Phần chơi cuối cùng của chương trình năm nay gọi là Tình yêu vĩnh cửu. Tại sao gọi tên như vậy? Đó là bắt đầu từ một truyền thuyết từ xa xưa. Người ta đồn thổi về câu chuyện tình của một chàng trai nọ, anh ta đem lòng yêu thương một cô gái xinh đẹp nhưng cô ấy luôn khước từ tình cảm của anh. Anh đau lòng cầu xin Nam thần tình yêu chỉ lối cho mình, thần hiển linh ban cho anh một phương thức truyền rằng. " Nụ hôn của một tình yêu vĩnh cửu là ngọt ngào nhất và là nụ hôn sâu nhất." Ngày hôm sau, một lần nữa, anh ta lại hẹn cô gái ra bờ sông và tỏ tình với cô, sau đó anh bất chấp bị từ chối vẫn cùng cô gái đó hôn lấy.
Nụ hôn trãi qua rất lâu cho đến khi chàng trai nhận ra thì bản thân đã trôi từ sông kia ra đến biển, lúc ấy cô gái mới nhìn chàng trai mà nói rằng. " Vì ta là tiên cá nên không thể chấp nhận được tình yêu của chàng." Vào lúc ấy thần tình yêu xuất hiện và với phép màu của mình, ông đã hóa chàng trai thành tiên cá, hai người nắm tay nhau cùng bơi xuống biển sâu và sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi trong thành phố dưới biển.(*)
Với việc dựa trên cốt truyện đó, người tổ chức đã lên kế hoạch bằng việc tổ chức phần thi thứ ba này, nguyên tắc chơi cũng rất đơn giản, chỉ cần cô gái thoa son lên môi mình sau đó chàng trai trong nhóm hôn lấy bằng một nụ hôn sâu, nhóm có thể hôn dài lâu nhất là người chiến thắng.
Phần chơi thứ hai có vẻ khá khó khăn nên từ đầu là mười nhóm giờ chỉ còn mỗi ba, hai nhóm còn lại ngoài nhóm ba của Hoắc Minh long và Tiểu Thiên, là nhóm 1 và nhóm 10. Do vậy, ba nhóm người đều trở thành trung tâm của sự chú ý, họ đều được mời lên sân khấu phía trên.
Thấy họ đều đã, hăng hái tinh thần, cô gái MC mấp máy môi, cất giọng thuật sơ lại một lần câu truyện trên, sau đó mới hào hứng nói. " Chúng ta đều biết, nụ hôn chính là chìa khóa của tình yêu, là nơi thăng hoa và cảm xúc hạnh phúc nhất trong tình yêu, đặc biệt là tình yêu đầy nhiệt huyết và nóng bỏng của tuổi trẻ. Vậy bây giờ, ngay tại đây hãy lấy nụ hôn như một lời tuyên thệ cho tình yêu của các bạn, hãy trao cho nhau những cái hôn nồng nàn nhất và đâu đó xen lẫn vị ngot ngào và hạnh phúc của tình yêu." Cô ấy vừa giơ tay lên, trên sân khấu liền đem ra một cái đồng hồ thật lớn đặt ở giữa, trong khi đám đông dưới đài đang cất tiếng reo hò. " HÔN ĐI!!! HÔN ĐI!!!" Thì bàn tay cô gái hạ xuống.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên hôn trước rất nhiều người như vậy, mặc dù lúc nãy anh có giở chút trò lưu manh nhưng mà cảm giác cũng là cơn gió lướt qua, giờ là họ phải thực sự hôn nhau đó. Nghĩ đến, cơn nóng không khỏi khiến gương mặt Tiểu Thiên hồng lên như trái cà chua chín, là ngại ngùng sao? Cô nhóc cũng không rõ, chỉ là nửa muốn nửa không. Đương lúc suy nghĩ rối rắm, thì anh đã cuối người kề sát vành tai cô hỏi. " Tiểu Thiên có muốn thắng không?"
Mà nghe anh hỏi đột ngột như vậy, nhóc con liền vội đáp không cần suy nghĩ. " Có... ưm..." Lời nói vừa ra tới miệng, đã bị bạc môi mỏng quen thuộc áp lấy, một cánh tay của anh vòng ra sau đỡ lấy cô nhóc, tay còn lại chen qua cái cổ xinh đẹp, ôm lấy gáy cô. Ban đầu có chút ngây ngô, có chút trúc trắc, có chút dịu dàng, cánh môi chỉ lặng lẽ dao động qua lại với nhau, âm thầm cảm thụ vị ngọt mà không biết là của xúc cảm hay là của son môi kia, sau đó sâu hơn, anh chậm chậm chạp đem cái lưỡi của mình đưa đến, mơn trớn lên bờ môi anh đào mềm mại, rồi lần tìm đến bên trong, đảo quanh không gian ấm áp dịu ngọt, lả lướt qua mọi góc cạnh rồi bắt lấy cái lưỡi thơm tho non nớt, chúng giao triền, cảm nhận sự mềm mại trơn trượt lẫn nhau, hạnh phúc và ngọt ngào đến mức cả hai chỉ cảm thấy thế giới này chỉ còn mỗi mình họ.
Không biết trải qua bao lâu, khi họ dứt ra, Tiểu Thiên đã yếu xìu tựa người vào trong lồng ngực rắn chắc của người đàn ông phía trước, mà khóe môi của anh tràn ra tư vị thỏa mãn. Không khí đều im phăng phắc, ngay cả MC lẫn mọi người đều cứng đờ nhìn số chỉ trên chiếc đồng hồ ngừng lại, đến mãi vài phút sau mới có người lên tiếng vỗ tay rồi hoan hô nhiệt liệt.
Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên nhìn nhau. "..."
Mà lúc này cô gái MC mới điều chỉnh micro, cất cao giọng nói. " Wow!!! Chúng ta đã có những người chiến thắng." Cô gái đi về phía họ. " Thời gian là 4 phút 13 giây. Hai người đã thắng. Chúc mừng hai người." Nói đoạn đem chiếc cúp trao vào tay của Tiểu Thiên, nở nụ cười không thể sáng lạng hơn dành cho họ.
Nhưng như vậy là còn chưa hết, cô ấy trong bầu không khí sôi động của người đứng phía bên dưới sân khấu mà cất tiếng hỏi. " MỌI NGƯỜI CÓ BIẾT NỤ HÔN KÉO DÀI HƠN 4 PHÚT GỌI LÀ GÌ KHÔNG???"
Đám người bên dưới đài liền reo lên. " NỤ HÔN VĨNH CỬU!!!"
" Đúng vậy, khi những đôi tình nhân trao cho nhau tình yêu nồng cháy nhất bằng nụ hôn vĩnh cửu. Thần tình yêu sẽ chúc phúc cho họ ' Tình yêu này sẽ được ban phước lành gắn hết hai con người lại với nhau mặc cho giới hạn về sinh tử và thời gian, mặc cho cuộc sống sung túc và nghèo nàn, họ sẽ mãi mãi sống hạnh phúc bên nhau."
----
Tối đó, Tại Hoắc trạch...
Bên ngoài gió hây hây thổi, trong phòng xem ti vi, Tiểu Thiên dựa người vào lòng Hoắc Minh Long, cô nhóc vẫn nhớ như in lời của vị MC đó nói, vậy ra cảm xúc xa lạ mỗi khi hôn Long là do bản thân yêu Long sao? Yêu là gì? bàn tay vô thức đặt lên môi, cảm giác khi hôn đó dường như vẫn còn lưu lại một chút cảm xúc, chỉ thấy môi anh lành lạnh, mang theo một chút cưng chiều một chút bá đạo xa lạ, hai loại cảm giác đó cứ đan xen lẫn nhau, khiến cho mỗi lần anh hôn, cô nhóc đều bị làm cho ngây ngô đến không biết nên phản ứng lại như thế nào. Nhóc con và Long sẽ sống cùng nhau hạnh phúc đến cuối đời sao? Nghĩ đến chuyện đó, Tiểu Thiên lại cảm thấy ngọt ngào.
Bàn tay to lớn của người ngồi phía sau đột nhiên tập kích gò má ai đó. " Đang nghĩ gì vậy?" Hôm nay coi ti vi mà không tập trung, đầu thì cúi xuống, hai ta thì cứ xoắn xít với nhau, môi hơi dẩu, gò má phồng phồng lên anh chắc chắn là nhóc con lại nghĩ đến một số chuyện linh tinh rồi.
" Long và Tiểu Thiên sẽ sống hạnh phúc mãi mãi sao?" Tiểu Thiên Ngẩn mặt hỏi, cuộc sống đó thật là tốt biết bao, chỉ cần mỗi ngày thức dậy là nhìn thấy Long, ăn chung với Long, nói chuyện với Long, tối đến lại ngủ cùng Long... cô nhóc muốn như vậy lắm. Nhưng nhớ đến chuyện ba ba, nhóc con lại không thể không suy nghĩ viển vông.
Ngón tay thon dài vuốt vuốt mái tóc cô nhóc, Hoắc Minh Long dịu dàng nói. " Ngày đó không phải chúng ta đã hứa không rời xa nhau rồi sao? Sau này cũng sẽ vậy, còn có, sẽ có con của chúng ta nữa." Anh không hề thấy đây là một loại tẩy não một cách có khoa học, bởi vì chỉ cần Tiểu Thiên đủ 16 tuổi, theo luật của nước Y họ đã có thể kết hôn với nhau được rồi và một vài năm sau, con của họ sẽ ra đời.
Con sao? Tiểu Thiên đột nhiên quay người lại, dùng ánh mắt lắp lánh ánh sao nhìn anh. " Chúng ta sẽ có bảo bối nhỏ nhỏ, Tiểu Thiên Thiên và Tiểu Long Long sao???" Nghĩ đến tương lai cô nhóc sẽ có con, là những đứa bé xinh xắn dễ thương, mặt búng ra sữa, ê a bập bẹ nói chuyện, nhóc con liền lộ ra điểm hưng phấn khó tả.
" Ừm, sẽ có." Anh đáp.
Mà Tiểu Thiên nghe đến liền vui vẻ, chồm lên trước mặt anh, má phồng lên, môi mím lại năn nỉ anh. " Long làm sao mới có thể mới có Tiểu bảo bối. Tiểu Thiên muốn có?" Cầu cạnh, cầu cạnh.
Lúc này anh mới cảm thấy bản thân nói như vậy có phải hơi đột ngột không, đáng lẽ ra anh nên đợi đến lúc hai người họ gần kết hôn sau đó sẽ nhờ Mị đến nói qua với nhóc con mọi chuyện nên biết này. Nhưng bây giờ nhìn gương mặt gần ngay gang tấc, anh lộ ra một chút đắn đo suy nghĩ nên nói như thế nào để hợp lí đây, Hoắc thiếu gia hầu như chưa từng rơi vào tình trạng như thế này, thấy cô nhóc nhìn anh chờ đợi đáp án, đành đáp bừa. " Vậy là phải trông vào Tiểu Thiên rồi."
Mà sau khi nghe anh nói, nhóc con chớp chớp mắt, hình như là có chút kinh ngạc, nhưng mà sau đó lại đem mặt mình tiến lại gần mặt anh, đem môi nhỏ nhỏ xinh xinh áp lên môi anh. Có lẽ, đến cuối cùng, Hoắc Minh Long cũng sẽ không biết bí mật của nhóc con, nhưng mà không thể không nói bí mật này giúp nhóc con nhiều chuyện lắm, giả tỉ như học được cách sống thuần khiết nhất, lại vô tình trở nên quyến rũ đến khó cưỡng, trong đó, còn có nếu muốn anh vui thì phải làm gì nữa. Giả tỷ như bây giờ nhóc con muốn có tiểu bảo bối, mà Hoắc Minh Long lại nói cái câu đó, thì chẳng khác nào kêu cô nhóc lấy lòng anh sao? (Ma nữ hầu: Này này, nói như ta là ác nhân dạy hư thiếu nữ vậy???)
Mà cách đây không lâu, từ bí mật, cô nhóc biết được Long thích cái gì, muốn cái gì, nhưng lại không biết vì sao Long lại giả vờ không thích, hoặc là khước từ nó. Cho nên nhóc con chỉ biết ngây ngô thuận theo những gì anh thích, giống như anh thích hôn, cô nhóc sẽ chủ động hôn, anh thích sờ sờ, cô nhóc sẽ không phản đối anh sờ sờ, trong suy nghĩ của nhóc con, cái gì của mình cũng là của anh, kể cả bản thân. Do vậy lúc này, một nụ hôn đã không còn có thể thỏa mãn cơn dục vọng của anh, bàn tay to lớn đã bắt đầu vọng động trên cơ thể mềm mại của cô gái nhỏ. Nó chậm chạp vuốt ve bên trong lớp áo sơ mi, từ eo chạy dọc lên trên, tỉ tê vẽ lên da thịt những dòng điện vô sắc sau đó vòng ra trước, vuốt ve cái bụng bằng phẳng.
Xúc cảm từ bàn tay truyền đến da thịt mịn màng hồng hào khiến cho Tiểu Thiên hơi hơi run rẫy, môi miệng vẫn bị anh càng quấy, không dứt ra được, mà bàn tay kia càng không có kìm chế chuyển từ vuốt ve sang ma sát mạnh, trong khi đó bên còn lại của nó cũng tìm đến được cúc áo của chiếc áo sơ mi rộng thùng thình nhóc con đang mặc, dùng chút sức lực liền đem cúc áo đứt ra, rơi xuống cái ghế sô pha lớn rộng rãi mà họ ngồi, từng cúc từng cúc một cho đến khi vạt áo trở nên phong phanh, vai áo sau đó liền bị vạch ra, lộ ra bờ vai trần trắng noãn ngón tay tinh tế rẽ theo hai đường sườn của cơ thể mà đi xuống sau đó vòng ra sau ôm lấy lưng nhóc con.
Cùng lúc ấy, thứ đang xoa bụng Tiểu Thiên cuối cùng cũng dời lên cao hơn...
Một phút sau, có thanh niên nào đấy, sau khi vô cùng phí sức khiến cô nhóc châm lửa ngủ thiếp đi, liền tiếp tục lần thứ n đi tắm nước lạnh...
(*): Truyện này tác giả tự nghĩ ra, đừng dùng mấy truyền thuyết tiên cá bắt chẹt tác giả. Khổ lắm!!! T^T...
Đôi lời của tác giả: Khả năng viết H của tác giả có thể đạt cấp 4 trong 5 cấp * Khoe mẻ sự đen tối - ing *. Sì pol chút chíu, khoảng chương 41 - 42 sẽ có màn thịt thịnh soạn nhoa... HÌNH NHƯ HÔM NAY TẾT THIẾU NHI. \(@,<)/
" Phịch phịch." Cánh cửa chiếc Lamborghini vừa khép lại, không khí bên trong cách biệt hoàn toàn với sự nóng nực bên ngoài, khiến cho người vừa bước vào thoải mái thở ra một hơi, bỏ cặp sách sang bên cạnh, nới rộng cổ áo.
Lâu rồi mới có cảm giác có chút thú vị thế này, Thượng Quan Dương ngồi vào phía sau xe, tâm trạng có chút khác lạ, ánh mắt trong suốt hiện lên một chút vui vẻ, lại cơ chút hào hứng. Những biểu hiện này tuy rất khó phát hiện, một người đã quen sống trong giới thượngq lưu ít nhiều cũng học được cách che giấu suy nghĩ, nhưng một chút khác thường đều dễ dàng rơi vào mắt người đàn ông phía trên. Anh nhướng mày, bạc môi anh tuấn hơi nâng lên, nhiều thêm một phần dễ dãi khác hẳn sự nghiêm túc, thường ngày, đã bao lâu rồi thằng nhóc này mới biểu lộ thần sắc như vậy. A, hình như cái lần anh nói với cậu rằng anh đang để ý đến một cô bé con, cũng đã khá lâu rồi. (Tác giả: Nam phụ chính xuất hiện. Đố mọi người anh gặp nữ chính ở chương nào??? )
" Tiểu Dương, hôm nay đến trường thế nào?" Chịu không nổi bộ dáng của cậu, chần chừ nhìn anh, như rất muốn nói mà không biết nên mở lời như thế nào.
Mặc dù tính cách hai anh em khác biệt, một người lãnh ngạo, một người thanh mạt, nhưng mối quan hệ giữa Thượng Quan Lâm và Thượng Quan Dương lại vô cùng thân thiết, chuyện gì cũng nói qua với nhau. Thấy anh đã mở lời, cậu cười hì hì nói. " Hôm nay đến trường gặp được một cô gái rất thú vị."
Cô gái? Một người nghiêm túc như anh cũng mặc nhiên có không ít kinh ngạc. So với bất kì ai, bất kể với ba mẹ, anh luôn là người hiểu đứa em trai của mình nhất. Từ nhỏ cậu đã theo đuổi mấy thứ kì kì quái quái, nào là thuật thôi miên, mấy loại ảo ảnh, mấy chuyện kì bí, nếu không phải đối với tam giác quỷ, machu pichu, kim tự tháp, Atlantic,... chính bản thân anh cũng nửa tin nửa ngờ, sợ chuyện không may xảy ra, thì cậu cũng đã sớm đến những nơi đó rồi. Dù vậy, anh không cảm thấy những chuyện đó phi lí, cho nên mặc cậu theo sở thích của mình, tùy ý thích làm gì thì làm, chỉ cần không nguy hiểm là được, dù sao thì chính mình đã nối nghiệp gia đình còn cậu không nhất thiết phải vậy. Bây giờ, đột nhiên xuất hiện một thực thể, ờm, ở đây là một cô gái, lại khiến em trai anh cảm thấy thú vị? " Không tin được."
" Anh hai cô gái đó có thể dùng quảng âm đại chúng trực tiếp đó." Chủ đề cuối cùng cũng về đúng quỹ đạo của nó.
Biết ngay. Đối với mấy chuyện mà người ngoài cảm thấy phi lí này của em trai, coi như Thượng Quan Lâm cũng có chút quan tâm, nghe đến vài cụm từ đặc biệt, liền nhớ đến ngay, không cảm thấy ngạc nhiên nữa, chuyện thằng nhóc này quan tâm cũng chỉ có vậy, không biết nên nói sao nữa, đang phì cười, anh lại nghe cậu nói tiếp.bg-ssp-{height:px}
" Mà điều làm em kinh ngạc nhất là cô gái đó hình như không biết Tô Khải Phong, những người còn lại trong nhóm là ai, không, đúng hơn là cô ấy không nhận mặt ai, mặc dù cô học cùng lớp Z với em. Còn dám ngang nhiên chống đối với cậu ta." Nhớ đến cô gái đó, diện mạo đơn giản, hành động đơn giản, biểu tình đơn giản, suy nghĩ đơn giản, trong lòng ra sao đều biểu lộ cả trên mặt. Nhưng đó là cô gái dễ dàng khiến Tô Khải Phong mất mặt mà không thể phản bác được gì? Là quá ngốc nghếch hay quá tâm cơ???
Vừa nghe cậu nói, mày rậm của Thượng Quan Lâm nhíu lại, đầu óc xoay chuyển, nhiều nhân vật xuất hiện trong đầu. Mạng lưới quan hệ của anh rất rộng, những người có thể ngang nhiên chống đối với Tô thị không có quá mấy người, số người trong những gia tộc này ít nhiều sẽ biết đến cậu ta, nhưng đó còn có ai??? Trong đầu anh lóe lên một người, nhưng người này thân phận quá thần bí, đến quân đội dùng bộ máy do thám điều tra, đều không thu lại được gì. Nếu thực sự cô gái này là của người đó thì cho là có mười Tô Khải Phong cũng không dám đắc tội cô gái này. " Không ai biết gì về cô gái đó sao?"
Nhớ đến điểm này, Thượng Quan Dương lại không nắm chắc lắm. " Em không rõ, nhưng hành động của Tô Khải Phong là đi xin lỗi cô ấy khiến mọi người chịu kinh ngạc không nhỏ." Nhưng cậu rõ ràng cái loại xin lỗi của cậu ta không phải là vì e ngại thân phận của cô, mà giống như càng không biết gì về cô thì cậu ta càng cảm thấy thú vị, muốn gây dựng mối quan hệ tốt đẹp để có thể tìm hiểu nhiều hơn.
" Nga. Được rồi, trưa nay ăn gì? Có một nhà hàng Pháp gần đây nấu ăn không tệ." Mặc dù nhà có đầu bếp riêng, thức ăn mỗi ngày mỗi ngon nhưng ăn mãi cũng chán, huống hồ trong mấy năm gần đây xuất hiện " Cái lưỡi vàng". Người này vừa nấu ăn ngon vô đối mà lại có khả năng vô cùng đặc biệt là có thể nếm ra tất cả mùi vị lẫn cách chế biến thức ăn, khiến cho những đầu bếp tài năng trong lẫn ngoài nước đều đâm đầu muốn so tài với người đó, nào có quan tâm đến việc đầu quân vào các nhà hàng khách sạn nên từ đấy chất lượng bữa ăn kém xuống hẳn.
Thượng Quan Dương cũng không suy nghĩ đồng ý ngay.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Phần chơi cuối cùng của chương trình năm nay gọi là Tình yêu vĩnh cửu. Tại sao gọi tên như vậy? Đó là bắt đầu từ một truyền thuyết từ xa xưa. Người ta đồn thổi về câu chuyện tình của một chàng trai nọ, anh ta đem lòng yêu thương một cô gái xinh đẹp nhưng cô ấy luôn khước từ tình cảm của anh. Anh đau lòng cầu xin Nam thần tình yêu chỉ lối cho mình, thần hiển linh ban cho anh một phương thức truyền rằng. " Nụ hôn của một tình yêu vĩnh cửu là ngọt ngào nhất và là nụ hôn sâu nhất." Ngày hôm sau, một lần nữa, anh ta lại hẹn cô gái ra bờ sông và tỏ tình với cô, sau đó anh bất chấp bị từ chối vẫn cùng cô gái đó hôn lấy.
Nụ hôn trãi qua rất lâu cho đến khi chàng trai nhận ra thì bản thân đã trôi từ sông kia ra đến biển, lúc ấy cô gái mới nhìn chàng trai mà nói rằng. " Vì ta là tiên cá nên không thể chấp nhận được tình yêu của chàng." Vào lúc ấy thần tình yêu xuất hiện và với phép màu của mình, ông đã hóa chàng trai thành tiên cá, hai người nắm tay nhau cùng bơi xuống biển sâu và sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi trong thành phố dưới biển.(*)
Với việc dựa trên cốt truyện đó, người tổ chức đã lên kế hoạch bằng việc tổ chức phần thi thứ ba này, nguyên tắc chơi cũng rất đơn giản, chỉ cần cô gái thoa son lên môi mình sau đó chàng trai trong nhóm hôn lấy bằng một nụ hôn sâu, nhóm có thể hôn dài lâu nhất là người chiến thắng.
Phần chơi thứ hai có vẻ khá khó khăn nên từ đầu là mười nhóm giờ chỉ còn mỗi ba, hai nhóm còn lại ngoài nhóm ba của Hoắc Minh long và Tiểu Thiên, là nhóm 1 và nhóm 10. Do vậy, ba nhóm người đều trở thành trung tâm của sự chú ý, họ đều được mời lên sân khấu phía trên.
Thấy họ đều đã, hăng hái tinh thần, cô gái MC mấp máy môi, cất giọng thuật sơ lại một lần câu truyện trên, sau đó mới hào hứng nói. " Chúng ta đều biết, nụ hôn chính là chìa khóa của tình yêu, là nơi thăng hoa và cảm xúc hạnh phúc nhất trong tình yêu, đặc biệt là tình yêu đầy nhiệt huyết và nóng bỏng của tuổi trẻ. Vậy bây giờ, ngay tại đây hãy lấy nụ hôn như một lời tuyên thệ cho tình yêu của các bạn, hãy trao cho nhau những cái hôn nồng nàn nhất và đâu đó xen lẫn vị ngot ngào và hạnh phúc của tình yêu." Cô ấy vừa giơ tay lên, trên sân khấu liền đem ra một cái đồng hồ thật lớn đặt ở giữa, trong khi đám đông dưới đài đang cất tiếng reo hò. " HÔN ĐI!!! HÔN ĐI!!!" Thì bàn tay cô gái hạ xuống.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên hôn trước rất nhiều người như vậy, mặc dù lúc nãy anh có giở chút trò lưu manh nhưng mà cảm giác cũng là cơn gió lướt qua, giờ là họ phải thực sự hôn nhau đó. Nghĩ đến, cơn nóng không khỏi khiến gương mặt Tiểu Thiên hồng lên như trái cà chua chín, là ngại ngùng sao? Cô nhóc cũng không rõ, chỉ là nửa muốn nửa không. Đương lúc suy nghĩ rối rắm, thì anh đã cuối người kề sát vành tai cô hỏi. " Tiểu Thiên có muốn thắng không?"
Mà nghe anh hỏi đột ngột như vậy, nhóc con liền vội đáp không cần suy nghĩ. " Có... ưm..." Lời nói vừa ra tới miệng, đã bị bạc môi mỏng quen thuộc áp lấy, một cánh tay của anh vòng ra sau đỡ lấy cô nhóc, tay còn lại chen qua cái cổ xinh đẹp, ôm lấy gáy cô. Ban đầu có chút ngây ngô, có chút trúc trắc, có chút dịu dàng, cánh môi chỉ lặng lẽ dao động qua lại với nhau, âm thầm cảm thụ vị ngọt mà không biết là của xúc cảm hay là của son môi kia, sau đó sâu hơn, anh chậm chậm chạp đem cái lưỡi của mình đưa đến, mơn trớn lên bờ môi anh đào mềm mại, rồi lần tìm đến bên trong, đảo quanh không gian ấm áp dịu ngọt, lả lướt qua mọi góc cạnh rồi bắt lấy cái lưỡi thơm tho non nớt, chúng giao triền, cảm nhận sự mềm mại trơn trượt lẫn nhau, hạnh phúc và ngọt ngào đến mức cả hai chỉ cảm thấy thế giới này chỉ còn mỗi mình họ.
Không biết trải qua bao lâu, khi họ dứt ra, Tiểu Thiên đã yếu xìu tựa người vào trong lồng ngực rắn chắc của người đàn ông phía trước, mà khóe môi của anh tràn ra tư vị thỏa mãn. Không khí đều im phăng phắc, ngay cả MC lẫn mọi người đều cứng đờ nhìn số chỉ trên chiếc đồng hồ ngừng lại, đến mãi vài phút sau mới có người lên tiếng vỗ tay rồi hoan hô nhiệt liệt.
Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên nhìn nhau. "..."
Mà lúc này cô gái MC mới điều chỉnh micro, cất cao giọng nói. " Wow!!! Chúng ta đã có những người chiến thắng." Cô gái đi về phía họ. " Thời gian là 4 phút 13 giây. Hai người đã thắng. Chúc mừng hai người." Nói đoạn đem chiếc cúp trao vào tay của Tiểu Thiên, nở nụ cười không thể sáng lạng hơn dành cho họ.
Nhưng như vậy là còn chưa hết, cô ấy trong bầu không khí sôi động của người đứng phía bên dưới sân khấu mà cất tiếng hỏi. " MỌI NGƯỜI CÓ BIẾT NỤ HÔN KÉO DÀI HƠN 4 PHÚT GỌI LÀ GÌ KHÔNG???"
Đám người bên dưới đài liền reo lên. " NỤ HÔN VĨNH CỬU!!!"
" Đúng vậy, khi những đôi tình nhân trao cho nhau tình yêu nồng cháy nhất bằng nụ hôn vĩnh cửu. Thần tình yêu sẽ chúc phúc cho họ ' Tình yêu này sẽ được ban phước lành gắn hết hai con người lại với nhau mặc cho giới hạn về sinh tử và thời gian, mặc cho cuộc sống sung túc và nghèo nàn, họ sẽ mãi mãi sống hạnh phúc bên nhau."
----
Tối đó, Tại Hoắc trạch...
Bên ngoài gió hây hây thổi, trong phòng xem ti vi, Tiểu Thiên dựa người vào lòng Hoắc Minh Long, cô nhóc vẫn nhớ như in lời của vị MC đó nói, vậy ra cảm xúc xa lạ mỗi khi hôn Long là do bản thân yêu Long sao? Yêu là gì? bàn tay vô thức đặt lên môi, cảm giác khi hôn đó dường như vẫn còn lưu lại một chút cảm xúc, chỉ thấy môi anh lành lạnh, mang theo một chút cưng chiều một chút bá đạo xa lạ, hai loại cảm giác đó cứ đan xen lẫn nhau, khiến cho mỗi lần anh hôn, cô nhóc đều bị làm cho ngây ngô đến không biết nên phản ứng lại như thế nào. Nhóc con và Long sẽ sống cùng nhau hạnh phúc đến cuối đời sao? Nghĩ đến chuyện đó, Tiểu Thiên lại cảm thấy ngọt ngào.
Bàn tay to lớn của người ngồi phía sau đột nhiên tập kích gò má ai đó. " Đang nghĩ gì vậy?" Hôm nay coi ti vi mà không tập trung, đầu thì cúi xuống, hai ta thì cứ xoắn xít với nhau, môi hơi dẩu, gò má phồng phồng lên anh chắc chắn là nhóc con lại nghĩ đến một số chuyện linh tinh rồi.
" Long và Tiểu Thiên sẽ sống hạnh phúc mãi mãi sao?" Tiểu Thiên Ngẩn mặt hỏi, cuộc sống đó thật là tốt biết bao, chỉ cần mỗi ngày thức dậy là nhìn thấy Long, ăn chung với Long, nói chuyện với Long, tối đến lại ngủ cùng Long... cô nhóc muốn như vậy lắm. Nhưng nhớ đến chuyện ba ba, nhóc con lại không thể không suy nghĩ viển vông.
Ngón tay thon dài vuốt vuốt mái tóc cô nhóc, Hoắc Minh Long dịu dàng nói. " Ngày đó không phải chúng ta đã hứa không rời xa nhau rồi sao? Sau này cũng sẽ vậy, còn có, sẽ có con của chúng ta nữa." Anh không hề thấy đây là một loại tẩy não một cách có khoa học, bởi vì chỉ cần Tiểu Thiên đủ 16 tuổi, theo luật của nước Y họ đã có thể kết hôn với nhau được rồi và một vài năm sau, con của họ sẽ ra đời.
Con sao? Tiểu Thiên đột nhiên quay người lại, dùng ánh mắt lắp lánh ánh sao nhìn anh. " Chúng ta sẽ có bảo bối nhỏ nhỏ, Tiểu Thiên Thiên và Tiểu Long Long sao???" Nghĩ đến tương lai cô nhóc sẽ có con, là những đứa bé xinh xắn dễ thương, mặt búng ra sữa, ê a bập bẹ nói chuyện, nhóc con liền lộ ra điểm hưng phấn khó tả.
" Ừm, sẽ có." Anh đáp.
Mà Tiểu Thiên nghe đến liền vui vẻ, chồm lên trước mặt anh, má phồng lên, môi mím lại năn nỉ anh. " Long làm sao mới có thể mới có Tiểu bảo bối. Tiểu Thiên muốn có?" Cầu cạnh, cầu cạnh.
Lúc này anh mới cảm thấy bản thân nói như vậy có phải hơi đột ngột không, đáng lẽ ra anh nên đợi đến lúc hai người họ gần kết hôn sau đó sẽ nhờ Mị đến nói qua với nhóc con mọi chuyện nên biết này. Nhưng bây giờ nhìn gương mặt gần ngay gang tấc, anh lộ ra một chút đắn đo suy nghĩ nên nói như thế nào để hợp lí đây, Hoắc thiếu gia hầu như chưa từng rơi vào tình trạng như thế này, thấy cô nhóc nhìn anh chờ đợi đáp án, đành đáp bừa. " Vậy là phải trông vào Tiểu Thiên rồi."
Mà sau khi nghe anh nói, nhóc con chớp chớp mắt, hình như là có chút kinh ngạc, nhưng mà sau đó lại đem mặt mình tiến lại gần mặt anh, đem môi nhỏ nhỏ xinh xinh áp lên môi anh. Có lẽ, đến cuối cùng, Hoắc Minh Long cũng sẽ không biết bí mật của nhóc con, nhưng mà không thể không nói bí mật này giúp nhóc con nhiều chuyện lắm, giả tỉ như học được cách sống thuần khiết nhất, lại vô tình trở nên quyến rũ đến khó cưỡng, trong đó, còn có nếu muốn anh vui thì phải làm gì nữa. Giả tỷ như bây giờ nhóc con muốn có tiểu bảo bối, mà Hoắc Minh Long lại nói cái câu đó, thì chẳng khác nào kêu cô nhóc lấy lòng anh sao? (Ma nữ hầu: Này này, nói như ta là ác nhân dạy hư thiếu nữ vậy???)
Mà cách đây không lâu, từ bí mật, cô nhóc biết được Long thích cái gì, muốn cái gì, nhưng lại không biết vì sao Long lại giả vờ không thích, hoặc là khước từ nó. Cho nên nhóc con chỉ biết ngây ngô thuận theo những gì anh thích, giống như anh thích hôn, cô nhóc sẽ chủ động hôn, anh thích sờ sờ, cô nhóc sẽ không phản đối anh sờ sờ, trong suy nghĩ của nhóc con, cái gì của mình cũng là của anh, kể cả bản thân. Do vậy lúc này, một nụ hôn đã không còn có thể thỏa mãn cơn dục vọng của anh, bàn tay to lớn đã bắt đầu vọng động trên cơ thể mềm mại của cô gái nhỏ. Nó chậm chạp vuốt ve bên trong lớp áo sơ mi, từ eo chạy dọc lên trên, tỉ tê vẽ lên da thịt những dòng điện vô sắc sau đó vòng ra trước, vuốt ve cái bụng bằng phẳng.
Xúc cảm từ bàn tay truyền đến da thịt mịn màng hồng hào khiến cho Tiểu Thiên hơi hơi run rẫy, môi miệng vẫn bị anh càng quấy, không dứt ra được, mà bàn tay kia càng không có kìm chế chuyển từ vuốt ve sang ma sát mạnh, trong khi đó bên còn lại của nó cũng tìm đến được cúc áo của chiếc áo sơ mi rộng thùng thình nhóc con đang mặc, dùng chút sức lực liền đem cúc áo đứt ra, rơi xuống cái ghế sô pha lớn rộng rãi mà họ ngồi, từng cúc từng cúc một cho đến khi vạt áo trở nên phong phanh, vai áo sau đó liền bị vạch ra, lộ ra bờ vai trần trắng noãn ngón tay tinh tế rẽ theo hai đường sườn của cơ thể mà đi xuống sau đó vòng ra sau ôm lấy lưng nhóc con.
Cùng lúc ấy, thứ đang xoa bụng Tiểu Thiên cuối cùng cũng dời lên cao hơn...
Một phút sau, có thanh niên nào đấy, sau khi vô cùng phí sức khiến cô nhóc châm lửa ngủ thiếp đi, liền tiếp tục lần thứ n đi tắm nước lạnh...
(*): Truyện này tác giả tự nghĩ ra, đừng dùng mấy truyền thuyết tiên cá bắt chẹt tác giả. Khổ lắm!!! T^T...
Đôi lời của tác giả: Khả năng viết H của tác giả có thể đạt cấp 4 trong 5 cấp * Khoe mẻ sự đen tối - ing *. Sì pol chút chíu, khoảng chương 41 - 42 sẽ có màn thịt thịnh soạn nhoa... HÌNH NHƯ HÔM NAY TẾT THIẾU NHI. \(@,<)/