Sau khi bị uống viên GH8, tôi hôn mê bấttỉnh trong một thời gian dài, do vậy, toàn bộ những lời kể dưới đây làcủa Cúc Tiên tỉ chứ không phải là Giang Tiểu Khuê tôi, cho nên, đừngthắc mắc, nếu thắc mắc thì xin liên hệ với Cúc Tiên tỉ nha!
Trở lại thời điểm khi Tiểu Khuê bị chị gái là Giang Tiểu Mai cho uống thuốc gây mê
TIểu Mai chỉ lướt nhìn cô em gái một chút, xoay người đi ra ban công. Côbiết, cô không nên sử dụng viên thuốc kia, nhưng vì bất đắc dĩ
Thực ra chuyện đính hôn với Gia Kỳ là màn sắp đặt của bố mẹ cô nhằm khiêukhích Hoàng Quân.Bởi bố cô biết, chuyện cô với Quân dây dưa ở Mĩ đã gâychấn động,bố cô muốn Hoàng Quân quyết định dứt khoát hơn. Mặc dù chuyệnnày có thể tổn thương tới đứa em ngốc nghếch kia, nhưng chắc nó sẽ thông cảm cho cô. Dù sao, khi giải quyết xong vụ đính hôn,nó mới có thể tỉnhdậy được
Bầu trời đêm thật yên tĩnh, bất giác, cô nhớ tới Hoàng Quân, bất giác, khóe môi cô nhếch lên, cô nở một nụ cười tà mị
“Còn chưa chịu ngủ sao?”
Giọng người con trai khàn khàn, có chút gợi cảm. Cô xoay người lại,giọng nói trong trẻo vang lên
“Tôi đâu phải cậu, mất ngủ mấy đêm liền”
Biết mình bị chế nhạo, hắn không thèm nhìn cô, đưa ánh mắt xa xăm về phía những ngôi sao trên trời
“Trăng hôm nay sáng quá!”
Cô nhếch môi, khinh khỉnh nói “Lãng xẹt! Không ngờ đại ma đầu như cậu lạicó những giây phút lãng mạn chết người,đừng nói với tôi mấy hôm nay cậuchầu trực bên linh cữu con bé Khuê đấy nhá, nó chưa chết đâu, chỉ bấttỉnh thôi mà”
Hắn lườm cô “Cậu đúng là người chị ác độc, đến em gái mà cũng dám ra tay”
Cô lạnh lùng cười một tiếng, vỗ vỗ vào vai hắn “Cám ơn, nhưng tôi đâu ácbằng cậu. Cậu ấy à,cài đặt thiết bị GPS trên người Tiểu Khuê, ném thưtình của mấy anh chàng handsome, dụ dỗ mẹ tôi giúp cậu tống cổ con bélên chùa, khai báo tội của nó với ông cậu, ai nha, cậu xem ra tốt bụnghơn tôi nghĩ nha. Liệu hồn đấy, đừng để tôi nói với con bé xem nó có xéxác cậu ra không?”
Hắn nhăn mặt, bộ dạng khúm núm “Chị vợ à, chịbớt lời dùm em đi, em đã tận tình giúp chị vụ của thằng Bimko rồi haysao? Hơn nữa, thằng khốn ấy nuốt trọn con BMW của em, vợ chồng nhà chịđúng là rất biết hợp tác. Em thiết nghĩ, sao vợ chồng nhà chị không đilàm cướp luôn đi, không khéo lại vớ bở ấy chứ”
“Ừ, cậu không nói tôi đây cũng dự định rủ anh ta đi cướp ngân hàng thế giới xem sao, chắc vui phết”
“Vào vấn đề chính đi, xin hỏi bà chị đây muốn tôi tổ chức lễ đính hôn hoành tráng tới mức nào?”
“Ôi dào, không cần phô trương quá đâu.,đơn giản là được, chủ yếu là khiêukhích tên óc heo kia thôi mà, bày đặt làm gì cho tốn tiền của”
“Vậy, ý chị, đơn giản là..”
“Đơn giản là mở tiệc ở khách sạn hoàng gia, sau đó mời khoảng 500 phóngviên thôi, nhiều quá lại không đủ, đồ ăn thức uống không cần sơn hào hải vị, chỉ câng cao lương,mỹ vị là được. Còn nữa, cử thêm..”
“Stop! Chị định đánh cướp tài sản nhà tôi đấy hả, tổ chức lễ đính hôn với chị xong, sau này tôi lấy tiền đâu mà cưới Tiểu Khuê”
Tiểu Mai uất khí rít lên “Gia Kỳ, cậu chết luôn đi, đồ keo kiệt! Tài sản nhà cậu đủ để đè chết người mà còn keo kiệt với tôi, đã vậy lại còn thíchkể nghèo, kể khổ với em gái tôi. Gia Kỳ, mặt cậu quả nhiên vô cùng dày”
“Cảm ơn lời khen của chị, mặt tôi có dày không bằng thành tích lột đồ của chị, ha ha”
Gia Kỳ cười lớn, hai tay đúc vào túi quần đi thẳng, để lại bộ mặt tức giận của người nào đó
…
Giang Hồng Phong rốt cuộc đã từ Nam ra Bắc, trịnh trọng mang theo vô số giấytờ , văn kiện. Một mình ông ngồi làm việc, mắt sắp hoa lên vì mấy conchứ này rồi. Công nhận, chạy trời không khỏi đống tài liệu này
Hòa Nhã từ phía xa, bưng theo ly cà phê đến gần chỗ chồng, khoan thai vắtchéo chân. Bà biết người nào đó khi nhìn thấy bà thì tuyệt nhiên khôngthể tập trung cao độ được nên bà cố ý ngồi uống cà phê, bà muốn xem,người đàn ông kia đủ bản lĩnh tới mức nào
Bị nhìn chằm chằm, Giang Hồng Phong vô thức buông tài liệu xuống, ánh mắt ngước lên nhìn người phụ nữ trước mặt.
Gương mặt có chút lạnh lùng làm người ta tê tái lòng, hàng lông mày cong cong tựa dáng núi mùa thu kia thi thoảng nhấp nhô một khách khiêu gợi. Lànmôi mọng đỏ thinh thoảng nhấp nụm cà phê, cả tâm hồn Giang Hồng Phongdậy sóng
Người phụ nữ ngồi trước mặt vẫn thản nhiên uống cà phê, mặc kệ ánh mắt xăm soi của người nào đó
Phải mất một lúc sau, không nhịn được, bà lạnh nhạt lên tiếng
“Ông nhìn cái quái gì, tập trung vào tài liệu của ông kìa”
Giang Hồng Phong nhếch môi, sự căng thẳng được dãn bớt. Đã lâu lắm rồi, ôngmới được nghe người phụ nữ này nói chuyện, thành thử có chút nhớ thương, có chút không kiềm chế được
Đôi bàn tay thô dáp nhẹ nhàng chạmvào mái tóc kia, âu yếm vuốt nhẹ rồi trượt xuống cổ. Người phụ nữ củaông quả nhiên vẫn có nét hấp dẫn như ngày nào, đáng tiếc,sự lạnh lùngkia làm ông khó chịu.Ông nhíu mày, ánh mắt có chút cười cợt
“Em vẫn vậy, bà xã ạ”
Bà hung hăng hất tay ông ra, lạnh nhạt bảo “Ai là bà xã của anh, xin nhớ cho, tôi với anh li thân lâu rồi mà”
Ông cười cười, cánh tay kia nhanh thoan thoát túm chặt được eo , ôm trọnlấy bà. Giờ phút này, ông cảm nhận được hơi thở gấp gáp, nhịp tim bất ổn của người đang nằm trong vòng tay mình. Ông không khỏi chế nhạo
“Ly thân đâu phải ly hôn, em mạnh mồm cái gì chứ! Bao nhiêu năm rồi tínhkhí vẫn vậy, anh thấy, ngoài anh ra, không còn nười đàn ông nào đủ canđảm để yêu thương em đâu”
Bà đẩy người ông ra, khảng khái nói“Đừng tự mãn nữa, tôi đâu phải thiếu đàn ông, chẳng qua là tôi khôngthích thôi” Ngừng lại một chút, bà ngẫm nghĩ rồi bảo “Vào vấn đề chínhđi. Đợt này, anh ra Bắc là có ý gì, không phải tôi nói rồi sao, bao giờanh bỏ được đống lộn xộn kia thì hẵng quay ra đón mẹ con tôi mà?”
Giang Hồng Phong mặt lạnh lại, ánh mắt có chút thâm sâu. Ông biết, người phụnữ này nhất định không để yên mà, quả nhiên, không quên chuyện xưa
Từ trước, ông cũng định ra Bắc giảng hòa rồi, nhưng vì bận bịu với côngviệc, với lại, biết tính người phụ nữ này nên ông mới không ra Bắc.Nhiều năm nay, ông vãn luôn cho thám tử theo dõi và báo cáo tình hình.Có những chuyện có thể nói thẳng ra, nhưng có những chuyện không nên nói thì vẫn tốt hơn. Sự im lặng nhiều năm của ông chắc cũng đủ để nguôingoai phần nào lửa giận trong lòng bà
“Bà xã, em đừng như vậy nữa. Anh ra Bắc lần này không phải vì con nhóc Tiểu Mai kia sao, em chớ càu nhàu!”
“Anh nói tôi càu nhàu? Chẳng phải một tay anh dựng lên vụ này mà không thèmhỏi ý tôi hay sao.Anh biết thừa là thằng Bimko kia lăng nhăng không kémphần anh, thế mà anh lại định giao tính mạng con gái anh cho nó đấy hả,ngu xuẩn. Nói gì thì nói, dù sao Tiểu Mai cũng là em gái anh, anh muốnsao thì tùy”
Thực ra, bản thân Tiểu Mai đã biết cô không phải làcon của Giang Hồng Phong và Lâm Hòa Nhã. Họ nuôi cô chẳng qua là muốngiữ thể diện cho nhà họ Giang mà thôi.
Dĩ nhiên, cô biết bố mẹmình là ai, cô cũng không phản đối khi Giang Hồng Phong đưa ra quyếtđịnh này,dù sao cô cũng muốn mượn chuyện đính hôn với Gia Kỳ để côngkích Hoàng Quân
Sau khi bị uống viên GH, tôi hôn mê bấttỉnh trong một thời gian dài, do vậy, toàn bộ những lời kể dưới đây làcủa Cúc Tiên tỉ chứ không phải là Giang Tiểu Khuê tôi, cho nên, đừngthắc mắc, nếu thắc mắc thì xin liên hệ với Cúc Tiên tỉ nha!
Trở lại thời điểm khi Tiểu Khuê bị chị gái là Giang Tiểu Mai cho uống thuốc gây mê
TIểu Mai chỉ lướt nhìn cô em gái một chút, xoay người đi ra ban công. Côbiết, cô không nên sử dụng viên thuốc kia, nhưng vì bất đắc dĩ
Thực ra chuyện đính hôn với Gia Kỳ là màn sắp đặt của bố mẹ cô nhằm khiêukhích Hoàng Quân.Bởi bố cô biết, chuyện cô với Quân dây dưa ở Mĩ đã gâychấn động,bố cô muốn Hoàng Quân quyết định dứt khoát hơn. Mặc dù chuyệnnày có thể tổn thương tới đứa em ngốc nghếch kia, nhưng chắc nó sẽ thông cảm cho cô. Dù sao, khi giải quyết xong vụ đính hôn,nó mới có thể tỉnhdậy được
Bầu trời đêm thật yên tĩnh, bất giác, cô nhớ tới Hoàng Quân, bất giác, khóe môi cô nhếch lên, cô nở một nụ cười tà mị
“Còn chưa chịu ngủ sao?”
Giọng người con trai khàn khàn, có chút gợi cảm. Cô xoay người lại,giọng nói trong trẻo vang lên
“Tôi đâu phải cậu, mất ngủ mấy đêm liền”
Biết mình bị chế nhạo, hắn không thèm nhìn cô, đưa ánh mắt xa xăm về phía những ngôi sao trên trời
“Trăng hôm nay sáng quá!”
Cô nhếch môi, khinh khỉnh nói “Lãng xẹt! Không ngờ đại ma đầu như cậu lạicó những giây phút lãng mạn chết người,đừng nói với tôi mấy hôm nay cậuchầu trực bên linh cữu con bé Khuê đấy nhá, nó chưa chết đâu, chỉ bấttỉnh thôi mà”
Hắn lườm cô “Cậu đúng là người chị ác độc, đến em gái mà cũng dám ra tay”
Cô lạnh lùng cười một tiếng, vỗ vỗ vào vai hắn “Cám ơn, nhưng tôi đâu ácbằng cậu. Cậu ấy à,cài đặt thiết bị GPS trên người Tiểu Khuê, ném thưtình của mấy anh chàng handsome, dụ dỗ mẹ tôi giúp cậu tống cổ con bélên chùa, khai báo tội của nó với ông cậu, ai nha, cậu xem ra tốt bụnghơn tôi nghĩ nha. Liệu hồn đấy, đừng để tôi nói với con bé xem nó có xéxác cậu ra không?”
Hắn nhăn mặt, bộ dạng khúm núm “Chị vợ à, chịbớt lời dùm em đi, em đã tận tình giúp chị vụ của thằng Bimko rồi haysao? Hơn nữa, thằng khốn ấy nuốt trọn con BMW của em, vợ chồng nhà chịđúng là rất biết hợp tác. Em thiết nghĩ, sao vợ chồng nhà chị không đilàm cướp luôn đi, không khéo lại vớ bở ấy chứ”
“Ừ, cậu không nói tôi đây cũng dự định rủ anh ta đi cướp ngân hàng thế giới xem sao, chắc vui phết”
“Vào vấn đề chính đi, xin hỏi bà chị đây muốn tôi tổ chức lễ đính hôn hoành tráng tới mức nào?”
“Ôi dào, không cần phô trương quá đâu.,đơn giản là được, chủ yếu là khiêukhích tên óc heo kia thôi mà, bày đặt làm gì cho tốn tiền của”
“Vậy, ý chị, đơn giản là..”
“Đơn giản là mở tiệc ở khách sạn hoàng gia, sau đó mời khoảng phóngviên thôi, nhiều quá lại không đủ, đồ ăn thức uống không cần sơn hào hải vị, chỉ câng cao lương,mỹ vị là được. Còn nữa, cử thêm..”
“Stop! Chị định đánh cướp tài sản nhà tôi đấy hả, tổ chức lễ đính hôn với chị xong, sau này tôi lấy tiền đâu mà cưới Tiểu Khuê”
Tiểu Mai uất khí rít lên “Gia Kỳ, cậu chết luôn đi, đồ keo kiệt! Tài sản nhà cậu đủ để đè chết người mà còn keo kiệt với tôi, đã vậy lại còn thíchkể nghèo, kể khổ với em gái tôi. Gia Kỳ, mặt cậu quả nhiên vô cùng dày”
“Cảm ơn lời khen của chị, mặt tôi có dày không bằng thành tích lột đồ của chị, ha ha”
Gia Kỳ cười lớn, hai tay đúc vào túi quần đi thẳng, để lại bộ mặt tức giận của người nào đó
…
Giang Hồng Phong rốt cuộc đã từ Nam ra Bắc, trịnh trọng mang theo vô số giấytờ , văn kiện. Một mình ông ngồi làm việc, mắt sắp hoa lên vì mấy conchứ này rồi. Công nhận, chạy trời không khỏi đống tài liệu này
Hòa Nhã từ phía xa, bưng theo ly cà phê đến gần chỗ chồng, khoan thai vắtchéo chân. Bà biết người nào đó khi nhìn thấy bà thì tuyệt nhiên khôngthể tập trung cao độ được nên bà cố ý ngồi uống cà phê, bà muốn xem,người đàn ông kia đủ bản lĩnh tới mức nào
Bị nhìn chằm chằm, Giang Hồng Phong vô thức buông tài liệu xuống, ánh mắt ngước lên nhìn người phụ nữ trước mặt.
Gương mặt có chút lạnh lùng làm người ta tê tái lòng, hàng lông mày cong cong tựa dáng núi mùa thu kia thi thoảng nhấp nhô một khách khiêu gợi. Lànmôi mọng đỏ thinh thoảng nhấp nụm cà phê, cả tâm hồn Giang Hồng Phongdậy sóng
Người phụ nữ ngồi trước mặt vẫn thản nhiên uống cà phê, mặc kệ ánh mắt xăm soi của người nào đó
Phải mất một lúc sau, không nhịn được, bà lạnh nhạt lên tiếng
“Ông nhìn cái quái gì, tập trung vào tài liệu của ông kìa”
Giang Hồng Phong nhếch môi, sự căng thẳng được dãn bớt. Đã lâu lắm rồi, ôngmới được nghe người phụ nữ này nói chuyện, thành thử có chút nhớ thương, có chút không kiềm chế được
Đôi bàn tay thô dáp nhẹ nhàng chạmvào mái tóc kia, âu yếm vuốt nhẹ rồi trượt xuống cổ. Người phụ nữ củaông quả nhiên vẫn có nét hấp dẫn như ngày nào, đáng tiếc,sự lạnh lùngkia làm ông khó chịu.Ông nhíu mày, ánh mắt có chút cười cợt
“Em vẫn vậy, bà xã ạ”
Bà hung hăng hất tay ông ra, lạnh nhạt bảo “Ai là bà xã của anh, xin nhớ cho, tôi với anh li thân lâu rồi mà”
Ông cười cười, cánh tay kia nhanh thoan thoát túm chặt được eo , ôm trọnlấy bà. Giờ phút này, ông cảm nhận được hơi thở gấp gáp, nhịp tim bất ổn của người đang nằm trong vòng tay mình. Ông không khỏi chế nhạo
“Ly thân đâu phải ly hôn, em mạnh mồm cái gì chứ! Bao nhiêu năm rồi tínhkhí vẫn vậy, anh thấy, ngoài anh ra, không còn nười đàn ông nào đủ canđảm để yêu thương em đâu”
Bà đẩy người ông ra, khảng khái nói“Đừng tự mãn nữa, tôi đâu phải thiếu đàn ông, chẳng qua là tôi khôngthích thôi” Ngừng lại một chút, bà ngẫm nghĩ rồi bảo “Vào vấn đề chínhđi. Đợt này, anh ra Bắc là có ý gì, không phải tôi nói rồi sao, bao giờanh bỏ được đống lộn xộn kia thì hẵng quay ra đón mẹ con tôi mà?”
Giang Hồng Phong mặt lạnh lại, ánh mắt có chút thâm sâu. Ông biết, người phụnữ này nhất định không để yên mà, quả nhiên, không quên chuyện xưa
Từ trước, ông cũng định ra Bắc giảng hòa rồi, nhưng vì bận bịu với côngviệc, với lại, biết tính người phụ nữ này nên ông mới không ra Bắc.Nhiều năm nay, ông vãn luôn cho thám tử theo dõi và báo cáo tình hình.Có những chuyện có thể nói thẳng ra, nhưng có những chuyện không nên nói thì vẫn tốt hơn. Sự im lặng nhiều năm của ông chắc cũng đủ để nguôingoai phần nào lửa giận trong lòng bà
“Bà xã, em đừng như vậy nữa. Anh ra Bắc lần này không phải vì con nhóc Tiểu Mai kia sao, em chớ càu nhàu!”
“Anh nói tôi càu nhàu? Chẳng phải một tay anh dựng lên vụ này mà không thèmhỏi ý tôi hay sao.Anh biết thừa là thằng Bimko kia lăng nhăng không kémphần anh, thế mà anh lại định giao tính mạng con gái anh cho nó đấy hả,ngu xuẩn. Nói gì thì nói, dù sao Tiểu Mai cũng là em gái anh, anh muốnsao thì tùy”
Thực ra, bản thân Tiểu Mai đã biết cô không phải làcon của Giang Hồng Phong và Lâm Hòa Nhã. Họ nuôi cô chẳng qua là muốngiữ thể diện cho nhà họ Giang mà thôi.
Dĩ nhiên, cô biết bố mẹmình là ai, cô cũng không phản đối khi Giang Hồng Phong đưa ra quyếtđịnh này,dù sao cô cũng muốn mượn chuyện đính hôn với Gia Kỳ để côngkích Hoàng Quân