Bà Mười đem đến hai phần cơm đặt trước mặt nó và nhỏ,rồi lại cái nụ cười phúc hậu ấy "nở" ra. Cantin bắt đầu là nơi tụ tập học sinh vồ đến.
-"Thôi. Hai đứa bâyy ăn ngon miệng. Bà vào làm đồ ăn sáng cho mấy đứa kia."-Bà Mười cười cười vẫy vẫy tay nó và nhỏ.
-"Vâng."-Cái "Vâng" to đùng ngay sau đó.
Bà Mười vừa đi là nhỏ ngừng ăn (vì cơm đã hết :v). Nhỏ nhìn nó đang chậm chạp nuốt cơm xuống họng. Xoa hai vùng thái dương tỏ vẻ nhức đầu về việc phải suy nghĩ.
-"Bây giờ làm sao đây mày? Còn 5 ngày nữa là lễ hội bắt đầu."
Nhắc đến đây,cơm nghẹn lại họng nó. Rót ly nước lọc trước mặt,nó "tua" nhanh chóng mặc cho cơm còn trong miệng.
-"Aishhh....ba cái tên cờ hó đó. Nhắc đến là tao bực mình."-Nó gãi đầu bù xù.
-"Mình làm lại kế hoạch nịnh đó ha?"-Nhỏ nhiu mày nhìn nó,chờ đợi ý kiến.
Nó thả thìa,không ăn hoàn toàn. Vòng tay trước ngực dựa lưng vào ghế. Bây giờ trong đầu nó đang suy tính chuyện gì đó có vẻ lạ lạ mà nham hiểm không hề nhẹ.
-"Tụi hắn sẽ được nước lấn tới."-Nó ấp a ấp úng.
-"Vậy bây giờ...?"-Nhỏ chồm đến đợi nó thì thầm.
-"Bây giờ mình phải dùng biện pháp ép buộc với mấy cái tên đáng ghét đó."-Vừa nói xong,nó lại tiếp tục "công việc" ăn cho no bụng với thái độ tức giận khi nhắc đến ba tụi hắn.
...............
Trên lầu kia túc xá.
Ba thằng "diện" đang chải chuốt tóc tai và đồng phục đi học với ba khuôn mặt hết sức baby cùng body chuẩn không cần chỉnh. Hôm nay cuối tuần. Học bữa rồi chiều về nhà chính. Ba tụi hắn hào hứng cười nói rôm rả trong khi nàng còn đang ủ rủ với "chiếc gương thần" :3 :3
-"Hôm nay sao không có sức sống thế mày?"-Hắn đến cạnh nàng vuốt ve lại tóc.
-"Chán."-Nàng chỉ nói một từ mà làm bản mặt hắn xị xuống cả thướt.
-"Shit heo."-Hắn lổm xổm đứng lên tầng 2 vác cặp xuống đi ra ngoài xỏ chân vào đôi giày bata hàng hiệu mới ra là có liền.
Nàng lườm hắn rồi lại tiếp tục sửa tóc với "chiếc gương thần" sau một đêm ngủ hơn heo (vì sao đc gọi là gương thần,bởi vì nó soi bản mặt xinh đẹp của nàng nên nàng đặt cho "cưng" ấy là gương thần :3 :3 ). Chàng nhảy từ trên tầng 3 xuống với bản mặt nhăn nhó.
-"Tụi mày thấy cái quần đùi loè loẹt của tao đâu không?"
-"Hỏi vô duyên."-Anh liếc chàng với bản mặt đáng ghét. Cái quần đùi xấu xí màu loè đó thì ai mà đụng. Có cho cả thúng vàng của đéo cần. Thật như Shit!!!
-"Không thấy."-Nàng đeo cặp ra với đôi giày quay hậu nhưng lại dập thành dép (mang cho thoải mái) ra ngoài.
Anh nhìn theo nàng. Hình như hôm nay nàng có chuyện gì tâm tư. Bộ chả lẽ vì chuyện mình giả thành gái để đi dự lễ hội làm tinh thần tụt xuống đống bùn lầy dữ ta. Anh vác cặp chạy theo nàng.
-"Đợi tao với"-Vừa chạy đến là anh khoác vai nàng đi cứ như mình thân nhau từ trước.
Nàng nhún vai đi theo trong khi hắn đang có một tâm trạng vui vẻ và lại cover bài "See you again" đằng trước. Anh với nàng nhìn nhau cười cười lắc đầu cho cái thằng bệnh.
Bất ngờ,chàng từ kí túc xá phóng ra mà chưa khoá cửa với chiếc điện thoại trong tay với khuôn mặt giận dữ.
-"Lam Minh Nhật mày đợi đấy."-Chàng bắn tốc độ cùng tên nó.
Anh nhếch nữa miệng nhìn chàng lên thê chạy với chiếc balo lắc lắc sau lưng.
-"Này thằng chó mày chưa khoá cửa đấy."-Anh hét lớn.
-"Kệ mẹ nó."-Bây giờ trong chàng chỉ có mình nó là trọng điểm.
...............
-"Mày nhắn tin gì mà cười như bị ma nhập vậy?"-Nhỏ tò mò ngước lên nhìn vào điện thoại nó.
Nó cười ngày một lớn dần làm nhỏ rợn da gà với người bạn thân suốt 7 năm trời. Hôm nay mới biết rằng nó là một đứa bệnh nhưng có tài giấu kín bệnh của mình.
-"Mày biết thằng Bảo có sở thích gì không?"
-"Ai để ý vụ đó."-Nhỏ nhếch nữa môi nhìn nó. Cái thằng...chưa bao giờ quan tâm ai có sở thích như thế nào. Sao hôm nay lại nói chuyện "hôi rình"ấy.
-"Nó thích sự loè loẹt."-Nó nham hiểm nhìn vào điện thoại.
-"Rồi sao?"-Nhỏ ngu ngu nhìn nó.
-"Nó rất quý cái quần đùi loè loẹt của mình. Nhưng sao đây."-Nó chắp môi.-"Quần đùi xinh xắn của hắn lại nằm trong tay Lam Minh Nhật thân thương này."
-"Rồi sao nữa?"-Nhỏ gãi đầu.
Lập tức hai bạt tai liên tiếp dính lên đầu nhỏ. Ở chung phòng riết rồi quen. Ai hỏi ngu,nói sồn,nhệ nhệ hay tầm phào. Thứ đầu tiên là ăn bạt tai,sao đó là giải thích. :3 :3
-"Lấy quần đùi đổi lấy phiếu thăm."-Nó nhiu mày nhìn nhỏ. Chơi với chàng riết rồi đần theo.
-"Được không vậy?"
-"Ta đoán nhá...2 phút nữa hắn sẽ xuất hiện trước mặt tao."-Nó đắc ý.
Vừa nhắc tào tháo,tào tháo xuất hiện. Chưa đầy 2 phút,một nam thanh niên điển trai đứng trước cantin với khuôn mặt đó tía,mắt anh chàng từ màu tím đen chuyển sang đầy tia lửa nóng rực,hai tay nắm chặt lại nhau đến nổi gân xanh nổi lên ngoằn nghèo.
-"Lam Minh Nhật."-Tên nó được gọi ngay sau đó.
Bà Mười đem đến hai phần cơm đặt trước mặt nó và nhỏ,rồi lại cái nụ cười phúc hậu ấy "nở" ra. Cantin bắt đầu là nơi tụ tập học sinh vồ đến.
-"Thôi. Hai đứa bâyy ăn ngon miệng. Bà vào làm đồ ăn sáng cho mấy đứa kia."-Bà Mười cười cười vẫy vẫy tay nó và nhỏ.
-"Vâng."-Cái "Vâng" to đùng ngay sau đó.
Bà Mười vừa đi là nhỏ ngừng ăn (vì cơm đã hết :v). Nhỏ nhìn nó đang chậm chạp nuốt cơm xuống họng. Xoa hai vùng thái dương tỏ vẻ nhức đầu về việc phải suy nghĩ.
-"Bây giờ làm sao đây mày? Còn ngày nữa là lễ hội bắt đầu."
Nhắc đến đây,cơm nghẹn lại họng nó. Rót ly nước lọc trước mặt,nó "tua" nhanh chóng mặc cho cơm còn trong miệng.
-"Aishhh....ba cái tên cờ hó đó. Nhắc đến là tao bực mình."-Nó gãi đầu bù xù.
-"Mình làm lại kế hoạch nịnh đó ha?"-Nhỏ nhiu mày nhìn nó,chờ đợi ý kiến.
Nó thả thìa,không ăn hoàn toàn. Vòng tay trước ngực dựa lưng vào ghế. Bây giờ trong đầu nó đang suy tính chuyện gì đó có vẻ lạ lạ mà nham hiểm không hề nhẹ.
-"Tụi hắn sẽ được nước lấn tới."-Nó ấp a ấp úng.
-"Vậy bây giờ...?"-Nhỏ chồm đến đợi nó thì thầm.
-"Bây giờ mình phải dùng biện pháp ép buộc với mấy cái tên đáng ghét đó."-Vừa nói xong,nó lại tiếp tục "công việc" ăn cho no bụng với thái độ tức giận khi nhắc đến ba tụi hắn.
...............
Trên lầu kia túc xá.
Ba thằng "diện" đang chải chuốt tóc tai và đồng phục đi học với ba khuôn mặt hết sức baby cùng body chuẩn không cần chỉnh. Hôm nay cuối tuần. Học bữa rồi chiều về nhà chính. Ba tụi hắn hào hứng cười nói rôm rả trong khi nàng còn đang ủ rủ với "chiếc gương thần" : :
-"Hôm nay sao không có sức sống thế mày?"-Hắn đến cạnh nàng vuốt ve lại tóc.
-"Chán."-Nàng chỉ nói một từ mà làm bản mặt hắn xị xuống cả thướt.
-"Shit heo."-Hắn lổm xổm đứng lên tầng vác cặp xuống đi ra ngoài xỏ chân vào đôi giày bata hàng hiệu mới ra là có liền.
Nàng lườm hắn rồi lại tiếp tục sửa tóc với "chiếc gương thần" sau một đêm ngủ hơn heo (vì sao đc gọi là gương thần,bởi vì nó soi bản mặt xinh đẹp của nàng nên nàng đặt cho "cưng" ấy là gương thần : : ). Chàng nhảy từ trên tầng xuống với bản mặt nhăn nhó.
-"Tụi mày thấy cái quần đùi loè loẹt của tao đâu không?"
-"Hỏi vô duyên."-Anh liếc chàng với bản mặt đáng ghét. Cái quần đùi xấu xí màu loè đó thì ai mà đụng. Có cho cả thúng vàng của đéo cần. Thật như Shit!!!
-"Không thấy."-Nàng đeo cặp ra với đôi giày quay hậu nhưng lại dập thành dép (mang cho thoải mái) ra ngoài.
Anh nhìn theo nàng. Hình như hôm nay nàng có chuyện gì tâm tư. Bộ chả lẽ vì chuyện mình giả thành gái để đi dự lễ hội làm tinh thần tụt xuống đống bùn lầy dữ ta. Anh vác cặp chạy theo nàng.
-"Đợi tao với"-Vừa chạy đến là anh khoác vai nàng đi cứ như mình thân nhau từ trước.
Nàng nhún vai đi theo trong khi hắn đang có một tâm trạng vui vẻ và lại cover bài "See you again" đằng trước. Anh với nàng nhìn nhau cười cười lắc đầu cho cái thằng bệnh.
Bất ngờ,chàng từ kí túc xá phóng ra mà chưa khoá cửa với chiếc điện thoại trong tay với khuôn mặt giận dữ.
-"Lam Minh Nhật mày đợi đấy."-Chàng bắn tốc độ cùng tên nó.
Anh nhếch nữa miệng nhìn chàng lên thê chạy với chiếc balo lắc lắc sau lưng.
-"Này thằng chó mày chưa khoá cửa đấy."-Anh hét lớn.
-"Kệ mẹ nó."-Bây giờ trong chàng chỉ có mình nó là trọng điểm.
...............
-"Mày nhắn tin gì mà cười như bị ma nhập vậy?"-Nhỏ tò mò ngước lên nhìn vào điện thoại nó.
Nó cười ngày một lớn dần làm nhỏ rợn da gà với người bạn thân suốt năm trời. Hôm nay mới biết rằng nó là một đứa bệnh nhưng có tài giấu kín bệnh của mình.
-"Mày biết thằng Bảo có sở thích gì không?"
-"Ai để ý vụ đó."-Nhỏ nhếch nữa môi nhìn nó. Cái thằng...chưa bao giờ quan tâm ai có sở thích như thế nào. Sao hôm nay lại nói chuyện "hôi rình"ấy.
-"Nó thích sự loè loẹt."-Nó nham hiểm nhìn vào điện thoại.
-"Rồi sao?"-Nhỏ ngu ngu nhìn nó.
-"Nó rất quý cái quần đùi loè loẹt của mình. Nhưng sao đây."-Nó chắp môi.-"Quần đùi xinh xắn của hắn lại nằm trong tay Lam Minh Nhật thân thương này."
-"Rồi sao nữa?"-Nhỏ gãi đầu.
Lập tức hai bạt tai liên tiếp dính lên đầu nhỏ. Ở chung phòng riết rồi quen. Ai hỏi ngu,nói sồn,nhệ nhệ hay tầm phào. Thứ đầu tiên là ăn bạt tai,sao đó là giải thích. : :
-"Lấy quần đùi đổi lấy phiếu thăm."-Nó nhiu mày nhìn nhỏ. Chơi với chàng riết rồi đần theo.
-"Được không vậy?"
-"Ta đoán nhá... phút nữa hắn sẽ xuất hiện trước mặt tao."-Nó đắc ý.
Vừa nhắc tào tháo,tào tháo xuất hiện. Chưa đầy phút,một nam thanh niên điển trai đứng trước cantin với khuôn mặt đó tía,mắt anh chàng từ màu tím đen chuyển sang đầy tia lửa nóng rực,hai tay nắm chặt lại nhau đến nổi gân xanh nổi lên ngoằn nghèo.
-"Lam Minh Nhật."-Tên nó được gọi ngay sau đó.