Đến sân bay, anh đến mở cửa cho cô rồi lôi lôi kéo kéo cô đi nhanh vào khoang hạng sang, anh bế cô lên đặt trên đùi mình, còn anh ngồi ngay ngắn vào ghế rồi quay mặt sang hướng khác không thèm nhìn cô nhắm mắt ngủ. Cô bị hành động của anh làm cho tức tối muốn vùng vẫy thoát ra, gần leo xuống được liền bị anh ôm lại kéo ngược vào trong lòng cánh tay đang ôm hơi siết để giữ cô lại
Cô tức tối xoay tới xoay lui trong lòng anh làm anh khó lòng mà nhắm mắt, mặt lạnh hơn lúc ban nãy mở mắt ra nhìn cô trừng trừng, cô bị anh trừng liền im lặng an ổn ngủ trong lòng anh
Về đến nhà ah liền kéo cô đến ghế sopha ngồi xuống, hành lí của cô được quản gia kéo vào để bên cạnh cô rồi lui ra ngoài. Cô bị anh áp bức từ đầu tới cuối khiến cơn giận trong lòng cô bùng lên mạnh mẽ, cô đứng bật dậy hai tay chống nạnh rống to với anh
- Cái tên điên kia anh rảnh rỗi sinh nông nỗi à, nếu rảnh thì kím gì đó chơi đi tìm lão nương làm gì, phiền phức chết đi được. Đã vậy còn mặt lạnh, đe dọa trừng mắt với lão nương, anh có phải hay không là chán sống rồi hả?,cô tức giận quá đạp ngã luôn vali nằm bên cạnh
- Đúng là tôi đang rảnh nên kím chuyện chơi đây, có cô ở đây không phải tôi sẽ không buồn chán nữa sao., anh thu lại khuôn mặt lạnh lùng thay vào đó là vẻ mặt cợt cả, đôi môi nhếch lên nụ cười quyến rũ bao nhiêu người nhưng cô là ngoại lệ không bị
- Anh rảnh *** quá ha, có phải thấy tôi hiền nên làm tới không, muốn ăn đạp à?, cô thật sự muốn đạp một phát cho tên kia méo miệng luôn để lần sau khỏi nhếch nữa, đểu quá trời
- Vậy sao? Đến đây tôi cùng cô vui đùa một chút., đưa tay tháo đi hai nút áo sơ mi ở cổ tay, xăn lên gọn gàng rồi hướng nụ cười khiêu khích đến cô. Không chút chờ đợi, cô lao ngay đến bên anh cho vào mặt anh một đấm nhưng đáng tiếc bị anh chặn lại dễ dàng, chân linh động hướng đến yếu điểm phía dưới của anh mà đá liền bị anh dùng sức ở hai chân kẹp thật mạnh lại khiến cô mất điểm tựa ngã ngay vào lồng ngực anh
- Chưa gì đã muốn tôi ôm sao, có phải hay không là rất nhớ tôi trong những ngày qua., ôm cơ thể mềm mại của cô mà lòng anh lâng lâng, thích thú tột cùng, muốn trêu chọc cô một chút. Cô tức giận dậm mạnh vào chân anh, anh đau đớn nên thả lòng cô liền nhân cơ hội rời khỏi người anh hếch mặt nói
- Có ngủ đi rồi mơ
- À...Thế chúng ta cùng ngủ sẽ cùng mơ., anh nhếch môi đểu cáng, đáy mắt xanh lạnh lùng thấm đẫm ý cười, tay đưa lên vuốt cằm tựa như đang suy nghĩ. Những lời nói của anh thật làm cô cảm thấy ngại ngùng thay luôn, người gì đâu mà vô sỉ, bá đạo, vô lại như anh. Đánh anh cô đánh không lại, bỏ đi khẳng định anh không cho chỉ còn cách trừng mắt nhìn anh cho bỏ tức
Bởi thế cho nên mới dẫn đến tình cảnh như nó thấy lúc nãy, thật là hết nói nỗi với hai người này luôn. Cô mỏi mắt cùng mệt mỏi sau một đoạn thời gian ngồi máy bay, bỏ qua anh cô xoay người bước chân về phòng nhưng anh nào cho cô toại nguyện, thật nhanh chóng đến gần kéo cô lại cho cả người mềm mại ấy lại một lần nữa ngã vào lồng ngực anh khiến anh thoải mái hưởng thụ cảm giác ấy. Ngại ngùng đỏ bừng cả khuôn mặt lan rộng đến tai, cô vùng vẫy cô gắng thoát khỏi anh lại làm không được, anh bế cô lên nhẹ nhàng như không sải từng bước nhẹ nhàng mà vững vàng hướng đến phòng anh mà tới
Bởi vì quá bất ngờ mà cô vòng tay ôm lấy cổ anh thật chặt, ngoài trừng mắt cảnh cáo anh ra cô không còn biết làm gì hơn nữa. Anh dùng chân mở cửa phòng và đóng cửa phòng lại, tiến đến giường anh từ từ thả cô xuống rồi quay lại bóp khóa cửa phòng. Cô nhìn hành động anh làm mà ngỡ ngàng ngơ ngác, anh muốn làm cái gì cô không biết nha. Đứng dậy đi ra muốn mở cửa đi ra ngoài, liền bị anh kéo cùng ngã lên trên giường, chẳng biết từ lúc nào anh đã ở trần không còn mặc áo, da thịt mát lạnh của cô tiếp xúc trực tiếp với da đồng ấm nóng của anh, nhìn anh cường tráng trước mắt mà tim cô đập nhanh không ngừng. Anh khẽ cười bởi hành động đáng yêu của cô, cô gái này trẻ con lắm nhưng lại cố tỏ ra người lớn, với người khác luôn bình thường chỉ riêng với anh cô đối xử rất khác lạ, tâm anh dù vui nhưng cũng không thể vui lâu dài bởi cô rất hay bơ anh đi, mà đó là điều anh không hề muốn.
Nằm lại ngay ngắn, anh để cô gối lên tay mình, vòng tay cô qua eo anh mà ôm, còn anh cũng vậy cũng ôm cô còn hôn khẽ lên mái tóc dài thơm ngát đó. Cô như mèo nhỏ ngoan ngoãn nghe lời ở yên trong lòng anh, không động đậy, không nói năng gì làm anh khó hiểu, chẳng phải lúc trước cô sẽ nói rất nhiều với anh sao, vì sao từ lúc anh gặp lại cô ngoại trừ cãi nhau thì cô cũng không nói thêm gì với anh.
Cô như mèo nhỏ ngoan ngoãn nghe lời ở yên trong lòng anh, không động đậy, không nói năng gì làm anh khó hiểu, chẳng phải lúc trước cô sẽ nói rất nhiều với anh sao, vì sao từ lúc anh gặp lại cô ngoại trừ cãi nhau thì cô cũng không nói thêm gì với anh.
______________Sáng hôm sau___________
Mí mắt rung rung khẽ động, bờ vai trắng nõn nà bởi lộ ra trong không khí có chút lạnh làm nó rùng mình thức giấc, vội vã kéo kéo cái mền cao lên phủ kín cả đầu rồi tiếp tục ngủ tiếp. Nhột nhột nơi eo nhỏ, nó vặn vẹo cái thân thể bé nhỏ trong lòng hắn
- Nên thức., giọng nói nhẹ không mang chút cảm xúc phả hơi ấm nóng lên mép tai nó. Vô thức nó bung mền ra híp híp đôi mắt nhìn màn đêm vẫn còn, huơ huơ tay trong không trung cũng không thấy tay nó liền trùm mền lại ngáp một cái rồi nói
- Tối mà
- Đã sáng., ôm lấy nó nằm để lên người mình rồi phủ mền qua cho ấm, từ tốn nói. Bị đổi tư thế đột ngột nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến tâm tình muốn ngủ của nó được, ôm lấy vật thể ấm nóng phía dưới không ngừng cọ tới cọ lui hưởng thụ sự ấm áp ngủ thiếp đi. Hắn nhìn cô gái phía trên không mảnh vải che thân khấy đảo lòng hắn, máu nóng một trận dân đến não, lắc lắc đầu chán nản hắn giơ tay đánh vào mông nhỏ của nó kêu tiếng thật to. Nó bị đánh đau liền giật mình tỉnh ngủ ngơ ngác nhìn hắn
- Tỉnh., đôi môi bạc quyến rũ nhếch lên một đường cong như có như không hướng đến nó nhìn. Bỗng người nó cứng đờ, nhớ lại hình ảnh tối hôm qua không mảnh vải cùng hắn ngủ chung trên một giường đã vậy hiện tại còn nằm trên người hắn, mặt nó lập tức nóng lên. Biết nó đang ngại ngùng, hắn cũng chẳng muốn cùng nó trêu ghẹo, ôm chặt lấy nó ngồi dậy đi đến phòng tắm. Nó ngu ngơ cả buổi cho đến khi hắn cùng nó đã chỉnh chu ngồi vào bàn ăn dưới lầu lúc đó nó mới tỉnh táo được.
- Ừm, anh hai đâu?, nó khẽ đảo mắt qua hắn rồi quay nhanh sang chỗ khác nhìn người giúp việc hỏi
- Dạ cậu chủ vẫn chưa có thức dậy, người giúp việc lễ phép trả lời nó
- Thế còn Nao đâu rồi?
- Dạ tiểu thư Nao cũng vẫn chưa thức giấc
- Được rồi, chị đi làm việc của mình đi., nó nghi hoặc không phải anh hai không có thói quen thức dậy trễ sao, lần này lại ngủ dậy muộn như vậy. Nó đứng dậy muốn đi lên lầu gọi Nao cùng Shou dậy thì bị hắn giữ lại kéo ngồi vào lòng hắn
- Không cần quan tâm., một tay gắp thức ăn cho nó một tay giữ eo nó lại tránh cho nó chạy mất
- Nhưng..., nó chưa kịp nói xong liền bị hắn nhét một miếng thức ăn vào miệng làm nó nghẹn lời
Ăn uống xong nó được hắn đưa đến trường học
Nhìn sự ồn ào lạ lùng của trường học hôm nay nó cảm thấy rất hiếu kì nhưng thôi kệ, bỏ qua nó đi tiếp thì gặp được Si (Yuri: Ai không nhớ thì xem lại
- Hyo, sao giờ cô mới đi học, nghe tin gì chưa?., Si nhìn thấy nó liền đẩy cáo gọng kính thả chồng sách vở xuống tiến đến gần nó hỏi
- Chưa
- Hiệu trưởng trường đã đổi, yêu cầu học sinh phải làm bài thi khảo sát tích hợp môn, tôi không thi liền bị đẩy đi lớp KC, danh sách chỉ có người., Si vừa nói vừa bất mãn nhíu mi
- Và tôi cũng nằm trong đó., nó khẽ cười nhẹ nói
- Chính xác, ngoại trừ tôi, cô cùng cái cô gái hay đi cùng cô thì người còn lại theo sự điều tra của tôi đều không đơn giản., vẻ mặt ra dáng ông cụ non tay lướt lướt trên con Ipad đưa thông tin cho nó đọc. Nó nhìn qua một lượt rồi gật đầu với Si
- Thế còn hiệu trưởng cũ?, nó nhếch môi hỏi
- Mất tích, có lẽ vậy., Si nói nhưng không có phần chắc chắn, đầu luôn lắc cho thấy vẫn không có manh mối gì
- Ừm
- À, KC có điểm đặc biệt là kẻ nào điểm thấp trong khối KC sẽ được "vinh hạnh" học lớp này., mắt Si léo lên tia chết chóc rồi vụt tan trong phút chốc, tay nắm chặt lại thành đấm cho thấy cơn giận đã tới
- Họ muốn dìm thì chúng ta cứ "chìm" cho họ thấy., mắt sáng lên giảo hoạt, nó khẽ đưa ngón trỏ lên vuốt ve đôi môi anh đào, kí hiệu cho cuộc chơi bắt đầu
- Sợ hãi rồi nên hành động sớm?, Si cười cười rồi ôm chồng sách vở cùng nó đi đến căn phòng rộng nhất cuối dãy D nơi có lớp KC đang ở đó. Tiếng nhạc xập xình như ở quán bar vọng ra từ phòng lớp KC, nó đã văng cánh cửa rồi đi vào đứng giữa lớp, đôi mắt thạch anh tím đảo quanh lớp học rồi chọn cho mình cái bàn góc phải cuối lớp học. Nhạc tắt đi, người trong phòng dồn sự chú ý vào nó, nó không quan tâm cùng Si đến chỗ ngồi của mình. Nó nhìn sang cô gái đang gục mặt xuống bàn ngủ ở bên cạnh liền cảnh giác, cô gái đó thật không đơn giản, người kia kéo nhau đến bàn nó cùng Si nhìn nó từ trên xuống dưới, mặt ai cũng làm ra vẻ nghiêm trọng, không mảy may quan tâm nó đeo tai nghe vào.