Cả tối tứ Long và cả Nhật Phong đã tìm được những kẻ có liên quan đến việc đó, sai đàn em bắt hết bọn đó về Hắc Long chờ Ngọc Hân giải quyết.
***
-Mấy cậu chưa ngủ à, đã khuya lắm rồi.
Thái Nam bước ra khỏi phòng mắt khép hờ đi lại tủ lạnh, lấy trong đó ra chai nước rót ra ly rồi đi lại chổ tứ Long và Nhật Phong.
-Tụi tôi chưa có ý định ngủ bây giờ.
Hoàng Long trả lời.
-Hay tụi mình đi ăn cái gì đó rồi về ngủ.
Quy Long nẩy ra ý.
-Cũng được đó, bụng tôi đói meo rồi đây này.
Ngô Kí Long xoa xoa bụng tỏ vẻ mặt đáng thương.
-Thái Nam cậu đi không?.
Nhật Phong hỏi.
-Tôi đi có bất tiện lắm không.
-Có gì đâu bất tiện, bạn bè với nhau không hà sợ gì.
Phú Long nãy giờ im cũng lên tiếng.
-Vậy mấy cậu đợi tôi thay đồ một lát.
-Khỏi đi cậu chỉ cần mặt áo khoác là được rồi.
-Vậy đi thôi.
Cả đám bắt đầu đứng dậy và bắt đầu di chuyển ra khỏi phòng.
-Sao lại không rủ Ngọc Hận theo luôn?.
Thái Nam thắt mắt.
-Để Hân Hân ngủ đi, em ấy mất ngủ mấy ngày nay rồi.
***
5ph sau.
Cạch.
Cán cửa phòng số 5 mở ra, bước ra là Ngọc Hân bận trên người một bộ đồ ôm body quần đến mắt cá màu đen, mang đôi giày bánh mì màu đen, túi quai chéo màu đen nốt, mái tóc đỏ được buông xõa. Đi xuống hầm, leo lên con xe thân yêu được chuẩn bị sẵn, grồ ga phóng đi.
Trên đường xe Ngọc Hân băng băng trên đường, như một con thú đang thèm khác đuổi theo con mồi của mình. Người đi đường chỉ nhìn thấy thân hình sexy với mái tóc đỏ đang nhảy múa trên không trung. Âm thanh xe vang lớn các phương tiện đều nhường đường cho cô, ai cũng không muốn cản trở đường chạy của con thú hung tợn kia.
Két,,,, chiếc xe dừng lại ở một quán thịt xiên vĩa hè. Nơi đây nghi ngút mùi khói, mùi thịt xiên thơm lừng, âm thanh náo nhiệt của những hội bạn bè tụ tập lại ăn uống nói chuyện vui vẻ.
-Cô gái, cô đi một mình.
Ông chủ đi ra đón tiếp cô.
-Tôi đi một mình.
-Vậy cô đi theo tôi.
Ông chủ dẫn cô đến một bàn ở trung tâm kéo gế mời Ngọc Hân ngồi rồi rút trong túi tạp dề là một tép menu và quyển sổ Order.
-Cô gái dùng gì.
-Một phần thịt xiên cỡ to, 3chai bia.
Nhìn một lượt vào menu.
-Cô gái nhỏ như vầy mà có thể ăn được phần ăn của 3 người sao.
-Tiền tôi có thể thanh toán, sao ông ý kiến quá vậy.
-Được được, 15ph có ngay.
***
15ph sau trên bàn là một đĩa thịt rất hấp dẫn ngi ngút khói, hương thơm nức mũi
Rót bia vào cốc Ngọc Hân nóc nhẹ một hơi, rồi cầm một xiên thịt lên ăn, miếng thịt nhỏ thắm đều gia vị chín vừa khi bỏ vào miệng cảm giác như nó hoà vào trong miệng.
-Cô em xinh đẹp em ngồi đây một mình sao.
Một tên to con vô duyên kéo ghế ngồi ngay vào bàn Ngọc Hân, sau đó có 2-3 tên nữa, mặt mày bợm rơm hệt như bọn du côn.
Ngọc Hân không quan tâm, cằm ly rượu lên định là sẽ uống nhưng bị cướp mất bởi tên đấy. Tên đấy sau đã lấy ly của Ngọc Hân uống hết một hơi, rồi vô ý cầm hai cây xiên thịt lên ăn ngon lành.
-Em tối nay đi chơi với bọn anh nhé.
Tên đó sau khi ngấu nghiến hai xiên thịt dùng tay khoát qua ôm lấy vai Ngọc Hân.
Rặt...rầm... Á.
Vâng Ngọc Hân đã bẽ tay hắn và đá hắn bay xa tầm 4-5m. Đám đó xanh hết cả mặt nhưng cũng vì sĩ diện nên cũng liều xong lên đánh Ngọc Hân. Chắc mọi người cũng biết phần thắng thuộc về ai rồi chứ, chỉ tội cho những bàn ghế là nạn nhân của cuộc ẩu đả này. Ông chủ hoảng sợ gọi ngay cho cảnh sát. Cảnh sát đến nơi thấy bàn ghế gã nghiêng 5 6 tên nằm xong soài trên nền đất miệng rên vì đau.
-Tất cả đứng im, những người có tham gia cuộc ẩu đả này lập tức theo chúng tôi về đồn.
Một ông cảnh sát đứng ra hô to.
-Nhóc con có liên quan đến vụ này không.
-Chính...chính cô nhóc đó, bắt lấy nó đi.
***
Tụi Hắn đang ăn ở một nhà hàng Pháp.
Ringggringggg.
-Tôi nghe.
-...
-Đúng rồi.
-...
-Tôi biết rồi tôi sẽ tớ ngay.
Hoàng Long tắt máy đứng phắt dậy.
-Chuyện gì sao?.
Nhật Phong hỏi.
-Hân Hân hiện đang ở đồn cảnh sát.
-Sao lại vậy?.
-Hân Hân con bé ẩu đả với một đám lưu manh.
-Đi đi chắc em ấy đang đợi chúng ta.
***
-Mấy cậu chưa ngủ à, đã khuya lắm rồi.
Thái Nam bước ra khỏi phòng mắt khép hờ đi lại tủ lạnh, lấy trong đó ra chai nước rót ra ly rồi đi lại chổ tứ Long và Nhật Phong.
-Tụi tôi chưa có ý định ngủ bây giờ.
Hoàng Long trả lời.
-Hay tụi mình đi ăn cái gì đó rồi về ngủ.
Quy Long nẩy ra ý.
-Cũng được đó, bụng tôi đói meo rồi đây này.
Ngô Kí Long xoa xoa bụng tỏ vẻ mặt đáng thương.
-Thái Nam cậu đi không?.
Nhật Phong hỏi.
-Tôi đi có bất tiện lắm không.
-Có gì đâu bất tiện, bạn bè với nhau không hà sợ gì.
Phú Long nãy giờ im cũng lên tiếng.
-Vậy mấy cậu đợi tôi thay đồ một lát.
-Khỏi đi cậu chỉ cần mặt áo khoác là được rồi.
-Vậy đi thôi.
Cả đám bắt đầu đứng dậy và bắt đầu di chuyển ra khỏi phòng.
-Sao lại không rủ Ngọc Hận theo luôn?.
Thái Nam thắt mắt.
-Để Hân Hân ngủ đi, em ấy mất ngủ mấy ngày nay rồi.
***
5ph sau.
Cạch.
Cán cửa phòng số 5 mở ra, bước ra là Ngọc Hân bận trên người một bộ đồ ôm body quần đến mắt cá màu đen, mang đôi giày bánh mì màu đen, túi quai chéo màu đen nốt, mái tóc đỏ được buông xõa. Đi xuống hầm, leo lên con xe thân yêu được chuẩn bị sẵn, grồ ga phóng đi.
Trên đường xe Ngọc Hân băng băng trên đường, như một con thú đang thèm khác đuổi theo con mồi của mình. Người đi đường chỉ nhìn thấy thân hình sexy với mái tóc đỏ đang nhảy múa trên không trung. Âm thanh xe vang lớn các phương tiện đều nhường đường cho cô, ai cũng không muốn cản trở đường chạy của con thú hung tợn kia.
Két,,,, chiếc xe dừng lại ở một quán thịt xiên vĩa hè. Nơi đây nghi ngút mùi khói, mùi thịt xiên thơm lừng, âm thanh náo nhiệt của những hội bạn bè tụ tập lại ăn uống nói chuyện vui vẻ.
-Cô gái, cô đi một mình.
Ông chủ đi ra đón tiếp cô.
-Tôi đi một mình.
-Vậy cô đi theo tôi.
Ông chủ dẫn cô đến một bàn ở trung tâm kéo gế mời Ngọc Hân ngồi rồi rút trong túi tạp dề là một tép menu và quyển sổ Order.
-Cô gái dùng gì.
-Một phần thịt xiên cỡ to, 3chai bia.
Nhìn một lượt vào menu.
-Cô gái nhỏ như vầy mà có thể ăn được phần ăn của 3 người sao.
-Tiền tôi có thể thanh toán, sao ông ý kiến quá vậy.
-Được được, 15ph có ngay.
***
15ph sau trên bàn là một đĩa thịt rất hấp dẫn ngi ngút khói, hương thơm nức mũi
Rót bia vào cốc Ngọc Hân nóc nhẹ một hơi, rồi cầm một xiên thịt lên ăn, miếng thịt nhỏ thắm đều gia vị chín vừa khi bỏ vào miệng cảm giác như nó hoà vào trong miệng.
-Cô em xinh đẹp em ngồi đây một mình sao.
Một tên to con vô duyên kéo ghế ngồi ngay vào bàn Ngọc Hân, sau đó có 2-3 tên nữa, mặt mày bợm rơm hệt như bọn du côn.
Ngọc Hân không quan tâm, cằm ly rượu lên định là sẽ uống nhưng bị cướp mất bởi tên đấy. Tên đấy sau đã lấy ly của Ngọc Hân uống hết một hơi, rồi vô ý cầm hai cây xiên thịt lên ăn ngon lành.
-Em tối nay đi chơi với bọn anh nhé.
Tên đó sau khi ngấu nghiến hai xiên thịt dùng tay khoát qua ôm lấy vai Ngọc Hân.
Rặt...rầm... Á.
Vâng Ngọc Hân đã bẽ tay hắn và đá hắn bay xa tầm 4-5m. Đám đó xanh hết cả mặt nhưng cũng vì sĩ diện nên cũng liều xong lên đánh Ngọc Hân. Chắc mọi người cũng biết phần thắng thuộc về ai rồi chứ, chỉ tội cho những bàn ghế là nạn nhân của cuộc ẩu đả này. Ông chủ hoảng sợ gọi ngay cho cảnh sát. Cảnh sát đến nơi thấy bàn ghế gã nghiêng 5 6 tên nằm xong soài trên nền đất miệng rên vì đau.
-Tất cả đứng im, những người có tham gia cuộc ẩu đả này lập tức theo chúng tôi về đồn.
Một ông cảnh sát đứng ra hô to.
-Nhóc con có liên quan đến vụ này không.
-Chính...chính cô nhóc đó, bắt lấy nó đi.
***
Tụi Hắn đang ăn ở một nhà hàng Pháp.
Ringggringggg.
-Tôi nghe.
-...
-Đúng rồi.
-...
-Tôi biết rồi tôi sẽ tớ ngay.
Hoàng Long tắt máy đứng phắt dậy.
-Chuyện gì sao?.
Nhật Phong hỏi.
-Hân Hân hiện đang ở đồn cảnh sát.
-Sao lại vậy?.
-Hân Hân con bé ẩu đả với một đám lưu manh.
-Đi đi chắc em ấy đang đợi chúng ta.