Côn Ngô cổ tích được che giấu trong một cái núi nhỏ, nhìn từ ngoài vào thật sự không có chỗ gì đáng khen: đồ trang trí quý phái, thú canh uy nghiêm, thậm chí một chút điêu khắc hoa lệ cũng đều không có. Ngoài cửa lớn toàn bộ là cỏ dại,nếu không phải là Tiểu Nhi dẫn đầu bọn họ tuyệt đối sẽ bỏ qua.
"Đây thật sự là Côn Ngô cổ tích trong truyền thuyết sao?" Tuân Hoặc nghi ngờ.
"Đây là tiểu Côn Ngô, nhưng mà cũng không ít điều thú vị, đối với Hàng Tinh giả mà nói các ngươi cứ thoải mái đi." Tiểu Nhi cười hì hì, Tinh Tướng không thể sử dụng các loại pháp khí, phù bảo ở trong này nên nàng mới nói vậy.
Những gì trong lời nói của cô gái cũng làm Tô Tinh cùng Tuân Hoặc rục rịch:
"Vậy thì không khách khí".
Tiểu nhi đứng ở trước cửa, hai tay kết ấn, một đạo cấm chế ầm ầm triển khai đưa bọn họ đứng tại ngoài cửa.
"Cầm chế này tên là "Chu Thiên Tuần Tinh kết giới" tại trong đó có 3 điểm mấu chốt mà muội phải sử dụng võ công của chính mình đánh tan" Tiểu Nhi nghiêm túc nói.
Lâm Anh Mi cung Lưu Thanh Nhi gật đầu, vũ khí cầm trong tay nhắm ngay điểm mà Tiểu Nhi nói tới.
Tại hai điểm kết giới bị công kích, cầm chế nhất thời như sóng nước uốn éo, mọi người đưa mắt nhìn vào Tiểu Nhi. Nếu loại cầm chế này phải do chính võ công của Tinh Tướng mới đánh tan như vậy thì Tô Tinh thực muốn xem Tiểu Nhi sẽ làm sao trước mặt Tinh Tướng.
Tiểu Nhi khẽ cười tựa hồ cũng không nghĩ thân phận mình bị bại lộ nhưng bỗng một tiếng nổ nhẹ vang lên tiếp theo là một đạo kim quang chói mắt bằng bàn tay bay lên.
"Ầm"
Chỉ thấy cầm chế nhất thời đã tan rã.
"Ha ha, rốt cục cũng mở ra"Tiểu Nhi cao hứng vỗ tay nói.
Sau khi mở cửa ra thì trước mắt mọi người là một cái hành lang dài không thấy điểm cuối, cả hành lang được tạo thành từ những tảng đá bích điệp lớn. Theo hai bên tường là những mảng phỉ thúy phát ra ánh sáng mầu xanh đem toàn bộ những cổ tích bên trong chiếu rọi, sự huy hoàng so sánh với cảnh hoang tàn bên ngoài thì rực rỡ không biết bao nhiêu lần.
Tiểu Nhi lập tức chạy nhanh vào trong như một mũi tên.
"Hừ" Tuân Hoặc liếc nhìn Tô Linh một cái. Đại khái cũng không muốn làm người đến sau, liền cùng Lưu Thanh Nhi tiến vào trong.
"Chúng ta cùng đi"
Thông đạo này sâu không thể đoán được, trong chớp mắt giống như không có điểm cuối. Tô Tinh đơn giản cũng chẳng phải chờ lâu, đã có người đi trước dẫn đường vậy hắn cũng bình tĩnh đi theo vào.
Hắn ung dung thưởng thức những tảng đá hại bên của hành lang, trong lòng âm thầm thán phục người đã tạo ra nó. Một hành lang dài có thể nói là tinh tế, các khối gạch màu xanh được cố ý xếp thành tầng tầng lớp lớp nhìn giống như long lân thật.
"Kiến tạo cũng quá dụng tâm" Tô Tinh thở dài Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
"Truyền thuyết Côn Ngô cổ tích ẩn tàng một bí mật, người phá giải được bí mật sẽ nhân được một vật phẩm tên là "Trầm Tinh Bích Bảo" ở cuối cổ tích". Lâm Anh Mi nói
"Thật sự?" Tô Tinh nghe thấy mắt lập tức sáng ngời Tinh Bảo nghe nói là một vật từ Tinh Giới rớt xuống, có pháp lực cường đại, mà thậm chí tới cường tinh tinh thông pháp khí cũng không thể so với Tinh Bảo.
"Nhưng mà Côn Ngô cổ tích cũng đã từng có rất nhiều người đến hóa giả bí mật nhưng cũng chưa nghe qua có ai tìm đc Trầm Tinh Bích."Lâm Anh Mi không tin ở tiểu Côn Ngô này có thể có vật gì,cho dù là có thật thì mấy trăm năm trước chỉ sợ đã có người cầm đi.
"Bí mật kia có người phá giải rồi sao?" Tô Tinh đang vuốt ve vách tường đột nhiên hỏi.
Lâm Anh Nhi lắc đầu thể hiện chưa có nghe qua điều này.
Thông đạo thật dài đi suốt mấy canh giờ rốt cục cũng đã đến được cuối
"Các người thật là chậm quá" Tiểu Nhi vì phải chờ lâu nên khi nhìn thấy bọn họ đến liền cười ha ha.
" Vì sao lại ko đi tiếp?" Tố Tinh nói, một mặt nhìn xuống đánh giá. Cuối thông đạo là một đại điện rộng. Chính giữa đại điện có một bức tranh lớn, vẽ một cái hộc minh châu Thanh Long. Ở hai bên bức họa là hai lối đi khác tối đen. Trừ những thứ đó ra còn có bảy cột đá, cột đá ở chính giữa được làm từ một khối bảo thạnh dài ẩn chứa linh quang loang loáng.
"Cái cột đá này có gì sao?" Tiểu Nhi chỉ vào cây cột đá ở giữa hỏi.
"Có cái gì đó không đúng." Tô Tinh có chút kỳ quái " Cột đá như vậy sao những người đã tới không có ý nghĩ đánh cắp?"
Lập tức Tiểu Nhi hỏi ngược lại: " Đi tới bây giờ các người đối với Côn Ngô cỏ tích có suy nghĩ gì?"
" Xem ra tiểu Côn Ngô cũng không có cái gì." - Tuấn Hoặc khinh thường trả lời - " Một kiện kỳ bảo pháp khí đều không có."
Tiểu Nhi vẻ mặt tươi cười hỏi Tố Tinh: "Người cảm thấy sao?"
"Rất sạch sẽ." Tô Tinh chau mày, khi cô gái này nói mới cảm thấy cổ di tích này rất sạch sẽ. Theo như Lâm Xung nói, di tích này đã trải qua nhiều năm như vậy thì không có khả năng sạch sẽ như thế này mới phải.
"Người so với hắn thông minh hơn. Có lẽ đâ biết vì cái gì mà sạch sẽ như vậy" Tiểu Nhi khen.
" Chẳng lẽ bảo thạnh này có liên quan?" Tô Tinh bộ mặt khó hiểu.
Tiểu Nhi cười hì hì: " Đó chính là Tinh Giới Bảo Thạch"
"Tinh Giới Bảo Thạch!!!" mọi người đều ngạc nhiên.
Tinh Giới Bảo Thạch danh chấn đại lục theo truyền thuyết là từ núi Lương Sơn, bảo thạnh là thiên nhiên tự tạo, có thể dung nạp nhiều vật. Đại đa số các Tinh giả hành tẩu tại Lương Sơn đều mang theo "Tinh Giới Túi" chính là vì như thế. Tinh Giới túi bề ngoài là một túi bình thường nhưng được gắn một khối Tinh Giới bảo thạch nên có thể chứa các loại trang bị lớn nhỏ.
Nhưng mà Tinh Giới Bảo Thạch cũng cực kỳ hiếm, cứ 108 năm một lần Đấu Tinh Thịch Yến trên thượng giới mới theo Tinh Tướng rớt xuống phàm trần, bởi vậy loại vật phẩm này trân quý mà có thể sánh bằng Tinh Bảo.
Trước mắt có một khối Tinh Giới thật lớn mọi người thật sự còn không tin.
" Kìa, còn chờ gì nữa?" Tuấn Hoặc lộ ra vẻ tham lam, lập tức tiến lên.
" Ngu Ngốc! " Tiểu Nhi mặt biến sắc mắng.
Ngay khi Tuấn Hoặc bước vào đại điện, cột đá bảo thạch thứ nhất đột nhiên sáng ngời, tiếp theo các cột thứ 2 thứ 3 cũng cảm ứng mà theo thứ tự sáng bừng lên. Tuấn Hoặc bị cảnh tượng cổ quái này làm cho kinh sợ.
Ở trong Bảo Thạch dần xuất hiện một bóng đen, bóng đen ngày càng lớn như muốn phá bảo thạch mà thoát ra.
Tiểu Nhi cũng vọt vào đại điện, khi đó hắc vật từ trong bảo thạch thoát ra kèm theo 1 cơn gió cuốn quanh đại điện.
"Thôn Giao Tinh!" Lưu Thanh Nhi kêu lên.
Thôn tinh giao thuộc loại giao long nhất hệ, nhưng lại cực kỳ nhỏ, toàn thân chỉ dài tầm 1 xích (1/3m)nhưng có thể bay rất nhanh nuốt các vật gặp được ở không trung. Nhiều thôn giao tinh như vậy đem mọi người ở đây ăn sạch sẽ chắc cũng chỉ mất vài giây.
Lưu Thanh Nhi lấy ra Chích Luyện Cửu Ngục Đao. Một đao vỗ xuống, sóng nhiệt tứ phía dâng lên, nhưng mà Thôn Giao Tinh này cũng thuộc loại kỳ thú, chẳng những cắn nuốt tinh khí mà các loại vật dụng sinh ra linh lực đều được chúng coi là thức ăn ngon miệng vì vậy hỏa diểm hung mãnh trong nháy mắt liền hấp dẫn chúng tiến đến.
Lâm Anh Mi tay cầm trường thương vung lên mãnh liệt tạo ra những đợt gió, nhưng chính tại hình thể nhỏ bé của Thôn Giao Tinh này làm cho những công kích bình thường trở nên hiệu quả.
Thôn Tinh Giao nhìn hung mãnh đáng sợ nhưng hiện tại đứng lên cũng khó. Tiểu Nhi băng qua chính điện đi vào bên phải thông đạo rất nhanh, Lưu Thanh Nhi liều mạng thúc dục Chích Luyện Cửu Ngục Đao hỏa diễm uy lực rẽ đường đi vào thông đạo. Lưu Thanh Nhi dẫn theo Tuân Hoặc bị dọa ngây người đi vào thông đạo bên trái.
"Thiếu chủ chúng ta đi mau" Lâm Anh Mi vội vàng nói.
Tô Tinh gật đầu liền dùng tinh lực thị uy nhằm hướng yêu thú đánh sang một bên rồi theo thông đạo rời đi.
Ngay khi sắp tới cửa, Tô Tinh đột nhiên dừng lại, hắn nhìn lại phía sau các vách tường của thông đạo chính là màu long lân kéo dài vào đại điện và trực tiếp đến chính giữa trên bức họa. Theo những gì vừa thấy quả thật chính là công sức của trời, giống như vừa rồi đi qua dũng đạo là long thể bình thường.
Lại nhìn dáng vẻ của Thông Giao Tinh. Tô Tinh trong đầu chợt hiên lên 1 cái ý niệm " Không lẽ đây chính là bí mật?" Tô Tinh kinh ngạc nói.
"Thiếu chủ, người đang nói gì vậy?" Lâm Anh Mi cắn răng.
"Anh Mi, chúng ta đi đến trung tâm"
Tô Tinh quay lại hướng bích hoạ chạy đi. Thân là Tinh Tướng, Lâm Anh Mi bất đắc dĩ đi theo
Côn Ngô cổ tích được che giấu trong một cái núi nhỏ, nhìn từ ngoài vào thật sự không có chỗ gì đáng khen: đồ trang trí quý phái, thú canh uy nghiêm, thậm chí một chút điêu khắc hoa lệ cũng đều không có. Ngoài cửa lớn toàn bộ là cỏ dại,nếu không phải là Tiểu Nhi dẫn đầu bọn họ tuyệt đối sẽ bỏ qua.
"Đây thật sự là Côn Ngô cổ tích trong truyền thuyết sao?" Tuân Hoặc nghi ngờ.
"Đây là tiểu Côn Ngô, nhưng mà cũng không ít điều thú vị, đối với Hàng Tinh giả mà nói các ngươi cứ thoải mái đi." Tiểu Nhi cười hì hì, Tinh Tướng không thể sử dụng các loại pháp khí, phù bảo ở trong này nên nàng mới nói vậy.
Những gì trong lời nói của cô gái cũng làm Tô Tinh cùng Tuân Hoặc rục rịch:
"Vậy thì không khách khí".
Tiểu nhi đứng ở trước cửa, hai tay kết ấn, một đạo cấm chế ầm ầm triển khai đưa bọn họ đứng tại ngoài cửa.
"Cầm chế này tên là "Chu Thiên Tuần Tinh kết giới" tại trong đó có điểm mấu chốt mà muội phải sử dụng võ công của chính mình đánh tan" Tiểu Nhi nghiêm túc nói.
Lâm Anh Mi cung Lưu Thanh Nhi gật đầu, vũ khí cầm trong tay nhắm ngay điểm mà Tiểu Nhi nói tới.
Tại hai điểm kết giới bị công kích, cầm chế nhất thời như sóng nước uốn éo, mọi người đưa mắt nhìn vào Tiểu Nhi. Nếu loại cầm chế này phải do chính võ công của Tinh Tướng mới đánh tan như vậy thì Tô Tinh thực muốn xem Tiểu Nhi sẽ làm sao trước mặt Tinh Tướng.
Tiểu Nhi khẽ cười tựa hồ cũng không nghĩ thân phận mình bị bại lộ nhưng bỗng một tiếng nổ nhẹ vang lên tiếp theo là một đạo kim quang chói mắt bằng bàn tay bay lên.
"Ầm"
Chỉ thấy cầm chế nhất thời đã tan rã.
"Ha ha, rốt cục cũng mở ra"Tiểu Nhi cao hứng vỗ tay nói.
Sau khi mở cửa ra thì trước mắt mọi người là một cái hành lang dài không thấy điểm cuối, cả hành lang được tạo thành từ những tảng đá bích điệp lớn. Theo hai bên tường là những mảng phỉ thúy phát ra ánh sáng mầu xanh đem toàn bộ những cổ tích bên trong chiếu rọi, sự huy hoàng so sánh với cảnh hoang tàn bên ngoài thì rực rỡ không biết bao nhiêu lần.
Tiểu Nhi lập tức chạy nhanh vào trong như một mũi tên.
"Hừ" Tuân Hoặc liếc nhìn Tô Linh một cái. Đại khái cũng không muốn làm người đến sau, liền cùng Lưu Thanh Nhi tiến vào trong.
"Chúng ta cùng đi"
Thông đạo này sâu không thể đoán được, trong chớp mắt giống như không có điểm cuối. Tô Tinh đơn giản cũng chẳng phải chờ lâu, đã có người đi trước dẫn đường vậy hắn cũng bình tĩnh đi theo vào.
Hắn ung dung thưởng thức những tảng đá hại bên của hành lang, trong lòng âm thầm thán phục người đã tạo ra nó. Một hành lang dài có thể nói là tinh tế, các khối gạch màu xanh được cố ý xếp thành tầng tầng lớp lớp nhìn giống như long lân thật.
"Kiến tạo cũng quá dụng tâm" Tô Tinh thở dài Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
"Truyền thuyết Côn Ngô cổ tích ẩn tàng một bí mật, người phá giải được bí mật sẽ nhân được một vật phẩm tên là "Trầm Tinh Bích Bảo" ở cuối cổ tích". Lâm Anh Mi nói
"Thật sự?" Tô Tinh nghe thấy mắt lập tức sáng ngời Tinh Bảo nghe nói là một vật từ Tinh Giới rớt xuống, có pháp lực cường đại, mà thậm chí tới cường tinh tinh thông pháp khí cũng không thể so với Tinh Bảo.
"Nhưng mà Côn Ngô cổ tích cũng đã từng có rất nhiều người đến hóa giả bí mật nhưng cũng chưa nghe qua có ai tìm đc Trầm Tinh Bích."Lâm Anh Mi không tin ở tiểu Côn Ngô này có thể có vật gì,cho dù là có thật thì mấy trăm năm trước chỉ sợ đã có người cầm đi.
"Bí mật kia có người phá giải rồi sao?" Tô Tinh đang vuốt ve vách tường đột nhiên hỏi.
Lâm Anh Nhi lắc đầu thể hiện chưa có nghe qua điều này.
Thông đạo thật dài đi suốt mấy canh giờ rốt cục cũng đã đến được cuối
"Các người thật là chậm quá" Tiểu Nhi vì phải chờ lâu nên khi nhìn thấy bọn họ đến liền cười ha ha.
" Vì sao lại ko đi tiếp?" Tố Tinh nói, một mặt nhìn xuống đánh giá. Cuối thông đạo là một đại điện rộng. Chính giữa đại điện có một bức tranh lớn, vẽ một cái hộc minh châu Thanh Long. Ở hai bên bức họa là hai lối đi khác tối đen. Trừ những thứ đó ra còn có bảy cột đá, cột đá ở chính giữa được làm từ một khối bảo thạnh dài ẩn chứa linh quang loang loáng.
"Cái cột đá này có gì sao?" Tiểu Nhi chỉ vào cây cột đá ở giữa hỏi.
"Có cái gì đó không đúng." Tô Tinh có chút kỳ quái " Cột đá như vậy sao những người đã tới không có ý nghĩ đánh cắp?"
Lập tức Tiểu Nhi hỏi ngược lại: " Đi tới bây giờ các người đối với Côn Ngô cỏ tích có suy nghĩ gì?"
" Xem ra tiểu Côn Ngô cũng không có cái gì." - Tuấn Hoặc khinh thường trả lời - " Một kiện kỳ bảo pháp khí đều không có."
Tiểu Nhi vẻ mặt tươi cười hỏi Tố Tinh: "Người cảm thấy sao?"
"Rất sạch sẽ." Tô Tinh chau mày, khi cô gái này nói mới cảm thấy cổ di tích này rất sạch sẽ. Theo như Lâm Xung nói, di tích này đã trải qua nhiều năm như vậy thì không có khả năng sạch sẽ như thế này mới phải.
"Người so với hắn thông minh hơn. Có lẽ đâ biết vì cái gì mà sạch sẽ như vậy" Tiểu Nhi khen.
" Chẳng lẽ bảo thạnh này có liên quan?" Tô Tinh bộ mặt khó hiểu.
Tiểu Nhi cười hì hì: " Đó chính là Tinh Giới Bảo Thạch"
"Tinh Giới Bảo Thạch!!!" mọi người đều ngạc nhiên.
Tinh Giới Bảo Thạch danh chấn đại lục theo truyền thuyết là từ núi Lương Sơn, bảo thạnh là thiên nhiên tự tạo, có thể dung nạp nhiều vật. Đại đa số các Tinh giả hành tẩu tại Lương Sơn đều mang theo "Tinh Giới Túi" chính là vì như thế. Tinh Giới túi bề ngoài là một túi bình thường nhưng được gắn một khối Tinh Giới bảo thạch nên có thể chứa các loại trang bị lớn nhỏ.
Nhưng mà Tinh Giới Bảo Thạch cũng cực kỳ hiếm, cứ năm một lần Đấu Tinh Thịch Yến trên thượng giới mới theo Tinh Tướng rớt xuống phàm trần, bởi vậy loại vật phẩm này trân quý mà có thể sánh bằng Tinh Bảo.
Trước mắt có một khối Tinh Giới thật lớn mọi người thật sự còn không tin.
" Kìa, còn chờ gì nữa?" Tuấn Hoặc lộ ra vẻ tham lam, lập tức tiến lên.
" Ngu Ngốc! " Tiểu Nhi mặt biến sắc mắng.
Ngay khi Tuấn Hoặc bước vào đại điện, cột đá bảo thạch thứ nhất đột nhiên sáng ngời, tiếp theo các cột thứ thứ cũng cảm ứng mà theo thứ tự sáng bừng lên. Tuấn Hoặc bị cảnh tượng cổ quái này làm cho kinh sợ.
Ở trong Bảo Thạch dần xuất hiện một bóng đen, bóng đen ngày càng lớn như muốn phá bảo thạch mà thoát ra.
Tiểu Nhi cũng vọt vào đại điện, khi đó hắc vật từ trong bảo thạch thoát ra kèm theo cơn gió cuốn quanh đại điện.
"Thôn Giao Tinh!" Lưu Thanh Nhi kêu lên.
Thôn tinh giao thuộc loại giao long nhất hệ, nhưng lại cực kỳ nhỏ, toàn thân chỉ dài tầm xích (/m)nhưng có thể bay rất nhanh nuốt các vật gặp được ở không trung. Nhiều thôn giao tinh như vậy đem mọi người ở đây ăn sạch sẽ chắc cũng chỉ mất vài giây.
Lưu Thanh Nhi lấy ra Chích Luyện Cửu Ngục Đao. Một đao vỗ xuống, sóng nhiệt tứ phía dâng lên, nhưng mà Thôn Giao Tinh này cũng thuộc loại kỳ thú, chẳng những cắn nuốt tinh khí mà các loại vật dụng sinh ra linh lực đều được chúng coi là thức ăn ngon miệng vì vậy hỏa diểm hung mãnh trong nháy mắt liền hấp dẫn chúng tiến đến.
Lâm Anh Mi tay cầm trường thương vung lên mãnh liệt tạo ra những đợt gió, nhưng chính tại hình thể nhỏ bé của Thôn Giao Tinh này làm cho những công kích bình thường trở nên hiệu quả.
Thôn Tinh Giao nhìn hung mãnh đáng sợ nhưng hiện tại đứng lên cũng khó. Tiểu Nhi băng qua chính điện đi vào bên phải thông đạo rất nhanh, Lưu Thanh Nhi liều mạng thúc dục Chích Luyện Cửu Ngục Đao hỏa diễm uy lực rẽ đường đi vào thông đạo. Lưu Thanh Nhi dẫn theo Tuân Hoặc bị dọa ngây người đi vào thông đạo bên trái.
"Thiếu chủ chúng ta đi mau" Lâm Anh Mi vội vàng nói.
Tô Tinh gật đầu liền dùng tinh lực thị uy nhằm hướng yêu thú đánh sang một bên rồi theo thông đạo rời đi.
Ngay khi sắp tới cửa, Tô Tinh đột nhiên dừng lại, hắn nhìn lại phía sau các vách tường của thông đạo chính là màu long lân kéo dài vào đại điện và trực tiếp đến chính giữa trên bức họa. Theo những gì vừa thấy quả thật chính là công sức của trời, giống như vừa rồi đi qua dũng đạo là long thể bình thường.
Lại nhìn dáng vẻ của Thông Giao Tinh. Tô Tinh trong đầu chợt hiên lên cái ý niệm " Không lẽ đây chính là bí mật?" Tô Tinh kinh ngạc nói.
"Thiếu chủ, người đang nói gì vậy?" Lâm Anh Mi cắn răng.
"Anh Mi, chúng ta đi đến trung tâm"
Tô Tinh quay lại hướng bích hoạ chạy đi. Thân là Tinh Tướng, Lâm Anh Mi bất đắc dĩ đi theo