Chỉ thấy Lâm Khả Tâm vô lực nằm trên quầy bar, nước mắt từ từ theo hai gò má
ửng hồng cứ trào ra không ngưng..
Một màn như vậy, Tư Đồ Viêm bỗng cảm giác trái tim của mình bị cái gì đó làm cho xúc động, vì thế anh bước tới ôm lấy Lâm Khả Tâm hai người cùng nhau rời khỏi quán bar.
Chờ lúc lên xe, anh mới nhận biết được chính mình bất thường.. Ông trời, hôm nay rốt cuộc anh làm sao vậy? Như thế nào lại rung cảm trước một người phụ nữ không quen? xem như tự an ủi mình, anh tìm một cái cớ...
Nếu người phụ nữ này đã bị người ta hạ dược, thì chắc chắn anh không thể để cô tiếp tục ở đây đi? Cho dù gã đàn ông kia bị người khác trừng phạt rồi thì ai sẽ đảm bảo không có người thứ hai, người thứ ba giống vậy?Quên đi, lần này coi như anh làm chút chuyện tốt..
Ngay sau đó, Tư Đồ Viêm lấy chìa khoá xe, chuẩn bị phát động xe để đưa cô về thì anh mới phát hiện anh chẳng biết nhà cô ở đâu.
"Này, tỉnh tỉnh lại, nhà cô ở đâu?" Tư Đồ Viêm vỗ vỗ vai của Lâm Khả Tâm, ý đánh thức cô dậy, nhưg chết tiệt, một chút động đậy cô cũng chẳng có.
"Ô......Nóng quá, thật khó chịu......" Âm thanh của Lâm Khả Tâm như là rên rỉ, làm cho Tư Đồ Viêm nhất thời căng thẳng.
"Này, đừng giả ngu với tôi, mau nói cho tôi biết nhà cô ở đâu?"
Bởi vì phải kiềm chế dục vọng của mình mà ngữ khí của Tư Đồ Viêm bắt đầu không kiên nhẫn.
Đáng tiếc......
"A......a"
Giờ phút này Lâm Khả Tâm hoàn toàn không ý thức được gì, cô thậm chí không biết bản thân đang ở cạnh một nhân vật cực kỳ nguy hiểm..
Thấy hỏi vài lần cô đều không trả lời, nếu vậy thì anh chỉ còn có thể mang cô về
nhà của anh, lúc này Tư Đồ Viêm đạp chân ga, hướng chạy về chính ngôi nhà của mình....
Ngay sau đó, chuyện hôm qua đã hiện rõ trong đầu của Lâm Khả Tâm: Một chai
, một chai rượu, rồi có một người đàn ông tiến đến bên cạnh cô với ý đồ không tốt, bị Tư Đồ Viêm mang về nhà, hai người thân thể trần trụi quấn lấy nhau, thậm chí cô còn không ngừng thốt ra: "Tôi muốn......"
Nghĩ nghĩ, sắc mặt của cô trở nên ửng đỏ, trời ạ, ngày hôm qua cư nhiên cô cầu xin anh ta, còn nói những lời không biết liêm sĩ nữa.. Thật mất mặt không thôi..
Cùng một bữa tối, cô liền mất đi hai việc, việc quan trọng nhất chính là —— trinh tiết của bản thân mà cô thầm muốn dâng cho Cố Ca Ca.
Phát giác khi mình làm ra chuyện xấu, trong lòng của Lâm Khả Tâm nhất thời nổi lên một cỗ cảm xúc không thể khóc ra nước mắt......Vì thế cô tự ôm lấy mặt mình, khóc rống một trận
ửng hồng cứ trào ra không ngưng..
Một màn như vậy, Tư Đồ Viêm bỗng cảm giác trái tim của mình bị cái gì đó làm cho xúc động, vì thế anh bước tới ôm lấy Lâm Khả Tâm hai người cùng nhau rời khỏi quán bar.
Chờ lúc lên xe, anh mới nhận biết được chính mình bất thường.. Ông trời, hôm nay rốt cuộc anh làm sao vậy? Như thế nào lại rung cảm trước một người phụ nữ không quen? xem như tự an ủi mình, anh tìm một cái cớ...
Nếu người phụ nữ này đã bị người ta hạ dược, thì chắc chắn anh không thể để cô tiếp tục ở đây đi? Cho dù gã đàn ông kia bị người khác trừng phạt rồi thì ai sẽ đảm bảo không có người thứ hai, người thứ ba giống vậy?Quên đi, lần này coi như anh làm chút chuyện tốt..
Ngay sau đó, Tư Đồ Viêm lấy chìa khoá xe, chuẩn bị phát động xe để đưa cô về thì anh mới phát hiện anh chẳng biết nhà cô ở đâu.
"Này, tỉnh tỉnh lại, nhà cô ở đâu?" Tư Đồ Viêm vỗ vỗ vai của Lâm Khả Tâm, ý đánh thức cô dậy, nhưg chết tiệt, một chút động đậy cô cũng chẳng có.
"Ô......Nóng quá, thật khó chịu......" Âm thanh của Lâm Khả Tâm như là rên rỉ, làm cho Tư Đồ Viêm nhất thời căng thẳng.
"Này, đừng giả ngu với tôi, mau nói cho tôi biết nhà cô ở đâu?"
Bởi vì phải kiềm chế dục vọng của mình mà ngữ khí của Tư Đồ Viêm bắt đầu không kiên nhẫn.
Đáng tiếc......
"A......a"
Giờ phút này Lâm Khả Tâm hoàn toàn không ý thức được gì, cô thậm chí không biết bản thân đang ở cạnh một nhân vật cực kỳ nguy hiểm..
Thấy hỏi vài lần cô đều không trả lời, nếu vậy thì anh chỉ còn có thể mang cô về
nhà của anh, lúc này Tư Đồ Viêm đạp chân ga, hướng chạy về chính ngôi nhà của mình....
Ngay sau đó, chuyện hôm qua đã hiện rõ trong đầu của Lâm Khả Tâm: Một chai
, một chai rượu, rồi có một người đàn ông tiến đến bên cạnh cô với ý đồ không tốt, bị Tư Đồ Viêm mang về nhà, hai người thân thể trần trụi quấn lấy nhau, thậm chí cô còn không ngừng thốt ra: "Tôi muốn......"
Nghĩ nghĩ, sắc mặt của cô trở nên ửng đỏ, trời ạ, ngày hôm qua cư nhiên cô cầu xin anh ta, còn nói những lời không biết liêm sĩ nữa.. Thật mất mặt không thôi..
Cùng một bữa tối, cô liền mất đi hai việc, việc quan trọng nhất chính là —— trinh tiết của bản thân mà cô thầm muốn dâng cho Cố Ca Ca.
Phát giác khi mình làm ra chuyện xấu, trong lòng của Lâm Khả Tâm nhất thời nổi lên một cỗ cảm xúc không thể khóc ra nước mắt......Vì thế cô tự ôm lấy mặt mình, khóc rống một trận