Gia An quyết định sẽ đưa cô sang Pháp tổ chức hôn lễ. Cố Khả Hân đắm chìm trong hạnh phúc ngọt ngào, đếm từng ngày trôi qua.
Dạo gần đây Gia An liên tục ngủ lại ở công ty, cô nghe bác Lí nói công ty dạo gần đây kinh doanh không được tốt, liên tục thua lỗ mấy vụ làm ăn lớn.
Mỗi lần Gia An trở về nhà sắc mặt điều rất mệt mỏi, như tối nay hắn cả đêm đứng ở ban công hút rất nhiều thuốc .
" Hân Nhi.. ".. Gia An bước về phía giường lớn, nằm xuống bên cạnh cô gọi khẽ.
" An.. Việc kinh doanh không tốt sao? "
" Ừm.. Ngày mai anh phải đi Hàn Quốc một chuyến "
" Khi nào thì anh về? "
" Ba ngày thôi.. Xin lỗi, anh lại để em một mình ".. Giọng hắn có chút áy náy, phiền muộn.
" Không sao, em sẽ chờ anh về "
****
Ba ngày nhanh chóng trôi qua, tối hôm nay Gia An sẽ trở về nước, Cố Khả Hân cảm thấy lòng như lửa đốt đứng ngồi không yên liền rủ bác Lí đi mua sắm.
Cô muốn tự tay chuẩn bị cơm tối cho anh, tự tay chăm sóc cho người đàn ông cô yêu thương nhất.
Lúc bác Lí đang ôm hai giỏ đồ ăn to tướng vẫy tay bắt taxi thì một chiếc xe ôtô phanh kích lại, một bàn tay lực lưỡng kéo cô vào bên trong xe, Cố Khả Hân chưa kịp phản ứng thì cửa xe đã bị đóng chặt.
" Cứu tôi.. Thả tôi ra ".. Cố Khả Hân gào lớn, trong khi hai tay cô bị trói chặt, đôi mắt bị bịt kín bằng khăn đen.
Cô được đưa vào một căn phòng lớn, bên ngoài có tiếng nói cười rất lớn.
" Không nhận ra ai sao!? ".. Một giọng nữ quen thuộc vang lên bên tai.
Chiếc bịt mắt nhanh chóng được tháo ra, trước mặt cô là Hiểu Dao đang ngồi trên ghế sofa.
" Hiểu Dao.. Tại sao cô lại bắt tôi đến đây "
" Hỏi thừa.. Cô cướp người đàn ông của tôi.. Nếu không có con tiện nhân như cô, Gia An nhất định sẽ không bỏ rơi tôi ".. Ả siết chặt tay, đôi mắt ngập tràn thù hận.
" Hiểu Dao... Là do cô lừa gạt Gia An.. Tại sao cô lại không chịu hối hận "
Khuôn mặt ả thoáng tái nhợt, bàn tay dùng hết sức tát vào má phải của Cố Khả Hân.
" Câm miệng.. "
Cố Khả Hân một bên má sưng đỏ, nước mắt cứ chực trào ra ngoài. Ả vẫy tay, một người đàn ông to béo cầm điện thoại tới đưa cho ả.
Hiểu Dao nhấn một dãy số quen thuộc rồi đưa điện thoại tới trước mặt Cố Khả Hân.
" Gọi Gia An tới đây cứu mày ra "
" Không.. Cô có âm mưu gì.. Tôi sẽ không để cô làm hại Gia An đâu "
Ả mỉm cười trào phúng ra lệnh: " Đánh nó.. Tới khi nào nó chịu gọi điện thì thôi "
Hai người đàn ông liên tiếp tát vào mặt Cố Khả Hân, khóe môi cô rỉ ra một vệt máu đỏ tươi. Dù vậy cô vẫn cắn răng chịu đựng nhất quyết không gọi điện.
" Chị Dao.. Con bé này cứng đầu quá "..
" Được.. Tất cả tụi mày cưỡng bức nó, xem thử sau này nó còn có mặt mũi gặp Gia An không ".. Khóe môi ả giật giật tức giận.
Cố Khả Hân run rẩy, cố bò dậy nhưng không đủ sức. Trước mặt cô gần mười gã đàn ông nở nụ cười dâm loạn, xoa xoa tay tiến tới chạm vào người cô.
( Còn tiếp)
Dạo gần đây Gia An liên tục ngủ lại ở công ty, cô nghe bác Lí nói công ty dạo gần đây kinh doanh không được tốt, liên tục thua lỗ mấy vụ làm ăn lớn.
Mỗi lần Gia An trở về nhà sắc mặt điều rất mệt mỏi, như tối nay hắn cả đêm đứng ở ban công hút rất nhiều thuốc .
" Hân Nhi.. ".. Gia An bước về phía giường lớn, nằm xuống bên cạnh cô gọi khẽ.
" An.. Việc kinh doanh không tốt sao? "
" Ừm.. Ngày mai anh phải đi Hàn Quốc một chuyến "
" Khi nào thì anh về? "
" Ba ngày thôi.. Xin lỗi, anh lại để em một mình ".. Giọng hắn có chút áy náy, phiền muộn.
" Không sao, em sẽ chờ anh về "
****
Ba ngày nhanh chóng trôi qua, tối hôm nay Gia An sẽ trở về nước, Cố Khả Hân cảm thấy lòng như lửa đốt đứng ngồi không yên liền rủ bác Lí đi mua sắm.
Cô muốn tự tay chuẩn bị cơm tối cho anh, tự tay chăm sóc cho người đàn ông cô yêu thương nhất.
Lúc bác Lí đang ôm hai giỏ đồ ăn to tướng vẫy tay bắt taxi thì một chiếc xe ôtô phanh kích lại, một bàn tay lực lưỡng kéo cô vào bên trong xe, Cố Khả Hân chưa kịp phản ứng thì cửa xe đã bị đóng chặt.
" Cứu tôi.. Thả tôi ra ".. Cố Khả Hân gào lớn, trong khi hai tay cô bị trói chặt, đôi mắt bị bịt kín bằng khăn đen.
Cô được đưa vào một căn phòng lớn, bên ngoài có tiếng nói cười rất lớn.
" Không nhận ra ai sao!? ".. Một giọng nữ quen thuộc vang lên bên tai.
Chiếc bịt mắt nhanh chóng được tháo ra, trước mặt cô là Hiểu Dao đang ngồi trên ghế sofa.
" Hiểu Dao.. Tại sao cô lại bắt tôi đến đây "
" Hỏi thừa.. Cô cướp người đàn ông của tôi.. Nếu không có con tiện nhân như cô, Gia An nhất định sẽ không bỏ rơi tôi ".. Ả siết chặt tay, đôi mắt ngập tràn thù hận.
" Hiểu Dao... Là do cô lừa gạt Gia An.. Tại sao cô lại không chịu hối hận "
Khuôn mặt ả thoáng tái nhợt, bàn tay dùng hết sức tát vào má phải của Cố Khả Hân.
" Câm miệng.. "
Cố Khả Hân một bên má sưng đỏ, nước mắt cứ chực trào ra ngoài. Ả vẫy tay, một người đàn ông to béo cầm điện thoại tới đưa cho ả.
Hiểu Dao nhấn một dãy số quen thuộc rồi đưa điện thoại tới trước mặt Cố Khả Hân.
" Gọi Gia An tới đây cứu mày ra "
" Không.. Cô có âm mưu gì.. Tôi sẽ không để cô làm hại Gia An đâu "
Ả mỉm cười trào phúng ra lệnh: " Đánh nó.. Tới khi nào nó chịu gọi điện thì thôi "
Hai người đàn ông liên tiếp tát vào mặt Cố Khả Hân, khóe môi cô rỉ ra một vệt máu đỏ tươi. Dù vậy cô vẫn cắn răng chịu đựng nhất quyết không gọi điện.
" Chị Dao.. Con bé này cứng đầu quá "..
" Được.. Tất cả tụi mày cưỡng bức nó, xem thử sau này nó còn có mặt mũi gặp Gia An không ".. Khóe môi ả giật giật tức giận.
Cố Khả Hân run rẩy, cố bò dậy nhưng không đủ sức. Trước mặt cô gần mười gã đàn ông nở nụ cười dâm loạn, xoa xoa tay tiến tới chạm vào người cô.
( Còn tiếp)