Tại vùng đất của quỷ giới có một ngọn núi tuyết nằm ở phía Bắc, loài quỷ sinh sống dưới ngọn núi chưa bao giờ dám leo lên ngọn núi này. Vì có một lời đồn rằng bất cứ ai dám cả gan leo lên núi tuyết thì sẽ bị thần tuyết trừng phạt về tội dám xâm phạm vào lãnh thổ của bà ta. Nhưng thực tế cũng chẳng ai ngu ngốc mà leo lên ngọn núi lạnh lẽo kia để chết cóng cả, vì trên đó ngoài màu trắng của tuyết và cái lạnh thấu xương thì chẳng còn gì cả.
Vào 2 năm trước có một cô quỷ nhỏ vì tò mò và có sở thích quái lạ đó là thích cái gì càng lạnh càng tốt, thế là cô nàng đó chơi liều leo lên núi tuyết lạnh lẽo kia. Vừa đến đỉnh thì cô mệt quá ngất đi, lúc tỉnh dậy thấy mình nằm trong một hang động nhỏ, ngoài ra còn có một người phụ nữ đang quay lưng về phía cô, bà ta đang bận rộn làm cái gì đó.
Cô gái tò mò nên tiến đến gần bà ta để xem thử, ai ngờ bà ta dùng phép thuật đóng băng cô. Nhưng vì sở hữu sức mạnh đặc biệt nên cô không bị ảnh hưởng gì cả.
Sau đó, ngày nào cô cũng cố lại gần người phụ nữ kia nhưng lần nào cũng bị bà ta dùng phép đóng băng nên cô lại thôi.
Còn về người phụ nữ kia, bà ta chính là thần tuyết trên ngọn núi này. Bà ta khá ngạc nhiên với cô gái nhỏ kia, cô nhóc không sợ bà ta mà ngược lại còn muốn đến gần bà ta. Quả thật bà ta cảm thấy cô nhóc đó khá đặc biệt.
Sau gần một tháng cố gắng cô nhóc cũng đã đến gần được người phụ nữ kia. Khi tiếp xúc với bà ta cô mới biết được thì ra người phụ nữ này sống cô độc hơn 2000 năm trên ngọn núi này. Bà ấy bị những con quỷ ngoài kia hắt hủi bảo rằng bà ta chỉ đem đến sự lạnh lẽo và chết chóc, từ đó bà ta chỉ còn cách sống cô độc trên núi tuyết này.
Sau khi nghe bà ta kể lại chuyện cuộc đời của bà ta cô nhóc đó chỉ cười và nói “vì chúng ta đều cô đơn mà! Cũng chính vì cô đơn nên chúng ta sẽ làm bạn với nhau.”
Bỗng nhiên bà cảm thấy ấm lòng, chưa ai xem bà là một người bạn, chưa ai dám đến gần bà và cũng chẳng ai có gan dám nói chuyện với bà. Vì tất cả bọn họ sợ bị nguyền rủa.
Vì thích tính cách của cô nhóc nên sau đó bà ta nhận cô làm con nuôi.
Cô gái trong câu truyện trên chính là Luna, còn người phụ nữ được gọi là thần tuyết chính là mẹ nuôi của Luna. Bà ta là thần nhưng là vị thần bị đày xuống quỷ giới. Tên thật của bà ta là Isris. Thật ra dù hơn 2000 tuổi nhưng bà ta nhìn chỉ giống như một người phụ nữ ở độ tuổi trung niên bình thường. Sắc đẹp của bà ta cũng có thể khiến những cô gái ở độ tuổi thanh xuân ghen tị vì bà ta có mái tóc trắng bạch kim, mắt xanh biển và làn môi đỏ như táo chín. Đặc biệt hơn vì sống ở nơi lạnh lẽo nên bà ta sở hữu được một làn da trắng mà ai cũng muốn giống như vậy.
Sau khi nhận Luna làm con nuôi bà ta dạy Luna những loại phép thuật bí truyền của tinh linh tuyết. Đối với Luna việc học phép thuật cứ như ăn cơm, nó còn dễ hơn việc học hành của con người, chỉ cần học rồi ứng dụng luôn vào việc chiến đấu là xong.
Sau khi học xong được vài tháng bà ta bảo Luna trở về hoàng cung...cho đến hôm nay...
Tại vùng đất của quỷ giới có một ngọn núi tuyết nằm ở phía Bắc, loài quỷ sinh sống dưới ngọn núi chưa bao giờ dám leo lên ngọn núi này. Vì có một lời đồn rằng bất cứ ai dám cả gan leo lên núi tuyết thì sẽ bị thần tuyết trừng phạt về tội dám xâm phạm vào lãnh thổ của bà ta. Nhưng thực tế cũng chẳng ai ngu ngốc mà leo lên ngọn núi lạnh lẽo kia để chết cóng cả, vì trên đó ngoài màu trắng của tuyết và cái lạnh thấu xương thì chẳng còn gì cả.
Vào năm trước có một cô quỷ nhỏ vì tò mò và có sở thích quái lạ đó là thích cái gì càng lạnh càng tốt, thế là cô nàng đó chơi liều leo lên núi tuyết lạnh lẽo kia. Vừa đến đỉnh thì cô mệt quá ngất đi, lúc tỉnh dậy thấy mình nằm trong một hang động nhỏ, ngoài ra còn có một người phụ nữ đang quay lưng về phía cô, bà ta đang bận rộn làm cái gì đó.
Cô gái tò mò nên tiến đến gần bà ta để xem thử, ai ngờ bà ta dùng phép thuật đóng băng cô. Nhưng vì sở hữu sức mạnh đặc biệt nên cô không bị ảnh hưởng gì cả.
Sau đó, ngày nào cô cũng cố lại gần người phụ nữ kia nhưng lần nào cũng bị bà ta dùng phép đóng băng nên cô lại thôi.
Còn về người phụ nữ kia, bà ta chính là thần tuyết trên ngọn núi này. Bà ta khá ngạc nhiên với cô gái nhỏ kia, cô nhóc không sợ bà ta mà ngược lại còn muốn đến gần bà ta. Quả thật bà ta cảm thấy cô nhóc đó khá đặc biệt.
Sau gần một tháng cố gắng cô nhóc cũng đã đến gần được người phụ nữ kia. Khi tiếp xúc với bà ta cô mới biết được thì ra người phụ nữ này sống cô độc hơn năm trên ngọn núi này. Bà ấy bị những con quỷ ngoài kia hắt hủi bảo rằng bà ta chỉ đem đến sự lạnh lẽo và chết chóc, từ đó bà ta chỉ còn cách sống cô độc trên núi tuyết này.
Sau khi nghe bà ta kể lại chuyện cuộc đời của bà ta cô nhóc đó chỉ cười và nói “vì chúng ta đều cô đơn mà! Cũng chính vì cô đơn nên chúng ta sẽ làm bạn với nhau.”
Bỗng nhiên bà cảm thấy ấm lòng, chưa ai xem bà là một người bạn, chưa ai dám đến gần bà và cũng chẳng ai có gan dám nói chuyện với bà. Vì tất cả bọn họ sợ bị nguyền rủa.
Vì thích tính cách của cô nhóc nên sau đó bà ta nhận cô làm con nuôi.
Cô gái trong câu truyện trên chính là Luna, còn người phụ nữ được gọi là thần tuyết chính là mẹ nuôi của Luna. Bà ta là thần nhưng là vị thần bị đày xuống quỷ giới. Tên thật của bà ta là Isris. Thật ra dù hơn tuổi nhưng bà ta nhìn chỉ giống như một người phụ nữ ở độ tuổi trung niên bình thường. Sắc đẹp của bà ta cũng có thể khiến những cô gái ở độ tuổi thanh xuân ghen tị vì bà ta có mái tóc trắng bạch kim, mắt xanh biển và làn môi đỏ như táo chín. Đặc biệt hơn vì sống ở nơi lạnh lẽo nên bà ta sở hữu được một làn da trắng mà ai cũng muốn giống như vậy.
Sau khi nhận Luna làm con nuôi bà ta dạy Luna những loại phép thuật bí truyền của tinh linh tuyết. Đối với Luna việc học phép thuật cứ như ăn cơm, nó còn dễ hơn việc học hành của con người, chỉ cần học rồi ứng dụng luôn vào việc chiến đấu là xong.
Sau khi học xong được vài tháng bà ta bảo Luna trở về hoàng cung...cho đến hôm nay...