Cô như mèo nhỏ ngoan ngoãn nghe lời ở yên trong lòng anh, không động đậy, không nói năng gì làm anh khó hiểu, chẳng phải lúc trước cô sẽ nói rất nhiều với anh sao, vì sao từ lúc anh gặp lại cô ngoại trừ cãi nhau thì cô cũng không nói thêm gì với anh.
______________Sáng hôm sau___________
Mí mắt rung rung khẽ động, bờ vai trắng nõn nà bởi lộ ra trong không khí có chút lạnh làm nó rùng mình thức giấc, vội vã kéo kéo cái mền cao lên phủ kín cả đầu rồi tiếp tục ngủ tiếp. Nhột nhột nơi eo nhỏ, nó vặn vẹo cái thân thể bé nhỏ trong lòng hắn
- Nên thức., giọng nói nhẹ không mang chút cảm xúc phả hơi ấm nóng lên mép tai nó. Vô thức nó bung mền ra híp híp đôi mắt nhìn màn đêm vẫn còn, huơ huơ tay trong không trung cũng không thấy tay nó liền trùm mền lại ngáp một cái rồi nói
- Tối mà
- Đã sáng., ôm lấy nó nằm để lên người mình rồi phủ mền qua cho ấm, từ tốn nói. Bị đổi tư thế đột ngột nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến tâm tình muốn ngủ của nó được, ôm lấy vật thể ấm nóng phía dưới không ngừng cọ tới cọ lui hưởng thụ sự ấm áp ngủ thiếp đi. Hắn nhìn cô gái phía trên không mảnh vải che thân khấy đảo lòng hắn, máu nóng một trận dân đến não, lắc lắc đầu chán nản hắn giơ tay đánh vào mông nhỏ của nó kêu tiếng thật to. Nó bị đánh đau liền giật mình tỉnh ngủ ngơ ngác nhìn hắn
- Tỉnh., đôi môi bạc quyến rũ nhếch lên một đường cong như có như không hướng đến nó nhìn. Bỗng người nó cứng đờ, nhớ lại hình ảnh tối hôm qua không mảnh vải cùng hắn ngủ chung trên một giường đã vậy hiện tại còn nằm trên người hắn, mặt nó lập tức nóng lên. Biết nó đang ngại ngùng, hắn cũng chẳng muốn cùng nó trêu ghẹo, ôm chặt lấy nó ngồi dậy đi đến phòng tắm. Nó ngu ngơ cả buổi cho đến khi hắn cùng nó đã chỉnh chu ngồi vào bàn ăn dưới lầu lúc đó nó mới tỉnh táo được.
- Ừm, anh hai đâu?, nó khẽ đảo mắt qua hắn rồi quay nhanh sang chỗ khác nhìn người giúp việc hỏi
- Dạ cậu chủ vẫn chưa có thức dậy, người giúp việc lễ phép trả lời nó
- Thế còn Nao đâu rồi?
- Dạ tiểu thư Nao cũng vẫn chưa thức giấc
- Được rồi, chị đi làm việc của mình đi., nó nghi hoặc không phải anh hai không có thói quen thức dậy trễ sao, lần này lại ngủ dậy muộn như vậy. Nó đứng dậy muốn đi lên lầu gọi Nao cùng Shou dậy thì bị hắn giữ lại kéo ngồi vào lòng hắn
- Không cần quan tâm., một tay gắp thức ăn cho nó một tay giữ eo nó lại tránh cho nó chạy mất
- Nhưng..., nó chưa kịp nói xong liền bị hắn nhét một miếng thức ăn vào miệng làm nó nghẹn lời
Ăn uống xong nó được hắn đưa đến trường học
Nhìn sự ồn ào lạ lùng của trường học hôm nay nó cảm thấy rất hiếu kì nhưng thôi kệ, bỏ qua nó đi tiếp thì gặp được Si (Yuri: Ai không nhớ thì xem lại
- Hyo, sao giờ cô mới đi học, nghe tin gì chưa?., Si nhìn thấy nó liền đẩy cáo gọng kính thả chồng sách vở xuống tiến đến gần nó hỏi
- Chưa
- Hiệu trưởng trường đã đổi, yêu cầu học sinh phải làm bài thi khảo sát tích hợp 10 môn, tôi không thi liền bị đẩy đi lớp 10KC5, danh sách chỉ có 10 người., Si vừa nói vừa bất mãn nhíu mi
- Và tôi cũng nằm trong đó., nó khẽ cười nhẹ nói
- Chính xác, ngoại trừ tôi, cô cùng cái cô gái hay đi cùng cô thì 7 người còn lại theo sự điều tra của tôi đều không đơn giản., vẻ mặt ra dáng ông cụ non tay lướt lướt trên con Ipad đưa thông tin cho nó đọc. Nó nhìn qua một lượt rồi gật đầu với Si
- Thế còn hiệu trưởng cũ?, nó nhếch môi hỏi
- Mất tích, có lẽ vậy., Si nói nhưng không có phần chắc chắn, đầu luôn lắc cho thấy vẫn không có manh mối gì
- Ừm
- À, 10KC5 có điểm đặc biệt là kẻ nào điểm thấp trong khối KC sẽ được "vinh hạnh" học lớp này., mắt Si léo lên tia chết chóc rồi vụt tan trong phút chốc, tay nắm chặt lại thành đấm cho thấy cơn giận đã tới
- Họ muốn dìm thì chúng ta cứ "chìm" cho họ thấy., mắt sáng lên giảo hoạt, nó khẽ đưa ngón trỏ lên vuốt ve đôi môi anh đào, kí hiệu cho cuộc chơi bắt đầu
- Sợ hãi rồi nên hành động sớm?, Si cười cười rồi ôm chồng sách vở cùng nó đi đến căn phòng rộng nhất cuối dãy D nơi có lớp 10KC5 đang ở đó. Tiếng nhạc xập xình như ở quán bar vọng ra từ phòng lớp 10KC5, nó đã văng cánh cửa rồi đi vào đứng giữa lớp, đôi mắt thạch anh tím đảo quanh lớp học rồi chọn cho mình cái bàn góc phải cuối lớp học. Nhạc tắt đi, 6 người trong phòng dồn sự chú ý vào nó, nó không quan tâm cùng Si đến chỗ ngồi của mình. Nó nhìn sang cô gái đang gục mặt xuống bàn ngủ ở bên cạnh liền cảnh giác, cô gái đó thật không đơn giản, 6 người kia kéo nhau đến bàn nó cùng Si nhìn nó từ trên xuống dưới, mặt ai cũng làm ra vẻ nghiêm trọng, không mảy may quan tâm nó đeo tai nghe vào.
- Don"t care., cô gái đang gục mặt xuống bàn liền bật dậy lạnh lẽo quát người kia. Dừng bước lại, quay sang nhìn cô gái đó rồi giải tán việc ai người ấy làm, bỏ qua nó và Si. Nhếch khẽ cánh môi, như có như không liếc nhìn qua cô gái đó "Dương Minh Kiều, tôi tìm thấy cô rồi"
Bởi vì lớp KC là lớp không thông qua việc khảo sát nên hầu như % số tiết đều tự học, các tiết còn lại chia đều cho các kĩ năng xã hội. Nó đã nghe gần hết bài hát rồi mà vẫn chưa thấy cô vào, tính gọi điện thoại thì...
Cạch
- Phương Ny, em ra đây ngay cho tôi., cánh cửa lớp nhẹ nhàng đẩy ra, xuất hiện một người con trai nho nhã, khuôn mặt đỏ bừng bừng càng làm cho nét mặt thêm phần cuốn hút. Ngón tay thon dài trắng bóng chỉ thẳng vào mặt một cô gái có dáng người nhỏ nhắn, đồng phục chỉnh chu, khuôn mặt dễ thương mềm mại, đôi mắt to tròn lanh lợi bị che sau cặp kính dày cộm, mớ tóc hỗn độn như chưa chải qua buộc đại khái lên cao ở phía sau nhưng không làm mất đi nữ tính vốn có.
- Anh...em..., cô gái tên Phương Ny hốt hoảng nhẹ nhàng bước ra phía trước đối diện cùng người con trai kia
Nó tự nhiên nổi hứng muốn xen vào chuyện của người khác, đứng dậy sải chân bước đến gần níu tay Phương Ny lại
- Cậu...., Phương Ny giật mình khi bị nó kéo lại, lóe lên trong mắt là sự vui sướng cùng biết ơn nó. Nó thật sự chỉ muốn góp vui thôi chứ không muốn có ơn nghĩa với ai hết nha
- Người đó là ai? Đến đây tìm cậu làm gì?, nó chỉ tay vào người con trai kia hỏi cô (PN). Đợi lâu không thấy ai trả lời liền quay sang nhìn Ny thì thấy nhỏ cúi gầm mặt xuống không nhìn nó. Ngón tay trỏ đeo chiếc nhẫn bạc chạm vào chiếc cằm nhỏ nâng nhỏ ngước lên cùng nó đối diện.
- Vì sao cô không trả lời tôi., phả vào mặt nhỏ hơi thở địa ngục lạnh lẽo làm tâm nhỏ rung liên hồi muốn trốn nhưng căn bản là trốn không được.
- Anh ấy là... là... là
- Hắn là gì, hử?., nghe nhỏ ấp úng với mình tự nhiên nó mất hứng không muốn tham dự nữa, liền buông cằm nhỏ ra xoay người trở về chỗ ngồi. Nhìn bóng dáng cao ngạo cùng lạnh lùng của nó quay lưng về phía mình, nhỏ cảm thấy như cả thế giới này bỏ rơi nhỏ, lo sợ bao vây lấy tâm trí.
- Anh ấy là anh trai của tớ, anh ấy đến đây là để thương lượng với tớ về việc có nên trốn đi đâu đó một thời gian không. Bởi anh ấy lo sợ cha sẽ đánh tớ đến chết., nhỏ cắn cắn cánh môi để kìm nén những giọt nước mắt muốn rơi ra ngoài, nhỏ nhất định, nhất định phải kiên cường. Bước chân nó dừng lại giữa lớp, xoay người lại nở nụ cười xinh đẹp động lòng người với nhỏ.
- Cậu không cần phải đi đâu hết, vì đây là nhà cậu là gia đình của cậu, tớ cùng mọi người là người thân của cậu., Kiều Kelly đứng dậy hùng hổ cướp lời của nó dõng dạc nói
- Phải... Đúng đó..., tất cả mọi người hùa nhau vào an ủi nhỏ. Nhưng nhỏ không quan tâm, ánh mắt nhỏ vẫn luôn hướng về nó, mong muốn nghe điều gì đó từ nó
- Anh là Phan Hàn Anh hay tôi nên gọi là Zan., nó bỏ qua nhỏ đưa mắt nhìn đến người con trai kia
- À, gọi như thế nào cũng được., tên đó gãi đầu bối rối trả lời nó
- Sắp tới căn hộ số cách đây dãy nhà sẽ xây xong, Phan Hùng đã không tốt với các người thì cần gì phải ở lại, dọn đến đó ở, tôi sẽ cho người đến hỗ trợ., mắt nó lóe lên tia sáng rồi tắt đi nhanh chóng, kì này Phan Hùng sẽ là đối tượng đầu tiên cho kế hoạch của nó
Ánh mắt của nhỏ cùng anh sáng lên, không phải ai cũng biết đằng sau bộ mặt giả nhân giả nghĩa của cáo già Phan Hùng là bộ mặt thôi rửa, tàn độc. Phan Hàn Anh cùng Phan Phương Ny là hai đứa con nuôi của hắn được hắn nhận về với mục đích che mắt thiên hạ. Nhỏ đã hận hắn rất lâu rồi, chỉ là chưa đủ cường để chính tay mình kết liễu hắn ta kết liễu những tháng ngày bị dày vò hành hạ thừa sống thiếu chết. Nay đã có người giúp đỡ thì ngại gì không nương tựa để xả hận.
Không ngần ngại lâu, nhỏ cùng tên kia gật đầu nhanh chóng. Nó hài lòng với cái sự hận thù len lỏi trong đôi mắt ngây ngô kia của nhỏ, kế hoạch của nó xem như sắp phải đến lúc thực thi rồi.
Những con người còn lại nghe nó nói mà cảm thấy trong tâm chấn động vang vọng, chấp thuận cho không chỉ một người mà là hai người sống cùng, còn có căn hộ riêng ở khu vực cao cấp phía tây, cô ta vững chắc thế lực hơn bọn họ nghĩ nhiều.
- Cô gái, cô mạnh hơn tôi nghĩ nhiều...Á... hự., tên con trai mái tóc đỏ đi đến gần nó buông lời trêu ghẹo liền bị Si hất tay đấm thẳng vào bụng khiến tên đó ngã lăn.
- Tôi nói cậu Hoàng Gia Huy - Seo, con trai giữa của cố chủ tịch tập đoàn xuyên quốc gia. Cha mất khi tuổi, mẹ kế cùng em trai không ngừng hất hủi. Độc lập tài chính từ năm nay với công việc bartender tại các quán bar. Tôi nói còn thiếu gì nữa không Seo., Si lạnh nhạt đọc một lèo những gì mình vừa tra được từ thông tin nội bộ thành phố, khá là hài lòng với sự biến sắc nhanh chóng của Seo
- Chào cô, Hyo, tôi là Dương Minh Kiều hay Kiều Kelly., cô ta bước lên đối diện cùng nó khẽ nâng chân mày lên nhìn nó
- Lâu rồi không gặp còn nhớ tôi không, Kiều Kelly., Nao bước vào trong bộ váy đồng phục được cách điệu dễ thương. Cô híp mắt nhìn cô ta, môi vẽ ra đường cong nguy hiểm. Nhìn sư tỷ mà mình thầm tôn thờ trong lòng xuất hiện khiến Kiều Kelly có một chút ngỡ ngàng cùng bối rối không thể diễn tả được
- Sư... sư tỷ... sao... sao., lắp bắp mãi cô ta cũng chẳng nói ra được một câu
- Ý cô hỏi vì sao tôi chưa chết đúng không?
- Phải... phải..., cô ta gật đầu lia lịa
- Tôi phải sống để nhìn thấy cô chết chứ., cô nhoẻn miệng cười, từ từ đến gần cô ta, cô bước tới trước một bước, cô ta lùi về sau một bước, cứ như vậy cho đến khi cô ta tựa lưng vào bước từng lạnh lẽo liền dừng lại hốt hoảng nhìn cô
- Sư... sư tỷ... muội... muội...
- Cô tính nói là cô xin lỗi, muốn tôi tha lỗi cho cô đúng không?
Cô ta liên tục gật gật đầu
- Muộn rồi., cô nói vừa xong liền quay lưng đi đứng bên cạnh nó khẽ nói cười xem như không có chuyện gì. Cô vừa đi cô ta liền suy sụp ngồi bệt xuống sàn gạch lạnh lẽo liên tục lắc đầu xin lỗi cô
- Muội không cố ý, là muội sai, tỷ tha cho muội đi... tha cho muội đi., nói xong cô ta liền ngất đi ngã nhào xuống đất.
Không ai muốn bước lên giúp đỡ Kelly cả bởi đơn giản, cô ta không đáng. Nao khe khẽ cười trào phúng nhưng sâu trong mắt là sự đau đớn giằng xé, bởi lẽ trong con người cô đâu đó vẫn còn vương lại chút tình người. Bắt gặp được tia hai mặt của Nao, nó liền lắc đầu chán nản, Nao quá đơn giản rồi, chỉ sợ sẽ còn gặp đau khổ dài dài.
- Hàn Anh, Kelly sẽ giao cho anh, tôi nghĩ chắc anh cũng biết mình nên làm gì rồi phải không., nói chuyện cùng Hàn Anh nhưng ánh mắt lại nhìn thẳng vào Nao như có dụng ý. Nghe nó nói thế, cả lớp cùng giải tán, phần ai nấy làm trả lại cho lớp học sự nguyên vẹn ồn ào vốn có như lúc ban đầu xem chuyện khi nãy như từng xảy ra.
- Ê, bên KC muốn song đấu trong ngày hội kỷ niệm năm club Tổng Hợp được thành lập kìa., Si ở bàn trên quay xuống tức giận thông báo cho nó và cô nhưng mà tình cờ bởi giọng Si quá quá mức thanh làm cho người đang hóng hớt chuyện tụi nó liền nghe được hết
- Là thằng Kay đúng không Si?., Lý Anh Tú - Tad ôm quyển sách toán tổng hợp chương trình đại học - nằm trong tầm nhìn của nó liền đoán được là ai.
- Ừm... là nó, mới phát trên kênh TK cách đây phút., Si vừa múa tay trên bàn phím vừa trả lời câu hỏi của Tad.
- Chắc chắn bị con Din cho uống nước bùa rồi, con nhỏ đó chúa ghét tiểu công chúa lớp ta mà., cô gái nhỏ nhắn với tóc ngắn tomboy ngồi luyện bí kíp "Đường Kách Mệnh" của Hồ Chí Minh - Trịnh Ngọc Dung
- Dung Dung cậu chỉ được cái nói đúng., Phương Ny nháy mắt làm mặt dễ thương với Dung Dung.
- Ồ, mà hạng mục thi đấu lần này là gì vậy?, một cậu con trai mái tóc tím nổi bật trên nền da trắng, đuôi mắt hẹp dài cùng điệu cười mỉm khó dò làm cho người khác có cái nhìn không thiện cảm với hắn. Nó nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi lại từ dưới lên trên nhưng vẫn không biết là ai bèn quay qua nhìn Si với ánh mắt: "Hắn là ai?"
- Lê Nhật Nam - Yun, con của cố phu nhân chủ tịch tập đoàn bánh ngọt, đã cùng thiên kim họ Trịnh là Trịnh Ngọc Dung đính ước khi còn nhỏ. Cả hai đều độc lập tài chính với chuỗi khách sạn ven biển các tỉnh thành phía nam
- Ừm, có phải hay không Dung Dung đang giận cậu đúng không Yun., cô lém lỉnh cười với Yun, nói nhỏ vào tai cậu ta
- Phải, có chút hiểu lầm, tớ bỏ việc theo cậu ấy cả tuần này rồi mà chưa có tiến triển gì hết., cậu lại nhỏ vào tại cô, hai người mờ mờ ám ám khiến một người nổi đóa lên hậm hực đọc sách
- À Yun này, tôi tra ra rồi, sẽ thi trắc nghiệm tổng hợp môn toán, văn và anh văn, rồi sẽ thi cuộc thi English Song thường niên của club Tổng Hợp đó, còn thêm vòng thi chạy tiếp sức nữa., Si vừa lướt máy tính vừa trả lời Yun
- Chạy á? Rồi xong, xong hết, xong hết cả rồi., nó nghe tiếng thét chói tai liền quay lại thì