Thôn Tống gia có hơn một trăm hộ gia đình cùng sống quây quần ở một khu đất phong thủy khá đẹp, Trong ấn tượng của Tô Tinh thì nó không quá đặc biệt vì đây là mọt miền quê chính hiệu hắc hắc.. Tô Tinh nhìn quanh thấy khói bếp lượn lờ uyển chuyển trên không trung, đâu đó vang vọng tiếng chó sủa và gà gáy. Tống Lộ tìm đến đây để trị thương trong thôn có duy nhất một lang y, nghe đâu ông lang này có bài thuốc là "Hoàn cân tán" chỉ cần uống thuốc này và nghỉ ngơi ba đến bốn ngày là khỏe hẳn.
Ông thầy thuốc nói Tô Tinh có tố chất rất tốt bên cạnh đó lại là người khỏe mạnh nên mới bị thương nhẹ còn nếu người thường bị Hoa kim hổ tấn công xương cốt bị gẫy là chuyện thường thậm chí có người còn bị tàn tật cả đời, Tô Tinh may mắn chỉ bị thương ngoài da không đáng lo ngại.
Tin Tô Tinh giết chết hoa kim hổ truyền ra ngoài rất nhanh ngay tại thôn này thì đâu đâu cũng nói rào rào, tuy nhiên nhiều người lại nói loài mãnh thú xem ra cũng không thiếu không cẩn thận lại mang tai họa đến cho tống gia thôn mang, toàn bộ người trong thôn nam nữ gài trẻ đều tìm tới xem người lạ và xì xào bàn tán qua lại, nếu không phải Lâm Anh Mi kiềm chế thì đã cho mấy tên thường nhân này vài chiêu nếu vậy thì cả Tống gia thôn này đều bị phá nát trong nháy mắt.
Trưởng thôn Tống Lộ đề nghị Tô Tinh dưỡng thương đến khi khỏi hẳn, bởi vì tự cảm thấy chính mình có chút thất trách, Lâm Anh Mi cũng không phản đối chuyện này.
"Công tử, ngươi cần gì có thể cứ việc giao phó, đây là tiểu thư nhà ta nhưng nguyện vì ngươi mà làm trâu làm ngựa."
Tống Lộ trừng mắt nhìn, mang theo ái muội tươi cười.
Lâm Anh Mi nghe xong lời của lão, nhướng mày, lão này ăn nói lỗ mãng ngữ khí làm nàng không thích chút nào.
"Nơi này có sách sao? Nếu có thể tìm mấy bản Lương Sơn đại lục bộ sách thì tốt rồi."
Tô Tinh làm bộ như không nghe thấy gì, hiện tại đối với hắn Lương Sơn đại lục còn có rất nhiều nơi không rõ, Lâm Anh Mi lại không mang sách về điều này theo người, mà cô gái này tính cách cũng rất cứng rắn nhiều khi không khác một nam tử chút nào. biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, Binh Pháp Tôn Tử đơn giản này Tô Tinh sao có thể không biết.
"Công tử bà con trong thôn tìm đến thăm hỏi." Tống Lộ nháy mắt và lập tức đi ra phòng khách.
"Thiếu chủ, phải cẩn thận một chút!" Đợi cho nàng vừa đi khỏi, Lâm Anh Mi liền nhắc nhở không chút khách sáo.
"Ngươi cảm thấy ngươi là Tinh Tướng sao?" Tô Tinh càu nhàu đáp lại.
"Tô Tinh cảm nhận sức mạnh của nàng ta không đến mức này, nhưng mà có khả năng nàng có sức mạnh tiềm ẩn rất cao, cũng có khả năng nàng chính là một người bình thường." Lâm Anh Mi lắc đầu, nàng lại không có hoả nhãn kim tinh, chưa chắc đã phải Tinh Tướng.
"Ta đủ cảm thấy nàng có điểm giống Tinh Tướng." Tô Tinh cười nói.
Lâm Anh Mi ánh mắt hiện lên khó hiểu: "Thiếu chủ vì cái gì nói như vậy?" Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
"Đại khái nàng rất thảnh thơi đi." Tô Tinh nghĩ đến lần đầu tiên gặp được cô gái sau một lần gặp mặt. Tống Lộ chưa bao giờ toát ra gì của một người bình thường, đối mặt loại người này cục diện hẳn sẽ có biểu tình gì đó, nàng giống như là một người có tố chất huấn luyện, kinh nghiệm phong phú, cho dù chính mình không có cách xử lý đầu kia của hoa kim thú, nàng hẳn là cũng có biện pháp đào thoát, làm nước cộng hoà vĩ đại quân nhân, Tô Tinh đối loại người này rất khó phán đoán vẫn là thập phần mẫn cảm, thường thường phán đoán một người thân phận đều mười phần đúng chín.
Lâm Anh Mi nếu có chút suy nghĩ, thanh âm lạnh lùng nói: "Cần diệt trừ nàng sao?!"
"Nàng không có sát khí." Tô Tinh hiện tại nhớ tới việc phải đảm đương trông Tống Lộ vì hắn có thể nhanh chóng tiếp cận chính mình mà mình không hề hay biết, nguyên nhân chính là Tống Lộ không có cái loại sát khí này, một người đang dấu diếm dã tâm như vậy, vô luận hắn ngụy trang cỡ nào tốt đến mấy, Tô Tinh cũng có thể cảm giác được tâm lý đối phương, Tống Lộ cũng không có loại này dã tâm này, cho nên hắn mới có thể không chút do dự bay tới Tống Lộ.
"Lần này là tại hạ thật là đáng trách."
"Không cần để ý, nam nhân là người biết chịu đau khổ." Tô Tinh khoát tay."Ta cũng không có khả năng tùy cơ ứng biến cho ngươi bảo vệ, vừa nãy đúng lúc cơ hội cho ta rèn luyện."
Lâm Anh Mi không có phản đối, thân là Thiên Hùng tinh Báo Tử Đầu, trên thực tế Tô Tinh theo như lời trong lời nói vô cùng độc đoan, nàng thậm chí cảm thấy nàng Lâm Xung chủ nhân nên là cái dạng này.
Chỉ chốc lát, Tống Lộ liền dẫn theo vài cái á ma túi vào phòng, nhìn đến nàng kia mang gói nặng và to, Tô Tinh quát"Tống Lộ, ngươi sẽ không đem thôn thư đều lấy đến đây chứ."
"Đúng vậy mà, nơi này là tống gia thôn từ cổ chí kim tất cả bộ sách văn hiến tư liệu, có một số đúng từ xưa đến nay mà trưởng lão làm, toàn bộ đưa cho công tử." Tống Lộ hai má xuất hiện hai cái cười núm đồng tiền nhẹ nhàng
"Đúng, ngươi không phải đến cướp đi."
"Không phải, nghe được công tử muốn xem thư, người trong thôn liền toàn bộ phát động đứng lên, bởi vì công tử là chúng ta thôn đại ân nhân thôi." Tống Lộ cười hắc hắc."Nghe nói nơi này còn có vài bản từ xưa bí tịch cất dấu, nhưng mà trong thôn chúng ta đã sớm có nhiều người xem những không hiểu."
Bí tịch?
Nghe thấy, Tô Tinh trước mắt sáng ngời, hắn hiện tại đang lo không có bí tịch, phải biết rằng, tinh giả tu luyện tinh lực tu vi nếu có một quyển tốt nhất tâm pháp, công pháp phụ trợ sẽ được tăng lên.
Tô Tinh lập tức khiến cho Tống Lộ tìm ra nàng theo những lời của mấy bản bí tịch, đáy lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ ta thật sự như vậy, gặp may mắn, ta làm không tốt như người khác nhưng lại tìm được bí tịch
Nhưng mà xem xong rồi Tống Lộ đập bí tịch vào đầu Tô Tinh như rót một chậu nước lạnh, kia thế nào là cái gì truyền thuyết bí tịch à, cái gì lên trời xuống đất duy ngã độc tôn công, hôi phi yên diệt não tàn chưởng, phiên giang đảo hải phát lãng quyết, tên là ngưu xoa rầm rầm, bên trong nội dung quả thực chính là một cái thư sinh nói hưu nói vượn, tu luyện duy ngã độc tôn công đầu tiên phải tự cung, tu luyện não tàn chưởng phải trước não tàn, tu luyện phát lãng quyết phải phát tao, càng kỳ quái hơn còn có một cửu chuyển kim thân bất diệt quyết, ngay cả quyết lời viết sai rồi, còn muốn chết trước một lần.
Ngày hôm sau!
Nhưng thật ra một quyển bí tịch 《 lạn vĩ độn 》 công pháp khiến Tô Tinh có vẻ có hứng thú, bởi vì bản bí tịch này có đề tên "Kim thiềm chân nhân", nghe tên còn có điểm kỳ bí, nhưng quan trọng là bên trong bí tịch hướng dẫn từng bước công pháp như thế nào.
Tô Tinh liếc mắt qua một chút bí tịch này có vẻ như rất hữu ích, có trật tự, còn đặc biệt nhắc tới tu luyện công pháp này phải tinh lực, hơn nữa đặc biệt thuyết minh này độn thuật có sức mạnh vô cùng, một khi sử dụng thì phải là thiên hôn địa ám, thần ma cũng phải bật khóc.
Cứ làm theo những gì mình thích không cần tuân theo một đạo luật nào, chẳng sợ thân thể không trọn vẹn, chỉ cần còn có một tia Thần Niệm có trong người đều có thể bỏ chạy, có thể nói độn thuật là vô cùng lợi hại, cho dù là người có tinh lực mạnh nhất trở cũng chỉ là thuộc Level thấp hơn.
Luyện này độn thuật cần Ý Chí rất mạnh mẽ để chỗng đỡ những sự việc xung quanh tránh làm phiền nếu không đều trở nên vô dụng.
Tô Tinh phát hiện bản độn thuật này nhưng thật ra không thích hợp chính mình, hỏi Lâm Anh Mi cùng Tống Lộ về kim thiềm chân nhân, Tống Lộ cũng không rõ ràng lắm, Lâm Anh Mi suy nghĩ nửa ngày cũng chỉ có thể đưa ra câu trả lời kim thiềm chân nhân thích phiêu bạt giang hồ đến khi đã gì thì viết ra bộ bí tịch này nhằm truyền cho hậu thế nhưng mong không bị thất lạc những gì mình tạo nên, Tô Tinh lấy một viên thuốc an thần giả vờ uống vào rồi đi ngủ, quản hắn là thật là khó khăn, hắn đã luyện thử trước rồi mới tham khảo ý kiến của mọi người sau.
Theo như nhưng gì trên sách viết, tu luyện công pháp này điều kiện tiên quyết là thân thể phải tự mình dánh thương chính mình trên một bộ phận bất kỳ trên cơ thể, nếu thân thể hoàn hảo tuyệt đối sẽ không có thành quả gì, Tô Tinh vẫn nhất quyết luyện bí tich này cũng may lúc này trên đùi hắn đang bị thương.
Tiếp theo Tô Tinh bắt đầu luyện tập Lạn vĩ độn pháp, đầu tiên đó là đem tinh lực trong cơ thể gom lại tự tấn công vào chỗ đang bị thương, "Bị thương" chính là điểm kỳ quặc của lạn vĩ độn pháp, những tinh lực tụ tập lại nén vào chỗ miệng vết thương, Tô Tinh liền thôi phát lực ở trong cơ thể nhăm ngăn chặn đau đớn tàn sát bừa bãi thân thể, tinh lực trong cơ thể dần dần như đao kiếm sắc bén, đi theo miệng vết thương nhắm thẳng tấn công khiến cho những đau đớn thấu tận xương cốt.
"Đau quá!"
Tô Tinh mở mắt khẽ nói một tiếng
Thôn Tống gia có hơn một trăm hộ gia đình cùng sống quây quần ở một khu đất phong thủy khá đẹp, Trong ấn tượng của Tô Tinh thì nó không quá đặc biệt vì đây là mọt miền quê chính hiệu hắc hắc.. Tô Tinh nhìn quanh thấy khói bếp lượn lờ uyển chuyển trên không trung, đâu đó vang vọng tiếng chó sủa và gà gáy. Tống Lộ tìm đến đây để trị thương trong thôn có duy nhất một lang y, nghe đâu ông lang này có bài thuốc là "Hoàn cân tán" chỉ cần uống thuốc này và nghỉ ngơi ba đến bốn ngày là khỏe hẳn.
Ông thầy thuốc nói Tô Tinh có tố chất rất tốt bên cạnh đó lại là người khỏe mạnh nên mới bị thương nhẹ còn nếu người thường bị Hoa kim hổ tấn công xương cốt bị gẫy là chuyện thường thậm chí có người còn bị tàn tật cả đời, Tô Tinh may mắn chỉ bị thương ngoài da không đáng lo ngại.
Tin Tô Tinh giết chết hoa kim hổ truyền ra ngoài rất nhanh ngay tại thôn này thì đâu đâu cũng nói rào rào, tuy nhiên nhiều người lại nói loài mãnh thú xem ra cũng không thiếu không cẩn thận lại mang tai họa đến cho tống gia thôn mang, toàn bộ người trong thôn nam nữ gài trẻ đều tìm tới xem người lạ và xì xào bàn tán qua lại, nếu không phải Lâm Anh Mi kiềm chế thì đã cho mấy tên thường nhân này vài chiêu nếu vậy thì cả Tống gia thôn này đều bị phá nát trong nháy mắt.
Trưởng thôn Tống Lộ đề nghị Tô Tinh dưỡng thương đến khi khỏi hẳn, bởi vì tự cảm thấy chính mình có chút thất trách, Lâm Anh Mi cũng không phản đối chuyện này.
"Công tử, ngươi cần gì có thể cứ việc giao phó, đây là tiểu thư nhà ta nhưng nguyện vì ngươi mà làm trâu làm ngựa."
Tống Lộ trừng mắt nhìn, mang theo ái muội tươi cười.
Lâm Anh Mi nghe xong lời của lão, nhướng mày, lão này ăn nói lỗ mãng ngữ khí làm nàng không thích chút nào.
"Nơi này có sách sao? Nếu có thể tìm mấy bản Lương Sơn đại lục bộ sách thì tốt rồi."
Tô Tinh làm bộ như không nghe thấy gì, hiện tại đối với hắn Lương Sơn đại lục còn có rất nhiều nơi không rõ, Lâm Anh Mi lại không mang sách về điều này theo người, mà cô gái này tính cách cũng rất cứng rắn nhiều khi không khác một nam tử chút nào. biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, Binh Pháp Tôn Tử đơn giản này Tô Tinh sao có thể không biết.
"Công tử bà con trong thôn tìm đến thăm hỏi." Tống Lộ nháy mắt và lập tức đi ra phòng khách.
"Thiếu chủ, phải cẩn thận một chút!" Đợi cho nàng vừa đi khỏi, Lâm Anh Mi liền nhắc nhở không chút khách sáo.
"Ngươi cảm thấy ngươi là Tinh Tướng sao?" Tô Tinh càu nhàu đáp lại.
"Tô Tinh cảm nhận sức mạnh của nàng ta không đến mức này, nhưng mà có khả năng nàng có sức mạnh tiềm ẩn rất cao, cũng có khả năng nàng chính là một người bình thường." Lâm Anh Mi lắc đầu, nàng lại không có hoả nhãn kim tinh, chưa chắc đã phải Tinh Tướng.
"Ta đủ cảm thấy nàng có điểm giống Tinh Tướng." Tô Tinh cười nói.
Lâm Anh Mi ánh mắt hiện lên khó hiểu: "Thiếu chủ vì cái gì nói như vậy?" Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn
"Đại khái nàng rất thảnh thơi đi." Tô Tinh nghĩ đến lần đầu tiên gặp được cô gái sau một lần gặp mặt. Tống Lộ chưa bao giờ toát ra gì của một người bình thường, đối mặt loại người này cục diện hẳn sẽ có biểu tình gì đó, nàng giống như là một người có tố chất huấn luyện, kinh nghiệm phong phú, cho dù chính mình không có cách xử lý đầu kia của hoa kim thú, nàng hẳn là cũng có biện pháp đào thoát, làm nước cộng hoà vĩ đại quân nhân, Tô Tinh đối loại người này rất khó phán đoán vẫn là thập phần mẫn cảm, thường thường phán đoán một người thân phận đều mười phần đúng chín.
Lâm Anh Mi nếu có chút suy nghĩ, thanh âm lạnh lùng nói: "Cần diệt trừ nàng sao?!"
"Nàng không có sát khí." Tô Tinh hiện tại nhớ tới việc phải đảm đương trông Tống Lộ vì hắn có thể nhanh chóng tiếp cận chính mình mà mình không hề hay biết, nguyên nhân chính là Tống Lộ không có cái loại sát khí này, một người đang dấu diếm dã tâm như vậy, vô luận hắn ngụy trang cỡ nào tốt đến mấy, Tô Tinh cũng có thể cảm giác được tâm lý đối phương, Tống Lộ cũng không có loại này dã tâm này, cho nên hắn mới có thể không chút do dự bay tới Tống Lộ.
"Lần này là tại hạ thật là đáng trách."
"Không cần để ý, nam nhân là người biết chịu đau khổ." Tô Tinh khoát tay."Ta cũng không có khả năng tùy cơ ứng biến cho ngươi bảo vệ, vừa nãy đúng lúc cơ hội cho ta rèn luyện."
Lâm Anh Mi không có phản đối, thân là Thiên Hùng tinh Báo Tử Đầu, trên thực tế Tô Tinh theo như lời trong lời nói vô cùng độc đoan, nàng thậm chí cảm thấy nàng Lâm Xung chủ nhân nên là cái dạng này.
Chỉ chốc lát, Tống Lộ liền dẫn theo vài cái á ma túi vào phòng, nhìn đến nàng kia mang gói nặng và to, Tô Tinh quát"Tống Lộ, ngươi sẽ không đem thôn thư đều lấy đến đây chứ."
"Đúng vậy mà, nơi này là tống gia thôn từ cổ chí kim tất cả bộ sách văn hiến tư liệu, có một số đúng từ xưa đến nay mà trưởng lão làm, toàn bộ đưa cho công tử." Tống Lộ hai má xuất hiện hai cái cười núm đồng tiền nhẹ nhàng
"Đúng, ngươi không phải đến cướp đi."
"Không phải, nghe được công tử muốn xem thư, người trong thôn liền toàn bộ phát động đứng lên, bởi vì công tử là chúng ta thôn đại ân nhân thôi." Tống Lộ cười hắc hắc."Nghe nói nơi này còn có vài bản từ xưa bí tịch cất dấu, nhưng mà trong thôn chúng ta đã sớm có nhiều người xem những không hiểu."
Bí tịch?
Nghe thấy, Tô Tinh trước mắt sáng ngời, hắn hiện tại đang lo không có bí tịch, phải biết rằng, tinh giả tu luyện tinh lực tu vi nếu có một quyển tốt nhất tâm pháp, công pháp phụ trợ sẽ được tăng lên.
Tô Tinh lập tức khiến cho Tống Lộ tìm ra nàng theo những lời của mấy bản bí tịch, đáy lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ ta thật sự như vậy, gặp may mắn, ta làm không tốt như người khác nhưng lại tìm được bí tịch
Nhưng mà xem xong rồi Tống Lộ đập bí tịch vào đầu Tô Tinh như rót một chậu nước lạnh, kia thế nào là cái gì truyền thuyết bí tịch à, cái gì lên trời xuống đất duy ngã độc tôn công, hôi phi yên diệt não tàn chưởng, phiên giang đảo hải phát lãng quyết, tên là ngưu xoa rầm rầm, bên trong nội dung quả thực chính là một cái thư sinh nói hưu nói vượn, tu luyện duy ngã độc tôn công đầu tiên phải tự cung, tu luyện não tàn chưởng phải trước não tàn, tu luyện phát lãng quyết phải phát tao, càng kỳ quái hơn còn có một cửu chuyển kim thân bất diệt quyết, ngay cả quyết lời viết sai rồi, còn muốn chết trước một lần.
Ngày hôm sau!
Nhưng thật ra một quyển bí tịch 《 lạn vĩ độn 》 công pháp khiến Tô Tinh có vẻ có hứng thú, bởi vì bản bí tịch này có đề tên "Kim thiềm chân nhân", nghe tên còn có điểm kỳ bí, nhưng quan trọng là bên trong bí tịch hướng dẫn từng bước công pháp như thế nào.
Tô Tinh liếc mắt qua một chút bí tịch này có vẻ như rất hữu ích, có trật tự, còn đặc biệt nhắc tới tu luyện công pháp này phải tinh lực, hơn nữa đặc biệt thuyết minh này độn thuật có sức mạnh vô cùng, một khi sử dụng thì phải là thiên hôn địa ám, thần ma cũng phải bật khóc.
Cứ làm theo những gì mình thích không cần tuân theo một đạo luật nào, chẳng sợ thân thể không trọn vẹn, chỉ cần còn có một tia Thần Niệm có trong người đều có thể bỏ chạy, có thể nói độn thuật là vô cùng lợi hại, cho dù là người có tinh lực mạnh nhất trở cũng chỉ là thuộc Level thấp hơn.
Luyện này độn thuật cần Ý Chí rất mạnh mẽ để chỗng đỡ những sự việc xung quanh tránh làm phiền nếu không đều trở nên vô dụng.
Tô Tinh phát hiện bản độn thuật này nhưng thật ra không thích hợp chính mình, hỏi Lâm Anh Mi cùng Tống Lộ về kim thiềm chân nhân, Tống Lộ cũng không rõ ràng lắm, Lâm Anh Mi suy nghĩ nửa ngày cũng chỉ có thể đưa ra câu trả lời kim thiềm chân nhân thích phiêu bạt giang hồ đến khi đã gì thì viết ra bộ bí tịch này nhằm truyền cho hậu thế nhưng mong không bị thất lạc những gì mình tạo nên, Tô Tinh lấy một viên thuốc an thần giả vờ uống vào rồi đi ngủ, quản hắn là thật là khó khăn, hắn đã luyện thử trước rồi mới tham khảo ý kiến của mọi người sau.
Theo như nhưng gì trên sách viết, tu luyện công pháp này điều kiện tiên quyết là thân thể phải tự mình dánh thương chính mình trên một bộ phận bất kỳ trên cơ thể, nếu thân thể hoàn hảo tuyệt đối sẽ không có thành quả gì, Tô Tinh vẫn nhất quyết luyện bí tich này cũng may lúc này trên đùi hắn đang bị thương.
Tiếp theo Tô Tinh bắt đầu luyện tập Lạn vĩ độn pháp, đầu tiên đó là đem tinh lực trong cơ thể gom lại tự tấn công vào chỗ đang bị thương, "Bị thương" chính là điểm kỳ quặc của lạn vĩ độn pháp, những tinh lực tụ tập lại nén vào chỗ miệng vết thương, Tô Tinh liền thôi phát lực ở trong cơ thể nhăm ngăn chặn đau đớn tàn sát bừa bãi thân thể, tinh lực trong cơ thể dần dần như đao kiếm sắc bén, đi theo miệng vết thương nhắm thẳng tấn công khiến cho những đau đớn thấu tận xương cốt.
"Đau quá!"
Tô Tinh mở mắt khẽ nói một tiếng