Bữa cơm do ông Raymond chuẩn bị quả thật rất thịnh soạn. Cô Witmore cho rằng sự việc xảy ra tại nhà trọ khiến chúng tôi kinh sợ nên quyết định trong ba ngày tại Manarad, chúng tôi không cần phải đến trường và xem như đây là một kỳ nghỉ ngắn. Tôi mải mê ngắm mớ đồ ăn ở trước mặt, nào là thịt bò sốt đậu, bánh mì tỏi, súp su hào, gà nướng mật ong...trong lòng cảm thấy bối rối không biết nên lựa chọn món nào để cho vào miệng trước. Ngồi đối diện tôi là Bảo Bình, anh ta không hề khách sáo mà múc một muỗng to tướng bò sốt vào dĩa của mình, thấy tôi nhìn qua với ánh mắt kinh ngạc thì nhếch miệng cười nói.
- Bộ tưởng thần linh không biết đói bụng sao ?
Tôi không thèm trả lời. Colby ngồi cạnh Bảo Bình lên tiếng.
- Ông Raymond làm quản gia cho gia đình Handerson hơn bốn mươi năm rồi, một trong những tài lẻ của ông ấy là nấu ăn. Trước đây cứ vào dịp phục sinh, cô Witmore vẫn thường nhờ ông ấy đến Lockwood làm đầu bếp.
- Thì ra là vậy. Nhìn những thứ này ngon quá đi mất. - Tôi gật gù.
- Colby này, thế trước đây cậu đã từng đến Manarad lần nào chưa ? - Cự Giải vừa nhai một mẩu bánh mì vừa hỏi.
Anh chàng yêu tinh lắc đầu.
- Manarad trước đây chính là dinh thự của ngài Handerson, được xây dựng từ thời thuộc địa. Sau này ngài Handerson thường đi du ngoạn đó đây cho nên lâu đài này ít khi có người ở. Manarad có thể nói là một di tích nổi bật của Lockwood.
Sư Tử chỉ mất vài phút để giải quyết xong đĩa thức ăn của mình, anh chàng vươn vai một cái rồi hướng về phía Bạch Dương nói.
- Bạch Dương này, vừa nãy tôi nhìn thấy đàng sau lâu đài có một sân bóng rổ. Tí nữa ra dợt vài trái nhé ?
- Không thành vấn đề ! - Bạch Dương đáp.
Vừa dứt lời thì hai ông tướng liền nhanh chóng rời khỏi bàn, đi ra phía cửa sau.
Kim Ngưu thì từ tốn nhai mớ salad và cà chua ở trên đĩa, cô nàng không hề đụng đến một chút thịt. Mary Woodland từ nãy đến giờ chỉ âm thầm dùng bữa, rồi lặng lẽ bỏ lên lầu. Cự Giải thấy thế bèn khều Colby hỏi nhỏ.
- Này, cậu và Mary chắc là quen nhau lâu rồi nhỉ ? Tính tình cô ấy thế nào ?
Colby suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Cô ấy trước giờ hay khép kín, thực ra bọn mình cũng ít khi nói chuyện.
- Nghe cậu nói thì Mary có vẻ khó gần, nhưng khi nãy cô ấy cũng chào hỏi bọn mình khá thân thiện đó chứ. - Tôi nhận xét.
Colby không trả lời, chỉ cười qua loa.
Buổi ăn trưa kết thúc, tôi và Cự Giải đi ra sân banh để xem Bạch Dương và Sư Tử chơi bóng. Hai anh em Bảo Bình và Kim Ngưu thì tìm thư viện của lâu đài để đọc sách. Mary Woodland và Colby Walker thì ai về phòng nấy.
Cái gọi là chơi bóng của hai anh chàng này thực chất ra là so tài và khoe mẽ thì đúng hơn. Hai người một kẻ là ma sói, một kẻ là giống lai, ai nấy đều có năng lực siêu nhiên, lúc vờn với nhau thì cứ lướt vùn vụt chẳng thấy rõ hình bóng. Nhưng công bằng mà nói, Sư Tử có một chút nhỉnh hơn. Anh ta dù gì cũng là một giống lai, mang trong mình sức mạnh của ma cà rồng lẫn ma sói, vừa mạnh mẽ, vừa nhanh nhẹn. Nhưng có lẽ Sư Tử chỉ mới vừa được biến đổi gần đây, nên nếu so với một ma sói thuần chủng như Bạch Dương thì đúng là kẻ tám lạng, người nửa cân. Dù sao thì xem họ chơi với nhau cũng thật thích mắt. Cái làm cho tôi hài lòng nhất chính là hai anh bạn này đều rất đẹp mã, thân hình thể thao không tí mỡ thừa. Nét nổi bật nhất của Bạch Dương có lẽ là gương mặt vuông nam tính, mái tóc vàng và bộ ria quai nón mới nhú khiến cho bất kỳ cô gái nào cũng dễ dàng rung động ngay lần gặp đầu tiên, điển hình là cô nàng mê trai Cự Giải. Tuy nhiên tuýp người mà tôi thích lại thiêng về Sư Tử hơn, cậu ta có đôi mắt màu nâu hạt dẻ thật đẹp, rất hợp với màu tóc, tôi vẫn thường bị ảnh hưởng bởi đàn ông có đôi mắt đẹp, vẫn hay nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, thật không sai.
- Ngư này !
Tôi giật mình khi nghe Cự Giải gọi.
- Gì ?
- Cậu đang nghĩ gì mà nước dãi ròng ròng kinh thế ? - Cự Giải vừa nói vừa cười sặc sụa.
Tôi tiện tay đấm cho cô ta vài phát. Tất nhiên kẻ thiệt thòi là tôi, bởi da thịt Cự Giải vốn cứng chắc hơn người thường, vài tuyệt chiêu của tôi bị phản đòn đau điếng.
- Cậu có tin tớ biến cậu thành con cóc ngay bây giờ không ?
- Ấy ấy ! Làm gì nóng thế. - Cự Giải cười hì hì. - Biết ngưỡng mộ cái đẹp là chuyện tốt. Tớ đây cũng đang thưởng thức nãy giờ.
Đang nói chuyện thì đột nhiên tôi nghe thấy "Vù!" một tiếng, chưa kịp định thần thì thấy Cự Giải nhanh như cắt bắt lấy quả bóng vừa bay tới. Chúng tôi cùng quay sang thì thấy Bạch Dương và Sư Tử gãi đầu cười nói.
- Só ri (sorry) nhé ! Không để ý thấy hai bạn đang ở đó.
Cự Giải đứng dậy xoay xoay quả bóng trong tay đáp.
- Hai cậu biểu diễn đủ chưa, hãy xem bổn cô nương ra tay đây !
Vừa dứt lời, Cự Giải lướt cực nhanh về phía Bạch Dương và Sư Tử, tốc độ của cô ấy khiến cho đám lá khô dưới đất bị thổi tung sang hai bên. Bạch Dương và Sư Tử không hề chần chừ cũng liền di chuyển theo, ba người rượt đuổi nhau với tốc độ cực nhanh, mắt thường chỉ thấy lờ mờ ảo ảnh. Một lúc sau tôi nhìn thấy Cự Giải đã thoát khỏi sự bao vây của hai anh chàng kia, cô nàng nhúng người một cái phóng vọt lên tận đỉnh cột lưới lộn người một cái đưa bóng vào rổ. Cự Giải nhẹ nhàng nhảy xuống sân bóng phủi phủi hai tay, nhếch miệng nhìn Bạch Dương và Sư Tử kinh ngạc há hốc miệng.
- Bái phục ! - Bạch Dương chắp hai tay về phía Cự Giải nói.
Tôi ngồi ở đàng xa chỉ biết lắc đầu. Cô nàng này lại khoe khoang rồi.
Thời tiết mùa này quả thật rất đẹp, tuy là buổi trưa nhưng trời không nắng chói, vài cơn gió nhẹ thổi mơn man trên da thịt. Tôi chỉnh lại cái váy cho ngay ngắn rồi rút cả hai chân lên băng đá, mắt dõi theo cảnh vật thiên nhiên trong vườn lòng cảm thấy thanh thản. Trong lúc mải mê nhìn theo một vết nứt nhỏ trên nền đất tôi bỗng cảm thấy một cái bóng cao lớn che khuất ánh sáng phía trên đầu. Khi nhìn lại thì thấy Sư Tử đang đứng bên cạnh mình từ lúc nào, anh chàng nhỏe miệng cười khoe hàm răng trắng tinh tuyệt đẹp.
- Xin chào !
- Ơ...chào ! - Tôi hơi ngạc nhiên nhưng cũng mỉm cười đáp lại.
- Bạch Dương và Cự Giải đã rủ nhau đi dạo rồi. Tôi đoán là chỉ còn hai đứa mình ở đây thôi. - Anh ta ngại ngùng nói.
Ánh mắt của anh ta thật đẹp, tôi thực sự không thể nhìn mãi vào gương mặt đó, nó sẽ làm cho trái tim tôi rung động mất. Nghĩ vậy tôi liền cúi mặt xuống, miệng chỉ phát ra tiếng "Ừ" nhẹ.
- Tớ ngồi cạnh cậu nhé. - Sư Tử ấp úng hỏi.
Tôi liền giật mình nhận ra mình đã vô duyên chiếm lĩnh nguyên cả băng ghế đá liền e thẹn bỏ chân xuống đất nhường chỗ cho Sư Tử ngồi.
Anh ta nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh tôi. Tôi để ý thấy cái áo thun của Sư Tử đã ướt mồ hôi, một số chỗ dính lên người vô tình bộc lộ những đường nét cơ bắp săn chắc. Một mùi hương rất dễ chịu tỏa ra từ người anh khiến tôi âm thầm ngưỡng mộ. Tôi khẽ liếc mắt soi xét gương mặt anh từ góc nhìn nghiêng, chiếc mũi thật cao, góc hàm thanh thoát, tóc mai nối liền râu quai nón hơi xoăn. Nếu so với Bảo Bình thì Sư Tử có một vẻ đẹp bình dị hơn nhiều, khiến cho người đối diện có cảm giác rằng anh ta rất hiền. Cũng có thể là Sư Tử vốn dĩ là con người chứ không phải là một sinh vật siêu nhiên. Cũng bởi nét này, tôi cảm thấy thật dễ chịu khi ngồi cạnh anh.
Sư Tử dường như cũng để ý thấy ánh mắt của tôi, anh ta quay sang, cười nheo mắt.
- Thế nào ? Cậu có thích những gì cậu đang nhìn thấy không ?
Tôi đỏ ửng mặt quay sang hướng khác.
- Xí ! Cậu tự tin quá nhỉ.
Tuy đáp vậy nhưng tôi không kìm nổi phải nhỏe miệng cười. Anh ta thực sự rất dễ thương.
- Ưm...thứ Sáu tuần này cậu có rảnh không ? Tớ muốn rủ cậu cùng đi xem phim. - Sư Tử ngập ngừng nói.
Tôi có chút ngạc nhiên, nhưng bụng thì mừng thầm liền quay lại hỏi.
- Chỉ tớ với cậu hay sao ?
- Phải.
- Vậy đó có phải là hẹn hò không ? - Tôi vừa hỏi vừa cảm thấy hồi hộp.
- Nếu cậu muốn, đó sẽ là cuộc hẹn hò của hai đứa mình. Cậu thấy sao ? - Sư Tử quay sang nhìn thẳng vào mắt tôi nói.
Một lần nữa tôi đã bị đôi mắt ấy cám dỗ. Tôi bấc giác gật đầu.
- Được.
Sư Tử mừng rỡ ra mặt, anh ta cười tươi rói.
- Nhất trí vậy nhé !
Khi chúng tôi quay trở vào lâu đài thì Thiên Yết đã tới, cô nàng mang theo nào là rượu trái cây, bia, đĩa phim. Có vẻ chúng tôi sẽ có một đêm cuồng nhiệt đây !
Bữa cơm do ông Raymond chuẩn bị quả thật rất thịnh soạn. Cô Witmore cho rằng sự việc xảy ra tại nhà trọ khiến chúng tôi kinh sợ nên quyết định trong ba ngày tại Manarad, chúng tôi không cần phải đến trường và xem như đây là một kỳ nghỉ ngắn. Tôi mải mê ngắm mớ đồ ăn ở trước mặt, nào là thịt bò sốt đậu, bánh mì tỏi, súp su hào, gà nướng mật ong...trong lòng cảm thấy bối rối không biết nên lựa chọn món nào để cho vào miệng trước. Ngồi đối diện tôi là Bảo Bình, anh ta không hề khách sáo mà múc một muỗng to tướng bò sốt vào dĩa của mình, thấy tôi nhìn qua với ánh mắt kinh ngạc thì nhếch miệng cười nói.
- Bộ tưởng thần linh không biết đói bụng sao ?
Tôi không thèm trả lời. Colby ngồi cạnh Bảo Bình lên tiếng.
- Ông Raymond làm quản gia cho gia đình Handerson hơn bốn mươi năm rồi, một trong những tài lẻ của ông ấy là nấu ăn. Trước đây cứ vào dịp phục sinh, cô Witmore vẫn thường nhờ ông ấy đến Lockwood làm đầu bếp.
- Thì ra là vậy. Nhìn những thứ này ngon quá đi mất. - Tôi gật gù.
- Colby này, thế trước đây cậu đã từng đến Manarad lần nào chưa ? - Cự Giải vừa nhai một mẩu bánh mì vừa hỏi.
Anh chàng yêu tinh lắc đầu.
- Manarad trước đây chính là dinh thự của ngài Handerson, được xây dựng từ thời thuộc địa. Sau này ngài Handerson thường đi du ngoạn đó đây cho nên lâu đài này ít khi có người ở. Manarad có thể nói là một di tích nổi bật của Lockwood.
Sư Tử chỉ mất vài phút để giải quyết xong đĩa thức ăn của mình, anh chàng vươn vai một cái rồi hướng về phía Bạch Dương nói.
- Bạch Dương này, vừa nãy tôi nhìn thấy đàng sau lâu đài có một sân bóng rổ. Tí nữa ra dợt vài trái nhé ?
- Không thành vấn đề ! - Bạch Dương đáp.
Vừa dứt lời thì hai ông tướng liền nhanh chóng rời khỏi bàn, đi ra phía cửa sau.
Kim Ngưu thì từ tốn nhai mớ salad và cà chua ở trên đĩa, cô nàng không hề đụng đến một chút thịt. Mary Woodland từ nãy đến giờ chỉ âm thầm dùng bữa, rồi lặng lẽ bỏ lên lầu. Cự Giải thấy thế bèn khều Colby hỏi nhỏ.
- Này, cậu và Mary chắc là quen nhau lâu rồi nhỉ ? Tính tình cô ấy thế nào ?
Colby suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Cô ấy trước giờ hay khép kín, thực ra bọn mình cũng ít khi nói chuyện.
- Nghe cậu nói thì Mary có vẻ khó gần, nhưng khi nãy cô ấy cũng chào hỏi bọn mình khá thân thiện đó chứ. - Tôi nhận xét.
Colby không trả lời, chỉ cười qua loa.
Buổi ăn trưa kết thúc, tôi và Cự Giải đi ra sân banh để xem Bạch Dương và Sư Tử chơi bóng. Hai anh em Bảo Bình và Kim Ngưu thì tìm thư viện của lâu đài để đọc sách. Mary Woodland và Colby Walker thì ai về phòng nấy.
Cái gọi là chơi bóng của hai anh chàng này thực chất ra là so tài và khoe mẽ thì đúng hơn. Hai người một kẻ là ma sói, một kẻ là giống lai, ai nấy đều có năng lực siêu nhiên, lúc vờn với nhau thì cứ lướt vùn vụt chẳng thấy rõ hình bóng. Nhưng công bằng mà nói, Sư Tử có một chút nhỉnh hơn. Anh ta dù gì cũng là một giống lai, mang trong mình sức mạnh của ma cà rồng lẫn ma sói, vừa mạnh mẽ, vừa nhanh nhẹn. Nhưng có lẽ Sư Tử chỉ mới vừa được biến đổi gần đây, nên nếu so với một ma sói thuần chủng như Bạch Dương thì đúng là kẻ tám lạng, người nửa cân. Dù sao thì xem họ chơi với nhau cũng thật thích mắt. Cái làm cho tôi hài lòng nhất chính là hai anh bạn này đều rất đẹp mã, thân hình thể thao không tí mỡ thừa. Nét nổi bật nhất của Bạch Dương có lẽ là gương mặt vuông nam tính, mái tóc vàng và bộ ria quai nón mới nhú khiến cho bất kỳ cô gái nào cũng dễ dàng rung động ngay lần gặp đầu tiên, điển hình là cô nàng mê trai Cự Giải. Tuy nhiên tuýp người mà tôi thích lại thiêng về Sư Tử hơn, cậu ta có đôi mắt màu nâu hạt dẻ thật đẹp, rất hợp với màu tóc, tôi vẫn thường bị ảnh hưởng bởi đàn ông có đôi mắt đẹp, vẫn hay nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, thật không sai.
- Ngư này !
Tôi giật mình khi nghe Cự Giải gọi.
- Gì ?
- Cậu đang nghĩ gì mà nước dãi ròng ròng kinh thế ? - Cự Giải vừa nói vừa cười sặc sụa.
Tôi tiện tay đấm cho cô ta vài phát. Tất nhiên kẻ thiệt thòi là tôi, bởi da thịt Cự Giải vốn cứng chắc hơn người thường, vài tuyệt chiêu của tôi bị phản đòn đau điếng.
- Cậu có tin tớ biến cậu thành con cóc ngay bây giờ không ?
- Ấy ấy ! Làm gì nóng thế. - Cự Giải cười hì hì. - Biết ngưỡng mộ cái đẹp là chuyện tốt. Tớ đây cũng đang thưởng thức nãy giờ.
Đang nói chuyện thì đột nhiên tôi nghe thấy "Vù!" một tiếng, chưa kịp định thần thì thấy Cự Giải nhanh như cắt bắt lấy quả bóng vừa bay tới. Chúng tôi cùng quay sang thì thấy Bạch Dương và Sư Tử gãi đầu cười nói.
- Só ri (sorry) nhé ! Không để ý thấy hai bạn đang ở đó.
Cự Giải đứng dậy xoay xoay quả bóng trong tay đáp.
- Hai cậu biểu diễn đủ chưa, hãy xem bổn cô nương ra tay đây !
Vừa dứt lời, Cự Giải lướt cực nhanh về phía Bạch Dương và Sư Tử, tốc độ của cô ấy khiến cho đám lá khô dưới đất bị thổi tung sang hai bên. Bạch Dương và Sư Tử không hề chần chừ cũng liền di chuyển theo, ba người rượt đuổi nhau với tốc độ cực nhanh, mắt thường chỉ thấy lờ mờ ảo ảnh. Một lúc sau tôi nhìn thấy Cự Giải đã thoát khỏi sự bao vây của hai anh chàng kia, cô nàng nhúng người một cái phóng vọt lên tận đỉnh cột lưới lộn người một cái đưa bóng vào rổ. Cự Giải nhẹ nhàng nhảy xuống sân bóng phủi phủi hai tay, nhếch miệng nhìn Bạch Dương và Sư Tử kinh ngạc há hốc miệng.
- Bái phục ! - Bạch Dương chắp hai tay về phía Cự Giải nói.
Tôi ngồi ở đàng xa chỉ biết lắc đầu. Cô nàng này lại khoe khoang rồi.
Thời tiết mùa này quả thật rất đẹp, tuy là buổi trưa nhưng trời không nắng chói, vài cơn gió nhẹ thổi mơn man trên da thịt. Tôi chỉnh lại cái váy cho ngay ngắn rồi rút cả hai chân lên băng đá, mắt dõi theo cảnh vật thiên nhiên trong vườn lòng cảm thấy thanh thản. Trong lúc mải mê nhìn theo một vết nứt nhỏ trên nền đất tôi bỗng cảm thấy một cái bóng cao lớn che khuất ánh sáng phía trên đầu. Khi nhìn lại thì thấy Sư Tử đang đứng bên cạnh mình từ lúc nào, anh chàng nhỏe miệng cười khoe hàm răng trắng tinh tuyệt đẹp.
- Xin chào !
- Ơ...chào ! - Tôi hơi ngạc nhiên nhưng cũng mỉm cười đáp lại.
- Bạch Dương và Cự Giải đã rủ nhau đi dạo rồi. Tôi đoán là chỉ còn hai đứa mình ở đây thôi. - Anh ta ngại ngùng nói.
Ánh mắt của anh ta thật đẹp, tôi thực sự không thể nhìn mãi vào gương mặt đó, nó sẽ làm cho trái tim tôi rung động mất. Nghĩ vậy tôi liền cúi mặt xuống, miệng chỉ phát ra tiếng "Ừ" nhẹ.
- Tớ ngồi cạnh cậu nhé. - Sư Tử ấp úng hỏi.
Tôi liền giật mình nhận ra mình đã vô duyên chiếm lĩnh nguyên cả băng ghế đá liền e thẹn bỏ chân xuống đất nhường chỗ cho Sư Tử ngồi.
Anh ta nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh tôi. Tôi để ý thấy cái áo thun của Sư Tử đã ướt mồ hôi, một số chỗ dính lên người vô tình bộc lộ những đường nét cơ bắp săn chắc. Một mùi hương rất dễ chịu tỏa ra từ người anh khiến tôi âm thầm ngưỡng mộ. Tôi khẽ liếc mắt soi xét gương mặt anh từ góc nhìn nghiêng, chiếc mũi thật cao, góc hàm thanh thoát, tóc mai nối liền râu quai nón hơi xoăn. Nếu so với Bảo Bình thì Sư Tử có một vẻ đẹp bình dị hơn nhiều, khiến cho người đối diện có cảm giác rằng anh ta rất hiền. Cũng có thể là Sư Tử vốn dĩ là con người chứ không phải là một sinh vật siêu nhiên. Cũng bởi nét này, tôi cảm thấy thật dễ chịu khi ngồi cạnh anh.
Sư Tử dường như cũng để ý thấy ánh mắt của tôi, anh ta quay sang, cười nheo mắt.
- Thế nào ? Cậu có thích những gì cậu đang nhìn thấy không ?
Tôi đỏ ửng mặt quay sang hướng khác.
- Xí ! Cậu tự tin quá nhỉ.
Tuy đáp vậy nhưng tôi không kìm nổi phải nhỏe miệng cười. Anh ta thực sự rất dễ thương.
- Ưm...thứ Sáu tuần này cậu có rảnh không ? Tớ muốn rủ cậu cùng đi xem phim. - Sư Tử ngập ngừng nói.
Tôi có chút ngạc nhiên, nhưng bụng thì mừng thầm liền quay lại hỏi.
- Chỉ tớ với cậu hay sao ?
- Phải.
- Vậy đó có phải là hẹn hò không ? - Tôi vừa hỏi vừa cảm thấy hồi hộp.
- Nếu cậu muốn, đó sẽ là cuộc hẹn hò của hai đứa mình. Cậu thấy sao ? - Sư Tử quay sang nhìn thẳng vào mắt tôi nói.
Một lần nữa tôi đã bị đôi mắt ấy cám dỗ. Tôi bấc giác gật đầu.
- Được.
Sư Tử mừng rỡ ra mặt, anh ta cười tươi rói.
- Nhất trí vậy nhé !
Khi chúng tôi quay trở vào lâu đài thì Thiên Yết đã tới, cô nàng mang theo nào là rượu trái cây, bia, đĩa phim. Có vẻ chúng tôi sẽ có một đêm cuồng nhiệt đây !