Hoàng đế phái người tặng lễ, sau đó một mình ở trong cung vượt qua một ngày. Trong lòng có chút chờ mong giờ trở thành hụt hẫng. Nhưng ít nhất cũng đã nói lên rằng Tử Thù này là thật.
Hoàng đế bỗng nhiên tự cười nhạo chính mình, người kia làm sao có thể trả giá lớn như vậy chứ, đi giả trang Tử Thù. Vuột mất chức thượng thư yêu thích xưa nay, cùng người Cố gia cộng độ giai tiết, cuối cùng còn ngoan ngoãn nghe theo an bài đi thành thân…
Có lẽ người kia đã thật sự trở về, trở lại cái thế giới nơi mà mọi chuyện đều rất thần kỳ Tử Thù từng nói rồi.
Trong tim có chỗ nào đó không thoải mái lắm, nhưng lại cảm giác không được rốt cuộc là chỗ nào đang đau.
Hụt hẫng hối tiếc, đó chính là trạng thái mỗi ngày của hoàng đế.
Nhưng thời gian lại cứ vô tình trôi tiếp, mặt ngoài hoàng đế cũng chỉ có thể đè xuống cảm giác mất mát ấy, tiếp tục làm một vị vua có khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị với tâm tính nóng nảy mà thôi.
—
* cộng độ giai tiết: cùng chung ngày vui