Năm năm trước, sau khi tập đoàn Thần Long xuất hiện một cách đột ngột và thản nhiên chiếm vị trí thứ năm trên sàn tài chính của nước Y, đạp đổ Kỷ thị vốn chính là tập đoàn đã chiếm giữ vị trí đó mấy mươi năm qua, tình hình Kỷ thị có chút suy sụp, nhưng từng bước, Thần Long hạ bệ từng tập đoàn một và đứng vững trên chiếc ghế số 1 chỉ trong vòng chưa đầy một năm kia, thì không còn ai quá để tâm đến sự thất bại của Kỷ thị, tình hình tập đoàn này cũng dần trở lại nhịp điệu trước đây.
Nhưng năm đó, đương lúc mọi thứ dần dần bình lặng, thì đùng một cái, đứa con gái yêu và độc nhất của Kỷ gia bị người hãm hại, bị một đám đàn ông cưỡng bức và quay phim lại rồi phát tán trên mạng, khỏi phải nói, lúc ấy Kỷ lão cảm thấy sốc như thế nào. Giới thượng lưu bọn họ vẫn có nguyên tắc bất thành văn, bọn họ không chấp nhất chuyện trinh tiết, nhưng việc bị một đám đàn ông ô hợp bẩn thỉu động chạm cơ thể là không thể chấp nhận được, mà còn bị phát tán như vậy. Ngay lập tức, Kỷ lão phát cơn trụy tim, Kỷ tiểu thư không chịu nỗi áp lực tinh thần dẫn đến tự vẫn, Kỷ gia như rắn mất đầu lao dốc không phanh, sau đó bị một đám tập đoàn nhỏ lẽ tranh giành rồi tàn lụi.
Mọi chuyện diễn ra rất nhanh, chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, vì một biến cố ập đến, vậy mà một tập đoàn lớn cứ như thế biến mất, nền tài chính nước Y bị lung lay dữ dội, nhưng ngay sau đó Doãn Thị bắt được thời cơ, đẩy mạnh hoạt động kinh doanh tài chính ngân hàng, thu mua một bộ phận của tập đoàn cũ, thay chân Kỷ thị nắm vị trí thứ 6, thuận lợi phát triển đến bây giờ.
Mà cái đáng sợ nhất của giới thượng lưu chính là thị phi, giỏi nhất là dùng thị phi công kích người khác, giỏi nhất là khích bác và soi mói sai lầm của nhau, sơ sẩy một chút là hụt một chân ngã xuống là không thể đứng dậy được.
Cái mà hiện tại Hoa Mỹ Kiều đang e sợ chính là như vậy. Tuy cô và Doãn Thanh Thanh vẫn không xảy ra chuyện gì, nhưng có câu miệng người khó đoán, sợ là người bày mưu tính kế bọn họ cũng đã sớm ngấm ngầm dự tính tất cả, có thể bọn họ sớm đã nằm trong đoạn video nào đó rồi...
---
Tại một căn biệt viện rộng lớn nằm phía Bắc X thị, trong phòng khách rộng lớn, người đàn ông A Kình đang quỳ gối trên thảm, trước mặt hắn ta là bóng dáng nho nhỏ xinh đẹp đang vô cùng kiêu ngạo nhìn chòng chọc vào mình. Môi đỏ như son khẽ mân lên một nụ cười lạnh nhạt đầy hứng thú, tai cô ta lặng nghe A Kình bẩm báo.
" Bọn họ không bị gì, đám người kia cũng không thấy tăm hơi. Giống như biến mất khỏi đó vậy."
" Đoạn phim?" Cô ta chỉ cần nó.
" Chỉ được đoạn đầu, sau đó dường như có đánh nhau nên đoạn còn lại đều đã bị hỏng. Khả năng không phục chế được."
" Nhiêu đó đủ rồi. Gửi cho oắt con kia đi." Giọng nói của cô gái trở nên tàn nhẫn. " Tôi chờ biểu hiện lần sau của anh." Ánh mắt lướt qua bóng dáng thảm hại của hắn ta nở nụ cười khinh miệt.
Biết là cô ta đang cười cợt mình, nhưng trái lại hắn ta ngoài siết tay nắm thật chặc ra không dám chống đối nửa lời.
Bên này vừa kết thúc cuộc nói chuyện, thì số điện thoại của An Mục Khê bên kia đã đinh đinh vang lên, tâm trạng lo lắng kế hoạch bị thất bại của cô ta cuối cùng cũng tìm được chút ánh sáng, mở điện thoại lên, là một dãy số lạ, lại không thấy giọng nói của bất kì ai truyền đến, mà chỉ có một cái file đính kèm. Vừa ấn mở file thì một đoạn phim quay bật ra, nhìn ba cô gái nhỏ bị một đám đàn ông mạnh tay lôi khỏi xe, rồi từng bước bị dồn vào trong con hẻm nhỏ, sau đó thì không còn gì nữa, không biết chuyện kế tiếp như thế nào, nhưng không sao, cái cô ta cần chỉ là vậy.
Bật máy tính lên, nhấn chọn up đoạn video lên youtube, vừa tải lên được một nửa thì bất thình lình màn hình máy tính hiện lên chữ error, sau đó sậm màu dần, trong lúc cô ta còn bàng hoàng không biết chuyện gì xảy ra, thì trên màn ảnh hiện lên ba chữ. " Đã virus hóa." Sau đó là một dãy các dọc số nhị phân, đoạn video biến mất rồi mã hóa thành các kí tự kì quái, máy tính mất khả năng sử dụng.
"..."
Mà tại Hoa Thị, trong lúc Hoa Trắc Vinh lo lắng làm sao để ngăn chặn tin tức mà người đã hãm hại con gái mình có thể công khai với bên ngoài, ánh mắt nhìn chầm chầm vào bảng tin cập nhật nhanh nhất của tập đoàn, liệu có chuyện gì xảy ra hay không, có bị người khác tiết lộ hay không, thì đột nhiên người phụ tá của ông lại đột ngột chạy vào. " HOA TỔNG!!! Thần Long gửi cái này đến cho chúng ta."
Thần Long? Hoa gia, nói đúng hơn là toàn bộ các tập đoàn còn lại của nước Y này, dường như không có ai có thể đặt vào mắt Thần Long, họ sớm đã hiểu rõ vị thế của mình, so với siêu tập đoàn ấy, bản thân họ chỉ là hạt cát trong sa mạc, giao thiệp cũng ít, nhìn chung tập đoàn này duy trì thế trung lập, không hề can dự hay tham gia thậm chí là có ý định liên hợp với họ, bản thân những tập đoàn này cũng biết tự thân Thần Long đã duy ngã độc tôn, muốn giao thiệp là chuyện khó, nếu chọc cho người đàn ông đứng đầu mà họ thường gọi với cái tên Long tổng ấy giận, chỉ sợ bản thân sẽ như thế đi tong. Nhưng hôm nay sao lại ngay lúc dầu sôi lửa bỏng này đột nhiên lại có thứ được gửi tới chứ. " Đưa đây!!!" Hoa Trắc Vinh vội vã tiếp lấy bưu thiếp hoàng kim từ tay phụ tá của mình. Mở ra bên trong lại chỉ có vài chữ. " Thần Long đã phong tỏa tin tức. Chuyện nội bộ 5 tập đoàn, Hoa - Doãn tự tìm hiểu."
"..." Hoa Trắc Vinh nhất thời không tiên đoán được chuyện này. Thần Long giúp bọn họ sao?
Mà bên kia Doãn Thị cũng đã nhận được phong thư như vậy, Doãn Thế Đông cũng bị ngạc nhiên không kém, liền gọi điện đến cho Hoa Trắc Vinh. " Lão Hoa, anh có nhận được thư của Tập Đoàn Thần Long không???" Nhìn không giống bị người khác mạo danh, nhưng như vầy, chuyện xảy ra khó giải thích được.
" Có." Ông kinh ngạc, nhưng ngay lập tức lâm vào trầm tư, nghĩ đến một chút chuyện liền bảo trợ lí của mình ra ngoài, rồi bí mật thảo luận với Doãn Thế Đông. Chuyện này xem vậy nhưng không đơn giản như vậy...
----
Tại biệt viện của Hoa gia.
" Không chừng chúng ta còn đến trước đám người kia ấy chứ!!" Doãn Thanh Thanh vừa bước vào xe, vừa cười nói với Tiểu Thiên đã ngồi yên vị bên trong.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn ra ngoài cửa kính, xong sau khi nghe thấy giọng nói của bạn mình mới quay sang nhìn lại, mi mắt run rẩy, mấp máy môi nhỏ nhỏ xinh xinh hỏi lại. " Ai cơ?"
Còn chưa thấy Doãn Thanh Thanh đáp lời, thì Hoa Mỹ Kiều đã nhanh bước đến, ánh mắt nhìn Doãn Thanh Thanh. " Chốc nữa gặp đám người Tô Khải Phong thì cứ nói là xe bị hư dọc đường sau đó có người của Hoa gia đến đón ba chúng ta, chuyện ban nãy coi như không xảy ra." Chuyện tin tức đã được xử lí Hoa lão cũng đã nói rõ với cô, bản thân Hoa Mỹ Kiều cũng đã sớm dự liệu.
Chỉ có gương mặt của Doãn Thanh Thanh vẫn có vẻ không hiểu. " Vì sao?"
Hoa Mỹ Kiều trưng ra vẻ mặt ="=|||||. " Giải thích như vậy sẽ không phiền phức, mình nghĩ Tiểu Thiên cũng không muốn để lộ công phu của mình mà phải không?"
Không nghe rõ hai người nói gì, chỉ nghe được nói đến bản thân mình, Tiểu Thiên liền gật đầu cái rụp. " Ừm."
Sau đó ba người họ đều ngồi vào xe, để nó chạy thêm một đoạn đã đi đến khu cao cấp của Trung tâm thương mại Thần Mạc.
" Thiếu gia có khách." Đương lúc làm việc, đột nhiên Lôi đến gõ cửa phòng, dùng chất giọng lạnh lẽo và chán ghét đến không thể chán ghét hơn, thông báo với anh đồng thời mở cửa cho người đàn ông từ bên ngoài đi vào.
Trong phòng tổng giám đốc trên tầng cao nhất của trụ sở tập đoàn Thần Long, không khí có phần an tĩnh và bớt lạnh lẽo hơn thường ngày. Nếu là trong mắt người ngoài đây đã là lạnh lẽo lắm lắm nhưng với những người thân cận của Hoắc Minh Long mà nói đây là anh đang duy trì một bầu không khí thoải mái mà chỉ có bạn bè là có thể khiến anh gỡ xuống một tầng phòng bị như vậy. Người khách không mời mà đến đây, vào một ngày đẹp trời của mười năm trước, sau một đả kích lòng tin và danh dự sâu sắc về tâm lí đã lựa chọn ra đi tìm kiếm chân trời riêng của mình và bây giờ anh ta đã trở về. Trông khuôn mặt non nớt không bao giờ có nửa điểm nghiêm túc ngày nào đã dần trở nên tuấn lãng và chững chạc hơn, khí chất cũng thành thục hơn và rất gia dáng một đạo diễn tài năng không những ở hiện tại mà còn trong tương lai.
Anh chàng này là đạo diễn trẻ tuổi nhất trong danh sách đề cử đạo diễn xuất sắc nhất trong giải Oscar năm nay khi mới vừa tròn tuổi, mặc dù người nhận giải là một đạo diễn trung niên có danh tiếng từ lâu trong nghề nhưng việc góp mặt của anh ta trong danh sách đã làm rộn lên một tiếng vang vô cùng to lớn với người trong giới. Nhưng điều đáng nói hơn cả là đạo diễn này lại hội tụ một vẻ ngoài hào hoa phong nhã đến độ so với diễn viên trong phim còn sợ là như một đóa mẫu đơn giữa đám cúc dại, nổi trội hơn nhiều lần.
Vâng, anh là Mộ Thắng Vũ. Nhưng mà Mộ Thắng Vũ và Mộ Thắng Vũ khác nhau nhiều a. Nếu những người trong đoàn phim bất kể diễn viên hay là trợ lí đều đã quen với khuôn mặt lạnh nhạt ít biểu tình của anh ta, nhưng một khi đối diện với một số người mà đại khái ở đây là Hoắc Minh Long, chỉ cần anh ta cất giọng nói ra thì liền làm lộ vẻ cợt nhả đúng bản chất của mình. " Minh Long, hì hì... đã lâu không gặp. :-D" ( Tác giả: Chuyên gia nhiều chuyện xuất hiện... )
" Mới về sao?" Quả nhiên, trán lấm tấm vài giọt mồ hôi mỏng tan, mà trên lưng còn mang balo chắc mới về đến rồi từ sân bay về đây ngay. Hiếm khi Hoắc đại thần buông viết ra ngẩn mặt lên nhìn anh ta. Quả nhiên đã nhiều năm. Trong lòng âm thầm thở dài một hơi, đột nhiên sinh ra cảm giác phiền muộn khó tả, đừng nhìn chàng trai phong độ ngời ngời mặt mày tuấn tú trước mắt anh này mà tưởng rằng là loại đàn ông lịch thiệp tao nhã. Trán bắt đầu cảm thấy nhức nhối, không phải là anh không thích Mộ Thắng Vũ nhưng mà ánh mắt tỏa sáng, cái miệng luyến thoắng, hành động kì quái đó thực sự là khác người cùng với công phu đã luyện thành bí thuật của Mộ gia _ Xuất khẩu liên hoàn, quả thực là khiến người ta khó mà chịu nổi. Nếu không phải lần trước có chuyện sang nước V cần có sự giúp đỡ của anh ta thì anh thực sự là muốn càng ít gặp trực tiếp anh ta là càng tốt. Lần đó anh ta bám theo đám người của anh ba ngày liền, khiến anh không có thời gian riêng tư với Tiểu Thiên thì khỏi nói, mà tên này là một cái đèn nê ông cực đại, đi đến đâu chỉ cần phóng điện một cái là có một đám phụ nữ bâu vào, hại anh và Tiểu Thiên dầu đã đi cách xa đến vài mươi mét vẫn cảm thấy khó chịu dưới mùi hương nồng nặc của những phụ nữ vây quanh anh ta. May mà chỉ có ba ngày.
Nhận ra một tia biểu tình bài xích trong mắt anh, chớp chớp mắt, Mộ Thắng Vũ bắt đầu phát huy công phu lâu ngày không dùng của mình cười hề hề nói: " Ai da, người ta cũng đâu muốn đến gặp cậu đâu, nhưng lần trước là Mộ thiếu tôi giúp đỡ cậu gặp gỡ Tiêu Dật Thần còn gì, cậu đã hứa là sẽ đáp ứng tôi một điều kiện mà nhớ không?" Cơ hội mà anh cần nhờ vả anh ta còn hiếm hơn là thất tinh hội tụ, nhật nguyệt đồng quy nữa ấy, nên nếu băng lãnh đại thần đã nhờ thì anh ta sao còn ngại nói điều kiện chớ. Chặc chặc, nghĩ đến dự án phim sắp mở của mình, người ta chính là muốn hợp tác cùng có lợi a.bg-ssp-{height:px}
" Liên Hoa Vọng Nguyệt. %." Không biết vì nguyên nhân gì mà sự chú ý của anh ta lại thay đổi một cách đột ngột như vậy, như anh nhớ rõ hình như có lần anh ta nhắc đến một cô gái. Ban đầu lúc ra nước nngoài, anh ta vẫn nuôi chí hướng phục thù ở việc chế tạo súng ống đạn dược đấy chứ, nhưng mà tự nhiên lại muốn làm đạo diễn, còn nói đến sau này nhất định sẽ chọn một diễn viên đẹp thật đẹp và diễn xuất hơn người để hợp tác làm nên tác phẩm điện ảnh để lại tên tuổi của anh ta.
%??? Mộ Thắng Vũ lẩm nhẩm. " Oa oa, Hoắc mỹ nam cũng thật là dám chịu chi a." Mấy mươi tỷ đâu phải là con số nhỏ thiệt là đại gia một khi vung tiền là khiến người ta phải xuýt xoa.
" Lợi nhuận %." Đương trong lúc anh ta vui vẻ thì giọng nói của Hoắc Minh Long vang lên. Mặc dù anh đã chịu chi ra một nửa chi phí sản xuất phim nhưng đã làm doanh nhân bao lâu nay, doanh nhân chính là không làm việc gì mà không sinh lời. Huống hồ, anh biết Mộ Thắng Vũ sẽ không diếm bớt phần riêng sao? Cười lạnh.
Ra một nửa lấy sáu phần. Con mẹ nó!!! Quả nhiên không thể tính đến chuyện tiền bạc trước mặt ông trùm tài chính mà. Thấy có nói tiếp chắc chắn sẽ bị ánh mắt giết người của anh làm cho lạnh cả sống lưng, cho nên Mộ Thắng Vũ thấy cứ lãng sang chuyện khác là tốt nhất.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Năm năm trước, sau khi tập đoàn Thần Long xuất hiện một cách đột ngột và thản nhiên chiếm vị trí thứ năm trên sàn tài chính của nước Y, đạp đổ Kỷ thị vốn chính là tập đoàn đã chiếm giữ vị trí đó mấy mươi năm qua, tình hình Kỷ thị có chút suy sụp, nhưng từng bước, Thần Long hạ bệ từng tập đoàn một và đứng vững trên chiếc ghế số 1 chỉ trong vòng chưa đầy một năm kia, thì không còn ai quá để tâm đến sự thất bại của Kỷ thị, tình hình tập đoàn này cũng dần trở lại nhịp điệu trước đây.
Nhưng năm đó, đương lúc mọi thứ dần dần bình lặng, thì đùng một cái, đứa con gái yêu và độc nhất của Kỷ gia bị người hãm hại, bị một đám đàn ông cưỡng bức và quay phim lại rồi phát tán trên mạng, khỏi phải nói, lúc ấy Kỷ lão cảm thấy sốc như thế nào. Giới thượng lưu bọn họ vẫn có nguyên tắc bất thành văn, bọn họ không chấp nhất chuyện trinh tiết, nhưng việc bị một đám đàn ông ô hợp bẩn thỉu động chạm cơ thể là không thể chấp nhận được, mà còn bị phát tán như vậy. Ngay lập tức, Kỷ lão phát cơn trụy tim, Kỷ tiểu thư không chịu nỗi áp lực tinh thần dẫn đến tự vẫn, Kỷ gia như rắn mất đầu lao dốc không phanh, sau đó bị một đám tập đoàn nhỏ lẽ tranh giành rồi tàn lụi.
Mọi chuyện diễn ra rất nhanh, chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, vì một biến cố ập đến, vậy mà một tập đoàn lớn cứ như thế biến mất, nền tài chính nước Y bị lung lay dữ dội, nhưng ngay sau đó Doãn Thị bắt được thời cơ, đẩy mạnh hoạt động kinh doanh tài chính ngân hàng, thu mua một bộ phận của tập đoàn cũ, thay chân Kỷ thị nắm vị trí thứ 6, thuận lợi phát triển đến bây giờ.
Mà cái đáng sợ nhất của giới thượng lưu chính là thị phi, giỏi nhất là dùng thị phi công kích người khác, giỏi nhất là khích bác và soi mói sai lầm của nhau, sơ sẩy một chút là hụt một chân ngã xuống là không thể đứng dậy được.
Cái mà hiện tại Hoa Mỹ Kiều đang e sợ chính là như vậy. Tuy cô và Doãn Thanh Thanh vẫn không xảy ra chuyện gì, nhưng có câu miệng người khó đoán, sợ là người bày mưu tính kế bọn họ cũng đã sớm ngấm ngầm dự tính tất cả, có thể bọn họ sớm đã nằm trong đoạn video nào đó rồi...
---
Tại một căn biệt viện rộng lớn nằm phía Bắc X thị, trong phòng khách rộng lớn, người đàn ông A Kình đang quỳ gối trên thảm, trước mặt hắn ta là bóng dáng nho nhỏ xinh đẹp đang vô cùng kiêu ngạo nhìn chòng chọc vào mình. Môi đỏ như son khẽ mân lên một nụ cười lạnh nhạt đầy hứng thú, tai cô ta lặng nghe A Kình bẩm báo.
" Bọn họ không bị gì, đám người kia cũng không thấy tăm hơi. Giống như biến mất khỏi đó vậy."
" Đoạn phim?" Cô ta chỉ cần nó.
" Chỉ được đoạn đầu, sau đó dường như có đánh nhau nên đoạn còn lại đều đã bị hỏng. Khả năng không phục chế được."
" Nhiêu đó đủ rồi. Gửi cho oắt con kia đi." Giọng nói của cô gái trở nên tàn nhẫn. " Tôi chờ biểu hiện lần sau của anh." Ánh mắt lướt qua bóng dáng thảm hại của hắn ta nở nụ cười khinh miệt.
Biết là cô ta đang cười cợt mình, nhưng trái lại hắn ta ngoài siết tay nắm thật chặc ra không dám chống đối nửa lời.
Bên này vừa kết thúc cuộc nói chuyện, thì số điện thoại của An Mục Khê bên kia đã đinh đinh vang lên, tâm trạng lo lắng kế hoạch bị thất bại của cô ta cuối cùng cũng tìm được chút ánh sáng, mở điện thoại lên, là một dãy số lạ, lại không thấy giọng nói của bất kì ai truyền đến, mà chỉ có một cái file đính kèm. Vừa ấn mở file thì một đoạn phim quay bật ra, nhìn ba cô gái nhỏ bị một đám đàn ông mạnh tay lôi khỏi xe, rồi từng bước bị dồn vào trong con hẻm nhỏ, sau đó thì không còn gì nữa, không biết chuyện kế tiếp như thế nào, nhưng không sao, cái cô ta cần chỉ là vậy.
Bật máy tính lên, nhấn chọn up đoạn video lên youtube, vừa tải lên được một nửa thì bất thình lình màn hình máy tính hiện lên chữ error, sau đó sậm màu dần, trong lúc cô ta còn bàng hoàng không biết chuyện gì xảy ra, thì trên màn ảnh hiện lên ba chữ. " Đã virus hóa." Sau đó là một dãy các dọc số nhị phân, đoạn video biến mất rồi mã hóa thành các kí tự kì quái, máy tính mất khả năng sử dụng.
"..."
Mà tại Hoa Thị, trong lúc Hoa Trắc Vinh lo lắng làm sao để ngăn chặn tin tức mà người đã hãm hại con gái mình có thể công khai với bên ngoài, ánh mắt nhìn chầm chầm vào bảng tin cập nhật nhanh nhất của tập đoàn, liệu có chuyện gì xảy ra hay không, có bị người khác tiết lộ hay không, thì đột nhiên người phụ tá của ông lại đột ngột chạy vào. " HOA TỔNG!!! Thần Long gửi cái này đến cho chúng ta."
Thần Long? Hoa gia, nói đúng hơn là toàn bộ các tập đoàn còn lại của nước Y này, dường như không có ai có thể đặt vào mắt Thần Long, họ sớm đã hiểu rõ vị thế của mình, so với siêu tập đoàn ấy, bản thân họ chỉ là hạt cát trong sa mạc, giao thiệp cũng ít, nhìn chung tập đoàn này duy trì thế trung lập, không hề can dự hay tham gia thậm chí là có ý định liên hợp với họ, bản thân những tập đoàn này cũng biết tự thân Thần Long đã duy ngã độc tôn, muốn giao thiệp là chuyện khó, nếu chọc cho người đàn ông đứng đầu mà họ thường gọi với cái tên Long tổng ấy giận, chỉ sợ bản thân sẽ như thế đi tong. Nhưng hôm nay sao lại ngay lúc dầu sôi lửa bỏng này đột nhiên lại có thứ được gửi tới chứ. " Đưa đây!!!" Hoa Trắc Vinh vội vã tiếp lấy bưu thiếp hoàng kim từ tay phụ tá của mình. Mở ra bên trong lại chỉ có vài chữ. " Thần Long đã phong tỏa tin tức. Chuyện nội bộ 5 tập đoàn, Hoa - Doãn tự tìm hiểu."
"..." Hoa Trắc Vinh nhất thời không tiên đoán được chuyện này. Thần Long giúp bọn họ sao?
Mà bên kia Doãn Thị cũng đã nhận được phong thư như vậy, Doãn Thế Đông cũng bị ngạc nhiên không kém, liền gọi điện đến cho Hoa Trắc Vinh. " Lão Hoa, anh có nhận được thư của Tập Đoàn Thần Long không???" Nhìn không giống bị người khác mạo danh, nhưng như vầy, chuyện xảy ra khó giải thích được.
" Có." Ông kinh ngạc, nhưng ngay lập tức lâm vào trầm tư, nghĩ đến một chút chuyện liền bảo trợ lí của mình ra ngoài, rồi bí mật thảo luận với Doãn Thế Đông. Chuyện này xem vậy nhưng không đơn giản như vậy...
----
Tại biệt viện của Hoa gia.
" Không chừng chúng ta còn đến trước đám người kia ấy chứ!!" Doãn Thanh Thanh vừa bước vào xe, vừa cười nói với Tiểu Thiên đã ngồi yên vị bên trong.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn ra ngoài cửa kính, xong sau khi nghe thấy giọng nói của bạn mình mới quay sang nhìn lại, mi mắt run rẩy, mấp máy môi nhỏ nhỏ xinh xinh hỏi lại. " Ai cơ?"
Còn chưa thấy Doãn Thanh Thanh đáp lời, thì Hoa Mỹ Kiều đã nhanh bước đến, ánh mắt nhìn Doãn Thanh Thanh. " Chốc nữa gặp đám người Tô Khải Phong thì cứ nói là xe bị hư dọc đường sau đó có người của Hoa gia đến đón ba chúng ta, chuyện ban nãy coi như không xảy ra." Chuyện tin tức đã được xử lí Hoa lão cũng đã nói rõ với cô, bản thân Hoa Mỹ Kiều cũng đã sớm dự liệu.
Chỉ có gương mặt của Doãn Thanh Thanh vẫn có vẻ không hiểu. " Vì sao?"
Hoa Mỹ Kiều trưng ra vẻ mặt ="=|||||. " Giải thích như vậy sẽ không phiền phức, mình nghĩ Tiểu Thiên cũng không muốn để lộ công phu của mình mà phải không?"
Không nghe rõ hai người nói gì, chỉ nghe được nói đến bản thân mình, Tiểu Thiên liền gật đầu cái rụp. " Ừm."
Sau đó ba người họ đều ngồi vào xe, để nó chạy thêm một đoạn đã đi đến khu cao cấp của Trung tâm thương mại Thần Mạc.