Hắn vừa đi xe máy vào trong nhà xe là thấy ba tụi nó đang cười lên. Dạo này ít thấy nhỏ và nàng đi chung. Mà chỉ toàn là hai đứa mình ghét nhất.
-"Ple...ple."-Gã làm mặt xấu chọc nó.
-"Ha...ha...ha..."-Nó ôm bụng cười gã đang diễn hài.
Nhóc thấy vậy cũng làm theo gã. Nhìn còn mắc cười hơn. Môi trề ra,mắt xị xuống với chiếc mũi heo kia.
-"Em...em.."-Nhóc hấc gã ra ngoài.
Nó chỉ lên mặt nhóc cười vang.
-"Thôi...thôi...mới ăn cơm xong. Tha cho tôi đi."-Nó vẫy vẫy tay đi lên trước.
Nhóc với gã xách cặp đi lên sau. Hắn đứng ở xa nhếch nữa môi nhìn nó đang được hai người đàn ông đi hai bên cứ như vệ sĩ. Được rồi, vậy mình sẽ là hoàng tử đến nắm tay nó đi.
Hắn chạy lên trước nhìn nó rồi nhìn sang nhóc và gã. Tay đưa lên nắm lấy tay nó kéo đi.
Chưa kịp đi một bước thì tay kia của nó đã bị nhóc nắm chặt kéo lại,gã thì chắc liều hơn >.
-"Đi."-Hắn cảnh cáo nó đi theo mình bằng ánh mắt,quay sang gã.-"Buông tay tao ra."
Nó nhún vai định đi theo,nhưng bị nhóc kéo lại một cách mạnh mẽ. Anh ta nghĩ anh ta là ai mà dám kéo chị Nhật đi trước mặt mình cơ chứ.
-"Không."
Gã lè lưỡi chọc hắn. Đéo buông đấy làm gì được nhau. Bộ hắn ta định đánh à. Được thôi,anh mày chiều.
-"Đéo buông."
Hắn nghe xong. Trong lòng bỗng nổi lên cơn tức giận,càng nắm chặt tay nó hơn.
-"Đi theo tôi."
Nhóc với gã càng lấn đến xiết tay lại làm nó như như bị ai đó xích lại vậy. Mọi người như đang tranh giành thỏi vàng biết đi vậy.
-"Tụi mầy muốn gì?"-Giọng nó vang lên làm cả bọn sợ hãi buông lỏng tay ra nhìn nó.
-"A...ha...ha.."-Gã cười trừ nhìn nó sợ hãi.
-"Sao?"-Giọng nó mang đầy sự chết chóc đến bao vây.
-"A...HA...HA..."-Ba tụi hắn bật cười thành tiếng nhưng trong lòng không có cười. (=.=)"
Nó lườm ba đứa bọn hắn,vùng tay mạnh mẽ ra khỏi ba bàn tay như tay heo đó.
-"Thật hôi hám. Tụi mày liệu hồn đấy."-Nó dơ nắm đấm lên cho ba người thấy khiến ba tụi hắn nuốt nước bọt không thông.
Đến cantin đông người náo nhiệt này. Thấy mọi người đang ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau. Nó cũng chạy đến nhanh chóng với ba tụi hắn theo sau.
-"Sao hôm qua đến giờ không thấy bé Hoà và thằng Long đâu nhỉ?"-Chàng mở đầu bài ra trước cho mọi người bình luận.
-"Ờ...ha...có khi nào hai bọn họ ở chung không?"-Em vừa nghe là bình luận liền.
-"Ở CHUNG?"-Ba tụi nó chồm đến hỏi ngay. (Nó,nhỏ và nàng)
-"Người ta ở chung hay ở riêng cũng vậy thôi."-Cô bỉu môi nhìn em.-"Có liên quan đâu."
Em quay sang chắp môi nhìn cô.
-"Ay ya...thường thường là như vậy đấy chị."
Hắn gõ ngay lên đầu em hai cú đau điếng người làm em đưa hai hàng nước mắt ra (T_T).
-"Sắp thi học kì rồi. Lo mà học đi. Ồn ào nhiều chuyện."-Đúng rồi hắn nạ. >.
Ai cũng mở lời nói chuyện riêng ba tụi nó là cứ trầm mặc lên. Ở chung sao? Không phải Hoàng Minh Long đang có ý định gì đấy chứ.
Vừa nghĩ đến là xuất hiện. Chắc hai người này chết chắc linh lắm. Thái Mỹ Hoà từ xa thấy Thái Mỹ Tuyền đang ngồi nói chuyện với mọi người, mặc kệ Hoàng Minh Long như thế nào. Chạy xồng xộc đến ôm chầm lấy cô.
Cô và mọi người tròn mắt nhìn Thái Mỹ Hoà đang ôm chầm lấy mình cứ như thể đã xa nhau nhiều năm.
Cô bật cười nhìn đứa em nhỏ nhắn của mình vẫn còn con nít. Mới đấy mà cứ như là gì rồi. Cô xoa đầu em cười hiền.
-"Em bị gì vậy?"
Thái Mỹ Hoà lắc đầu.
-"Em chẳng bị gì cả."
Em,gã và nhóc biểu cảm nhìn hình ảnh trước mắt. Bộ hai người nghĩ mình đang sống ở Hàn hay sao vậy.
-"Cắt."-Anh chen ngang. Tỏ vẻ một đạo diễn.-"Biểu cảm dở quá đề nghị hai em bước ra khỏi hậu trường vào phòng vệ sinh tập lại."
-"Ha....ha...ha..."-Theo sau đó là tiếng cười của cả bọn.
Hoàng Minh Long ngồi xuống nhìn Thái Mỹ Hoà lạnh lùng. Nếu như không có chị nhỏ ở đây thì coi như Thái Mỹ Hoà không xong với Hoàng Minh Long đâu.
Nàng để ý Hoàng Minh Long đang trầm mặc nhìn Thái Mỹ Hoà. Hiểu ra ngay sự việc gì đã xảy ra hai ngày qua. Khoá chặt sẽ làm thêm rạng nứt mà thôi.
-"Hêy..."-Gã đập mạnh xuống bàn.
-"Lúc này là giờ tác hợp cho cặp đôi thứ nhất."-Chàng đeo kính cận tỏ vẻ một vị cha sứ.-"Hoàng Minh Long hiện giờ chưa có người yêu,Thái Mỹ Hoà thì quá yếu đuối nên cần người che chở. Thay mặt hội đồng cả nhóm.Phùng Gia Bảo tôi đây muốn tác hợp cho hai bạn có cơ hội tìm hiểu nhau. Nếu hợp,hai bạn chính thức đến với nhau có được không? Hai bạn hãy cho bình luận."
Cả bọn hộc máu ra nhanh chóng. Chàng luyện với học thuộc từ khi nào vậy trời. Chỉ nói vui cho là tác hợp thôi chứ có phải là thật đâu. Bộ chàng định đùa thật luôn ấy hả? Lỡ may hai đứa nổi khùng lên xử cả bọn thì sao.
Thái Mỹ Hoà nghe xong,người đứng hình không dám nhìn về phía Hoàng Minh Long đang ngồi đối diện mình.
-"Được đấy."-Hoàng Minh Long nhìn Thái Mỹ Hoà trả lời. Đang định không biết nên nói thế nào về chuyện này thì trời thương đúng lúc.
Mọi người toát mồ hôi lạnh nhìn Hoàng Minh Long đã trả lời như đùa. Đặc biệt là ba tụi nó và nhóc. Hơi bị sốc nặng. Bộ nhóc đang định kiếm một nữa còn lại thật hả? Không ai khác là Thái Mỹ Hoà mới đau chứ.
-"Vậy hai con chính thức tìm hiểu nhau."-Chàng tếu tếu cười nhìn Hoàng Minh Long và Thái Mỹ Hoà.
Nhỏ nghe xong là nhéo vào đùi chàng mạnh đến nỗi muốn bay miếng thịt đùi của chàng ra.
Chàng tím mặt cố nhịn cơn đau ấy. Tự nhiên nhéo mình. Chẳng phải hai đứa rất hợp đôi sao? Ai nấy cũng tác thành rồi mà. Hay mình làm sến quá nên mọi người bẻ mặt.
Chàng nắm lấy tay nhỏ đánh nhẹ mong nhỏ nhẹ tay lại. Nhưng Phùng Gia Bảo tiêu rồi.
-"Tớ xin lỗi."-Chàng cầu xin nhỏ.
Thái Mỹ Tuyền nhìn kĩ nhóc,vòng tay trước ngực thở dài.
-"Chú mi có tốt với em tôi được không mà bảo là được đấy?"
Nhóc nhìn cô bật cười. Cô ta nghĩ cô ta là ai mà dám nói chuyện với mình cái kiểu như mình chỉ muốn có vợ làm nô lệ thôi vậy.
-"Chị nghĩ sao vậy?"-Nhóc quay sang nhìn Thái Mỹ Hoà làm nhỏ sợ quay sang nơi khác.
-"Vậy chú mi tốt là tôi yên tâm rồi. Em Hoà của tôi ngốc nghếch lắm."-Cô cười nhẹ nhìn nhóc.
Lam Minh Hoàng quan sát nhìn Hoàng Minh Long nãy giờ biết hẳn là mấy ngày qua nhóc với nhỏ hình như đã làm quen nhau luôn rồi. Để Thái Mỹ Hoà rơi vào tay Hoàng Minh Long liệu tinh thần của Thái Mỹ Hoà có ổn không. Đến mình cũng sợ thằng đó chứ nói gì Thái Mỹ Hoà yếu đuối vậy chứ.
-"Không được."-Ba tụi nó đồng thanh.
Hắn vừa đi xe máy vào trong nhà xe là thấy ba tụi nó đang cười lên. Dạo này ít thấy nhỏ và nàng đi chung. Mà chỉ toàn là hai đứa mình ghét nhất.
-"Ple...ple."-Gã làm mặt xấu chọc nó.
-"Ha...ha...ha..."-Nó ôm bụng cười gã đang diễn hài.
Nhóc thấy vậy cũng làm theo gã. Nhìn còn mắc cười hơn. Môi trề ra,mắt xị xuống với chiếc mũi heo kia.
-"Em...em.."-Nhóc hấc gã ra ngoài.
Nó chỉ lên mặt nhóc cười vang.
-"Thôi...thôi...mới ăn cơm xong. Tha cho tôi đi."-Nó vẫy vẫy tay đi lên trước.
Nhóc với gã xách cặp đi lên sau. Hắn đứng ở xa nhếch nữa môi nhìn nó đang được hai người đàn ông đi hai bên cứ như vệ sĩ. Được rồi, vậy mình sẽ là hoàng tử đến nắm tay nó đi.
Hắn chạy lên trước nhìn nó rồi nhìn sang nhóc và gã. Tay đưa lên nắm lấy tay nó kéo đi.
Chưa kịp đi một bước thì tay kia của nó đã bị nhóc nắm chặt kéo lại,gã thì chắc liều hơn >.
-"Đi."-Hắn cảnh cáo nó đi theo mình bằng ánh mắt,quay sang gã.-"Buông tay tao ra."
Nó nhún vai định đi theo,nhưng bị nhóc kéo lại một cách mạnh mẽ. Anh ta nghĩ anh ta là ai mà dám kéo chị Nhật đi trước mặt mình cơ chứ.
-"Không."
Gã lè lưỡi chọc hắn. Đéo buông đấy làm gì được nhau. Bộ hắn ta định đánh à. Được thôi,anh mày chiều.
-"Đéo buông."
Hắn nghe xong. Trong lòng bỗng nổi lên cơn tức giận,càng nắm chặt tay nó hơn.
-"Đi theo tôi."
Nhóc với gã càng lấn đến xiết tay lại làm nó như như bị ai đó xích lại vậy. Mọi người như đang tranh giành thỏi vàng biết đi vậy.
-"Tụi mầy muốn gì?"-Giọng nó vang lên làm cả bọn sợ hãi buông lỏng tay ra nhìn nó.
-"A...ha...ha.."-Gã cười trừ nhìn nó sợ hãi.
-"Sao?"-Giọng nó mang đầy sự chết chóc đến bao vây.
-"A...HA...HA..."-Ba tụi hắn bật cười thành tiếng nhưng trong lòng không có cười. (=.=)"
Nó lườm ba đứa bọn hắn,vùng tay mạnh mẽ ra khỏi ba bàn tay như tay heo đó.
-"Thật hôi hám. Tụi mày liệu hồn đấy."-Nó dơ nắm đấm lên cho ba người thấy khiến ba tụi hắn nuốt nước bọt không thông.
Đến cantin đông người náo nhiệt này. Thấy mọi người đang ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau. Nó cũng chạy đến nhanh chóng với ba tụi hắn theo sau.
-"Sao hôm qua đến giờ không thấy bé Hoà và thằng Long đâu nhỉ?"-Chàng mở đầu bài ra trước cho mọi người bình luận.
-"Ờ...ha...có khi nào hai bọn họ ở chung không?"-Em vừa nghe là bình luận liền.
-"Ở CHUNG?"-Ba tụi nó chồm đến hỏi ngay. (Nó,nhỏ và nàng)
-"Người ta ở chung hay ở riêng cũng vậy thôi."-Cô bỉu môi nhìn em.-"Có liên quan đâu."
Em quay sang chắp môi nhìn cô.
-"Ay ya...thường thường là như vậy đấy chị."
Hắn gõ ngay lên đầu em hai cú đau điếng người làm em đưa hai hàng nước mắt ra (T_T).
-"Sắp thi học kì rồi. Lo mà học đi. Ồn ào nhiều chuyện."-Đúng rồi hắn nạ. >.
Ai cũng mở lời nói chuyện riêng ba tụi nó là cứ trầm mặc lên. Ở chung sao? Không phải Hoàng Minh Long đang có ý định gì đấy chứ.
Vừa nghĩ đến là xuất hiện. Chắc hai người này chết chắc linh lắm. Thái Mỹ Hoà từ xa thấy Thái Mỹ Tuyền đang ngồi nói chuyện với mọi người, mặc kệ Hoàng Minh Long như thế nào. Chạy xồng xộc đến ôm chầm lấy cô.
Cô và mọi người tròn mắt nhìn Thái Mỹ Hoà đang ôm chầm lấy mình cứ như thể đã xa nhau nhiều năm.
Cô bật cười nhìn đứa em nhỏ nhắn của mình vẫn còn con nít. Mới đấy mà cứ như là gì rồi. Cô xoa đầu em cười hiền.
-"Em bị gì vậy?"
Thái Mỹ Hoà lắc đầu.
-"Em chẳng bị gì cả."
Em,gã và nhóc biểu cảm nhìn hình ảnh trước mắt. Bộ hai người nghĩ mình đang sống ở Hàn hay sao vậy.
-"Cắt."-Anh chen ngang. Tỏ vẻ một đạo diễn.-"Biểu cảm dở quá đề nghị hai em bước ra khỏi hậu trường vào phòng vệ sinh tập lại."
-"Ha....ha...ha..."-Theo sau đó là tiếng cười của cả bọn.
Hoàng Minh Long ngồi xuống nhìn Thái Mỹ Hoà lạnh lùng. Nếu như không có chị nhỏ ở đây thì coi như Thái Mỹ Hoà không xong với Hoàng Minh Long đâu.
Nàng để ý Hoàng Minh Long đang trầm mặc nhìn Thái Mỹ Hoà. Hiểu ra ngay sự việc gì đã xảy ra hai ngày qua. Khoá chặt sẽ làm thêm rạng nứt mà thôi.
-"Hêy..."-Gã đập mạnh xuống bàn.
-"Lúc này là giờ tác hợp cho cặp đôi thứ nhất."-Chàng đeo kính cận tỏ vẻ một vị cha sứ.-"Hoàng Minh Long hiện giờ chưa có người yêu,Thái Mỹ Hoà thì quá yếu đuối nên cần người che chở. Thay mặt hội đồng cả nhóm.Phùng Gia Bảo tôi đây muốn tác hợp cho hai bạn có cơ hội tìm hiểu nhau. Nếu hợp,hai bạn chính thức đến với nhau có được không? Hai bạn hãy cho bình luận."
Cả bọn hộc máu ra nhanh chóng. Chàng luyện với học thuộc từ khi nào vậy trời. Chỉ nói vui cho là tác hợp thôi chứ có phải là thật đâu. Bộ chàng định đùa thật luôn ấy hả? Lỡ may hai đứa nổi khùng lên xử cả bọn thì sao.
Thái Mỹ Hoà nghe xong,người đứng hình không dám nhìn về phía Hoàng Minh Long đang ngồi đối diện mình.
-"Được đấy."-Hoàng Minh Long nhìn Thái Mỹ Hoà trả lời. Đang định không biết nên nói thế nào về chuyện này thì trời thương đúng lúc.
Mọi người toát mồ hôi lạnh nhìn Hoàng Minh Long đã trả lời như đùa. Đặc biệt là ba tụi nó và nhóc. Hơi bị sốc nặng. Bộ nhóc đang định kiếm một nữa còn lại thật hả? Không ai khác là Thái Mỹ Hoà mới đau chứ.
-"Vậy hai con chính thức tìm hiểu nhau."-Chàng tếu tếu cười nhìn Hoàng Minh Long và Thái Mỹ Hoà.
Nhỏ nghe xong là nhéo vào đùi chàng mạnh đến nỗi muốn bay miếng thịt đùi của chàng ra.
Chàng tím mặt cố nhịn cơn đau ấy. Tự nhiên nhéo mình. Chẳng phải hai đứa rất hợp đôi sao? Ai nấy cũng tác thành rồi mà. Hay mình làm sến quá nên mọi người bẻ mặt.
Chàng nắm lấy tay nhỏ đánh nhẹ mong nhỏ nhẹ tay lại. Nhưng Phùng Gia Bảo tiêu rồi.
-"Tớ xin lỗi."-Chàng cầu xin nhỏ.
Thái Mỹ Tuyền nhìn kĩ nhóc,vòng tay trước ngực thở dài.
-"Chú mi có tốt với em tôi được không mà bảo là được đấy?"
Nhóc nhìn cô bật cười. Cô ta nghĩ cô ta là ai mà dám nói chuyện với mình cái kiểu như mình chỉ muốn có vợ làm nô lệ thôi vậy.
-"Chị nghĩ sao vậy?"-Nhóc quay sang nhìn Thái Mỹ Hoà làm nhỏ sợ quay sang nơi khác.
-"Vậy chú mi tốt là tôi yên tâm rồi. Em Hoà của tôi ngốc nghếch lắm."-Cô cười nhẹ nhìn nhóc.
Lam Minh Hoàng quan sát nhìn Hoàng Minh Long nãy giờ biết hẳn là mấy ngày qua nhóc với nhỏ hình như đã làm quen nhau luôn rồi. Để Thái Mỹ Hoà rơi vào tay Hoàng Minh Long liệu tinh thần của Thái Mỹ Hoà có ổn không. Đến mình cũng sợ thằng đó chứ nói gì Thái Mỹ Hoà yếu đuối vậy chứ.
-"Không được."-Ba tụi nó đồng thanh.