"Được, được, tửu lượng của Tiểu Thư quả nhiên rất tốt." Người đàn ông đáng khinh trầm trồ khen ngợi, anh ta nheo con ngươi lại, rõ ràng là một bộ dạng đã thực hiện được ý đồ.
Thật ra, cái loại thủ đoạn này không phải là lần đầu tiên dùng tới, nhưng đây là lần đầu anh ta dễ dàng thực hiện được thôi, xem ra khí vận hôm nay không tồi, hắc hắc, có thể gặp một người không chút nào phòng bị cả.
Nghĩ vậy, người đàn ông đáng khinh nhìn nhìn Lâm Khả Tâm, bộ dạng này thật xinh đẹp, lông mày lá liễu, ánh mắt trong trẻo như làn nước, cộng thêm cái miệng phấn nộn anh đào nhỏ nanh... tuy rằng bộ ngực có hơi nhỏ, nhưng vòng eo mảnh khảnh, đôi chân thon dài trắng nõn khiến cho anh ta không nhịn được, nghĩ nghĩ, anh ta nuốt một ngụm nước miếng......
Hắc hắc, kế tiếp sẽ đem cô về nhà.. anh ta rất muốn nhìn xem.. chờ một chút nữa sau khi thuốc phát tát, người phụ nữ ngọt ngào trước mặt này, nếu mở miệng cầu xin thì sẽ thế nào? Chỉ cần nghĩ đến đó, người đàn ông đáng khinh liền khẩn trương, vì thế vươn tay tính toán sẽ ôm Lâm Khả Tâm đi.
Nhưng ngay lúc này, bỗng nhiên có một cánh tay khác, nắm trụ cổ tay của người đàn ông đáng khinh lại, hắn đơ người, nhất thời ngẩng đầu nhìn bất quá ba mươi xuất đầu bộ dáng, đẹp trai, tuấn tú, khí phách —— đúng vậy, người đàn ông nắm trụ cánh tay hắn chính là Tư Đồ Viêm.
Tuy rằng Tư Đồ Viêm vừa thấy sẽ biết đó là đối tượng không nên chọc giận nhưng người đàn ông đáng khinh này t*ng trùng nằm trong não nên đâu có nghĩ được nhiều như thế, kế hoạch bị quấy rầy, hắn quay hướng về Tư Đồ Viêm quát to: "Buông tay, đừng trở ngại chính sự của bố mày."
Người đàn ông này còn không phát hiện ra số phận của mình, chỉ biết rằng "tiểu
mĩ nữ bên cạnh đang chờ hắn yêu thương" thôi, nhưng Tư Đồ Viêm cũng không dễ dàng buông tha, ngược lại còn nắm chặt cánh tay của người đàn ông đáng khinh kia mạnh hơn.
"đau, đau, đau!" cơn đau nhức truyền đến làm cho người đàn ông đáng khinh nhịn không được bật thốt ra, cả mặt nhăn nhó trông rất khó coi.
Gặp ý tứ không nhượng bộ của Tư Đồ Viêm, người đàn ông đáng khinh định cho Tư Đồ Viêm một quyền, chính là tay chỉ đi được nửa đường thì đã bị Tư Đồ Viêm chặn lại, người đàn ông đánh khinh có chút ngoài ý muốn, thân thủ của Tư Đồ Viêm lại tốt như vậy, liền biết mình không phải đối thủ của Tư Đồ Viêm, nên sắc mặt cũng thay đổi rất nhiều..
Người bu quanh lại càng nhiều, mà Tư Đồ Viêm cũng không muốn làm cho chuyện thêm ồn, dù sao có rất nhiều cẩu tử mai phục muốn lấy tin tức, tuỳ thời dùng tên anh mà làm chủ đề..
Vì thế, Tư Đồ Viêm lạnh lùng nói: "Mang viên thuốc của mày cút đi, đừng để tao thấy mày làm gì với cô ấy."
Thật ra, cái loại thủ đoạn này không phải là lần đầu tiên dùng tới, nhưng đây là lần đầu anh ta dễ dàng thực hiện được thôi, xem ra khí vận hôm nay không tồi, hắc hắc, có thể gặp một người không chút nào phòng bị cả.
Nghĩ vậy, người đàn ông đáng khinh nhìn nhìn Lâm Khả Tâm, bộ dạng này thật xinh đẹp, lông mày lá liễu, ánh mắt trong trẻo như làn nước, cộng thêm cái miệng phấn nộn anh đào nhỏ nanh... tuy rằng bộ ngực có hơi nhỏ, nhưng vòng eo mảnh khảnh, đôi chân thon dài trắng nõn khiến cho anh ta không nhịn được, nghĩ nghĩ, anh ta nuốt một ngụm nước miếng......
Hắc hắc, kế tiếp sẽ đem cô về nhà.. anh ta rất muốn nhìn xem.. chờ một chút nữa sau khi thuốc phát tát, người phụ nữ ngọt ngào trước mặt này, nếu mở miệng cầu xin thì sẽ thế nào? Chỉ cần nghĩ đến đó, người đàn ông đáng khinh liền khẩn trương, vì thế vươn tay tính toán sẽ ôm Lâm Khả Tâm đi.
Nhưng ngay lúc này, bỗng nhiên có một cánh tay khác, nắm trụ cổ tay của người đàn ông đáng khinh lại, hắn đơ người, nhất thời ngẩng đầu nhìn bất quá ba mươi xuất đầu bộ dáng, đẹp trai, tuấn tú, khí phách —— đúng vậy, người đàn ông nắm trụ cánh tay hắn chính là Tư Đồ Viêm.
Tuy rằng Tư Đồ Viêm vừa thấy sẽ biết đó là đối tượng không nên chọc giận nhưng người đàn ông đáng khinh này t*ng trùng nằm trong não nên đâu có nghĩ được nhiều như thế, kế hoạch bị quấy rầy, hắn quay hướng về Tư Đồ Viêm quát to: "Buông tay, đừng trở ngại chính sự của bố mày."
Người đàn ông này còn không phát hiện ra số phận của mình, chỉ biết rằng "tiểu
mĩ nữ bên cạnh đang chờ hắn yêu thương" thôi, nhưng Tư Đồ Viêm cũng không dễ dàng buông tha, ngược lại còn nắm chặt cánh tay của người đàn ông đáng khinh kia mạnh hơn.
"đau, đau, đau!" cơn đau nhức truyền đến làm cho người đàn ông đáng khinh nhịn không được bật thốt ra, cả mặt nhăn nhó trông rất khó coi.
Gặp ý tứ không nhượng bộ của Tư Đồ Viêm, người đàn ông đáng khinh định cho Tư Đồ Viêm một quyền, chính là tay chỉ đi được nửa đường thì đã bị Tư Đồ Viêm chặn lại, người đàn ông đánh khinh có chút ngoài ý muốn, thân thủ của Tư Đồ Viêm lại tốt như vậy, liền biết mình không phải đối thủ của Tư Đồ Viêm, nên sắc mặt cũng thay đổi rất nhiều..
Người bu quanh lại càng nhiều, mà Tư Đồ Viêm cũng không muốn làm cho chuyện thêm ồn, dù sao có rất nhiều cẩu tử mai phục muốn lấy tin tức, tuỳ thời dùng tên anh mà làm chủ đề..
Vì thế, Tư Đồ Viêm lạnh lùng nói: "Mang viên thuốc của mày cút đi, đừng để tao thấy mày làm gì với cô ấy."