Ngày hôm đó trời bỗngnổi gió kì lạ. Cư dân địa phủ sớm đã được Ken báo tin, tất cả đều ở trong vòngbảo vệ mà Ken tạo ra quanh nhà mình. Không một ai dám chứng kiến trận đấu xảyra ở bãi cỏ đen trước cây đại thụ của địa phủ. Ken đứng trước một đạo quân, macó, quỷ có, người có, thiên sứ có. Tất cả đều cảnh giác cao độ trước Quỷ Vươngđơn thương độc mã bên kia.
Quỷ Vương không nhữngkhông hoảng sợ, ngược lại còn nhếch môi cười đểu.
-"Con trai. Contính làm phản sao?"
-"Tôi đã không cònlà con trai của ông từ lâu rồi."
-"Ta dạy con phépthuật, trang bị cho con những thứ cần thiết nhất. Con định dùng chúng để đánhbại ta sao?"
-"Tôi không ngungốc đến mức đó."
-"Vậy sao? Tất cảcủa con chỉ có thể được chừng này thôi ư?"
Ken cắn môi. Lực lượngtuy không chút chênh lệch, thế nhưng cũng không thể đánh được quỷ Vương. Cũngmay cậu đã nhanh chóng mua chuộc được bọn kia, nếu không…
-"Ông còn già mồmsao? Ở đây chỉ có một mình ông. Lấy cớ gì mà mạnh miệng như thế?"
-"Ta vốn khônghiểu. Trước khi ta chết, con có thể giải đáp cho ta một thắc mắc không?"
-"Cứ nói."
-"Tại sao con lạihận ta đến mức này?"
Bàn tay Ken nắm chặt,cậu gằn từng tiếng.
-"Loại người nhưông có thể không hận sao?"
-"Loại người nhưta?"
-"Đúng. Loại ngườinhư ông vốn dĩ chỉ biết lợi ích của bản thân. Ông có bao giờ đếm xem sô ngườimà ông giết chưa? Ông có từng thấy ghê tay khi giết chết mẹ và ông ngoại tôikhông? Ông có từng thấy bản thân ghê tởm khi phản bội bạn thân của mình không?Tôi thậm chí còn thấy ghê tởm bản thân vì sinh ra là con ông."
-"Vậy sao?"
Ánh mắt Quỷ Vương cóchút mơ hồ. Ken là đứa con mà ông yêu quý nhất. Ông ta tuy tàn ác, thế nhưngvới đứa con này, dù biết nó hận ông, ông vẫn hết mực chăm lo. Ông biết, ngàynày thể nào cũng đến. Ông vốn dĩ muốn dùng yêu thương của mình hóa giải thù hậntrong lòng Ken, có thể khiến Ken toàn tâm toàn ý giúp đỡ ông, thu phục nhângian, thu phục thiên đình. Nhưng không sao. Nếu đã phản bội ông, dù yêu thươngcách mấy, tuyệt đối cũng không thể tha.
-"Các ngươi còn đợigì mà không ra?"
Quỷ Vương nhếch mép. Ngaylập tức, phía sau lưng Quỷ Vương hiện lên một đám bụi mù. Bọn người bên phíaKen giật mình sửng sốt. Trận đánh ngày hôm nay vốn dĩ chỉ có một mình QuỷVương. Phần thắng cũng đã nắm chắc. Thế nhưng như thế này thì…
Trong đám bụi mù, nhữngánh mắt đỏ rực hiện lên càng lúc càng nhiều. Quân binh địa phủ từ từ hiện dầnra. Đám lính quèn đương nhiên không cần thiết. Những ác quỷ này tuy có kém hơnphía bên Ken một nửa, thế nhưng tuyệt đối không phải tầm thường. Cũng may Kendự trù trước, đã mời hết tất cả những cao thủ ưa chính nghĩa tam giới. Nếukhông lần này e chưa đánh đã thua.
-"Thế nào con trai?Bây giờ đã có cớ để mạnh miệng rồi chứ?"
Bàn tay Ken nắm chặt
-"Anh sợ sao?"
Vy vy nhẹ nhàng lêntiếng bên cạnh Ken. Cậu có chút ngạc nhiên quay lại nhìn cô. Vy Vy lúc này đangcười không chút ưu tư. Nhìn nụ cười của Vy Vy, Ken bỗng nhiên trào dâng một nỗixấu hổ
-"Anh khôngcó."
-"Ken. Nghe em nói.Tất cả mọi người ở đây, trước khi đến đã xác định không một sống một chết. Anhnhất định không được sợ hãi. Chúng ta nhất định sẽ thắng."
Nương tử đã có lời,người vốn gan dạ như Ken đây chẳng lẽ vẫn còn sợ hãi. Vốn dĩ thực lực hai bênkhông mấy chênh lệch, chỉ cần cố gắng hết sức. Ken đưa mắt nhìn khắp một lượt.Tất cả những chiến hữu lúc trước từng được cậu giúp đỡ, những người cùng cậutrải qua tuổi thơ, những người được mời tới, tất cả nhìn cậu với con mắt tincậy. Ken hít sâu một hơi, lớn tiếng quay lại nói với Quỷ Vương
-"Trận chiến này ekhông thể tránh."
-"Được."QuỷVương nham hiểm nói, môi cười cười. " Thế nhưng…"
-"Thế nhưngsao?"
-"Ngươi chắc hẳncũng không muốn có cảnh đầu rơi máu chảy."
-"Thế thìsao?" Ken nhíu mày nhìn nụ cười trên môi Quỷ Vương, khó hiểu
-"Ta thân là QuỷVương, sao có thể để thuộc hạ uỷ khuất. Như thế này. Chúng ta cùng đánh 3 trận,bên nào đánh thắng 2 trận sẽ được phép tuỳ ý hành xử bên kia."
Vy Vy đứng một bên Ken,sớm đã nhìn ra Quỷ Vương hẳn không đơn giản. Thế nhưng hắn ra chiêu này quảthật rất hay. Solo như thế, đương nhiên bên hắn có lợi. Ken dù gì cũng là họcpháp thuật phần lớn từ hắn, đương nhiên sẽ không thắng được hắn. Nếu hắn khôngtham chiến, Ác quỷ còn lại nếu đánh thực cũng chưa chắc đã thắng được phía bênnày.
-"Nếu các ngươi esợ ta, ta sẽ không lên sàn."
Mọi người bên Ken xìxào. Quỷ Vương không lên sàn. Chuyện này chẳng phải so với bên Ken rất có lợisao. Thế nhưng Ken lại có chút e sợ. Quỷ Vương xưa nay hành xử thâm độc. Sao cóthể dễ dàng như thế. Nhưng đứng trước bao nhiêu quân, chẳng lẽ không nhận lời.Như vậy chẳng phải sẽ làm cho phía bên cậu nhụt chí sao?
Vy Vy cắn chặt môi. Côđương nhiên biết trong lòng Ken nghĩ gì. Thế nhưng đã tới đây nhất định khôngthể rút. Cô đưa mắt nhìn Ken, Ken hướng Quỷ Vương, trả lời.
-"Được."
-"Nhưng có một điềukiện."
-"Điều kiện?"
-"Nếu trong 2 bên,có một bên có người rút, bên còn lại được phép chỉ điểm đối thủ."
-"Chuyện này…"
-"thế nào?"
-"thôi được"
Ngày hôm đó trời bỗngnổi gió kì lạ. Cư dân địa phủ sớm đã được Ken báo tin, tất cả đều ở trong vòngbảo vệ mà Ken tạo ra quanh nhà mình. Không một ai dám chứng kiến trận đấu xảyra ở bãi cỏ đen trước cây đại thụ của địa phủ. Ken đứng trước một đạo quân, macó, quỷ có, người có, thiên sứ có. Tất cả đều cảnh giác cao độ trước Quỷ Vươngđơn thương độc mã bên kia.
Quỷ Vương không nhữngkhông hoảng sợ, ngược lại còn nhếch môi cười đểu.
-"Con trai. Contính làm phản sao?"
-"Tôi đã không cònlà con trai của ông từ lâu rồi."
-"Ta dạy con phépthuật, trang bị cho con những thứ cần thiết nhất. Con định dùng chúng để đánhbại ta sao?"
-"Tôi không ngungốc đến mức đó."
-"Vậy sao? Tất cảcủa con chỉ có thể được chừng này thôi ư?"
Ken cắn môi. Lực lượngtuy không chút chênh lệch, thế nhưng cũng không thể đánh được quỷ Vương. Cũngmay cậu đã nhanh chóng mua chuộc được bọn kia, nếu không…
-"Ông còn già mồmsao? Ở đây chỉ có một mình ông. Lấy cớ gì mà mạnh miệng như thế?"
-"Ta vốn khônghiểu. Trước khi ta chết, con có thể giải đáp cho ta một thắc mắc không?"
-"Cứ nói."
-"Tại sao con lạihận ta đến mức này?"
Bàn tay Ken nắm chặt,cậu gằn từng tiếng.
-"Loại người nhưông có thể không hận sao?"
-"Loại người nhưta?"
-"Đúng. Loại ngườinhư ông vốn dĩ chỉ biết lợi ích của bản thân. Ông có bao giờ đếm xem sô ngườimà ông giết chưa? Ông có từng thấy ghê tay khi giết chết mẹ và ông ngoại tôikhông? Ông có từng thấy bản thân ghê tởm khi phản bội bạn thân của mình không?Tôi thậm chí còn thấy ghê tởm bản thân vì sinh ra là con ông."
-"Vậy sao?"
Ánh mắt Quỷ Vương cóchút mơ hồ. Ken là đứa con mà ông yêu quý nhất. Ông ta tuy tàn ác, thế nhưngvới đứa con này, dù biết nó hận ông, ông vẫn hết mực chăm lo. Ông biết, ngàynày thể nào cũng đến. Ông vốn dĩ muốn dùng yêu thương của mình hóa giải thù hậntrong lòng Ken, có thể khiến Ken toàn tâm toàn ý giúp đỡ ông, thu phục nhângian, thu phục thiên đình. Nhưng không sao. Nếu đã phản bội ông, dù yêu thươngcách mấy, tuyệt đối cũng không thể tha.
-"Các ngươi còn đợigì mà không ra?"
Quỷ Vương nhếch mép. Ngaylập tức, phía sau lưng Quỷ Vương hiện lên một đám bụi mù. Bọn người bên phíaKen giật mình sửng sốt. Trận đánh ngày hôm nay vốn dĩ chỉ có một mình QuỷVương. Phần thắng cũng đã nắm chắc. Thế nhưng như thế này thì…
Trong đám bụi mù, nhữngánh mắt đỏ rực hiện lên càng lúc càng nhiều. Quân binh địa phủ từ từ hiện dầnra. Đám lính quèn đương nhiên không cần thiết. Những ác quỷ này tuy có kém hơnphía bên Ken một nửa, thế nhưng tuyệt đối không phải tầm thường. Cũng may Kendự trù trước, đã mời hết tất cả những cao thủ ưa chính nghĩa tam giới. Nếukhông lần này e chưa đánh đã thua.
-"Thế nào con trai?Bây giờ đã có cớ để mạnh miệng rồi chứ?"
Bàn tay Ken nắm chặt
-"Anh sợ sao?"
Vy vy nhẹ nhàng lêntiếng bên cạnh Ken. Cậu có chút ngạc nhiên quay lại nhìn cô. Vy Vy lúc này đangcười không chút ưu tư. Nhìn nụ cười của Vy Vy, Ken bỗng nhiên trào dâng một nỗixấu hổ
-"Anh khôngcó."
-"Ken. Nghe em nói.Tất cả mọi người ở đây, trước khi đến đã xác định không một sống một chết. Anhnhất định không được sợ hãi. Chúng ta nhất định sẽ thắng."
Nương tử đã có lời,người vốn gan dạ như Ken đây chẳng lẽ vẫn còn sợ hãi. Vốn dĩ thực lực hai bênkhông mấy chênh lệch, chỉ cần cố gắng hết sức. Ken đưa mắt nhìn khắp một lượt.Tất cả những chiến hữu lúc trước từng được cậu giúp đỡ, những người cùng cậutrải qua tuổi thơ, những người được mời tới, tất cả nhìn cậu với con mắt tincậy. Ken hít sâu một hơi, lớn tiếng quay lại nói với Quỷ Vương
-"Trận chiến này ekhông thể tránh."
-"Được."QuỷVương nham hiểm nói, môi cười cười. " Thế nhưng…"
-"Thế nhưngsao?"
-"Ngươi chắc hẳncũng không muốn có cảnh đầu rơi máu chảy."
-"Thế thìsao?" Ken nhíu mày nhìn nụ cười trên môi Quỷ Vương, khó hiểu
-"Ta thân là QuỷVương, sao có thể để thuộc hạ uỷ khuất. Như thế này. Chúng ta cùng đánh trận,bên nào đánh thắng trận sẽ được phép tuỳ ý hành xử bên kia."
Vy Vy đứng một bên Ken,sớm đã nhìn ra Quỷ Vương hẳn không đơn giản. Thế nhưng hắn ra chiêu này quảthật rất hay. Solo như thế, đương nhiên bên hắn có lợi. Ken dù gì cũng là họcpháp thuật phần lớn từ hắn, đương nhiên sẽ không thắng được hắn. Nếu hắn khôngtham chiến, Ác quỷ còn lại nếu đánh thực cũng chưa chắc đã thắng được phía bênnày.
-"Nếu các ngươi esợ ta, ta sẽ không lên sàn."
Mọi người bên Ken xìxào. Quỷ Vương không lên sàn. Chuyện này chẳng phải so với bên Ken rất có lợisao. Thế nhưng Ken lại có chút e sợ. Quỷ Vương xưa nay hành xử thâm độc. Sao cóthể dễ dàng như thế. Nhưng đứng trước bao nhiêu quân, chẳng lẽ không nhận lời.Như vậy chẳng phải sẽ làm cho phía bên cậu nhụt chí sao?
Vy Vy cắn chặt môi. Côđương nhiên biết trong lòng Ken nghĩ gì. Thế nhưng đã tới đây nhất định khôngthể rút. Cô đưa mắt nhìn Ken, Ken hướng Quỷ Vương, trả lời.
-"Được."
-"Nhưng có một điềukiện."
-"Điều kiện?"
-"Nếu trong bên,có một bên có người rút, bên còn lại được phép chỉ điểm đối thủ."
-"Chuyện này…"
-"thế nào?"
-"thôi được"