Từ trên xe bước xuống một người đàn ông mặc một bộ đồ đen tướng tá cao lớn, đi vòng ra sau mở cửa bước xuống tiếp theo là một người đàn ông trung niên tóc đã lóm chốm bạc thần sắc lạnh lùng, đi lại gần chổ ba con Nó.
-Lữ Đồng đây là Ngọc Hân?.
Người đàn ông trung niên cất giọng.
-Dạ đây là Ngọc Hân thưa cha.
Ba lễ phép.
-Ngọc Hân, cháu đến ở với ông nhé.
Ông khòm xuống mỉm cười với Nó.
-Thế con có được về nhà không ông?.
-Tất nhiên là được rồi. Vậy chúng ta đi nhé.
-Dạ, ba ơi con đi nha.
Vẫy tay tạm biệt.
-Không Ngọc Hân con đừng đi.
Mẹ từ trong nhà chạy ra hốt hoảng nước mắt đầm đìa.
-Em em đừng vậy, cho con đi sau này sẽ tốt cho con rất nhiều.
Ba ân cần.
-Em biết là sẽ tốt cho con, nhưng anh biết trong Hắc Long đáng sợ thế nào không....con bé còn quá nhỏ...hức hức.
Mẹ khóc nất.
-Anh cũng biết thế, bây giờ cho con tập quen trước sau này còn những chuyện khác còn đáng sợ hơn. Giờ vào nhà thôi.
Ba dìu mẹ Nó vào nhà.
.....................................
Trên xe không khí im lặng nặng nề. Nó ngồi ngay ngắn trong xe im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Một tiếng sau xe dừng lại ở một có cung điện (toà nhà chính Hắc Long) lối kiến trúc cổ kính ma mị làm người ta liên tưởng đến một thứ gì đó kinh dị bên trong.
Xuống xe Ngọc Hân dáo dác nhìn xung quanh có rất nhiều người đứng canh gát bên ngoài. Ông dẫn Nó vào sảnh, có rất nhiều người ở đó hầu như toàn là những tay sai thân cận của Hắc Long, Ngọc Hân đi sau nối bước theo ông Nó chỉ cuối mặt đi tâm trạng hỗn loạn chỉ muốn chạy ngay về nhà và ôm ba mẹ. Ông chỉ đến cái ghế cao nhất bảo Nó đi lên đấy và ngồi. Trong lúc Nó đi ông đã đọc thứ gì đó như là.
-Lữ Ngọc Hân cháu gái ta, sẽ thay ta cai quản Hắc Long về sau. Mọi thuộc hạ ở Hắc Long phải bảo vệ và của có cùng Hắc Tỷ quản lý tốt nơi này.
Dứt lời thì Nó cũng đã yên vị trên chiếc ghế cao nhất, từ trên đấy Nó nhìn thấy rất rõ có hơn 200 người đang quỳ xuống hô to.
-Hắc Đại Tỷ....Hắc Đại Tỷ...CHÚNG TÔI MỘT LÒNG BÊN NGƯỜI...
_____________________________________
-Bây giờ chắc con cũng mệt rồi, ông sẽ dẫn con đến phòng để nghỉ ngơi.
Ông dẫn Nó lên tầng 3 đi đến cuối dãy có một cánh cửa nằm giữa đấy là phòng của Nó. Bước vào căn phòng ấn tượng đầu tiên mà Nó nhìn thấy chính là một con sư tử nhỏ đang bị nhốt ở trong lồng.
-Đấy là LEO thú cưng của con. Chăm sóc nó thật tốt. Con nghỉ ngơi đi.
Ông đi ra khỏi phòng. Nhìn con vật nhỏ bé đang ngủ say kia thật đáng yêu. Nó mở lòng ra và bảo người hầu dẹp cái lồng ấy đi, cả hai làm quen nhau rất nhanh, con vật kia như một con mèo Nó đi đâu LEO theo đó, cả hai như hình với bóng.
-Lữ Đồng đây là Ngọc Hân?.
Người đàn ông trung niên cất giọng.
-Dạ đây là Ngọc Hân thưa cha.
Ba lễ phép.
-Ngọc Hân, cháu đến ở với ông nhé.
Ông khòm xuống mỉm cười với Nó.
-Thế con có được về nhà không ông?.
-Tất nhiên là được rồi. Vậy chúng ta đi nhé.
-Dạ, ba ơi con đi nha.
Vẫy tay tạm biệt.
-Không Ngọc Hân con đừng đi.
Mẹ từ trong nhà chạy ra hốt hoảng nước mắt đầm đìa.
-Em em đừng vậy, cho con đi sau này sẽ tốt cho con rất nhiều.
Ba ân cần.
-Em biết là sẽ tốt cho con, nhưng anh biết trong Hắc Long đáng sợ thế nào không....con bé còn quá nhỏ...hức hức.
Mẹ khóc nất.
-Anh cũng biết thế, bây giờ cho con tập quen trước sau này còn những chuyện khác còn đáng sợ hơn. Giờ vào nhà thôi.
Ba dìu mẹ Nó vào nhà.
.....................................
Trên xe không khí im lặng nặng nề. Nó ngồi ngay ngắn trong xe im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Một tiếng sau xe dừng lại ở một có cung điện (toà nhà chính Hắc Long) lối kiến trúc cổ kính ma mị làm người ta liên tưởng đến một thứ gì đó kinh dị bên trong.
Xuống xe Ngọc Hân dáo dác nhìn xung quanh có rất nhiều người đứng canh gát bên ngoài. Ông dẫn Nó vào sảnh, có rất nhiều người ở đó hầu như toàn là những tay sai thân cận của Hắc Long, Ngọc Hân đi sau nối bước theo ông Nó chỉ cuối mặt đi tâm trạng hỗn loạn chỉ muốn chạy ngay về nhà và ôm ba mẹ. Ông chỉ đến cái ghế cao nhất bảo Nó đi lên đấy và ngồi. Trong lúc Nó đi ông đã đọc thứ gì đó như là.
-Lữ Ngọc Hân cháu gái ta, sẽ thay ta cai quản Hắc Long về sau. Mọi thuộc hạ ở Hắc Long phải bảo vệ và của có cùng Hắc Tỷ quản lý tốt nơi này.
Dứt lời thì Nó cũng đã yên vị trên chiếc ghế cao nhất, từ trên đấy Nó nhìn thấy rất rõ có hơn 200 người đang quỳ xuống hô to.
-Hắc Đại Tỷ....Hắc Đại Tỷ...CHÚNG TÔI MỘT LÒNG BÊN NGƯỜI...
_____________________________________
-Bây giờ chắc con cũng mệt rồi, ông sẽ dẫn con đến phòng để nghỉ ngơi.
Ông dẫn Nó lên tầng 3 đi đến cuối dãy có một cánh cửa nằm giữa đấy là phòng của Nó. Bước vào căn phòng ấn tượng đầu tiên mà Nó nhìn thấy chính là một con sư tử nhỏ đang bị nhốt ở trong lồng.
-Đấy là LEO thú cưng của con. Chăm sóc nó thật tốt. Con nghỉ ngơi đi.
Ông đi ra khỏi phòng. Nhìn con vật nhỏ bé đang ngủ say kia thật đáng yêu. Nó mở lòng ra và bảo người hầu dẹp cái lồng ấy đi, cả hai làm quen nhau rất nhanh, con vật kia như một con mèo Nó đi đâu LEO theo đó, cả hai như hình với bóng.