Cánh cửa mở toang.
- Anh quay lại đây làm gì?- Song Ngư nghĩ người đi vào là Orion nên hỏi, giọng điệu có một chút giận dỗi.
- Vì ta nhớ cô.- Cancer nhếch môi cười.
Cậu không quan tâm cô có nhầm hay không, cậu chỉ biết mình đang thèm khát dòng máu đỏ tươi ấm áp và tinh khiết của cô. Có điều, ngoài ham muốn đó, cậu còn cảm thấy mệt mỏi...
- A?
Song Ngư ngay khi nghe thấy giọng của Cancer lập tức quay đầu lại. Ngay khi khuôn mặt cô đối diện với cậu, Cancer lập tức dùng hai tay chống vào tường phía trước, vây lấy cô ở bên trong khiến Song Ngư không kịp trở tay.
Khuôn mặt của hai người gần sát nhau, hơi thở của Cancer lành lạnh phả vào cổ cô, khác hẳn với cảm giác ấm nóng lần trước nhưng nó lại khiến cho Song Ngư hoảng loạn nhắm chặt mắt quay đầu sang một bên để tránh đi hơi thở quỷ dị đó. Việc này khiến cho Cancer bật cười. Cô gái này cư nhiên nghĩ có thể trốn sao?
Một tay Cancer bắt lấy cằm cô, ép cô đối diện với mình.
- Mở mắt ra.
Lời nói như một lời gọi dụ hoặc mềm mại nhưng ép buộc cô phải tuân theo. Hai con mắt sáng như sao chầm chậm mở ra.
- Thế nào? Thấy ta về, ngươi không có gì để nói?- Khuôn mặt hoàn hảo góc cạnh tiến sát cô đến mức gần như chóp mũi hai người đã chạm vào nhau.
- Tôi... Tôi...- Song Ngư giật mình, lông mày nhíu lại nhưng môi lại lắp bắp, cuối cùng hạ quyết tâm lắm cũng nói được- Tôi không đồng ý với điều kiện của anh đâu!
- Ồ... Vậy sao?- Cancer mỉm cười vui vẻ- Vậy không cần đồng ý, ta cũng không quan tâm ý cô thế nào nhưng ta không có ý định thả cô ra nữa rồi.
Cậu đã quyết định rồi, mặc kệ cô ta có đồng ý hay không, vĩnh viễn đừng nghĩ tới việc thoát khỏi đây. Bây giờ không cần đến cái lời hứa hẹn kia nữa, cậu sẽ để yên cho cô nhi viện đó tự sinh tự diệt, mà cậu cũng không ngại làm người xấu một lần mà thất hứa với cô ta.
Hơn nữa, Capricorn đã nói cô gái này chính là người cuối cùng...
- Ơ...- Song Ngư nghệch mặt- Ý anh là sao chứ?
Cái gì chứ? Hắn ta, tên ác ma chết tiệt này vừa nói...
- Ý của tôi là...- Cancer kéo dài giọng- Coi như tôi chưa hề đưa ra điều kiện đó! Còn cô thì đừng mơ tưởng thoát khỏi đây!
Nói rồi, hắn bế Song Ngư lên.
- Cái gì chứ?- Song Ngư giật mình vội giay nãy muốn nhảy xuống nhưng lại bị Cancer chặt chẽ khống chế, khiến cho cô muốn thoát cũng không được- Bỏ tôi ra!
Cái gì vậy, vừa rồi cô còn nói không chấp nhận lời đề nghị của hắn ta, hắn ta liền lập tức xóa bỏ, hắn ta thật sự muốn ép buộc cô phải ở đây cho đến chết sao? Nhưng... Nhưng...
- Ồn ào quá!
"Phịch"
Cancer bế cô thả lên chiếc giường rộng khiến cô không kịp đề phòng, cả cơ thể cứ thế rơi xuống. Chưa kịp ngóc đầu dậy, Cancer đã thả người mình xuống giường quay sang ôm chặt cô vào lòng.
- A, anh làm cái gì vậy?
Cô giật mình la lên khi phát hiện ra Cancer đang nằm ngay sát cô, hai tay anh ta giữ chặt cô, ôm vào lòng.
Lúc này, cả cơ thể nhỏ bé của cô lọt thỏm trong vòng tay của Cancer. Hay tay cô đặt trước ngực được cậu ôm vào, đầu cô được một tay Cancer đỡ lấy, thuận thế ôm chặt, cả khuôn mặt cậu vùi vào mái tóc dài xinh đẹp thơm ngát của cô.
Ưm... Có mùi của hoa cỏ...
- Ngủ đi.- Cancer mệt mỏi nói.
- Này! Anh muốn ngủ thì về phòng mình ngủ đi chứ!- Cô giãy nãy lên, bất bình phản kháng.
- Ưm...- Cancer nhắm mắt, siết chặt cô gái nhiều chuyện trong lòng- Im lặng không thì tôi hút máu cô bây giờ!
Mệt lắm rồi. Vốn định về đây xử lí công việc thay Scorpius, giúp Aquarius một chút nhưng khi thấy cô, ngoài cơn khát máu, sự mệt mỏi của cậu cũng trỗi dậy. Thật sự bây giờ cậu quá mệt để có thể cắn bất kì ai. Cô gái nhỏ có thể khiến hắn thoải mái nên hắn mới ôm cô thế này. Thật sự cũng không tồi, rất ấm áp. Cô gái này tốt nhất nên để yên cho cậu nghỉ ngơi, bằng không đừng trách Cancer độc ác.
Song Ngư nghe Cancer dọa cũng giật mình, cả cơ thể cứng đờ, không dám động đậy. Tên chết tiệt, lấy việc này ra dọa cô!
Nhưng... Song Ngư ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt của Cancer.
Hắn ta tại sao lại quay về, chẳng lẽ vì nhớ cô thật sao? Song Ngư nghĩ rồi lại tự giễu bản thân. Cô hoang tưởng rồi. Nhưng nằm trong vòng tay của tên này thật ấm áp, khiến cho tâm tình của cô bất giác cũng trở nên tốt hơn. Coi như mượn của hắn vậy...
Mi mắt của Song Ngư từ từ khép xuống.
Trong căn phòng xinh đẹp, hai người ôm nhau nằm trên chiếc giường lớn mềm thơm mùi hoa cỏ, giống như cô gái trong lòng chàng trai. Mà bên ngoài, những bông hoa cỏ màu trắng muốt và màu tím bí ẩn đã bắt đầu nở trong khu vường của lâu đài Santi Clare...
~o0o~
Xã hội vampire được chia thành nhiều cấp bậc và bang phái nhỏ. Trong đó, Huyết tộc là gia tộc vampire lâu đời và mạnh mẽ nhất, chịu trách nhiệm đứng đầu xã hội vampire. Huyết tộc do năm gia tộc lớn tạo thành, đứng đầu là gia tộc Mistami Sessle. Bốn gia tộc còn lại là gia tộc Santi Clare ở châu Mỹ, gia tộc Anis Shatow ở châu Âu, gia tộc Minches Willow ở châu Á và gia tộc Minlery Queen ở châu Đại Dương.
Hắc Linh tộc là gia tộc đã ra đời vào thế kỉ 13, do một hậu duệ của phái Dụ Viên ở Trung Quốc sáng lập sau khi phái Dụ Viên bị tiêu diệt trong cuộc chiến với loài người. Địa bàn của phái Dụ Viên sau này trở thành địa bàn của gia tộc Minches Willow. Họ nổi tiếng với mạng lưới thông tin dày đặc ở khắp địa cầu và khả năng lấy thông tin nhanh và chuẩn xác của họ. Mặt khác, Hắc Linh tộc cũng yêu cầu một cái giá rất cao cho mỗi một thông tin được bán ra. Hiện nay, Hắc Linh tộc có tất cả 31 người, gồm 3 người đứng đầu và 28 đệ tử. Hều là những vampire tài năng. Hắc Linh tộc có rất ít người thừa kế theo huyết mạch, chủ yếu đều là chọn đệ tử tài giỏi theo các thế hệ lên làm tộc trưởng nhưng, cho dù có qua bao nhiêu thế hệ, đây vẫn là nơi tìm kiếm thông tin tốt nhất.
Song Hoàng đứng trước tòa nhà lớn của Hắc Linh tộc trong khu rừng ở Australia, đôi mắt quét quanh rồi bước vào bên trong.
- Muốn mua tin hay muốn bán tin?- Một giọng nói xuất hiện ngay khi Song Hoàng vừa bước vào cửa.
Anh lập tức quay mặt về phía giọng nói ấy phát ra. Là một cô gái. Đây có phải người đứng đầu của Hắc Linh tộc không?
- Tôi là người đứng thứ ba trong Hắc Linh tộc, chịu trách nhiệm mua bán thông tin. Chúng tôi nào dám thất lễ với ngài mà để cho các đệ tử không hiểu chuyện ra đón tiếp?-
Cô gái ấy cười dịu dàng với Song Hoàng nhưng nhìn kĩ cũng có thể nhận ra, đó là nụ cười nghề nghiệp.
- Tôi muốn mua tin về thần thú Chu Tước.- Song Hoàng không quan tâm đến giọng điệu của cô gái đó, vào thẳng vấn đề.
Trong đáy mắt cô gái lóe lên sự sợ hãi.
- Ngài có biết không một ai đi tìm Chu Tước có thể trở về không?
- Đấy là việc của cô? - Đáy mắt Song Hoàng lóe lên tia lạnh lùng.
Cô gái mỉm cười. Do người đứng trước mặt lai lịch quá lớn, cô chọc không nổi nên thuận miệng nhắc thôi, tránh để sau này có người tới đây tính sổ.
- Nghe nói ngài có viên huyết châu để gia tăng lực phòng thủ?- Cô ra giá.
- Ta đem bán rồi.
- Vậy, ngài có Văn chương hành thiên của Biên Lịch chứ?
- Có.- Anh gật đầu.
Nói rồi, Song Hoàng đưa bàn tay trái đang đút vào túi quần ra giơ lên. Từ trên tay anh một luồng sáng màu đen quỷ dị xuất hiện, rồi tích tụ lại thành một cuốn sách. Song Hoàng đưa nó cho cô gái. Thật là tiếc của quá! Nhưng vì Leo, Song Hoàng đành chịu.
- Tốt.
Cô gái tươi cười, phất tay một cái, một người thuộc hạ đứng ở ngoài lập tức đem vào một xấp tài liệu. Cô đưa nó cho anh.
- Tôi là Dao Linh, hi vọng sẽ có ngày gặp lại.
Song Hoàng nhếch môi cười. Gặp lại? Cô gái này cũng tự tin quá rồi. Trừ khi nào anh cần thêm thông tin, anh sẽ không bao giờ cùng cô gái này gặp mặt.
Nghĩ vậy, anh xoay bước rời khỏi Hắc Linh tộc.
Leo, đợi anh, anh nhất định sẽ cứu em!
- Anh quay lại đây làm gì?- Song Ngư nghĩ người đi vào là Orion nên hỏi, giọng điệu có một chút giận dỗi.
- Vì ta nhớ cô.- Cancer nhếch môi cười.
Cậu không quan tâm cô có nhầm hay không, cậu chỉ biết mình đang thèm khát dòng máu đỏ tươi ấm áp và tinh khiết của cô. Có điều, ngoài ham muốn đó, cậu còn cảm thấy mệt mỏi...
- A?
Song Ngư ngay khi nghe thấy giọng của Cancer lập tức quay đầu lại. Ngay khi khuôn mặt cô đối diện với cậu, Cancer lập tức dùng hai tay chống vào tường phía trước, vây lấy cô ở bên trong khiến Song Ngư không kịp trở tay.
Khuôn mặt của hai người gần sát nhau, hơi thở của Cancer lành lạnh phả vào cổ cô, khác hẳn với cảm giác ấm nóng lần trước nhưng nó lại khiến cho Song Ngư hoảng loạn nhắm chặt mắt quay đầu sang một bên để tránh đi hơi thở quỷ dị đó. Việc này khiến cho Cancer bật cười. Cô gái này cư nhiên nghĩ có thể trốn sao?
Một tay Cancer bắt lấy cằm cô, ép cô đối diện với mình.
- Mở mắt ra.
Lời nói như một lời gọi dụ hoặc mềm mại nhưng ép buộc cô phải tuân theo. Hai con mắt sáng như sao chầm chậm mở ra.
- Thế nào? Thấy ta về, ngươi không có gì để nói?- Khuôn mặt hoàn hảo góc cạnh tiến sát cô đến mức gần như chóp mũi hai người đã chạm vào nhau.
- Tôi... Tôi...- Song Ngư giật mình, lông mày nhíu lại nhưng môi lại lắp bắp, cuối cùng hạ quyết tâm lắm cũng nói được- Tôi không đồng ý với điều kiện của anh đâu!
- Ồ... Vậy sao?- Cancer mỉm cười vui vẻ- Vậy không cần đồng ý, ta cũng không quan tâm ý cô thế nào nhưng ta không có ý định thả cô ra nữa rồi.
Cậu đã quyết định rồi, mặc kệ cô ta có đồng ý hay không, vĩnh viễn đừng nghĩ tới việc thoát khỏi đây. Bây giờ không cần đến cái lời hứa hẹn kia nữa, cậu sẽ để yên cho cô nhi viện đó tự sinh tự diệt, mà cậu cũng không ngại làm người xấu một lần mà thất hứa với cô ta.
Hơn nữa, Capricorn đã nói cô gái này chính là người cuối cùng...
- Ơ...- Song Ngư nghệch mặt- Ý anh là sao chứ?
Cái gì chứ? Hắn ta, tên ác ma chết tiệt này vừa nói...
- Ý của tôi là...- Cancer kéo dài giọng- Coi như tôi chưa hề đưa ra điều kiện đó! Còn cô thì đừng mơ tưởng thoát khỏi đây!
Nói rồi, hắn bế Song Ngư lên.
- Cái gì chứ?- Song Ngư giật mình vội giay nãy muốn nhảy xuống nhưng lại bị Cancer chặt chẽ khống chế, khiến cho cô muốn thoát cũng không được- Bỏ tôi ra!
Cái gì vậy, vừa rồi cô còn nói không chấp nhận lời đề nghị của hắn ta, hắn ta liền lập tức xóa bỏ, hắn ta thật sự muốn ép buộc cô phải ở đây cho đến chết sao? Nhưng... Nhưng...
- Ồn ào quá!
"Phịch"
Cancer bế cô thả lên chiếc giường rộng khiến cô không kịp đề phòng, cả cơ thể cứ thế rơi xuống. Chưa kịp ngóc đầu dậy, Cancer đã thả người mình xuống giường quay sang ôm chặt cô vào lòng.
- A, anh làm cái gì vậy?
Cô giật mình la lên khi phát hiện ra Cancer đang nằm ngay sát cô, hai tay anh ta giữ chặt cô, ôm vào lòng.
Lúc này, cả cơ thể nhỏ bé của cô lọt thỏm trong vòng tay của Cancer. Hay tay cô đặt trước ngực được cậu ôm vào, đầu cô được một tay Cancer đỡ lấy, thuận thế ôm chặt, cả khuôn mặt cậu vùi vào mái tóc dài xinh đẹp thơm ngát của cô.
Ưm... Có mùi của hoa cỏ...
- Ngủ đi.- Cancer mệt mỏi nói.
- Này! Anh muốn ngủ thì về phòng mình ngủ đi chứ!- Cô giãy nãy lên, bất bình phản kháng.
- Ưm...- Cancer nhắm mắt, siết chặt cô gái nhiều chuyện trong lòng- Im lặng không thì tôi hút máu cô bây giờ!
Mệt lắm rồi. Vốn định về đây xử lí công việc thay Scorpius, giúp Aquarius một chút nhưng khi thấy cô, ngoài cơn khát máu, sự mệt mỏi của cậu cũng trỗi dậy. Thật sự bây giờ cậu quá mệt để có thể cắn bất kì ai. Cô gái nhỏ có thể khiến hắn thoải mái nên hắn mới ôm cô thế này. Thật sự cũng không tồi, rất ấm áp. Cô gái này tốt nhất nên để yên cho cậu nghỉ ngơi, bằng không đừng trách Cancer độc ác.
Song Ngư nghe Cancer dọa cũng giật mình, cả cơ thể cứng đờ, không dám động đậy. Tên chết tiệt, lấy việc này ra dọa cô!
Nhưng... Song Ngư ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt của Cancer.
Hắn ta tại sao lại quay về, chẳng lẽ vì nhớ cô thật sao? Song Ngư nghĩ rồi lại tự giễu bản thân. Cô hoang tưởng rồi. Nhưng nằm trong vòng tay của tên này thật ấm áp, khiến cho tâm tình của cô bất giác cũng trở nên tốt hơn. Coi như mượn của hắn vậy...
Mi mắt của Song Ngư từ từ khép xuống.
Trong căn phòng xinh đẹp, hai người ôm nhau nằm trên chiếc giường lớn mềm thơm mùi hoa cỏ, giống như cô gái trong lòng chàng trai. Mà bên ngoài, những bông hoa cỏ màu trắng muốt và màu tím bí ẩn đã bắt đầu nở trong khu vường của lâu đài Santi Clare...
~o0o~
Xã hội vampire được chia thành nhiều cấp bậc và bang phái nhỏ. Trong đó, Huyết tộc là gia tộc vampire lâu đời và mạnh mẽ nhất, chịu trách nhiệm đứng đầu xã hội vampire. Huyết tộc do năm gia tộc lớn tạo thành, đứng đầu là gia tộc Mistami Sessle. Bốn gia tộc còn lại là gia tộc Santi Clare ở châu Mỹ, gia tộc Anis Shatow ở châu Âu, gia tộc Minches Willow ở châu Á và gia tộc Minlery Queen ở châu Đại Dương.
Hắc Linh tộc là gia tộc đã ra đời vào thế kỉ 13, do một hậu duệ của phái Dụ Viên ở Trung Quốc sáng lập sau khi phái Dụ Viên bị tiêu diệt trong cuộc chiến với loài người. Địa bàn của phái Dụ Viên sau này trở thành địa bàn của gia tộc Minches Willow. Họ nổi tiếng với mạng lưới thông tin dày đặc ở khắp địa cầu và khả năng lấy thông tin nhanh và chuẩn xác của họ. Mặt khác, Hắc Linh tộc cũng yêu cầu một cái giá rất cao cho mỗi một thông tin được bán ra. Hiện nay, Hắc Linh tộc có tất cả 31 người, gồm 3 người đứng đầu và 28 đệ tử. Hều là những vampire tài năng. Hắc Linh tộc có rất ít người thừa kế theo huyết mạch, chủ yếu đều là chọn đệ tử tài giỏi theo các thế hệ lên làm tộc trưởng nhưng, cho dù có qua bao nhiêu thế hệ, đây vẫn là nơi tìm kiếm thông tin tốt nhất.
Song Hoàng đứng trước tòa nhà lớn của Hắc Linh tộc trong khu rừng ở Australia, đôi mắt quét quanh rồi bước vào bên trong.
- Muốn mua tin hay muốn bán tin?- Một giọng nói xuất hiện ngay khi Song Hoàng vừa bước vào cửa.
Anh lập tức quay mặt về phía giọng nói ấy phát ra. Là một cô gái. Đây có phải người đứng đầu của Hắc Linh tộc không?
- Tôi là người đứng thứ ba trong Hắc Linh tộc, chịu trách nhiệm mua bán thông tin. Chúng tôi nào dám thất lễ với ngài mà để cho các đệ tử không hiểu chuyện ra đón tiếp?-
Cô gái ấy cười dịu dàng với Song Hoàng nhưng nhìn kĩ cũng có thể nhận ra, đó là nụ cười nghề nghiệp.
- Tôi muốn mua tin về thần thú Chu Tước.- Song Hoàng không quan tâm đến giọng điệu của cô gái đó, vào thẳng vấn đề.
Trong đáy mắt cô gái lóe lên sự sợ hãi.
- Ngài có biết không một ai đi tìm Chu Tước có thể trở về không?
- Đấy là việc của cô? - Đáy mắt Song Hoàng lóe lên tia lạnh lùng.
Cô gái mỉm cười. Do người đứng trước mặt lai lịch quá lớn, cô chọc không nổi nên thuận miệng nhắc thôi, tránh để sau này có người tới đây tính sổ.
- Nghe nói ngài có viên huyết châu để gia tăng lực phòng thủ?- Cô ra giá.
- Ta đem bán rồi.
- Vậy, ngài có Văn chương hành thiên của Biên Lịch chứ?
- Có.- Anh gật đầu.
Nói rồi, Song Hoàng đưa bàn tay trái đang đút vào túi quần ra giơ lên. Từ trên tay anh một luồng sáng màu đen quỷ dị xuất hiện, rồi tích tụ lại thành một cuốn sách. Song Hoàng đưa nó cho cô gái. Thật là tiếc của quá! Nhưng vì Leo, Song Hoàng đành chịu.
- Tốt.
Cô gái tươi cười, phất tay một cái, một người thuộc hạ đứng ở ngoài lập tức đem vào một xấp tài liệu. Cô đưa nó cho anh.
- Tôi là Dao Linh, hi vọng sẽ có ngày gặp lại.
Song Hoàng nhếch môi cười. Gặp lại? Cô gái này cũng tự tin quá rồi. Trừ khi nào anh cần thêm thông tin, anh sẽ không bao giờ cùng cô gái này gặp mặt.
Nghĩ vậy, anh xoay bước rời khỏi Hắc Linh tộc.
Leo, đợi anh, anh nhất định sẽ cứu em!