" Minh ~ Tại sao lại đối tốt với cô ta như vậy.. Người ta vì anh làm biết bao nhiêu chuyện.. Sao lại không thấy anh động lòng "..
Hiểu Dao đưa bàn tay lướt nhẹ xuống hạ bộ của Gia Minh, nũng nịu trách móc.
Gia Minh cười khẽ, nâng ly rượu nhấp một ngụm.
" Hiểu Dao cô đừng quên ba năm trước là chính cô cầu xin tôi dựng nên vụ tai nạn giao thông lừa Gia An để cô có thể chạy theo tình nhân của cô qua Mỹ "
Khuôn mặt trang điểm cầu kì của Hiểu Dao khẽ co lại, vòng tay ôm lấy cánh tay hắn, cố ý lờ đi lời nói giễu cợt của hắn ta.
" Minh.. Tối nay người ta không về có được không?! " - Trong thanh âm của ả lộ ra tia ái muội.
Khuôn mặt tuấn tú của Gia Minh lãnh đạm, dửng dưng buông ly rượu xuống.
" Hiểu Dao tôi đối với cô là không có hứng thú "
Hiểu Dao bị từ chối trong lòng cực kì khó chịu, hắn ta có thể đối với Khả Hân ôn nhu bao nhiêu lại đối với cô lạnh lùng bấy nhiêu
Cố Khả Hân cô đừng mong có một ngày sống yên ổn.
***
Khả Hân tỉnh lại đã là buổi chiều, cả người cô đã được tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ. Trên bàn còn để một bát cháo tôm nóng hổi.
Cô ăn được vài muỗng đã cảm thấy trong bụng muốn nôn, gần đây sức khỏe của cô ngày một suy yếu.
Bác Lí theo dặn dò của thiếu gia đang loay hoay trong bếp nấu canh xương gà cho Khả Hân.
Hiểu Dao từ ngoài bước vào, khóe miệng cười giảo hoạt trong nháy mắt lại đem che giấu sạch sẽ.
" Canh này nấu cho cô ta sao? "
Bác Lí gật gật đầu, đem bác canh để lên bàn.
" Bà vẫn cho thuốc tôi đưa vào thức ăn của cô ta chứ? "
" Cô Hiểu Dao tôi xin cô... Thất đức lắm cô ơi.. Khả Hân cô ấy đã đủ thê thảm rồi " - Bác Lí lắc đầu, khóe mắt cay cay.
" Bà đừng quên con trai bà còn đang ở trong tay tôi!! Tốt nhất đừng có để lộ chuyện này ra. Nếu không bà chờ mà nhận xác nó "
Dứt lời ả vứt lên bàn một gói bột trắng, Cố Khả Hân nếu cô không điên thì tôi cũng sẽ có cách biến cô trở thành người điên.
***
" Cạch "
Tiếng mở cửa phòng làm Khả Hân choàng tỉnh, lúc này cô mới phát hiện bản thân ngủ quên trong lúc ngâm bồn tắm.
Cô đem khăn tắm quấn quanh người loạng choạng đứng dậy đi ra ngoài.
" Á " - Sàn nhà tắm trơn bóng, Khả Hân cả người nóng như lửa đốt, có lẽ ngâm nước quá lâu dẫn tới bị cảm, bước đi cũng không vững ngã xuống đất.
Gia An hôm nay tham gia tiệc rượu, sau khi trở về nghe bác Lí bảo cô không chịu ăn tối liền ghé qua xem thử.
Anh nghe tiếng thét của cô, trong lòng có chút lo lắng. Gia An bước tới vặn thử tay nắm cửa mới phát hiện cửa không có khóa.
Bên trong phòng tắm rộng rãi, Cố Khả Hân ngã sóng soài trên mặt đất, trên người không mảnh vải che thân.
Mái tóc ướt nhẹp rủ xuống trên vai, gương mặt ửng đỏ do hơi nước nóng, đường cong trên người cô phô bày ra ngoài cực kì gợi cảm.
Đáng chết!!!
Tại sao cơ thể của anh lại sinh ra phản ứng..
Hiểu Dao đưa bàn tay lướt nhẹ xuống hạ bộ của Gia Minh, nũng nịu trách móc.
Gia Minh cười khẽ, nâng ly rượu nhấp một ngụm.
" Hiểu Dao cô đừng quên ba năm trước là chính cô cầu xin tôi dựng nên vụ tai nạn giao thông lừa Gia An để cô có thể chạy theo tình nhân của cô qua Mỹ "
Khuôn mặt trang điểm cầu kì của Hiểu Dao khẽ co lại, vòng tay ôm lấy cánh tay hắn, cố ý lờ đi lời nói giễu cợt của hắn ta.
" Minh.. Tối nay người ta không về có được không?! " - Trong thanh âm của ả lộ ra tia ái muội.
Khuôn mặt tuấn tú của Gia Minh lãnh đạm, dửng dưng buông ly rượu xuống.
" Hiểu Dao tôi đối với cô là không có hứng thú "
Hiểu Dao bị từ chối trong lòng cực kì khó chịu, hắn ta có thể đối với Khả Hân ôn nhu bao nhiêu lại đối với cô lạnh lùng bấy nhiêu
Cố Khả Hân cô đừng mong có một ngày sống yên ổn.
***
Khả Hân tỉnh lại đã là buổi chiều, cả người cô đã được tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ. Trên bàn còn để một bát cháo tôm nóng hổi.
Cô ăn được vài muỗng đã cảm thấy trong bụng muốn nôn, gần đây sức khỏe của cô ngày một suy yếu.
Bác Lí theo dặn dò của thiếu gia đang loay hoay trong bếp nấu canh xương gà cho Khả Hân.
Hiểu Dao từ ngoài bước vào, khóe miệng cười giảo hoạt trong nháy mắt lại đem che giấu sạch sẽ.
" Canh này nấu cho cô ta sao? "
Bác Lí gật gật đầu, đem bác canh để lên bàn.
" Bà vẫn cho thuốc tôi đưa vào thức ăn của cô ta chứ? "
" Cô Hiểu Dao tôi xin cô... Thất đức lắm cô ơi.. Khả Hân cô ấy đã đủ thê thảm rồi " - Bác Lí lắc đầu, khóe mắt cay cay.
" Bà đừng quên con trai bà còn đang ở trong tay tôi!! Tốt nhất đừng có để lộ chuyện này ra. Nếu không bà chờ mà nhận xác nó "
Dứt lời ả vứt lên bàn một gói bột trắng, Cố Khả Hân nếu cô không điên thì tôi cũng sẽ có cách biến cô trở thành người điên.
***
" Cạch "
Tiếng mở cửa phòng làm Khả Hân choàng tỉnh, lúc này cô mới phát hiện bản thân ngủ quên trong lúc ngâm bồn tắm.
Cô đem khăn tắm quấn quanh người loạng choạng đứng dậy đi ra ngoài.
" Á " - Sàn nhà tắm trơn bóng, Khả Hân cả người nóng như lửa đốt, có lẽ ngâm nước quá lâu dẫn tới bị cảm, bước đi cũng không vững ngã xuống đất.
Gia An hôm nay tham gia tiệc rượu, sau khi trở về nghe bác Lí bảo cô không chịu ăn tối liền ghé qua xem thử.
Anh nghe tiếng thét của cô, trong lòng có chút lo lắng. Gia An bước tới vặn thử tay nắm cửa mới phát hiện cửa không có khóa.
Bên trong phòng tắm rộng rãi, Cố Khả Hân ngã sóng soài trên mặt đất, trên người không mảnh vải che thân.
Mái tóc ướt nhẹp rủ xuống trên vai, gương mặt ửng đỏ do hơi nước nóng, đường cong trên người cô phô bày ra ngoài cực kì gợi cảm.
Đáng chết!!!
Tại sao cơ thể của anh lại sinh ra phản ứng..