếc nhau một cái, tiếp theo Lục Văn Thụy mở miệng nói:
”Tạp Lạc Tư thúc thúc, chúng ta đã kiểm tra vết thương của bọn họ, chỉ biết là bọn họ bị một loại dã thú lớn giết chết, về phần vì sao bọn họ lại xuất hiện ở trong này, chúng ta không biết.”
Mễ Lai Khắc ở một bên cũng gật gật đầu theo, Tạp Lạc Tư thấy thế, tiếp tục nói:
”Vừa rồi ta đã cùng vài thú nhân thảo luận qua, chúng ta đoán là Lý Âu bộ lạc bị một loại đại hình tập kích, những thú nhân cùng giống cái này hẳn là thừa dịp loạn trốn tới. Đại khái là bọn họ tới nơi này cầu viện đi, phỏng chừng là còn có vài bộ lạc khác cũng nhận được cầu viện của bọn họ, bất quá bộ lạc chúng ta cách bộ lạc bọn họ khá xa, cho nên bọn họ kiên trì không nổi nên đã chết đi?”
Nói xong hắn nhìn chằm chằm vào Lục Văn Thụy vẫn đang bất động thanh sắc như cũ, tựa hồ là muốn từ trên mặt đối phương nhìn ra một chút manh mối gì đó. Lục Văn Thụy cảm giác được tầm mắt đối phương, ngẩng đầu nhìn lại, lập tức chống lại đôi mắt vàng thâm thúy của đối phương, hai người nhìn nhau nửa ngày, ai cũng đều không có nói chuyện.
Mễ Lai Khắc bọn họ ở một bên đều có chút nghi hoặc nhìn hai người đối diện, không biết bọn họ đang trao đổi cái gì. Sau một lúc lâu, Lục Văn Thụy mới mở miệng đánh vỡ trầm mặc,
”Kỳ thật ta và các ngươi giống nhau, vẫn ở trong bộ lạc, ta cũng không biết Lý Âu bộ lạc rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, bất quá trước đó khi chúng ta từ Ốc Nhĩ Phu bộ lạc trở về, trên đường đi tựa hồ có nghe người khác nhắc tới một chuyện. Lý Âu bộ lạc bởi vì hai đứa con trai của lão tộc trưởng đang tranh đoạt vị trí tộc trưởng, cho nên luôn xảy ra nội đấu, nghe nói tình thế ngay lúc đó cũng thực khẩn trương, các ngươi còn nhớ rõ chuyện này không? Ta lúc ấy cũng là nghe rồi bỏ qua, dù sao ta đối với bộ lạc kia đã không có chút lưu luyến, ta chỉ biết về sau chính mình sẽ cùng Mễ Lai Khắc ở cùng nhau, sống ở Thái Cách bộ lạc.”
Tạp Lạc Tư bọn họ nghe đối phương nói xong, đều có chút trầm mặc, Mễ Lai Khắc lại là cao hứng nắm chặt tay đối phương trong tay mình, hiện tại trong lòng hắn là vô cùng thỏa mãn, đây là lần đầu tiên Thụy khẳng định quan hệ của cả hai trước mặt mọi người, vì thế hắn làm sao không kích động cho được đâu?
Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan liếc nhau một cái, nói tiếp:
”Nghe ngươi nói như vậy, ta cũng nhớ lại, quả thật có chuyện như vậy, lúc ấy chúng ta cũng là nghe rồi cho qua, vừa rồi thật đúng là không nghĩ tới, phỏng chừng là trong lúc bọn họ đang đấu đá với nhau thì bị dã thú tập kích đi, loạn trong giặc ngoài, cho nên mới bị chết thảm như thế. Đối với chuyện này, các ngươi có ý tưởng cụ thể nào không? Chúng ta có cần phái người đi xem không?”
Tựa hồ vẫn còn băn khoăn Thụy trước kia là từ Lý Âu bộ lạc, hắn cảm thấy trước khi mình quyết định thì nên hỏi ý kiến của đối phương trước một chút. Lục Văn Thụy tựa hồ cũng biết băn khoăn của đối phương, y thực sự không sao cả, vì thế nhún vai nói,
”Chuyện này vẫn là từ Tạp Lạc Tư thúc thúc quyết định đi, ta sẽ không *đến hạt sảm cùng* , chuyện lớn như thế này ta cũng không hiểu biết nhiều. Ta chỉ là cảm thấy để phòng ngừa, nếu thật sự cần phái người đi tìm hiểu tin tức thì nên phái nhiều người đi chung, dù sao chúng ta còn không xác định được số lượng của đám dã thú kia đâu.”
Tạp Lạc Tư nghe vậy gật gật đầu,
”Ân, quả thật như thế, nếu chúng ta tùy tiện phái ra vài thú nhân đi tìm hiểu tin tức, phỏng chừng có thể là có đi không có về, như vậy không thể được. Ta sẽ trở về hảo hảo ngẫm lại, chắc chắn sẽ nghĩ ra được biện pháp, trước mắt ta sẽ liên hệ vài vị tộc trưởng khác để mọi người cùng nhau thương lượng chuyện này một chút.”
Sau khi Lục Văn Thụy theo mọi người trở về liền cùng Mễ Lai Khắc một trước một sau tiêu sái đi vào bên trong nhà bọn họ, hai người yên lặng buông con mồi trong tay xuống, đem ba lô phía sau cũng dỡ xuống, sau đó liền cùng nhau đi vào trong phòng.
Hai người ngồi xuống bên cạnh bàn, Mễ Lai Khắc thấy Lục Văn Thụy tựa hồ có chút trầm mặc, hắn chỉ im lặng nhìn chăm chú vào đối phương, cũng không có nói cái gì, nếu Thụy muốn nói, y tự nhiên sẽ nói, hắn không cần đốc thúc, chỉ cần chờ đợi nghe mà thôi, cho nên hắn một chút cũng không gấp. [Y-H: mình thích MLK chỗ này]
Ước chừng qua nửa giờ, Lục Văn Thụy rốt cục ngẩng đầu lên đến, trong mắt y có một ít thoải mái, có lẽ là do đã hạ quyết tâm, Mễ Lai Khắc thấy thế nhịn không được ngồi thẳng lưng, hắn cảm thấy chuyện kế tiếp mà Thụy muốn nói nhất định rất trọng yếu.
Lục Văn Thụy tựa hồ chú ý tới hành động của đối phương, y cười cười ôn hòa, tiếp theo kéo tay đối phương, đặt ở trong lòng bàn tay mình, gắt gao nắm một chút, lúc này mới mở miệng nói:
“Đại Thước, ngươi có cảm thấy rất kỳ quái hay không, vì cái gì hôm nay khi ta nhìn thấy thi thể giống cái cùng thú nhân của Lý Âu bộ lạc, biểu hiện thờ ơ như vậy?”
“Không có a, Thụy, ta biết ngươi làm chuyện gì đều có nguyên nhân của mình, mặc kệ ngươi muốn làm gì, ta vô điều kiện duy trì của ngươi.” Dứt lời, Mễ Lai Khắc còn lộ ra một nụ cười sáng lạn.
Lục Văn Thụy nhìn trong mắt đối phương tràn đầy ôn nhu cùng sủng nịch, cảm thấy rất là may mắn vì mình có thể nhận thức Đại Thước, hắn luôn luôn vô điều kiện bao dung mình, một “Phu”[Y-H: mình nghĩ là: phu quân, ck]], thì còn cầu gì nữa? Nghĩ như vậy, y nhịn không được hơi hơi cười, tiếp theo hít sâu một cái, đợi cho cảm xúc ổn định xuống, mới tiếp tục nói:
”Đại Thước, hiện tại ta muốn nói cho ngươi một việc, có thể ngươi sẽ cảm thấy thực bất khả tư nghị, nhưng chuyện này là sự thật.”
Y nhìn thấy đối phương gật gật đầu, liền nói tiếp:
“Kỳ thật ta vốn không phải người ở thế giới này, nguyên bản ta chỉ là một học sinh bình thường trên địa cầu, bởi vì ngoài ý muốn mua vé số, tiếp theo liền mạc danh kỳ diệu trúng hạng nhất, sau đó ngay tại lúc ta chưa kịp phản ứng thì đã đến đây. Ta xem như là một người một cái thế giới khác đi vào thế giới thú nhân này của các ngươi, lúc ấy vừa lúc gặp phải An bởi vì đói khát lại bị đông lạnh mà tử vong, cho nên ta liền thay thế hắn sống lại. An chính là giống cái của Lý Âu bộ lạc, cũng là nguyên chủ của khối thân thể này. Ngươi còn nhớ rõ Lí Tư cùng Tạp La lần trước đến bộ lạc của chúng ta không? Bọn họ chính là hai phụ thân của bé An.
Sau khi ta xuyên đến đây liền kế thừa trí nhớ của bé An, cho nên ta rõ ràng những chuyện trước kia của hắn, cho nên ta đối với Lý Âu bộ lạc là không có chút hảo cảm, đối với chết sống của bọn họ, ta cũng không quá để ý, kỳ thật hôm nay nhìn thấy mấy cổ thi thể kia, ta còn có chút vui sướng khi người gặp họa, cảm thấy bọn họ là ‘Ác giả ác báo’.
Đại Thước, ngươi có cảm thấy ta như vậy thực đáng sợ hay không, ta nguyên bản không phải là người của thế giới này, ngươi có để ý không?”
Nói xong, Lục Văn Thụy nguyên bản vẫn đều thực trấn định đột nhiên có chút sợ hãi nhìn Mễ Lai Khắc ở bên cạnh. Mễ Lai Khắc thấy thế, lập tức vươn tay ôm đối phương vào trong lòng, nhẹ nhàng vỗ về lưng đối phương, ôn hòa nói:
”Thụy, ngươi thật ngốc, ta thích chính là ngươi, mặc kệ quá khứ của ngươi là thế nào, ta chỉ biết người làm cho ta động tâm chính là ngươi. Mọi thứ thuốc về ngươi trong mắt ta đều là tốt đẹp, trước kia ta đã nói qua, vô luận ngươi muốn làm cái gì, ta đều vô điều kiện duy trì ngươi, ngươi chẳng lẽ quên sao? Chẳng lẽ ngươi không tin tưởng ta sao? Thụy, ngươi thế nhưng không tin ta, ta hảo thương tâm a.” (^_^).
Nhìn bộ dáng của Mễ Lai Khắc, trên mặt Lục Văn Thụy lại lộ ra nụ cười, y đem hai tay mình ôm choàng đối phương, tiếp theo đem chính mình mai nhập vào trong lòng đối phương, có chút thỏa mãn cọ vài cái vào trong ngực đối phương, lúc này y mới mở miệng nói:
”Đại Thước, ta vẫn luôn tin tưởng của ngươi, chính là lai lịch của ta có vẻ đặc thù, ta sợ ngươi trong khoảng thời gian ngắn không thể nhận.”
“Ân, Thụy, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, mặc kệ ngươi có phải người thuộc nơi này hay không, ngươi hiện tại đã ở trong này, hơn nữa ngươi hiện tại đã hoàn toàn dung nhập vào bộ lạc của chúng ta, ở trong này, đã có rất nhiều người quan tâm ngươi, ngươi không hề cô đơn, về sau ta cũng sẽ vẫn làm bạn bên cạnh ngươi.” Mễ Lai Khắc kiên định nói.
Lục Văn Thụy nghe vậy gật gật đầu,”Ân, ta đã biết, Đại Thước, về sau chúng ta đều cùng một chỗ. Kỳ thật ngươi có nghi hoặc hay không, vì cái gì ta cùng giống cái nơi này không quá giống nhau đâu?”
“Đương nhiên là có, bất quá cũng là vì ngươi không giống người thường, ta mới có thể đối với ngươi nhất kiến chung tình đi, hiện tại ta cảm thấy ta thực may mắn vì lúc trước đi đến Hắc Chiểu rừng rậm đâu, bằng không ta sẽ bỏ qua ngươi.” Mễ Lai Khắc dứt lời còn khoa trương vỗ vỗ ngực, liên tục nói xong “Hoàn hảo, hoàn hảo”.(^_^).
“Ha ha, ngươi như thế nào lại nói giỡn như vậy a?” Lục Văn Thụy nhịn không được chọc, sau khi cười một trận, y mới tiếp tục nói:
”Kỳ thật lúc trước khi ta trúng giải hạng nhất kia, trừ bỏ làm cho ta xuyên qua thời không, đi vào thế giới này, bên trong còn có một bộ Cửu âm chân kinh. Phỏng chừng ta nói ngươi cũng không biết đây là cái gì, kỳ thật nó chính là một loại võ công, có nó, ta có thể dễ dàng đả bại Tư Nặc cùng Thụy Khắc, đây là một loại năng lực giống như sinh mệnh lực của ta, nhưng cái này cần ta mỗi ngày luyện tập mới có thể tăng cường, hiện tại ta đã luyện đến chút thành tựu, đợi cho đến khi hoàn toàn luyện xong, phỏng chừng còn có thể trở nên lợi hại hơn một ít.”
Nghe lời nói tự tin kia của đối phương, Mễ Lai Khắc chỉ ôn hòa cười cười,
” Thụy của ta vẫn luôn rất lợi hại, nguyên lai là do Cửu âm chân kinh gì đó làm cho ngươi trở nên lợi hại như vậy, thực lực của ngươi hiện tại đã cường hãn như vậy, nếu chờ ngươi trở nên càng thêm lợi hại, phỏng chừng ngươi chính là đệ nhất dũng sĩ trong bộ lạc chúng ta. Làm bạn lữ của ngươi, ta cảm giác thực quang vinh.”
Dứt lời, hắn ôm đối phương vào trong lòng mình, quả nhiên Thụy của mình là không giống người khác, Thụy là độc nhất vô nhị, là chí bảo của mình, cho nên mình cần phải hảo hảo trông chừng, không thể để cho người khác đoạt đi. (^_^).
Lục Văn Thụy có chút buồn cười nhìn Mễ Lai Khắc đang gắt gao ôm y, hiện tại trên mặt đối phương rõ ràng là một bộ biểu tình “Không thể để cho người khác cướp đi”, biểu hiện có chút trẻ con này làm cho y buồn cười, cơ hồ là theo bản năng, y đem một câu giống như là một lời hứa hẹn nói ra miệng:
”Đại Thước, ta là của ngươi, vẫn luôn là, mà ngươi cũng là của ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn cùng một chỗ.”
Nghe được lời nói có chút bá đạo của đối phương, Mễ Lai Khắc kích động gật gật đầu, tiếp theo lập tức bế đối phương lên, bắt đầu hưng phấn chuyển nổi lên quyển quyển, trong lúc nhất thời âm thanh hai người cười vui lẫn lộn với tiếng gió khi cả hai di chuyển vang lên không dứt. Điều này làm cho Tạp Lạc Tư bọn họ vừa mới chạy tới đều bật cười, xem ra tại thời điểm bọn họ đau đầu, đôi tiểu tình lữ này lại thực ngọt ngào đâu. Nhìn hai người bọn họ tựa hồ không có xu thế dừng lại, Tạp Lạc Tư đành phải kiên trì, ho nhẹ một tiếng.
Cơ hồ là ngay thời điểm âm thanh vừa cất lên, động tác của hai người lập tức dừng lại. Ngay sau đó trên mặt Lục Văn Thụy liền đỏ lên, da của hắn vốn trắng nõn, giờ thì nhìn giống như là một đóa hoa hồng ướt át kiều diễm.
Mễ Lai Khắc có chút sững sờ nhìn Lục Văn Thụy vẫn đang bị mình ôm, hắn tựa hồ đã đắm chìm vào trong nét thẹn thùng của đối phương, phải biết rằng bình thường Thụy là rất mạnh thế, biểu tình có vẻ mảnh mai như thế này n vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, thật sự rất mê người.
Tạp Lạc Tư nhìn vẻ mặt ngốc lăng của tiểu nhi tử, nhịn không được thở dài một hơi, nếu không có chuyện tình quan trọng, hắn cũng không nghĩ đến quấy rầy con trai cùng “Con dâu” hỗ động. Bất quá chính sự quan trọng hơn, hắn cũng chỉ có thể tiếp tục phá hủy, nghĩ như vậy, hắn khụ một tiếng lớn hơn.
Lúc này Lục Văn Thụy cùng Mễ Lai Khắc đều bị hoảng sợ, tiếp theo hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Tạp Lạc Tư. Bị hai ánh mắt thật to nhìn chăm chú vào, tộc trưởng đại nhân tựa hồ cũng có chút ngượng ngùng, hắn tự trấn định bản thân nói:
”Mễ Lai Khắc, Thụy, các ngươi không mời chúng ta đi vào ngồi sao?”
Tựa hồ lúc này mới phản ứng lại, Lục Văn Thụy lập tức mời mấy người tiến vào, nhìn biểu tình ái muội của người đi ở phía sau, y cảm giác độ ấm trên mặt mình lại tăng lên, như thế nào mình lại không phòng bị như thế chứ, còn bị nhiều người như vậy thấy được, thật sự là sơ ý quá.
Sau khi đám người Tại Tạp Lạc Tư ngồi vào chỗ của mình, Mễ Lai Khắc liền động thủ pha một bình trà cúc, sau đó rót cho mỗi người một ly, sau đó hắn mới ngồi xuống bên cạnh Lục Văn Thụy, hai người cùng nhau nghi hoặc nhìn về phía mấy người đột nhiên đến nhà, không biết bọn họ đến rốt cuộc là có chuyện gì? Chẳng lẽ là chuyện tình có liên quan với Lý Âu bộ lạc? Quả nhiên, ngay sau đó Tạp Lạc Tư liền mở miệng nói:
” Hôm nay các ngươi đã thấy được mấy cổ thi thể của thú nhân cùng giống cái Lý Âu bộ lạc ở trong khu rừng rậm phụ cận, đối với việc này, các ngươi có ý kiến gì không?”
Hai người nghe vậy liếc nhau một cái, tiếp theo Lục Văn Thụy mở miệng nói:
”Tạp Lạc Tư thúc thúc, chúng ta đã kiểm tra vết thương của bọn họ, chỉ biết là bọn họ bị một loại dã thú lớn giết chết, về phần vì sao bọn họ lại xuất hiện ở trong này, chúng ta không biết.”
Mễ Lai Khắc ở một bên cũng gật gật đầu theo, Tạp Lạc Tư thấy thế, tiếp tục nói:
”Vừa rồi ta đã cùng vài thú nhân thảo luận qua, chúng ta đoán là Lý Âu bộ lạc bị một loại đại hình tập kích, những thú nhân cùng giống cái này hẳn là thừa dịp loạn trốn tới. Đại khái là bọn họ tới nơi này cầu viện đi, phỏng chừng là còn có vài bộ lạc khác cũng nhận được cầu viện của bọn họ, bất quá bộ lạc chúng ta cách bộ lạc bọn họ khá xa, cho nên bọn họ kiên trì không nổi nên đã chết đi?”
Nói xong hắn nhìn chằm chằm vào Lục Văn Thụy vẫn đang bất động thanh sắc như cũ, tựa hồ là muốn từ trên mặt đối phương nhìn ra một chút manh mối gì đó. Lục Văn Thụy cảm giác được tầm mắt đối phương, ngẩng đầu nhìn lại, lập tức chống lại đôi mắt vàng thâm thúy của đối phương, hai người nhìn nhau nửa ngày, ai cũng đều không có nói chuyện.
Mễ Lai Khắc bọn họ ở một bên đều có chút nghi hoặc nhìn hai người đối diện, không biết bọn họ đang trao đổi cái gì. Sau một lúc lâu, Lục Văn Thụy mới mở miệng đánh vỡ trầm mặc,
”Kỳ thật ta và các ngươi giống nhau, vẫn ở trong bộ lạc, ta cũng không biết Lý Âu bộ lạc rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, bất quá trước đó khi chúng ta từ Ốc Nhĩ Phu bộ lạc trở về, trên đường đi tựa hồ có nghe người khác nhắc tới một chuyện. Lý Âu bộ lạc bởi vì hai đứa con trai của lão tộc trưởng đang tranh đoạt vị trí tộc trưởng, cho nên luôn xảy ra nội đấu, nghe nói tình thế ngay lúc đó cũng thực khẩn trương, các ngươi còn nhớ rõ chuyện này không? Ta lúc ấy cũng là nghe rồi bỏ qua, dù sao ta đối với bộ lạc kia đã không có chút lưu luyến, ta chỉ biết về sau chính mình sẽ cùng Mễ Lai Khắc ở cùng nhau, sống ở Thái Cách bộ lạc.”
Tạp Lạc Tư bọn họ nghe đối phương nói xong, đều có chút trầm mặc, Mễ Lai Khắc lại là cao hứng nắm chặt tay đối phương trong tay mình, hiện tại trong lòng hắn là vô cùng thỏa mãn, đây là lần đầu tiên Thụy khẳng định quan hệ của cả hai trước mặt mọi người, vì thế hắn làm sao không kích động cho được đâu?
Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan liếc nhau một cái, nói tiếp:
”Nghe ngươi nói như vậy, ta cũng nhớ lại, quả thật có chuyện như vậy, lúc ấy chúng ta cũng là nghe rồi cho qua, vừa rồi thật đúng là không nghĩ tới, phỏng chừng là trong lúc bọn họ đang đấu đá với nhau thì bị dã thú tập kích đi, loạn trong giặc ngoài, cho nên mới bị chết thảm như thế. Đối với chuyện này, các ngươi có ý tưởng cụ thể nào không? Chúng ta có cần phái người đi xem không?”
Tựa hồ vẫn còn băn khoăn Thụy trước kia là từ Lý Âu bộ lạc, hắn cảm thấy trước khi mình quyết định thì nên hỏi ý kiến của đối phương trước một chút. Lục Văn Thụy tựa hồ cũng biết băn khoăn của đối phương, y thực sự không sao cả, vì thế nhún vai nói,
”Chuyện này vẫn là từ Tạp Lạc Tư thúc thúc quyết định đi, ta sẽ không đến hạt sảm cùng , chuyện lớn như thế này ta cũng không hiểu biết nhiều. Ta chỉ là cảm thấy để phòng ngừa, nếu thật sự cần phái người đi tìm hiểu tin tức thì nên phái nhiều người đi chung, dù sao chúng ta còn không xác định được số lượng của đám dã thú kia đâu.”
Tạp Lạc Tư nghe vậy gật gật đầu,
”Ân, quả thật như thế, nếu chúng ta tùy tiện phái ra vài thú nhân đi tìm hiểu tin tức, phỏng chừng có thể là có đi không có về, như vậy không thể được. Ta sẽ trở về hảo hảo ngẫm lại, chắc chắn sẽ nghĩ ra được biện pháp, trước mắt ta sẽ liên hệ vài vị tộc trưởng khác để mọi người cùng nhau thương lượng chuyện này một chút.”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sau khi Lục Văn Thụy theo mọi người trở về liền cùng Mễ Lai Khắc một trước một sau tiêu sái đi vào bên trong nhà bọn họ, hai người yên lặng buông con mồi trong tay xuống, đem ba lô phía sau cũng dỡ xuống, sau đó liền cùng nhau đi vào trong phòng.
Hai người ngồi xuống bên cạnh bàn, Mễ Lai Khắc thấy Lục Văn Thụy tựa hồ có chút trầm mặc, hắn chỉ im lặng nhìn chăm chú vào đối phương, cũng không có nói cái gì, nếu Thụy muốn nói, y tự nhiên sẽ nói, hắn không cần đốc thúc, chỉ cần chờ đợi nghe mà thôi, cho nên hắn một chút cũng không gấp. [Y-H: mình thích MLK chỗ này]
Ước chừng qua nửa giờ, Lục Văn Thụy rốt cục ngẩng đầu lên đến, trong mắt y có một ít thoải mái, có lẽ là do đã hạ quyết tâm, Mễ Lai Khắc thấy thế nhịn không được ngồi thẳng lưng, hắn cảm thấy chuyện kế tiếp mà Thụy muốn nói nhất định rất trọng yếu.
Lục Văn Thụy tựa hồ chú ý tới hành động của đối phương, y cười cười ôn hòa, tiếp theo kéo tay đối phương, đặt ở trong lòng bàn tay mình, gắt gao nắm một chút, lúc này mới mở miệng nói:
“Đại Thước, ngươi có cảm thấy rất kỳ quái hay không, vì cái gì hôm nay khi ta nhìn thấy thi thể giống cái cùng thú nhân của Lý Âu bộ lạc, biểu hiện thờ ơ như vậy?”
“Không có a, Thụy, ta biết ngươi làm chuyện gì đều có nguyên nhân của mình, mặc kệ ngươi muốn làm gì, ta vô điều kiện duy trì của ngươi.” Dứt lời, Mễ Lai Khắc còn lộ ra một nụ cười sáng lạn.
Lục Văn Thụy nhìn trong mắt đối phương tràn đầy ôn nhu cùng sủng nịch, cảm thấy rất là may mắn vì mình có thể nhận thức Đại Thước, hắn luôn luôn vô điều kiện bao dung mình, một “Phu”[Y-H: mình nghĩ là: phu quân, ck]], thì còn cầu gì nữa? Nghĩ như vậy, y nhịn không được hơi hơi cười, tiếp theo hít sâu một cái, đợi cho cảm xúc ổn định xuống, mới tiếp tục nói:
”Đại Thước, hiện tại ta muốn nói cho ngươi một việc, có thể ngươi sẽ cảm thấy thực bất khả tư nghị, nhưng chuyện này là sự thật.”
Y nhìn thấy đối phương gật gật đầu, liền nói tiếp:
“Kỳ thật ta vốn không phải người ở thế giới này, nguyên bản ta chỉ là một học sinh bình thường trên địa cầu, bởi vì ngoài ý muốn mua vé số, tiếp theo liền mạc danh kỳ diệu trúng hạng nhất, sau đó ngay tại lúc ta chưa kịp phản ứng thì đã đến đây. Ta xem như là một người một cái thế giới khác đi vào thế giới thú nhân này của các ngươi, lúc ấy vừa lúc gặp phải An bởi vì đói khát lại bị đông lạnh mà tử vong, cho nên ta liền thay thế hắn sống lại. An chính là giống cái của Lý Âu bộ lạc, cũng là nguyên chủ của khối thân thể này. Ngươi còn nhớ rõ Lí Tư cùng Tạp La lần trước đến bộ lạc của chúng ta không? Bọn họ chính là hai phụ thân của bé An.
Sau khi ta xuyên đến đây liền kế thừa trí nhớ của bé An, cho nên ta rõ ràng những chuyện trước kia của hắn, cho nên ta đối với Lý Âu bộ lạc là không có chút hảo cảm, đối với chết sống của bọn họ, ta cũng không quá để ý, kỳ thật hôm nay nhìn thấy mấy cổ thi thể kia, ta còn có chút vui sướng khi người gặp họa, cảm thấy bọn họ là ‘Ác giả ác báo’.
Đại Thước, ngươi có cảm thấy ta như vậy thực đáng sợ hay không, ta nguyên bản không phải là người của thế giới này, ngươi có để ý không?”
Nói xong, Lục Văn Thụy nguyên bản vẫn đều thực trấn định đột nhiên có chút sợ hãi nhìn Mễ Lai Khắc ở bên cạnh. Mễ Lai Khắc thấy thế, lập tức vươn tay ôm đối phương vào trong lòng, nhẹ nhàng vỗ về lưng đối phương, ôn hòa nói:
”Thụy, ngươi thật ngốc, ta thích chính là ngươi, mặc kệ quá khứ của ngươi là thế nào, ta chỉ biết người làm cho ta động tâm chính là ngươi. Mọi thứ thuốc về ngươi trong mắt ta đều là tốt đẹp, trước kia ta đã nói qua, vô luận ngươi muốn làm cái gì, ta đều vô điều kiện duy trì ngươi, ngươi chẳng lẽ quên sao? Chẳng lẽ ngươi không tin tưởng ta sao? Thụy, ngươi thế nhưng không tin ta, ta hảo thương tâm a.” (^_^).
Nhìn bộ dáng của Mễ Lai Khắc, trên mặt Lục Văn Thụy lại lộ ra nụ cười, y đem hai tay mình ôm choàng đối phương, tiếp theo đem chính mình mai nhập vào trong lòng đối phương, có chút thỏa mãn cọ vài cái vào trong ngực đối phương, lúc này y mới mở miệng nói:
”Đại Thước, ta vẫn luôn tin tưởng của ngươi, chính là lai lịch của ta có vẻ đặc thù, ta sợ ngươi trong khoảng thời gian ngắn không thể nhận.”
“Ân, Thụy, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, mặc kệ ngươi có phải người thuộc nơi này hay không, ngươi hiện tại đã ở trong này, hơn nữa ngươi hiện tại đã hoàn toàn dung nhập vào bộ lạc của chúng ta, ở trong này, đã có rất nhiều người quan tâm ngươi, ngươi không hề cô đơn, về sau ta cũng sẽ vẫn làm bạn bên cạnh ngươi.” Mễ Lai Khắc kiên định nói.
Lục Văn Thụy nghe vậy gật gật đầu,”Ân, ta đã biết, Đại Thước, về sau chúng ta đều cùng một chỗ. Kỳ thật ngươi có nghi hoặc hay không, vì cái gì ta cùng giống cái nơi này không quá giống nhau đâu?”
“Đương nhiên là có, bất quá cũng là vì ngươi không giống người thường, ta mới có thể đối với ngươi nhất kiến chung tình đi, hiện tại ta cảm thấy ta thực may mắn vì lúc trước đi đến Hắc Chiểu rừng rậm đâu, bằng không ta sẽ bỏ qua ngươi.” Mễ Lai Khắc dứt lời còn khoa trương vỗ vỗ ngực, liên tục nói xong “Hoàn hảo, hoàn hảo”.(^_^).
“Ha ha, ngươi như thế nào lại nói giỡn như vậy a?” Lục Văn Thụy nhịn không được chọc, sau khi cười một trận, y mới tiếp tục nói:
”Kỳ thật lúc trước khi ta trúng giải hạng nhất kia, trừ bỏ làm cho ta xuyên qua thời không, đi vào thế giới này, bên trong còn có một bộ Cửu âm chân kinh. Phỏng chừng ta nói ngươi cũng không biết đây là cái gì, kỳ thật nó chính là một loại võ công, có nó, ta có thể dễ dàng đả bại Tư Nặc cùng Thụy Khắc, đây là một loại năng lực giống như sinh mệnh lực của ta, nhưng cái này cần ta mỗi ngày luyện tập mới có thể tăng cường, hiện tại ta đã luyện đến chút thành tựu, đợi cho đến khi hoàn toàn luyện xong, phỏng chừng còn có thể trở nên lợi hại hơn một ít.”
Nghe lời nói tự tin kia của đối phương, Mễ Lai Khắc chỉ ôn hòa cười cười,
” Thụy của ta vẫn luôn rất lợi hại, nguyên lai là do Cửu âm chân kinh gì đó làm cho ngươi trở nên lợi hại như vậy, thực lực của ngươi hiện tại đã cường hãn như vậy, nếu chờ ngươi trở nên càng thêm lợi hại, phỏng chừng ngươi chính là đệ nhất dũng sĩ trong bộ lạc chúng ta. Làm bạn lữ của ngươi, ta cảm giác thực quang vinh.”
Dứt lời, hắn ôm đối phương vào trong lòng mình, quả nhiên Thụy của mình là không giống người khác, Thụy là độc nhất vô nhị, là chí bảo của mình, cho nên mình cần phải hảo hảo trông chừng, không thể để cho người khác đoạt đi. (^_^).
Lục Văn Thụy có chút buồn cười nhìn Mễ Lai Khắc đang gắt gao ôm y, hiện tại trên mặt đối phương rõ ràng là một bộ biểu tình “Không thể để cho người khác cướp đi”, biểu hiện có chút trẻ con này làm cho y buồn cười, cơ hồ là theo bản năng, y đem một câu giống như là một lời hứa hẹn nói ra miệng:
”Đại Thước, ta là của ngươi, vẫn luôn là, mà ngươi cũng là của ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn cùng một chỗ.”
Nghe được lời nói có chút bá đạo của đối phương, Mễ Lai Khắc kích động gật gật đầu, tiếp theo lập tức bế đối phương lên, bắt đầu hưng phấn *chuyển nổi lên quyển quyển*, trong lúc nhất thời âm thanh hai người cười vui lẫn lộn với tiếng gió khi cả hai di chuyển vang lên không dứt. Điều này làm cho Tạp Lạc Tư bọn họ vừa mới chạy tới đều bật cười, xem ra tại thời điểm bọn họ đau đầu, đôi tiểu tình lữ này lại thực ngọt ngào đâu. Nhìn hai người bọn họ tựa hồ không có xu thế dừng lại, Tạp Lạc Tư đành phải kiên trì, ho nhẹ một tiếng.
Cơ hồ là ngay thời điểm âm thanh vừa cất lên, động tác của hai người lập tức dừng lại. Ngay sau đó trên mặt Lục Văn Thụy liền đỏ lên, da của hắn vốn trắng nõn, giờ thì nhìn giống như là một đóa hoa hồng ướt át kiều diễm.
Mễ Lai Khắc có chút sững sờ nhìn Lục Văn Thụy vẫn đang bị mình ôm, hắn tựa hồ đã đắm chìm vào trong nét thẹn thùng của đối phương, phải biết rằng bình thường Thụy là rất mạnh thế, biểu tình có vẻ mảnh mai như thế này n vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, thật sự rất mê người.
Tạp Lạc Tư nhìn vẻ mặt ngốc lăng của tiểu nhi tử, nhịn không được thở dài một hơi, nếu không có chuyện tình quan trọng, hắn cũng không nghĩ đến quấy rầy con trai cùng “Con dâu” hỗ động. Bất quá chính sự quan trọng hơn, hắn cũng chỉ có thể tiếp tục phá hủy, nghĩ như vậy, hắn khụ một tiếng lớn hơn.
Lúc này Lục Văn Thụy cùng Mễ Lai Khắc đều bị hoảng sợ, tiếp theo hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Tạp Lạc Tư. Bị hai ánh mắt thật to nhìn chăm chú vào, tộc trưởng đại nhân tựa hồ cũng có chút ngượng ngùng, hắn tự trấn định bản thân nói:
”Mễ Lai Khắc, Thụy, các ngươi không mời chúng ta đi vào ngồi sao?”
Tựa hồ lúc này mới phản ứng lại, Lục Văn Thụy lập tức mời mấy người tiến vào, nhìn biểu tình ái muội của người đi ở phía sau, y cảm giác độ ấm trên mặt mình lại tăng lên, như thế nào mình lại không phòng bị như thế chứ, còn bị nhiều người như vậy thấy được, thật sự là sơ ý quá.
Sau khi đám người Tại Tạp Lạc Tư ngồi vào chỗ của mình, Mễ Lai Khắc liền động thủ pha một bình trà cúc, sau đó rót cho mỗi người một ly, sau đó hắn mới ngồi xuống bên cạnh Lục Văn Thụy, hai người cùng nhau nghi hoặc nhìn về phía mấy người đột nhiên đến nhà, không biết bọn họ đến rốt cuộc là có chuyện gì? Chẳng lẽ là chuyện tình có liên quan với Lý Âu bộ lạc? Quả nhiên, ngay sau đó Tạp Lạc Tư liền mở miệng nói:
” Hôm nay các ngươi đã thấy được mấy cổ thi thể của thú nhân cùng giống cái Lý Âu bộ lạc ở trong khu rừng rậm phụ cận, đối với việc này, các ngươi có ý kiến gì không?”
Hai người nghe vậy liếc nhau một cái, tiếp theo Lục Văn Thụy mở miệng nói:
”Tạp Lạc Tư thúc thúc, chúng ta đã kiểm tra vết thương của bọn họ, chỉ biết là bọn họ bị một loại dã thú lớn giết chết, về phần vì sao bọn họ lại xuất hiện ở trong này, chúng ta không biết.”
Mễ Lai Khắc ở một bên cũng gật gật đầu theo, Tạp Lạc Tư thấy thế, tiếp tục nói:
”Vừa rồi ta đã cùng vài thú nhân thảo luận qua, chúng ta đoán là Lý Âu bộ lạc bị một loại đại hình tập kích, những thú nhân cùng giống cái này hẳn là thừa dịp loạn trốn tới. Đại khái là bọn họ tới nơi này cầu viện đi, phỏng chừng là còn có vài bộ lạc khác cũng nhận được cầu viện của bọn họ, bất quá bộ lạc chúng ta cách bộ lạc bọn họ khá xa, cho nên bọn họ kiên trì không nổi nên đã chết đi?”
Nói xong hắn nhìn chằm chằm vào Lục Văn Thụy vẫn đang bất động thanh sắc như cũ, tựa hồ là muốn từ trên mặt đối phương nhìn ra một chút manh mối gì đó. Lục Văn Thụy cảm giác được tầm mắt đối phương, ngẩng đầu nhìn lại, lập tức chống lại đôi mắt vàng thâm thúy của đối phương, hai người nhìn nhau nửa ngày, ai cũng đều không có nói chuyện.
Mễ Lai Khắc bọn họ ở một bên đều có chút nghi hoặc nhìn hai người đối diện, không biết bọn họ đang trao đổi cái gì. Sau một lúc lâu, Lục Văn Thụy mới mở miệng đánh vỡ trầm mặc,
”Kỳ thật ta và các ngươi giống nhau, vẫn ở trong bộ lạc, ta cũng không biết Lý Âu bộ lạc rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, bất quá trước đó khi chúng ta từ Ốc Nhĩ Phu bộ lạc trở về, trên đường đi tựa hồ có nghe người khác nhắc tới một chuyện. Lý Âu bộ lạc bởi vì hai đứa con trai của lão tộc trưởng đang tranh đoạt vị trí tộc trưởng, cho nên luôn xảy ra nội đấu, nghe nói tình thế ngay lúc đó cũng thực khẩn trương, các ngươi còn nhớ rõ chuyện này không? Ta lúc ấy cũng là nghe rồi bỏ qua, dù sao ta đối với bộ lạc kia đã không có chút lưu luyến, ta chỉ biết về sau chính mình sẽ cùng Mễ Lai Khắc ở cùng nhau, sống ở Thái Cách bộ lạc.”
Tạp Lạc Tư bọn họ nghe đối phương nói xong, đều có chút trầm mặc, Mễ Lai Khắc lại là cao hứng nắm chặt tay đối phương trong tay mình, hiện tại trong lòng hắn là vô cùng thỏa mãn, đây là lần đầu tiên Thụy khẳng định quan hệ của cả hai trước mặt mọi người, vì thế hắn làm sao không kích động cho được đâu?
Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan liếc nhau một cái, nói tiếp:
”Nghe ngươi nói như vậy, ta cũng nhớ lại, quả thật có chuyện như vậy, lúc ấy chúng ta cũng là nghe rồi cho qua, vừa rồi thật đúng là không nghĩ tới, phỏng chừng là trong lúc bọn họ đang đấu đá với nhau thì bị dã thú tập kích đi, loạn trong giặc ngoài, cho nên mới bị chết thảm như thế. Đối với chuyện này, các ngươi có ý tưởng cụ thể nào không? Chúng ta có cần phái người đi xem không?”
Tựa hồ vẫn còn băn khoăn Thụy trước kia là từ Lý Âu bộ lạc, hắn cảm thấy trước khi mình quyết định thì nên hỏi ý kiến của đối phương trước một chút. Lục Văn Thụy tựa hồ cũng biết băn khoăn của đối phương, y thực sự không sao cả, vì thế nhún vai nói,
”Chuyện này vẫn là từ Tạp Lạc Tư thúc thúc quyết định đi, ta sẽ không *đến hạt sảm cùng* , chuyện lớn như thế này ta cũng không hiểu biết nhiều. Ta chỉ là cảm thấy để phòng ngừa, nếu thật sự cần phái người đi tìm hiểu tin tức thì nên phái nhiều người đi chung, dù sao chúng ta còn không xác định được số lượng của đám dã thú kia đâu.”
Tạp Lạc Tư nghe vậy gật gật đầu,
”Ân, quả thật như thế, nếu chúng ta tùy tiện phái ra vài thú nhân đi tìm hiểu tin tức, phỏng chừng có thể là có đi không có về, như vậy không thể được. Ta sẽ trở về hảo hảo ngẫm lại, chắc chắn sẽ nghĩ ra được biện pháp, trước mắt ta sẽ liên hệ vài vị tộc trưởng khác để mọi người cùng nhau thương lượng chuyện này một chút.”