Nhân Mã về đến nhà, không thèm đếm xỉa đến lời chào của quản gia và gia nhân, tiếp tục giữ vẻ mặt hằm hằm đi thẳng vào phòng, đóng cửa cái rầm một cái, toan đá chiếc ghế trước mặt thì ánh mắt vô tình nhìn thấy một bóng đen mờ đang ngồi trên giường của mình, do phòng luôn luôn kéo rèm và khi không có ai khác cô luôn có thói quen tắt đèn nên không thể nhìn rõ mặt người đang ngồi đó. Nhân Mã thò tay theo thói quen sờ vào công tắc bật điện, cả căn phòng bừng sáng, như gỡ bỏ toàn bộ âm u nãy giờ. Nhân Mã trợn tròn mắt, thả cặp xuống ghế salon ngay cạnh cửa, bước nhanh đến chiếc giường cách chân cô cả mười mét, càng đi thì bước chân càng lớn và nhanh, chỉ chực như nỗi niềm vỡ òa sau bao nhiêu tháng ngày khó khăn.
Nhân Mã nhào tới người ngồi trên giường, ôm cổ người đó, cái đầu không yên phận mà cạ cạ vào vai người kia, đến nỗi người kia còn cảm nhận rằng, nếu Nhân Mã mà có đuôi, chắc chắn là nó đang ngoe nguẩy ba trăm sáu mươi độ liên tục với tốc độ lớn ngất ngưởng.
“Anh!!” Nhân Mã không kiềm được mà hét lên.
Người kia ban đầu còn ngạc nhiên nhưng sau đó lại cảm thấy buồn cười, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Nhân Mã, sau đó kéo cô ra, vén tóc cô một cách gọn gàng, sau đó nhìn một lượt từ đầu đến chân, cuối cùng lại nhìn vẻ mặt bơ phờ nhưng nụ cười phảng phất trên môi của Nhân Mã, mỉm cười nhẹ giọng: “Ừ, anh về rồi đây!“.
---------------------------------
Tối hôm đó, theo lời hẹn của Cự Giải, Xử Nữ cùng Bạch Dương đều đến bar NIGHT, riêng Bạch Dương lại có nhiều khúc mắc hơn, cô không hiểu rõ về chuyện Nhân Mã và Kim Ngưu đã chia tay, nhưng khi nghĩ lại, cô lại cảm thấy mình thấy vô tâm, một khoảng thời gian gần lại đây, Nhân Mã không còn bám Kim Ngưu như trước nữa, thế mà cô không để ý, chỉ riêng việc Trường Xà sau đó lại tới kì thi đã khiến Bạch Dương vô tình bỏ qua tất cả.
Nói thật là cô có chút hơi giận dữ vì Nhân Mã không thèm kể với cô một lần nào. Đến cả Xử Nữ còn biết, điều này làm cô quả thật phẫn nộ, nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, nhiều lúc giữa những người bạn thân luôn tồn tại một khoảng trống lộn xộn, không phải cái gì cũng chia sẻ cho nhau nghe, đôi lúc có chút không tin tưởng nhau.
Bạch Dương ngồi được nửa tiếng thì Cự Giải tới, vốn đã biết trước Cự Giải sẽ không bao giờ đi đúng giờ nhưng Bạch Dương và Xử Nữ vẫn không kiềm chế được mà chửi té tát vào mặt Cự Giải, Cự Giải lại giả vờ lí do kẹt xe, nhà có chuyện, đau bụng bla bla như thường ngày nên Bạch Dương đành ráng nhịn cho qua vì cô thật sự muốn biết tất cả mọi chuyện đã xảy ra, nếu không là không sớm thì muộn Cự Giải sẽ được cả lớp cho lên nồi lẩu làm món lẩu cua chua cay rồi.
Cự Giải ngồi xuống, như thường ngày lại gọi một li whisky nhẹ, đang nhâm nhi làm màu các kiểu thì đã bị Bạch Dương bốp đầu một phát, bắt kể ngay, lẹ và đàng hoàng.
Cự Giải cảm thấy bản thân chắc chắn sẽ chết nếu còn chơi với mấy đứa này, nhưng đó chỉ là suy nghĩ, đời nào Cự Giải dám nói ra, Cự Giải nhấp một miếng nữa, tằng hắng nói: “Các cậu hỏi đi, tớ sẽ trả lời, thiệt tình là tớ cũng không biết nên kể thế nào nữa“.
Xử Nữ đang định mở miệng thì Bạch Dương đã chen vào: “Tại sao Nhân Mã và Kim Ngưu chia tay?“. Dĩ nhiên là như thế vì vốn chỉ Bạch Dương là mù tịt vấn đề này ngay từ đầu.
Cự Giải bỗng trở nên kiêu ngạo, nhếch mép hỏi lại: “Cậu chưa hỏi cậu ấy sao? Nhân Mã đấy!“.
Bạch Dương sửng sốt nhưng biểu cảm ấy biến mất ngay tức thì: “Tớ không muốn nói với cậu ấy vấn đề này, nhắc lại có thể khiến cậu ấy khó chịu“.
Xử Nữ nhún vai thản nhiên, mặc kệ lời nói dối rõ rành rành của Bạch Dương, không thèm bắt bẻ nói: “Tớ thấy với tình hình hiện giờ, Cự Giải, có lẽ Nhân Mã là hiểu lầm chuyện lúc trước“.
Cự Giải cười haha: “Chứ cậu nghĩ sao chứ?! Tớ với Kim Ngưu trước giờ như thế nào, ai nấy đều cảm nhận được, nếu thật sự có điều mờ ám, lẽ phải chăng tớ với Kim Ngưu chả phải kẻ khốn nạn nhất hay sao?! Phản bội bạn bè và phản bội người yêu là tội lớn đấy Xử Nữ à, chưa kể nếu hai cái đó mà hợp vào...” Cự Giải ngưng lại xuýt xoa chế giễu: “Cậu cũng hiểu chứ đúng không?“.
Miệng Xử Nữ tạo thành hình một vòng cung, tỏ vẻ đồng ý. Bạch Dương xoay xoay cái chai trước mặt nói: “Hiểu lầm về cậu và Kim Ngưu sao? Chả phải tớ từng bảo cậu ấy đừng có suy nghĩ thế à!! Đúng là buồn cười“. Bạch Dương thật tình không hài lòng tí nào về hành động của Nhân Mã.
Cả ba cười haha, người ngoài sẽ cảm thấy lạ lẫm trước hành vi của họ, nhưng nếu là người ngoài cuộc, là người đối diện với đoạn tình cảm của bạn bè mình, luôn luôn tỉnh táo hơn.
Nghĩ đến việc Nhân Mã hoài nghi quan hệ của Cự Giải và Kim Ngưu đúng thật là buồn cười hết biết mà!
“Ok ok, ngưng cười, tội nghiệp con nhỏ, nó mà biết chuyện chúng ta ngồi đây nói xấu nó, nó không tẩn tụi mình đến chết mới là lạ“. Xử Nữ uống ngụm nước lọc bình tĩnh lại.
Cự Giải cười xong lại khó chịu, một luồng cảm xúc như ban chiều hiển hiện như vẫn đang ở trước mắt, có xóa nhòa cũng không thể được.
Cự Giải thật sự ghét nó đến thấu xương thấu tủy!
Bạch Dương dần dần bĩnh tĩnh lại, khôi phục dáng vẻ đạo mạo ban đầu, nghiêng đầu: “Sao thế?“.
Cự Giải cầm lấy li trên bàn, ai ai cũng biết, mỗi lần Cự Giải không thoải mái, khi cầm sẽ cầm ngay miệng li rồi đưa lên miệng, Cự Giải thở dài: “Các cậu hỏi đi, đã nói tớ không biết nên kể thế nào rồi mà“.
Xử Nữ đưa tay chống lấy má, nhìn chằm chằm: “Cô gái ban chiều cùng Kim Ngưu có quan hệ gì?“.
Đây là điểm mà mọi người rất thích ở Xử Nữ, không bao giờ vòng vo.
Cự Giải nửa điểm bất ngờ cũng không có: “Không có quan hệ gì cả, tớ nói rồi, nếu thật sự Kim Ngưu dám có gì với con nhỏ đó, tớ sẽ giết cậu ta“.
Bạch Dương nhướn mày: “Nhưng cậu chiều nay cũng có vẻ khẳng định mối quan hệ này rồi nên mới tức giận đến thế chứ?!“.
Cự Giải lắc đầu: “Không có, chỉ là tớ ghét con bé đó, xuất hiện cùng một chỗ với Kim Ngưu, và tớ chắc chắn nó gặp Kim Ngưu vì lí do gì, nó muốn vào HOROSCOPE” Trông thấy gương mặt khó hiểu của Xử Nữ và Bạch Dương, Cự Giải liền giải thích: “Vấn đề muốn vào trường mình không hẳn là chỉ vì lí do ngôi trường ai cũng ham muốn được đến mà là vì Kim Ngưu“.
“Tại sao? Cơ mà việc thích Kim Ngưu cũng không có gì là lạ, một đứa con gái mơ ước một người đàn ông hoàn mỹ là điều dĩ nhiên mà, với lại, tớ thấy con bé cũng không đáng làm đối thủ của Nhân Mã“. Xử Nữ thắc mắc.
Cự Giải than ngắn thở dài vài cái, chậm rãi trả lời: “Ừ, về hoàn cảnh, địa vị, gương mặt hay bất cứ thứ gì đều không có cửa đọ với Nhân Mã, lẽ hiển nhiên thôi” Cự Giải nhún vai: “Cái quan trọng là con bé đó có một thứ mà Nhân Mã mãi mãi cũng không có được“.
Bạch Dương nhíu nhíu hàng lông mày thanh thoát của mình, hẳn cũng không hiểu thứ gì đó mà Cự Giải muốn nhắc đến là gì.
“Lòng dạ” Cự Giải không chờ Bạch Dương hỏi mà ngay lập tức giải đáp: “Dù Nhân Mã có ghê gớm đến thế nào, cậu ấy cũng là loại người có tâm hồn thẳng thắn, nhưng có một số người tâm địa lại rất nham hiểm, trên thế giới, loại người đáng sợ nhất chính là loại người này, không sức mạnh, không tiền tài, nhưng lại nguy hiểm khôn lường“.
Bạch Dương gõ ngón tay lên chiếc ly đặt trên bàn: “Nhưng mà...“.
Cự Giải suỵt một cái, sau đó khó khăn mỉm cười nói: “Con bé khốn kiếp đó... nắm giữ điểm yếu của Kim Ngưu” Cự Giải cúi đầu nhìn xuống bàn: “Một điểm yếu mà ngay cả tớ cũng không có cách nào xóa bỏ được“.
-----------------------------------
“Mưa lớn quá” Song Ngư chống cằm nhìn ra nơi cửa sổ hướng mặt về phía bầu trời đen đang đổ bão rầm rầm.
“Đóng cửa lại đi!” Thiên Yết cau mày nhắc.
Vốn dĩ thường ngày đã chịu đủ loại phiền phức từ Song Ngư, nhưng hôm nay lại là ngày mà Song Ngư đặc biệt phiền hơn cả thảy. Lông bông ở nhà anh từ lúc tan học, nhất quyết đuổi bao lâu cũng không chịu về nhà mình, lại thơ thẩn, than vãn, múa may không khác gì bệnh nhân mới trốn trại.
Thiên Yết ghét mưa, càng không thích tiếng ồn của sấm sét, nhưng Song Ngư cứ vậy mà mở cửa sổ mà ngắm khung cảnh “đẹp” này.
Đến khi chịu hết nổi, Thiên Yết đành đứng dậy quyết định đóng cửa sổ lại, căn phòng lại trở về yên tĩnh như lúc ban đầu.
“Thiên Yết!!” Song Ngư quát.
Thiên Yết trở về chỗ ngồi cũ, lấy đống tạp chí cũ ra mầy mò, nhắc nhở: “Đi mà ăn vạ với con quỷ Thiên Bình ấy, đừng làm phiền tớ“.
Song Ngư nghe vậy, vẻ mặt liền trở nên chán nản, đứng dậy đi về phía giường ngủ, ngồi bệt xuống đất, mặt áp cả xuống giường, than thở: “Tớ không muốn a“.
Thiên Yết liền dừng công việc ngước lên nhìn: “Sao nữa? Cãi nhau?“.
Song Ngư vẫn giữ giọng nói ỉ ôi chán nản của mình: “Không có, chỉ là tớ...” Câu sau thiệt tình không có sức nói ra.
“Nếu là việc của Song Tử, tớ hỏi cậu một câu, Thiên Bình và Song Tử, cậu sẽ chọn ai?“. Thiên Yết gấp đống tạp chí đã đọc qua một bên, tiếp tục tìm qua các tạp chí khác.
Cậu sẽ chọn ai đi cùng đến cuối cuộc đời?
Cằm Song Ngư tựa lên giường, thở hắt ra, vô tình lại nhìn thấy bức ảnh chụp ba đứa nhỏ, hai đứa con gái mặt cười toe toét ôm chầm hai bên cậu bé trông vô diện biểu tình.
Nếu như là trước kia, tớ khẳng định người tớ chọn là...
Nếu như là trước kia, chỉ cần là người kia, dù giận dữ cỡ nào cũng sẽ tha thứ.
Nếu như là bây giờ...
Song Ngư ôm đầu: “Không biết!!“.
Đột nhiên một quyển tạp chí đập ngay vào đầu, Song Ngư khóe mắt rưng rưng hùng hổ ngước lên nhìn Thiên Yết đã đứng trước mặt ủy khuất cao giọng: “Đồ khỉ gió, cậu...“.
Chạm phải ánh mắt như băng.
Đau!
Tự nhiên đau đến không tả nổi, trái tim như bị ai đó vò nát tan thành nước, dập dềnh trôi nổi nơi lồng ngực.
“Về ngay!” Tiếng của Thiên Yết vang lên, nghe rất bình thường.
“Tớ...” Song Ngư bối rối.
“Tôi nói cậu cút! Chắc cậu không cần để tôi tận tay đạp cậu ra khỏi cửa chứ?“. Vẫn giọng nói đó, bình thản nhưng lạnh thấu xương.
Song Ngư nhận ra, không chỉ lạnh.
Mà là rất đau.
Ngay cả đôi chân nặng nề rời khỏi nhà Thiên Yết, Song Ngư cũng vẫn không thể nào thoát khỏi cảm giác vừa rồi, đau tới mức, khó chịu tới mức, cô biết rằng mình đã sai lầm.
Ngồi trên xe, Song Ngư mở máy, bấm đến dãy số quen thuộc.
“Alo“.
“...“.
“Alo“.
“...“.
“Song Ngư“.
“...“.
“Song Ngư... con nhỏ ngốc này, gọi điện cho người ta mà không nói gì là thế nào?“. Đầu dây bên kia khó hiểu tự nói với chính mình.
“Thiên Bình...” Song Ngư chậm rãi lên tiếng.
“Hả? Sao thế? Tớ đây!“.
“Không, không có gì, chỉ là đột nhiên...” Muốn nghe giọng cậu thôi!
“Không có gì? Nghe giọng cậu lạ quá! Bị Thiên Yết đấm hả?” Thiên Bình cười haha.
“À không” Song Ngư ráng giữ chất giọng vui tươi: “Nó mà dám hả? Tớ thông nó chết thì có. Haha, thôi cúp máy nha!“.
Để lại cho Thiên Bình từ đầu đến cuối không hiểu đầu đuôi tai nheo gì hết.
“Cậu chọn ai?“.
“Không biết!!“.
“Từ lúc nào câu trả lời đã là không biết thế?“.
Song Ngư chính là cảm nhận được, trái tim của Thiên Yết đã nói như thế.
Ngày hôm đó, mỗi người một cảm xúc, tình cảm bạn bè bao nhiêu năm vun đắp thậm chí đang đứng trên sợi dây, có thể đứt bất cứ lúc nào. Nhiều khi chúng ta chỉ muốn mọi thứ trở nên dễ dàng hơn, nhưng khi đứng trước những khó khăn, lại chỉ muốn quay đầu.
Đối diện với nó không phải ai cũng có can đảm, Nguyệt Lão tạo nên một gia đình bằng sợi chỉ đỏ, nhưng ông ấy chỉ có nhiệm vụ như thế, còn lại ông ấy lại để con người tự thân vận động để vượt qua tất cả để đến kết cục đã định. Nhưng đôi lúc sợi chỉ đỏ đó luôn lung lay, các mối quan hệ, chọn cái nào cũng có thể đưa ta đến vực thẳm.
Nụ cười của những người bạn luôn khắc sâu trong tâm trí mỗi người, nhưng ai ai cũng biết, sau này tất cả đều sẽ có một cuộc sống riêng.
Có thể làm bạn cả đời.
Nhưng không thể bên nhau cả đời.
Tất cả những đứa trẻ đều từng có một giấc mơ, tạo một ngôi nhà lớn, bạn bè sống chung với nhau, cùng nhau học tập, cùng nhau làm việc, cùng nhau ăn chung một bàn cơm, cùng nhau thức khuya tám chuyện, cùng nhau ở mọi nơi.
Khi đó đều là suy nghĩ trẻ con, một ước mơ đẹp nhưng khi trưởng thành, tất cả đều biết rằng đó chỉ là giấc mơ mà thôi.
-------------------------------
“Thế nhưng mà chuyện cậu và Sư Tử thế nào hả Xử Nữ?” Cự Giải đột nhiên chuyển chủ đề.
Xử Nữ vẫn còn đang sốc về câu chuyện mà Cự Giải vừa kể, nghe tới Sư Tử thì ngay lập tức sửng sốt quay đi.
Bạch Dương đánh một cái vào vai Cự Giải, nhắc: “Hỏi có duyên quá ha?!“.
Cự Giải đôi lúc không kiềm chế được suy nghĩ của mình, có gì nói đó nên khi quay đầu lại đã thấy mình đi quá xa rồi.
“Xin lỗi Xử Nữ“.
“Không sao” Xử Nữ bật cười, gọi phục vụ cho thêm rượu vào ly.
Uống cạn xong, khà một cái mỉm cười nói: “Tớ sẽ đuổi theo cậu ấy, ám cậu ấy cả đời!“.
Câu nói này phát ra vô tình và cũng là lời nguyền mãi mãi về sau.
Cự Giải ngạc nhiên tròn mắt, sau đó tỏ ra khâm phục: “Wow, tớ thật sự không thể như cậu được đâu!“.
Xử Nữ nghiêng đầu, vỗ vỗ vai Cự Giải: “Khi thích một người, cậu sẽ hiểu cảm giác đó“.
Ngay lập tức nhận được cái đạp vào chân của Bạch Dương, nhìn mặt Bạch Dương đang nhăn mày trợn mắt.
Vội vàng hối hận: “Không, ý tớ là...“.
Cự Giải quay về vẽ vẽ tay lên bàn: “Đáng thương phải không? Tớ còn dám khiển trách cậu“.
Muốn khóc nhưng lí trí không cho phép làm như vậy.
Xử Nữ hấp tấp thanh minh nhưng Cự Giải đã nói tiếp: “Cậu ấy ngủ với Điêu Cụ, tớ đều cho qua, tớ lúc nào cũng đòi hỏi một tình yêu sạch sẽ, cả hai bên đều sạch, nhưng khi tin đồn đó được loan ra, tớ vẫn chấp nhận im lặng mà yêu cậu ấy, ngay cả sau ba năm không gặp, cũng chưa bao giờ phai nhạt“.
Bạch Dương áy náy khó xử, đưa tay lên vai Cự Giải: “Cự Giải...“.
“Tớ muốn ai đó cứu rỗi tớ, muốn ai đó... muốn ai đó cho tớ cảm giác, để tớ đừng chìm đắm mu muội như thế nữa“.
Bạch Dương không thể nói, không thể nói cho Cự Giải lí do Trường Xà đột ngột nghỉ học, nếu làm không đúng có khi sẽ làm cho tình hình nghiêm trọng hơn.
Xử Nữ thương cảm, cảm giác khó chịu thay người khác bây giờ cô mới cảm giác rõ rệt nhất: “Vậy, cậu thử đi!“.
Cả Bạch Dương và Cự Giải đều nhìn chằm chằm Xử Nữ: “Hả?“.
“Thì đó..” Xử Nữ hơi hết hồn vì gây sự chú ý đến vậy: “Ý tớ là thử với người khác, thử để ý đến người khác xem“.
Cự Giải hơi khó hiểu: “Ai? Nói cho cậu biết là tớ không hứng thú với Kim Ngưu hay Bảo...“.
Chưa kịp nói xong đã nhận được một cú bốp miễn phí của Bạch Dương ưu ái dành tặng.
“Sao chứ?..” Cự Giải khóc không thành tiếng: “Nói không hứng thú cũng bị ăn đập...“.
Bạch Dương trừng mắt.
Xử Nữ nhướn mày: “Ai nói là hai tên đó, cậu còn có một người“.
“Hả?” Cả Bạch Dương cũng thắc mắc.
Xử Nữ hơi đau đầu với bọn này, khi cần thiết lại trở nên ngu ngốc thơ ngây đến lạ.
Xử Nữ tằng hắng: “Thiên Yết“.
“Hả? Hả? Hả?” Cái này không chỉ của Cự Giải mà ngay cả Bạch Dương cũng hoảng hồn.
Cự Giải khoanh tay đăm chiêu nói một mình: “Thiên Yết sao?“.
--------------------------------
Tới lúc về, trong lúc đợi Cự Giải gọi điện cho tài xế, Bạch Dương len lén hỏi nhỏ Xử Nữ: “Này, tớ hỏi cậu“.
“Hử?“. Xử Nữ ghé tai.
“Tại sao không phải là Ma Kết?” Bạch Dương đã thắc mắc từ nãy đến giờ.
“Ý cậu là sao đây?” Xử Nữ không để tâm lắm.
Bạch Dương quay đầu lại lần nữa để chắc chắn rằng Cự Giải vẫn đang quát thét với cái điện thoại.
“Thì đó, Ma Kết, ý tớ là, cậu ấy cũng để ý Cự Giải mà! Tại sao cậu chỉ nhắc Thiên Yết?“.
Môi Xử Nữ hiện lên một nửa vòng cung xinh đẹp kiêu ngạo: “Đừng nói với tớ là cậu không biết lí do?!“.
Cảm giác của nữ nhân rất nhạy, một ưu điểm mà ông trời ban tặng.
Bạch Dương hiểu ra, thầm đắc ý trong lòng, đó cũng cùng chung một lí do khiến Bạch Dương lần đi chơi lúc trước đã muốn nhờ Thiên Yết chăm sóc Cự Giải thay vì tìm đến Ma Kết.
-------------------------------
Bạch Dương và Cự Giải tạm biệt Xử Nữ, cả hai cùng đường nên lúc nào cũng về chung như thế. Trên đường đi, đang tám chuyện với Cự Giải thì điện thoại Bạch Dương đổ chuông.
“Alo“.
“Bạch Dương!!” Tiếng thét vang đến nỗi Cự Giải ngồi cạnh cũng nghe rõ mồn một.
Bạch Dương đưa ống nghe ra xa tầm vài giây sau đó mới khó chịu mang về tai nhắc nhở: “Nói vừa phải thôi má!“.
“Ừ ờ” Nhân Mã có vẻ vui vẻ làm cho Bạch Dương hơi ngạc nhiên.
“Sao thế?“.
“Anh ấy về rồi! Anh ấy về rồi!“.
“Anh ấy?“.
“Là Thiên Tiễn, anh ấy đã về nhà!” Nhân Mã tuyên bố.
Bạch Dương sửng sốt một lát, sau đó nói qua loa vài câu rồi cúp máy, nắm chặt điện thoại trong tay, nhịn không ném nó xuống đất.
“Có chuyện gì à?” Cự Giải tò mò.
“Không có gì! Chỉ là...” Bạch Dương dừng lại, sau đó nở một nụ cười khiến Cự Giải rùng mình sởn gai ốc.
“Hắn đã về! Đối thủ của tớ rốt cuộc cũng đã trở về!“.
-------------------
I'm backkkkkkk, dạo này tui đang rầu về vụ ở Orlando:(( nên lời văn có gì sai sót, mọi người góp ý thẳng (nhưng lịch sự nhé)
Có vẻ mọi người chán truyện của tui rồi:((
Đừng bỏ rơi tui mà =))) Tui dễ nản lòng vô cùng! ಥ⌣ಥ
------------------------------
Buổi đi chơi kết thúc sớm hơn dự định, khi bọn nó hỏi tại sao, Xà Phu chỉ ậm ừ nói công việc đột xuất, thế là tụi nó tiếc nuối vì bỏ lỡ chưa mua được thứ gì.
Sau ngày hôm đó, ai nấy đều mệt mỏi, về đến nhà là lăn ngay ra ngủ dẹp mọi thứ qua một bên.
Tiết học trở lại là tiết Thiên Cầm, Xử Nữ được cô dặn dò nhiều thứ, sau đó cô liền thuật lại cho cả lớp, nói rằng hôm nay Xử Nữ sẽ quản lớp thay vì tiết dạy của Thiên Cầm.
“Điểm thi mọi người có rồi, hôm nay cô bận việc nên tớ sẽ thông báo điểm thi và xếp hạng cho mọi người“.
Phần đông đều lắc đầu ngán ngẩm.
“Trừ Bảo Bình ra thì lớp ta không ai lọt vào top của trường!“. Xử Nữ nói một điều mà ai cũng biết.
Xử Nữ cầm tờ giấy photo trên tay, mệt mỏi nói tiếp: “Bảo Bình điểm trung bình tất cả các môn là , đứng nhất lớp, đứng thứ toàn trường“.
“Đứng nhì lớp là Bạch Dương, điểm trung bình là , xém lọt top“.
“Hạng ba là Sư Tử, điểm . Hạng tư là Thiên Bình, điểm. Hạng năm là tớ. Hạng sáu là Thiên Yết và Ma Kết, điểm, Song Ngư điểm, hạng bảy, điểm thế này còn có thể ghi hạng được sao?!” Mắt Xử Nữ trở nên mệt mỏi hơn. “Hạng tám là Cự Giải, điểm. Kim Ngưu hạng chín, điểm, Nhân Mã hạng mười, điểm, má ơi, sao có thể tệ thế này, hạng mười một, Song Tử điểm. Trường Xà bỏ thi, điểm, hôm nay cũng vắng nữa!“.
Xử Nữ gấp tờ giấy một cách khinh thường, để tay trên bàn nhắc nhở: “Đề nghị các bạn dưới trung bình xuống phòng ban giám hiệu làm kiểm điểm và nhận phạt“.
“GIỀ???” Những đứa dưới trung bình trừng mắt.
Lúc lắc đầu vài cái Xử Nữ nói tiếp: “Tao nhớ là bảo cả lớp giúp đỡ nhau qua kì giữa kì mà, sao cuối cùng điểm số lại tệ thế này??“.
Nhân Mã chán nản nói: “Bạch Dương nó lo làm bài của nó chứ có chịu chỉ ai đâu, còn con Thiên Bình, nó kêu nó không học bài kia mà, sao điểm cao vậy?!“.
Thiên Bình chột dạ, giả nai nói: “Ai biết được, tao làm lụi thôi!“.
Bạch Dương lườm nhắc nhở: “Học không lo học, chả ai lo cho mình đâu!“.
Song Ngư quát lên: “Bạch Dương!!!“.
Bạch Dương lè lưỡi liếc nhìn: “Chả lẽ tao nói không đúng“.
Cự Giải đập bàn xen vào: “À ừ, mấy người giỏi nên câm mồm lại dùm đi, mẹ nó, còn cố ra vẻ“.
Bạch Dương nhếch mép, quay xuống khinh bỉ nói: “A, thật sự tao cũng chả hiểu sao với cái điểm đó mà có thể vào trường này nữa“.
Cự Giải điên tiết toan chửi lại thì Bảo Bình đứng lên nhắc: “Thôi đi, có một cái điểm số mà chúng mày cũng nói qua nói lại được“.
“Mày giỏi thì câm mồm lại” Song Tử cũng nói.
“Tao... “.
Song Ngư thêm: “Lúc gặp hoạn nạn mới biết ai bạn ai thù“.
Xử Nữ đập bàn cái rầm, trừng mắt nhìn cả lớp, sau đó nói: “Sắp tới là thi cuối kì, nhanh thôi, đề nghị lo học dùm tao, chia nhau ra học, có gì mà chỉ nhau, mấy đứa kia đừng để vài chuyện riêng tư mà không tập trung hiểu chưa?“. Xử Nữ thở dài rồi nói tiếp: “Tao đã xem điểm thi sơ trung của tụi mày, điểm đứa nào cũng cao hết mà, sao nên cao trung lại biến thành điểm gần như liệt thế này“.
Song Ngư nhếch mép: “Điểm mày cũng chả được gọi là cao đâu!“.
Sơ trung học tốt bao nhiêu, cao trung tệ hại bấy nhiêu.
Xử Nữ ráng nhịn nói với Song Ngư: “Ừ, đúng, điểm của Bảo Bình cũng chả phải cao so với sơ trung nhưng vẫn lọt top. Lên cao trung có cái khó khăn của nó, tao cũng chả hiểu sao điểm của mọi người lại trở nên tệ hại như thế! Nhưng là khó khăn chung, mọi người phải đồng lòng để vượt qua!!“. Xử Nữ tuyên bố hùng hồn.
Xử Nữ nói tiếp: “Xem đây, Cự Giải từng đoạt giải nhất văn chương ở trường sơ trung, điểm văn lúc nào cũng trên điểm, điểm toán chỉ tàn tàn ở mức điểm, các môn khác thì tầm , theo tao biết mày học ngang hàng Bảo Bình nhưng điểm giữa kì lớp mười tao mới đọc thì môn văn chỉ được điểm, điểm toán thì chót vót điểm, cao nhất lớp, còn các môn khác thì toàn , có khi còn có điểm, tại sao lại như thế? Cự Giải mày trả lời tao xem!“.
Cự Giải nhăn mặt khó chịu đáp trả: “Tao không thích mấy môn xã hội, lười học lắm“.
“Cái quan trọng là môn văn thấp đến tệ hại, trong khi đó vốn không phải khả năng của mày“.
Cự Giải mệt mỏi nói: “Tao cố hết sức rồi!“.
Xử Nữ bực dọc quay sang nói với Nhân Mã: “Còn Nhân Mã, điểm môn nào cũng tàn tàn trong khi sơ trung đặc biệt giỏi các môn xã hội, tại sao vậy?“.
Trông Nhân Mã cũng có biểu hiện y hệt Cự Giải: “Tao cũng cố hết sức rồi, đừng có lôi điểm ra nói nữa, mệt quá!“.
Xử Nữ đột ngột lấy trong cặp ra một quyển sổ ghi chép, đọc xong một lượt rồi mới nói: “Đầu tiên, việc học tập của lớp không phải do tao quản lí mà là Bạch Dương“.
Bạch Dương nhướn mày, lớp phó học tập chỉ cần học giỏi cho chính mình thôi mắc gì phải lo việc học cho người khác.
Xử Nữ không thèm quan tâm đến Bạch Dương nói tiếp: “Thứ hai, vì nó không chịu lo nên tất cả công việc đều dồn về phía tao, thứ ba là qua học kì hai tụi mày sẽ đăng kí những môn muốn học để thi tốt nghiệp, từ giờ đến hết ba năm đều tập trung vào môn đã đăng kí thôi, phân chia ra ban tự nhiên và ban xã hội, dĩ nhiên vẫn có thể học cả hai ban nếu như thích, bây giờ tao phát cho mọi người giấy đăng kí, suy nghĩ cho cẩn thận mà ghi chính xác vào, ít nhất sáu môn, thời gian sau này quan trọng là tự học hơn là giáo viên dạy nên tự mà biết ý thức đi! Hạn chót nộp đăng kí là sau khi có điểm cuối kì“.
Cả đám ở dưới đều chăm chú lắng nghe Xử Nữ, Xử Nữ hài lòng nói câu cuối cùng: “Nên nhớ một điều, tất cả đều là người thừa kế, liệu mà học cho đàng hoàng!“.
Nói xong phát giấy cho ba dãy rồi xách cặp về bàn mình.
Tất cả nhận tờ giấy, trên gương mặt đều là vẻ bình thản nhưng lại không đặt bút xuống viết, xem ra bên trong đều không như những gì biểu hiện bên ngoài.
Mỗi người đều có một nỗi lo, một nỗi niềm riêng.
Vài năm sau, đến lúc phải quyết định sự nghiệp, chúng nó vẫn không biết thứ mình đã từng chọn có đúng không, vẫn có những lo lắng và rối bời không ai có thể hiểu được.
Tương lai đều khó đoán.
Giờ ra chơi, Bạch Dương khui lon nước ngọt, quay sang hỏi: “Mấy đứa định học ban nào?“.
Cự Giải đáp: “Không biết!“.
Nhân Mã đáp: “Tớ đang nghĩ là ban xã hội, không giỏi tự nhiên lắm!“.
Cự Giải liền thắc mắc: “Chả phải dạo này xã hội mày cũng chả giỏi sao?!“.
Nhân Mã trừng mắt lườm.
Sư Tử liền nói: “Chọn đại đi, dù sao còn lâu mới thi tốt nghiệp“.
“Đến lúc đó hối hận thì sao ba, giống như chọn trường đại học vậy!“. Song Ngư nói thêm.
Kim Ngưu bình thản nói: “Các trường đại học không nhất thiết học môn nào mà quan trọng là điểm tốt nghiệp bao nhiêu rồi mới tự chọn ngành, quan trọng là mấy đứa muốn học trường nào mới được!“.
Bỗng dưng Song Ngư tối sầm mặt mày, không hề trả lời.
Thiên Yết thắc mắc: “Sao thế?“.
“Không, không có gì đâu!“. Song Ngư vội lấp liếm.
Có một loại giấc mơ có thể đạt được nhưng không thể chọn.
Song Ngư nhắm mắt vào, không thể nhìn thấy tương lai.
Cự Giải đang ăn bánh, miệng dính đầy chocolate, Thiên Yết liền lấy khăn giấy chùi đi, sau đó tỏ ra không có gì nói chuyện với mọi người nhưng không hề biết người nào đó đang cúi gằm mặt mày ăn nốt phần bánh còn lại với đôi mang tai đỏ lừ.
Ngày hôm đó, Song Ngư về đến nhà, ném cặp đi sau đó thả người xuống giường, vùi đầu vào tấm nệm êm ái, mệt đến nỗi không thể khóc. Nằm được một lúc Song Ngư dường như nghĩ ra điều gì đó, ngồi dậy cúi xuống gầm giường kéo lên một chiếc rương lớn, Song Ngư khẽ mỉm cười vuốt đi một lớp bụi bẩn bên ngoài rồi mở ra, tâm trạng vừa đau lòng vừa hồi hộp.
Bên trong đều là những bộ váy màu trắng xinh đẹp, còn có cả một vòng hoa đội đầu, còn có một bức ảnh đã nhòe, còn có những chiếc móc khóa nhỏ, còn có cả... một ước mơ.
Song Ngư mấp máy môi, tựa chữ “Không thể thực hiện được, mãi mãi“. Sau đó cô ôm cái rương vào người khóc hết nước mắt.
Tại nhà Cự Giải, cô cầm một quyển sách đã cũ kĩ ôm vào ngực, biểu tình phức tạp, không biết cảm xúc gì.
Còn Bạch Dương đang sờ một chiếc váy tuyệt đẹp, mỉm cười gượng gạo.
Xử Nữ đứng trước nhà bếp rộng lớn, nhìn các đầu bếp đang vất vả tấp nập, nói lớn: “Tôi làm phụ cho!“.
Bếp trưởng liền hốt hoảng nhắc nhở: “Tiểu thư, cô xuống phòng bếp làm gì, khói lửa không tốt đâu, cô lên nhà trên đi!“.
Xử Nữ toan nói tiếp thì bếp trưởng đã chăm chú vào việc của mình, cô đành ngậm ngùi, khép cửa nhà bếp thở một hơi dài.
Kim Ngưu nhìn căn nhà vắng lặng của mình thầm thở dài, nhìn tờ giấy đăng kí trước mặt rồi nhìn qua bức phác thảo gần đó, lặng lẽ nhìn như vậy mà thôi.
Vào lúc đó Sư Tử đã nghĩ, căn bản anh không đủ tư cách để làm thứ mình thích, sau đó lại chăm chú giải quyết đống số liệu trên bàn việc ở văn phòng chính.
Trên bàn có một tờ giấy, trên đó đã được điền: Ban tự nhiên.
--------------------------------
Thiên Yết chán nản nhấc điện thoại, đầu dây bên kia sầu não nói: “Tao không biết chọn ban nào hết“.
Thiên Yết lạnh nhạt đáp: “Chọn cái gì liên quan đến việc sau này thừa kế đi!“.
“Ý là thời trang? Ban xã hội?“.
“Tùy!“.
Thiên Bình chỉ hận không thể một cước đá bay tên này qua điện thoại, sau suy nghĩ mới nói: “Còn mày? Tính như thế nào?“.
“Chưa nghĩ đến“. Nói xong liền dập máy.
Cầm quyển sách đang đọc dang dở, rốt cuộc cũng không vào chữ nào, Thiên Yết đưa tay chống trán, cuối cùng cũng nhấc máy nhấn một số quen thuộc.
“Alo“.
“Cự Giải“.
“À, ừm..” Giọng nói có vẻ bất ngờ và bối rối.
“Cậu vào ban nào?“.
“Sao lại hỏi tớ?“.
Không biết vì lí do gì, cả hai đều nói chuyện một cách bình thản, giống như bạn bè đã lâu ngày không gặp.
“Nếu...“.
Cự Giải liền ngắt lời: “Cậu cứ làm những gì mình muốn“.
Ngay cả bản thân Cự Giải cũng không hiểu mình lấy đâu ra can đảm để khuyên Thiên Yết như thế trong khi tâm tư mình cũng đang lạc lối.
Thiên Yết trở mình một chút, cả hai đều chìm vào im lặng.
Cự Giải chậm rãi nói: “Tình cảm và tương lai không thể đánh đồng” Nghe tiếng thở bên kia cô vội nói thêm “Trường Xà! Dù cậu ấy chọn ban nào đi nữa thì chắc chắn tớ cũng không theo..” Giống như đang cố chạy trốn, không muốn đối mặt với thứ tình cảm đang nhen nhóm trong lòng.
Bên kia, tiếng thở của Thiên Yết vẫn vang lên đều đều, biểu tình không muốn đáp lại.
------------------------------------
Bạch Dương đi mua quần áo tiện thể ghé qua nhà Nhân Mã, mở cửa phòng liền thấy Nhân Mã đang gạt vội nước mắt, cất một thứ gì giống quyển sổ vào trong tủ.
Nhân Mã mỉm cười: “Cậu vào thì nên gõ cửa“.
Bạch Dương giả vờ như không nhìn thấy đáp: “Từ khi nào cậu đã cầu kì như vậy. Thế nào? Gặp Thiên Tiễn chưa? Trông nhà cậu cũng không có vẻ gì xảy ra chuyện!“.
Nhân Mã nhún vai: “Thiên Tiễn hai ngày nay bận ở công ty bên này chưa có về nhà, ba tớ thì đang ở Mỹ mới hay, giống như hẹn trước vậy, không thể gặp nhau!“.
Ánh mắt của Nhân Mã đều hiện nét cười, nhưng Bạch Dương không cảm nhận nổi niềm vui đó.
Bạch Dương vỗ vai Nhân Mã, nhẹ giọng nói: “Đã quyết định ban chưa?“.
“Chắc là xã hội, dù sao cũng hợp với gia đình tớ“.
Nhân Mã nheo mắt nhìn Bạch Dương: “Chắc cậu phải chọn tự nhiên rồi nhỉ?!“.
“À, có lẽ...“.
Nhân Mã nhìn bóng lưng của Bạch Dương, Bạch Dương đang đứng ở cửa sổ, ngước đầu nhìn bầu trời đêm không một tí ngôi sao nào.
Nhân Mã không muốn khuyên Bạch Dương, số phận đã được sắp đặt thì không thể thay đổi được, chỉ có thể ấp ủ trong lòng mà chịu đựng.
Có đứa có một giấc mơ nhưng không thể thực hiện được, có đứa thì lạc lối không biết rốt cuộc mình là thích thứ gì, chỉ có thể ảo tưởng về nó mà thôi.
----------------------------------
Ngày hôm sau là giờ đứng lớp của Linh Miêu, thầy bước vào lớp với bộ dạng còi cộc mệt mỏi, đôi mắt thâm quầng hơn thường ngày, Thiên Bình và Cự Giải liếc mắt ra hiệu cho nhau, biểu hiện háo hức một cách lố lăng.
Nhưng mọi thứ không giống như bọn nó tưởng tượng, Linh Miêu khụ khụ vài cái, xấu hổ nói với chúng nó: “Trường Xà từ nay sẽ không đến lớp nữa!“.
Cự Giải sửng sốt nhìn chằm chằm Linh Miêu, hai tay nắm chặt.
Ra chỉ tới thế! Cứ đến rồi đi như thế! Dày vò cảm xúc của người khác như thế!
Bảo Bình ngồi trên cũng không dám quay lại nhìn Cự Giải.
Nhân Mã giơ tay hỏi: “Sao thế thầy?“.
Mặt Linh Miêu tái mét xanh xao trông vô cùng tiều tụy, phẩy tay ra hiệu Nhân Mã ngồi xuống rồi nói: “Không liên quan đến các em, các em không cần phải để ý. Thầy chỉ thông báo thế thôi!“.
Lòng bàn tay Cự Giải úa mồ hôi, vô tình nhìn thấy biểu tình nghiêng mặt nhíu mày của Bảo Bình, ngay lập tức nghi ngờ, chộp lấy tay Bảo Bình, nhẹ giọng: “Có chuyện gì sao?“.
“Cự Giải à...” Bảo Bình đau lòng nhìn Cự Giải, khoang miệng trở nên khô khốc.
Người biết mọi chuyện còn có Bạch Dương, cô nhìn thấy Cự Giải thế này, trong lòng cũng trỗi lên một cỗi chua xót, hiểu rõ tâm trạng của Bảo Bình khi phải giữ bí mật này, lòng cũng theo đó chợt nhói lên.
Cự Giải vẫn cư nhiên nắm chặt cánh tay Bảo Bình, biết chắc chắn có chuyện, đôi mắt sâu hoắm nhìn thẳng mắt Bảo Bình giống như cầu xin.
Bảo Bình liền tránh ánh mắt của Cự Giải, tay đặt lên bàn tay đang giữ của cô kéo xuống đặt lòng bàn tay Cự Giải vào tay mình vỗ về: “Không, không có gì, Cự Giải! Sau này sẽ giải thích cho mày!“.
Làm ơn đừng nhìn bằng vẻ mặt đó nữa!
Ma Kết vỗ vai Cự Giải, chỉ lắc đầu nhưng không nói thêm gì.
Cự Giải không đến mức muốn khóc, chỉ là có chút trống rỗng, giống như bị bỏ rơi, lần thứ hai bị người mình thích bỏ rơi, người đầu tiên đi là cậu ấy, người thứ hai đi cũng là cậu ấy, rõ ràng bản thân biết người ta không để ý mình nhưng trong lòng lại nhói đau, tự ảo tưởng rằng mình hoàn hảo thế này... tự từ chối người ta, rồi chính bản thân là kẻ khổ sở nhất.
Đòi hỏi một tình yêu công bằng nhưng cũng không muốn nhìn người ta hạnh phúc.
Trong lúc tâm trí của Cự Giải đang hỗn độn, một bàn tay đã nắm chặt vai phải cô, nắm rất chặt, rất đau. Nhưng lại khiến cô ngay lập tức tỉnh táo, quay sang nhìn đối phương.
Chỉ thấy Thiên Yết nhìn mình bằng một ánh mắt sắc bén, cứa thẳng vào trái tim đang rối bời.
Cự Giải nhìn quanh lớp, thấy mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt lo lắng, cô liền xấu hổ tiện miệng nói: “Không gì cả, xin lỗi!“.
Song Ngư có chút thông cảm cho Cự Giải, liền đem chai nước cam của mình đưa đến trước mặt Cự Giải.
“A, cám ơn“.
Song Ngư không đáp, lạnh lùng nhìn lên bảng.
Có những thứ không muốn cho người khác biết, mình yếu đuối thế nào.
Bản thân không vô tâm vô phế.
Chỉ là rất ngại bày tỏ ra.
Linh Miêu bối rối nói: “Hôm nay chúng ta học bài dở dang bữa trước... các em mở sách trang...“.
-------------------------------------
Em dùng cả một đời để nhớ nhung chỉ vì đợi chờ anh xuất hiện.
Hãy để em ở phía bên kia vòng luân hồi đợi một đường ánh sáng.
Trông thấy khoảng khắc năm nào tháng nào của chúng ta đã từng trải qua lời tiên đoán.
Hãy để khoảng khắc cô ấy mang anh rời khỏi trở thành kỉ niệm của chúng ta.
Ai có thể phát hiện ra trong thế giới của em từng xuất hiện bóng hình của anh....
Cự Giải ngồi nhìn ra cửa sổ, mưa đang rơi rất lớn, nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, tai đeo tai phone, nghe một bài hát khoảng thời gian yêu cậu mà lúc nào cũng nhẩm theo, chợt nghĩ thì ra bài hát này có sức công phá đau lòng đến vậy, làm cô chỉ muốn nức nở.
Bảo Bình và Bạch Dương đưa mắt nhìn nhau, ngậm ngùi lắc đầu, không thể giải quyết được!
Hãy để thời gian hàn gắn nỗi đau.
Song Ngư nhìn Cự Giải trở thành như vậy không khỏi nghĩ đến số phận của mình, nếu như cô cũng lụy tình như Cự Giải thì sẽ đau khổ đến mức nào.
“Cậu có vẻ quá lụy Song Tử rồi!“.
Câu nói của Thiên Bình khảm sâu trong trí nhớ của Song Ngư, đến ngay cả mơ cũng bắt gặp, bắt gặp hình ảnh kinh khủng của mình khi không có được Song Tử, nhất thời khiến cô rùng mình.
Đừng lún quá sâu, đó là điều tự bản thân tất cả đều luôn nhắc nhở chính mình.
Nhưng chuyện tình cảm mà, một khi rơi vào bể tình, chính là bể khổ, muốn dứt cũng dứt không được.
Thần tiên còn khó tránh thì người phàm làm sao tránh được!