~) ra thì y phục bên ngoài vô cùng giản dị, bình dân. Có lẽ là lữ khách thôi, nên ả khinh khỉnh:
- Mấy người thấy bản tiểu thư không biết cúi đầu xuống chào à? Miệng bị câm hay tứ chi không phát triển? ( giả dạng mà hách dịch thấy ớn, ta ghét, cho ngươi thảm hại luôn, ha ha)
Mười hai sao tức không chịu được nhưng vẫn cúi đầu, thầm chửi rủa cái con ả đã mạo danh còn làm như bản thân cao quý này. Ả ta nhếch mép một cái nhìn họ, thật không biết điều mà, dám lầm bầm, lẩm bẩm thế kia. Xử Nữ thấy tình hình có vẻ căng thẳng đành phải xông ra cứu chữa. Cô lấy ra một cây Trâm đưa cho Quân Chi, dịu dàng cười nói:
- Quân Chi tỉ tỉ, lần đầu gặp, ta xin tặng tỉ cây trâm bạc đính hồng Ngọc này coi như quà gặp mặt, mong tỉ nhận cho a...
Mười một sao nhìn Xử tỉ tỉ đầy thán phục, quả không hổ danh là con gái của cầm thánh và đại minh tinh a ( pa Xử Nữ là diễn viên nổi tiếng) khả năng diễn xuất quả nhiên không chê vào đâu được, giữa tình thế này lại có thể cười tươi đến thế, chậc chậc, không thể xem thường ... Còn về ả Quân Chi thấy cây trâm tinh xảo thì mừng rơn, vội kêu Quản gia đưa mấy sao về phòng. Khi đi, quản gia cho biết ông đã được lão gia và phu Nhân kể lại sự tình. Biết là người của mình, các sao bắt đầu bàn tán xôn xao.
- Xử Nữ à, sao cậu tặng cho ả ta đồ quý thế? - Bạch Dương thắc mắc, quả thực, người như Quân Chi làm sao xứng với những món đắc tiền cơ chứ
- Ha ha, cậu tưởng tớ tặng ả trâm bạc đính ruby đỏ thật à???
Thấy mười một con người đang tròn mắt nhìn mình, Xử Nữ lại tiếp tục:
- Trâm bạc làm bằng inox, hồng Ngọc từ thuỷ tinh mà ra, hiểu chưa.
Sau khi được khai sáng, các sao đồng loạt "À "một tiếng. Ôi trời ơi, không hổ là Xử tỉ tỉ quả nhiên cao tay, Bái phục, Bái phục. Thiên Yết quay sang ông quản gia
- Thúc thúc, có thể nói thêm cho ta về Quân Chi không?
- Được, thưa tiểu thư, nhưng về phòng cái đã ạ, ở đây không an toàn - Quản gia cười hiền hậu, chỉ tay về phía sáu căn phòng ở phía xa.
Yết gật đầu, đúng, ở đây không an toàn. Lúc này cô đã hoàn toàn tin tưởng ông, Thông qua cách nói, chắt chắn ông đã biết thân phận của nhóm cô rồi và cả của cô nữa.
3 giờ sau~~~~
- Ô, cô ta tự tin vậy sao? - Ngư Ngư nhoẽn miệng cười.
- Đã vậy, làm cho cô ta thật nhục nhã - Thiên Bình cười gian, thật quá ngông cuồng , không biết lượng sức mà.
- Nè một cái là Ngư, một cái là Bình Nhi, một cái là xử nữ, cái còn lại thì sau? Ta thân là nam nhi, làm sau giúp được? - Ma Kết
- Hờ, để tớ - Yết, dù sao đây cũng là vì cô, đâu thể để các bạn khổ cực giúp đỡ còn bản thân thì ăn không ngồi rồi cơ chứ, vả lại mẹ Ma Kết cũng đã chỉ dạy cho cô rất nhiều điều về văn thơ
Là do cô, Quân Chi tiểu thư à, bọn ta sẽ ban phát cho cô nỗi nhục mà không thể nhục hơn a, chọc nhầm ổ kiến lửa là lỗi của cô không phải bọn ta. Ngươi dù cho có nhục đến chết cũng chớ có hiện hồn về báo thù bọn ta a~
Chúc mọi người có một ngày vui, chào thân ái
Little Butterfly
~~~
Trần lão gia và Trần phu nhân đang ngồi trong một mái đình, mái tóc cả hai đều đã điểm hoa râm, song tinh thần vẫn còn minh mẫn, đôi mắt lộ rõ vẻ tinh tường nhìn đời một cách đầy kinh nghiệm. Đương nhiên, không hổ danh là phụ mẫu Của thập nhất anh tài, khí chất quả nhiên bất phàm, vừa cao quý lại vừa giản dị, khiến cho người ta cảm thấy khiêm nhường. Trần phu nhân đưa đôi mắt nhìn lão gia:
- Lão gia à, sao tôi cứ cảm thấy Quân Chi không phải là con gái Nguyệt Liên, chẳng có nét gì giống con bé cả, từ tính cách đến vẻ ngoài...
- Ưm, ta cũng thấy thế, nhưng cứ để một thời gian coi sao... - Trần lão gia dịu dàng nhìn nương tử mình, mà ông cũng chỉ như vậy với Trần phu Nhân và ... Chứ trong thương trường ông nổi tiếng là lạnh lùng, quyết đoán mà!!! ( ông ngoại như thế hèn chi chị Yết như vậy, haizzzz)
- Lão gia.... - tên gia đinh chạy vào miệng hớt hải
Trần lão gia nghe nói có mười thanh niên muốn gặp ông, trong lòng cảm thấy kì lạ nhưng cũng ra xem ai mà gan to thế, đam xông vào Trần gia vô phép tắc thế kia ( cháu ngoại iu dấu của ông chứ ai)
Mười hai sao vừa nhác thấy bóng hai người liền cúi đầu cung kính, hai người bước ra, lúc nãy khá bực mình nhưng bây giờ cảm thấy vui, bởi mấy đứa trẻ này xem ra cũng có vẻ lễ phép và ... Thật sự rất giống mười một người mà họ xem như con ruột trong nhà. ( con không giống cha mẹ thì giống ai, chả lẽ giống mấy bạn độc giả???)
- Các người là...? - Trần lão gia cất tiếng hỏi
- Hoàng Ngọc Thiên Bình
- Bạch Sư Tử
- Phạm Châu Cự Giải
.......
Trần phu nhân nghe mà như choáng váng, mấy... Mấy cái họ này... Nhưng bà vẫn để ý đến một cô bé vẫn chưa nói tên mình, cô bé có gương mặt lạnh như tiền, mái tóc mềm mại màu đỏ mận đầy kiêu hãnh, đôi mắt đen tuyền cuốn hút, tất cả tạo nên một bóng hình quen thuộc. Bà bước tới, giọng đầy trìu mến hỏi cô:
- Còn cháu, tiểu cô nương có mái tóc màu đỏ mận?
- Cháu... Trần Bích Thiên Yết - cô hơi chần chừ một chút rồi quay sang Trần lão gia - Mẫu thân chưa chết, sao lại đặt bài vị, thật xui xẻo.
Trần lão gia và Trần phu nhân nhìn theo ánh mắt của cô, ánh mắt này chắt chắn đang nhìn bài vị của con gái họ Trần Bích Nguyệt Liên.
Trần phu nhân run run nhìn Yết, bà không hề nghi ngờ cô nhưng vẫn muốn xác thực lời cô vừa nói. Còn Thiên Yết? Cô chỉ im lặng rút trong tay áo ra một cây sáo bằng Ngọc Bích, có khắc nổi hình mặt trăng lồng vào một đoá sen tuyệt mỹ. Tiểu Yết thổi, giai điệu ngân nga, trầm bổng, tạc sâu vào lòng người một cảm giác không thể nào quên. Mới được nửa bài, hai người đã ôm Yết vào lòng âu yếm, cô im lặng cho họ ôm một lát bởi cô biết rõ họ nhớ người mẹ của cô tới nhường nào. Chợt, cô kẽ nói:
- Tổ phụ, tổ mẫu lật mặt tỉ tỉ đã chứ nhỉ?
Đúng lúc Quân Chi bước ra, ba người tuy vô cùng nhung nhớ nhưng vẫn buông ra để hoàn thành vở kịch hay
- Quân Chi, đây là các vị khách của ta, con tiếp đãi cho tốt
Yết liếc Quân Chi một cái, cô gái này tóc khá dài, đen và mắt cũng vậy, nói chung là tầm thường đã vậy xem ra có vẻ còn trơ trẻn, lăng loàn. Dám nhận làm con của mẹ cô, thật không biết liêm sĩ mà. ( đã tầm thường còn cố tỏ ra bản thân bất bình thường)
Còn về ả Quân Chi kia, vừa thấy Song Tử thì liền liếc mắt đưa tình, Song Ca nhăn mặt nhìn Thiên Yết.
" huynh khôn hồn thì diễn cho tốt, hồi tỏ tình đọc sai tên ta, ta còn chưa tính sổ a~"
Song Tử nuốt cái ực, miễn cưỡng đáp lại cô ta. Còn về phía Thiên Bình đang cố nặn ra một nụ cười
- Chào Quân Chi tỉ tỉ
" Haizzz muốn nôn quá đi, thôi cố lên vì vở kịch hay đang chờ phía trước..."
Được hok? Được hok? Bộ này lần đầu Leby đăng nà! Mấy anh chị tác giả nhìu kinh nghiệm, nhận xét giùm để e sửa chữa, please, đừng bơ luôn tội lắm ai ơi
Little Butterfly