Đêm xuống trong biệt thự của một người đàn ông..
Tòa biệt thự được bảo phủ bởi ánh trăng mờ mờ ảo ảo..
Nội thất bên trong vô cùng tinh tế, nhìn sơ qua cũng biết chủ nhân của nó là một người có quyền thế..
" Loảng xoảng.. "
Gần chục tên vệ sĩ ôm ngực đau đớn nằm lăn lộn trên mặt đất..
" Lão đại.. Triệu tổng tự ý xông vào đây, còn đả thương anh em của chúng ta ".. Người đàn ông lớn tuổi cung kính nói..
" Hắn ta tới sớm hơn cả dự định.. "
Người đàn ông thoải mái dựa người vào ghế sofa, môi mỏng nhếch lên tạo thành một đường cong u ám..
Triệu Gia An trên áo sơmi còn dính chút máu, hai tay nắm chặt thành nấm đấm.. Gương mặt tuấn nhã lộ ra một cỗ hơi thở lạnh lẽo chưa từng có..
" Chắc mày biết rõ nguyên nhân hôm nay tao tới đây.. "
" Định cám ơn tao đã đem MÈO CON lạc đường của mày về nhà sao?
.. Triệu Gia Minh cười lạnh, chậm rãi đưa ly rượu vang đỏ lên môi nhấm nháp từng chút một..
" Tốt nhất đừng để tao thấy mày tới gần cô ấy lần nữa ".. Triệu Gia An đáy mắt ngày càng u ám, hạ thấp âm thanh nói.
Nụ cười lạnh bên môi của Gia Minh trở nên trào phúng..
" Chậc.. Gia An.. Mày sợ cái gì.. Sợ tao sẽ hại chết cô ta như vị hôn thê trước đây của mày sao.. "
Vẻ mặt của Triệu Gia An đột nhiên tái nhợt, toàn thân tỏa ra vẻ hung ác..
" Cái chết của Hiểu Dao thật sự là do mày làm.. "
" Đúng vậy.. Chỉ cần là người phụ nữ của TRIỆU GIA AN mày... Tao điều không để cô ta sống tốt "
" Ân oán giữa tao và mày không liên quan đến Cố Khả Hân.. Tốt nhất mày đừng nên đụng tới cô ấy.. Nếu không chính tay tao sẽ giết chết mày "..
Giọng nói của Triệu Gia An vang lên lạnh như băng, nói xong liền rời đi..
-------------------------------
Bên trong ngôi biệt thự lại trở nên yên tĩnh..
Cố Khả Hân? Thì ra tên cô ấy là Cố Khả Hân.. Hèn gì lại có cảm giác quen thuộc như vậy..
Kí ức của Triệu Gia Minh mơ hồ trở về khoảng thời gian sống ở cô nhi viện..
- Gia Minh.. Sau này lớn lên cậu phải gả cho tớ nhé..
- Đồng ý!
- Gia Minh có thật không?
- Thật mà! Khả Hân lớn lên sẽ cùng cậu kết hôn sinh bảo bảo..
- Vậy thì tốt quá rồi..
- Khả Hân.. Tớ nhất định sẽ bảo vệ cậu.. Cả đời này sẽ bảo vệ cậu..
--------------------------------------
Bên trong thư phòng, Triệu Gia An im lặng đứng dựa người vào cửa sổ, chiếc áo sơ mi đen cởi bỏ hai cúc để lộ lồng ngực màu đồng gợi cảm..
Đột nhiên có tiếng đẩy cửa bước vào..
" Lục Thiên Hạo.. Sao cậu lại tới đây "...
- " An.. Có một chuyện mình vừa tra được.. ".. Ánh mắt của Lục Thiên Hạo trở nên ảm đạm..
- " Chuyện gì..? "
- " Hiểu Dao.. Cô ấy còn sống.. "
----------
( Còn tiếp)
Tòa biệt thự được bảo phủ bởi ánh trăng mờ mờ ảo ảo..
Nội thất bên trong vô cùng tinh tế, nhìn sơ qua cũng biết chủ nhân của nó là một người có quyền thế..
" Loảng xoảng.. "
Gần chục tên vệ sĩ ôm ngực đau đớn nằm lăn lộn trên mặt đất..
" Lão đại.. Triệu tổng tự ý xông vào đây, còn đả thương anh em của chúng ta ".. Người đàn ông lớn tuổi cung kính nói..
" Hắn ta tới sớm hơn cả dự định.. "
Người đàn ông thoải mái dựa người vào ghế sofa, môi mỏng nhếch lên tạo thành một đường cong u ám..
Triệu Gia An trên áo sơmi còn dính chút máu, hai tay nắm chặt thành nấm đấm.. Gương mặt tuấn nhã lộ ra một cỗ hơi thở lạnh lẽo chưa từng có..
" Chắc mày biết rõ nguyên nhân hôm nay tao tới đây.. "
" Định cám ơn tao đã đem MÈO CON lạc đường của mày về nhà sao?
.. Triệu Gia Minh cười lạnh, chậm rãi đưa ly rượu vang đỏ lên môi nhấm nháp từng chút một..
" Tốt nhất đừng để tao thấy mày tới gần cô ấy lần nữa ".. Triệu Gia An đáy mắt ngày càng u ám, hạ thấp âm thanh nói.
Nụ cười lạnh bên môi của Gia Minh trở nên trào phúng..
" Chậc.. Gia An.. Mày sợ cái gì.. Sợ tao sẽ hại chết cô ta như vị hôn thê trước đây của mày sao.. "
Vẻ mặt của Triệu Gia An đột nhiên tái nhợt, toàn thân tỏa ra vẻ hung ác..
" Cái chết của Hiểu Dao thật sự là do mày làm.. "
" Đúng vậy.. Chỉ cần là người phụ nữ của TRIỆU GIA AN mày... Tao điều không để cô ta sống tốt "
" Ân oán giữa tao và mày không liên quan đến Cố Khả Hân.. Tốt nhất mày đừng nên đụng tới cô ấy.. Nếu không chính tay tao sẽ giết chết mày "..
Giọng nói của Triệu Gia An vang lên lạnh như băng, nói xong liền rời đi..
-------------------------------
Bên trong ngôi biệt thự lại trở nên yên tĩnh..
Cố Khả Hân? Thì ra tên cô ấy là Cố Khả Hân.. Hèn gì lại có cảm giác quen thuộc như vậy..
Kí ức của Triệu Gia Minh mơ hồ trở về khoảng thời gian sống ở cô nhi viện..
- Gia Minh.. Sau này lớn lên cậu phải gả cho tớ nhé..
- Đồng ý!
- Gia Minh có thật không?
- Thật mà! Khả Hân lớn lên sẽ cùng cậu kết hôn sinh bảo bảo..
- Vậy thì tốt quá rồi..
- Khả Hân.. Tớ nhất định sẽ bảo vệ cậu.. Cả đời này sẽ bảo vệ cậu..
--------------------------------------
Bên trong thư phòng, Triệu Gia An im lặng đứng dựa người vào cửa sổ, chiếc áo sơ mi đen cởi bỏ hai cúc để lộ lồng ngực màu đồng gợi cảm..
Đột nhiên có tiếng đẩy cửa bước vào..
" Lục Thiên Hạo.. Sao cậu lại tới đây "...
- " An.. Có một chuyện mình vừa tra được.. ".. Ánh mắt của Lục Thiên Hạo trở nên ảm đạm..
- " Chuyện gì..? "
- " Hiểu Dao.. Cô ấy còn sống.. "
----------
( Còn tiếp)