" nha? Tại sao tôi chưa từng thấy đến? "
Mộc Linh cắn răng nhìn Thiên Bình đang cố gây khó dễ cho mình, lại chẳng ai thèm nhẩy ra bênh vực. Thiên Yết vậy mà ở bên nghịch tóc cười sủng nịnh với cô ta, Mộc Linh đành cười gượng
" À, anh ... anh ấy ở bên ngoại, chị chưa thấy cũng không có gì là lạ. "
" Anh zai vào uống cốc nước? " Nhân Mã mặc dù không hiểu anh ta là ai, nhưng người khiến cho bầu không khí đột nhiên nặng nề. Lại liên quan đến nữ chủ trà xanh, cô cũng không ngại mở miệng chọc ngoái a.
" Không ... À, anh ấy ... hiện tại phải đi rồi! " Mộc Linh toát mồ hôi, ngoài mặt tỏ ra chẳng việc gì thế nhưng mắt dù cố giấu nhưng vẫn thể hiện ra sự sợ hãi.
" Này anh, ý tốt của bạn tôi, sao có thể từ chối, phải không? " Xử Nữ môi mỏng khẽ nhếch lên.
Ma Kết nhíu mày, định vươn đến ngăn cản Xử Nữ. Đối với cái kẻ đã khiến bọn anh đội nón xanh thì đúng là không thiến hắn đã là nhẫn nhịn. Lại thấy Thiên Yết ra hiệu, cố gắng híp mắt ngăn cản chính mình không đấm hắn.
" Vậy làm phiền mọi người rồi. "
Sư Tử hừ lạnh khinh thường, như thế nào mà bọn anh còn bị đội nón xanh bởi cái kẻ chẳng ra gì vậy? Nhìn xem, thèm khát cái biệt thự này đến chảy nước miếng rồi kìa!
" Nói chuyện một lúc chúng tôi vẫn chưa biết tên anh, anh tên gì? " Song Ngư cười cười
" Vĩ Thiên Lăng. " Vĩ Thiên Lăng gật đầu
" Được rồi. Các em vào làm bữa trưa đi. Chẳng phải còn chưa ăn sáng, hẳn là đói đi. " Kim Ngưu một con người dễ chịu cùng đáng yêu vậy mà cũng có lúc trở nên cường hãn, khí thế bức người như vậy.
Có vẻ như bọn họ đã quên, nam chính vẫn là nam chính, cho dù họ làm nghề gì đi chăng nữa, ánh hào quang sự khí thế bọn hắn không hề thiếu. Nhưng còn nữ chính trong nguyên tác, e răng vị trí của cô ta có chút lung lay, đứng vững hay không căn bản còn xem bản lĩnh của cô ta.
" Đi đi, lát anh muốn ăn đồ em nấu. "
" Thiên Lăng, anh vừa bay về chắc là mệt ... " Mộc Linh trong lòng rối lại càng thêm rối. Nếu họ biết cô cắm sừng họ, kế hoạch của cô, tài sản của cô sẽ bay theo mây gió mất.
" Mộc Linh, chẳng phải rất thích nấu ăn sao? Chúng ta đi thôi. "
Thiên Bình trong lòng dạt dào ý xem thường, lại không thể không diễn màn " tỷ muội thâm tình ".
Mộc Linh bên kia cũng âm thầm phỉ nhổ, xem ra là tôi coi thường cô. Diễn xuất của cô cũng chẳng kém tôi đâu, chị gái ạ!
" Được ạ. "
Mong rằng Vĩ Thiên Lăng có thể tự mình ứng biến, anh ấy cũng không quá ngu ngốc.
Bên kia
" Nha? Mộc Linh nói cậu định cư bên Trung Quốc, từ khi nào? " Ma Kết dù chẳng muốn tốn nước bọt với mấy cái tên bạch kiểm này, nhưng vẫn phải tỏ ra lịch sự tiếp đãi khách
" Tôi cũng mới thôi, cách đây tầm 3 năm. " Thiên Yết trong lòng cười lạnh, 3 năm, ha, ba năm trước cũng là lần họ gặp Mộc Linh. Xem ra, cô ta đã có ý định từ lâu rồi.
" Nghe anh nói vậy, anh cùng Mộc Linh rất thân cận? " Vĩ Thiên Lăng cũng đã bàn bạc cùng Mộc Linh, xem khí thế của những người này thực sự quá cường.
" Một chút thôi, dù gì cũng là anh em. " Song Tử khinh thường, hay cho cái chữ anh em. Anh em mà quăng nhau lên giường rồi lăn lộn, anh em mà hôn nhau giữa nơi đông người?
" Được, nếu là người nhà của cô ấy, vậy trước khi tìm được nhà thì ở tạm đây đi. " Thiên Yết thực buồn nôn, vậy mà một kiếp anh đã yêu chiều cô ta hết lòng. Để rồi cô ta quay lại đâm cho anh một nhát thật đau, hừ, xem ra mắt mình cũng có lúc tròng không đi đúng nơi.
" Ra " anh lại thở dài, cái người vốn đáng trân trọng lại vứt bỏ. Anh đã ở bên cô lâu như vậy, thiên Bình cũng không phải không mở lòng, chỉ là cần thời gian. Anh tin, anh có thể giống Ma Kết.
" Đi thôi. " Nhìn Thiên Yết trầm ngâm mà ngắm tin nhắn, Ma Kết lại thở dài. Đành mở miệng nói hộ, xem ra nỗi lo của hắn cũng không ít.
" Nhanh nha, vậy mà đã xong rồi. " Kim Ngưu kinh ngạc, xoa đầu Cự Giải
" Xoa cái gì, rối! Các người cũng đã nói chuyện hơn một tiếng rồi chứ không ít. " Cự Giải trong lòng rất thích nhưng căn bản không dám thừa nhận, đành thẹn quá hoá giận.
" Thôi, thôi mà, đừng cáu, ngồi xuống anh bóc tôm cho ăn. " Kim Ngưu nhìn lợi thế đã không còn, chỉ đành dỗ dành cô
" Cái gì? " Song Ngư giật mình, anh ta nhìn mình như vậy là có ý gì?
" Bóc tôm cho anh ăn. " Song Tử ánh mắt cún con long lanh, óng ánh nhìn Song Ngư.
" Ừ, ừ ... Nhưng đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi nữa. " thế là thế quái nào, sao nữ phụ lại bóc tôm cho nam chính?? Kịch bản đi chệch đường ray?
Bảo Bình bên này cũng nóng rực nhìn Bạch Dương, định nói gì đó thì cô lên tiếng
" Không! " Bạch Dương biết anh ta muốn nói gì, thẳng thừng từ chối quay đi chỗ khác.
" ... " Bảo Bình như nam nhân bị vợ vứt bỏ, tủi thân cúi gằm mặt xuống. Một lúc sau lại thấy trong bát có hai con tôm đã bóc sắn, ánh tràn đầy hi vọng hướng Bạch Dương.
" Ăn đi ,nhìn cái gì mà nhìn. " Bị nhìn như vậy, như trúng tim đen mà mặt đỏ bừng lên
" Nga~ anh biết vợ yêu anh mà. " Bảo Bình định nhào đến ôm hôn lại Bạch Dương một cước đá ra.