Chương
Tôi có chút hối hận vì vừa nãy đã lên tiếng trước, vốn tưởng có thể chọc tức Châu Tư Dĩnh, lấy được thông tin mình muốn, bây giờ xem ra tôi bị cô ta bây ngược lại rồi.
Châu Tư Dĩnh đột nhiên lại gần con tôi, tôi vội vàng ngăn lại, nếu cô ta tiến thêm một bước, tôi sẽ tát cô ta.
“Bại não mà trông cũng không tệ, tôi tưởng cô sẽ sinh non, không ngờ cái thứ này lại ương ngạnh như vậy, giống hệt cô, khiến người ta căm ghét!” Châu Tư Dĩnh không tiến lên nữa, nhưng lại mở mồm nói ra những lời ác độc. Nói năng độc ác như vậy với đứa bé còn nhỏ như thế, đúng là không sợ khẩu nghiệp.
“Một người đàn bà ra tay với chính con của mình, ra tay với cả con của người khác, không bằng cả súc sinh, Châu Tư Dĩnh, cô thực sự không xứng đáng sống trên đời này, Trang Dật Dương nhìn thấy cô một cái đã thấy ghê †ởm, cô biết không?” Tôi thực sự không thể hiểu tại sao Trang Dật Thần còn vì loại đàn bà này mà dốc sức đến tận mức này, đây phải là một loại tâm lý biến thái lớn đến nỗi nào.
Châu Tư Dĩnh cười cười, hoàn toàn không thèm để ý, như thể cô ta đứng trên đỉnh cao, một người bình thường như tôi không thể hiểu được thế giới tỉnh thần của cô ta.
Nếu ngày trước nghe được những lời này, cô ta chắc chắn sẽ bị dao động, nhưng bây giờ cô ta đã kháng lại được rồi, chứng tỏ con yêu nghiệt ngày đã tu luyện lớn mạnh hơn rất nhiều, tôi có chút khó khăn khi phải đối phó.
“Cô sẽ không kết hôn được đâu! Dù anh ấy có ghê tởm thì cả đời này nhất định sẽ không thoát khỏi tôi, còn cô, chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi!” Sự tự tin của Châu Tư Dĩnh không biết đến từ đầu. Đến tận bây giờ, cô ta vẫn xem Trang Dật Dương như vật sở hữu của mình.
Đây không phải là tình yêu, đây chỉ là sự hoang tưởng khi không có được.
cô ta không can tâm, cô ta không tin rằng mình không thể chinh phục được người đàn ông này, cho nên mới không ngừng ra tay.
“Nếu tôi muốn kết hôn, bất cứ lúc nào cũng có thể! Ngày mai tôi sẽ bảo Trang Dật Dương cầm giấy đăng ký kết hôn đập vào mặt cô, cô tin không? Cô cho rằng vì sao mà ông Trang lại nói chuyện dễ dàng như vậy, đó là vì hộ khẩu của Trang Dật Dương không hề ở trong nhà họ Trang!” Tôi hạ một liều thuốc mạnh, Châu Tư Dĩnh chẳng qua là không tin nhà họ Trang sẽ chấp nhận một đứa con dâu như tôi, nhưng với mức độ áy náy hiện tại của Trang Dật Dương, nếu tôi nói muốn đăng ký trước, anh ấy sẽ không phản đối.
Châu Tư Dĩnh nghe thấy hai chứ “hộ khẩu”, lúc này mới thay đổi sắc mặt, “Có tôi ở đây, các người sẽ không kết hôn được!”
“Vậy thì để Trang Dật Thần ngồi tù đi!” Tôi đuổi theo, chỉ cần Trang Dật Thần ngồi tù, một mình Châu Tư Dĩnh không có người giúp đỡ, dù có dùng tiền cũng không có ai có thể giúp cô ta như thế.
Đây chính là điều tôi muốn phá vỡ, nếu hai bọn họ liên kết với nhau, tôi thực sự không đối phó nổi. Nếu Trang Dật Dương đúng như những gì Châu Tư Dĩnh nói, vậy thì hai mẹ con tôi trong mắt anh ấy, chẳng qua chỉ là một quân cờ.
Một quân cờ anh ấy dùng để mê hoặc Trang Vân Đào, hoặc là có ba phần tình cảm, nhưng vẫn không thể so với tham vọng và chuyện trả thù của anh ấy.
Thù hận, lợi ích giữa bố con họ, phải hy sinh chúng tôi hết lần này đến lần khác. Nghĩ kỹ lại, tôi cũng không buồn nữa, tin tưởng cái thứ đó, đau bao nhiêu lần cũng không còn đau nữa rồi.
Nhưng chuyện trả thù không thể dừng lại, tôi muốn phá hủy thứ mà bọn họ đều quan tâm, khiến cho tất cả bọn họ đều phải trả giá đắt.
“Cô luôn hận Trang Dật Thần, vậy chứng tỏ chúng ta có kẻ thù chung, chúng ta cùng nhau để cậu ta vào tù.