Anh xoa xoa tay đau nhìn hắn muốn hỏi ý hắn. Thấy hắn không có biểu cảm gì thì yên tâm chậm rãi nói
- The King mới phát hiện một loại khoáng thạch mới, hiện đang trong thời gian nghiên cứu. Đội ngũ nghiên cứu đã tìm ra trong khoáng thạch đó chứa 80% là khí Casium hay Cs là kim loại kiềm hóa học hoạt động mạnh, gây nổ mạnh khi tiếp xúc với nước, ngay cả nước lạnh hay nước đá. Nó còn bùng cháy khi gặp khí flo, đó là sự kết hợp giữa kim loại kiềm và phi kim có độ hoạt động hóa học thuộc loại cao nhất. Với 20% còn lại vẫn chưa nghiên cứu ra. Thế vậy mà mấy ngày trước đây bị mất cắp
Dừng lại nhìn nó một xíu rồi chỉ tay vào hắn nói tiếp
- Cái tên vô nhân tính này bắt anh trong hai ngày phải tìm ra được người đã lấy đi nếu không sẽ cho anh đi...
Nói tới đây anh lập tức im miệng
- Cho anh đi đâu?., cô hiếu kì nhanh miệng hỏi
- À, ừ...thì cho anh đi bệnh viện đó mà hihi., anh nói xong gãi đầu cười
- Kết quả., hắn xen ngang
Anh nhìn hắn mặt mày ủ rủ như có ý: "Tao biết đó nhưng tao không nói, mày đánh tao đi"
Hắn đưa tay thoăn thoắt tháo chiếc cà vạt đeo trên cổ mình vòng nhanh tay qua cổ anh siết chặt. Anh không phản kháng nhắm mắt lặng yên
- Tôi lấy., nó đột ngột lên tiếng làm cô giật mình, anh mở to mắt trừng nó, hắn thả tay quay lại đối diện với nó
- Em nói nhảm cái gì đó?, anh cố gắng che đậy cho nó
- Hai, Hyo xin lỗi vì đã là liên lụy hai., nó cúi gầm mặt xuống nhẹ nhàng nói
- Chính tôi đã lấy anh không cần phải hành hạ anh tôi., nó nhìn hắn cương quyết nói
Hắn không nói gì trực tiếp nhìn thẳng vào mắt nó. Bỗng chốc nơi khóe môi giương lên
Anh thấy biểu hiện của hắn đơ người ngay: "Hắn cười, hắn cười kìa"
Cô ngơ ngác nhìn đắm đuối hắn đến chảy cả nước miếng
Nó thấy hắn cười liền cảm giác không đúng lắm: "Với tính cách của hắn chỉ sợ mình đã xong, đằng này hắn lại cười. Where is the problem?"
Hắn bắt lấy tay nó nắm thật mạnh kéo nó lên đùi mình, xoay cho nó ngồi dang hai chân quay mặt về phía hắn
Anh và cô thật sự bùng nổ khi thấy hành động này, anh nhăn mi suy nghĩ
"Tên này ghét phụ nữ mà, sao lại như vậy. Không lẽ..."
- Phong, nó là em gái tao, mày., anh lo lắng lên tiếng
- Im miệng., hắn gằn mạnh cảnh cáo anh đang xen vào chuyện của hắn
Cô nghe vậy thì kéo anh quay lên, anh bực tức nổ máy lái đi
- Tôi sẽ trả lại cho anh., nó đắng đo suy nghĩ một hồi rồi đưa ra quyết định này
- Không cần., hắn bất cần trả lời
- Vì sao?, nó khó hiểu hỏi
Hắn không giải thích, đối với người khác hắn không muốn giải thích bất kì điều gì
- Anh sẽ làm gì anh tôi?, nó e ngại hỏi
- Như cũ., hắn lãnh đạm nhìn nó
Cô ngồi phía trên đẩy đẩy tay anh như có ý: "Nói đi anh"
- Đi trại nghiên cứu ở Bắc Cực., anh ai oán trả lời
- Không cần, hai sợ lạnh., nó đau xót nhớ tới mấy bữa trời hơi lạnh da anh liền ửng đỏ mấy mảng ngứa rát cả người
- Không thể cự tuyệt., đưa tay hắn cầm lấy chiếc cằm thon của nó siết mạnh một chút rồi thả ra
-"Kế hoạch chưa khởi động mình tuyệt đối không thể đi đâu được", nó đăm chiêu suy nghĩ
- Có cách nào khác để....,cô ở trên quay xuống hỏi
- Cô không liên quan., đôi môi mỏng nhàn nhạt phả hơi lạnh tỏa khắp phòng
- Còn cách nào khác không?, nó nhìn thẳng vào hắn mà hỏi
- Có, làm không?, hắn suy nghĩ một xíu rồi nhích khuôn mặt lạnh đó lại gần nó hỏi
Nó quan sát thật kĩ khuôn mặt hắn để coi thử có điều gì thay đổi để nó nhận ra tính chất về điều mà hắn sắp nói hay không, nhưng vô vọng nó không nhìn ra được gì
- Làm., nó ểu oải nói
- Công việc công ty cùng sinh hoạt cá nhân đều do cô làm., hắn nhếch môi bạc quyến rũ, đôi mắt đỏ sáng lên tỏ ra hứng thú
- Sao cũng được., nó ngẫm nghĩ đôi chút rồi trả lời hắn
Vừa nói xong nó nhào vào lòng hắn thoải mái ngủ. Hắn ghét bỏ đẩy ra nhưng nó dính hắn như sam không tài nào đẩy được, thấy vậy hắn mặc kệ không đẩy nữa
"Mình thật thông minh, hành anh ta trước đã cho bỏ ghét", nó nhoẻn miệng đắc ý cười
- Đi., hắn chỉnh sửa nó thật tốt liền nói anh
- Chúng ta đi đâu đây?, anh hỏi lại
- Về nhà
Nó nghe vậy lập tức bật dậy
- Nhà? Nhà anh hay nhà tôi?., ngơ ngác hỏi
- Cô nghĩ sao?, hắn nhướn mày hỏi
- Làm sao mà tôi biết được chứ., nó bĩu môi với hắn
- Cô nên biết thân phận mình, đừng làm phật lòng tôi., ngón tay hắn hướng đến cằm nó ép nó ngẩn mặt lên nhìn hắn
- Tôi biết., nó xoay đầu thoát khỏi tay hắn, lạnh nhạt nói
Thấy hắn không nói gì nữa, nó tiếp tục dúi đầu vào người hắn ngủ
- Tên Key Doll tính sao, tao quẳng nó vào cốp xe rồi., anh hỏi
- Còn hữu ích, giữ lại., hắn đạm mạc trả lời
____________________20 phút sau_______________________
Chiếc Cadillac đen chạy vào khuôn viên căn biệt thự nhà anh, người giúp việc hướng hai bên xe chạy đến mở cửa
Anh cùng cô bước xuống trước, dặn dò mọi người
- Hôm nay mọi người nghỉ sớm đi
Cô thấy ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi, chỉ im lặng đứng đó nhìn cửa sau xe đã mở lâu như vậy mà người ở trong vẫn chưa đi ra
Sau khi nhìn thấy mọi người trong nhà đã giải tán, anh quay lại thì chỉ nhìn thấy cô còn hắn và nó thì không thấy. Anh đưa mắt tìm kiếm xung quanh thì thấy cô nhìn chằm chằm vào cửa xe sau không chớp mắt
Anh nghi ngờ, bước đến gần cô hỏi
- Có chuyện gì sao?
Nghe thấy giọng anh ở bên cạnh làm cô giật mình
- Họ vẫn chưa có đi ra, có phải là có chuyện gì rồi không?, cô nhẹ giọng hỏi
Anh định bước đến gần xe thử thì thấy hắn bước ra, một tay hắn đỡ mông nó một tay để trên lưng nó giữ vững. Nó vẫn hiên ngang ngủ chân vòng qua eo hắn tay choàng qua cổ hắn ngủ ngon lành
Hắn nhăn mặt với anh, đôi mắt sắc lạnh liếc liếc
- Đỡ
Anh ngay lập tức chạy nhanh đến đỡ nó nếu không hắn sẽ thả nó ra làm nó té mất
Anh ngay lập tức chạy nhanh đến đỡ nó nếu không hắn sẽ thả nó ra làm nó té mất. Anh bế nó trong tay nhìn mắt nó nhắm nghiền mà mắt anh nhu hòa đi một mảng, cô nhìn thấy mà vui lắm: "Hyo à, mày có người để quan tâm đến rồi. Kế hoạch chắc phải thay đổi thôi"
Giao nó cho anh xong có người đến đưa khăn tay cho hắn, dùng khăn lau tay thật sạch rồi xoay người lên xe
Anh thấy vậy bế nó đến gần hắn hỏi
- Không ăn cơm à?
- Không. Bên Ý đang cần hàng., hắn nhàn nhạt nói
- Hay là tao đi
- Không cần. Quản lý công ty một thời gian đi
- Bao lâu?
- Hai tháng
- Được., anh nói xong lui ra
Cận vệ của hắn đến gần đóng cửa xe rồi nhanh chân đi vào trong xe lái xe chạy đi
Xe vừa chạy liền bị nổ lốp, không đi được. Tên cận vệ nhăn mặt mở cửa xe chạy ra xem xét cái bánh xe bị hỏng
Nó đang ngủ nghe thấy tiếng lốp xe nổ thì tỉnh giấc. Anh nhìn mắt nó mơ màng tỉnh giấc mà cảm thấy vui vẻ, nhìn nó lúc này thật dễ thương
- Hai thả Hyo xuống đi., nó nhõng nhẻo với anh
- Được., anh thả nó đứng vững vàng bên cạnh cô rồi sải bước tới gần xe hắn
- Xe bị sao à?, anh hỏi hắn
- Lấy xe mày cho tao mượn., hắn nhàn nhạt nói
- Được., anh gật đầu đáp ứng
Ít phút sau chiếc Aston Martin màu xám bạc xuất hiện trước mắt hắn, nhìn thấy chiếc xe đến gần mặt hắn đen lại
- Tao không giàu như mày đi Cadillac, chỉ có chiếc này là nhanh thôi., anh bước ra khỏi xe nhún vai vứt chìa khóa xe trong tay cho hắn
- Đem xe về., hắn quay sang cận vệ nói
- Thưa, tôi đi cùng ngài., tên cận vệ nhìn hắn
- Khỏi, tôi tự đi., hắn lành lạnh nói
- Nhưng bên đó có rất nhiều nguy hiểm., tên cận vệ nhanh miệng nói
- Đã sắp xếp rồi., hắn nói xong trực tiếp lên xe bỏ qua anh nổ máy đi đến công ty
- Anh cứ về trước, một lát tôi cho người đem xe đi sửa., anh vỗ vai người cận vệ nói
- Vậy cảm ơn, tôi đi trước., tên cận vệ cuối đầu chào rồi xoay người đi
Cảm thấy hơi đói, anh liền quay lại muốn cùng cô và nó đi ăn chút gì đó
- Hyo đâu rồi., anh không thấy nó thì hỏi cô
- Nó mới vừa đứng đây mà., cô chỉ sang chỗ bên cạnh, lúc nãy cô chỉ lo nhìn vào chiếc Aston Martin mà không để ý đến nó, giờ nó đi đâu cô cũng không biết nữa
- Vậy giờ nó đâu rồi., anh gắt lên với cô
Cô nghe vậy thì nhìn anh rồi cuối mặt không nói, chợt một bên hoa tai rung dữ dội, cô đưa tay ấn vào mấy viên kim cương đính trên hoa tai lần lượt theo thứ tự
- Tao đi sang Ý, kế hoạch sẽ được bắt đầu ở đó, mày yên tâm., giọng nó lạnh lùng dứt khoát mang theo vài phần cương quyết
- Ừm., cô lo lắng đáp
Anh thấy cô không nói gì liền bùng phát cơn giận vô cớ
- Cô làm cái gì mà để Hyo nó đi đâu mà không biết, cô có còn là bạn thân của nó nữa hay không vậy. Tôi thật không hiểu cô là loại người gì nữa
- Tôi là loại người gì quan trọng sao?., cô nhếch môi khinh khỉnh hỏi anh rồi xoay chân đi vào nhà
Anh nghe cô nói vậy lập tức sững người, anh không nghĩ cô sẽ hỏi lại mình như vậy
Cô sải chân thật nhanh về phòng, nhanh chóng thu dọn đồ đạc cho vào vali. Cô thật không yên tâm khi thấy nó đi một mình, kế hoạch đó từ khi nào mà thay đổi thành ở Ý. Xoay chiếc hoa tai bên phải ba vòng ngay tức khắc tín hiệu được kết nối
- Chị., một giọng nói cương nghị vang lên bên tai cô
- Lin đâu sao để em nghe máy., cô ngạc nhiên khi cái kẻ cuồng công việc như Vin lại có thời gian rảnh
- Lô hàng bị tráo có chút phức tạp nên chưa xong., Vin trả lời
- Sao lại là nó, chả phải đều do em làm sao., cô thắc mắc cái đứa làm biếng như Lin mà lại dành việc với Vin: "Có vấn đề"
- Show thời trang năm nay sẽ trình diễn tại New York, nó đi Mỹ sẵn qua Anh luôn
- À, hèn gì. Chuẩn bị trực thăng cho chị phút nữa chị sẽ đến. Đưa Sin lái., cô dặn dò
- Vậy còn em, em chán., Vin nhăn mặt
- Mày lo mà luyện cười đi cu, đừng dành công việc với tụi này., Cin ở bên cạnh ngoắc mồm châm chọc
Vin tức giận lao đến định đánh Cin thì
- Cin đừng chọc Vin nữa, mặt than thì làm sao cười được em., cô giả bộ khuyên răng
- CHỊ., Vin tức giận hét lên với cô
- Giỡn thôi, lát nữa chị sẽ đến đấy., cô ngừng giỡn nói với Vin
- Dạ., Vin vừa đáp cô liền ngắt kết nối, quay nhìn mình trong gương rồi kéo vali đi xuống nhà
Nhìn ra ngoài cửa thấy anh vẫn thần người ở đấy, cô cảm thấy buồn cười nhưng còn tức nên chả thèm nhắc, kéo vali đến bên chiếc taxi cô đã gọi ban nãy, leo lên xe đi
Anh nghe tiếng động cơ xe nhanh chóng tỉnh người xoay ra thì thấy cô đang ngồi trên chiếc taxi, anh như bị giữ chân, không thể động đậy được cũng chẳng thể mở miệng kéo cô lại. Mất hồn đứng đấy, anh nhìn theo bóng xe chạy đi mãi đến khi không còn thấy được nữa. Cúi đầu nhìn vào tim, nơi ấy của anh đang âm ỉ, khó chịu. Muốn giữ cô nhưng anh phải lấy tư cách gì để giữ đây
Mệt mỏi vuốt trán anh đi vào nhà, rút di động trong túi quần ra trực tiếp gọi cho tổng bộ bang ra lệnh tìm nó khẩn cấp, báo động một
Sau khi xong, anh thả người xuống sopha nằm im trên đó, sức sống của anh dường như không còn nữa
________Dãy phân cách không gian_________
Hắn lái xe với vận tốc cao đến công ty chỉ mất phút, đỗ xe dưới tầng hầm nơi góc chết của camera. Hắn xuống xe mở cốp, lập tức nó bật ra vươn người thoải mái hít thở vận động
Hắn chăm chăm nhìn nó, thấy nó vận động đã đủ liền một bước nắm lấy cánh tay kéo lại gần mình
Nhưng đâu có dễ. Nó đã đề phòng hắn từ mấy lần trước nên giờ hắn ra tay nó biết ngay. Nó lùi hai bước kéo khoảng cách giữa nó và hắn trong khoảng an toàn
Đối với hắn, mấy việc né tránh này căn bản là không có cách nào thoát khỏi mình. Sải thêm một bước đã đến bên cạnh nó kéo nó vào lòng dùng tay trái giữ chặt hai tay nó, hai chân kẹp chân nó lại
Bất động trong lòng hắn làm nó khó chịu, cái mùi cơ thể hắn, hơi ấm nóng cứ quanh quẩn quanh người nó. Dùng sức cố gắng thoát ra nhưng không thể
Hắn dùng tay còn lại bắt lấy cằm nó nâng lên tầm đối diện với mình, ánh mắt lóe lên vài tia nguy hiểm rồi biến mất
- Tôi chưa tính việc cô làm hư xe tôi
- Tôi...tôi đâu có làm., nó chột dạ trả lời: "Tên này quá nguy hiểm"
Hắn siết mạnh cằm nó
- Tôi thấy
Nó ngạc nhiên nhìn hắn quên cả chớp mắt
- Anh...anh vì sao có thể
- Nên nhớ, cô quá kém., hắn nhàn nhạt mở miệng rồi thả nó ra
Giới thiệu nhân vật
- Dương Minh Anh (Vin): nam,bộ tứ bang nó, lạnh lùng, không biết cười
- Dương Thái Nhi (Sin): nữ, bộ tứ bang nó, giỏi giang, trầm
- Dương Vỹ Luân (Cin): nam, bộ tứ bang nó, nói nhiều