Gần đến ngày đi còn một tuần, Xử Nữ gọi điện báo không đi được, vài ngày sau Cự Giải cũng từ chối gặp mặt họp đi chơi mà không nói rõ lí do mặc cho Bạch Dương gọi điện thoại năn nỉ rách cổ họng nhưng cả hai đều không hề có ý định thay đổi quyết định của mình.
Bạch Dương tỏ vẻ chán ngán nhìn những đứa còn lại đang ngồi.
"Sao rồi? Vậy giờ tính sao?".
"Thì hủy kèo thôi chứ sao, Xử Nữ đột ngột nói ba mẹ không cho đi qua đêm, nói với Cự Giải thì lí do của Xử Nữ thì nó lập tức dùng ba mẹ ra lấp liếm luôn". Bạch Dương đáp.
Song Ngư chống cằm: "Thôi thì tụi con trai đi đi, nếu muốn đi thì cứ đi, chứ nghe hai đứa kia ở nhà tao cũng chả muốn đi nữa".
"Tao cũng ở nhà" Thiên Bình ngay lập tức nói.
Bạch Dương nhìn một lượt: "Thôi ai muốn đi cứ đi, ai không đi thì ở nhà thế thôi, tớ là không đi rồi, Cự Giải không đi, chắc tớ không đi".
Mãi đến tận lúc này, Bảo Bình mới lên tiếng: "Vậy thôi tất cả giải tán đi, chuyện đi được hay không cũng không phải một đứa quyết định là được" Liếc nhìn Thiên Yết một cái: "Bạch Dương, có vài chuyện" Ánh mắt ra hiệu.
Bạch Dương hiểu ý, mời cả đám ra về, không quên đưa mắt qua Nhân Mã, cuối cùng cũng không thể nói ra suy nghĩ của mình.
"Sao vậy?" Bạch Dương ngồi xuống.
"Chuyện đã đến mức này, cậu tính để nó suốt như vậy, mối quan hệ của cậu và Nhân Mã cũng như với Cự Giải, cả ba đều rất thân".
Bạch Dương có chút ngạc nhiên nhưng sau đó liền thở dài: "Thân hả? Giờ chữ thân nói ra dễ quá".
Bảo Bình nhướn mày.
"Là phản bội" Bạch Dương dứt khoát "Ừ, chuyện của Kim Ngưu và cậu ấy, rõ ràng không liên quan đến tình bạn giữa bọn tớ, đúng vậy, nhưng đối với tớ cứ như là phản bội lòng tin của tớ vậy, ích kỷ nhỏ nhen, cho rằng bản thân làm đúng và đổ thừa người khác đang vu oan" Nhìn thấy ánh mắt của Bảo Bình, Bạch Dương nói tiếp: "Đừng nhìn kiểu đó, suy nghĩ của Nhân Mã, tớ hiểu rõ nhất, cậu nghe Nhân Mã nói rồi chứ gì, tớ thích cậu?".
Bảo Bình tròn mắt, không tin được câu chuyện lại chuyển sang hướng khác, anh ngạc nhiên: "Ý cậu là sao?".
Bạch Dương nhếch mép: "Song Tử nói tớ biết, chính miệng cậu ta nói rằng Nhân Mã đưa chuyện cho cậu, vì Song Tử có hỏi nên tớ mới hỏi lại là ai nói, thì cậu ta đã nói là Nhân Mã, biết chắc không cố tình đâu" Khẽ mỉm cười.
Bảo Bình giật giật khóe mắt, cảm giác thế giới của con gái vô cùng đáng sợ, một người vô tình làm, người còn lại làm nạn nhân hữu ý, có thể một bên cố tình và một bên cũng đa nghi, nhưng suy cho cùng sâu thẳm mỗi một đứa con gái luôn là con dao sắc bén, chờ thời cơ chĩa ra, nhưng không hề lộ liễu.Người ta khi giả tạo đóng kịch trở thành thói quen, thì họ sẽ không còn cảm thấy đó la diễn kịch nữa, đời người đâu đâu cũng là sân khấu, mọi thứ xung quanh đều là bối cảnh, và chúng ta là một diễn viên xuất sắc không cần ai chỉ đạo.
"Cậu thấy thế nào nếu đó là thật?" Bạch Dương nhẹ nhàng hỏi.
Bảo Bình nhìn vào mắt Bạch Dương, thẳng thắn trả lời: "Cũng tốt, chỉ có điều là không muốn". Không muốn tiến xa hơn.
Trái tim Bạch Dương trào lên một cỗ xót xa, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi tiếp: "Vì sao lại là tốt nhưng mà lại là không muốn?".
Bảo Bình nghiêng đầu, tay khẽ chạm lên lọn tóc mượt mà của Bạch Dương: "Cậu nghĩ sao, nếu như rõ ràng tình cảm đã rõ ràng như thế, đơn phương cũng có thể trở thành song phương, nhưng bây giờ nếu tớ hỏi ngược lại, tỉ dụ cậu hiểu được cảm xúc của tớ, biết rằng cả hai đều song phương, theo cậu, thì cậu thấy thế nào?".
Nhìn Bảo Bình thật lâu, cuối cùng Bạch Dương cũng tìm ra thứ Bảo Bình đang suy nghĩ, cô thầm cười trong lòng, rõ ràng cả hai rất giống nhau nên mới đẩy nhau ra xa như thế, nếu khác nhau thì vốn đã hút nhau lâu rồi, rõ ràng người con trai ngồi trước mặt, một li một phút, gần ngay trước mắt mà xa tận chân trời, hoàn toàn giống cô đến mức đáng sợ.
Nếu là Bạch Dương, cô sẽ từ chối tình cảm này, vì cô sợ cảm giác yêu đương khi cả hai đã thành đôi, là bạn có thể thành người yêu nhưng từ người yêu thì rất khó trở lại làm bạn, cô sợ bản thân phải mệt mỏi khi đối đầu với nhiều đứa con gái xung quanh anh. Không phải cô tự ti, chỉ là cô mệt mỏi, không đủ thể chất để đương đầu với sự hoàn hảo đó, quá hoàn hảo có khi đấy mới chính là nhược điểm.
Bảo Bình cũng vậy, anh cũng đã suy nghĩ đến vấn đề này.
Ví như Nhân Mã không nói, Bạch Dương một ngày nào đó cũng sẽ nói ra, chỉ có điều cô vẫn không thể chấp nhận được việc Nhân Mã lại đi đưa chuyện như vậy, thà tự mình nói còn hơn từ miệng người khác phát ra. Không biết là do Nhân Mã suy nghĩ cho cô hay là cố tình chơi cô như vậy, nhưng Bạch Dương vẫn không muốn quan tâm, thứ cô suy nghĩ, là chính xác mình bị chơi một vố rồi.
"Chả lẽ cả hai cứ tiếp tục làm bạn như vậy à" Cự Giải từng hỏi Bạch Dương.
Không còn cách nào khác, vì Bạch Dương thực sự sợ, sợ sẽ chia tay, cả hai mới chỉ 17 tuổi, cái tuổi vẫn chưa có gì chắc chắn về tư tưởng cũng như tương lai của mình, không có tình cảm nào là mãi mãi, cũng không có tình yêu nào trường tồn.
"Chờ đi, nếu tốt nghiệp xong nếu cậu vẫn giữ nguyên ý định thì có thể lúc đó chúng ta sẽ quyết định bên nhau" Bảo Bình đáp.
Bạch Dương khẽ cười: "Vậy sao? Tớ cũng mong là lúc đó cậu cũng giữ nguyên ý định đó".
Rồi một ngày nào đó, có thể cậu sẽ rời xa tớ mãi mãi.Đừng bao giờ hứa hẹn điều gì cả, chỉ có thể nói nếu mà thôi.
-----------------------------------------
"Đúng rồi, mẹ cứ giữ nguyên cái quyết định đó đi, chả phải còn anh hai và chị hai sao, hai người cứ quyết định tương lai của con như vậy hả?". Xử Nữ gào lên, lần đầu tiên dám nói lớn như thế.
"Xử Nữ!" Mẹ cô nhíu mày "Anh con sắp lấy vợ, chị con thì đang ở Canada và bọn nó cũng đã sắp xếp một phần để thừa kế rồi".
Xử Nữ chỉ tay vào ngực mình: "Vâng, thưa mẹ, con chỉ mới mười bảy tuổi, thậm chí mẹ còn cấm con xuống bếp, thậm chí là giở trò với đầu bếp nếu họ vô tình để con bén mảng xuống bếp, thừa kế chỉ cần hai người là đủ, mẹ nghĩ là con cần cái danh nghĩa thừa kế lắm à?! Nhiều người nghĩ con là con một, đúng vậy, con có cảm giác con không là con của hai người thì đúng hơn, hai người kia muốn làm gì cũng được, riêng con làm cái gì, ăn cái gì cũng phải qua xin phép hai người, ủa con cũng có suy nghĩ của con mà" Mặt Xử Nữ tràn ngập bi thương: "Vậy đi, kêu con thừa kế cũng được, vậy vừa thừa kế vừa xuống bếp không được sao? Mẹ! Con thích nấu ăn mà!".
Lần đầu tiên, cha mẹ của Xử Nữ thấy cô dám nói lên suy nghĩ của mình, mẹ cô nhăn mặt: "Trước giờ nói gì cũng không dám cãi, bây giờ còn dám lên giọng à, chơi với tụi kia riết thành ra láo toét thế à?!".
Xử Nữ tức giận: "Mẹ, đừng đụng tới bạn của con, được không? Cái này là tự con nói, bọn nó cũng chả biết gì, láo toét? Vậy là mẹ nhầm về ngôn từ rồi, con chỉ đang nói lên suy nghĩ của mình thôi, khẻ tay thôi mà, có gì to tát". Xử Nữ liền quỳ xuống, giơ hai bàn tay lên cao: "Cứ đánh đi, lần này xuống bếp rồi, con vẫn sẽ tiếp tục làm như vậy thôi".
Máu não của mẹ cô tăng lên vùn vụt, tức giận đến đỏ cả mặt, định vung cây lên thì ngài Tạ can vào: "Thôi được rồi, bỏ qua đi, con gái chúng ta mà, em có cái gì cũng phải từ từ nói, dùng roi đánh con người ngoài nhìn vào đánh giá gia đình chúng ta thế nào, thời đại nào mà em dạy con bằng cách quất roi vào con mình như thế chứ? Nó thích nấu ăn thì để nó nấu, trước giờ anh cũng không cấm cản, em cũng biết là không thể bắt ép tương lai nó mà".
Mẹ Xử Nữ liếc qua: "Anh im ngay cho tôi! Anh không có quyền xen vào".
Từ trước đến giờ, ngài Tạ luôn lép vế so với vợ mình, Xử Nữ biết, do cái danh phận thừa kế và cái tài sản gia nghiệp này đều do một tay ông ngoại làm ra, có duy nhất đứa con gái là mẹ cô nên đã trao lại gia sản này cho chồng của bà cũng tức là ngài Tạ hiện tại, dù một mình ông gồng gánh hết mọi thứ nhưng về đến nhà, ông vẫn không bao giờ quên cái thứ ông đang nắm trong tay là của vợ mình, một người đàn ông chả có tí bản lĩnh nào trước mặt vợ.
Xử Nữ đứng lên, giơ tay ra gần hơn, tức giận nói: "Mẹ! Mẹ có đánh thì đánh con này, đừng có chửi ba, mẹ nghĩ cái gia đình này không có ba, chỉ nằm trong tay mẹ thì có thể tồn tại như vậy hả?".Bị ăn một cái tát đau điếng, chính cô cũng không hiểu sao mình lại có gan nói những lời như thế, dạo này gặp quá nhiều áp lực nên cô càng không tiết chế được bản thân.
Mẹ cô cầm roi quật vào người cô hét lên: "Rõ ràng tụi nó làm hư mày rồi". Liên tục quật vào cánh tay của Xử Nữ.
Xử Nữ cắn răng chịu đựng, nhìn cha mình cố gắng đỡ cho mình mà không thể thốt nên nổi lời nào nữa, rõ ràng nhờ tụi nó, cô mới có can đảm như hiện tại, dám sống với ước mơ mình đang có.
Đột ngột mẹ Xử Nữ ngừng tay, Xử Nữ ngước lên, thấy bà thở hồng hộc, sau đó bà thốt lên một lời mà cô không thể nào tin được.
"Chuyển trường ngay lập tức".
--------------------------------------
Sét đánh ngang tai, Thiên Bình gọi điện thoại cho từng đứa, lời nói cũng trở lên lắp bắp.
"Mẹ cậu ấy hủy mọi học phần, bắt cậu ấy đi Canada với chị để chị cậu ấy quản".
Cự Giải đang buồn phiền cũng không khỏi bật dậy, vội vơ đại quần áo ra khỏi nhà.
"Giờ tính sao?" Thiên Bình chống nạnh nhìn tất cả mọi người đã tụ tập đông đủ.
Bạch Dương khoanh tay, để một tay chống cằm ra vẻ đăm chiêu: "Tự nhiên lại chuyển, Xử Nữ luôn luôn ngoan ngoãn mà không cần ai quản cả".
"Đứa nào chả biết là cậu ấy thích nấu ăn, rõ ràng luôn bị cấm bước chân xuống bếp, tớ nghi là cậu ta đã chống trả theo ý con Cự Giải rồi" Song Ngư nói.
Cự Giải giật thót mình, vội đỉnh chính: "Tớ chỉ khuyên lời khuyên tốt cho cậu ấy thôi, tớ không ngờ mẹ cậu ấy lại cứng rắn như vậy, dùng tới biện pháp này" Rõ ràng Cự Giải trong lòng cũng đang tự trách mình.
Nhân Mã lên tiếng: "Các cậu tính để vậy hả? Nó mà đi thì không còn đứa nào mang đồ ăn cho tụi mình đâu".
Kim Ngưu liếc nhìn: "Giờ này vẫn còn nghĩ đến ăn được".
Song Ngư quát: "Mày có tư cách dùm tao cái đi!".
Nhân Mã lập tức trừng mắt: "Kệ bố mày nha!".
Bảo Bình chen vào: "Các bạn làm ơn đừng bàn ra nữa ok? Giờ nó sắp bị chuyển trường rồi đó, cô Thiên Cầm và lão Xà Phu đang tìm cách thuyết phục bà cô già của Xử Nữ, không biết là con ngon lành không đây?!".
Bạch Dương vẫn vẻ mặt đăm chiêu: "Tớ nghĩ với đầu óc biến thái của lão Xà Phu thì rất có khả năng sẽ thuyết phục được".
Sư Tử gạt ngay: "Ờ, nhưng mẹ của Xử Nữ rất là khó nhằn đấy!".
Cự Giải gật đầu đồng tình: "Đúng vậy, tớ từng gặp vài lần, thật sự cho người ta cảm giác nghiêm nghị và cứng nhắc đến đáng sợ, loại người như thầy Xà Phu chính xác theo quan điểm của tớ, chính là loại bà ấy ghét nhất".Cả đám đều xì xào bàn tán thì Thiên Bình khẽ đập nhẹ tay Song Ngư, Song Ngư ngạc nhiên nhìn, mãi Thiên Bình mới ghé sát tai Song Ngư mà nói: "Như vậy ổn chứ hả?".
Song Ngư giả vờ: "Ổn? Chuyện gì?".
"Đừng giả vờ, như vậy có tốt, Nhân Mã vẫn luôn phản ứng bình thường mấy ngày nay".
Song Ngư khoanh tay, nhếch miệng: "Ha, chả lẽ cậu ta phải xúm vào nắm tóc tớ mới phải lẽ?!".
"Song Tử cũng chả nói gì, có phải rất hèn?!".
"Hèn thì đã không vác mặt đến đây rồi, rõ ràng là lo cho Xử Nữ".
"Nhân Mã...".
Song Ngư gạt ngay: "Cậu rõ ràng biết Nhân Mã nào có thích thú gì với Song Tử, Song Tử chỉ tự mình đa tình mà thôi, nhưng nếu nói không ghen thì đúng là có phần nói dối..." Song Ngư ngưng một hơi rồi nói: "Con gái tụi mình luôn ích kỷ mà".
Thiên Bình cảm thấy khó chịu, rõ ràng một phần gai góc tàn nhẫn vẫn là tâm cơ của Song Ngư, đã có chút thay đổi nhưng không phải hoàn toàn, lời lẽ rất nhẹ nhàng nhưng mang hàm ý cay nghiệt, những biểu hiện thản nhiên này, đúng là chỉ có Song Ngư mới dám phát ngôn ra, Thiên Bình nhắc khéo: "Tốt nhất đừng để lặp lại, dù sao vẫn còn ở với nhau hai năm nữa".
Song Ngư quay đầu nhướn mày với Thiên Bình, giọng nói vẫn nhỏ đủ để chỉ Thiên Bình nghe thấy: "Tớ đã nói sẽ làm gì đâu nào, xin lỗi, tớ đã đủ đau rồi!".
Thiên Bình nhìn vào mắt Song Ngư, cuối cùng không nhịn được mà kéo tay Song Ngư ra chỗ khác, rời xa bọn kia mới nói tiếp: "Một Lộc Báo thôi là đủ rồi ok? Và một cái nữa, hắn trở về đây, không phải để cậu dễ sống với hắn đâu, giữa cậu và hắn không chỉ là mối quan hệ trên môi rồi".
Song Ngư bật cười: "Ý cậu là làm tình? Cậu sợ tớ không xứng với Song Tử".
"Im ngay!" Thiên Bình tức giận "Đừng mở miệng nói những lời đó dễ dàng như thế, rõ ràng cả hai chưa làm tới cùng".
Đáp lại sự lo lắng của Thiên Bình là vẻ mặt thờ ơ của Song Ngư: "Ai thèm quan tâm chứ? Mà cũng sắp, tớ còn chả biết rốt cuộc bản thân hứng thú với ai hơn".
"Song Ngư!" Rõ ràng là đau lòng mà lại luôn tỏ ra tàn nhẫn.
Song Ngư đột ngột nghiêm túc, nhìn Thiên Bình: "Thiên Bình, xin cậu, chuyện này tớ chả muốn ai can dự vào đâu, đủ nhục nhã và xấu hổ đến mức tớ chỉ muốn mình mình chịu mà thôi, cậu nhớ không, đây đâu phải lần đầu".
"Lúc đó cậu rất nhỏ...".
Chưa kịp nói hết câu, Song Ngư đã dùng ánh mắt buồn bã mà nhìn thẳng vào mắt Thiên Bình: "Đúng vậy, có lẽ chỉ vì câu nói "Không thể, chờ em lớn" mà tớ đã yêu hắn đến mức như vậy, đấy mới chính là mấu chốt vấn đề, tớ đúng là chưa quên được hắn, nhưng tớ biết rõ ràng bản thân đang muốn yêu ai"."Chờ em lớn" Một câu nói âm trầm ấm áp đau lòng đến đáng sợ.
Thiên Bình thở dài: "Nhưng giờ Song Tử đang quen Nhân Mã, cậu rõ ràng không thể xen vào, như vậy là không có tự trọng, Song Ngư, Song Tử không đáng để cậu làm như vậy".
Song Ngư nhíu mày: "Cái gì là không có tự trọng? Ngay cả nụ hôn đó cũng là cậu ta ép miệng vào miệng tớ, tớ cũng chỉ theo phản xạ mà ôm chặt lấy cuồng say mà thôi, rõ ràng tớ đã không có ý định xen vào".
"Cậu còn nói trong khi cậu cũng nhiệt tình đáp lại?".
"Người mình thích ôm mình, liệu cậu có chống cự lại nổi?!" Song Ngư hỏi lại.
Thiên Bình cứng miệng, rốt cuộc cũng nhìn ra được cái sự dằn vặt của Song Ngư, người ấy đang ôm mình, mình mặc gì phải nghĩ đến điều gì khác cơ chứ, lúc này người ấy đang ôm mình mà thôi.
"Còn Lộc Báo, rõ ràng không thể quên?".
"Đúng vậy" Song Ngư thừa nhận "Đã từng đau lòng đến thế, cảm giác Lộc Báo từng cho tớ khác hẳn Song Tử".
Một bên âm trầm lãnh đạm, một bên dịu dàng trẻ con.
"Nhưng hiện tại, cậu chỉ muốn chọn Song Tử?" Thiên Bình hỏi lại.
"Không biết, người nào tớ thành công với họ, tớ sẽ theo họ, chỉ còn cách đó mà thôi!".
Thiên Bình nhìn Song Ngư một hồi, sau cùng mới nói: "Tớ thật vẫn chả hiểu sao đột nhiên Song Tử nếu không thích cậu vì sao lại hôn cậu".
"Cậu hỏi tớ, tớ biết hỏi ai". Song Ngư đáp.
----------------------------------------
Xà Phu mỉm cười tươi rói: "Thưa phu nhân, cũng không cần trong lúc này đưa cô bé đi như vậy, có thể đợi đến khi tốt nghiệp rồi đi cũng hãng còn tốt".
Bà Tạ quả thực không chịu nổi với giọng điệu nhơ nhuốc nịnh hót một cách trang trọng thế này, bà nói thẳng: "Tốt nhất là nên rời khỏi lúc, đợi tới lúc tốt nghiệp, chả biết chúng nó biến con tôi thành dạng gì".
Trong lòng Xà Phu không hài lòng chút nào nhưng vẫn tươi cười giả lả: "Thưa bà, thân là con nhà gia giáo chúng ta không thể dùng ngôn từ "chúng nó" "dạng" được đâu, hãy chứng minh "dạng" người như bà tốt hơn bọn nhỏ tôi dạy đi rồi hãy thể hiện mình quyền quý".
Một lời nói như tát thẳng vào sự tự cao và gương mặt lạnh lùng vốn có của bà, bà Tạ ráng kìm gằn giọng mình xuống, bà lúc bình thường thì vô cùng bình thường, nhưng khi tức giận lại không bao giờ điều chỉnh được cảm xúc của mình: "Chàng trai tóc bạc, à không tóc trắng chứ nhỉ, một giáo viên có thể nhuộm cái đầu của mình như thế thì tôi chắc rằng học sinh của anh cũng là một "dạng" chứ nhỉ?!".
Xà Phu ngược lại không tức giận, thậm chí cũng đã nhìn ra yếu điểm của bà, nhẹ nhàng đáp: "Thưa bà, bà nhìn thấy đôi mắt của tôi không? Nhìn vào sẽ biết đây không phải đôi mắt của người Châu Á rồi thưa bà, hà cớ gì bà không nghĩ rằng mái tóc này vốn là di truyền do cha tôi để lại, và còn nữa, bà có màu tóc đen xinh đẹp, vậy chắc ngài Tạ thì có mái tóc màu xanh rêu của Xử Nữ chứ đúng không?".
Bà Tạ lập tức xây xẩm mặt mày, vì vốn cha của Xử Nữ hoàn toàn cũng là tóc đen, cái đầu hiện có cũng là do Xử Nữ đã tự đi nhuộm để tạo phong cách cho riêng mình, vì quá tức giận mà bỗng bà quên mất điều này.
Khuyết điểm lớn nhất của bà Tạ chính là giận quá mất khôn.
Xà Phu mỉm cười, đưa một tập hồ sơ đến trước mặt bà, nhẹ giọng: "Có lẽ vì bà toàn ở nhà mà không hề xem tin tức gì, những đứa bạn mà con bà đang cùng tiến tới đều là những học sinh có thành tích học tập xuất sắc mà Xử Nữ cũng phải dè chừng, quý bà đây chắc cũng muốn con mình cùng nhau học tập với các vị này chứ".
Nhìn một lượt qua lí lịch từng thành viên, bà Tạ không ngừng sửng sốt dù biểu hiện bên ngoài vẫn tỏ ra kiêu ngạo, rõ ràng bà đã không hề quan tâm đến con bà tí nào, bà đã không biết nó học cùng với những ai, chỉ từng thấy một vài thành viên tóc đỏ tóc vàng mà trông mặt bắt hình dong.
Trong lúc bà Tạ đọc lí lịch, Xà Phu đưa tay lên cằm, nghiêm nghị nói: "Học sinh cần tự do ngôn luận, dĩ nhiên không phải bạ đâu nói đấy, nhưng những ý kiến quan điểm cá nhân luôn cần được bộc lộ ra, trau dồi nhưng thứ mà mình chưa tốt nhưng không có nghĩa chỉ chăm chăm vào đó, dĩ nhiên điều quan trọng nhất chính là trau dồi những thứ mình yêu thích, đó mới là động lực để học tập, bà Tạ đây muốn Xử Nữ qua Canada mà có bao giờ bà hỏi cô bé thích thật sự cái gì chưa, Xử Nữ là một học sinh ngoan, so với đám còn lại thì thật sự tự tin và nghe lời nhất. Nhưng đôi lúc, có những thứ cần phải chỉ ra quan điểm của mình, không thể lúc nào cũng cố gắng làm tốt những điều người khác muốn mới là tốt đâu, chính cô bé đã là tốt nhất rồi".
----------------------------------------
Xử Nữ tìm cách mượn điện thoại của một bạn học sinh trong trường, Sư Tử vừa nhấc máy, chưa kịp hỏi đầu đuôi thế nào thì đã thấy tiếng khóc um xùm vang vọng bên kia, vừa khóc thút thít vừa nói: "Tớ không muốn đi chút nào hết, tớ đã năn nỉ mẹ hết mực rồi, tớ thực sự chịu không nổi nữa, tớ không muốn xa các cậu, không muốn xa cậu...".
Sư Tử bật loa từ nãy giờ, rốt cuộc không nhịn được mà xấu hổ vì câu cuối, lần đầu tiên mọi người thấy Xử Nữ khóc, cũng chưa từng nghĩ qua Xử Nữ sẽ khóc vì bọn họ.
Bạch Dương và Cự Giải ngay lập tức hoảng hốt an ủi: "Đừng khóc nữa Xử Nữ, bình tĩnh lại nào". Cả hai bỗng cảm thấy cô bạn của mình có chút đáng yêu.
Đột ngột Thiên Yết xen vào nói giọng nhỏ nhẹ: "Thôi nào, tụi mình sẽ luôn như vậy, cậu sẽ không phải đi đâu hết, bọn mình sẽ luôn luôn vui như vậy thôi, có gì đâu mà phải khóc khi bọn tớ còn ở đây".
Cả đám cũng xúm vào nói trong điện thoại: "Đúng rồi đó, bọn tớ sẽ không để cậu đi đâu, đừng khóc nữa nha".
Sư Tử cảm thấy không chịu được nổi mùi sến súa này nữa, giật điện thoại về tay mình, bật loa nhỏ lại, nói giọng cứng rắn: "Cậu giờ đang ở đâu?".
"Tớ... tớ đang ở trường... mẹ tớ đang nói... phòng thầy...".
Xử Nữ chính là dạng người bạn đáng trân trọng nhất.
Yên tâm, Bọn tớ luôn ở đây.
Giả vờ thanh cao nhưng vẫn là tránh không nổi lưới tình, Cự Giải ngồi nhìn Kim Ngưu, chỉ đành thở dài vỗ vai anh vài cái rồi quay lưng trở về nhà.
Đã có rất nhiều chuyện xảy ra, không thể giải quyết trong ngày một ngày hai, Cự Giải cầm điện thoại lên nhìn thì phát hiện cuộc gọi nhỡ của Thiên Bình, có lẽ Thiên Bình đã tắt sau khi đổ chuông.
“Alo“.
“Cự Giải“.
“Có chuyện gì?“.
“À, thật ra đúng là có chút chuyện, nhưng tao thấy dạo mày mệt mỏi quá, bỏ qua đi, chuyện nhỏ thôi!“.
“Nói!” Cự Giải ghét nhất là đã nói ra nhưng lại cố tình bỏ qua, một khi đã nghe có chuyện thì ai mà có thể dễ dàng coi như không nghe thấy được.
“Ok...” Thiên Bình thở dài, khẽ liếc qua Ma Kết một chút rồi cầm máy đi ra ngoài hành lang, đưa điện thoại lên: “Hồi nãy tao thấy Nhân Mã đi với một người đàn ông khác“.
Cự Giải nhíu mày: “Đàn ông khác?“.
Thiên Bình khó xử trả lời: “Lạ lắm đúng không? Cậu ta đang vướng vào mối quan hệ khó nói rồi, thậm chí bây giờ lại xuất hiện...“.
“Anh ta mặc đồ vest, cực kì đẹp trai, à và có một con mắt khiến người nhìn khiếp sợ?” Cự Giải thản nhiên chen ngang.
Thiên Bình bối rối: “Ờ... đúng... đúng là mang lại cảm giác đó, nhưng mà sao biết?“.
Cự Giải thở ra một hơi: “Đó là anh trai của cậu ta“. Dù thế nào, Cự Giải cũng vẫn tin rằng Nhân Mã không phải dạng con gái dễ dãi, khả năng lớn chỉ có thể là anh trai Nhân Mã, điều này nên suy xét đầu tiên.
Thiên Bình há hốc miệng, vội đưa tay che miệng lại, không khỏi hốt hoảng.
Thấy bên kia im lặng, Cự Giải liền thắc mắc gọi: “Alo, alo, Thiên Bình, còn đó không?“.
“À... a... nghe đây!“.
“Sao thế?“.
Thiên Bình vẫn không thốt nổi thêm tiếng nào.
“Thiên Bình, không có gì nữa thì tao cúp máy nhé!“.
“Khoan!” Thiên Bình vội nói.
Cự Giải đang định nhấn tắt thì lại đưa lên: “Sao vậy?“.
Thiên Bình cẩn thận lựa chọn từng từ: “Cự Giải, tao nói chuyện này nhưng mày tuyệt đối phải bình tĩnh, tao biết dạo mày gặp nhiều chuyện rồi, hết chuyện Kim Ngưu rồi đến chuyện...“. Thiên Bình vội im bặt sau một lúc lâu mới lảng tránh nói tiếp: “Nói chung là dù có chuyện gì” Thiên Bình trầm giọng xuống: “Bọn tao vẫn ở cạnh mày ok?“.
Cự Giải cảm thấy buồn cười, không kìm được mà hiện ra nửa vầng trăng ở miệng: “Được rồi, nói đi người đẹp“.
Tiếng hít thở sâu của Thiên Bình vang bên kia điện thoại, sau cùng cũng có thể mở miệng: “Cái thằng anh của Nhân Mã, tên gì nhỉ?“.
Bỗng cảm thấy chủ đề hình như không đúng cho lắm, Cự Giải nghiêng đầu: “Thiên Tiễn, nhưng mà sao? Mày đừng nói với tao là mày đổ người ta ngay từ ánh nhìn đầu tiên nhé“.
Thiên Bình đang định phản bác thì Cự Giải đã nhanh chóng nói tiếp: “Ahaha, yên tâm, tao cũng vậy mà, đẹp trai bỏ mẹ“.
Thiên Bình đưa tay day trán, cố gắng ngăn chặn lại tiếng cười dâm đãng kia mà nói tiếp: “Câm mồm nghe bố nói, và bỏ ngay cái điệu cười tởm lợm đó đi!“.
Mãi sau mới có thể dẹp xong, Thiên Bình công nhận một điều là không thể nói chuyện nghiêm túc với con này quá năm phút, lật mặt nhanh luôn là bản chất của Cự Giải.
“Tao không có cái vụ yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu! Mẹ nó, tao là đang có chuyện thật đấy!“.
Cự Giải biết Thiên Bình đã bực mình nên ngay lập tức quay lại trạng thái ngoan ngoãn.
“Thiên Tiễn? Để tao nói cho mày nghe, tao đã từng thấy nó một lần trước đây“.
Cự Giải trề môi thắc mắc: “Hả? Thì sao?“.
“Được rồi, quan trọng là việc tao từng thấy nó ở đâu“.
“Hả?” Cự Giải rốt cuộc cũng mất kiên nhẫn.
“Bar DARK“.
Tim Cự Giải đánh thịch một cái, run run chuyển điện thoại qua tay phải, chờ đợi câu tiếp theo của Thiên Bình, chỉ mong rằng mọi thứ không như cô đang nghĩ.
Thiên Bình chậm chạp nói: “Và đi cùng với em mày“.
Thấy bên kia không phản ứng, Thiên Bình đau lòng: “Xin lỗi, Cự Giải, thành thật xin lỗi“. Xin lỗi vì lại gây thêm lo nghĩ cho mày rồi.
“Không... không phải lỗi của mày, cần gì phải xin lỗi tao, tao phải cám ơn mới đúng, mà thôi để khi khác nói chuyện, hiện tại tao phải về nhà rồi“.
Nói xong lập tức cúp máy.
------------------------------------
Sáng hôm sau, Bạch Dương triệu tập mọi người đến nhà cô bằng một nội dung tin nhắn, cuối cùng thì đến giờ, vẫn không thấy đầy đủ thành viên xuất hiện.
“Thiên Bình, gọi Song Ngư được chưa?“. Bạch Dương cau mày.
Thiên Bình nhấn nút đưa lên tai liên tục, chỉ lắc đầu.
“Bảo Bình, Kim Ngưu, gọi Cự Giải nhanh lên!“.
Bảo Bình nhăn mặt: “Không được, gọi nãy giờ có thèm nhấc máy đâu“.
Tim Thiên Bình như muốn nhảy ra ngoài, mọi chuyện có vẻ đang trong dự đoán của cô, cất điện thoại vào túi, Thiên Bình đẩy Bạch Dương qua một bên, tằng hắng vài cái: “Chuyện của Cự Giải, hai cậu còn định giấu bao lâu?“.
Bạch Dương giật giật lông mày: “Giấu gì?“.
Thiên Bình hất nhẹ mái tóc ngắn của mình, khoanh tay nhìn thẳng vào Bạch Dương: “Chuyện của Trường Xà, rõ ràng là các cậu biết nhưng cố tình không nói...“.
“Sao cậu biết?!“. Bảo Bình liền đứng dậy.
Thiên Bình lắc đầu, mệt mỏi đáp: “Cự Giải, chính nó là người ban đêm không có gì làm chạy qua nhà tớ khóc, cậu nghĩ những chuyện thế này có thể giấu mãi sao?“. Nhìn khuôn mặt sớm đã cứng đờ của Bạch Dương và Bảo Bình, Thiên Bình nói tiếp: “Các cậu cũng biết là Cự Giải nó lụy tình tên đó thế nào, dù miệng từ chối thằng đó nhưng chính bản thân nó lại không thể không thôi nghĩ đến, cái gì mà kết hôn, cái gì kết hôn vì đã mang thai?! Cậu nghĩ xem ai có thể chịu nổi khi chính mắt nhìn thấy Trường Xà cùng vợ mình đã kết hôn thậm chí trong bụng cô ta đang chảy dòng máu của người Cự Giải yêu?!” Cuối cùng là không nhịn nổi mà nói ra tất cả, Thiên Bình cũng không thể tự trách mình được.
Ai nấy xung quay đều không thể tin được, Xử Nữ khẽ rùng mình một cái, nhớ đến mọi thứ mà Cự Giải phải kìm nén suốt những tuần qua không khỏi làm cô phải đau lòng.
“Vậy thì... “ Bạch Dương bỗng lên tiếng: “Tớ không tin trên đời có loại tình yêu khắc cốt ghi tâm, chắc chắn là do chưa có người nào xuất hiện nên Cự Giải đã tự lầm tưởng mình còn yêu Trường Xà thôi!” Điều này cũng là điều Bạch Dương luôn giấu kín trong lòng, sợ nói ra sẽ tự biến mình thành kẻ độc ác khinh thường tình cảm của người khác.
Trái lại với suy nghĩ của Bạch Dương, Thiên Bình chỉ cười trừ: “Cậu nghĩ tớ không nghĩ như vậy sao?! Nếu nó thực sự làm Cự Giải đau lòng thì vốn cậu ấy đã không thể đứng trụ được lâu như vậy, chỉ là do bản thân cậu ấy chưa tìm thấy người khác nên cậu ấy mới tưởng rằng mình chỉ thích Trường Xà mà thôi“.
Từ đầu đến cuối, Sư Tử càng cảm thấy mơ hồ, mọi suy nghĩ của con gái luôn mông lung và khó hiểu, khiến anh không cách nào tiếp thu được.
Rốt cuộc Cự Giải còn yêu không?
Hay là ngộ nhận lầm tưởng?!
Mọi thứ rắc rối đến mức không thể chỉ vài ba câu nói mà có thể giải thích được.
Cuối cùng, Bạch Dương cũng khoanh tay lại, mắt sắc bén nhìn Thiên Bình: “Vậy còn cậu Thiên Bình, rốt cuộc giữa cậu và Cự Giải đã có chuyện gì?!“.
Thiên Bình đơ mất một lúc sau đó vội lảng tránh: “Không phải là vấn đề liên quan đến các cậu đâu, đừng lo“.
“Mọi chuyện liên quan đến các cậu, bọn tớ đều lo!“. Bạch Dương đột ngột quát.
Ngồi bên kia, ngay cả một cử động cũng không có phản ứng, Thiên Yết giống như chỉ sống trong thế giới của riêng mình, bản thân anh cũng không hiểu con gái, đặc biệt là một người có tính cách như Cự Giải, mỗi một người con gái ở đây đều có một tính cách riêng, nhưng đối với anh, Cự Giải là duy nhất đặc biệt, toàn bộ mọi thứ của cô đều tạo cảm giác kì lạ, làm người ta hiếu kì mãi không thôi. Chính anh cũng bất giác nhận ra, từ khi nào anh đã để ý cô đến vậy, vì cô có hai nhân cách?! Anh cũng thừa nhận đồng ý với Bạch Dương, không có loại tình yêu khắc cốt ghi tâm, có lẽ hiện tại hay cả sau này, họ sẽ vĩnh viễn không bước chung một con đường.
Tình yêu thời học trò rất đẹp, nhưng khoảng thời gian đó lại không bao giờ tồn tại mãi mãi.
Còn Ma Kết, từ đầu đến cuối anh vẫn không thể dời mắt khỏi Song Tử, tuy gương mặt của Song Tử rất bình thản, nhưng Ma Kết rất nhanh nhạy, nhận ra rằng Song Tử không hề liếc mắt về phía Nhân Mã.
Cuối cùng Song Tử cũng đứng lên đi ra ngoài sân bỏ mặc trận ầm ĩ giữa Bạch Dương và Thiên Bình, Ma Kết thấy vậy liền đứng dậy từ tốn đi theo.
Ra ngoài đã thấy Song Tử đang hút thuốc, quầng mắt thâm quầng càng hiện rõ dưới ánh nắng mặt trời, Ma Kết đến bên cạnh, dựa tay vào lan can, khẽ nhếch miệng: “Trông mày thật sự có vấn đề“.
Song Tử chán ghét quay đi chỗ khác, Ma Kết chỉ nhướn mày: “Không phải tao muốn nhiều chuyện đâu Song Tử, rõ ràng là mày không hề có cảm giác vui vẻ khi ở cạnh Nhân Mã“.
“Im đi!” Song Tử cộc lốc.
Ma Kết bỏ ngoài tai: “Mày nghĩ rằng chỉ cần ở cạnh người mình thích không thì sẽ vui vẻ hả? Quan trọng là sự đồng điệu về mặt tình cảm của tụi mày thì mới thật sự cảm thấy hài lòng“.
Song Tử quay đầu, nhếch mép khinh thường: “Vậy chứ giữa mày và Cự Giải chắc cùng đồng điệu về trái tim ha?!“.
Mắt Ma Kết khẽ giật: “Đừng lôi cậu ấy vào chuyện này!“.
Song Tử cười lớn, không ngừng châm chọc: “Vậy có nghĩa là hiện tại mày không cần Cự Giải phải đồng điệu với mày? Hay là hiện tại mày đã có đối tượng khác?” Song Tử nhìn gương mặt đã đóng băng của Ma Kết, hài lòng: “Thiên Bình à?!“.
“Mẹ nó!“. Ma Kết kéo cổ áo của Song Tử nhấc lên.
Song Tử nhớ đến chuyện tối qua, không kìm được máu nóng sôi trào mà tiếp tục đùa bỡn: “Đồ giả dối! Tụi mày đứa nào cũng giả dối! Giả vờ thích người này người kia nhưng lòng thì dễ xoay như chong chóng, ngày một ngày hai liền để ý người khác“.
BỐP!!
Ma Kết đấm một phát mạnh khiến cho Song Tử ngã ra sau, sau đó Ma Kết tiến tới ngồi xuống, kéo cổ áo của Song Tử lên, miệng gằn từng tiếng: “Mày thật đúng là thằng chó chết!“.
Rõ ràng chính bản thân dao động nhưng lại sợ phải thừa nhận nên luôn tìm cách đổ lỗi cho người khác, bản chất của Song Tử luôn là như vậy.
Ma Kết đấm một phát đau điếng nữa vào mặt Song Tử, nói: “Song Tử! Cái này là là tao trả hộ Song Ngư“.
Người im lặng nhất nhưng bên trong lại bốc lửa sôi trào, dường như chính anh cũng giật mình nhột nhạo khi bị Song Tử chế giễu và anh đang sợ hãi không muốn tin rằng mình là kẻ chả ra gì.
“Dừng lại!” Tiếng quát đằng sau vang lên.
Ma Kết quay đầu, nhìn thấy Song Ngư chạy lại kéo hai người tách khỏi nhau, mặt Song Ngư không một tia biểu cảm, chỉ nhẹ giọng nói: “Đừng để tụi nó biết tụi bây đánh nhau như thế, con Bạch Dương nó mà biết tụi bây dám giở trò bạo lực trong nhà nó xem, coi có đứa nào toàn mạng về nhà không“.
Song Ngư im lặng đưa khăn giấy cho Song Tử lau đi vết máu khóe miệng, tránh nhìn vào mắt anh. Song Tử định đưa tay lên nhưng sau đó liền hạ tay xuống, cúi đầu không nói.
Ma Kết thật sự ngửi được mùi mờ ám.
---------------------------
Bạch Dương bực mình hét: “Mẹ nó, giờ mày mới tới hả Song Ngư, biết mẹ mày gọi cho mày bao nhiêu cuộc không?! Mà còn, mặt Song Tử bị gì vậy?“.
Nghĩ tới thảm cảnh không toàn mạng trở về, Song Tử liền nói: “Nãy không để ý tế dập mặt vào bồn rửa tay“.
Bạch Dương trợn mắt suy nghĩ, rốt cuộc nhà mình có bồn rửa tay ngoài sân sao?!
Ting!
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Bạch Dương mở ra xem, mặt chuyển qua bực dọc: “Cự Giải nó có việc, tớ sẽ dặn nó sau vậy“.
Nhân Mã nhìn Bạch Dương, dù cả hai ở cạnh nhau như thế, nhưng không thể giống như trước kia, có thể dễ dàng mà thoải mái với nhau được.
Rõ ràng nói nhưng lời làm tổn thương người khác là Bạch Dương, cho mình là trung tâm của vũ trụ cũng là Bạch Dương nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa, Bạch Dương cho Nhân Mã cảm giác cô không bao giờ đúng. Đứng trước Bạch Dương, Nhân Mã luôn là người sai.
Nhiều khi ghét người này muốn chết nhưng lại không thể ghét mãi.
Tình bạn của Nhân Mã và Bạch Dương bắt đầu khi cả hai còn rất nhỏ, Bạch Dương giống chị gái, luôn luôn trưởng thành hơn cô. Nếu nói không bực mình thì đúng là nói dối, vì ngay cả cha mẹ Nhân Mã cũng luôn hài lòng về Bạch Dương. Ngay từ đầu, lí do duy nhất khiến Nhân Mã không muốn vào trường này là vì Bạch Dương, cảm giác luôn phải núp bóng sau một người là một cảm giác không hề dễ chịu chút nào và ghét Bạch Dương là sự thật.
Vì tính cách bề trên và nghiêm khắc nên những người bạn bên cạnh Bạch Dương dần dần biến mất, Nhân Mã đã từng nghĩ, chỉ có mình có thể chịu được tính cách này, nhưng không ngờ rằng, trên đời này vẫn còn mười người khác đang giang rộng vòng tay chào đón Bạch Dương.
Thiếu hụt lớn nhất của Bạch Dương, chính là cực kì căm hận đàn ông.
Nhưng lại vô tình say mê một người.
Bạch Dương từ nãy đều không nhìn Nhân Mã một cái, nhưng thật ra mọi tâm trí đều dồn vào Nhân Mã, tự hỏi chả lẽ cứ phải tiếp tục thế này sao?!
“Chiều nay chúng ta sẽ xem phim“.
“Hả?” Thiên Bình ngạc nhiên.
“Ở đâu? Rạp?” Xử Nữ hỏi lại.
“Không, nhà Kim Ngưu“.
Kim Ngưu mãi mới để ý tên mình vừa được nhắc tới, đưa ngón tay chỉ vào mặt mình: “Nhà tớ?“.
Bảo Bình lườm: “Rốt cuộc là đã hỏi qua nó chưa vậy?“.
Kim Ngưu giống như vừa từ trên trời rớt suốt, nhất thời không phản ứng kịp.
“Tỉnh vậy mẹ!” Thiên Bình không kìm được.
Bạch Dương bỏ ngoài tai lời nói của chúng nó, tiếp tục nói: “Vậy nhé, thử đứa nào không vác mặt tới hoặc chơi trò dây thun xem tao có đến nhà cào cho nát mặt không“.
Dĩ nhiên, không một đứa nào dám cãi lại cả.
-----------------------------------
Buổi chiều dù đang trong tình trạng rất mệt mỏi và suy sụp nhưng vì những lời đe dọa của Bạch Dương văng vẳng bên tai nên Cự Giải vẫn cố gắng làm cho bản thân trông tươi tắn nhất có thể để đến nhà Kim Ngưu.
Nhà Kim Ngưu tuy nhỏ nhưng đến hai tầng, phòng cách đơn giản nhẹ nhàng, đồ đạc trong nhà ít ỏi nên trông như thể rộng hơn khi nhìn từ bên ngoài, tầng trên cùng của Kim Ngưu có đặt một phòng tầm bảy mét vuông, từ cửa vào phòng bên tay phải là một màn hình tivi lớn che lấp cả phía bên tường, tay trái đối diện màn hình lớn gồm hai chiếc bàn nhỏ màu trắng với chân bàn cách mặt đất khoảng ba mươi xăng ti mét, xung quanh góc tường đều là những chiếc đệm và gối to bằng nửa thân người xếp đều và san sát nhau.
Thảm sàn dệt bằng thứ vải thô màu đỏ, cả đám không khỏi xuýt xoa khi lần đầu tiên bước chân đến đây, tuy chỉ là ngắm lướt qua., Kim Ngưu đã hãnh diện khoe khoang rằng căn phòng này là được một tay Cự Giải đặc biệt thiết kế, khiến không ít người tròn mắt.
Bạch Dương bước vào phòng, bật đèn lên, Nhân Mã tiếp bước theo sau, Cự Giải cũng tỏ ra nhanh nhảu bỏ đôi dép đi trong nhà ra và bước vào phòng.
Bạch Dương chưa gì đã tri hô: “Mấy đứa cẩn thận con Giải nha, thể nào mùi hôi chân cũng xuất phát từ nó đó“.
Cự Giải trừng mắt lườm: “Im đi con chó ạ!“.
Nhân Mã hùa theo: “Tao ngửi thấy mùi thiệt rồi!“.
Cự Giải chỉ tay ra ngoài cửa: “Cút!“.
Bạch Dương ngồi xuống chính giữa đống gối dựng sát tường, Nhân Mã theo đó mà ngồi bên tay phải Bạch Dương, nhanh chóng kéo gối để tựa đầu nằm xuống. Cự Giải vì không nhanh chân mà điên tiết, đứng đẩy đẩy chân Nhân Mã: “Đề nghị mày tránh ra dùm, Bạch Dương là của tao“.
Nhân Mã vẫn nằm ì đó, Cự Giải điên tiết: “Tao muốn nằm giữa mà!“.
“Bên kia kìa” Tay chỉ qua phía bên trái Bạch Dương.
Cũng không phải Cự Giải không muốn, chỉ là bên trái Bạch Dương vừa nằm xuống lại là Thiên Yết.
Hằm hằm trừng mắt với Nhân Mã một cái, Cự Giải đá chân Thiên Yết đang nằm: “Xích qua kia cho nằm coi“.
Thiên Yết không nghĩ nhiều mà dịch người sang một bên để cho Cự Giải nằm giữa mình và Bạch Dương. Sau đó nằm đưa tay lên trán, Cự Giải vừa nằm xuống đã bị hai bên ép cho bẹp dí vì những đứa khác cũng đang tranh chỗ, cô quát lên: “Chó Thiên Yết, bỏ cái nách xuống coi!“. Phơi phơi trước mặt người ta như vậy.
Thiên Yết chả thèm quan tâm nên Cự Giải đành vác cái tay Thiên Yết bỏ xuống, tránh cho lỗ mũi cô bị ô nhiễm. Vậy mà anh vẫn mặc cho cô để tay của mình xuống người, không có ý định bỏ lại lên trán nữa.
Một hồi sau khi tất cả mọi người đã yên vị chỗ của mình, Cự Giải cười haha với Bạch Dương vài câu lại quay mặt về phía Thiên Yết, do chỗ nằm chật nên ngay cả chỗ để tay cũng không có, Thiên Yết đành nặng nhọc kéo tay thẳng qua người và để nguyên tư thế vòng qua bụng như vậy.
Cự Giải có chút áy náy nhắc: “Thoải mái đi, không cần co người như vậy“.
Nghe được lời đó, Thiên Yết liền gác tay lên trán lại.
Cự Giải nghiến răng, gầm gừ: “Cũng không cần phải giơ cái nách đó ra, mẹ nó!“.
Thiên Yết cười haha: “Thơm lắm đó, ngửi đi, hơi bị thơm“. Dùng tay kia kéo mặt Cự Giải vào nách mình.
“Má, buông ra con chó!” Cự Giải hú hét giẫy giụa.
Dường như rất hài lòng về trò đùa của mình, sau một hồi lâu quấy phá, bị Bạch Dương chửi cho một trận, hai đứa mới im lặng xem phim tiếp.
Một lúc sau Cự Giải lại tiếp tục không yên vị mà quát: “Má, bố không có gối để đầu“.
Thiên Yết có hai cái, một cái để đầu, một cái đang ôm, thế là đưa qua: “Nè“.
Chưa kịp cầm đã bị giật lại: “Mà thôi, không có gì ôm khó chịu lắm, không cho nữa!“.
Rốt cuộc tôi đã làm gì sai, Cự Giải ai oán. Nhưng ngay lập tức đưa tay giành giật gối, mãi mới giật được bỏ lên đầu thì lại tiếp tục xảy ra một chuyện nữa: Cự Giải không thể nằm im. Dù dùng mọi phương thức cũng không thấy thoải mái, cứ loay hoay: “Tớ đau cổ quá“.
Mấy đứa còn lại vì quá mệt mỏi với con này nên đều giả bộ giả lơ không muốn dính dáng.
Đột ngột Cự Giải bị một bàn tay nhẹ nhàng nâng đầu lên, để cô ngồi hẳn dậy. Trong lúc Cự Giải vẫn chưa định hình được điều gì đang xảy ra, cô ngồi trơ mắt quay lại nhìn Thiên Yết chỉnh lại gối cho mình, sau đó vỗ gối: “Thử xem“.
Cự Giải ngoan ngoãn nằm thẳng xuống, vừa nằm xuống đã muốn khóc: “Nằm hẳn gối vầy sao xem phim?!“.
Đúng là rắc rối, Thiên Yết ra lệnh Cự Giải ngồi dậy lần nữa, sau đó lấy cả gối mình qua, một cái để nằm hẳn, một cái để thẳng dựng vào tường, sau đó bắt Cự Giải nằm rồi hỏi: “Thoải mái chưa?!“.
Hơi đơ một lát, lòng chợt tỏa ra một cỗ ấm áp: “À ừm thoải mái rồi!“. Mẹ kiếp, đừng thả thính nữa coi! Con tim sắp vỡ tung ra rồi.
Nhân Mã coi phim chỉ ôm chầm lấy Bạch Dương, Bạch Dương khẽ chạch lưỡi một cái, kéo gối cho Nhân Mã nhắc: “Coi chừng đau cổ, xem phim đi!“.
Phía bên góc trái, Xử Nữ nhìn cô gái đang bị quỷ ám, thì thầm với Sư Tử: “Cứ cảm giác như là bọn mình“.
Sư Tử không nhìn sang, chỉ khẽ mỉm cười: “Không phải, người bị quỷ ám là tôi!“.
“Hả?“.
Xử Nữ tròn mắt nhìn, nhờ một chút ánh đèn le lắt từ màn hình, Xử Nữ vẫn là không thể nhìn thấu được anh. Chỉ nhẹ thở dài, đôi lúc vẫn phân vân không biết lựa chọn của mình có đúng không, nhưng nếu lựa chọn khác đi thì sẽ không thỏa mãn được tình cảm của cô. Cô không cao thượng sẵn sàng tha thứ cho những điều Sư Tử đã làm với những đứa con gái kia nhưng cô cũng chả đủ can đảm để nói lời từ biệt để rồi sẽ thấy anh đi cùng với người khác.
Xử Nữ tự hỏi liệu có phải một ngày nào đó cô sẽ nhận được một tin có một cô gái đã lỡ mang trong mình dòng máu của Sư Tử không?! Nếu như xảy ra việc đó thì cô nên tiếp nhận nó thế nào?! Chỉ một điều Xử Nữ chắc chắn, nếu điều đó thực sự là thật thì giữa cô và Sư Tử sẽ hoàn toàn chấm dứt, không thể dây dưa nhau thêm nữa.
Thiên Bình đang đắm chìm trong cảnh máu me thì nhận được một tin nhắn hình ảnh.
Song Tử và Song Ngư hôn nhau trước cửa bar NIGHT
Thiếu gia tập đoàn Nguyễn Từ và đại tiểu thư tập đoàn Thành Hoàn Đào phát sinh quan hệ.