Lâm Khả Tâm nhìn bộ dáng phẫn nộ của Tư Đồ Viêm, không khỏi có chút sợ hãi
, âm thanh cũng nho nhỏ trả lời: " Tôi thấy trong tủ lạnh không có nguyên liệu nấu ăn, mà anh lại đang ngủ nên tôi tự mua chút đồ làm điểm tâm thôi".
Lâm Khả Tâm vừa nói xong, liền giơ túi vật này nọ cho anh xem, lúc này anh mới biết thì ra do anh suy nghĩ quá nhiều..
Mặc dù cũng cảm thấy có lỗi vì hiểu lầm cô nhưng ba chữ -Thật xin lỗi - với anh mà nói không có cách nào nói ra được.
"Nếu vậy lần sau có đi đâu nhớ nói cho tôi biết một tiếng, nghe rõ chưa?"
Nghe được anh nói vậy, trong lòng Lâm Khả Tâm không khỏi xem thường: Hừ, ba chữ “Thật xin lỗi” thôi, nói ra có khó khăn vậy không? Bất quá tuy rằng trong lòng không cam tâm nhưng cô vẫn nói: " Được, tôi biết rồi"
Gặp Tư Đồ Viêm phải đi làm, Lâm Khả Tâm liền giơ đồ trên tay nói:" Nếu anh không có việc gì nữa tôi đi làm điểm tâm."
"Ừ" Tư Đồ Viêm nói xong, thả tay cho cô đi làm đồ ăn.
Ngay sau đó, Lâm Khả Tâm mang theo túi đồ thực phẩm đi vào phòng bếp, chuẩn bị một bữa sáng phong phú, nhìn theo bóng dáng hăng hái của cô, trong lòng Tư Đồ Viêm cuối cùng cũng thở nhẹ, anh đến sofa ngồi chờ tay nghề của Lâm Khả Tâm.
Tuy rằng bình thường anh ăn những món sơn hào hải vị, nhưng những lúc công việc vội thì chỉ ăn qua loa, có cái gì ăn đó,cũng không quá kén chọn..
Cho nên khi nghe Lâm Khả Tâm đi làm điểm tâm,anh cũng không kỳ vọng cô làm đồ ăn ngon, chỉ hy vọng đừng quá tệ là được..
Trong phòng bếp, Lâm Khả Tâm đem đồ ăn bỏ vào tủ lạnh, thờ dài một hơi... Hô......hoàn hảo cô có mua nguyên liệu về nấu ăn nếu không thì không biết giải thích với anh thế nào......
Thật ra, Tư Đồ Viêm nghĩ đúng, cô vốn tính liền vậy chạy trốn, bởi vì đêm qua anh quá thô bạo tiến nhập vào trong cô, thậm chí chỉ cần nghĩ lại cô đã cảm thấy ghê tởm...
Dần dần trời sáng, ánh mặt trời rọi qua cửa sổ, cô mới phát hiện ra mình nằm cứng đờ cả đêm như vậy, có lẽ vì quá im ắng nên cả hô hấp ồ ồ của anh cô cũng có thể nghe rõ..
Cô quay đầu nhìn người trần như nhộng của anh, khuôn mặt có độ chuẩn, lông mày dày đậm, mũi cao ngất.. Ai có thể nghĩ được người đàn ông có diện mạo tuấn mỹ như thiên sứ này căn bản là một ác ma?
Mà cô —— Lâm Khả Tâm lại là người vợ của ác ma.
, âm thanh cũng nho nhỏ trả lời: " Tôi thấy trong tủ lạnh không có nguyên liệu nấu ăn, mà anh lại đang ngủ nên tôi tự mua chút đồ làm điểm tâm thôi".
Lâm Khả Tâm vừa nói xong, liền giơ túi vật này nọ cho anh xem, lúc này anh mới biết thì ra do anh suy nghĩ quá nhiều..
Mặc dù cũng cảm thấy có lỗi vì hiểu lầm cô nhưng ba chữ -Thật xin lỗi - với anh mà nói không có cách nào nói ra được.
"Nếu vậy lần sau có đi đâu nhớ nói cho tôi biết một tiếng, nghe rõ chưa?"
Nghe được anh nói vậy, trong lòng Lâm Khả Tâm không khỏi xem thường: Hừ, ba chữ “Thật xin lỗi” thôi, nói ra có khó khăn vậy không? Bất quá tuy rằng trong lòng không cam tâm nhưng cô vẫn nói: " Được, tôi biết rồi"
Gặp Tư Đồ Viêm phải đi làm, Lâm Khả Tâm liền giơ đồ trên tay nói:" Nếu anh không có việc gì nữa tôi đi làm điểm tâm."
"Ừ" Tư Đồ Viêm nói xong, thả tay cho cô đi làm đồ ăn.
Ngay sau đó, Lâm Khả Tâm mang theo túi đồ thực phẩm đi vào phòng bếp, chuẩn bị một bữa sáng phong phú, nhìn theo bóng dáng hăng hái của cô, trong lòng Tư Đồ Viêm cuối cùng cũng thở nhẹ, anh đến sofa ngồi chờ tay nghề của Lâm Khả Tâm.
Tuy rằng bình thường anh ăn những món sơn hào hải vị, nhưng những lúc công việc vội thì chỉ ăn qua loa, có cái gì ăn đó,cũng không quá kén chọn..
Cho nên khi nghe Lâm Khả Tâm đi làm điểm tâm,anh cũng không kỳ vọng cô làm đồ ăn ngon, chỉ hy vọng đừng quá tệ là được..
Trong phòng bếp, Lâm Khả Tâm đem đồ ăn bỏ vào tủ lạnh, thờ dài một hơi... Hô......hoàn hảo cô có mua nguyên liệu về nấu ăn nếu không thì không biết giải thích với anh thế nào......
Thật ra, Tư Đồ Viêm nghĩ đúng, cô vốn tính liền vậy chạy trốn, bởi vì đêm qua anh quá thô bạo tiến nhập vào trong cô, thậm chí chỉ cần nghĩ lại cô đã cảm thấy ghê tởm...
Dần dần trời sáng, ánh mặt trời rọi qua cửa sổ, cô mới phát hiện ra mình nằm cứng đờ cả đêm như vậy, có lẽ vì quá im ắng nên cả hô hấp ồ ồ của anh cô cũng có thể nghe rõ..
Cô quay đầu nhìn người trần như nhộng của anh, khuôn mặt có độ chuẩn, lông mày dày đậm, mũi cao ngất.. Ai có thể nghĩ được người đàn ông có diện mạo tuấn mỹ như thiên sứ này căn bản là một ác ma?
Mà cô —— Lâm Khả Tâm lại là người vợ của ác ma.