Truyện: 99 NGÀY YÊU ANH
Chương 11: Vậy thì tùy em..
-------------------------------------------------
" An.. Nếu em nói em không có làm.. Anh có tin em không..?? "
" Anh.. "
" Khả Hân.. Cô đừng giở giọng đáng thương là cô cố ý ném vỡ kỉ vật của chị Hiểu Dao.. An.. Đừng tin cô ta "
Dứt lời cô ta níu tay Gia An kéo đi xuống tầng dưới..
Bên trong phòng không khí như ngừng trôi..
Cố Khả Hân hai chân co lại ngồi bệch trên sàn nhà đá hoa cương lạnh lẽo..
Cô cúi đầu đưa tay chạm nhẹ vào vết bỏng trên đôi chân trắng nõn.
Nước mắt cứ thế từng giọt rơi..
Chỗ bỏng rát lắm nhưng cô không thấy đau..
Chỉ là lòng cô đau lắm..
Anh không tin cô.. Cô lấy tư cách gì bắt anh phải tin tưởng cô..
Hiểu Hy từ nhỏ cùng anh lớn lên..
Còn cô.. Cô chỉ là một đứa ngay cả quá khứ của bản thân cũng không nhớ được..
Cô cầm lấy tấm ảnh, những mảnh vụn kính cứa vào tay cô rướm máu..
Cô nhìn khuôn mặt của cô gái xinh xắn trong bức ảnh.. Khuôn mặt này..
Có thể Hiểu Hy nói đúng..
Anh vốn chỉ xem cô là người thay thế..
Sáng hôm nay cô dậy rất sớm, xuống phòng khách phụ mọi người lau dọn..
Triệu Gia An từ trên lầu bước xuống, cô không thèm để ý mặc kệ anh chào hỏi..
Anh chậm rãi bước tới bên cạnh cô..
Cô vẫn cúi đầu lau bàn ghế, không ngẩng mặt lên..
" Khả Hân.. Em sao thế?? "... Cảm thấy hành động của cô hôm nay vô cùng kì lạ.. Gia An hỏi..
" Không có gì.. ".. Cô thật sự không muốn vô dụng ở một chỗ để người khác hầu hạ, không muốn trở thành gánh nặng của anh..
" Nếu có chỗ nào không thoải mái thì nói cho anh biết.. ".. Dù sao di chứng của vụ tai nạn lúc trước của cô vẫn chưa khỏi hẳng..
" Chuyện của em không cần anh quan tâm "..
Cô mỗi câu mỗi chữ đều muốn xa lánh anh.. Triệu Gia An nhíu mày khó chịu..
" Vậy thì tùy em.. "
Dứt lời anh lướt qua cô.. lái xe ra ngoài..
Cố Khả Hân mặc dù đã cố kìm nén, nhưng cuối cùng đôi mắt vẫn ươn ướt..
Chỉ một chút nữa thôi..
Cô đã không chịu nổi mà lao vào ôm chặt lấy anh..
Chỉ một chút nữa thôi.. Cô lại bắt đầu chìm vào thứ tình cảm đơn phương ngu xuẩn..
Hiểu Hy đứng ở cầu thang nhìn một màn như vậy liền nhếch miệng cười đắc ý...
Ánh mắt của cô ta liếc nhìn thấy sợi dây đeo tay của Cố Khả Hân..
Đây là.. Đây là sợi dây được nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới chế tác..
Độc nhất vô nhị chỉ có một chiếc...
Giá trị của nó bằng cả một chiếc xe hơi đắt tiền..
Cố Khả Hân.. Cô ta làm sao xứng đeo nó..
Đúng lúc Cố Khả Hân cũng đang đi lên..
Hiểu Hy đứng chắn ngay đầu cầu thang..
" Sợi dây đeo tay này không hợp với cô.. Cởi ra cho tôi "..
( Còn tiếp)
Chương 11: Vậy thì tùy em..
-------------------------------------------------
" An.. Nếu em nói em không có làm.. Anh có tin em không..?? "
" Anh.. "
" Khả Hân.. Cô đừng giở giọng đáng thương là cô cố ý ném vỡ kỉ vật của chị Hiểu Dao.. An.. Đừng tin cô ta "
Dứt lời cô ta níu tay Gia An kéo đi xuống tầng dưới..
Bên trong phòng không khí như ngừng trôi..
Cố Khả Hân hai chân co lại ngồi bệch trên sàn nhà đá hoa cương lạnh lẽo..
Cô cúi đầu đưa tay chạm nhẹ vào vết bỏng trên đôi chân trắng nõn.
Nước mắt cứ thế từng giọt rơi..
Chỗ bỏng rát lắm nhưng cô không thấy đau..
Chỉ là lòng cô đau lắm..
Anh không tin cô.. Cô lấy tư cách gì bắt anh phải tin tưởng cô..
Hiểu Hy từ nhỏ cùng anh lớn lên..
Còn cô.. Cô chỉ là một đứa ngay cả quá khứ của bản thân cũng không nhớ được..
Cô cầm lấy tấm ảnh, những mảnh vụn kính cứa vào tay cô rướm máu..
Cô nhìn khuôn mặt của cô gái xinh xắn trong bức ảnh.. Khuôn mặt này..
Có thể Hiểu Hy nói đúng..
Anh vốn chỉ xem cô là người thay thế..
Sáng hôm nay cô dậy rất sớm, xuống phòng khách phụ mọi người lau dọn..
Triệu Gia An từ trên lầu bước xuống, cô không thèm để ý mặc kệ anh chào hỏi..
Anh chậm rãi bước tới bên cạnh cô..
Cô vẫn cúi đầu lau bàn ghế, không ngẩng mặt lên..
" Khả Hân.. Em sao thế?? "... Cảm thấy hành động của cô hôm nay vô cùng kì lạ.. Gia An hỏi..
" Không có gì.. ".. Cô thật sự không muốn vô dụng ở một chỗ để người khác hầu hạ, không muốn trở thành gánh nặng của anh..
" Nếu có chỗ nào không thoải mái thì nói cho anh biết.. ".. Dù sao di chứng của vụ tai nạn lúc trước của cô vẫn chưa khỏi hẳng..
" Chuyện của em không cần anh quan tâm "..
Cô mỗi câu mỗi chữ đều muốn xa lánh anh.. Triệu Gia An nhíu mày khó chịu..
" Vậy thì tùy em.. "
Dứt lời anh lướt qua cô.. lái xe ra ngoài..
Cố Khả Hân mặc dù đã cố kìm nén, nhưng cuối cùng đôi mắt vẫn ươn ướt..
Chỉ một chút nữa thôi..
Cô đã không chịu nổi mà lao vào ôm chặt lấy anh..
Chỉ một chút nữa thôi.. Cô lại bắt đầu chìm vào thứ tình cảm đơn phương ngu xuẩn..
Hiểu Hy đứng ở cầu thang nhìn một màn như vậy liền nhếch miệng cười đắc ý...
Ánh mắt của cô ta liếc nhìn thấy sợi dây đeo tay của Cố Khả Hân..
Đây là.. Đây là sợi dây được nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới chế tác..
Độc nhất vô nhị chỉ có một chiếc...
Giá trị của nó bằng cả một chiếc xe hơi đắt tiền..
Cố Khả Hân.. Cô ta làm sao xứng đeo nó..
Đúng lúc Cố Khả Hân cũng đang đi lên..
Hiểu Hy đứng chắn ngay đầu cầu thang..
" Sợi dây đeo tay này không hợp với cô.. Cởi ra cho tôi "..
( Còn tiếp)