" Cố Ca Ca, cám ơn anh đã quan tâm em......Em có chút không quen."
"Đứa ngốc này, cái gì mà không quen? Chúng ta lớn lên cùng nhau, em là em gái của anh, có anh trai nào mà không quan tâm em gái mình không?" Cố Thiếu Kiệt nói xong, ôn nhu sờ sờ đầu Lâm Khả Tâm, độ ấm, động tác quen thuộc gần gũi lại làm cho cô thêm ấm áp.
Nghe ngữ khí ôn nhu trước sau như một của Cố Thiếu Kiệt, giống như không có gì thay đổi nhưng trong lòng Lâm Khả Tâm hiểu được mọi thứ đã không còn như xưa từ cái đêm cô tỏ tình với Cố Ca Ca, đúng vậy cô như thế nào lại quên chính mình chỉ là em gái thôi.
Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên Cố Ca Ca đối xử với cô như vậy nhưng nghĩ đến tình cảm 9 năm qua mà trong mắt của anh chỉ xem cô như em gái Lâm Khả Tâm không khỏi uỷ khuất cho sự chờ đợi của mình trong nhiều năm qua.
Bất quá dù đau khổ Lâm Khả Tâm vẫn cố gắng che dấu, giả vờ nở nụ cười: " Cám ơn......Ca Ca."
Cố Thiếu Kiệt vỗ vỗ vai cô: " Khả Tâm, nếu như em thật lòng xem anh là ca ca thì nghe anh nói mấy câu."
"Dạ, anh cứ nói".
"Rời nơi này đi, về nhà với anh." Cố Thiếu Kiệt thập phần thật lòng nói.
8 chữ ngắn củn này làm cho Lâm Khả Tâm sửng sốt, sau đó cô xua xua tay nói: " Không được không được, Cố Ca Ca em không thể về nhà, em......"
Sự sốt ruột này cô không biết nói làm sao, thật sự không thể nói hai người đã kí hợp đồng trong vòng một năm sẽ không được rời Tư Đồ Viêm mà đi?
Bởi vì không biết chuyện còn có ẩn khúc nên Cố Thiếu Kiệt tưởng rằng Lâm Khả Tâm luyến tiếc, vì vậy vẻ mặt càng thêm nghiêm túc: "Khả Tâm sao em lại không nghe lời anh? Em chỉ là một người con gái cho dù có thích Tư Đồ Viêm cũng không thể vừa quen biết vài ngày liền vội gã cho anh ta, dù sao thời gian hai người quen biết rất ngắn em có chắc em hiểu rõ anh ta không? Anh nghe bên ngoài đồn đại Tư Đồ Viêm cực kì lăng nhăng, bạn gái thay đổi như thay quần thay áo, chưa từng thật lòng với một ai, cho nên em nên xác định rõ anh ta là có tình cảm với em hay vui đùa? Nói không chừng vài bữa nữa liền bỏ em thôi, mà người nhà của em thì không biết chuyện này, đến lúc đó em sẽ nhờ ai giúp đỡ em?"
Sự lo lắng của Cố Thiếu Kiệt làm cho Lâm Khả Tâm cảm thấy buồn cười, thứ 1: cô không phải vì thích Tư Đồ Viêm mà gả cho anh, phải nói đúng hơn là ngoại trừ cách đó cô cũng chẳng còn cách khác ; thứ 2 ngay từ lúc đầu Cố Thiếu Kiệt đối với cô cũng chỉ là đùa giỡn thôi ; thứ 3 là bởi cũng chẳng có ai giúp đỡ cô nên cô mới phải gả cho Tư Đồ Viêm.
Nhưng cô cũng không đem những điều này nói cho Cố Thiếu Kiệt biết vì cô tin nếu nói ra Cố Thiếu Kiệt sẽ giúp cô trả hết tiền, nhưng cô không muốn nợ ân tình của Cố Thiếu Kiệt dù sao quan hệ bọn họ thực phức tạp huống chi nếu Hách Sa Sa biết liền mất hứng.
"Cố Ca Ca, anh yên tâm, em có thể cam đoan, Tư Đồ Viêm sẽ không vứt bỏ em." Nói xong, cô còn bổ sung thêm một câu: " Ít nhất là trong vòng một năm."
Huống chi nếu Tư Đồ Viêm rời bỏ cô thì quá tốt nhưng cô còn lo ngược lại anh sẽ không nguyện buông tha cho cô thì sao?
Nhưng Cố Thiếu Kiệt lại nghe như kiểu Lâm Khả Tâm rất thích Tư Đồ Viêm nên anh khăng khăng: " Khả Tâm, nếu Tư Đồ Viêm thích em, thì anh ta sẽ danh chính ngôn thuận lấy em mà không phải để cho em làm 「người vợ yên lặng vô danh 」, em đừng để lời nói dối của anh ta dụ ngọt, hơn nữa chuyện 2 người kết hôn nếu truyền ra ngoài thì người ta sẽ chỉ trỏ sau lưng em, như vậy em cũng...
..."
Cố Thiếu Kiệt còn chưa nói xong thì Lâm Khả Tâm liền cắt ngang: " Cố Ca Ca em biết anh tốt với em nhưng chưa bao giờ em bị lời nói dối của Tư Đồ Viêm dụ ngọt, bởi vì anh ấy cũng chưa bao giờ nói những lời đường mật với em, hơn
nữa về phần vấn đề thanh danh, chỉ cần Cố Ca Ca không nói cho ai biết thì chuyện kết hôn của bọn em sẽ không bị lộ, dù sao em không nói ra thì bây giờ anh cũng đâu biết chuyện kết hôn này, cho nên người khác thì làm sao biết? Vả lại từ nhỏ đến giờ em cũng đã quen với việc bị người khác chỉ trỏ, đó là thói quen rồi."
Nhưng Cố Thiếu Kiệt vẫn không cho rằng như vậy: " Khả Tâm, em nghĩ thật đơn giản, em nên hiểu rằng Tư Đồ Viêm là nhân vật được giới truyền thông yêu thích
, chỉ cần em ở bên cạnh anh ta 1 ngày thì giới truyền thông sẽ cố tìm ra chuyện 2 người, bây giờ người ta không biết nhưng tương lai thì sao?Chẳng lẽ em định dấu cả đời? Nếu hai người có con? Rồi đứa bé đó cũng không được quyền nói ra ba nó là ai sao?"
Đối mặt với một lèo vấn đề của Cố Thiếu Kiệt, Lâm Khả Tâm cảm thấy choáng, dù sao những vấn đề này cô chưa từng nghĩ qua, làm ơn, hôn nhân giữa cô và Tư Đồ Viêm chỉ có 1 năm, sao phải lo lắng lâu dài? Thậm chí đứa nhỏ cũng lo tới?
Lâm Khả Tâm muốn nói sự thật cho Cố Thiếu Kiệt biết như vậy sẽ không nói những chuyện dư thừa nữa nhưng phiền toái chính là cô không thể...
Cố Thiếu Kiệt không yên tâm liền tiếp tục: " Khả TÂm, anh biết em từ lúc còn nhỏ nên căn bản anh hiểu em, bây giờ vì một người đàn ông mà em lừa gạt người nhà của mình là không nên, nếu dì Lâm biết thì dì sẽ nghĩ sao? Dì khổ nuôi em khôn lớn, chuyện em kết hôn lại không nói cho Dì biết, đến khi sự thật phơi bày Dì sẽ nhiều thương tâm thế nào?"
"Đứa ngốc này, cái gì mà không quen? Chúng ta lớn lên cùng nhau, em là em gái của anh, có anh trai nào mà không quan tâm em gái mình không?" Cố Thiếu Kiệt nói xong, ôn nhu sờ sờ đầu Lâm Khả Tâm, độ ấm, động tác quen thuộc gần gũi lại làm cho cô thêm ấm áp.
Nghe ngữ khí ôn nhu trước sau như một của Cố Thiếu Kiệt, giống như không có gì thay đổi nhưng trong lòng Lâm Khả Tâm hiểu được mọi thứ đã không còn như xưa từ cái đêm cô tỏ tình với Cố Ca Ca, đúng vậy cô như thế nào lại quên chính mình chỉ là em gái thôi.
Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên Cố Ca Ca đối xử với cô như vậy nhưng nghĩ đến tình cảm 9 năm qua mà trong mắt của anh chỉ xem cô như em gái Lâm Khả Tâm không khỏi uỷ khuất cho sự chờ đợi của mình trong nhiều năm qua.
Bất quá dù đau khổ Lâm Khả Tâm vẫn cố gắng che dấu, giả vờ nở nụ cười: " Cám ơn......Ca Ca."
Cố Thiếu Kiệt vỗ vỗ vai cô: " Khả Tâm, nếu như em thật lòng xem anh là ca ca thì nghe anh nói mấy câu."
"Dạ, anh cứ nói".
"Rời nơi này đi, về nhà với anh." Cố Thiếu Kiệt thập phần thật lòng nói.
8 chữ ngắn củn này làm cho Lâm Khả Tâm sửng sốt, sau đó cô xua xua tay nói: " Không được không được, Cố Ca Ca em không thể về nhà, em......"
Sự sốt ruột này cô không biết nói làm sao, thật sự không thể nói hai người đã kí hợp đồng trong vòng một năm sẽ không được rời Tư Đồ Viêm mà đi?
Bởi vì không biết chuyện còn có ẩn khúc nên Cố Thiếu Kiệt tưởng rằng Lâm Khả Tâm luyến tiếc, vì vậy vẻ mặt càng thêm nghiêm túc: "Khả Tâm sao em lại không nghe lời anh? Em chỉ là một người con gái cho dù có thích Tư Đồ Viêm cũng không thể vừa quen biết vài ngày liền vội gã cho anh ta, dù sao thời gian hai người quen biết rất ngắn em có chắc em hiểu rõ anh ta không? Anh nghe bên ngoài đồn đại Tư Đồ Viêm cực kì lăng nhăng, bạn gái thay đổi như thay quần thay áo, chưa từng thật lòng với một ai, cho nên em nên xác định rõ anh ta là có tình cảm với em hay vui đùa? Nói không chừng vài bữa nữa liền bỏ em thôi, mà người nhà của em thì không biết chuyện này, đến lúc đó em sẽ nhờ ai giúp đỡ em?"
Sự lo lắng của Cố Thiếu Kiệt làm cho Lâm Khả Tâm cảm thấy buồn cười, thứ 1: cô không phải vì thích Tư Đồ Viêm mà gả cho anh, phải nói đúng hơn là ngoại trừ cách đó cô cũng chẳng còn cách khác ; thứ 2 ngay từ lúc đầu Cố Thiếu Kiệt đối với cô cũng chỉ là đùa giỡn thôi ; thứ 3 là bởi cũng chẳng có ai giúp đỡ cô nên cô mới phải gả cho Tư Đồ Viêm.
Nhưng cô cũng không đem những điều này nói cho Cố Thiếu Kiệt biết vì cô tin nếu nói ra Cố Thiếu Kiệt sẽ giúp cô trả hết tiền, nhưng cô không muốn nợ ân tình của Cố Thiếu Kiệt dù sao quan hệ bọn họ thực phức tạp huống chi nếu Hách Sa Sa biết liền mất hứng.
"Cố Ca Ca, anh yên tâm, em có thể cam đoan, Tư Đồ Viêm sẽ không vứt bỏ em." Nói xong, cô còn bổ sung thêm một câu: " Ít nhất là trong vòng một năm."
Huống chi nếu Tư Đồ Viêm rời bỏ cô thì quá tốt nhưng cô còn lo ngược lại anh sẽ không nguyện buông tha cho cô thì sao?
Nhưng Cố Thiếu Kiệt lại nghe như kiểu Lâm Khả Tâm rất thích Tư Đồ Viêm nên anh khăng khăng: " Khả Tâm, nếu Tư Đồ Viêm thích em, thì anh ta sẽ danh chính ngôn thuận lấy em mà không phải để cho em làm 「người vợ yên lặng vô danh 」, em đừng để lời nói dối của anh ta dụ ngọt, hơn nữa chuyện 2 người kết hôn nếu truyền ra ngoài thì người ta sẽ chỉ trỏ sau lưng em, như vậy em cũng...
..."
Cố Thiếu Kiệt còn chưa nói xong thì Lâm Khả Tâm liền cắt ngang: " Cố Ca Ca em biết anh tốt với em nhưng chưa bao giờ em bị lời nói dối của Tư Đồ Viêm dụ ngọt, bởi vì anh ấy cũng chưa bao giờ nói những lời đường mật với em, hơn
nữa về phần vấn đề thanh danh, chỉ cần Cố Ca Ca không nói cho ai biết thì chuyện kết hôn của bọn em sẽ không bị lộ, dù sao em không nói ra thì bây giờ anh cũng đâu biết chuyện kết hôn này, cho nên người khác thì làm sao biết? Vả lại từ nhỏ đến giờ em cũng đã quen với việc bị người khác chỉ trỏ, đó là thói quen rồi."
Nhưng Cố Thiếu Kiệt vẫn không cho rằng như vậy: " Khả Tâm, em nghĩ thật đơn giản, em nên hiểu rằng Tư Đồ Viêm là nhân vật được giới truyền thông yêu thích
, chỉ cần em ở bên cạnh anh ta 1 ngày thì giới truyền thông sẽ cố tìm ra chuyện 2 người, bây giờ người ta không biết nhưng tương lai thì sao?Chẳng lẽ em định dấu cả đời? Nếu hai người có con? Rồi đứa bé đó cũng không được quyền nói ra ba nó là ai sao?"
Đối mặt với một lèo vấn đề của Cố Thiếu Kiệt, Lâm Khả Tâm cảm thấy choáng, dù sao những vấn đề này cô chưa từng nghĩ qua, làm ơn, hôn nhân giữa cô và Tư Đồ Viêm chỉ có 1 năm, sao phải lo lắng lâu dài? Thậm chí đứa nhỏ cũng lo tới?
Lâm Khả Tâm muốn nói sự thật cho Cố Thiếu Kiệt biết như vậy sẽ không nói những chuyện dư thừa nữa nhưng phiền toái chính là cô không thể...
Cố Thiếu Kiệt không yên tâm liền tiếp tục: " Khả TÂm, anh biết em từ lúc còn nhỏ nên căn bản anh hiểu em, bây giờ vì một người đàn ông mà em lừa gạt người nhà của mình là không nên, nếu dì Lâm biết thì dì sẽ nghĩ sao? Dì khổ nuôi em khôn lớn, chuyện em kết hôn lại không nói cho Dì biết, đến khi sự thật phơi bày Dì sẽ nhiều thương tâm thế nào?"