-Ừ.
-Được thôi…nhưng có điều.-Nàng xoa cằm nhìn nó với nhỏ.
-Nhưng gì?-Nó với nhỏ đồng thanh. Con này là chuyên “nhìn xa trông rộng” .
-Nhìn lớp mình là cũng biết kí túc xá nữa đông cỡ nào? Còn phòng không mới quan trọng. Vả lại tao không thích ở nơi ồn ào. Đặc biệt là mấy đứa con gái trường mình,một lũ hám trai.-Nàng đưa ra vấn đề chính.
-Rõ ràng con gái của trường là như vậy mà.-Nhỏ nhún vai bỉu môi.
-Đệch…-Nó tự đập vào mặt.-Cơ mà mình đổi thành con trai. Tao đoán kí túc xá con trai còn dư hàng thướt.
-Con trai?-Nhỏ với nàng trố mắt nhìn.
-Ừm.-Nó vòng tay trước ngực,chồm đến gần nhỏ và nàng.-Thì rõ ràng mình là con trai mà. Dù gì thì ở nhà đấy cũng rất mệt mỏi.
Nhỏ với nàng nhìn nhau rồi lại nhìn nó rồi lại nhìn nhau. Cười nữa miệng,bây nhìn mặt ai nấy cũng gian như nhau.
-Rõ ràng.
……………………..
Phòng đăng kí học sinh ở kí túc xá.
Ba đứa tụi nó đứng sau cùng vòng tay trước ngực nhìn cả đám con gái đang giành chỗ đăng kí. Tụi nó không dại gì mà “nhảy” vô chỗ đó. Mất công phải bon chen nơi mà người ta nhìn vào phải nói là chốn đông người tấp nập đầy cạm bẫy.
-Nhảy mẹ lên phòng hiệu trưởng xin đi.
-Được đấy.
-Chứ đứng như thế này thì biết đến khi nào mới đến lượt mình.
Nói rồi,cả ba nhảy vọt lên phòng hiệu trưởng. Nhưng trước khi đi nhỏ nhìn ra cổng trường thấy mấy bà bán đồ ăn bên lề kia bốc mùi thơm nghi ngút đang lôi cuốn nhỏ. ( Đúng là ăn nhiều…cơ mà có bí quyết gì mà cô nàng nhai nhiều nhưng vẫn k có “bự” ). Nhỏ kéo áo nó với nàng lại ôm lấy bả vai hai đứa.
-Ngoài kia....
Chưa để nhỏ nói hết câu đã bị nàng với nó “phăng” gấp.
-Bâu giờ đách ra đó được đâu.-Nó bỉu môi.
-Mày mà để ông giám hiệu biết được là chớt chớt chớt.-Nàng nói kem theo hành động “băm thịt”
-Xi….không có đâu. Mình leo tường kia kìa.-Nhỏ vỗ mạnh vào hai vai hai đứa kia,chỉ sang bức tường cũ kỉ nhiều năm của trường.
-Có lợi gì cho hai tụi tao?-Nó chống nạnh nhìn sang nàng.
-Thôi được rồi,kí túc xá,tụi mày ngủ trên tao ngủ dưới cùng.-Nhỏ hiểu ý nó và nàng.
-Rõ là vậy rồi.-Nàng nhe cả hàm răng cười cười đến tít mắt.
Nói rồi,cả ba đứa leo thẳng đển bức tường ấy với ba tính cách cùng ba loại võ khác nhau. Nó – karate,nhỏ - vovinam,nàng – tayundo.
Vừa nhảy xuống bức tường. Nhỏ là đứa xung nhất trong ba ểm,hú như điên liên miên,chạy sang lề đường,ào ngay vào quầy ăn hàng.
Nó với nàng lắc đầu nhìn nhau. Ấy thế mà đã trở thành thói quen.
……………………………..
-Nhai được rồi đấy mày.-Nó lay lay nhỏ.-Sắp hết giờ học rồi. Hiệu trưởng về bây giờ.
-Đợi tí.-Nhỏ cặm cụi ăn.
-Nhanh đi.-Nàng hối thúc.
-Hai tụi mày sinh ra là để hối tao hả?-Nhỏ lườm hai đứa,móc trong túi qaun 50k trả tiền nhanh gọn lẹ.-Đi.
-Cứ như đệ nó mày nhỉ?-Nó với nàng nhìn nhau,mỗi đứa ôm hai chai xiteen vào cổng.
Vừa đến bức tường ban nãy. Nhỏ leo lên mãi không được. Quay sang nó và nàng nhăn nhó.
-Gì vậy?-Nó nhìn chằm chằm nhỏ.
-Tường ngoài trơn quá.-Nhỏ nhún vai.
-Vậy thì..-Nàng xoa cằm quan sát tường.-Nương tựa lẫn nhau vậy.
Nói rồi nàng chống thành quyền ở dưới,ra ám hiệu cho nó lên trên để nhỏ nhảy tọt vào trong rồi làm lại như nàng.
Ăn ý với nhau 7 năm,chuyện cỏn con này như ăn cơm. Nhỏ đắc ý,phủi tay quay đối diện nó và nàng chuẩn bị luyên thuyên.
-Mày thấy chưa. Ăn hàng như vậy nó mới ngon. Mày coi,bây giờ mình ở trong trường như bao đứa khác. Đố ông giám thị biết đách. Tao nói nhá,mấy cái chuyện này cho vui ấy mà.
Nhỏ luyên thuyên,nó với nàng đứng nghe mãi cho đến khi bóng ai quen quen đứng sau lưng nó tưởng chừng như hàng thế kỉ. Thầy giám thị.
-Phong.-Nàng nháy mắt ra hiệu có người đứng sau lưng mình.
-Gì? Mày để tao nói. Đnag nói mà bị người ta cắt ngang là chết mày nghe.-Cái mặt đần của nhỏ chẳng biết gì vẫn đưa miệng c-h-u tiếp.-Thầy giám thị trường mình hiền mà.
-E hèm..
-Phong.-Giọng nó bắt đầu nghiêm túc hơn.
-Hả?-Nhỏ tròn mắt nhìn nó.
-E hèm…-Giọng quen thuộc mà ba đứa coi như a ma tổng quản vang lên.
-….-Nhỏ đứng hình nhìn nó và nàng. Có ai đó sau lưng.
Nhỏ lẳng lặng quay sang. Cái mặt giám thị a ma tổng quản in rõ đối diện nhỏ. Nuốt nước bọt xuống cổ,gượng cười.
-Thầy…
-Ai là thầy tụi bây. Nhận bừa đi.-Thầy nghiêm khắc nhìn 3 đứa.-Ba tụi bây ra sau trường xách 30 xô nước vô đây.
-HẢ? 30?-Ba đứa trố mắt nhìn thầy.
-Mỗi đứa mười xô.
-Nhưng em với thằng Nhật có làm gì đâu thầy.-Nàng chỉ vào mình và nó.
-Ra ngoài nuốt đồ ăn hàng mà không hả? Nhanh lên.
Ba đứa yểu xiều ra nhà sau xách từng xô nước ra giữa sân trường dài hàng tá km.
-Sao trường mình rộng như cái sân bay vậy nhỉ?-Nó trề môi xách nước.
-Cứ như mình đang đi bộ trên đại dương đấy nhỉ?-Văn chương là nghề của nàng.
-Rõ ràng.-Câu cửa miệng của nhỏ.
-Đã xách nước rồi con nói chuyện hả? Nhanh lên.-Gíam thị quát lớn.
-Dạ.
-Xong mấy em xách từng xô tưới hết chòm cây cho tôi.-Nói xấu thầy cô mà để thầy cô biết là có nước chết.
-Dạ.
-Chưa hết đâu,xong việc này. Ba đứa tụi bây hít đất 100 cái mới được về.
-HẢ?-Ba đứa trố mắt bỏ cả xô nước trên tay xuống.-Mỗi đứa 100 cái?
-Tụi mày là con trai mà cứ như con gái vậy. 100 cái là quá nhẹ đấy.
-Tụi em còn phải tưới cả nghìn cây trong sân trường đấy thầy. Đã quá giờ rồi. Học sinh ai nấy cũng tươm tướp về rồi thầy.-Nó biện minh.
-Thế hồi nãy chạy lon ton bên kia nhai đồ ăn hàng cả tá hàng giờ đấy kìa. Là con trai mà an hàng còn hơn con gái.
-AISHHH…..