Thông báo: Mình sẽ drop truyện 12 Chòm Sao: Chân Ái Kiếp, lí do vô cùng đơn giản là vì không ai ủng hộ, mình sẽ không viết truyện đó nữa!!
Còn về truyện này, mong mọi người vẫn ủng hộ!! Ủng hộ là một động lực rất lớn để mình viết mà:))
--------------------------
Nhân Mã sáng sớm đến lớp đeo một mặt nạ gấu trúc, tối qua cô lăn lộn mãi mà không ngủ được, sau khi Song Tử bỏ đi tới khi đôi chân vô thức của cô trở về phòng cô mới hoàn toàn tỉnh táo, như một người vừa thoát khỏi giấc mộng. Lúc nãy có phải Song Tử muốn hôn cô, tại sao lại muốn làm như vậy?
Nhân Mã khóc không thành tiếng, đan tất cả mấu chốt lại với nhau từ trước đến giờ và cả ánh mắt của Song Tử, lẽ nào hắn thích cô? Hắn cư nhiên thích cô? Mà bắt đầu từ lúc nào?
- Nhân Mã!! - Bạch Dương vừa hét vừa đưa tay giãy mạnh vai Nhân Mã.
Nhân Mã ngơ ngẩn nhìn Bạch Dương.
- Sao thế? Tối qua ngủ không được à?
- Không có gì đâu - Nhân Mã giật mình vội nói với Bạch Dương.
Bạch Dương nhìn Bảo Bình bước vào lớp, cô cẩn thận giả vờ cúi xuống lấy đồ, tránh nhìn ánh mắt của Bảo Bình. Nhưng Nhân Mã đều nhìn thấy hết, đợi Bảo Bình về chỗ, Nhân Mã mới nói: “Sao thế? Cãi nhau?“.
Bạch Dương trừng mắt đe dọa: “Điên, đừng nói lung tung“.
Tới lượt Song Ngư vào lớp, cũng không khác Nhân Mã là bao nhiêu, chỉ là đều vừa vì khóc vừa không ngủ được nên trông có vẻ khủng khiếp hơn.
Thiên Yết liếc nhìn Song Ngư một cách khinh bỉ khó diễn tả bằng lời, hàng lông mày nheo lại, khoanh tay hỏi khi Song Ngư vừa ngồi xuống: “Sao rồi?“.
Song Ngư lập tức tươi cười: “Vẫn ổn“.
Thiên Yết thuận tay gõ đầu Song Ngư mấy cái: “Vậy khỏi qua Mỹ nữa“.
Song Ngư xoa xoa đầu vẩu miệng lên: “Từ Anh quá Mỹ cách bao nhiêu cây số?“.
Đúng lúc Cự Giải vừa đi vào, trông thấy cảnh tượng này thì bao tử bỗng quặn thắt lên không rõ cảm giác là gì.
Bảo Bình cười mỉa: “Hôm nay có con thằn lằn bò vào quần nên mới dậy sớm thế à?“.
Bị một cái cặp đập thẳng vào mặt.
Ma Kết trước sau như một, lãnh đạm nhìn Cự Giải, đợi khi Cự Giải ngồi xuống mới hỏi: “Dạo này tâm trạng cậu có vẻ tốt“.
- Ý cậu là sao? - Cự Giải hỏi lại.
- Bắc Nhi - Ma Kết đáp gọn lỏn.
Phải ha, Cự Giải cũng ngạc nhiên chính bản thân mình bây giờ mới để ý rằng Bắc Nhi dạo gần đây không còn xuất hiện nữa, lẽ nào bệnh tâm đã được chữa khỏi? Cự Giải theo bản năng đưa tay sờ lên ngực.
Nghe âm thanh từ đâu phát lại “Sao lại không có gì thế này?“.
- Tên chó chết Bảo Bình - Cự Giải giơ tay đấm thẳng mặt Bảo Bình.
Ma Kết gục đầu xuống vai run bần bật.
Cười gì? Cười gì hả? Lũ con trai toàn tên khốn kiếp!!
Bạch Dương khẽ nhìn Cự Giải một lúc rồi quay sang hỏi vu vơ Nhân Mã: “Nhân Mã, tớ hỏi cậu, chớ giận“.
- Hỏi đi!
- Cậu sau khi giết Thiên Long - Bạch Dương bỏ qua gương mặt nhăn nhó của Nhân Mã nói tiếp - Cậu cảm thấy thế nào?
-....
- Có thoải mái không? À, quên, không thoải mái, bây giờ ý tớ muốn hỏi, trừ cái tình yêu nam nữ kia, khi giết một người, cậu cảm thấy thế nào?
- Ý cậu là ám ảnh? - Nhân Mã biết ý.
- Đại khái như vậy.
- Nếu là trước kia toàn sai người đi giết thì đây là lần đầu tiên tớ tự tay hạ sát một người.
- Cảm giác sau đó thế nào?
- Như cậu nghĩ đó, ám ảnh, dù chăng tớ có giết người tớ không yêu tớ cũng sẽ ám ảnh.
Bạch Dương chăm chú lắng nghe Nhân Mã, có cái gì đó trong lời nói của Nhân Mã nghe ra rất đau lòng.
- Giết một người không phải nói là dễ, đối với người bình thường thì càng là nỗi kinh tởm không gì diễn tả được - Nhân Mã trầm ngâm
- Chúng ta cũng không phải người bình thường!
- Chính vì thế nên chúng ta mới vô cùng bình tĩnh thế này, chúng ta khác Xử Nữ, Thiên Bình, Cự Giải một điều, chúng ta không sống trong máu tanh nên chúng ta vẫn không cảm thấy bình thường khi hại một ai đó.
- Nam nhân lớp mình..
Nghe Bạch Dương nói, Nhân Mã bất chợt lại nhìn thấy hình ảnh của Kim Ngưu hiện ra.
- Con trai lớp mình thì cũng như vậy, có khi còn tàn nhẫn hơn, mà đang không cậu hỏi việc này làm gì?
Bạch Dương hơi mỉm cười: “Trong trường này, từng có người học chung lớp với tớ và Xử Nữ hồi sơ trung nhưng bây giờ là lớp khác, cậu ta đang gặp một vài vấn đề khó xử, tối qua gọi điện cho tớ khóc một tràng“.
- Chuyện gì? - Bản tính tò mò của Nhân Mã lại nổi lên.
- Cậu ta đang không khóc nức nở, nói mình bị báo oán này kia, có vẻ như cậu ta đã say rồi nên ăn nói càng lúc càng lung tung, cậu ta nói với tớ cậu ta đã từng giết người.
- Thế thì sao? - Nhân Mã hơi khó hiểu.
Bạch Dương bật cười: “Nãy chả phải cậu nói với tớ là khi giết người người bình thường sẽ như thế nào sao?“.
- Ờ, đúng là tớ vậy, thế thì sao?
Bạch Dương muốn táng Nhân Mã một cái, nói tóm lại là cái con Nhân Mã này nó nói thì nói chứ rốt cuộc nó cũng chả hiểu cái quái gì hết!
- Đối với tụi mình, vô tình giết người hay nghe về việc giết người, đều lắc đầu cho qua và vài ngày sau lại quên hết, nhưng đối với một người bình thường, gia thế cứ cho là cũng giàu đi nhưng quyền lực hạn hẹp thì khi vô tình dính vào những việc thế này sẽ là một cú sốc vô cùng lớn với họ.
- Vậy ý cậu ta?
- Có vẻ là linh hồn hay vong linh gì đó ai mà biết, cậu ta nói năng lung tung lộn xộn lắm, nhưng theo suy đoán của tớ nói một cách dễ hiểu thì là cậu ta bị ma ám.
- Là cậu ta giết người?
- Ừm.
- Rồi cậu ta bị ma bám theo trả thù?
- Ừm.
- HAHAHA.... -Nhân Mã cười phá lên như một con dở khiến cho mọi người đều quay lại nhìn.
E hèm, xin lỗi!
Nhân Mã nói nhỏ: “Vậy cậu ta gọi cậu là muốn cậu trừ tà sao?” Nhân Mã dù thanh âm đã nhỏ nhưng người vẫn run bần bật vì buồn cười.
Bạch Dương điên tiết tát một cái cho tỉnh ra.
- Cậu ta muốn tớ qua nhà ngủ với cậu ta.
- Chuyện tầm xàm - Nhân Mã không cười nữa, nghiêm túc trả lời.
- Tớ cũng nghĩ là chuyện tầm xàm thôi!
- Làm tớ nhớ tới bảy bí ẩn của trường học.
- À.. - Bạch Dương đột ngột nhớ ra - Cậu biết trường mình có một tin đồn không?
- Hả? - Sao người nhiều chuyện như Nhân Mã không biết mà Bạch Dương điềm đạm lại biết?
- Họ đồn rằng lớp Zodiac tụi mình có ma.
- Lại chuyện tầm xàm.
- Tớ cũng mới biết thôi, nghe bảo nó nổi như cồn mà tụi mình lại không biết gì!
- Bởi vậy mới nói là ba xàm.
- Tụi nó nói đó là lí do lão già biến thái không cho các nam nữ sinh khác lảng vảng ở lớp tụi mình.
- Chả phải ổng muốn hại tụi mình sao? -Nhân Mã hung hăng đập bàn.
- Ừ, già dê biến thái, cứ nghĩ tới thầy Linh Miêu quen ổng là tớ thấy đau lòng, làm sao thầy Linh Miêu có thể chịu đựng máu S như ổng chứ?
- Gì mà máu S?
- A, không có gì! - Bạch Dương biết mình lỡ lời liền chuyển đề tài - Trưa nay ăn gì?
Làm sao? Làm sao Bạch Dương dám nói cho Nhân Mã biết, cô chính là một người lậm anime một cách cuồng điên được!
Thiên Bình hôm nay nghỉ học, dùng máy bay chuyên dùng bay đến Bristol, một thành phố lớn nhưng so với Luân Đôn vẫn có đôi chút kém cạnh, bù lại Bristol mang đến cho người ta không khí ấm áp an tĩnh, người già coi đây là một thiên đường lí tưởng, đó là lí do ông bà nội của Thiên Bình sau khi giao sự nghiệp cho đứa con thứ hai liền bỏ hết mọi sự mà về đây hưởng an nhàn.
Thiên Bình được quản gia đưa vào nhà, nhìn thấy ông bà nội nhất thời không kìm được nước mắt chạy lại ôm cả hai người, Thiên Bình luôn một lòng muốn phụng dưỡng ông bà ở đây nhưng hoàn cảnh gia tộc không cho phép, cô phải ở lại Luân Đôn cũng người em của ba cô để tiện cho việc học tập cũng như quản lí sản nghiệp của Hà gia.
- Hôm nay không học sao? - Ông nội Hà cầm tách trà đã pha đưa sang phía Thiên Bình.
- Hôm nay không học ạ! - Đối với việc học, Hà gia vô cùng nghiêm khắc nên cô đành phải nói dối.
Bà nội Hà mỉm cười trách mắng ông nội Hà: “Cháu nó lâu lâu mới về, ông đừng có mà luôn mồm hỏi về mấy cái thứ căng thẳng đầu óc đó!“.
Thiên Bình mỉm cười dịu dàng nhìn ông bà, đây mới là gia đình thật sự của cô.
Bà nội Hà trách mắng ông nội Hà xong thì nói với Thiên Bình: “Hôm nay về đây chắc không chỉ muốn thăm ông bà phải không?“.
Thiên Bình giơ ngón tay cái lên, bà nội đúng là hiểu con!
Thiên Bình buộc phải dùng đến hạ sách này, trong lòng thấy khó khăn nhưng miệng mở ra vô cùng dễ dàng: “Ông, bây giờ dưới bang là Kình Ngư quản lí vậy thì cậu ta có quyền gì?“.
Ông nội Hà hơi trầm ngâm khó hiểu: “Thì tất cả những gì mà người quản bang có“.
Thiên Bình nhanh chóng đi thẳng vào đề: “Ngay cả giết dòng máu của bang?“.
Bà nội Hà bặm môi vẻ tức giận: “Hắn ta đụng đến cháu bà sao?“.
Thiên Bình lập tức khua tay: “Không có, không có, con chỉ hỏi vậy thôi“.
Ông nội Hà nửa buổi mới nói tiếp: “Không thể, dù có thể cũng không được, cậu ta không thể có gan làm điều này và cũng không có lí do làm điều này, Kình Ngư trước giờ vô cùng đáng tin, ta luôn trọng dụng hắn, từ khi hắn còn nhỏ cũng được Hà gia chăm sóc, bởi vậy ta mới dám giao cái địa thế đó cho hắn“.
Thiên Bình có chút nghi ngờ một người, đành hỏi tiếp nhưng vẫn không dám lôi tên người đó ra: “Từ trước đến giờ Kình Ngư luôn trung thành với cả Hà gia sao?“.
Ông nội Hà chắc chắn: “Đúng vậy“.
Bà nội Hà ngồi im nãy giờ bỗng vỗ tay như vừa nghĩ ra điều gì: “Bà biết rồi, Kình Ngư luôn theo chân Sài Lang, từ bé luôn như vậy, đúng là vô cùng kính cẩn với mọi người trong Hà gia nhưng đối xử với Sài Lang vẫn là đặc biệt nhất“.
Thiên Bình bỗng cười thầm trong bụng, đáng lẽ phải sợ nhưng chả hiểu sao nắm bắt được điều này càng làm cô thỏa mãn hơn, mấy người hại tôi, tôi sẽ trả gấp trăm lần!
--------------------------------
Xử Nữ ngồi ở quán café, quán café mang không khí cổ kính của Trung Quốc, ngay cả chữ viết hai bên cửa cũng là nét chữ trung hoa, vì sinh ra ở Anh nên Xử Nữ cũng không biết những tờ giấy này viết gì, chỉ là bài hát vang lên trong quán là một bài mà cô yêu thích, càng khó càng yêu* càng nghe càng não lòng, chính cô cũng thấy rất hợp với tâm trạng của mình, như quấn thắt trái tim của cô, cô từng đọc bản eng nên vẫn nhớ nội dung của nó.
*Càng khó càng yêu được trình bày bởi Ngô Nhược Hy.
Đúng là ở đời khó có gì đoán trước được, không có gì theo ý của con người, người vừa đẩy cửa vào quán là Sư Tử, bên cạnh là một cô gái xinh đẹp đang quàng tay anh.
Xử Nữ ráng giữ bộ mặt bình thản nhất nhìn vào chiếc điện thoại của mình, chỉ mong Sư Tử không nhìn thấy mình, à mà không có gì theo ý của con người mà!
Sư Tử đã nhìn thấy cô!
Sư Tử vẫn lãng tử như vậy, nhưng sao cô gái đi cạnh anh lại trông bất xứng với anh như thế? Đẹp thì đẹp nhưng khí chất thì không hề có!
Sư Tử hơi chạch lưỡi, mắt anh không thể rời khỏi Xử Nữ, cô như thế lại trốn học sao? Khóe môi anh giật giật, không quan tâm đến cô gái đang nhõng nhẽo bên cạnh anh, anh rời tay khỏi cô gái, đến chỗ Xử Nữ, kéo ghế ngồi đối diện cô.
Xử Nữ biết mình không thể né tránh, cô ngước lên nói: “Thật trùng hợp“.
Sư Tử không biết cái gì thúc đẩy mình tới đây, chỉ là khi nhìn thấy cô anh không thể kìm được ham muốn cô, Sư Tử kéo điện thoại Xử Nữ đang cầm bỏ xuống bàn rồi nói: “Cậu trốn học“.
Xử Nữ chưa kịp trả lời thì cô gái kia đã đến kéo kéo tay Sư Tử: “Anh, bạn anh sao?“.
Sư Tử liếc nhìn cô gái nói: “Bữa khác đi, cô về đi“.
- Anh..
Sư Tử nhướn mày, cô gái đành hậm hực bỏ đi.
Không hiểu vì sao nhìn thấy hình ảnh này, Xử Nữ bỗng cảm thấy tâm trạng vui vẻ hơn một chút, vô cùng thỏa mãn.
Xử Nữ nhướn môi, giọng hơi cao: “Để bạn gái cậu như vậy thì không sao chứ?“.
Sư Tử nhìn cô, chả hiểu sao thấy trong lời nói của cô có chút ủy khuất: “Không phải bạn gái tôi“.
Xử Nữ liếc liếc xuống điện thoại của mình đặt dưới bàn: “Chắc chỉ đối phương nghĩ vậy“.
Biết ý cô nghĩa là gì, Sư Tử chống cằm lên bàn nói: “Cậu ghen?“.
Cô biết nói gì đây, nghe anh nói như vậy cô lại cảm thấy buồn cười: “Tôi làm gì có quyền đó, với lại cũng không có lí do gì để tôi ghen“.
Sư Tử tức giận trong lòng, cảm giác có lửa đang cháy hừng hực trong người nhưng ngoài mặt anh vẫn bình thản: “Có chứ!“.
Xử Nữ giật giật lông mày: “Là sao?“.
“Vì cậu là bạn gái của tôi“.
----------------------------------
Cự Giải nhìn chính bản thân mình trong gương, liên tục lấy nước hất vào mặt của mình, cô nói với chính mình: “Bắc Nhi, đến lúc này thì tôi lại quên mất cậu, xin lỗi“.
Để đáp lại với Cự Giải, người bên kia gương mỉm cười.
Cự Giải lấy lại tinh thần bước ra ngoài, dạo này cô quá lo lắng cho Kim Ngưu nên mặt mày cũng không được sáng sủa như trước, hôm nay Kim Ngưu lại không đi học càng khiến cô thêm lí do để buồn phiền. Cự Giải nói là làm, một khi quyết tâm không gặp mặt Kim Ngưu thì dù có lo lắng đến cỡ nào cô cũng sẽ không gặp.
- Tâm trạng cậu dạo này không tốt? - Một tiếng nói phát ra phía sau lưng Cự Giải.
Cự Giải quay lại nhìn thấy Thiên Yết đang đứng dựa lưng vào tường, hai tay vẫn nằm trong túi quần, Cự Giải đã lâu không nói chuyện với Thiên Yết từ chuyện xảy ra lần đó, lúc này thấy anh tự động bắt chuyện với mình thì Cự Giải lại không biết phản ứng ra làm sao, chỉ đứng đó nhìn Thiên Yết, trong đầu đang tìm một câu trả lời để đôi bên không ngại ngùng.
Thiên Yết đến gần Cự Giải, thuận tay nâng cằm cô lên, chau mày nhìn cô: “Hôm qua không ngủ sao?“.
Cự Giải vội né ra, Cự Giải thừa nhận mình mặt dày nhưng cô vẫn không có gan nhìn thẳng vào Thiên Yết.
Thiên Yết hơi bực mình, chuyện nhìn thấy cô cùng Kim Ngưu lần trước, anh cũng chưa từng có suy nghĩ bỏ qua, một khi lọt vào tầm mắt của anh, muốn thoát cũng thoát không được, bây giờ cô lại còn né anh sao? Nực cười!
Cự Giải trong đầu rối như tơ vò, cứ cúi gằm mặt xuống đất, muốn bỏ chạy thì lại thấy hơi kì, đây đâu phải phim truyền hình dài tập đâu!
Thiên Yết bình thản nói: “Hôm nay cậu còn không nhìn tôi lấy một cái“.
Chả phải cậu đang vui sướng với tình cũ của cậu còn gì, hứ!
Thiên Yết thở dài, nhẹ nhàng vỗ đầu cô: “Chuyện lần trước thật xin lỗi“.
Lần này bắt buộc Cự Giải phải nhìn lên, Thiên Yết xin lỗi cô?
Đúng lúc Thiên Yết cúi xuống nhìn, thế là bốn mắt chạm phải nhau, Cự Giải hơi sửng sốt, vội cúi đầu.
Thiên Yết rốt cuộc không nhịn được, nói như quát: “Cậu thế nào không dám nhìn tôi?“.
Sao mà tôi dám chứ...
Cự Giải nhanh chóng thấy vai mình bị ép vào tường, lưng đập mạnh về phía sau, ngước lên thấy Thiên Yết đứng chống một tay lên tường, tay kia bỏ vào túi quần, cúi người thấp xuống, mặt anh ngay lập tức song song với Cự Giải.
Cự Giải cúi gằm tiếp.
Thiên Yết gằn từng chữ: “Cậu thích Kim Ngưu? Cậu thay đổi nhanh thật!“.
Cự Giải tưởng mình nghe nhầm, nhìn thẳng vào mắt Thiên Yết: “Cậu nói gì vậy?“.
Thiên Yết nhếch môi: “Rốt cuộc cậu thích Trường Xà được bao nhiêu chứ?“.
Dĩ nhiên là rất nhiều rồi! Vô cùng thích!
Cự Giải không dám nói điều này ra, ánh mắt chỉ dám nhìn về phía sau Thiên Yết. Thiên Yết thấy Cự Giải dù thế nào cũng không muốn nhìn mình, anh đã luôn ghét Trường Xà nhưng đến lúc Cự Giải thay lòng thì anh còn điên tiết hơn, sẽ thế nào nếu cô ấy thay đổi tình cảm nhanh như vậy. Không lẽ...
Thiên Yết kéo mặt Cự Giải bắt buộc cô phải nhìn thẳng vào mình: “Cậu.. ngay từ đầu người cậu thích là Kim Ngưu?“.
Cự Giải bày ra bộ mặt không thể tin nổi: “Cậu đang nói quái gì vậy?“.
Nếu là thích Kim Ngưu thì còn khó chịu hơn nữa! Kim Ngưu mới chính là đối thủ khó lòng đánh bại!
Cự Giải biết hoàn cảnh này, ánh mắt của Thiên Yết rất đáng sợ, cô lập tức thanh minh: “Kim Ngưu sao? Thích, tuyệt đối thích, nhưng đó là tình cảm anh em, không như cậu nghĩ đâu!” Cự Giải vốn không phải nữ chính não tàn trong tiểu thuyết thích ngược nam chính.
Thiên Yết thấy bộ dạng lắp ba lắp bắp của cô, nhất thời cục đá trong lòng bỗng nhiên nhẹ hẳn, hỏi cô: “Vẫn thích Trường Xà?“.
Cự Giải không muốn nói cho Thiên Yết biết câu trả lời, ngay cả bản thân cô lúc này cô cũng không biết nữa, cô biết là mình vô cùng thích nhưng lại không muốn làm tổn thương Thiên Yết, bỗng sợ anh sẽ chấp nhận buông tay, cô sợ thanh minh rằng mình cũng chỉ là một kẻ đa tình, bên nào cũng không muốn mất. Cự Giải khi đọc truyện rất ghét kiểu nữ chính ngu ngốc không biết chọn nam chính hay nam phụ, nhưng khi vào hoàn cảnh này cô mới hiểu ra, những người con gái đều tham lam, đều muốn nhiều hơn thứ họ được nhận, về mặt này cô lại càng sợ làm tổn thương Thiên Yết.
Cự Giải can đảm nói ra, dù là nói ra sẽ làm cô thấy mất mát, nhưng đều tốt cho cả đôi bên, nếu Thiên Yết buông tay, cô sẽ đành chấp nhận thôi, dù thế nào cô cũng muốn trong trái tim của mình duy nhất hiện diện một người, dù là Trường Xà hay Thiên Yết, cũng chỉ duy nhất một người được ngự trị trong trái tim cô, không một ai có thể phá vỡ được: “Tôi thích Trường Xà” Đúng vậy, dù sao Thiên Yết cũng chưa từng nói thích cô!
Thiên Yết bỗng thở phào, khác hẳn với suy nghĩ của cô, anh kéo cô vào lòng mình, tay phải xoa xoa đầu cô cất giọng khàn khàn: “Thật may“.
Thật may vì cậu đã chân thành như thế!
Thật may vì cậu đã thâm tình như thế!
Đúng vậy, chính là vậy!
Dù sao ngay từ lúc bắt đầu...
Cậu chính là người của tôi!
--------------------------------------
Song Ngư xách cặp nói với Bảo Bình: “Tớ về sớm, cậu nói giáo sư dùm“.
Bảo Bình ngáp một cái: “Lí do?“.
Song Ngư lườm một cái: “Đau bụng“.
- Đau bụng mà khỏe thế à? - Song Tử từ đâu chen vào.
- Kệ chị nha!
Song Tử nhìn biểu tình của Song Ngư, lời nói phát ra có ý đùa giỡn nhưng trong đáy mắt lại không hề có ý niệm vui vẻ nào. Song Ngư định đi thì bị Song Tử nắm tay giữ lại, Song Ngư hơi ngạc nhiên nhìn về phía bàn tay đang được nắm chặt của mình, nhìn một hồi lâu rồi nhìn lại Song Tử, chợt nở nụ cười: “Tôi nhất định sẽ quay lại“.
Đúng thế!
Tôi sẽ quay lại...
-----------------------------------
Không một ai trong lớp Zodiac biết, một chuyện khủng khiếp đã xảy ra, toàn trường đều đang đọc tờ báo Tân Thời Sinh của hội nhà báo bí mật được cắt cử để làm, một hội kín luôn nắm bắt được các thông tin cơ mật của học sinh trong trường và phát hành báo cũng bằng một cách bí mật mà không ai biết.
Tiêu đề bài báo được in lớn ở trang đầu: Kim Ngưu, kẻ tội nghiệp đáng thương nhất!
Bạn nào sao nữ là Bạch Dương, Cự Giải, Sư Tử, Nhân Mã, Thiên Bình, Thiên Yết thì qua bên Chòm Sao: Chân Ái Kiếp nhé, đây là mình mới lên ý tưởng, nếu được ủng hộ sẽ đăng
Tên chương là tên bài hát trên nhé =)) Khá hợp
-----------------------
King Queen ngày hôm đó không ai xa lạ là Song Tử và Xử Nữ. Nhưng không ai thấy bóng dáng của Xử Nữ đâu.
Bữa tiệc kết thúc để lại một bãi tàn dư, mỗi người đều mang một tâm trạng riêng.
Bảo Bình đưa Xử Nữ và Bạch Dương về nhà, vì Bạch Dương muốn ở cạnh Xử Nữ, anh đành để cô ở lại nhà Tạ gia. Bảo Bình đang trên đường lái xe về thì nhận được cú điện thoại của Cự Giải.
- Tao đang qua nhà mày, chừng nào mày mới về?
- Hả? - Bảo Bình điều chỉnh lại tay lái - Có việc gì thì để tao qua nhà mày cũng được vậy?
- Cái này.. - Cự Giải ngập ngừng - Ba tao về rồi!
Bảo Bình nhớ ra, anh đã vô tình quên mất việc Ngài Hà trở về thì tuyệt đối không thể bước chân vào nhà Cự Giải.
- Được rồi, đợi tao.
Bảo Bình tắt máy, đạp ga mạnh hơn chạy thẳng về nhà.
Bảo Bình về đến nhà đặt thân nằm xuống, mệt mỏi nhắm mắt lại.
- Bảo Bình - Cự Giải ngồi cạnh gọi.
- Hm? - Bảo Bình mệt mỏi đáp.
- Hôm nay tụi tao gặp Đàn Tế..
- Hả? - Bảo Bình ngồi bật dậy nhìn chăm chú Cự Giải.
- Là thật, tao không ngờ nó lại học cùng trường mình.
Bảo Bình nhíu mày: “ Cả Kim Ngưu? “.
- Còn Nhân Mã nữa, nếu cậu ấy biết được... tao mệt quá! - Cự Giải ngả người ra, Bảo Bình liền chụp lấy, đỡ cô dựa vào vai.
- Mày đừng suy nghĩ nhiều quá! - Bảo Bình thở dài.
- Tao.. ghét ông Ngô..
- Được rồi, ghét cũng chả làm gì được, chúng ta phải chờ xem thế nào đã - Bảo Bình vỗ về Cự Giải, đau lòng nói.
-------------------------------
Xử Nữ nằm trên giường cuộn chăn lại thật kín, kìm giọng lại thật nhỏ, chỉ để nước mắt trào ra. Bạch Dương cầm ly nước đến bên cạnh giường, thấy vậy thở dài bỏ ly nước xuống, ngồi xuống bên cạnh Xử Nữ.
- Xử Nữ - Bạch Dương cất tiếng gọi.
Xử Nữ không trả lời, tay nắm chặt ngực mình, đau nhói.
Bạch Dương ngồi dựng chân trước ngực, cằm dựa vào đầu gối nói chầm chậm: “ Tớ từng nghe Cự Giải nói về Sư Tử, cậu không nên vì loại người như vậy mà đau lòng, Sư Tử trăng hoa hơn Song Tử nhiều, thậm chí có phần bỉ ổi và thâm hiểm hơn, người như cậu nhất định sẽ còn gặp được người tốt hơn cậu ta “.
Xử Nữ nằm đó vẫn lắng nghe nhưng vẫn không có ý định đáp lại.
Bạch Dương lay lay đống chăn: “ Xử Nữ, cậu không nên như thế, có gì thì nói ra, đừng để trong lòng “.
Xử Nữ nằm trong chăn lên tiếng: “ Bạch Dương! “.
Bạch Dương cười thầm: “ Ừ, sao? “.
Xử Nữ thì thào: “ Nếu là cậu, cậu sẽ kể cho tôi nghe chứ? “.
Bạch Dương lập tức không vui: “ Tớ... “.
- Vậy thì cậu đừng làm phiền tôi nữa.
Bạch Dương ngẩn người, nhìn về đống chăn, hàng mi của cô kéo xuống, đặt bản thân vào địa vị của Xử Nữ, trước mặt người khác không bao giờ lộ bản chất của mình, bản chất yếu đuối. Bạch Dương cũng chả hiểu sao khóe mắt sắp trào, cô thương Xử Nữ cũng thương cho chính số phận mình.
Bạch Dương nằm xuống bên cạnh Xử Nữ, cô nhìn lên trần nhà nhẹ nhàng nói: “Xử Nữ, cậu còn thức không? Để tớ nói cho cậu một chuyện, đàn ông trên đời này đều giống nhau, nữ nhân như chúng ta trao đi càng nhiều thì phần thiệt thòi luôn về phía chúng ta, người yêu nhiều hơn chắc chắn sẽ lỗ hơn nhưng chắc chắn trong tình yêu sẽ có một người yêu sâu đậm hơn đối phương, không bao giờ có chuyện cả hai đều trao tình cảm bằng nhau cả, có một người từng nói với tớ, nếu chúng ta không tự yêu thương bản thân trước thì đừng ngu ngốc yêu thương người khác hơn. Nếu như tớ đoán đúng, cậu phải rất yêu cậu ta thì cậu mới như vậy, chấm dứt nhanh thì sẽ đỡ đau hơn nhiều, nhưng nếu cậu muốn tha thứ thì cũng hãy làm như vậy, cậu cứ làm theo trái tim mình mách bảo coi như thế nào“.
Đối phương không trả lời, Bạch Dương cũng nghĩ Xử Nữ đã ngủ nên cô cũng kéo chăn lên mình, đánh một giấc, trong mơ Bạch Dương thấy có người nắm tay mình vượt qua cây cầu mỏng manh nhưng không nhìn thấy rõ mặt người ấy.
Sáng hôm sau đi học, Sư Tử mang theo gương mặt bị băng ở miệng đến lớp, Xử Nữ đụng phải Sư Tử, ngước lên thấy anh, cô liền vội tránh đi.
Xử Nữ cảm thấy chua xót khi nhìn Sư Tử như vậy, ngay chỉ là một vết thương nhỏ cũng lại khiến cô thấy đau đớn thế này, chỉ hận là bản thân không thể đưa tay xoa dịu vết thương đấy.
Song Ngư ngồi nói chuyện với Thiên Yết: “ Ề, mặt cậu hôm nay sao thế? Còn đen hơn thường ngày nữa “.
Thiên Yết không trả lời, đầu óc anh chỉ đang nhớ đến cảnh tượng hôm qua mình nhìn thấy, anh không biết từ lúc nào mình để ý Cự Giải đến mức này, cô cũng giống như những nữ nhân khác trong lớp, có hơi ngu ngốc lại hơi ích kỷ nhưng không hiểu sao đối với anh từ một hành vi nhỏ của cô cũng trở nên đặc biệt.
Song Ngư trề môi với Thiên Yết rồi quay lên, cô công nhận bản thân mình đúng là giống như ngọn gió, vừa mới còn để ý Thiên Yết, quay qua quay lại thì đã mất tiêu cảm xúc đó. Tính cách của Thiên Yết không phải ai cũng chịu nổi, thế mà cô và Thiên Bình đã phải chịu tên này ngay từ nhỏ, Thiên Yết rất ít khi nổi giận nhưng thái độ rất khinh thường mọi người.
Lớp đang im ắng thì Thiên Bình chạy vào thở hồng hộc hét to: “ Bảo Bình, Cự Giải, các cậu thế nào mà để Kim Ngưu đi đua xe cả đêm hôm qua thế hả? “.
Cả lớp hoảng hốt, đúng là từ sáng sớm đến giờ Kim Ngưu không đi học nhưng họ vốn chỉ nghĩ là cậu ấy muốn nghỉ mà thôi.
Bang Thiên Bình quan hệ với bang nhà Kim Ngưu, bang nhà Thiên Bình lại phổ biến rất rộng nên cô luôn nhận được rất nhiều tin tức hay ho.
Bang nhà Kim Ngưu - Nhà Ngô Lãnh Ngạo - Bang NSAT
Cự Giải và Bảo Bình theo phản xạ chạy ra khỏi lớp, xuống nhà xe lái chiếc Mercedes bạc phóng đi ngay tức khắc trước toàn bộ ánh mắt của cả lớp.
Song Tử lên tiếng: “ Đua xe? Cũng có phải việc lớn đâu! “.
Thiên Bình đáp lại: “ Không chỉ có thế đâu “.
-------------------------
Trong lúc đó, Nhân Mã đang trên đường đến ký túc xá trường, tìm được số phòng , cô nhấn chuông, hồi hộp chờ đợi, mặc dù tối qua biểu hiện của Kim Ngưu có vẻ không thích việc này nhưng Nhân Mã lại càng tò mò, quyết định đi tìm Đàn Tế.
Người ra mở cửa phòng là một người chàng trai lạ.
- A, em muốn tìm học trưởng Đàn Tế.
- Em là năm nhất à?
- Vâng.
- Em vào trong ngồi đi, để anh đi gọi cậu ấy cho.
Nhân Mã bước vào, công nhận đúng là HOROSCOPE, ngay cả bên trong ký túc xá cũng như khách sạn năm sao.
Đàn Tế từ trong bước ra, nhận ra Nhân Mã hắn tươi cười nói: “ Em muốn uống gì không? “.
- Không cần đâu, em đến đây là để hỏi anh về Kim Ngưu.
- Quả thật là em sẽ tới vì cậu ta, em làm như vậy chắc cậu ta tức giận lắm.
Nhân Mã vội lắc đầu: “ Cậu ấy không biết đâu ạ “.
Đàn Tế ngồi xuống bên cạnh, cười cười nói: “ Biết kể từ đâu nhỉ? Mà bây giờ cái em muốn nghe là vấn đề gì của Kim Ngưu? “.
Nhân Mã liền nói: “ Tất cả ạ, hồi sơ trung của cậu ấy “.
- Em thích cậu ta sao? - Đàn Tế nhướn mày.
- A.... - Nhân Mã hết hồn, trấn tĩnh bản thân mình, ngại ngùng gật đầu - Vâng.
Đàn Tế không ngạc nhiên, hắn cười tươi: “ Dễ đoán thật “.
Nhân Mã nói nhanh: “ Dễ nhìn ra vậy sao? “.
Đàn Tế cười trừ: “ Rất dễ “.
Ai dà, Nhân Mã này đúng là ngốc nghếch mà.
- Chuyện của cậu ta nên bắt đầu từ đâu nhỉ? Hay để anh kể từ hồi bước vào trường đi - Đàn Tế nói tiếp.
-----------------------------------
Bảo Bình đang dùng tốc độ rất cao để chạy, Cự Giải ngồi cạnh mặt mày căng thẳng.
- Tao không ngờ nó dám đua xe lại một lần nữa, tao cứ nghĩ nó bỏ rồi - Cự Giải nói.
Bảo Bình gạt cần, nhấn ga mạnh hơn.
- Nó hút thuốc sao? - Bảo Bình hỏi.
- Ừ, hôm qua nó có hút vài điếu, tao cũng chỉ nghĩ đơn giản là nó hút vì buồn thôi, không hề nghĩ đến việc nó sẽ đi đua xe.
- Mày làm bạn nó bao nhiêu năm? Phải biết nếu nó mà hút thuốc chắc chắn sau đó nó sẽ hưng phấn mà đi đua xe.
Cự Giải tức giận: “ Nó rất ít khi hút trước mặt tao “.
- Lái nhanh hơn đi - Cự Giải thấy Bảo Bình không trả lời liền mệt mỏi nói thêm.
Bảo Bình đạp ga đến quảng trường phía đông, nơi các tay đua xe hay tụ tập, quảng trường R.C. Bảo Bình nhờ người hướng dẫn, anh lái xe đến trường đua, dậm ga thắng lại, đã thấy bóng dáng quen thuộc của Kim Ngưu đằng xa.
Cự Giải nhanh chóng mở cửa xe, chạy về phía Kim Ngưu nhưng vẫn không kịp, chiếc xe màu xanh đen đã nhanh chóng rồ ga phóng đi với tốc độ chóng mặt.
Bảo Bình quay qua hỏi người quản lý khu này: “ Kim Ngưu đã đua từ tối qua đến giờ sao? “.
Người quản lý cười: “ Đúng vậy, tên đó lâu như vậy không đua mà vẫn giữ được phong độ, quả thật đáng khen, liên tục có người cá cược, mà vẫn đứng nhất “.
Cự Giải đến nắm cổ áo người quản lý, nóng nảy nói: “ Tao là nói, chúng bây tổ chức ở ngay đường đua S là muốn giết người sao? “.
Quảng trường R.C được chia thành nhiều đường đua, trong đó đường đua S chính là đường đua nguy hiểm nhất, xảy ra rất nhiều tai nạn vì thiết kế lắt léo của nó, từ trước đến giờ chỉ tính người bỏ mạng tại đường đua này cũng phải hơn năm mươi người. Vì thế đường đua S đã bị hạn chế tổ chức đua xe nhưng đôi lúc vẫn có vài người vì ham tiền muốn thu hút khách mà tổ chức.
Cự Giải đấm một phát vào mặt người quản lý quát lên: “ Tao phải giết mày “. Mặt mày Cự Giải đã đỏ hết lên, nước mắt tuôn ra nơi khóe mắt, Bảo Bình kéo Cự Giải lại, ngăn cản sự nóng nảy của cô.
- Được rồi, Cự Giải.
Cự Giải vẫn giãy dụa chỉ tay vào người quản lý đang nằm dưới đất: “ Chúng mày có muốn tao dẹp hết chỗ này luôn không? “.
- Cự Giải!!! - Bảo Bình quát.
Cự Giải bị quát đã không dám giãy nữa, nhưng khóc càng ngày càng lớn.
Bảo Bình tâm tư mệt mỏi, nắm chặt hai vai Cự Giải, hướng về phía mình: “ Cự Giải, mày nên bình tĩnh, vốn là do Kim Ngưu, nó đã chấp nhận cược đua, không phải do người khác, đừng có mà trẻ con như thế nữa “.
Cự Giải tủi thân khóc, Bảo Bình kéo cô vào lòng, xoa lưng cô: “ Được rồi, một chút nó sẽ chạy về đây thôi, đừng để nó thấy mày như thế này “.
Cự Giải trong lòng biết chứ, Kim Ngưu không thích người khác tỏ ra lo lắng hay thương hại mình, nhưng Cự Giải sống rất cảm tính, cô không hề thương hại Kim Ngưu, cô vốn đã xem Kim Ngưu như người thân trong nhà, cô là yêu thương Kim Ngưu, ngoài Kim Ngưu và Bảo Bình, chắc chắn không ai cho cô cảm giác này.
Cự Giải có thể vì người thân mà làm quá lên, có thể vì người mình yêu thương mà sẵn sàng hy sinh tất cả.
Cự Giải sau khi trở về trạng thái bình thường thì cô lại cảm thấy xấu hổ về hành vi mất bình tĩnh của chính mình.
Một lúc sau, chiếc xe đua quen thuộc của Kim Ngưu chầm chậm đi về phía Cự Giải và Bảo Bình, Kim Ngưu cũng hơi ngạc nhiên, hàng lông mày khẽ nhăn lại, khó chịu bước xuống xe.
- Sao lại đến đây? - Kim Ngưu hỏi.
- Này, Kim Ngưu, cậu đã hứa gì với tôi hả? - Cự Giải khi tức giận thật sự thì khẩu khí sẽ trở nên khác thường.
Kim Ngưu mệt mỏi nắm cổ mình xoay xoay: “ Về thôi “.
Bảo Bình kéo vai Kim Ngưu, nóng nảy nói: “ Mày đừng để lập lại quá khứ đó “.
Kim Ngưu nghe điều này, mặt mày bỗng đen lại, đấm vào Bảo Bình ngã xuống đất. Cự Giải vội chạy đến đỡ Bảo Bình dậy, quát: “ Cậu sao thế hả? “.
Kim Ngưu chỉnh lại áo của mình, quay bước đi. Cự Giải hét theo: “ Chúng tôi nói cho cậu biết, nếu cậu còn không tự đứng dậy thì đừng nhìn mặt chúng tôi “.
Kim Ngưu dừng bước vài giây rồi vẫn tiếp tục đi, không cần tội nghiệp tôi!
------------------------------------
Nhân Mã thất thểu bước về lớp, những chuyện cô vừa nghe, không thể nào là sự thật được!!
- Anh sẽ kể hồi cậu ta bước vào trường, với thanh danh con cái của Ngô Lãnh Ngạo, cậu ta đã thu hút không biết bao nhiêu người, lúc đó cậu ta hay đi cùng một cô gái, em biết đó, chính là Cự Giải, nhưng cô gái này không ai biết cô ta là con của Hà gia, mọi người trong trường đều ghét Cự Giải, cô ta bị bắt nạt, rất nặng.
Nhân Mã tròn mắt: “ Bắt nạt? “.
Đàn Tế gật đầu: “ Đúng vậy, nhưng vấn đề là, cô ta không hề phản kháng, rõ ràng với xuất thân của cô ta, cô ta có thể làm bất cứ điều gì nhưng cô gái này lại chấp nhận bị bắt nạt như vậy. Và điều lớn hơn chính là Kim Ngưu dù biết cô ta bị bắt nạt nhưng chưa bao giờ ra tay giúp đỡ.
Nhân Mã nuốt khan, cổ họng hơi khát nước: “ Chắc là... “.
Đàn Tế chen vào: “ Cô ta đã bị người ta nhốt trong phòng kín và bị bơm khí CO... “.
Nhân Mã ngay lập tức nắm chặt vai Đàn Tế: “ Anh nói khí CO, không thể nào... đó là giết người “.
Đàn Tế hơi cười, đẩy tay Nhân Mã ra: “ Ở trường trung học B, không có gì là không thể, nhưng mà lúc đó - Đàn Tế cẩn thận lựa lời - Kim Ngưu đã đứng trước căn phòng cùng đám học sinh bắt nạt, không hề ra tay giúp đỡ cô ta “
Nhân Mã cảm thấy trái tim mình vỡ ra từng mảnh, đau lắm.
- Bảo Bình là người đã đưa tay ra cứu Cự Giải, nhưng khi ra khỏi phòng, ngay cả biểu hiện căm hận, Cự Giải cũng không hề có, sau ngày hôm đó, cô ta vẫn bước đi bên cạnh Kim Ngưu.
Nhân Mã nắm chặt lòng bàn tay, mồ hôi túa ra từ bàn tay nhỏ bé run run.
- Còn nữa, cậu ta đã bắt nạt rất nhiều học sinh trong trường - Đàn Tế cười, nụ cười chua chát.
- Anh... - Nhân Mã nhất thời không biết hỏi gì thêm.
Đàn Tế cũng không cần chờ Nhân Mã hỏi thêm, hắn nói tiếp: “ Trong đó có một người bạn của tôi, cô ấy đã nhảy lầu tự sát “.
“ CÁI GÌ???? “ Nhân Mã bị nghẹn cổ họng, làm sao Kim Ngưu là loại người như thế? Nhất định là nói dối.
- Được rồi, anh không cần nói thêm - Nhân Mã nghiêm mặt.
Đàn Tế không bận tâm, nói tiếp: “ Cô ấy đã yêu phải một tên không ra gì, Kim Ngưu chỉ lợi dụng cô ấy, cô ấy đã chết vì một tên.. - Giọng Đàn Tế càng bé lại.
Nhân Mã đau lòng nói: “ Là người anh yêu? “.
Con mắt Đàn Tế hơi đỏ, hắn bật cười: “ Ngay cả lúc chết, cô ấy cũng chỉ nghĩ đến Kim Ngưu “
- Kim Ngưu đã sau lưng bày trò hại cô ấy, ngay khi cô ấy biết sự thật, lòng vẫn yêu nhưng lại tự chọn cái chết - Đàn Tế đan hai tay nắm chặt lại.
Đàn Tế nhìn vào mắt Nhân Mã: “ Cho nên, nói cho em biết, em không nên dính vào cậu ta “.
Nhân Mã trước khi đi đã hỏi Đàn Tế một câu: “ Vì sao Cự Giải lại hỏi anh vẫn còn ở đây? “.
Đàn Tế mỉm cười: “ Vì cô ta đã bắt anh rời khỏi đây, cô ta vì sao lại cần đối xử tốt với một tên đã đối xử tệ hại với mình như vậy nhỉ? Chắc cùng là dân tư bản chăng!! “.
---------------------------------
Bạch Dương thấy Nhân Mã về lớp trễ, hơi lo lắng, nhưng cô lại vừa nhận được tin nhắn: “ Tớ về sớm, cậu đừng lo “.
Song Ngư nghi ngờ nhìn Thiên Yết: “ Cậu không thôi cái bản mặt như thế được à? “.
Thiên Yết không trả lời, lòng rối ren, gương mặt của Cự Giải rất lo lắng khi nghe về Kim Ngưu, chả lẽ là yêu?
Song Ngư nói: “ Ba tớ nói, muốn tớ qua Mỹ “.
Thiên Yết lúc này mới chịu nhìn Song Ngư.
Song Ngư khẽ cười: “ Tớ muốn thay đổi, tớ có nên đi không? “.
Thiên Yết nhíu mày: “ Cậu không hận ông ta nữa? “.
Song Ngư vẫn giữ nụ cười hiền hòa đó: “ Hận, đương nhiên hận, có điều nơi này có quá nhiều vấn đề phải suy nghĩ “.
Thiên Yết nói cộc lốc: “ Đừng đi “.
Song Ngư không ngạc nhiên khi Thiên Yết nói điều này, cô chợt nhận ra tình cảm của cô dành cho Thiên Yết đã không còn là thứ tình cảm xa hoa phù phiếm kia nữa, Thiên Yết tuy bề ngoài tỏ ra bất cần nhưng lúc nào cũng lo lắng cho cô và Thiên Bình, chính ngay lúc cô và Thiên Bình gần như tan rã, Thiên Yết đã tự mình kiếm chuyện để cả hai làm huề. Song Ngư nói không ngoa chính là, cô dành tình cảm này nhiều cho Thiên Yết hơn là Thiên Bình. Có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, nữ nhân rất khó hợp nhau, dù có thân thiết thế nào cũng không thể tránh khỏi tỵ nạnh, bởi vậy có một người bạn thân là nam nhân lại chính là món quà thượng đế ban cho.
Song Ngư cười: “ Hết năm nay mới đi, vẫn còn dài để suy nghĩ “.
Thiên Yết chậm rãi nói: “ Cậu tính để tên đó như vậy? “.
Song Ngư hơi khó hiểu: “ Tên đó? Ý cậu là... “.
Song Ngư chưa nói hết đã thấy ánh mắt Thiên Yết liếc về phía Song Tử, Song Ngư nhăn mặt: “ Cậu ta thì sao? “.
Thiên Yết nhướn mày thản nhiên nói: “ Tớ tưởng cậu thích hắn - Thiên Yết nghiêng đầu - Không lẽ, không? “.
Song Ngư bị Thiên Yết nói vậy cũng không biết nên trả lời làm sao, nếu như không thích thì làm sao cô có thể khó trả lời thế này, cô nhất quyết không muốn thừa nhận mình là loại người có thể chạm vào đồ mà người bạn thân mình đã để ý.
Song Ngư nhìn qua Thiên Bình, không biết Thiên Bình đang nghĩ gì nhỉ?
Thiên Bình hiện nay không có tâm trạng để quan tâm đến vấn đề tình cảm, tối hôm qua, trong lúc cô và Ma Kết ra ngoài hội trường đã xảy ra một chuyện.
Tối hôm qua
Thiên Bình và Ma Kết vừa đi dạo vừa nói chuyện, nói chuyện nhiều cô nhận ra mình và Ma Kết có khá nhiều điểm chung, nói chuyện rất ăn ý. Thiên Bình là người không dịu dàng nhưng trầm tĩnh bình ổn, trong đám nữ nhân chỉ thua sự bình tĩnh của Bạch Dương, Ma Kết cũng bắt đầu có cảm tình với Thiên Bình, trước giờ không nói chuyện nhiều, anh đánh giá cô chỉ là người thích chăm chút bản thân nhưng có lẽ sau lần này, anh đã có cái nhìn tốt hơn về Thiên Bình.
Đang trò chuyện, vì chắc nơi này khá vắng vẻ nên đôi tai của Ma Kết trở nên nhạy cảm hơn, anh nghe thấy tiếng xoàng xoạch ở những bụi cây gần chỗ họ, trường HOROSCOPE được trồng rất nhiều cây cối và cỏ, nơi này rộng lớn nên không tránh được sự lo lắng.
Thiên Bình đang nói, Ma Kết đưa tay chặn miệng Thiên Bình làm cho Thiên Bình bực mình, cô cắn tay anh một phát: “ Tên này, đừng có mà tùy tiện bịt miệng tôi, nhem hết son “.
Ma Kết lúc này không quan tâm đến vấn đề này, anh đưa tay ra dấu suỵt. Thiên Bình tò mò nhoi nhoi hỏi, nhưng giọng đã nhỏ hơn: “ Gì thế, gì thế? “.
- Có người!
Thiên Bình nheo mắt nhìn về phía Ma Kết đang nhìn, khó hiểu: “ Có gì đâu “.
Bởi mới nói, nữ nhân dù tốt cỡ nào thì đôi lúc vẫn vô dụng, chỉ nhạy cảm với những vấn đề tình cảm chứ không hề thông minh trong việc phòng bị.
Ma Kết khó chịu nhìn Thiên Bình, anh nói: “ Cậu cẩn thận, chúng ta về hội trường thôi “.
Thiên Bình cũng khó chịu: “ Cậu mới cần cẩn thận, con trai gì mà hèn nhát dễ sợ “.
Ma Kết nhăn mày, thôi được rồi, tôi không muốn chấp nữ nhi: “ Đi thôi “.
- Đi thì đi mình cậu, tôi ở lại, không thích đi.
Ma Kết khó chịu kéo tay Thiên Bình, Thiên Bình chỉ vào cái tay đang nắm, lanh chanh nói: “ Ê, ê, cái này là lợi dụng đó nha “.
Ma Kết chưa kịp phản ứng lại với câu nói của Thiên Bình thì đã thấy một bóng đen phóng nhanh đến sau lưng Thiên Bình, con dao sắc nhọn cắm xuống bàn tay to lớn của Ma Kết.
Đúng vậy, Ma Kết đã kịp thời kéo Thiên Bình về phía sau lưng của mình, vì quá gấp nên anh chỉ đành dùng tay mình đỡ con dao, máu nhỏ giọt xuống. Thiên Bình sửng sốt nhìn bàn tay Ma Kết, lo lắng hét lên: “ Ma Kết!! “.
Tên kia cảm thấy nhiệm vụ thất bại liền vội vàng định thối lui nhưng Thiên Bình đã nhanh chân hơn hắn một bước, kéo tay tên đó vặn về phía sau lưng, đẩy cả người hắn ta nằm xuống, lấy chân đạp thẳng lên lưng quát: “ Nói! Người của ai? “. Dám làm cho Ma Kết bị thương như vậy thật không biết điều.
Ma Kết đứng bên cạnh, không hề để tâm đến vết thương trên tay, ngồi xổm xuống, một tay nhấc mặt tên đó lên đối diện với mình, sắc lẻm nói: “HOROSCOPE quản lý thế sao? Có thể dễ dàng đột nhập vậy à? “.
Tên kia thật sự không thể cử động được trước sự chèn ép của Thiên Bình, cô gái này đúng khỏe a.
Thiên Bình đạp mạnh hơn: “ NÓI! “.
Ma Kết lấy con dao đã rớt dưới đất lên, nhìn đi nhìn lại con dao: “ Chơi cái này nguy hiểm lắm anh bạn à? “.
Thiên Bình hơi bực mình: “ Ma Kết đưa đây “.
Ma Kết ngạc nhiên: “ Hả? “.
Thiên Bình nhướn mày: “ Đưa đây!! “.
Ma Kết đành ném con dao cho Thiên Bình, Thiên Bình chụp được, nụ cười tà mị xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp.
- À há, tôi bị thích chơi cái này - Biểu hiện của Thiên Bình khiến cho Ma Kết hơi rợn da gà.
Thiên Bình cúi thấp người, để con dao nhẹ nhàng đưa qua đưa lại chạm sau lưng tên kia nói nhẹ nhàng: “ Cái này đâm vào sườn chắc đau lắm a “.
Tên kia nằm dưới đất bất giác run lên, vì không nhìn thấy nên càng sợ, giống như hồi nhỏ bị cha mẹ bắt nằm xuống đánh mà không biết lúc nào sẽ giơ roi xuống.
Thiên Bình cười cười, vẫn múa tay qua lại trên lưng tên đó: “ Sao? “.
Ma Kết nhất thời im lặng, nữ nhân khi tức giận quả thật không nên đụng tới, biết điều thì không nên xen vào.
Người nằm dưới vốn không chịu được thì bỗng cảm giác lưng nhoi nhói đau, một mảng máu chầm chậm thấm ra áo, tuy mới chỉ đâm nhẹ nhưng cũng đủ sức dọa nạt.
Thiên Bình nói là làm, không phải chỉ để hù dọa.
- Tôi nói, tôi xin cô!! - Tên kia đúng là hèn hạ, mới thế đã chịu không nổi, sao dám cầm dao vào tận trường đâm người.
Thiên Bình trề môi khinh thường, chán ngắt!
Thiên Bình nói: “ Ai sai? Và muốn giết ai? “.
Tên đó nhanh chóng đáp: “ Là cô, muốn hại cô Thiên Bình, người này, tôi xin lỗi, tôi không biết rõ, tôi xin cô, nếu cứ tiếp tục thế này tôi chịu không nổi “.
Thiên Bình khoắm dao sâu hơn một chút: “ Ai sai khiến? “.
Tên đó bất lực gào: “ Tôi, thật sự không biết, nếu nói ra tôi cũng không thể nào bảo toàn mạng mình, người đó chỉ đưa tiền cho tôi mà thôi “.
Ma Kết nói: “ Đưa tiền? Bang nào? “.
Tên đó nói: “ Tôi quả thật không biết “.
Thiên Bình tức giận: “ Vậy chắc mạng cũng cần tới đây thôi “.
Tên đó giật mình hoảng hốt lắp bắp: “ Tôi chỉ biết người đó có một nốt ruồi bông ngay khóe miệng và một vết xăm hình con beo nhỏ trên cổ, tôi thật không biết người đó tên gì “.
Thiên Bình buông thõng con dao, chân rời khỏi người tên kia. Ma Kết không ngăn cản cho tên đó chạy đi, dù có quay lại cũng không thể nào làm gì được nữa, chứng kiến sự đáng sợ hôm nay của Thiên Bình, không biết hắn có còn đủ can đảm để quay lại không.
Thiên Bình ngồi bệt xuống, Ma Kết đến gần nhìn mặt cô, Thiên Bình trợn mắt ngạc nhiên, trong lòng rối như tơ vò.
Ma Kết hỏi: “ Là ai? “.
Thiên Bình giật mình nhận ra Ma Kết xuất hiện gần mình, liền nói: “ Không có gì, vào hội trường thôi “.
Làm sao tôi có thể nói cho Ma Kết biết, đó là người cai quản tạm thời của bang HABILE nhà tôi được.
Hiện tại.
Song Ngư nhìn đi nhìn lại cũng không đọc được suy nghĩ của Thiên Bình, quay sang nói với Thiên Yết: “ Cậu không biết rằng Thiên Bình... “.
Thiên Yết chen ngang: “ Thích Song Tử? “.
Song Ngư giật mình: “ Cậu biết? “.
Có phải quá khinh Thiên Yết phải không, mọi việc lồ lộ trước mắt ngay cả học sinh tiểu học cũng có thể nhận ra điều đó.
Thiên Yết bình thản nói: “ Không phiền việc hai cậu tranh nhau một thằng con trai đâu “.
Song Ngư khinh bỉ nhìn Thiên Yết: “ Chả phải cả cậu và Ma Kết cũng tranh nhau vì một đứa con gái hay sao? Làm như bản thân có giá lắm vậy “.
Thiên Yết liếc nhìn Song Ngư: “ Ngậm miệng, quay lên “.
Song Ngư khinh khỉnh tặng cho Thiên Yết ánh mắt kinh tởm một lần nữa rồi mới chịu quay lên.
Cùng lúc đó, Song Tử nhận được một tin nhắn: “ Chuẩn bị gặp mặt giữa hai nhà Nguyễn gia và Bùi gia “.
Tình yêu? Thành thật?
Đều không có, tất cả chỉ là giả tạo.