Bởi vì đêm hôm qua quá mức kịch liệt, mệt mỏi nên gần trưa Lâm Khả Tâm mới tỉnh lại, cô mở to mắt, đập vào trong ánh mắt là trần nhà xa lạ, sau đó nhìn quanh bốn phía vẫn không biết là ở đâu..
Lâm Khả Tâm định đứng dậy, nhưng hạ thân truyền đến cơn đau đớn làm cho cô nhịn không được kêu lên: "A......Đau quá!"
Cô cảm thấy như chính mình vừa bị thiên quân vạn mã giẫm lên, làm cho cảm giác đau đớn truyền đến toàn thân thể, ngay từ đầu cô không biết tại sao mình trở nên như vậy nhưng khi nhìn thấy quần áo rơi vụng trên mặt đất cùng với cái chăn không quen thuộc, cô biết được đã làm sai một việc rất lớn, cố nén cơn đau, Lâm Khả Tâm ngồi dậy, nhìn trên ra giường có một vết màu đỏ chói mắt, cô đành nén nước mắt vào trong.
Như thế nào lại thành cái dạng này? Rõ ràng hôm trước cô còn chờ mong đem mình giao cho Cố Ca Ca......mà bây giờ cô cảm thấy mình thật sự dơ bẩn, cư nhiên lại mất đi lần đầu tiên cùng một người hoàn toàn không quen..
Không biết khóc bao lâu, Lâm Khả Tâm chậm rãi bình tĩnh lại, giống như sau cơn mưa trời lại sáng, khóc cũng có thể làm cho con người trở nên lý trí, cô không khỏi bắt đầu nhớ lại rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Cái này chết thật, Lâm Khả Tâm đã dần nhớ lại đêm qua...
Đêm qua, vì tâm tình cô không tốt nên chạy đến quán bar gần nhà mượn rượu giải sầu, cũng vì mượn rượu giải sầu mà sầu càng thêm sầu, càng uống, cô càng thấy tâm tình càng tệ, không cần dùng sức vài bình rượu đã bị cô uống sạch, liền ngay người có kinh nghiệm cũng phải ngạc nhiên
Phải biết rằng, ngay cả chủ quán rượu, đã gặp qua rất nhiều dạng người, chính là không ngờ Lâm Khả Tâm thoạt nhìn như nữ sinh mà uống được nhiều như thế
.. mà cô thì không chút nào quan tâm người xung quanh nghĩ gì, chỉ đâm đầu vào uống một ly rồi tiếp thêm một ly......
Nếu như ngay từ đầu vì quá chén, thì hiện tại cô đã thành công....
Lâm Khả Tâm lắc lắc đầu, cảm thấy cái đầu nó nặng như ngàn câng, choáng váng làm cho khó chịu không thôi, hiện tại duy nhất chỉ biết một việc là nói chính mình như một người đại ngốc..
Nếu cô không ngốc nghếch như vậy, thì thế nào lại không tìm hiểu rõ ràng lại đi thổ lộ với Cố Ca Ca là cô thích Cố Ca Ca từ lâu? Quả nhiên, kết quả cho sự liều lĩnh quá mức đều không tốt, thổ lộ mà bị cự tuyệt đã rất thảm rồi, hết lần này tới lần khác cô chịu phải bốn việc đả kích trầm trọng
Một, Cố Ca Ca cự tuyệt tình cảm của cô
Hai, Cố Ca Ca nói anh ấy sớm đã có bạn gái.
Ba, Người bạn gái của Cố Ca Ca không phải là ai khác mà chính là kế muội của cô
——Hách Sa Sa.
Bốn, điều làm cho cô khó chấp nhận chính là Cố Ca Ca nói sẽ sớm nhanh đính hôn cùng Hách Sa Sa.
Biết được tin này, trong nháy mắt ngay cả ý định đấu tranh giành lại Cố Ca Ca,
cô cũng không có mà liền giơ cờ trắng chào thua..
Phải biết rằng giống như một vở kịch có nội dung dỡ tệ, cũng chẳng ngờ hôm nay nó lại xảy ra với cô.
Lâm Khả Tâm có chút cảm khái, chuyện này như tai nạn xe cộ trong cuộc sống
đời thường, cứ nhắm thẳng và đụng mạnh vào người cô..
Cô thậm chí còn hoài nghi, có phải cô đã chọc giận ông trời rồi không, nên ông trời mới trả thù cô như thế?
Lâm Khả Tâm định đứng dậy, nhưng hạ thân truyền đến cơn đau đớn làm cho cô nhịn không được kêu lên: "A......Đau quá!"
Cô cảm thấy như chính mình vừa bị thiên quân vạn mã giẫm lên, làm cho cảm giác đau đớn truyền đến toàn thân thể, ngay từ đầu cô không biết tại sao mình trở nên như vậy nhưng khi nhìn thấy quần áo rơi vụng trên mặt đất cùng với cái chăn không quen thuộc, cô biết được đã làm sai một việc rất lớn, cố nén cơn đau, Lâm Khả Tâm ngồi dậy, nhìn trên ra giường có một vết màu đỏ chói mắt, cô đành nén nước mắt vào trong.
Như thế nào lại thành cái dạng này? Rõ ràng hôm trước cô còn chờ mong đem mình giao cho Cố Ca Ca......mà bây giờ cô cảm thấy mình thật sự dơ bẩn, cư nhiên lại mất đi lần đầu tiên cùng một người hoàn toàn không quen..
Không biết khóc bao lâu, Lâm Khả Tâm chậm rãi bình tĩnh lại, giống như sau cơn mưa trời lại sáng, khóc cũng có thể làm cho con người trở nên lý trí, cô không khỏi bắt đầu nhớ lại rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Cái này chết thật, Lâm Khả Tâm đã dần nhớ lại đêm qua...
Đêm qua, vì tâm tình cô không tốt nên chạy đến quán bar gần nhà mượn rượu giải sầu, cũng vì mượn rượu giải sầu mà sầu càng thêm sầu, càng uống, cô càng thấy tâm tình càng tệ, không cần dùng sức vài bình rượu đã bị cô uống sạch, liền ngay người có kinh nghiệm cũng phải ngạc nhiên
Phải biết rằng, ngay cả chủ quán rượu, đã gặp qua rất nhiều dạng người, chính là không ngờ Lâm Khả Tâm thoạt nhìn như nữ sinh mà uống được nhiều như thế
.. mà cô thì không chút nào quan tâm người xung quanh nghĩ gì, chỉ đâm đầu vào uống một ly rồi tiếp thêm một ly......
Nếu như ngay từ đầu vì quá chén, thì hiện tại cô đã thành công....
Lâm Khả Tâm lắc lắc đầu, cảm thấy cái đầu nó nặng như ngàn câng, choáng váng làm cho khó chịu không thôi, hiện tại duy nhất chỉ biết một việc là nói chính mình như một người đại ngốc..
Nếu cô không ngốc nghếch như vậy, thì thế nào lại không tìm hiểu rõ ràng lại đi thổ lộ với Cố Ca Ca là cô thích Cố Ca Ca từ lâu? Quả nhiên, kết quả cho sự liều lĩnh quá mức đều không tốt, thổ lộ mà bị cự tuyệt đã rất thảm rồi, hết lần này tới lần khác cô chịu phải bốn việc đả kích trầm trọng
Một, Cố Ca Ca cự tuyệt tình cảm của cô
Hai, Cố Ca Ca nói anh ấy sớm đã có bạn gái.
Ba, Người bạn gái của Cố Ca Ca không phải là ai khác mà chính là kế muội của cô
——Hách Sa Sa.
Bốn, điều làm cho cô khó chấp nhận chính là Cố Ca Ca nói sẽ sớm nhanh đính hôn cùng Hách Sa Sa.
Biết được tin này, trong nháy mắt ngay cả ý định đấu tranh giành lại Cố Ca Ca,
cô cũng không có mà liền giơ cờ trắng chào thua..
Phải biết rằng giống như một vở kịch có nội dung dỡ tệ, cũng chẳng ngờ hôm nay nó lại xảy ra với cô.
Lâm Khả Tâm có chút cảm khái, chuyện này như tai nạn xe cộ trong cuộc sống
đời thường, cứ nhắm thẳng và đụng mạnh vào người cô..
Cô thậm chí còn hoài nghi, có phải cô đã chọc giận ông trời rồi không, nên ông trời mới trả thù cô như thế?